Đại Chúa Tể

Chương 1038: Đầy bồn đầy bát

"Hắc động kia đến tột cùng là cái gì?"
Bên trong ko gian hắc ám, gương mặt Mục Trần tràn đầy kinh nghi cùng chấn động, hắc động kia không thông đến nơi nào, nhưng vì sao toàn bộ tinh huyết của Đa Bảo Thú đều chảy vào trong đó?
Mục Trần trầm ngâm một lát, cuối cùng cũng không có đáp án, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, bằng vào hắn thực lực bây giờ hiển nhiên không có khả năng thăm dò tình cảnh bên trong hắc đông, nếu đã vậy thì cũng ko cần vì thế mà phải tốn nhiều tâm cơ.
"Bảo bối đã đến tay, vậy cũng tới lúc phải đi rồi."
Mục Trần tự nói một tiếng, sau đó cũng không kéo dài, tâm niệm vừa động, hắc ám không gian chung quanh nhanh chóng biến mất,
Ở phía trên hồ nước, thân ảnh Mục Trần ngồi xếp bằng chầm chậm mở 2 mắt ra, ánh mắt của hắn tựa hồ càng phát tĩnh mịch, hắn duỗi ngón tay nhẹ nhàng sờ lên chỗ mi tâm, có thể cảm giác được tại vị trí đó, có 1 cỗ lực lượng cường đại chiếm giữ.
Vật kia đích thật là Diệt Sinh Đồng!
Mục Trần khóe miệng ko nén dc nở 1 nụ cười, lần này chuyến đi vất vả coi như cuối cùng cũng ko uổng phí, Chuẩn Thánh vật cuối cùng là tới tay.
Đã có chuẩn thánh vật trong tay, hiện tại nếu như gặp lại Kim Kình Thiên, Mục Trần muốn thu thập hắn, quả thật là dễ như trở bàn tay.
"Bất quá dựa theo dao động, nếu so sánh cùng với Tinh Thần Trấn Ma Tháp, vẫn là kém hơn 1 chút."
Bất quá Mục Trần đối với việc này cũng không cảm thấy tiếc nuối, dù sao Tinh Thần Trấn Ma Tháp cũng là Thánh Vật chân chính, so với Diệt Sinh Đồng thì cao một cấp bậc, hơn nữa mục đích ban đầu của chuyến đi này vốn ko phải là tìm dc Thánh Vật chân chính.
Bởi vì bảo bối cấp độ này, hiện tại hắn căn bản ko đủ khả năng khống chế, dù có đạt được cũng chỉ có thể lực bất tòng tâm.
Mặt khác, tuy nói Diệt Sinh Đồng hiện tại chỉ là Chuẩn Thánh vật, nhưng dù sao cũng là bổn mạng chi bảo của Đa Bảo Thú, tiềm lực rất lớn. Nếu như ngày sau có cơ duyên, không chừng là có thể đem nó tiến hóa thành Thánh Vật chân chính, khi đó uy lực của nó. So với Tinh Thần Trấn Ma Tháp, chỉ mạnh hơn chứ không yếu.
Mục Trần từ chỗ hài cốt đứng lên. Rồi sau đó lập giữa không trung phía trên, ánh mắt quét qua, nhìn thấy tại địa phương khác, đám người Cửu U, Hàn Sơn cũng lần lượt mở hai mắt, hiển nhiên là đã chấm dứt việc tìm kiếm.
"Như thế nào?" Mục Trần bước tới gần, cười hỏi.
Ba vị cường giả Tê Ma tộc ngược lại là cười khổ lắc đầu, vẻ mặt lúng túng nói: "Chúng ta phát hiện một ít Tuyệt phẩm Thần Khí, không nghĩ tới vừa thu vào tay, liền lập tức bị đá trở ra."
Bọn họ hiển nhiên là đều trải qua sự việc giống như hắn, chỉ là bất quá bọn họ không có dc ý chí kiên định giống như của Mục Trần, cho nên đều có ý đồ muốn thu lấy tất cả Tuyệt phẩm Thần Khí đem đi, nhưng lại không ngờ tới bọn hắn chỉ vừa mới thu một kiện Tuyệt phẩm Thần Khí, lại lập tức bị cưỡng ép đá ra ngoài.
Mục Trần nghe vậy cũng thầm than may mắn, may mà hắn kìm dc lòng tham, bằng không thì hiện tại hắn cũng chỉ lấy dc một kiện Tuyệt phẩm Thần Khí, lúc đó có hối hận cũng muộn rồi.
"Tại đây mỗi người có lẽ đều chỉ có cơ hội đoạt bảo 1 lần duy nhất, cho nên chỉ cần ngươi đắc thủ một kiện. Mặc kệ cái ngươi lấy là gì, tất cả đều ko có cơ hội lần 2." Hàn Sơn ở một bên lên tiếng, hiển nhiên cũng là đã minh bạch quy tắc.
Ba gã cường giả Tê Ma tộc sắc mặt có chút vặn vẹo. Hiển nhiên trong nội tâm hiện tại đều đang cực kỳ hối hận.
"Hàn huynh tựa hồ thu hoạch không nhỏ?" Mục Trần nhìn Hàn Sơn tựa hồ cũng không vẻ tiếc nuối, không khỏi cười nói.
Hàn Sơn cười hắc hắc, bàn tay nắm chặt, chỉ thấy được một đạo hắc quang lập loè, một cây côn sắt màu đen xuất hiện ở trong tay hắn, côn sắt nhìn có chút thô ráp, nhưng trên thân lại lại khắc vô số đường văn mờ ảo, hơn nữa trong lúc mơ hồ, có một loại cảm giác trầm trọng phát ra. Phảng phất hắn bên trên có rất nhiều núi cao chi lực.
Mục Trần chầm chậm đánh giá thanh hắc côn, ánh mắt cũng chợ lóe lên. Vật tựa dựa theo chấn động thì rõ ràng ko phải là chuẩn Thánh Vật, nhưng không biết vì sao. Nhưng hắn lại cảm giác vật này so với chuẩn Thánh Vật thì ko hề yếu hơn.
"Đây là Hám Thiên Côn... Kỳ thật không dc coi là chuẩn Thánh Vật, nó cũng không có năng lực quá mức cường đại, nó chỉ có một loại đặc tính, cũng cực kỳ đáng sợ chính là sức nặng, 1 côn này đánh xuống, coi như là Thất phẩm Chí Tôn cũng phải lập tức bị trọng thương." Hàn Sơn cười đắc ý, vật ấy ngang ngược, nhưng lại thích hợp hắn nhất, Tê Ma tộc vốn am hiểu nhất là lực lượng, lại có then hắc côn, đúng là như hổ mọc thêm cánh, hiện tại trong tay hắn, uy năng chỉ sợ chỉ sợ so với chuẩn Thánh vật còn cường hãn hơn.
"Không tệ."
Mục Trần cũng thầm tán thưởng một tiếng, thuần túy sức nặng nếu như tại lại dc bổ sung thêm linh lực thì uy lực khi phát ra, quả thật làm cho lòng người thất kinh, vật này mặc dù không có khả năng kỳ dị như chuẩn Thánh Vật, nhưng chỉ với đặc tính là thuần túy sức nặng thi so với Chuẩn Thánh cũng ko hề yếu.
Mục Trần ánh mắt lại là nhìn về phía ba người Cửu U, Mặc Phong, Mặc Linh, ánh mắt có phần chờ mong, hiển nhiên là cũng hi vọng ba người có thể lấy dc bảo vật vừa ý.
Cửu U mỉm cười, ngọc thủ nắm chặt, một đạo khí tức mà Mục Trần cảm thấy quen thuộc
Cái kia rõ ràng là một cây thước màu đen, cây thước toàn thân đen tuyền không tạp sắc, phảng phất như là ánh sang trong thiên địa đều bị nó thu lấy.
"Dĩ nhiên là nó..."
Mục Trần nội tâm kinh ngạc, cây thước này so cây thước mà hắn gặp ở chổ 3 kiện chuẩn Thánh Vật đều là cùng 1 thứ, không nghĩ tới hắn tuy buông tha cho vật ấy, nhưng cuối cùng lại rơi vào trong tay Cửu U.
"Đánh ta một quyền thử xem." Cửu U tay cầm hắc thước, cười nói.
Mục Trần nghe vậy, cũng là một quyền đánh ra, lập tức quyền ảnh mang theo một đạo linh lực liền nhắm hướng Cửu U mà tới, hào quang của cây hắc thước lập tức bao trùm lấy Cửu U, hắc quang bao phủ xung quang, chỉ thấy linh lực bên trong quyền ảnh của Mục Trần lập tức quỷ dị biến mất hơn phân nửa, hào quang cũng trở nên nhanh chóng ảm đạm, cuối cùng đợi đến lúc rơi xuống trên người Cửu U, quy lực của quyền ảnh kia cơ hồ mất đi phân nữa, ngay cả linh lực phòng ngự quanh người Cửu U cũng ko thể phá dc.
Mục Trần gương mặt có chút chấn động, 1 quyền trước đó của hắn tuy chỉ là tùy ý đấm ra, nhưng cũng đủ để đem Thất phẩm Chí Tôn bình thường phải trọng thương, nhưng lại bị hào quang của cây hắc thước trong tay Cửu U nhẹ nhàng phá giải, uy lực cơ hồ giảm xuống gần nửa.
"Vật này có tên là Hắc Ám Thần Xích, ẩn chứa Hắc Ám thần quang, có dc cắn nuốt chi lực, bất luận linh lực công kích là gì, đều sẽ bị nó cắn nuốt hết 1 bộ phận lực lượng, thậm chí nếu là phát huy đến mức tận cùng, vạn vật khó có thể đến gần." Cửu U nhẹ nhàng giải thích.
Mục Trần âm thầm tắc luỡi, thanh hắc thước này quả nhiên không đơn giản, đã có vật ấy phòng thân, bất luận công kích dạng gì, đều sẽ bị nó làm suy yếu, trong lúc giao đấu nếu sử dụng thì phần thắng thể tăng lên đáng kể.
Đã có vật ấy, chỉ sợ coi như là Kim Kình Thiên bây giờ cũng khó có thể là đối thủ của Cửu U.
Chuẩn Thánh vật quả thực là cực kỳ cường đại.
Bất quá, tuy trong lòng hắn có chút thán phục với sức mạnh của hắc thước. Nhưng Mục Trần cũng không hề hối hận đối với lựa chọn lúc trước của mình, bởi vì hắn biết rõ hắn thu hoạch được Diệt Sinh Đồng, so với Hắc Ám Thần Xích chỉ mạnh hơn chứ không yếu, hơn nữa so sánh về tiềm lực thì càng mạnh hơn ko ít, dù sao bất luận như thế nào, Diệt Sinh Đồng chính là bổn mạng chi bảo do Đa Bảo Thú luyện chế.
Tại lúc Cửu U thu lại thanh hắc thước, hào quang trong tay Mặc Phong cùng Mặc Linh cũng dần dần hiện ra, chính là một thanh trường thương cùng với một khỏa lục lạc chuông.
Trường thương hiện ra màu sắc ám kim, tạo nên khí tức cổ xưa, trường thương mũi không nhọn, tựa hồ cũng không lợi hại, nhưng đầu thương có vẻ thô ráp, lại hiện ra tí ti hàn quang, chẳng biết tại sao lại làm cho tim người khác đập nhanh.
Mà khỏa lục lạc chuông đang ở trong tay Mặc Linh thì đang hiện ra sắc màu hỏa hồng. Trong đó phảng phất mơ hồ có thể thấy được biển lửa bắt đầu khởi động, tiếng chuông vang lên, tựa hồ mang theo biển lửa với khí thế hủy thiên diệt địa mà đi.
Vật trong tay Mặc Phong cùng Mặc Linh, tuy nói tựa hồ không bằng Hắc Ám Thần Xích trong tay Cửu U, nhưng hiển nhiên cũng là chân chính Chuẩn Thánh vật.
Mà hai người hiển nhiên đối với lần thu hoạch này đều là cực kỳ thoả mãn, mặc dù Mặc Phong bình thường luôn trầm ổn thì lúc này trên khuôn mặt cũng ko kìm dc nở 1 nụ cười nhàn nhạt.
Chuyến đi đến Đa Bảo Thú lần này, hiển nhiên tất cả mọi người đều có thu hoạch vừa ý.
"Còn ngươi thì sao?" Cửu U nhìn về phía Mục Trần, trong đôi mắt đẹp có chút nôn nóng, từ những hiểu biết của nàng đối với Mục Trần. Nàng tuyệt đối không tin Mục Trần sẽ tay không ra về.
Những người còn lại cũng mang ánh mắt hiếu kỳ nhìn về phía Mục Trần.
Mục Trần cười cười. Hắc quang tại mi tâm bắt đầu khởi động, Diệt Sinh Đồng chậm rãi xuất hiện. Hắc quang chiếu rọi không gian, trong lòng mọi người đều có cảm giác dường như bị hắc quang kia soi thấu cả người, tất cả không khỏi cảm thấy lạnh cả người.
Hắc quang vừa xuất hiện cũng nhanh chóng tiêu tán, bất quá đối với loại cảm giác thần bí vừa rồi vẫn như cũ khiến cho mọi người có cảm giác tim đập mạnh.
Hàn Sơn chậc chậc lưỡi, cảm thán nói: "Xem ra thứ tốt nhất trong Đa Bảo Thú đã bị Mục huynh đoạt được"
Tuy rằng hắn không có cách nào để nhận ra Diệt Sinh Đồng đến tột cùng là gì, nhưng Hàn Sơn lại có thể cảm giác được uy lực của con mắt thần bí kia, trực giác hắn mach bảo, một khi con mắt này thúc dục công kích, chỉ sợ dù là hắn thì không chết cũng trọng thương.
Mục Trần đối với lời nhận xét của Hàn Sơn cũng chỉ cười mà không cho ý kiến, hắc cũng không đem uy lực của Diệt Sinh Đồng nói ra, dù sao đối với một ít thủ đoạn, chung quy là nên giữ bí mật.
"Bảo vật của Đa Bảo Thú mọi người đều đã có... Kế tiếp mục tiêu của mọi người là đi tìm manh mối Bất Tử Điểu sao?" Hàn Sơn nhìn về phía Mục Trần, Cửu U, dò hỏi.
Hắn biết rõ, nhóm người Mục Trần đi đến Vạn Thú Mộ, Đa Bảo Thú chỉ là tiện đường, còn mục tiêu quan trong nhất chính là tìm được huyết mạch Bất Tử Điểu.
Mục Trần nghe vậy, hơi chút trầm ngâm, nói: "Ta hiện tại muốn tại nơi này tu luyện, đem linh lực bản thân tinh tiến đến Lục phẩm Chí Tôn đỉnh phong."
Nơi đây Đa Bảo hồ chính là một chỗ tu luyện hiếm thấy trong Vạn Thú Mộ, nơi này không bị Thú Linh cùng với tử khí quấy nhiễu, hơn nữa nơi đây linh lực hùng hậu, chính là nơi tốt để tu luyện
Bên trong Vạn Thú Mộ nguy hiểm trùng trùng, hơn nữa Mục Trần tổng lại có dự cảm rằng việc đi tìm Bất Tử Điểu, chỉ sợ sẽ đặc biệt hung hiểm, cho nên hiện tại hắn nhất định phải đem thực lực bản thân tăng đến trạng thái tốt nhất.
Còn nữa, hiện tại hắn đã lấy được Diệt Sinh Đồng, nên muốn tranh thủ trong khoảng thời gian này dùng sức mạnh của nó để dò xét Vạn Thú Mộ, từ đó tìm kiếm manh mối về Bất Tử Điểu.
Cửu U cùng Mặc Phong liếc nhau, cả hai cùng gật đầu, hiển nhiên là tỏ vẻ ủng hộ.
Hàn Sơn thấy thế, cũng cười nói: "Đã như vầy, chúng ta cũng lưu lại đây, đến lúc đó có sẽ giúp các ngươi giải quyết 1 phần khó khăn"
Trước đó Mục Trần đã giúp bọn hắn giải quyết khó khăn, hiện tại nếu bảo bối vừa đến tay lại lập tức li khay, như vậy quả thật cũng không được tốt cho lắm.
Mục Trần gật đầu cười, sau đó nhẹ thở ra một hơi, ánh mắt nhìn về nơi sâu nhất trong Vạn Thú Mộ, hắn có thể cảm giác được, bên trong Vạn Thú Mộnhất định có manh mối về Bất Tử Điểu, chỉ có điều, hung hiểm tại nơi đó chỉ sợ sẽ vượt xa so với nơi này…
Cho nên, việc mà hắn cân làm bây giờ là đem thực lực bản than trong thời gian ngắn nhất đề thăng lên Lục phẩm Chí Tôn đỉnh phong, như đến lúc đó cơ duyên đầy đủ, không thể nói trước, còn có thể thăm dò thoáng một phát có thể không trùng kích Thất phẩm Chí Tôn.
Một khi tu vi hắn đạt đến Thất phẩm Chí Tôn, kết hợp với sức mạnh than thể thì coi như là chính diện Đối mặt với bát phẩn chí tôn cũng có thể đánh một trận

back top