Mục Trần bình tĩnh khẽ cười tiếng cười của hắn tại diễn võ trường truyền ra vang vọng, đồng thời cũng là truyền vào trong tai vô số cường giả đến vây xem cuộc chiến. Lúc này cũng có vài người không nhịn được nhếch miệng cười ra tiếng. Tên tiểu tử Đại La Thiên Vực này cũng có can đảm và khí phách không nhỏ đây…
Thực lực chỉ là nửa bước cửu phẩm, thật sự có loại tư cách này sao? Không cần đề cập tới cường giả sau lưng Hạ Hoằng, chỉ là bản thân hắn, cũng đã bước vào cửu phẩm, mà còn ở trên bảng cường giả còn trẻ tại đại lục đã có hạng cao hơn 20.
Hơn nữa, tuy nói Hạ Hoằng chỉ mới mới vào cửu phẩm, nhưng sức chiến đấu chân thực, đã vượt xa tất cả mọi người ở đây, thời gian trước, hắn chỉ bằng vào thực lực cửu phẩm, cùng một vị cường giả cửu phẩm đỉnh phong giao đấu, vẫn có thể chạy thoát mà không bị gì.(mịa nó anh Viêm anh Động và anh Mục quánh với cường giả cao hơn tu vị không những không cần chạy mà còn đè bẹp còn chưa khoe)
Chiến tích bực này, đã đủ kinh người rồi.
Trái lại Mục Trần, tuy tuổi còn trẻ như vậy mà có thể đạt tới nửa bước cửu phẩm, cũng đích thật là làm cho người khác kinh ngạc, nhưng hôm nay tại cực Tây tụ tập rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi của toàn bộ Thiên La đại lục, những người này đều là bất phàm, cho nên thực lực chỉ nửa bước cửu phẩm, không cách nào làm cho người ta cảm thấy kinh diễm.
Xa xăm trên bầu trời bao quanh diễn võ trường, đại tiểu thư Thấm Nhã, cùng với Mục Sơn và Giang Lăng đứng lơ lửng trên không, bọn hắn cũng là rất có hứng thú nhìn về tòa diễn võ trường này, hiển nhiên tính cách không hề sợ hãi của Mục Trần lại làm cho cho bọn họ cảm thấy có chút ý tứ.
Chỉ là không biết cuối cùng đó là thực lực hay chỉ là cố làm ra vẻ…
"Mượn đầu dùng một lát?"
Đầy trời cường giả còn đang ngợi khen Mục Trần đảm phách, hai mắt Hạ Hoằng cũng hơi nheo lại, hắn theo dõi Mục Trần, nghiền ngẫm nói: "Không nghĩ tới Hạ Hoằng ta cũng bị người khác nhìn chằm chằm, và muốn ta làm hòn đá kê chân để ra oai."
Hắn đã nhìn thấu ý đồ của Mục Trần, hiển nhiên là muốn dùng hắn làm đá kê chân, chỉ cần đánh bại hắn ở chỗ này, có lẽ danh tiếng Mục Trần, cũng sẽ tại Thiên La Đại Lục quật khởi, đến lúc đó hắn muốn mang lệnh bài đi, những người khác cũng sẽ nhượng bộ một chút.
"Đầu đã đưa tới cửa, ngu sao mà không thu, đúng không?" Mục Trần giống như chưa trông thấy ánh mắt Hạ Hoằng vừa cười vừa nói.
"Bằng vào thực lực của ngươi?"
Hạ Hoằng nhẹ nhàng cười, khóe miệng nhấc lên một đường cong khinh miệt, bàn tay hắn nhẹ nhàng vung lên, nói: "Vương Ngũ, tiêu diệt hắn."
Ầm!
Thanh âm Hạ Hoằng vừa mới hạ xuống, trong nháy mắt phía sau hắn một bóng người đột nhiên mãnh bắn ra, linh lực bàng bạc vẫn còn như bão táp tất cả phóng ra.
Sóng linh lực này, tương tự cũng đã đạt đến nửa bước cửu phẩm!
Đạo thân ảnh kia mang theo linh lực bàng bạc, bắn thẳng đến Mục Trần, tay hắn nắm một thanh trường đao màu hồng huyết, sát khí lăng lệ ác liệt cực kỳ, thủ đoạn ra chiêu rất gọn gàng và linh hoạt, hiển nhiên đã trải qua và tích lũy kinh nghiệm chiến đấu rất là phong phú.
Chung quanh trên bầu trời, cũng có người âm thầm thán phục, Đại Hạ Hoàng Triều quả nhiên không hổ là Đông Vực bá chủ, nội tình hùng hậu, tùy tiện phái ra một cường giả, cũng đã đạt đến nửa bước cửu phẩm, thực lực thế này, tại địa phương khác, coi như là đứng bên trong một phương thế lực, hiển nhiên địa vị phải đứng đầu.
Trong chớp mắt thân ảnh của thân ảnh kia đã hiện tại phía trước Mục Trần, rồi sau đó ánh mắt hắn băng hàn, huyết đao trong tay bỗng nhiên chém xuống, ánh sáng đỏ như máu ngút lên, tựa như là hóa thành một vần trăng bán nguyệt màu máu, trực tiếp hướng đỉnh đầu Mục Trần chém xuống.
Người xuất thủ, quyết đoán dị thường, một đao vung trảm, đã đem lực lượng bản thân tăng lên tới đỉnh phong, một đao kia, coi như là cường giả nửa bước cửu phẩm, nếu không cẩn thận, sẽ vẫn lạc ngay tức khắc.
Ánh đao màu đỏ tràn ngập ánh mắt Mục Trần, bất quá làm cho người bên ngoài có kinh ngạc là, sắc mặt của hắn vẫn bình tĩnh, không gợn sóng, phảng phất như chưa từng để ý ánh đao tràn đầy sát ý trước mặt.
Sau lưng hắn, Cửu U cũng là không có động thái gì lo sợ, trong mắt ba người Bạch lão cùng Đàm Thu lại toát ra một vẻ mỉa mai.
Lâm Tĩnh thì mở to đôi mắt linh động, hăng hái nhìn qua tình cảnh này, nàng cũng muốn nhìn xem, mấy năm không gặp, thực lực Mục Trần đã đến bước nào.
Trong khi mọi ánh mắt đang nhìn vào thân ảnh Mục Trần với cái nhìn soi mói thì, ánh đao màu huyết đã đem Mục Trần bao phủ bên trong, nhưng, Mục Trần vẫn như cũ không có động thái gì, thậm chí là lúc này, hai mắt hắn, chậm rãi nhắm lại, phảng phất như là buông tha cho ánh đao kia tùy ý chém xuống.
"Muốn chết!"
Nhân ảnh kia không khỏi hừ lạnh một tiếng.
Ánh đao lao xuống, sắp tới gần thân thể Mục Trần, thì đột nhiên trên thân thể của hắn kim quang đại phóng, còn có thêm tiếng long ngâm kinh thiên động địa vang lên.
Kim quang bạo phóng, cùng với hoàng kim cự long từ thân thể Mục Trần bay lên, một cổ uy áp bao phủ đi ra, ánh đao lăng lệ đang chém tới lập tức trì trệ.
Rống!
Hoàng kim cự long quấn quanh thân Mục Trần, long trảo nắm chặt, hóa thành Long quyền, trực tiếp là đánh vào đạo ánh đao đang chém tới.
Ầm!
Lực lượng cuồng bạo vô cùng phóng ra, chấn động hư không, kim quang dâng lên, sắc mặt thân ảnh đang cầm đao vào lúc này chợt kịch biến, hắn phát giác được, một cổ lực lượng kinh khủng tự mũi đao truyền đến, cổ lực lượng kia, mang theo sức mạnh hủy diệt, mặc dù hắn đã đem linh lực bản thân mà phóng ra tất cả, nhưng vẫn bị chấn vỡ.
Răng rắc!
Trường đao màu huyết hồng có dấu hiệu rạn nứt, đạo nhân ảnh kia cũng gặp phải trọng kích, thân thể bay ngược ra, máu tươi cuồng phún, cuối cùng rơi trên mặt đất, kéo lê thành một vết rất dài sâu trên mặt đất.
Xoạt!
Vô số cường giả đang lăng không đứng chung quanh trên bầu trời, sắc mặt hơi biến, ngay sau đó là một tràn tiếng ồ nổ bung ra, hiển nhiên không ai ngờ tới, mấy hơi thở trước khi còn lăng lệ ác liệt dị thường nửa bước cửu phẩm múa đao chém tới, mà nháy mắt sau đó, lại bị trọng thương thành bộ dáng chật vật như vậy.
Hơn nữa, Mục Trần căn bản vẫn chưa cử động, vậy mà nửa bước cửu phẩm cường giả cầm huyết đao liền bị thua.
Bạch!
Vô số ánh mắt chấn động, nhìn về Mục Trần, chỉ thấy kim long sáng chói vẫn xoay quanh thân thể Mục Trần, không ngừng ra tiếng long ngâm chấn động không gian, đồng thời làm cho người người cảm thấy uy áp chèn ép.
Mục Trần chỉ đứng xuôi tay khuôn mặt trẻ tuổi vẫn bình tĩnh không dao động.
" Khí tức cự long kia…uy áp này, coi như là long tộc, cũng cực kỳ hiếm thấy!" có người lên tiếng kinh hô, hiển nhiên cũng đã nhận chân tướng của kim long kia.
"Mục Trần này có phải là người của long tộc?"
"Có thật thân thể của hắn là của nhân loại, bất quá chắc là hắn tu luyện công pháp của long!" Có người nhìn với ánh mắt độc ác nói ra.
"Kim cự long nhìn như thực chất, nhưng vẫn có cảm giác hư ảo, bất quá lực lượng phóng ra, sợ đã vượt qua cường giả nửa bước cửu phẩm."
"Chỉ là bằng vào phương pháp ngưng luyện bản thân tạo ra được một cự long đã có thể đả bại nửa bước cửu phẩm rồi?" Không ít cường giả nhịn không được cảm thán, là bí pháp cường đại cở nào? Mục Trần này quả nhiên không đơn giản, khó trách mặc dù là Hạ Hoằng, hắn vẫn không có chút kiêng kị, nguyên lai lá bài tẩy của hắn, cũng rất cường đại.
Đôi mắt dễ thương của Lâm Tĩnh cũng đang chớp chớp vì kinh ngạc, nàng ngạc nhiên theo dõi kim cự long đang xoay quanh thân thể Mục Trần, lầu bầu nói: "Quả nhiên là khí tức Long tộc…"
Lấy kiến thức của nàng, tự nhiên biết mánh khóe trong hình bóng kim cự long này, nhưng nàng vẫn cảm thấy kỳ dị là, long khí kim cự long này tương đối thuần khiết, hiển nhiên là được tu luyện một cách chính thống không phải công pháp.
Tại quê nhà Võ cảnh, nàng đã từng thấy qua người của long tộc đến viếng thăm phụ thân của nàng, cái loại khí chất chân long, mênh mông cuồn cuộn uy nghiêm, giống như bao trùm trên trời đất này rất quen thuộc.
Mà trước mắt, khí tức kim cự long từ quanh thân thể Mục Trần phát ra cũng không sai biệt lắm.
Đầy trời ồn ào vang lên, ngồi trên ngự tọa Hạ Hoằng nhìn thủ hạ thảm bại ngay trong một chiêu, trên mặt hắn vốn là dáng cười khinh miệt, lập tức từ từ tiêu tán, tay nắm chén rượu, mặt không thay đổi nhìn về Mục Trần, ánh mắt như đa, làm người sợ hãi.
Bất quá, đối với ánh mắt âm lệ của hắn, Mục Trần vẫn như không thấy, hắn nhìn qua chân long chi linh quanh thân, chợt chuyển hướng nhìn Hạ Hoằng, ngữ khí bình hòa nói: "Đến mà không trả lễ thì không hay."
Thoại âm rơi xuống, Mục Trần tiến lên nửa bước, sắc mặt bình tĩnh, năm ngón tay nắm chặt, sau đó kim quang óng ánh đột nhiên từ thân thể phóng lên trời, hắn đấm ra một quyền.
Rống!
Một quyền này đánh ra, kim cự long cũng đột nhiên gào thét, trực tiếp hóa thành một đạo tử kim chi quang đáp xuống cánh tay Mục Trần, cùng nấm đấm của Mục Trần hợp thành một thể mà phóng ra.
OÀ..ÀNH!
Một đạo kim quyền khổng lồ phóng ra, đạo kim quyền vẫn còn như hình rồng bay, giương nanh múa vuốt, một cổ lực lượng đáng sợ chấn động tàn sát bừa bãi phóng ra, chấn vỡ đại địa.
Một quyền này, so với lúc trước đánh vào thân ảnh người cầm huyết đao, không biết còn muốn mạnh hơn gấp bao nhiêu lần!
Một quyền này coi như một ít cường giả cửu phẩm đang có mặt tại đây, nhịn không nổi sắc mặt đều biến đổi, ánh mắt lộ ra sâu đậm kiêng kị.
OÀ..ÀNH!
Kim quang Long quyền mang tất cuốn theo phía sau mà bay đi, tốc độ nhanh như ánh sét, chỉ là trong nháy mắt đã đến gần kề phía trước Hạ Hoằng, rồi sau đó bao phủ xuống.
Sắc mặt Hạ Hoằng âm trầm, trong mắt hàn quang lập loè, quay mắt về phía Mục hừ lạnh một tiếng, nói: "Vậy hãy để cho bổn hoàng tử đến thử một quyền này xem ngươi đến tột cùng có bao nhiêu cân lượng! Xem ngươi tư cách đứng trước mặt bổn hoàng thị uy như vậy không!"
Thoại âm rơi xuống, Hạ Hoàng bấm tay thành chộp, một trảo xé không phóng ra, ánh sáng trên đầu ngón tay lập loè, ngay cả không gian có dấu hiệu bị xé rách bởi từng đạo ánh sáng trên đầu ngón tay của hắn.
Linh quang chớp động, tựa hồ là biến thành hình bóng Cự Hổ màu đen, dữ tợn há lớn miệng, giống như là muốn nuốt lấy cả bầu trời.
"Cửu Thú Chí Tôn Pháp, Hổ Ma Thôn Thiên Trảo!"
OÀ..ÀNH!
Kim quang Long quyền gào thét phóng đến, nháy mắt sau đó, hình bóng Cự Hổ từ trảo Hạ Hoàng và Kim long quyền va chạm với nhau dưới mọi ánh mắt của các cường giả xung quanh đang nhìn chăm chú.
Thực lực chỉ là nửa bước cửu phẩm, thật sự có loại tư cách này sao? Không cần đề cập tới cường giả sau lưng Hạ Hoằng, chỉ là bản thân hắn, cũng đã bước vào cửu phẩm, mà còn ở trên bảng cường giả còn trẻ tại đại lục đã có hạng cao hơn 20.
Hơn nữa, tuy nói Hạ Hoằng chỉ mới mới vào cửu phẩm, nhưng sức chiến đấu chân thực, đã vượt xa tất cả mọi người ở đây, thời gian trước, hắn chỉ bằng vào thực lực cửu phẩm, cùng một vị cường giả cửu phẩm đỉnh phong giao đấu, vẫn có thể chạy thoát mà không bị gì.(mịa nó anh Viêm anh Động và anh Mục quánh với cường giả cao hơn tu vị không những không cần chạy mà còn đè bẹp còn chưa khoe)
Chiến tích bực này, đã đủ kinh người rồi.
Trái lại Mục Trần, tuy tuổi còn trẻ như vậy mà có thể đạt tới nửa bước cửu phẩm, cũng đích thật là làm cho người khác kinh ngạc, nhưng hôm nay tại cực Tây tụ tập rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi của toàn bộ Thiên La đại lục, những người này đều là bất phàm, cho nên thực lực chỉ nửa bước cửu phẩm, không cách nào làm cho người ta cảm thấy kinh diễm.
Xa xăm trên bầu trời bao quanh diễn võ trường, đại tiểu thư Thấm Nhã, cùng với Mục Sơn và Giang Lăng đứng lơ lửng trên không, bọn hắn cũng là rất có hứng thú nhìn về tòa diễn võ trường này, hiển nhiên tính cách không hề sợ hãi của Mục Trần lại làm cho cho bọn họ cảm thấy có chút ý tứ.
Chỉ là không biết cuối cùng đó là thực lực hay chỉ là cố làm ra vẻ…
"Mượn đầu dùng một lát?"
Đầy trời cường giả còn đang ngợi khen Mục Trần đảm phách, hai mắt Hạ Hoằng cũng hơi nheo lại, hắn theo dõi Mục Trần, nghiền ngẫm nói: "Không nghĩ tới Hạ Hoằng ta cũng bị người khác nhìn chằm chằm, và muốn ta làm hòn đá kê chân để ra oai."
Hắn đã nhìn thấu ý đồ của Mục Trần, hiển nhiên là muốn dùng hắn làm đá kê chân, chỉ cần đánh bại hắn ở chỗ này, có lẽ danh tiếng Mục Trần, cũng sẽ tại Thiên La Đại Lục quật khởi, đến lúc đó hắn muốn mang lệnh bài đi, những người khác cũng sẽ nhượng bộ một chút.
"Đầu đã đưa tới cửa, ngu sao mà không thu, đúng không?" Mục Trần giống như chưa trông thấy ánh mắt Hạ Hoằng vừa cười vừa nói.
"Bằng vào thực lực của ngươi?"
Hạ Hoằng nhẹ nhàng cười, khóe miệng nhấc lên một đường cong khinh miệt, bàn tay hắn nhẹ nhàng vung lên, nói: "Vương Ngũ, tiêu diệt hắn."
Ầm!
Thanh âm Hạ Hoằng vừa mới hạ xuống, trong nháy mắt phía sau hắn một bóng người đột nhiên mãnh bắn ra, linh lực bàng bạc vẫn còn như bão táp tất cả phóng ra.
Sóng linh lực này, tương tự cũng đã đạt đến nửa bước cửu phẩm!
Đạo thân ảnh kia mang theo linh lực bàng bạc, bắn thẳng đến Mục Trần, tay hắn nắm một thanh trường đao màu hồng huyết, sát khí lăng lệ ác liệt cực kỳ, thủ đoạn ra chiêu rất gọn gàng và linh hoạt, hiển nhiên đã trải qua và tích lũy kinh nghiệm chiến đấu rất là phong phú.
Chung quanh trên bầu trời, cũng có người âm thầm thán phục, Đại Hạ Hoàng Triều quả nhiên không hổ là Đông Vực bá chủ, nội tình hùng hậu, tùy tiện phái ra một cường giả, cũng đã đạt đến nửa bước cửu phẩm, thực lực thế này, tại địa phương khác, coi như là đứng bên trong một phương thế lực, hiển nhiên địa vị phải đứng đầu.
Trong chớp mắt thân ảnh của thân ảnh kia đã hiện tại phía trước Mục Trần, rồi sau đó ánh mắt hắn băng hàn, huyết đao trong tay bỗng nhiên chém xuống, ánh sáng đỏ như máu ngút lên, tựa như là hóa thành một vần trăng bán nguyệt màu máu, trực tiếp hướng đỉnh đầu Mục Trần chém xuống.
Người xuất thủ, quyết đoán dị thường, một đao vung trảm, đã đem lực lượng bản thân tăng lên tới đỉnh phong, một đao kia, coi như là cường giả nửa bước cửu phẩm, nếu không cẩn thận, sẽ vẫn lạc ngay tức khắc.
Ánh đao màu đỏ tràn ngập ánh mắt Mục Trần, bất quá làm cho người bên ngoài có kinh ngạc là, sắc mặt của hắn vẫn bình tĩnh, không gợn sóng, phảng phất như chưa từng để ý ánh đao tràn đầy sát ý trước mặt.
Sau lưng hắn, Cửu U cũng là không có động thái gì lo sợ, trong mắt ba người Bạch lão cùng Đàm Thu lại toát ra một vẻ mỉa mai.
Lâm Tĩnh thì mở to đôi mắt linh động, hăng hái nhìn qua tình cảnh này, nàng cũng muốn nhìn xem, mấy năm không gặp, thực lực Mục Trần đã đến bước nào.
Trong khi mọi ánh mắt đang nhìn vào thân ảnh Mục Trần với cái nhìn soi mói thì, ánh đao màu huyết đã đem Mục Trần bao phủ bên trong, nhưng, Mục Trần vẫn như cũ không có động thái gì, thậm chí là lúc này, hai mắt hắn, chậm rãi nhắm lại, phảng phất như là buông tha cho ánh đao kia tùy ý chém xuống.
"Muốn chết!"
Nhân ảnh kia không khỏi hừ lạnh một tiếng.
Ánh đao lao xuống, sắp tới gần thân thể Mục Trần, thì đột nhiên trên thân thể của hắn kim quang đại phóng, còn có thêm tiếng long ngâm kinh thiên động địa vang lên.
Kim quang bạo phóng, cùng với hoàng kim cự long từ thân thể Mục Trần bay lên, một cổ uy áp bao phủ đi ra, ánh đao lăng lệ đang chém tới lập tức trì trệ.
Rống!
Hoàng kim cự long quấn quanh thân Mục Trần, long trảo nắm chặt, hóa thành Long quyền, trực tiếp là đánh vào đạo ánh đao đang chém tới.
Ầm!
Lực lượng cuồng bạo vô cùng phóng ra, chấn động hư không, kim quang dâng lên, sắc mặt thân ảnh đang cầm đao vào lúc này chợt kịch biến, hắn phát giác được, một cổ lực lượng kinh khủng tự mũi đao truyền đến, cổ lực lượng kia, mang theo sức mạnh hủy diệt, mặc dù hắn đã đem linh lực bản thân mà phóng ra tất cả, nhưng vẫn bị chấn vỡ.
Răng rắc!
Trường đao màu huyết hồng có dấu hiệu rạn nứt, đạo nhân ảnh kia cũng gặp phải trọng kích, thân thể bay ngược ra, máu tươi cuồng phún, cuối cùng rơi trên mặt đất, kéo lê thành một vết rất dài sâu trên mặt đất.
Xoạt!
Vô số cường giả đang lăng không đứng chung quanh trên bầu trời, sắc mặt hơi biến, ngay sau đó là một tràn tiếng ồ nổ bung ra, hiển nhiên không ai ngờ tới, mấy hơi thở trước khi còn lăng lệ ác liệt dị thường nửa bước cửu phẩm múa đao chém tới, mà nháy mắt sau đó, lại bị trọng thương thành bộ dáng chật vật như vậy.
Hơn nữa, Mục Trần căn bản vẫn chưa cử động, vậy mà nửa bước cửu phẩm cường giả cầm huyết đao liền bị thua.
Bạch!
Vô số ánh mắt chấn động, nhìn về Mục Trần, chỉ thấy kim long sáng chói vẫn xoay quanh thân thể Mục Trần, không ngừng ra tiếng long ngâm chấn động không gian, đồng thời làm cho người người cảm thấy uy áp chèn ép.
Mục Trần chỉ đứng xuôi tay khuôn mặt trẻ tuổi vẫn bình tĩnh không dao động.
" Khí tức cự long kia…uy áp này, coi như là long tộc, cũng cực kỳ hiếm thấy!" có người lên tiếng kinh hô, hiển nhiên cũng đã nhận chân tướng của kim long kia.
"Mục Trần này có phải là người của long tộc?"
"Có thật thân thể của hắn là của nhân loại, bất quá chắc là hắn tu luyện công pháp của long!" Có người nhìn với ánh mắt độc ác nói ra.
"Kim cự long nhìn như thực chất, nhưng vẫn có cảm giác hư ảo, bất quá lực lượng phóng ra, sợ đã vượt qua cường giả nửa bước cửu phẩm."
"Chỉ là bằng vào phương pháp ngưng luyện bản thân tạo ra được một cự long đã có thể đả bại nửa bước cửu phẩm rồi?" Không ít cường giả nhịn không được cảm thán, là bí pháp cường đại cở nào? Mục Trần này quả nhiên không đơn giản, khó trách mặc dù là Hạ Hoằng, hắn vẫn không có chút kiêng kị, nguyên lai lá bài tẩy của hắn, cũng rất cường đại.
Đôi mắt dễ thương của Lâm Tĩnh cũng đang chớp chớp vì kinh ngạc, nàng ngạc nhiên theo dõi kim cự long đang xoay quanh thân thể Mục Trần, lầu bầu nói: "Quả nhiên là khí tức Long tộc…"
Lấy kiến thức của nàng, tự nhiên biết mánh khóe trong hình bóng kim cự long này, nhưng nàng vẫn cảm thấy kỳ dị là, long khí kim cự long này tương đối thuần khiết, hiển nhiên là được tu luyện một cách chính thống không phải công pháp.
Tại quê nhà Võ cảnh, nàng đã từng thấy qua người của long tộc đến viếng thăm phụ thân của nàng, cái loại khí chất chân long, mênh mông cuồn cuộn uy nghiêm, giống như bao trùm trên trời đất này rất quen thuộc.
Mà trước mắt, khí tức kim cự long từ quanh thân thể Mục Trần phát ra cũng không sai biệt lắm.
Đầy trời ồn ào vang lên, ngồi trên ngự tọa Hạ Hoằng nhìn thủ hạ thảm bại ngay trong một chiêu, trên mặt hắn vốn là dáng cười khinh miệt, lập tức từ từ tiêu tán, tay nắm chén rượu, mặt không thay đổi nhìn về Mục Trần, ánh mắt như đa, làm người sợ hãi.
Bất quá, đối với ánh mắt âm lệ của hắn, Mục Trần vẫn như không thấy, hắn nhìn qua chân long chi linh quanh thân, chợt chuyển hướng nhìn Hạ Hoằng, ngữ khí bình hòa nói: "Đến mà không trả lễ thì không hay."
Thoại âm rơi xuống, Mục Trần tiến lên nửa bước, sắc mặt bình tĩnh, năm ngón tay nắm chặt, sau đó kim quang óng ánh đột nhiên từ thân thể phóng lên trời, hắn đấm ra một quyền.
Rống!
Một quyền này đánh ra, kim cự long cũng đột nhiên gào thét, trực tiếp hóa thành một đạo tử kim chi quang đáp xuống cánh tay Mục Trần, cùng nấm đấm của Mục Trần hợp thành một thể mà phóng ra.
OÀ..ÀNH!
Một đạo kim quyền khổng lồ phóng ra, đạo kim quyền vẫn còn như hình rồng bay, giương nanh múa vuốt, một cổ lực lượng đáng sợ chấn động tàn sát bừa bãi phóng ra, chấn vỡ đại địa.
Một quyền này, so với lúc trước đánh vào thân ảnh người cầm huyết đao, không biết còn muốn mạnh hơn gấp bao nhiêu lần!
Một quyền này coi như một ít cường giả cửu phẩm đang có mặt tại đây, nhịn không nổi sắc mặt đều biến đổi, ánh mắt lộ ra sâu đậm kiêng kị.
OÀ..ÀNH!
Kim quang Long quyền mang tất cuốn theo phía sau mà bay đi, tốc độ nhanh như ánh sét, chỉ là trong nháy mắt đã đến gần kề phía trước Hạ Hoằng, rồi sau đó bao phủ xuống.
Sắc mặt Hạ Hoằng âm trầm, trong mắt hàn quang lập loè, quay mắt về phía Mục hừ lạnh một tiếng, nói: "Vậy hãy để cho bổn hoàng tử đến thử một quyền này xem ngươi đến tột cùng có bao nhiêu cân lượng! Xem ngươi tư cách đứng trước mặt bổn hoàng thị uy như vậy không!"
Thoại âm rơi xuống, Hạ Hoàng bấm tay thành chộp, một trảo xé không phóng ra, ánh sáng trên đầu ngón tay lập loè, ngay cả không gian có dấu hiệu bị xé rách bởi từng đạo ánh sáng trên đầu ngón tay của hắn.
Linh quang chớp động, tựa hồ là biến thành hình bóng Cự Hổ màu đen, dữ tợn há lớn miệng, giống như là muốn nuốt lấy cả bầu trời.
"Cửu Thú Chí Tôn Pháp, Hổ Ma Thôn Thiên Trảo!"
OÀ..ÀNH!
Kim quang Long quyền gào thét phóng đến, nháy mắt sau đó, hình bóng Cự Hổ từ trảo Hạ Hoàng và Kim long quyền va chạm với nhau dưới mọi ánh mắt của các cường giả xung quanh đang nhìn chăm chú.