Chín giờ tối, ánh đèn neon thắp sáng bừng cảnh đêm lung linh ở thành phố Đại Liên. Từ trên không trung nhìn xuống, thành phố giống như một bức tranh muôn sắc màu rực rỡ, làm cho người ta say mê ngắm nhìn không muốn chuyển dời mắt đi.
Nhưng mà...
Những cột khói đen cuồn cuộn ở trên vùng trời nhà máy Lăng Hóa, đã làm cho bức tranh mỹ lệ này, xuất hiện những điểm tỳ vết.
“Mẹ kiếp, tôi biết ngay mà, đám quan chó kia có mối quan hệ khắng khít cùng với đám người Nhật Bản. Thấy không, nhà máy Lăng Hoa lại bắt đầu bốc ra những cột khói đen rồi kìa!”
Trong trường đại học nằm gần nhà máy Lăng Hóa nhất, một gã sinh viên nhìn thấy những cột khói đen bốc lên cuồn cuộn, thì lập tức chửi đổng.
Theo sau... có rất nhiều tiếng mắng chửi bất bình vang lên. Nhiều sinh viên đều nhìn thấy cảnh tượng này không nói, mà một số người trong đó còn lấy máy di động ra chụp ảnh. Nhưng khoảng cách quá xa, nên hình ảnh chụp được là rất mơ hồ.
Không riêng gì nhóm sinh viên ở trong trường đại học mắng chửi hỗn loạn, mà những cư dân sinh sống chung quanh khu vực này, nhìn thấy khói đen bốc lên cuồn cuộn ở trên bầu trời, cũng sôi nổi mắng chửi. Tuy nhiên lần này, lại không có bao nhiêu người muốn chụp ảnh ghi hình.
Không có làm như vậy, bởi vì họ không cho rằng, lực lượng dư luận quần chúng, sẽ có thể thay đổi được cái loại tình trạng này.
Dân chúng bình thường không tin áp lực dư luận, có thể thay đổi được cái loại tình trạng này. Nhưng đám phóng viên tiềm phục ở gần khu vực nhà máy, thì lại cho rằng như vậy.
Bởi vì chuyện tình về nhà máy Lăng Hóa đang rất nóng bỏng. Vì muốn nắm giữ tài liệu trực tiếp, nên sau khi kết thúc buổi họp báo, đã có rất nhiều phóng viên đến tiềm phục ở các vùng xung quanh nhà máy.
Vì thế, ngay khi đám phóng viên này nhìn thấy những cột khói đen bốc lên trên không nhà máy, thì phản ứng đầu tiên chính là: “Nhà máy Lăng Hóa lại bắt đầu đi vào hoạt động, hơn nữa còn không trông thấy dấu hiệu chỉnh đốn cải cách chút nào!”
Phản ứng thứ hai, là bọn họ sôi nổi lấy máy ảnh và máy camera, dùng phương pháp ghi hình, để lưu lại bằng chứng!
Lưu lại bằng chứng, đồng thời nhóm phóng viên cũng biết chuyện này sẽ liên lụy đến rất nhiều người. Sau khi nắm giữ được bằng chứng ở hiện trường trong tay, thì còn phải trực tiếp xin chỉ thị của lãnh đạo, xem có nên cho chuyện này hấp thụ ra ngoài ánh sáng hay không . Nhưng cũng có một số phóng viên, vì tòa án lương tâm, mà không hề băn khoăn đến mấy thứ này, chờ soạn thảo xong bằng chứng, liền nhanh chóng đăng tải lên trên internet.
So sánh cùng nhóm phóng viên bị tòa án lương tâm khảo nghiệm, thì phóng viên Phượng Hoàng Vệ Thị, nổi danh là dám nói thật, không có dùng phương pháp đăng tải lên internet cũ rích. Mà liên hệ cùng với đài truyền hình, đến đây làm một cuộc phóng sự trực tiếp ở hiện trường.
Trong màn đêm, một nữ phóng viên tóc xoăn thời trang, bộ ngực còn đang ở trong giai đoạn dậy thì, nhìn vào màn hình, diễn cảm phẫn nộ nói: “Xin chào các bạn đang xem truyền hình. Hiện giờ tôi đang ở trên đường lớn bên ngoài nhà máy Lăng Hóa, nằm ngay phía sau tôi chính là nhà máy Lăng Hóa, mà mọi người đã biết!”
“Tin tưởng rằng không ít các bạn đang xem truyền hình, sáng hôm nay đều quan sát buổi họp báo giải thích về sự kiện ô nhiễm của nhà máy Lăng Hóa. Trong buổi họp báo vừa qua, bí thư Tỉnh ủy Liêu Ninh, bí thư Thành ủy Đại Liên, đã cam đoan là sẽ tăng cường quản lý sít sao, yêu cầu nhà máy Lăng Hóa chỉnh đốn cải cách xong, đạt đúng chỉ tiêu an toàn quy định của quốc gia, thì mới cho tiếp tục đi vào hoạt động sản xuất!”
“Trừ bao nhiêu đó ra, người phụ trách nhà máy Lăng Hóa cũng cam đoan, cam đoan rằng nhất định sẽ làm theo kế hoạch chỉnh đốn của Tỉnh ủy Liêu Ninh và Thành ủy Đại Liên. Hơn nữa sẽ tiến hành bồi thường và xin lỗi những người bị hại ở trong sự cố ô nhiễm khí thải vừa qua!”
“Tính đến trước mắt, nhà máy Lăng Hóa trừ chuyện mở họp báo giải thích ra, thì vẫn chưa có làm ra bất cứ hành động thiết thực nào, về phần bồi thường.... thì bên phía nhà máy Lăng Hóa thông báo rằng, kế hoạch bồi thường còn đang trong thời gian thương thảo!”
“Nhưng hiện giờ, thưa các bạn đang xem truyền hình, nhà máy Lăng Hóa không tạm dừng kinh doanh, chỉnh đốn sản xuất an toàn không nói, mà còn chẳng tiến hành cải cách thứ gì! Đứng ở vị trí này của tôi, có thể rõ ràng ngửi được hương vị gay mũi, cũng chính là khí thải ô nhiễm độc hại do nhà máy Lăng Hóa thải ra!”
“Vì cái gì, mười hai tiếng đồng hồ sau khi buổi họp báo kết thúc, nhà máy Lăng Hóa lại đi vào hoạt động sản xuất như bình thường?”
“Còn bây giờ, xin mời các bạn hãy cùng tôi thâm nhập vào nhà máy Lăng Hóa, để phỏng vấn trực tiếp những người công nhân đang làm việc ở hiện trường!”
Rất nhanh, một đám phóng viên đã đi tới trước cổng chính của nhà máy Lăng Hóa.
Trước cổng chính, hai gã bảo an phụ trách công tác trực đêm, vừa nhìn thấy một đám phóng viên đang đi về phía này. Thì lập tức chạy ra nghênh đón, một gã trong đó giơ gậy an ninh lên, quát lớn: “Các người đang làm gì đó?”
“Tôi là phóng viên Phượng Hoàng Vệ Thị, xét thấy quý nhà máy không có chỉnh đốn và cải cách theo như lời cam đoan trong buổi họp báo sáng hôm nay. Cho nên tôi cùng một số bằng hữu trong ngành muốn tiến hành phỏng vấn quý nhà máy, xin hãy cho chúng tôi đi vào!” Nữ phóng viên tóc xoăn, cố gắng kìm nén nội tâm đang phẫn nộ, bình thản nói.
Người ghi hình đang đi ở phía sau nữ phóng viên không xa bao nhiêu, màn hình vẫn đang chiếu thẳng vào người của nữ phóng viên.
“Đi vào? Còn muốn tiến hành phỏng vấn ư?” Gã bảo an thủ lĩnh vừa nghe vậy, thì cười lạnh giơ chiếc gậy an ninh lên, trực tiếp chỉ vào nữ phóng viên quát: “Cút! Tránh ra xa một chút, nếu không đừng trách lão tử sẽ không khách khí!”
Nghe gã bảo an buông lời đe dọa, nhìn bộ dáng hung hăng ngang tàng của gã bảo an. Người nữ phóng viên sắc mặt tái nhợt, mà những phóng viên xung quanh trên mặt cũng tràn đầy biểu tình phẫn nộ.
Trong cơn phẫn nộ, có một gã nam phóng viên nổi giận đùng đùng nói: “Anh thì tính là cái gì?”
“Tính là cái gì ư? Muốn lão tử giảng giải đạo lý cùng với mấy người hay sao?” Nghe xong, gã bảo an cười lạnh: “Lão tử nói cho mấy người biết, ông chủ đã thông báo, nếu đám chó ký giả các người tìm đến đây, thì phải đuổi hết đi. Nếu các người không chịu đi, hắc hắc.... vậy thì đừng trách cây gậy an ninh trong tay lão tử không có mắt đâu nhé!”
Lúc này, nữ phóng viên tóc xoăn tức giận đến mức nói không thành lời, sau đó nàng khẽ cắn răng một cái, xoay người nói: “Thưa các bạn đang xem truyền hình, hiện giờ tôi đang đứng ở trước công nhà máy Lăng Hóa. Tin tưởng rằng vừa rồi mọi người cũng đã nhìn thấy, nhân viên bảo an của nhà máy Lăng Hóa không cho chúng tôi đi vào, tương phản còn luôn miệng nói rằng đó là do chỉ đạo của ông chủ nhà máy Lăng Hóa!”
“Hắc hắc! Đám chó ký giả mấy người, mấy người cho rằng làm như vậy là sẽ có tác dụng hay sao? Lão tử nói cho mấy người biết, ông chủ nhà máy này là thương nhân người Nhật Bản! Tựu ngay cả bí thư Tỉnh ủy còn phải nhún nhường mấy phần, các người thì tính là cái gì đây chứ!”
Nhìn thấy nữ phóng viên tiến hành ghi hình trực tiếp ở hiện trường. Và những phóng viên khác đang dùng phương pháp ghi hình, nhưng gã bảo an thủ lĩnh tuyệt đối không hề e ngại chút nào.
Bởi vì... phân phó của lãnh đạo nhà máy chính là như vậy!
Về phần... vì sao lãnh đạo nhà máy muốn làm như vậy, thì hắn cũng không có tâm tư suy nghĩ nhiều!
Thái độ hung hăng càn quấy của gã bảo an, cùng lời nói cuồng vọng cực điểm, đã thông qua truyền hình trực tiếp, để cho mọi người đang xem truyền hình nhìn thấy rõ ràng.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đang xem truyền hình ở khắp đại giang nam bắc, nhìn thấy một màn này, thì đều vô cùng phẫn nộ.
Mà ở hiện trường, có một phóng viên cảm xúc dâng trào, tức giận mắng: “Nơi này là đâu chứ! Tôi cũng không tin, một gã thương nhân người Nhật Bản lại có thể vô pháp vô thiên như vậy.”
“Ha ha! Ngu xuẩn, là bởi vì người ta có lắm tiền, hiểu không?” Gã bảo an liếc mắt thương cảm nhìn người phóng viên kia, sau đó vung chiếc gậy an ninh lên, nói: “Ài, nói chuyện với đám ngu ngốc các ngươi chỉ vô ích mà thôi! Biến, đều biến hết cho tao, có bao xa thì lăn bấy nhiêu xa!”
“Sao anh lại vô cớ mắng người như thế đây chứ?” Lúc này, ngay cả nữ phóng viên tóc xoăn dẫn đầu đoàn, cũng không nhịn được mà phản ứng.
Gã bảo an có lãnh đạo nhà máy chỉ thị, cũng tương đương là đang cầm Thượng Phương Bảo Kiếm trong tay. Như thế nào sẽ nhìn đám phóng viên yếu nhược này vào trong mắt đây chứ?
“Mắng người? Lão tử còn muốn đánh người nữa à!” Vừa nói dứt lời, gã bảo an lập tức vung chiếc gậy an ninh trong tay lên, giáng xuống đầu của người nữ phóng viên!
“Phanh!”
“A....” Một tiếng la thảm nhất thời vang lên. Người nữ phóng viên kia bị đánh chảy máu đầu, đám phóng viên đang đứng xung quanh lập tức sôi nổi xông tới.
Nhưng mà, ngay khi nhóm ký giả muốn phản kháng, thì một đám bảo an đông nghìn nghịt, cầm theo gậy an ninh, từ bên trong nhà máy trực tiếp xông ra, lao tới nhóm ký giả, vung gậy an ninh trong tay lên mà hung hăng loạn đả!
Lúc này ở hiện trường, đã hoàn toàn trở nên hỗn loạn!
Loạn không chỉ ở riêng trước cổng nhà máy Lăng Hóa, mà khắp đại giang nam bắc cũng đều hỗn loạn!
Đối với một số người dân mà nói, bởi vì buổi họp báo khai mở lúc sáng, bởi vì chờ mong chính phủ ra mặt, cấp cho nhân dân quần chúng một cái công đạo thỏa mãn. Cho nên.... lửa giận ở trong lòng đã tiêu tán đi không ít.
Nhưng hiện giờ, kết quả thì sao?
Có vừa lòng hay không?
Những hình ảnh quần ẩu, bị kênh truyền hình Phượng Hoàng Vệ Thị phát sóng trực tiếp, để cho tất cả mọi người đang ngồi ở trước màn hình TV đều nhìn thấy rõ ràng!
Nổi giận!
Tất cả mọi người đều nổi giận!
Mười phút sau!
Mười phút đồng hồ sau, ngay khi đám bảo an võ trang đầy đủ, đem nhóm ký giả đánh ngã xuống đất, thì tiếng còi cảnh sát đã vang lên ở trên không trung thành phố Đại Liên.
Cùng lúc đó, trong hai ngôi trường đại học nằm gần nhà máy hóa chất, vô luận nam sinh hay là nữ sinh, cơ hồ tất cả sinh viên trong trường đại học đều tập trung ở trên thao trường. Theo sau, ở dưới sự dẫn dắt của mấy sinh viên thủ lĩnh, toàn bộ sinh viên lòng tràn đầy nhiệt huyết, thần tình phẫn nộ ùa ra khỏi trường!
Diễu hành biểu tình ư?
Phải....đúng là đang tập trung diễu hành biểu tình!
Nhưng trong lúc phát sinh chuyện này, thì Yến Thanh Đế lại ung dung như Lã Vọng ngồi buông cần câu, cùng hai người Lăng Vân Phong, Lăng Vĩ thoải mái tán chuyện phiếm.
“Phanh!”
Ngay khi ba người đang tán gẫu đến lúc sôi nổi nhất, thì một tiếng động nặng nề vang lên, cánh cửa gian phòng bao sương bị người khác đẩy bung ra.
Gã thư ký của Yến Thanh Đế, như kiến bò trong chảo dầu, hoảng hốt xông vào bên trong gian bao sương.
“Trương thư ký, có chuyện gì vậy?” Nhìn thấy gã thư ký của Yến Thanh Đế có hành động không hiểu quy củ phép tắc. Không chờ Yến Thanh Đế kịp phát hỏa, thì Lăng Vân Phong đã dẫn đầu phát hỏa, uy phong mười phần của một nhân vật đứng đầu Tỉnh ủy.
Gã thư ký họ Trương thấy Lăng Vân Phong phát hỏa, đầu tiên thoáng ngẩn ra, sau đó lo lắng giải thích: “Bất hảo, đã xảy ra chuyện....Đã xảy ra chuyện lớn rồi!”