Trong nháy mắt ngọn đèn sáng lên, Huyết Thủ cũng không nóng lòng phát động tiến công đối với Long Nữ, mà chậm rãi thay đổi vị trí, rút ngắn khoảng cách với Long Nữ, chuẩn bị cho nàng một kích trí mạng.
"Anh không cần giãy dụa, hết thây chỉ là phí công.” Đối mặt Huyết Thủ giống như lâm đại địch, thanh âm Long Nữ lại vang lên: "Đừng nói anh không mang vũ khí, cho dù anh mang theo vũ khí thì trong một không gian nhỏ hẹp như thế này, tôi muốn giết anh cũng như giết gà!”
Tự tin.
Giờ khắc này trong giọng nói của Long Nữ mang theo vẻ tự tin làm cho Huyết Thủ tuyệt vọng!
Bởi vì...
Sư phụ của nàng trước kia là Long Nha, mà hiện giờ thì chính là Đồ Tể!
Cảm nhận được vẻ tự tin toát ra trong giọng nói của Long Nữ, Huyết Thủ cũng không thẹn quá hóa giận, tương phản nỗi sợ hãi trong lòng hắn đột nhiên gia tăng.
Hắn biết rõ nếu cô gái trước mắt không có lòng tự tin tuyệt đối thì cũng sẽ không dám làm như vậy, chờ đến tận bảy giờ mà đợi khi hắn vừa vào phòng đã lập tức động thủ, thậm chí sẽ lấy ra vũ khí trước tiên.
Hiểu rõ điểm này, đồng thời Huyết Thủ cũng biết hôm nay là trận chiến trọng yếu nhất trong cuộc đời của hắn, hắn nhất định phải cẩn thận, dốc hết toàn lực ra mà ứng phó.
Ba tháp!
Bước chân Long Nữ lại di chuyển, tuy không cẩn thận thay đổi vị trí, nhưng lại làm cho người ta cảm giác như đang bước rất chậm.
"Sưu!”
Ngay khi bàn chân Long Nữ vừa rơi xuống đất, trong nháy mắt đó Huyết Thủ liền động.
Hắn đạp mạnh ngay tại chỗ, mượn dùng phản lực giống như quỷ mỵ bắn thẳng tới phía Long Nữ.
"Hô... hô...”
Tốc độ khủng khiếp sinh ra tiếng gió rít, dưới ánh đèn cánh tay của Huyết Thủ dường như đang căng phình ra, hai đấm nắm chặt, sát ý băng sương trên người trong nháy mắt liền bùng nổ.
"Hô.”
Cơ hồ chỉ là trong nháy mắt, Huyết Thủ đã tới trước người Long Nữ, quyền phải giống như thiết quyền, hung hăng đấm thẳng tới yết hầu Long Nữ.
"Bá!”
Đối mặt với một quyền tràn đầy lực lượng khủng bố. Long Nữ không hề trốn tránh mà đột nhiên bung tay ra, xỏe thành hình Chưởng nghênh đón lấy quyền đầu đang công kích tới bên người.
“Ba!”
Ngay sau đó, nhất quyền hung hăng kích vào lòng bàn tay của Long Nữ, phát ra một thanh âm vang giòn.
Chưởng khắc quyền!
Một quyền này nện vào lòng bàn tay của Long Nữ, Huyết Thủ chỉ cảm thấy giống như đập vào đống bông gòn, lực lượng khủng bố cũng không hề tạo thành bất cứ thương tổn gì với Long Nữ, thậm chí cũng không làm cho nàng phải thối lui ra sau dù chỉ một bước!
Phát hiện này làm trong lòng Huyết Thủ chấn động mãnh liệt, hắn không suy nghĩ nhiều mà vội vàng thu quyền nhảy lùi về phía sau.
Nhưng là đã muộn!
Ngay trong nháy mắt Huyết Thủ muốn thu quyền, Long Nữ biến Chưởng thành trảo, năm ngón tay đột nhiên khẽ bóp, giống như một chiếc kìm, trực tiếp chộp lấy nắm tay Huyết Thủ, dùng sức kéo mạnh!
Răng rắc!
Nương theo một tiếng vang giòn, cổ tay phải của Huyết Thủ trong nháy mắt bị Long Nữ bẻ gãy!
Đau đớn kịch liệt làm sắc mặt Huyết Thủ tái mét, thân hình đột nhiên trầm xuống.
Theo sau hắn cố nén đau đớn, không hề bận tâm cánh tay của mình có phải đã bị phế đi hay không, vung chân lên hung hăng đá vào giữa hai đùi của Long Nữ!
Liêu Âm Thối!
Thời khắc mấu chốt Huyết Thủ xuất ra chiêu thức hạ lưu.
“Hô!”
Tiếng xé gió lại vang lên, Long Nữ lại bình tĩnh chìa ra bàn tay trái hướng tới chân Huyết Thủ nhẹ nhàng vỗ xuống.
"Ba!”
Tiếng vang giòn truyền ra, Huyết Thủ chỉ cảm thấy một cước đá ra giống như lọt vào điện giật, run lên, lực lượng trên đùi không còn sót lại chút gì.
Trong lòng hắn rung mạnh.
Một cú vỗ nhẹ nhàng này của Long Nữ cũng thật cực kỳ chú ý, trực tiếp vỗ lên gân chân hắn, làm đùi phải hắn trong nháy mắt bị tê dại.
“Hô!”
Lại một đạo cước ảnh xuất hiện.
Lần này đây người đá ra là Long Nữ.
"Răng rắc!”
Một cước đá ra, Huyết Thủ cũng không kịp làm ra động tác trốn tránh, cổ chân đang chống đỡ thân thể bị đá gãy, thanh âm xương cốt bị gãy vang lên trong phòng khách yên tĩnh có vẻ dị thường chói tai.
Cổ chân bị đá gãy, Huyết Thủ trong nháy mắt bị mất đi thăng bằng, thân hình chém xéo ngã xuống.
Dưới ánh đèn, khuôn mặt Huyết Thủ hoàn toàn vặn vẹo vào nhau, khóe miệng hiện lên dáng tươi cười âm hiểm, trong con ngươi tràn ngập ra ánh mắt ác độc.
Tay trái của hắn đột nhiên vung lên!
"Sưu!”
Vừa vung lên, ngân châm bị hắn nắm trong lòng bàn tay trái giống như một đạo bạch quang từ trong tay của hắn hiện lên bắn thẳng đến đôi mắt của Long Nữ!
Nhanh!
Lần này đánh lén quả thật nhanh tới cực điểm!
Nhanh đến mức không cho Long Nữ cơ hội trốn tránh!
Theo Huyết Thủ xem ra, khoảng cách gần như thế Long Nữ tuyệt đối trốn không thoát ngân châm!
Không thể trốn tránh thì chỉ có một kết cục: Chết!
Trong dáng tươi cười vì âm mưu thực hiện được của Huyết Thủ, Long Nữ kiễng đầu ngón chân, thân hình cất cao đồng thời mở đôi môi không hề tô son, hàm răng dùng sức cắn lại!
Ngay sau đó.
Hai mắt Huyết Thủ trợn trừng tròn xoe, miệng mở rộng, trong con ngươi tràn ngập vẻ khiếp sợ!
Bởi vì Long Nữ dùng hàm răng kẹp lấy ngân châm do hắn vải ra.
Đúng vậy!
Cứ như vậy kẹp lấy!
Khoảng cách ngắn như vậy, không né không tránh, dùng răng kẹp lấy ngân châm do hắn vải ra?
Nếu... nếu không phái ngân châm ở dưới ánh đèn tản ra quang mang u lãnh. Huyết Thủ nhất định cho là mình đã xuất hiện ảo giác!
Theo hắn xem ra, con mẹ nó chuyện này quả thật là không thể nào!
Sau đó không đợi Huyết Thủ từ trong nỗi khiếp sợ cực độ phục hồi lại tinh thần, Long Nữ buông lỏng tay phải của hắn, thân thể nàng bay lên không .
Thân hình Long Nữ ngửa ra sau, chân phải nâng lên dùng sức đạp mạnh!
Một động tác có thể so sánh được với sách giáo khoa bị Long Nữ xuất ra, chân phải mang giày đặc chủng tác chiến của nàng hung hăng giẫm mạnh lên ngực Huyết Thủ!
"Răng rắc!”
Thanh âm xương cốt gãy lại vang lên, lồng ngực Huyết Thủ lập tức sụt xuống, thân hình cong lại như con tôm khô bắn ra như viên đạn pháo.
Trên không trung, miệng hắn há ra, một ngụm máu tươi phun bắn.
“Phanh!”
Ngay sau đó thân thể hắn hung hăng đánh vào vách tường, lực đạo khủng bố làm hắn có cảm giác cả người như tan rã, ý thức trở nên có chút mơ hồ.
Ba tháp! Ba tháp!
Trong ánh nhìn mơ hồ của hắn. Long Nữ lại thong dong nện bước hướng hắn đi tới.
Giờ khắc này, tiếng bước chân của Long Nữ giống như ma âm đến từ địa ngục, tập kích vào nội tâm của Huyết Thủ, thân thể hắn nhịn không được run run lên, theo bản năng muốn giãy dụa đứng dậy.
Bản thân là sát thủ đứng hàng thứ hai trong tổ chức Phong Diệp, thực lực của hắn cũng không phải những sát thủ bình thường có thể so sánh.
Hắn bị Long Nữ đánh giống như một con chó chết hoàn toàn là bởi vì thực lực của Long Nữ quá mức khủng bố.
Lúc này tuy rằng hắn bị đá gãy cổ chân cùng vài xương sườn, hắn vẫn cố gắng giãy dụa đứng lên.
Hắn đang cố gắng đứng dậy, Long Nữ đã đi tới trước người của hắn.
Con ngươi của hắn thu nhỏ lại thành mũi nhọn nguy hiểm!
Trong ánh mắt sợ hãi của hắn, Long Nữ lại đá ra một cước!
“Phanh!”
Một tiếng vang trầm đục, Huyết Thủ vừa giãy dụa đứng dậy lại bị Long Nữ đá ngã xuống đất.
“Phanh!”
Lại thêm một cước!
Một cước này Long Nữ trực tiếp đá vào mặt Huyết Thủ, một cước đá gãy sống mũi Huyết Thủ, làm cho vùng gáy của hắn cùng vách tường thân mật tiếp xúc.
Va chạm kịch liệt trực tiếp làm Huyết Thủ hôn mê.
Thấy một màn như vậy, Long Nữ há miệng lấy ngân châm xuống, sau đó dùng một tay xách Huyết Thủ, bỏ vào một cái túi lớn màu đen.
Làm xong tất cả chuyện này, Long Nữ không chút hoang mang rửa sạch dấu vết lưu lại hiện trường, sau đó mang theo túi màu đen kia rời đi.
Khi Long Nữ lái xe chạy nhanh ra khỏi tiểu khu. Trương Thiên Thiên lưng đeo ba lô đi vào tiểu khu.
Long Nữ cùng Trương Thiên Thiên gặp thoáng qua.
Trong xe. Long Nữ thoáng quay đầu liếc mắt nhìn Trương Thiên Thiên.
Chỉ một lần liếc mắt.
Rất ngắn ngủi.
Sau thoáng liếc mắt, nàng thu hồi ánh mắt, trong con ngươi hiện lên một đạo quang mang phức tạp.
Quang mang chợt lóe rồi mất.
Theo sau, nàng hoàn toàn đã khôi phục lại bộ dáng lãnh nhược băng sương trước kia, dưới chân dùng sức giẫm mạnh, chiếc xe đột nhiên gia tốc nháy mắt vọt ra đường, biến mất trong dòng xe cộ.
Ước chùng nửa giờ sau, Long Nữ lái xe mang theo Huyết Thủ đang hôn mê đi tới một căn cứ bí mật của Long Nha tại Đông Hải.
Chờ khi Long Nữ đem Huyết Thủ thả ra khỏi chiếc túi màu đen, bộ dạng Huyết Thủ vô cùng thê thảm, mũi gãy, khuôn mặt hoàn toàn biến dạng, vùng ngực lõm xuống thật sâu, tay phải vô lực cụp xuống, cổ chân lại gấp khúc theo góc độ khủng bố.
Máu tươi nhuộm đỏ khuôn mặt cùng vùng ngực của hắn.
Thả ra Huyết Thủ, Long Nữ túm cổ áo hắn lôi tới nhúng đầu hắn vào trong chum nước.
Chum nước trong nháy mắt bị nhuộm đỏ.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Ba giây đi qua, Huyết Thủ đang hôn mê bắt đầu giãy dụa kịch liệt.
Hoa lạp!
Long Nữ dùng sức lời mạnh, lời đầu Huyết Thủ ra khỏi chum nước sau đó nhẹ nhàng vung lên, giống như ném túi rác xuống mặt đất.
"Phanh!”
Huyết Thủ ngã xuống đất, đau đớn kịch liệt làm thân hình hắn cuộn tròn cùng một chỗ, trong ánh mắt của hắn không còn vẻ băng sương, chỉ còn nỗi sợ hãi!
"Tôi có ba trăm sáu mươi loại phương pháp bức cung.” Long Nữ lẳng lặng nhìn Huyết Thủ đã hoàn toàn mất đi năng lực chống cự, gằn từng chữ: “Anh có thể lựa chọn thử xem một lần, cũng có thể lựa chọn không cần thử loại nào.”
Cả người Huyết Thủ liên tục rùng mình, thân hình run rẩy càng thêm lợi hại!
“Ai phái anh tới? Là Tiết Hồ hay Vương Hồng?” Long Nữ mở miệng lần nữa, thanh âm băng lãnh như đến từ cửu u vực sâu, không hề có chút cảm tình nào.
Trầm mặc.
Huyết Thủ lựa chọn trầm mặc.
Hắn từng thừa nhận sự huấn luyện đặc thù, mặc dù biết hôm nay chính mình khó thoát khỏi cái chết, tuy thật sâu kiêng kỵ với thân thủ khủng bố cùng thủ đoạn tàn nhẫn của Long Nữ nhưng hắn vẫn không chịu mở miệng.
"Xem ra anh lựa chọn mỗi thứ thử xem một lần?” Dưới ánh đèn Long Nữ lộ ra tia cười nhàn nhạt.
Nụ cười kia dùng trong mắt Huyết Thủ lại giống như nụ cười của ác ma.
Trong con ngươi hiện ra dáng mỉm cười ác ma của Long Nữ, toàn thân Huyết Thủ tràn ngập ra cảm giác vô lực, sau đó ngẩng đầu liếc mắt nhìn Long Nữ, chậm rãi nói: "Là Vương Hồng.”
Cuối cùng Huyết Thủ mở miệng.
Bởi vì hắn biết cô gái trước mắt tuyệt đối có biện pháp làm cho hắn phải mở miệng.
Hắn đồng dạng còn biết, đối mặt cô gái trước mắt, ngay cả cơ hội tự sát hắn cũng không có!
Long Nữ lẳng lặng nhìn Huyết Thủ, tựa hồ đang suy nghĩ xem lời của Huyết Thủ rốt cục là thật hay giả.
"Khái... khái...” Huyết Thủ ho khan hai tiếng kịch liệt, hộc ra một ngụm máu tươi, trên mặt không còn nửa điểm huyết sắc, hắn ngơ ngẩn nhìn Long Nữ, run rẩy mở miệng hỏi: "Tôi muốn trước khi chết, biết mình chết trong tay người nào... cô rốt cục là ai?”
"Đồ đệ Long Nha.”
Lúc này Long Nữ cũng không tiếp tục giấu diếm thân phận của mình.
Đồ đệ Long Nha?
Nghe được lời nói của Long Nữ, Huyết Thủ hoàn toàn ngây dại, hắn dùng loại ngữ khí không dám tin tưởng lẩm bẩm nói: “Long Nha sao... sao có thể mạnh như vậy?”
“Sưu!”
Không tiếng trả lời, tay phải Long Nữ đột nhiên vung lên.
Ngân châm bị nàng dùng răng kẹp lấy nổ bắn bay ra.
“Phốc xuy!”
Ngân châm xuyên thấu qua lỗ tai Huyết Thủ, máu tươi phun ra như bão táp, Huyết Thủ phát ra tiếng kêu đau đớn.
"Tôi nói rồi, anh muốn giết nữ nhân của hắn, cho nên anh sẽ chết rất thảm.”
Dưới ánh đèn. Long Nữ lại nở nụ cười.
Cười giống như một ác ma!