Cực Phẩm Thiên Vương

Chương 715: Dũng Mãnh

“Hô.”

Khi tám chiếc xe hơi lần lượt đi thông qua lối ra, trong xe ba người Dixi đều âm thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Hiển nhiên, bọn hắn đều rất rõ ràng, với cục diện vừa rồi nếu Trần Phàm muốn giết chết bọn hắn, kết quả của bọn hắn chỉ có một: Chết!

Vừa âm thầm thở ra đồng thời bọn hắn cũng đọc hiểu ý tứ trong mắt Trần Phàm, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng không thể hủy diệt.

Cùng lúc đó.

Tên đại tá hải quân lục chiến nhìn thấy Trần Phàm đã tuân thủ hứa hẹn, không động thủ đối với đám người Dixi, cũng âm thầm thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Quân đội truyền đạt mệnh lệnh cho hắn tới trợ giúp Trần Phàm vây bắt Tiết Hồ, đồng thời còn phải ngăn cản Trần Phàm động thủ đối với đám người Dixi.

Dù mệnh lệnh là như thế, nhưng hắn biết rõ với thực lực của Trần Phàm, nếu vừa rồi muốn đại khai sát giới hắn thật không cách nào ngăn cản.

Dù sao Trần Phàm là Đồ Tể, Đồ Tể đứng hàng thứ nhất trong Thần Bảng!

Trong lòng âm thầm may mắn, tên đại tá điều chỉnh vẻ mặt, dặn binh lính thủ hạ mang theo Tiết Hồ hướng Trần Phàm đi tới.

“Đây là người mà ngài cần.” Lúc này khi đi tới bên người Trần Phàm, tên đại tá tiếp nhận Tiết Hồ trong tay thủ hạ, vẻ mặt cung kính nói.

Nhìn thấy Tiết Hồ hoàn toàn hôn mê, Trần Phàm cười cười: “Cảm ơn ông, trưởng quan.”

“Đừng khách khí, thưa ngài, tôi chỉ chấp hành mệnh lệnh thượng cấp mà thôi.” Nghe được Trần Phàm cảm ơn, tên đại tá có vẻ được sủng ái mà lo sợ.

Trần Phàm cười cười, cũng không tiếp tục khách sáo lời nào.

Hắn biết rõ, nếu như không có mệnh lệnh của quân đội, hải quân lục chiến không khả năng vì muốn bắt Tiết Hồ mà xuất động nhiều người như vậy, đồng dạng không có gia tộc Heyde Gus hoạt động, quân đội cũng sẽ không phê chuẩn hành động có chút hoang đường này, lui một bước mà nói, nếu như không có phần tư liệu vũ khí làm trao đổi, gia tộc Heyde Gus cũng không đồng ý làm tất cả chuyện này.

Nói đến cùng đều là trao đổi ích lợi.

Ích lợi mới là gông xiềng trói buộc song phương tốt nhất.

Nhận lấy Tiết Hồ trong tay tên đại tá, Trần Phàm đem Tiết Hồ ném ra băng sau xe Benz, ngồi vào trong xe nhìn tên đại tá phất phất tay, khởi động xe chậm rãi rời đi.

“Trưởng quan, hắn rốt cục là ai?”

Đưa mắt nhìn Trần Phàm rời đi, một tên binh lính đứng bên cạnh tên đại tá thần tình nghi hoặc hỏi, hắn gia nhập hải quân lục chiến thời gian không ngắn, nhưng chưa từng chấp hành qua hành động hoang đường như thế.

Nghe câu hỏi của tên thuộc hạ, tên đại tá cười khổ cảm thán nói: “Một người có thể dùng vũ lực thay đổi quy tắc.”

Dùng vũ lực thay đổi quy tắc?

Nghe được câu nói của trưởng quan, tên lính kia kinh ngạc, cảm giác như không thể hiểu được ý tứ của những lời nói này.

Cũng giống như rất nhiều hộp đêm, hộp đêm nằm trên đoạn đường phồn hoa nhất Las Vegas có cánh cửa cực cao, danh khí cũng thật cao trong toàn bộ xã hội thượng lưu nước Mỹ.

Đồng dạng trong xã hội thượng lưu của Las Vegas và cả nước Mỹ, hộp đêm có tên ML này là một hộp đêm chuyên kinh doanh tình ái.

Gọi là hộp đêm kinh doanh tình ái cũng không chỉ làm ăn về thân xác, mà còn là một câu lạc bộ tình ái.

Bên trong câu lạc bộ đều tổ chức những buổi tụ họp cao cấp, thành viên đều là thành viên Vip, trong lúc tụ họp có thể tùy thời tùy chỗ tìm kiếm bạn tình hoặc cùng bạn tình tiến hành vận động nguyên thủy tình dục nhất.

Đương nhiên…

Cũng giống như rất nhiều hộp đêm khác, hội viên trong hộp đêm ML cũng được phân chia cấp bậc, có hội viên thẻ vàng thẻ bạc, những hội viên khác nhau đeo những loại thẻ khác nhau, hội viên đẳng cấp cao còn có thể tham gia tụ họp của hội viên cấp bậc thấp, nhưng hội viên cấp bậc thấp lại không thể tham gia tụ họp của cấp bậc cao.

Đối với hội viên bình thường mà nói được tham gia buổi tụ họp của hội viên thẻ vàng là một trong những giấc mộng của bọn họ!

Bởi vì có thể trở thành hội viên thẻ vàng của hộp đêm này, không có ai không phải là danh nhân trong xã hội thượng lưu, trong đó còn có cả những ngôi sao nổi tiếng Hollywood, cũng có những ông trùm thương giới, thậm chí còn có cả quý tộc Châu Âu.

Đối với rất nhiều người đàn ông mà nói dùng thân thể mình chinh phục những người phụ nữ có thân phận địa vị sẽ thỏa mãn cảm giác chinh phục hơn là đối với những phụ nữ có dung mạo xinh đẹp nhưng chỉ như những bình hoa.

Ở mặt ngoài, chủ nhân của hộp đêm này là một nữ cường nhân trong xã hội thượng lưu nước Mỹ.

Trên thực tế, cổ đông lớn nhất của hộp đêm này chính là Kroff, hộp đêm này cũng là một trong những căn cứ địa bí mật của Kroff tại Las Vegas.

Bí mật này ngoại trừ Kroff và nữ cường nhân kia ra, chỉ có Trần Phàm biết được.

Là hội trưởng thương hội người Hoa tại Mỹ, Diệp Tranh Vanh biết rõ về hộp đêm này, mặc dù Diệp Mỵ cũng từng nghe thấy, cũng biết rõ tính chất của nơi này.

Vì thế sau khi Long Nữ mang theo hai người đi tới câu lạc bộ, biểu tình hai người đều có vẻ mười phần cổ quái, cảm giác thật sự không dám tin Trần Phàm lại để cho bọn họ tới nơi này.

Mà khi nữ chủ nhân hộp đêm đưa bọn họ đi xuống đại sảnh ngầm bên dưới, họ mới biết nơi này không giống như trong tưởng tượng của họ.

“Khi nào Trần tiên sinh sẽ tới đây?” Khi nữ chủ nhân rời đi, Diệp Tranh Vanh nhịn không được nhìn Long Nữ hỏi.

Diệp Tranh Vanh vừa hỏi, Diệp Mỵ cũng đưa mắt nhìn Long Nữ, hiển nhiên nàng cũng rất muốn biết chuyện này.

“Vừa rồi tôi đã liên lạc với hắn, hắn đã làm xong việc, ba mươi phút sau sẽ tới.” Sắc mặt Long Nữ không chút thay đổi đáp, cảm giác giống như một người máy.

Vô luận là Diệp Tranh Vanh hay Diệp Mỵ đều đã thích ứng với vẻ lạnh lùng của Long Nữ, cũng không hề để ý, nghe được sau ba mươi phút Trần Phàm cũng sẽ tới, không nói thêm gì nữa mà lẳng lặng chờ đợi.

Đúng như lời Long Nữ, sau ba mươi phút Trần Phàm mang theo Tiết Hồ đúng giờ đi tới hộp đêm, cùng nữ chủ nhân đi xuống đại sảnh ngầm bên dưới.

“Chủ nhân, nếu ngài có gì phân phó xin cứ mở miệng.” Khi cùng Trần Phàm đi vào đại sảnh ngầm bên dưới, nữ chủ nhân vẻ mặt cung kính nói.

Nghe được hai chữ “chủ nhân” Diệp Tranh Vanh cùng Diệp Mỵ trợn mắt há hốc mồm, dù là Long Nữ cũng kinh ngạc.

Phải biết rằng tính chất của hộp đêm này là tình ái, mà nữ chủ nhân lại xưng hô Trần Phàm là “chủ nhân”…

Không riêng gì ba người đều kinh ngạc, dù là Trần Phàm nghe được cách xưng hô như thế đều hơi lặng người.

Nhưng rất nhanh hắn cũng kịp phản ứng ại, nữ chủ nhân này tên là Fina, là một trong những người phụ nữ của Kroff, xưng hô mình như vậy có lẽ là vì quan hệ với Kroff.

Dù sao Kroff đại gia luôn dùng cách xưng hô Trần Phàm là “chủ nhân” để trêu chọc hắn.

“Tạm thời không có, nếu như có tôi sẽ thông báo cho cô.” Hiểu được điểm này, Trần Phàm cũng không giải thích mà cười nói.

“Được, vậy tôi sẽ không quấy rầy ngài cùng bạn của ngài.”

Fina nói xong khẽ khom người, xoay chuyển thân hình như con rắn nước chậm rãi rời đi.

“Ôi uy, Trần Phàm, anh thật đúng là ẩn sâu không lộ dáng a, lại có được một nữ người hầu ngưu bài như vậy tại Mỹ.” Nhìn Fina rời đi, Diệp Mỵ cười cười nhìn Trần Phàm nói.

Nghe được câu nói của Diệp Mỵ, biểu tình Diệp Tranh Vanh có chút cổ quái, theo hắn xem ra, nữ chủ nhân gọi là Fina kia có danh khí không nhỏ trong xã hội thượng lưu, nhưng với thực lực mà Trần Phàm biểu hiện trong trận chiến này, chinh phục Fina chỉ là chuyện dễ dàng.

Mà sở dĩ sắc mặt hắn có vẻ cổ quái là vì không ngờ Trần Phàm lại có sở thích lạ lùng như thế.

Dù sao dù là địa phương phóng khoáng như nước Mỹ, xây dụng loại câu lạc bộ tình ái cũng không phải là chuyện gì có mặt mũi.

“Cô ấy là bạn gái của bạn tôi, hộp đêm này là của hắn, nàng đang giúp hắn quản lý nơi này.” Trần Phàm cười khổ một tiếng, cũng không hề giấu diếm.

Nghe được Trần Phàm giải thích, vẻ mặt Long Nữ vẫn lạnh nhạt, dù sao nàng biết chỗ này do Kroff cung cấp, nữ chủ nhân tên Fina có quan hệ không bình thường với Kroff, mà cha con Diệp Mỵ cùng Diệp Tranh Vanh đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cảm giác như bọn họ thật sự sợ hãi Trần Phàm chính là một tên sắc ma ẩn sâu trước mặt người khác.

“Tiểu Mỵ, đừng nói bậy bạ.” Vừa thở ra, Diệp Tranh Vanh cũng cố ý bày ra thân phận trưởng bối giáo huấn con gái.

Bị Diệp Tranh Vanh giáo huấn, Diệp Mỵ cũng mặc kệ trừng mắt nói: “Ai u, lão Diệp, cái gì là nói bậy chứ, tôi xem ông chỉ là giả vờ mà thôi.”

Nghe lời nói không chút lớn nhỏ của Diệp Mỵ, vẻ mặt Diệp Tranh Vanh đầy xấu hổ.

Diệp Mỵ không hề cho Diệp Tranh Vanh chút mặt mũi, tiếp tục nói: “Hừ, quan hệ giữa con và Trần Phàm cha cũng không thể tưởng tượng, đừng nói là mấy lời này, lời càng tùy tiện con cũng có thể nói ra, cho nên cha à, cha cũng đừng xen vào việc của người khác, nên làm gì thì hãy làm đó đi.”

Vừa nói xong, Diệp Mỵ lại nguýt Diệp Tranh Vanh.

Nguyên bản nàng thật muốn nói nàng từng cho Trần Phàm xem ảnh nóng, nhưng lại cảm thấy quá mức kinh thế hãi tục, cho nên mới chưa nói.

“Khái…khái…”

Liên tục bị Diệp Mỵ trách cứ, Diệp Tranh Vanh cố ý ho khan hai tiếng, cố gắng che giấu xấu hổ.

Thấy một màn như vậy Trần Phàm liên tục cười khổ không ngừng.

Hắn cùng Diệp Mỵ tiếp xúc nhiều lần trên mạng, biết rõ tính tình của Diệp Mỵ, nên cũng không hề cảm thấy kỳ quái.

“Thật có lỗi, Diệp thúc, bởi vì tôi đến làm tăng thêm phiền toái cho ngài.” Nhìn thấy không khí dịu đi không ít, Trần Phàm nói: “Nhưng tôi cam đoan, qua đêm nay tại Mỹ sẽ không còn người nào dám tùy tiện tìm ngài gây phiền phức!”

Ách…

Đột nhiên nghe được lời nói của Trần Phàm, nguyên bản Diệp Tranh Vanh còn đang ho khan liền há to miệng, vẫn không nhúc nhích nhìn Trần Phàm, một cảm xúc cảm động trong nháy mắt xuất hiện trên mặt hắn.

Hắn há to miệng muốn nói gì đó, nhưng không nói được một chữ.

Bởi vì ngoài cảm động, hắn còn cảm thấy có chút xấu hổ.

Trước khi Trần Phàm đến Mỹ, Diệp Tranh Vanh đều cho rằng Trần Phàm sẽ thất bại, chẳng những không cho được trợ giúp, hơn nữa còn không chịu trở mặt với Tiết Hồ, hiện giờ Trần Phàm dùng thực lực lấy được thắng lợi trong trận đấu cờ này, hơn nữa còn trợ giúp Diệp gia cực lớn…

Hình thức hoàn toàn ngược lại này giống như trong vô hình tát vào mặt Diệp Tranh Vanh, làm sao hắn không xấu hổ?

“Thật có lỗi…cảm ơn…tiểu Phàm, tôi…” Vô cùng xấu hổ, Diệp Tranh Vanh nhịn không được mở miệng, cũng có vẻ nói năng lộn xộn lắp bắp.

“Con nói a lão Diệp, có phải cha bị gió thổi nhiều nên bị thổi choáng váng?” Nhìn thấy Diệp Tranh Vanh thất thố, Diệp Mỵ tức giận nói: “Chẳng lẽ cha quên em Long Nữ đã nói, tỷ là nữ nhân của tên vương bát đản Trần Phàm này sao? Con mẹ nó, thân là nam nhân của tỷ, hắn bảo hộ tỷ cùng trợ giúp lão Diệp là chuyện thường tình phải làm, cha tạ cái gì mà tạ chứ.”

Nghe được lời nói của Diệp Mỵ, không riêng gì Diệp Tranh Vanh, dù là Trần Phàm cùng Long Nữ cũng ngây dại.

Mà Diệp Mỵ lại tuyệt không để ý tới, nhìn Long Nữ mở trừng hai mắt như đang câu dẫn nàng, hai mắt phóng điện nói: “Em Long nè, em nói có phải hay không?”

Ách…

Long Nữ há to miệng, không phản bác được.

Giờ khắc này đối mặt với Diệp Mỵ dũng mãnh, Long Nữ bại hoàn toàn!

back top