Vào lúc mười giờ đêm, thanh âm còi cảnh sát cắt ngang qua phía chân trời, hoàn toàn đánh vỡ sự yên lặng ban đêm.
So sánh với lúc Yến Thanh Đế vì cảnh cáo Nạp Lan gia tộc phái ra cảnh sát phong tỏa hai quyền tràng ngầm cùng ba sòng bạc của Nạp Lan gia, thanh thế đêm nay còn lớn hơn rất nhiều.
Hơn nữa không riêng gì cảnh sát, ngay cả người phụ trách võ cảnh Đại Liên cũng nhận được thỉnh cầu trợ giúp, lập tức truyền đạt mệnh lệnh, phái ra võ cảnh dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới nhà máy hóa chất Lăng Hóa.
Ngay khi có rất nhiều cảnh sát cùng võ cảnh cấp tốc chạy tới nhà máy hóa chất Lăng Hóa, chung quanh nhà máy toàn là đầu người đông nghìn nghịt một mảnh.
Trong màn đêm, nhà máy đã biến thành một mảnh hỗn độn, cửa phòng an ninh bị đập vỡ không thấy bộ dáng, toàn bộ xe cộ đỗ trong bãi đỗ xe bị lật ngược, miếng thủy tinh văng đầy đất.
Đồng dạng cửa lớn cũng bị nện dập nát, những người dẫn đầu xông vào đập vỡ những cửa kính thủy tinh, bất chấp tất cả trực tiếp vọt vào tòa lầu làm việc thấy đồ vật liền đập vỡ.
Thanh âm đập phá, tiếng chửi mắng inh ỏi, tiếng quát tháo...
Đủ loại thanh âm hỗn họp cùng một chỗ, làm cho hiện trường trở nên cực kỳ hỗn loạn.
Bên trong đều là cảnh tượng bị đập phá, bên ngoài còn có học sinh cùng dân thành phố đang tiếp tục chạy tới nhà máy Lăng Hóa.
Ngay cửa nhà máy, những cảnh sát hợp thành một bức tường người ngăn cản quần chúng tiến vào.
Về phần những học sinh đang đập phá bên trong, bọn họ cũng đã không còn cách nào ngăn cản, chỉ có thể chờ đợi đồng sự cùng võ cảnh nhanh chóng chạy tới.
Vừa ngăn cản quần chúng bên ngoài tiến vào, trong đó một ít cảnh sát đối diện với sự phẫn nộ của quần chúng, đánh không đánh trả, mắng không trả lời, chỉ giữ vững đạo phòng tuyến cuối cùng, giữ vững lòng trung thành của bọn họ đối với quốc huy trên người mà họ gánh vác.
Mà cũng có một số người của các đơn vị liên quan, đối mặt trường hợp thanh thế lớn như vậy, đã sớm chạy không còn thấy hình bóng.
Đối với bọn hắn mà nói, chuyện ưu đãi cùng công tích tuyệt đối sẽ là những người đầu tiên xuất hiện, về phần cục diện nguy cơ như hiện tại, bọn hắn tuyệt đối sẽ không xuất hiện!
Thậm chí có một ít cảnh sát, bởi vì lòng trung thành cùng chính nghĩa đã bị tiền tài làm bẩn, đối mặt trường hợp hỗn loạn như vậy, cũng tránh ở mặt sau cùng, cảm giác như chỉ cần thấy tình hình không đúng bọn hắn sẽ lập tức chạy trốn.
Còn sau khi trốn, sự tình sẽ diễn biến thành thế nào sao?
Đó không phải là điều bọn hắn quan tâm!
Bọn hắn chỉ để ý tới lợi ích cùng sinh tử của chính mình!
Nhìn thấy phòng tuyến của cảnh sát càng ngày càng yếu ớt, tùy thời đều sẽ bị quần chúng phẫn nộ phá tan, đầu lĩnh cảnh sát cầm loa công suất lớn hét to: “Mọi người không nên vọng động! Không nên vọng động!”
“Tránh ra! Cho chúng ta đi vào, ông chủ kia không phải rất ngưu bức sao? Có dũng khí để cho hắn đi ra!”
“Đúng vậy, bảo hắn ra, lão tử đánh cho cả mẹ hắn cũng không nhận ra hắn!”
“Còn có đám bảo an rác rưởi kia, cũng bảo bọn hắn đi ra, chúng ta thật muốn xem bọn hắn ngưu bức tới cỡ nào!”
Nhưng trường hợp hỗn loạn như vậy, những học sinh cùng cư dân xung quanh bị tức giận như đánh máu gà, ngay từ đầu cũng không nghe lời đầu lĩnh cảnh sát, nhưng đầu lĩnh cảnh sát cũng hấp dẫn được lực chú ý của bọn họ, giúp cho bức tường cảnh sát tạo dựng có thể giảm bớt được chút ít áp lực.
Đầu lĩnh cảnh sát cũng đã nhận ra điểm này, đứng trên xe cảnh sát vội vàng dùng tư thế như áp xuống, dùng hết khí lực toàn thân hô lên: “Các vị, tôi biết những hành động của nhà máy hóa chất Lăng Hóa làm trong lòng các vị rất giận dữ. Trên thực tế không riêng gì các vị, kể cả tôi cùng đồng sự của tôi đối với chuyện này cũng cực kỳ căm giận. Nhưng các vị, các vị nên biết đây là một quốc gia có pháp luật, bất cứ chuyện gì cũng phải chú ý quy củ, không theo quy củ làm việc thì không được!”
“Đừng nói những lời vô dụng này, cho chúng tôi đi vào, nếu không đừng trách chúng tôi không khách khí!”
“Đúng vậy! Nếu các người cũng căm giận, vì sao lại ngăn trở chúng tôi?”
Lập tức có quần chúng lên tiếng phản bác.
Nghe những lời này, đầu lĩnh cảnh sát gấp tới mức toàn thân đẫm đầy mồ hôi, chỉ đành kiên trì nói: “Vì sao chúng tôi phải ngăn trở các vị? Chúng tôi chỉ vì muốn tốt cho các vị thôi - tụ tập đông người hoặc phá hư đồ vật công cộng, đây đều là phạm pháp!”
Phạm pháp.
Nghe được hai chữ này, không ít người giật mình.
Đối với một dân chúng bình thường mà nói, pháp luật ở trong mắt họ vẫn luôn rất thần thánh.
Bọn họ không giống như một số người nắm được quyền lực trong tay, hoặc là có thể chạy bên cạnh pháp luật.
Nhưng...
Càng nhiều người còn ôm tâm lý may mắn, cho rằng cảnh sát không có khả năng bắt hết toàn bộ mọi người.
Đầu lĩnh cảnh sát là đội trưởng cảnh sát hình sự từng gặp rất nhiều tội phạm, đối với tâm lý học rất có nghiên cứu, hắn biết rõ hiện giờ trường hợp quá hỗn loạn, đại bộ phận đều ôm tâm lý may mắn, vì thế không đợi họ mở miệng, liền nói tiếp: “Các vị, các vị không cần kích động quá mức, bất cứ chuyện gì đều có biện pháp giải quyết! Hiện giờ tỉnh ủy Lăng bí thư cùng thành ủy Yến bí thư đang gấp rút chạy về nơi này!”
“Mẹ nó, bọn hắn đến có ích lợi gì!”
“Đúng vậy, bọn hắn cùng tên chủ kia mặc chung một cái quần thôi!”
“Đúng vậy, nếu không đám bảo an kia vì sao dám mở miệng thốt lời cuồng ngôn?”
“Bọn hắn chính là quan thương cấu kết, mắt không vương pháp!”
Nếu ở bình thường, cảnh sát đầu lĩnh đưa Lăng Vân Phong cùng Yến Thanh Đế ra sẽ phát huy tác dụng rất lớn, nhưng sáng nay hai người này vừa mới tổ chức buổi họp báo tuyên bố tin tức, hơn nữa còn chứng minh với mọi người, hiện giờ lại xảy ra chuyện như vậy, làm sao làm cho bọn họ tin tưởng được lời của cảnh sát?
Ngay khi đoàn người còn đang phẫn nộ, ở ngã tư đường phía trước truyền tới tiếng còi cảnh sát chói tai, từng chiếc xe cảnh sát gào thét lao về hướng nhà máy, đèn báo hiệu lóe ra, thanh thế thật lớn.
Ngoài ra đi theo phía sau xe cảnh sát là xe tải quân dụng, bên trong xe tải còn có võ cảnh trong tay cầm tấm chắn cùng cảnh côn, sắc mặt nghiêm túc.
Mà ở sâu trong nội tâm bọn họ, lại có một tia dao động rất nhỏ.
Phần dao động kia, đến từ lòng trung thành đối với quốc gia, với nhân dân!
Bọn họ có thể vì bảo vệ quốc gia, không chút do dự mang theo súng lao tới chiến trường, nhưng bây giờ vì một câu của thượng vị giả, bọn họ cần phải đối mặt với nhân dân mà họ phải bảo vệ, vì vậy nội tâm của bọn họ sản sinh dao động!
Phần dao động kia rất nhẹ.
Nhưng.
Quân lệnh như núi!
Chỉ là một người lính, phục tùng mệnh lệnh thượng cấp, đây là điều đầu tiên khi bọn họ đi vào quân doanh buổi ban đầu.
Cho nên bọn họ đến đây!
Ở phía sau xe tải quân dụng là xe Audi 6 mang biển số thành ủy Đại Liên của Yến Thanh Đế, trong xe, vẻ mặt Yến Thanh Đế cùng Lăng Vân Phong thật nghiêm túc, chau mày, vẻ lo lắng cùng sợ hãi trong con ngươi không có chút nào che giấu.
Bọn hắn đang lo lắng tình thế có tiếp tục mở rộng hay không, có thể khống chế được hay không .
Bọn hắn sợ hãi chính là tình thế hoàn toàn vượt qua tay bọn hắn, từ đó làm bọn hắn phải vứt bỏ mũ cánh chuồn!
“Các đồng chí, các vị cũng đừng nói kích động! Tỉnh ủy Lăng bí thư, thành ủy Yến bí thư đã đến! Họ sẽ cho các vị một lời giải đáp thỏa mãn! Hiện tại mời các vị tránh đường!”
Trong xe cảnh sát phía trước. Đinh Viễn cầm loa công suất lớn trong tay, thò đầu ra cửa sổ hô to.
Trong tiếng hô khàn khàn của Đinh Viễn, trong tâm tình khẩn trương lo lắng cùng bất an của Yến Thanh Đế và Lăng Vân Phong.
Ở ngã tư đường, trong đám người đông nghìn nghịt, đối diện xe cảnh sát cùng xe tải quân dụng thanh thế lớn, đoàn người cuối cùng tránh ra một lối đi, để đoàn xe thuận lợi thông qua.
Thấy một màn như vậy, hai người Yến Thanh Đế cùng Lăng Vân Phong không hẹn đều nhẹ nhàng thở ra.
Hiển nhiên thông qua chi tiết này, bọn hắn phát hiện sự tình còn chưa vượt ra ngoài phạm vi khống chế của bọn hắn.
“Đinh Viễn, đi tới cửa nhà máy, để đại đội phòng bạo tạo thành bức tường người, chặn ở cửa, đồng thời cho các đồng chí bên võ cảnh tiến vào nhà máy, ngăn cản hành vi đập phá của các sinh viên!” Sau thoáng thở dài nhẹ nhõm. Lăng Vân Phong lấy ra bộ đàm truyền đạt mệnh lệnh cho Đinh Viễn.
“Dạ, Lăng bí thư!”
Trong xe cảnh sát phía trước, Đinh Viễn cung kính trả lời, sau đó lau mồ hôi lạnh, nhắn lại mệnh lệnh của Lăng Vân Phong.
Hai phút sau, hơn mười chiếc xe cảnh sát cùng xe tải quân dụng cùng chiếc Audi 6 của Yến Thanh Đế đã đi tới trước cửa nhà máy hóa chất.
Sau khi xe dừng lại, từng võ cảnh tay cầm cảnh côn cùng tấm chắn từ trên xe lần lượt nhảy xuống.
Những võ cảnh nhảy xuống xe tải cũng không lập tức vọt vào nhà máy, mà làm theo trận thế như vây lại, đem chiếc Audi 6 của Yến Thanh Đế vây ở giữa, nhiệm vụ của bọn họ là bảo vệ sự an toàn của Lăng Vân Phong cùng Yến Thanh Đế.
Những võ cảnh còn lại sau khi xuống xe xếp thành đội hình, sau đó mang theo khí thế đặc hữu của quân nhân đi thẳng qua đám người tiến vào trong nhà máy, mà bên phía cảnh sát ngoại trừ Đinh Viễn đứng gần bên xe Lăng Vân Phong cùng Yến Thanh Đế, những người khác vô luận chức quan cao thấp toàn bộ đều ngăn chặn ngay cổng lớn nhà máy.
Cùng lúc đó ba cửa còn lại trong nhà máy cũng đều đã được trợ giúp.
Cảnh sát cùng võ cảnh xuất hiện, làm cục diện vốn sắp sửa không thể khống chế có được một chút ổn định, đám người tuy rằng vẫn hỗn loạn, nhưng thanh âm kêu gào chửi mắng đã giảm nhỏ đi, cơ hồ không còn ai tiếp tục tấn công vào bức tường người do cảnh sát tạo thành.
Nhìn thấy một màn như vậy, trái tim treo cao của Lăng Vân Phong cùng Yến Thanh Đế cũng hoàn toàn rơi xuống, lần lượt bước xuống xe....