Màn đêm buông xuống, ánh đèn rực rỡ sáng lên, ánh sáng dịu dàng của đèn neon chiếu sáng khắp màn đêm Đông Hải, từng chiếc xe hơi hợp thành một con rồng sắt thép thật dài, liếc mắt không nhìn đến cuối, những tòa nhà cao tầng sừng sững hai bên đường, ngọn đèn dịu dàng chiếu sáng như khoác lên thành phố một chiếc áo thật hoa lệ, mỹ luân mỹ hoán làm lòng người bồi hồi.
Trong màn đêm, Trần Phàm lái chiếc Bentley lướt trên đường, Tô San cùng Lý Dĩnh ngồi ghế sau, vẻ mặt tươi cười nói chuyện, trong xe tràn ngập không khí ấm áp.
Nhìn vào kính chiếu hậu thấy dáng tươi cười sáng lạn trên khuôn mặt hai nàng, cảm thụ được không khí ấm áp bên trong xe, tâm tình Trần Phàm cũng vô cùng thả lỏng.
Tuy rằng tối hôm qua Tô San đã phát hiện Lý Dĩnh cùng Trần Phàm trộm làm chuyện kia, nhưng nàng không tức giận, ngược lại còn chủ động muốn hiến thân cho Trần Phàm.
Vì tránh bị xấu hổ, Tô San không cho Trần Phàm nói cho Lý Dĩnh biết chân tướng sự tình.
Bởi vì không biết chân tướng, cả ngày hôm nay khi Lý Dĩnh đối mặt Tô San đều có chút không được tự nhiên, đối với việc này Tô San đều biết nhưng không vạch trần.
“Chị Lý Dĩnh, chừng nào chị khởi hành đi Mỹ? Hay là em cùng đi với chị?” Ngồi băng sau, Tô San đột nhiên nhớ tới hôm qua Lý Dĩnh có nói cần qua Mỹ bàn chuyện làm ăn, nhịn không được nói: “Dù sao kỳ nghỉ còn dài lắm, đi chơi cũng tốt.”
Đi Mỹ?
Trần Phàm đang lái xe, nghe được lời nói của Tô San chân mày không khỏi nhíu lại.
Mà Lý Dĩnh không nhận thấy được sắc mặt biến hóa của Trần Phàm, cười nói: “Cũng vài ngày nữa thôi.”
Vừa nói xong, Lý Dĩnh nhịn không được liếc mắt nhìn Trần Phàm, trong con ngươi tràn ngập vẻ cảm kích cùng tình yêu.
Bởi nguyên nhân nàng xuất thân từ gia đình quân nhân, Lý Dĩnh vì muốn tránh làm cho sự nghiệp của mình mang đến ảnh hưởng không tốt cho Lý gia, rất ít vận dụng quan hệ của Lý gia đến phát triển sự nghiệp, hơn nữa người trong Lý gia cũng cực kỳ để ý điểm này, cho dù có trợ giúp cũng chỉ nhỏ bé không đáng kể.
Bởi vì là như vậy, công ty của Lý Dĩnh muốn mở rộng ở thời gian trước, gặp phải trở ngại rất lớn, nàng vì muốn mời chuyên gia cấp đại sư đến tập luyện trên sân khấu, không tiếc bồi rượu cho Công Đằng Hữu Nhị con của Công Đằng Nghĩa Hòa Sơn Khẩu Tổ, kết quả bị làm khó dễ.
Ngày hôm đó, ngay khi nàng không còn nhịn được nữa thì nàng gặp được Trần Phàm, Trần Phàm ra tay giáo huấn Công Đằng Hữu Nhị, hơn nữa còn dùng quan hệ của mình mời chuyên gia cấp đại sư có danh khí cực cao từ nước Mỹ đến, tập đoàn Trung Anh cùng công ty giải trí Hong Kong cũng có ý đồ hợp tác với công ty giải trí Lam Cảnh của nàng, trong khoảng thời gian ngắn, công ty giải trí Lam Cảnh chẳng những thành công chuyển đổi bước tiến, hơn nữa xu thế phát triển vô cùng mạnh mẽ.
“Lý Dĩnh, em muốn đi Mỹ sao?” Ngay khi Lý Dĩnh đưa mắt nhìn Trần Phàm, Trần Phàm nhíu mày hỏi.
Lý Dĩnh cũng không nhận thấy được biểu tình biến hóa của Trần Phàm, gật gật đầu nói: “Ân, trong khoảng thời gian này em đã bàn xong thủ tục hợp tác với tập đoàn Trung Ảnh và các công ty giải trí quốc nội, bên Mỹ có mấy công ty có ý định hợp tác nữa, em dự định qua gặp mặt bọn họ, xem có thể cùng hợp tác với nhau hay không .”
Vừa nói xong, trên mặt Lý Dĩnh lộ ra biểu tình khát khao.
Mọi người đều biết. Hollywood nước Mỹ là đầu lĩnh trong giới giải trí thế giới, nếu như có thể hợp tác với công ty bên Mỹ, điều này sẽ ảnh hưởng như thế nào với công ty giải trí Lam Cảnh, dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được.
“Ngốc tử, gần đây anh bận lắm không? Nếu không bận lắm thì chúng ta cùng chị Lý Dĩnh đi Mỹ đi? Thuận tiện chơi đùa một chút.” Lý Dĩnh vừa dứt lời, Tô San khẩn cấp hỏi han.
Nghe lời nói của Tô San cùng Lý Dĩnh, chân mày Trần Phàm càng cau chặt lại, trong mắt không ngừng chớp động, cũng không lập tức trả lời mà được châm chước điều gì đó.
Căn cứ Kroff vừa truyền ra tin tức, hiện giờ mạch nước ngầm của thế giới ngầm bắt đầu khởi động, nhất là nước Mỹ. Thế lực khắp nơi tựa hồ đều biết Trần Phàm đã quyết tâm diệt trừ Thanh bang, đều phái người lẫn vào Mỹ, nguy cơ mai phục khắp nơi.
Trong tình huống như vậy, Trần Phàm tự nhiên không muốn Lý Dĩnh cùng Tô San đi Mỹ.
Nhưng nhìn qua kính chiếu hậu thấy biểu tình khát khao của Lý Dĩnh, Trần Phàm nhịn không được thở dài trong lòng.
Theo ý nào đó mà nói, nếu Trần Phàm vận dụng quan hệ của gia tộc Gambino, bằng vào lực ảnh hưởng của gia tộc Gambino tại Mỹ, muốn thúc đẩy công ty giải trí Lam Cảnh hợp tác với một ít công ty bản thổ nước Mỹ cũng không phải là việc gì khó.
Nhưng...
Trần Phàm rất rõ ràng.
Tô San cũng tốt, Lý Dĩnh cũng thế, hiện giờ tuy các nàng đều là nữ nhân của mình nhưng các nàng không có khả năng mỗi thời mỗi khắc đều làm bạn bên cạnh hắn, các nàng cũng có chuyện cần làm của mình, nếu sự tình gì cũng do hắn làm sẵn, vậy cuộc sống của các nàng sẽ trở nên buồn tẻ, không hạnh phúc.
Đây cũng không phải là chuyện mà Trần Phàm muốn nhìn thấy.
Nghĩ thông suốt điểm này, Trần Phàm nghiêm mặt nói: “Lý Dĩnh, vài ngày nữa anh cũng phải đi Mỹ một chuyến, em đi cùng anh đi.”
“Dạ.”
Lý Dĩnh nghe được Trần Phàm cũng sẽ đi, trên mặt hiện lên vẻ hưng phấn, thậm chí Tô San cũng có chút kích động, tựa hồ nàng thật chờ mong có thể cùng Trần Phàm và Lý Dĩnh đến nước Mỹ nghỉ phép.
Nhìn thấy biểu tình chờ mong của Tô San, Trần Phàm ngầm thở dài.
Đối với Trần Phàm mà nói, hắn đến Mỹ để diệt trừ Thanh bang, thuận tiện dẫn Lý Dĩnh đi bàn chuyện làm ăn, cũng sẽ không có nguy hiểm quá lớn, nhưng với tình thế hiện giờ tại Mỹ, muốn dẫn cả Tô San cùng Lý Dĩnh qua Mỹ đi chơi, tuyệt đối không phải là sự lựa chọn sáng suốt, đồng thời cũng tồn tại nguy hiểm rất lớn.
Đối với việc này, tuy rằng hắn không đành lòng làm cho Tô San thất vọng, nhưng vẫn đành thở dài nói: “San San, em không nên đi.”
“Lý Dĩnh đi Mỹ là vì công việc, làm xong sẽ về, mà anh qua bên đó sẽ bề bộn nhiều việc, cũng không rút được thời gian đi chơi. Như vậy đi, chờ tới thời gian nghỉ đông, chúng ta sẽ cùng đi nghỉ phép có được hay không?”
Quả nhiên đúng như ý nghĩ của Trần Phàm, nghe được hắn nói như thế, nụ cười trên mặt Tô San có chút cứng ngắc, nét mặt hưng phấn dần dần biến mất. Nhưng khi nàng nhìn thấy biểu tình nghiêm túc rất hiếm thấy lộ trên khuôn mặt Trần Phàm, liên tưởng tới tình cảnh hiện giờ của hắn, mơ hồ đoán được điều gì, vẻ buồn bực liền biến mất, nhu thuận gật đầu: “Dạ.”
Lý Dĩnh đang định lên tiếng nói mình có thời gian, có thể cùng đi chơi với Tô San, nhưng khi nhìn thấy biểu tình nghiêm túc của Trần Phàm, lại đem lời nói nuốt ngược trở vào.
Tựa hồ nàng cũng đoán được điều gì.
Ngay khi Trần Phàm lái xe đưa Tô San cùng Lý Dĩnh quay trở về nhà, một chiếc máy bay từ Los Angeles đã đúng giờ hạ cánh xuống phi trường quốc tế Đông Hải.
Máy bay dừng lại, không ít hành khách đã đứng lên lấy hành lý, những hành khách không mang theo hành lý lên máy bay vẫn ngồi yên tại chỗ chờ những hành khách phía trước rời đi mới đứng dậy.
“Mỹ nữ, tôi nhìn thấy cô cảm giác rất quen mắt, có phải chúng ta đã gặp nhau ở nơi nào phải không?” Ngay khi các hành khách thu dọn hành lý chuẩn bị xuống máy bay, trong khoang hạng nhất, một gã thanh niên mặc âu phục Armani, đeo kính râm, khí độ bất phàm mang theo dáng mỉm cười mê người đi tới bên cạnh một cô gái, bắt chuyện với nàng.
Cô gái kia mặc một chiếc áo sơ mi dài, trên áo in hình một nữ nhân để ngực trần, thoạt nhìn dị thường phong tao nóng bỏng.
Có lẽ do chiếc áo quá dài, đã phủ qua chiếc quần sọt của cô gái, nhìn qua làm cho người ta cảm giác nàng không mặc quần sọt, thật sự làm người khác không kìm lòng được muốn rình xem phong cảnh bên dưới chiếc áo.
Người thanh niên vừa bắt chuyện vừa tận lực không để cho ánh mắt của mình nhìn xuống cặp đùi đẹp đầy ma quỷ của cô gái, nhưng khóe mắt vẫn không tự chủ được nhìn lén vào đôi chân cô gái không ngừng.
Trên thực tế từ lúc ban đầu cô gái bước lên máy bay, hắn đã chú ý tới nàng, dọc theo đường đi, hắn một mực nhìn lén cặp đùi đẹp đủ sức miểu sát bất kỳ người đàn ông nào, nhưng do ngồi cách nhau quá xa nên hắn không thể bắt chuyện.
Không riêng gì hắn, một ít nam giới khác ngồi chung quanh cô gái cũng liên tục nhìn xuống cặp đùi nàng, đều có vẻ có chút động tâm
Nhưng vì cảm thấy không được tự nhiên, bọn hắn cũng không dám bước lên bắt chuyện như tên thanh niên, lúc này thấy bị hắn đoạt trước tiên cơ, lại không ngừng hối hận.
Trong lòng hối hận nhưng bọn hắn đều âm thầm chú ý từng cử động của cô gái, chờ mong nàng cho tên thanh niên kia ăn bế môn canh.
Trong ánh mắt chú ý của những người đó, cô gái ngẩng đầu nở nụ cười mê chết người không đền mạng với tên thanh niên, nũng nịu hỏi: “U, muốn tán tỉnh tỷ a?”
“Ách.” Tên thanh niên thật không ngờ cô gái lại trực tiếp tới như vậy, nhất thời chợt xấu hổ, nhưng dù sao hắn cũng là lão điểu kinh nghiệm tình trường, rất nhanh liền ổn định cảm xúc, nụ cười trên mặt có vẻ càng thêm mê người: “Mỹ nữ, tôi quả thật cảm thấy được chúng ta đã gặp nhau ở nơi nào, về phần tán tỉnh cô sao, tôi nghĩ vẻ đẹp của cô đã chinh phục rất nhiều người ở đây kể cả tôi.”
“Người bạn nhỏ, muốn tán tỉnh tỷ thì cứ việc nói thẳng, không cần quanh co lòng vòng.” Cô gái rất khinh thường bĩu môi: “Mặt khác tỷ không thể không nói, người bạn nhỏ, tài tán gái của cậu thật kém, nhất là trình độ bắt chuyện, quả thực tệ tới cực điểm, tỷ đề nghị cậu nên về luyện luyện thêm đi.”
Lời của cô gái vừa thốt ra, người thanh niên không khỏi thấy xấu hổ, mà người chung quanh lại lộ ra biểu tình vui sướng khi thấy người gặp họa.
Mặc dù là như thế, nhưng người thanh niên vẫn không chịu buông tha, cảm giác như thái độ của cô gái càng thêm khơi dậy dục vọng chinh phục của hắn, trong lòng hắn vừa động, tự cho là nắm bất được tính cách của cô gái, lại cười nói: “Mỹ nữ giáo huấn rất đúng, nhưng không biết mỹ nữ có cho tôi một cơ hội, để cho tôi rèn luyện một chút?”
“Ngô, cũng không phải là không thể được, nhưng..” Cô gái không nhanh không chậm bỏ di động vào trong túi xách LV bên người, cố ý ngưng lại.
Thanh niên vừa nghe, cho là có cơ hội, lập tức truy hỏi: “Nhưng là cái gì?”
“Nhưng là tỷ chọn lựa đàn ông có yêu cầu rất cao, sợ cậu chịu đả kích.” Cô gái đứng lên, bộ ngực phía trước cọ xát với chiếc áo bật lên, lập tức đập vào mắt người khác.
Nghe được cô gái nói tới yêu cầu, người thanh niên lộ ra bộ dáng đã được định liệu trước, cười nói: “Mỹ nữ nói nói xem.”
“Nếu như kinh doanh. ít nhất tài sản phải có ngoài trăm triệu được chứ? về phần quan nhị đại, hồng tam đại, dù sao cậu cũng phải có một lão tử cúp phó quốc cấp đi?” Cô gái vẫn mang bộ dáng thật nũng nịu, bộ dáng kia chỉ hận không thể rút đi hồn của tất cả đàn ông.
Nhưng...
Giờ này khắc này, nhìn thấy bộ dáng phong tao vũ mị của cô gái, người thanh niên lại giống như bị rót vào một chậu nước lạnh, từ đầu tới chân một trận lạnh lẽo.
Theo hắn xem ra, yêu cầu của cô gái lựa chọn đàn ông thật sự là quá cao, thậm chí cao tới mức thái quá.
Không chỉ có người thanh niên cho là như vậy, dù là một ít người đứng gần bên đang biểu lộ vẻ vui sướng khi người gặp họa cũng bị chấn kinh.
Theo bọn hắn xem ra, có thể đạt tới yêu cầu của cô gái xem khắp cả đại lục cũng không có bao nhiêu người, nhất là người trẻ tuổi, chủ yếu là không có khả năng.
Có lẽ đoán được tâm tư của người thanh niên và những người khác, cô gái vẫn giữ vẻ tươi cười mê chết người không đền mạng, nói: “Người bạn nhỏ, xem ra cậu bị tỷ hù sợ a? A.. nếu hù sợ, thì nhượng bộ lui binh cho tỷ đi, miễn cho một hồi bị bạn trai của tỷ thấy được. Nếu hắn ăn phải dấm chua, tỷ sợ cậu chịu không nổi đâu a.”
Nói xong cô gái cố ý ngẩng cao đầu.
Lời nói cùng thái độ của cô gái làm sắc mặt tên thanh niên phát tím, hắn có cảm giác mình đang bị trêu đùa, có điểm thẹn quá hóa giận hỏi: “Hắc, bạn trai cô là ai a? Nghe giống như rất lợi hại.”
“Có lợi hại hay không tỷ không biết, nhưng... hắn tựa hồ rất có danh tiếng, ân, chủ tịch tập đoàn Cao Tường Trần Phàm, biết không?” Cô gái nói mỗi câu không làm chết người có vẻ không cam tâm.
Trần...Trần Phàm?
Nghe được hai chữ này, tên thanh niên chắn ngay trước mặt cô gái giống như bị hù ra bệnh tim, sắc mặt trắng bệch, thân hình run run, mà một ít người chung quanh nghe nói qua về Trần Phàm, cũng hoàn toàn trợn tròn mắt, nhìn cô gái giống như nhìn thấy quái vật.
Trong lúc nhất thời bên trong máy bay lặng ngắt như tờ.