Cuộc sống thản nhiên của Cố Ninh

Chương 102

Chương 102
Edit: Cửu Trùng Cát
Sáng hôm sau lúc Cố Ninh thức dậy đã hơn mười giờ. Phá vỡ đồng hồ sinh học quanh năm suốt tháng của cô. Cố Ninh động đậy thân mình, phát hiện cơ bắp trên người có chút đau nhức, tay của Hà Cảnh đặt ở hông cô, cằm để trên đầu cô, ôm cả người cô vào lồng ngực vững chãi. Hai người dán thật chặt ở cùng một chỗ, ngay cả hô hấp cũng đều giao triền cùng một chỗ, chặt chẽ gắn kết với nhau.
Hơi thở này, vòng tay này, rõ ràng là thuộc về một người khác, nhớ lại chuyện nóng bỏng đêm qua, mặt Cố Ninh đỏ lên, cô vừa định ngồi dậy, người phía sau đột nhiên lại kéo cô trở về lồng ngực nóng ấm, Hà Cảnh hôn lên môi Cố Ninh, trong mắt là dục vọng khó kềm chế mà Cố Ninh đã quen thuộc, Cố Ninh còn chưa kịp phản ứng, những nụ hôn đã tới tấp rơi xuống. Tất cả kháng cự đều trở nên vô nghĩa… …



Lúc Cố Ninh lại từ trên giường ngồi dậy, đã là hai giờ chiều…
Cô nhìn trần nhà thầm nghĩ, hai người có phải có chút quá hoang đường hay không…
Hà Cảnh ngồi trên sô pha ở phòng khách nói chuyện điện thoại với đối tác, cả người thoạt nhìn tinh lực dư thừa, tâm tình có chút sung sướng, anh nhìn thấy Cố Ninh từ phòng tắm đi ra, vội vàng nói hai câu rồi cúp điện thoại. Hà Cảnh từ trên sô pha đứng lên, lập tức đi qua chỗ Cố Ninh, tự nhiên ôm lấy eo Cố Ninh, thổi hơi vào tai cô:
– “Anh đã nấu cơm rồi, chỉ còn hầm canh thôi, lập tức có thể bưng ra, em có đói bụng không a, chờ anh một chút nhé.”
Còn không đợi Cố Ninh kịp phản ứng, anh đã lập tức đi vào phòng bếp, để lại Cố Ninh đứng ngây ngốc một mình. Vốn dĩ Cố Ninh muốn nói cái gì đó, nhưng bây giờ chỉ giật giật môi, rốt cuộc vẫn không nói gì, cô nhìn bóng lưng người đàn ông vừa chạy vào trong phòng bếp, khóe môi không tự chủ nhu hòa hơn rất nhiều. Vốn dĩ Cố Ninh không đói bụng, nhưng dưới cái nhìn soi mói của Hà Cảnh, vẫn ăn hết hai chén cơm, uống một chén canh.
Hà Cảnh sờ sờ cái bụng no căng của Cố Ninh, xác định Cố Ninh thật sự không thể ăn được nữa, lúc này mới lộ ra thần sắc vừa lòng, cao hứng phấn chấn chạy đi rửa chén.
Cố Ninh ngồi trên sô pha, ánh mặt trời ngoài cửa sổ rất tốt, phương hướng phòng bếp, mơ hồ có tiếng nước chảy rào rào. Cô cầm lấy một quyển sách, tựa vào trên sô pha đọc. Hà Cảnh từ phòng bếp đi ra, vào phòng ngủ lấy grap giường bỏ vào máy giặt, làm xong mọi chuyện, anh từ phía sau lưng ôm lấy Cố Ninh, động tác mềm nhẹ giúp Cố Ninh mát xa cơ bắp đau nhức. Cố Ninh tựa đầu vào trên đùi Hà Cảnh, tự giác tìm một góc độ và tư thế thoải mái nhất thư giãn.
Hà Cảnh đè nén dục vọng, hôn một cái lên chóp mũi của Cố Ninh, thì thầm:
– “Anh quả thật thời thời khắc khắc đều muốn ở cùng một chỗ với em, anh muốn chúng ta nhanh già đi, đến lúc đó con cháu đầy cả sảnh đường, mỗi ngày chúng ta đều sẽ ở nhà, làm cái gì cũng đều ở cùng một chỗ.”
Cố Ninh sửng sốt, bỏ quyển sách ra nhìn người trên đỉnh đầu mình, ánh mắt của Hà Cảnh cực nóng mà thâm trầm, giống như ánh đèn flash lóe sáng.
– “Em cũng vậy.”
Muốn cùng anh nhanh già đi, chúng ta sẽ cùng nhau trải qua xuân hạ thu đông.
Còn hai tuần nữa thì sẽ hết năm, trong khoảng thời gian này Hà Cảnh tương đối bận bịu, cho nên thời gian có thể ở nhà đối với anh mà nói, vô cùng trân quý, lúc hai người ở cùng một chỗ, cho dù Cố Ninh có đi đến cửa sổ lấy quần áo vào nhà, Hà Cảnh cũng làm cái đuôi đi theo ở phía sau. Thậm chí khoa trương đến nỗi, buổi tối Cố Ninh đứng lên đi WC, Hà Cảnh cũng cùng đi theo… Cố Ninh yên lặng ở trong lòng ngầm đánh giá, đây là Hà Cảnh sợ cô lọt xuống bồn cầu hay sao a…
Cố Ninh cảm thấy Hà Cảnh có chút quá mức, nhưng cẩn thận ngẫm lại, chuyện này cũng không tính là làm điều gì sai lầm, Hà Cảnh kề cận cô, cũng chỉ khi ở nhà thì mới như vậy, ở những phương diện khác nửa điểm cũng không can thiệp vào, thậm chí có thể nói chuyện trong nhà anh làm rất tốt, tích cực duy trì bảo hộ cô. Xem như tương đối thể hiện dục vọng chiếm hữu, anh chỉ nghĩ đơn giản chính là muốn hai người gần gũi thêm một chút. Hai người ở chung một chỗ, chuẩn bị mùa xuân sang năm sẽ kết hôn, tạm thời định vào trung tuần tháng 3, khi đó hoa nở rất đẹp mắt. Duy nhất khiến Cố Ninh có chút không thích ứng là, thể lực của cô có chút theo không kịp chuyện đó, tuy rằng Hà Cảnh nói rằng anh đã rất tiết chế…
Hôm này Hà Cảnh đặc biệt dành ra một ngày, cùng với Thẩm Lan và Cố Ninh đi siêu thị mua hàng tết, tuy rằng chỉ cần một câu thôi, đã có người đem tất cả những thứ cần thiết tới tận nhà, nhưng mà người một nhà cùng đi như vậy, chủ yếu là vì yêu thích bầu không khí gia đình ấm áp này. Trong siêu thị người đến người đi, các kệ hàng đã treo lên đồ trang trí màu đỏ của Trung Quốc, hết sức vui vẻ.
Hà Cảnh ở phía sau đẩy xe, hai mẹ con Thẩm Lan thì ở phía trước chọn mua, lúc tính tiền, Thẩm Lan nhịn không được nói:
– “Tiểu Hà a, tuy rằng con đối tốt với Ninh Ninh, mẹ rất vui mừng, nhưng mà con cũng không thể quá nuôi chiều con bé.”
Hà Cảnh cười cười, đáp:
– “Không có đâu mẹ, Ninh Ninh đối với con cũng rất tốt.”
Thẩm Lan lắc lắc đầu, quay đầu sang nhìn Cố Ninh, dặn dò:
– “Con cũng không thể khi dễ tiểu Hà đâu nhé!”
Cố Ninh cười cười:
– “Không đâu mà mẹ.”
Mẹ à mẹ… Con mới là con gái của mẹ đấy…
Hà Cảnh cũng liên thanh phụ họa:
– “Đúng đó mẹ, Ninh Ninh không làm vậy đâu.”
Thẩm Lan không phải là người đầu tiên nói như vậy, bạn bè người quen bên cạnh Cố Ninh cũng bắt đầu đều tò mò Cố Ninh phải gả cho tuýp đàn ông như thế nào, sao đột nhiên lại âm thầm muốn gả cho người ta vậy? Sau này tiếp xúc lâu dần, thì ai cũng sửa miệng, mọi người đều cảm thấy Hà Cảnh quá chiều chuộng Cố Ninh, sau đó các nữ đồng chí bày ra đủ các loại thăm hỏi, xem Hà Cảnh có anh em trai linh tinh gì đó hay không? Kết quả làm cho các bà các cô thất vọng rồi, đương nhiên là không có. Chỉ có một nhà này thôi, không có chi nhánh.
Người một nhà ra khỏi siêu thị, Hà Cảnh đưa Thẩm Lan về nhà, chuyển đồ đạc vừa mua lên lầu, sau đó mới cùng Cố Ninh về nhà mình.
Description: 112257380
Trước tết một tuần, có một buổi tiệc tất niên do bạn học cấp 2 tổ chức, đến lúc đó các giáo viên cũng sẽ tham gia, đây là buổi họp lớp 10 năm sau khi tốt nghiệp. Cố Ninh và Hà Cảnh đều nhận được thư mời tham gia. Hà Cảnh nhìn Cố Ninh đang ngồi bên cạnh, tự nhiên ôm lấy đôi chân của Cố Ninh vào trong lòng, giúp Cố Ninh giữ ấm.
– “Ninh Ninh, em nói chúng ta có nên đi hay không a?”
Cố Ninh dời tầm mắt ra khỏi laptop, nói:
– “Nếu anh muốn đi thì đi thôi.”
Chung quy đã qua 10 năm rồi, họp lớp như vậy cũng không phải ai cũng có thể tham gia, rất nhiều người đều có chuyện riêng phải làm, Cố Ninh nghĩ đi nghĩ lại, quan hệ giữa cô và bạn thời cấp 2 thật sự không được tốt lắm, cho nên có đi hay không đều không quan trọng, chẳng qua gần đây quả thật cô rảnh rỗi không có chuyện gì để làm, nếu đã nhận được thông báo rồi, mà cô lại đang có mặt ở thành phố Z, vậy thì đi thôi!
Hà Cảnh cười cười, nói:
– “Ninh Ninh, hay là chúng ta đừng đi đâu hết, thật vất vả mới có thời gian rảnh, anh muốn ở chung một chỗ với em, mấy buổi tụ tập họp hành này đi nhiều cũng chẳng có ý nghĩa gì.”
– “Cái gì gọi là không có ý nghĩa chứ? Chúng ta đi xem xem cũng tốt mà, dù sao cũng là buổi tụ họp 10 năm sau khi tốt nghiệp.”
Hà Cảnh nắm tay Cố Ninh thật chặt:
– “Vậy được rồi, nghe theo em, chúng ta cùng đi.”
Hôm họp lớp, Hà Cảnh sớm nấu xong cơm thì ra ngoài làm việc, Cố Ninh ăn điểm tâm, lúc này mới không vội không chậm thay quần áo đi ra ngoài, dù sao thời gian cũng không gấp gáp, định vào mười một giờ trưa.
Lúc Cố Ninh đến khách sạn nơi hẹn, đã có không ít người, mọi người tốp 5 tốp 3 đứng chung một chỗ nói chuyện, trao đổi danh thiếp, thập phần thân thiện. Từ trước thì Cố Ninh đã cùng những người này quan hệ bình thường, đương nhiên, nguyên nhân lớn nhất là do ngay lúc đó tính cách của cô không được thân thiện cho lắm. Lúc ấy ai cũng đều niên thiếu, trước giờ cô lại thích độc lai độc vãng, lúc người ta còn trẻ, yêu thích hay chán ghét đều sẽ không che giấu. Niên thiếu tàn nhẫn, trước giờ đều là đúng lý hợp tình, không có bất kỳ bứt rứt nào. Nhất thời, Cố Ninh không biết nói chuyện với ai, cho nên dứt khoát đứng tại chỗ. Cô phát hiện bản thân không thể thoải mái nhắc lại chuyện ngày trước cùng người khác, cho nên cô nghĩ, có lẽ Hà Cảnh nói đúng, hôm nay cô quả thật không nên tới đây. Mấy người trong lớp cũ rốt cuộc cũng chú ý đến Cố Ninh, vài người nói chuyện với nhau vài câu, sau đó hướng tới chỗ Cố Ninh vẫy vẫy tay:
– “Cố Ninh, đến bên này, lớp chúng ta đều ở đây.”
Cố Ninh nhìn qua rồi đi về phía đó, nơi đó đứng 5 – 6 người, trong đó có hai người cô nhìn thấy quen mắt, còn lại đều không có ấn tượng. 10 năm trôi qua, mọi người đã có biến hóa quá lớn, bao gồm cả chính cô.
Triệu Ngôn chủ động chào hỏi:
– “Cố Ninh, mình nghe nói cậu đã đính hôn rồi, cùng Hà Cảnh phải không? Không ngờ các cậu lại tu thành chính quả, lúc còn đi học thấy cậu và Ninh Ngật qua lại rất thân thiết. Mình còn tưởng rằng các cậu là một đôi, thật sự chuyện đời khó nói a.” Dừng một chút, Triệu Ngôn nói tiếp: “Đúng rồi, hôm nay Ninh Ngật cũng đến đấy, cậu ấy bây giờ là một luật sư lớn rồi, cũng rất bận rộn, khó có khi lần này trở về.”
Vài người cậu một lời mình một tiếng, đề tài phần lớn đều vây quanh Hà Cảnh, Cố Ninh chỉ mỉm cười gật đầu, ngược lại cô rất ít nói.
Mọi người trong lớp hoặc nhiều hoặc ít sẽ có so bì, nào là công việc, người yêu, địa vị xã hội… đủ các loại đề tài gì đó có thể so bì, chung quy từ rất lâu phía trước, mọi người đều có khởi điểm như nhau, đại đa số người hoặc nhiều hoặc ít đều có tâm ham hư vinh. Càng là người không có tự tin, thì lại càng hi vọng thông qua sự đối lập với người khác tìm thấy tự tin của mình.
– “Đúng rồi, Cố Ninh, sao không nhìn thấy Hà Cảnh vậy? Nghe nói bây giờ cậu ấy sống rất tốt, công việc cũng ổn định, không phải các cậu ở cùng một chỗ sao? Vì sao cậu xuất hiện rồi mà cậu ấy không đến cùng cậu vậy?”
– “Đúng a? Cậu ta để cho cậu đến một mình sao?”
Không biết là ai bắt đầu đem đề tài câu chuyện dẫn dắt đến chuyện tình cảm của Hà Cảnh và Cố Ninh, kế tiếp, mọi người đều hữu ý hay vô ý bắt đầu hỏi thăm quan hệ của hai người, đem lực chú ý bỏ vào trên người Cố Ninh, bắt đầu suy diễn một hai. Bữa tiệc đính hôn oanh động ngày trước, mọi người tuy rằng không có duyên đến dự, nhưng mà cũng nghe được không ít thông tin, tự nhiên ai cũng tò mò. Cố Ninh cười cười, cũng không để ở trong lòng, vân đạm phong khinh nói:
– “Hà Cảnh có việc riêng phải giải quyết, cho nên mình đến trước, chắc lát nữa anh ấy sẽ đến.”
Đêm qua Hà Cảnh còn nói sẽ đưa cô đi, nhưng cô cảm thấy không tiện đường, đi tới đi lui rất phiền toái, cho nên tự lái xe đến đây. Vốn dĩ Cố Ninh nghĩ đến đây để giải sầu, cho nên mới xuất hiện ở buổi họp lớp, nhưng bây giờ nhìn lại, giống như có chút không đúng lắm.
– “Làm sao có thể như vậy, các cậu còn chưa kết hôn, cậu ta cứ như vậy mặc kệ cậu, chuyện này là không được, Cố Ninh, cậu phải giám sát cậu ta chặt chẽ một chút, cho dù cậu có tin tưởng Hà Cảnh đi chăng nữa, nhưng mà bất cứ việc gì cũng luôn có vạn nhất.”
– “Đúng a đúng a, tuy rằng các cậu ở cùng một chỗ đã lâu rồi, nhưng cũng cần phải để ý một chút, bây giờ mấy cô gái trẻ tuổi xinh đẹp vô cùng tự nhiên, cho dù Hà Cảnh có định lực tốt, cũng không thể mạnh mẽ ngăn cản người khác tìm cách dán lên người mình.”
Cố Ninh ở trong lòng yên lặng chảy mồ hôi. Cô gái xinh đẹp trẻ tuổi ư… Cô cảm thấy bản thân cũng không tính là già mà, được rồi, đúng là không được như cỏ non xanh mướt…
Bị người nhắc nhở tuổi tác, bất kể vào lúc nào, đều không phải là chuyện gì đáng để cao hứng. Cố Ninh nghe những người này lo lắng, thoáng suy nghĩ một lát, nếu như có người có thể phân tán đi lực chú ý của Hà Cảnh, người này cũng thật có bản lĩnh. Ừ, những người này đã đem chuyện tình cảm của cô phát triển theo chiều hướng không được tốt, đều tận chức tận trách phân tích qua một lần cho cô biết. Mà trước mắt những người này nói đến mấy điều mà bọn họ lo lắng, cô thật sự cảm thấy, không có gì cần thiết phải lo lắng cả…
Mọi người thấy Cố Ninh không đáp lời, cho rằng Cố Ninh đang thầm lo lắng trong lòng, nghe như an ủi kì thực chính là gõ vài cái cho tỉnh, lúc này rốt cuộc bọn họ cũng tìm được chút đồng cảm. Xem đi, môn không đăng hộ không đối, cho dù có gả cho kẻ có tiền, cũng chưa chắc là một chuyện thoải mái khoái trá gì.
Họp lớp, bất luận là nam nam nữ nữ, phần lớn đều tỉ mỉ trang điểm một phen, đem các loại phương thức có thể biểu hiện thân phận hoặc là cấp bậc cuộc sống gì đó đều vác hết lên người, có lẽ trong lúc lơ đãng lộ ra một hai chiếc móc khóa đắt tiền tinh xảo, rơi vào trong mắt người khác, người khác vừa mắt khen một câu rất đẹp, sau đó đương sự lập tức sẽ làm ra vẻ vân đạm phong khinh nói đây là một nhãn hiệu nổi tiếng có số lượng giới hạn gì đó.
Cố Ninh chỉ mặc đơn giản một áo khoác mỏng màu đen, tóc cột hờ hững, cả người toát ra khí chất thong dong thanh khiết, nhưng dáng vẻ bên ngoài của cô mong manh yếu ớt, cho nên vẫn hấp dẫn tầm mắt của không ít người. Bấy nhiêu đó dừng ở trong mắt người khác, tự nhiên cô lại bị đem ra mổ xẻ nghiên cứu một phen.
Sau khi nghiên cứu xong, cho ra kết quả cuối cùng, Cố Ninh có cuộc sống không được tốt lắm, dù sao cũng là du học ở nước ngoài vừa trở về, tuy rằng bằng cấp là có, nhưng về mặt kinh tế chắc cũng không tốt lắm.
Là cô bé lọ lem tiêu chuẩn.
Trong lớp có vài cô gái không nhịn được hảo tâm nhắc nhở:
– “Cố Ninh, tuy rằng căn cơ của cậu rất tốt, nhưng hẳn là cũng trang điểm một chút chứ, bằng không rất nhanh sẽ bị người khác lấn át mất, đàn ông rất thích nhìn vẻ bề ngoài mà.”
– “Cậu nhìn cậu xem, cũng quá mộc mạc rồi, mặc dù từ đính hôn đến kết hôn rất nhanh không sai, nhưng mà cũng không thể buông lỏng được a.”
Cố Ninh gật gật đầu, tỏ vẻ đã nghe hiểu. Phụ nữ vẫn nên để tâm đến dung mạo của mình, đạo lý này không sai, khổ nỗi gần đây cô quá lười.
Lúc vài người khuyên bảo Cố Ninh nên ăn mặc trang điểm một phen, kì lạ là trong lòng ai cũng nảy sinh một cảm giác ưu việt không giải thích được, mọi người đều cảm thấy Cố Ninh có vận khí quá tốt. Ngẫm lại cũng đúng, trước kia lúc còn đi học, tính cách đối phương đã không tốt, mà bây giờ, Cố Ninh ngoài trừ thành tích học hành đáng nể ra thì cái gì cũng không có. Lâu như vậy thế nhưng còn có thể khiến cho Hà Cảnh nhớ mãi không quên, sau khi hoàn thành xong việc du học, còn chưa tìm được việc làm, thế nhưng hai người đã đính hôn. Có thể gả cho người đàn ông có tiền như vậy, mọi người đều cảm thấy Cố Ninh quả thực quá may mắn, cho dù đối phương đối với Cố Ninh không để bụng cũng chẳng là gì.
Vài người ở một bên trong lòng phẫn hận bất bình Cố Ninh có vận khí tốt, một bên lên án con mắt thẩm mỹ của Hà Cảnh, chẳng lẽ dựa vào địa vị ngày hôm nay của Hà Cảnh, bên cạnh không có nổi một người phụ nữ xinh đẹp giàu có nào sao? Không có bộ dạng vừa mắt sao? Bằng không vì sao còn kết hôn với Cố Ninh.
Nếu một người có sự chênh lệch với bạn quá lớn, làm cho bạn chỉ có thể nhìn lên, không thể theo kịp, đương nhiên bạn sẽ không sinh ra cảm xúc ghen tị linh tinh gi đó. Nhưng nếu bạn phát hiện trình độ của người nọ kém hơn bạn, thậm chí là không bằng bạn, nhưng lại sống tốt hơn bạn, được hậu đãi nhiều hơn bạn, tự nhiên bạn sẽ cảm thấy tức giận bất bình.
Cảm thấy dựa vào cái gì người có cuộc sống tốt không phải là bạn?
Mấy người phụ nữ xúm vào nói chuyện, nhìn Cố Ninh thì sẽ ôm tâm tình phức tạp như vậy.
Cố Ninh không biết, gần đây cô bị Hà Cảnh nuôi dưỡng quá tốt, thu liễm tất cả lệ khí quanh thân, cả người đều đạm mạc lên, tính tình cũng ôn hòa không ít, bởi vì ở nhà, Hà Cảnh hoàn toàn chưa bao giờ để xảy ra bất hòa hay cãi vã với cô, cô muốn tìm chuyện để gây sự với Hà Cảnh cũng phải hảo hảo mà suy nghĩ thật kỹ một phen.
Lúc này Cố Ninh không đáp lời, tỉnh tỉnh mê mê có chút tiểu Bạch thỏ.
Mà biểu tình tiểu Bạch thỏ như vậy, quả thực làm cho người ta hận chết… Khiến cho một đám người cắn nát môi mình.

back top