Tràng đại chiến ở tây thành dù đã qua mấy ngày rồi nhưng không hề giảm nhiệt chút nào cả, thậm chí còn khuếch tán thêm. Đến hôm nay, ở cực tây này không ít cường giả đã nắm được tin tức về một thiếu niên cường giả đến từ Bắc giới của Đại La thiên vực
Danh tự “Mục Trần” giờ đã được nhiều thế lực chú ý đến
Trong khi danh khí không ngừng khuếch tán thì Mục Trần lại không thèm quan tâm đến. Sau khi đánh bại Hạ Hoằng, Mục Trần không hề vội vàng rời khỏi tây thành. Bởi vì nơi này là nơi tập trung giao lưu tin tức, hơn nữa từ khi Hạ Hoằng thảm bại thì không còn ai dám đến quấy rầy rồi cho nên nơi có hoàn cảnh yên tịnh như vậy chính là cái mà Mục Trần đang cần lúc này
Vì vậy mấy ngày tiếp theo nhóm người Mục Trần đều ở lại tây thành. Bất quá ngoài dự đoán của mọi người là bọn họ lại thu liễm không hề phô trương thanh thế. Không giống như thường nhân, thường là sẽ mượn danh khí đả bại Hạ Hoằng để phô trương ở Tây thành
Nhóm người Mục Trần thu liễm phong mang nên từ từ những mục quang chú ý dò xét của mọi người đã chuyển đi chỗ khác. Dù sao hôm nay có vô số thiên kiêu của Thiên La đại lục đều tập trung ở cực tây nên những chuyện thế này hầu như phát sinh mọi lúc mọi nơi, vì thế bọn họ cũng không kiên nhân chỉ quan tâm một người
Dù sao Mục Trần chỉ là đánh bại Hạ Hoằng mà thôi chứ không phải đánh bại thái tử của Đại Hạ hoàng triều
Trong một đình viện thanh tĩnh
Oanh long!
Bỗng nhiên có linh lực mạnh mẽ bùng phát, chỉ thấy trong hư không có vô số linh ấn phức tạp dung nhập vào hình thành vô số quang tuyến mờ ảo. Tựa như những quang tuyến này đang khắc nên một đồ án cổ xưa ảo diệu nào đó
Mục Trần đang đứng trong linh trận, hắn híp mắt nhìn những quang tuyến phức tạp rối rắm kia, sau đó vung tay một cái chỉ thấy vài đạo bạch quang bay ra
Bạch quang bắn ra mơ hồ vang lên tiếng long ngâm, nhìn kỹ mới phát hiện trong những đạo bạch quang này chính là những bạch ngọc cốt hài, mà những cốt hài này lại tỏa ra long uy nhàn nhạt
Những cốt hài này đều là long cốt
Khi những long cốt này nhập vào linh trận liền xày ra biến hóa kinh người, linh lực khổng lồ bắt đầu điên cuồng ngưng tụ lại trên long cốt
Ông ông!
Linh lực trong linh trận ngày càng cuồng bạo, trên long cốt bắt đầu xuất hiện từng vết rạn, cuối cùng không chịu được mà ầm ầm bạo toái
Linh lực trùng kích quá khủng khiếp, trong chốc lát toàn bộ linh trận đã bị phá hủy
Mục Trần thấy vậy thất vọng thở dài, tụ bào huy động một cái liền đem linh lực hình thành một tầng quang tráo chống lại lực trùng kích đang lan tới
“linh trận cấp tông sư dù là tàn khuyết nhưng lại khó để bày bố, hơn nữa phức tạp cực kỳ. Chỉ cần sai sót một chút là không thể duy trì được trận hình”
Thần sắc Mục Trần ngưng trọng, mấy ngày qua hắn mỗi ngày đều ở chỗ này thử đem “Cửu Long phệ tiên trận” bày bố nhưng kết quả mỗi lần đều làm hắn thấy tiếc nuối, không một lần thành công.
Mục Trần lắc lắc đầu nhưng cũng không vì thất bại mà uể oải. Vì hắn cảm giác được mỗi lần thất bại là hắn tìm được điểm sai lầm, chỉ cần khắc phục hoàn thiện là có thể bố trí được một linh trận cấp tông sư tàn khuyết rồi
Chỉ là còn cần thêm một ít thời gian
“lại thất bại à?” ở phía sau, Cửu U mở mắt nhìn Mục Trần hỏi
“Đây là linh trận cấp tông sư đấy, hơn nữa lại là tàn khuyết nên rất khó tìm hiểu thấu đáo. Trong thời gian ngắn vậy mà ngươi đã thôi diễn được trận hình đã là chuyện khó tin rồi” trong đình viện Lâm Tĩnh đang lười biếng xem một quyển cổ tịch, mà cổ tịch đó không phải để tu luyện gì ngược lại nó là ghi những kỳ trân dị quả trong thiên địa. nàng xem rất hứng thú, sau đó nàng ngẩng đầu nhìn linh trận đang tiêu tán trên không trung, ánh mắt toát vẻ kinh dị liền mở miệng nói
Nàng tuy không phải là linh trận sư nhưng dù sao cũng có thân phận bất phàm, thường ngày không phải là không có tiếp xúc với các đại nhân vật là linh trận tông sư nên nhãn lực của nàng có chút bất phàm
Vì thế nàng biết rõ việc Mục Trần trong thời gian ngắn ngủi chừng mười ngày mà đã thôi diễn ra một bộ linh trận cấp tông sư tàn khuyết là biến thái cỡ nào rồi
Đối với đánh giá của Lâm Tĩnh Mục Trần cũng chỉ cười cười, thần sắc thản nhiên bình tĩnh không chút kiêu ngạo nào
“Mấy ngày qua những kẻ chú ý chỗ này chắc đã ít rồi phải không” Mục Trần đi vào thạch đình hỏi Đàm Nhã một câu
Đàm Nhã gật đầu cười nói “tuy còn vài người không từ bỏ ý định nhưng cũng không dám một mực giám thị chỗ này”
Mục Trần xoa xoa cằm, xem ra chiến tích đả bại Hạ Hoằng đem lại hiệu quả kinh sợ không ít a. Nếu không e là bọn họ đã bị các thế lực khác liên tục dò xét đến phiền chết
“Mặt khác hôm nay chúng ta nhận được tin tức từ Đại la thiên vực truyền đến, người của liên minh bắc giới trong vòng năm ngày sẽ đến đây” Đàm Nhã bẩm báo
Mục Trần nghe vậy thở dài một hơi, hôm nay ở cực tây là nơi các thế lực đỉnh phong tụ họp, dù là một cá nhân thì thế lực phía sau cũng khủng bố. Nếu như Mạn Đồ La không đến thì Mục Trần đành phải tận lực thu liễm miễn cho các địa chí tôn chú ý đến. Lúc đó nếu không có đại nhân vật làm chỗ dựa thì xui xẻo rồi
“Chuyện Mục đại nhân phân phó cho chúng ta sưu tầm tình báo, nay đã hoàn thành xong” ngọc thủ Đàm Nhà xuất ra một quyển da dê, cung kính đưa cho Mục Trần
“rất tốt” Mục Trần cười khen một tiếng sau đó liền nhận lấy, hai ngày qua hắn đã phân phó nhóm người Đàm Nhã sưu tầm một ít tin tình báo, mà trọng điểm là thiếu niên cường giả bảng
Rời khỏi bắc giới chân chính tiến vào Thiên La đại lục Mục Trần mới hiểu được “thiếu niên cường giả bảng” có phân lượng lớn cỡ nào, những cường giả trong đó là đại biểu cho thế hệ thiếu niên của Thiên La đại lục, mỗi một người đều có chiến tích hiển hách nên không ai dám khinh thường
Mục trần mở ra, chợt có linh quang lóe lên. Linh quang ngưng tụ ở bên trên thành ba chữ “cường giả bảng”, sau đó không ngừng có linh quang chớp lóe bên dưới, từng ký tự bắt đầu xuất hiện
“đệ nhị nhập cường giả bảng, Mục Trần. Đến từ Bắc giới Đại La thiên vực, thực lực bán bộ cửu phẩm. Có được chí tôn pháp thân thần bí, chiến lực phi phàm, ở tây thành kích bại hoàng tử Đại Hạ hoàng triều Hạ Hoằng, nhất chiến thành danh!”
Lúc trước Hạ Hoằng bài danh thứ hai mươi, sau đó thua trong tay Mục Trần nên thứ hạng của Hạ Hoằng đã bị Mục Trần chiếm cứ
Mục Trần lắc đầu, không thèm để ý đến thứ hạng này, sau đó tiếp tục xem tin tức không ngừng hiện ra trong quyển da dê đó
“Đệ thập cửu Cường giả bảng, Lục Sơn. Là đệ tử thân truyền Trấn Nhạc tông, sơ nhập cửu phẩm, tu luyện Vạn Nhạc Trấn Ma pháp thân, có được lực lượng bài sơn đảo hải”
“Đệ thập lục Cường giả bảng, Vương Thông Hiền…”
“Đệ thập tam Cường giả bảng…..”
Từng danh tự không ngừng hiện ra, mỗi một danh tự là đại biểu cho một nhân vật thiên kiêu của Thiên La đại lục. Thực lực cùng với chiến tích của bọn họ làm Mục Trần kinh ngạc không thôi, xét chất lượng thì thiên kiêu của Thiên La đại lục này còn mạnh hơn nhiều lần so với những thiên kiêu thần thú tộc ở thần thú chi nguyên lúc trước.
Từng chữ từng chữ hiện ra không ngừng, nhãn thần Mục Trần bắt đầu ngưng trọng bởi vì bài danh cường giả bảng đã xuất hiện đến vị trị đệ ngũ rồi
“Đệ ngũ Cường giả bảng, Tần Kinh Chập, thiếu tông chủ Thanh Liên kiếm tông. Thực lực cửu phẩm đỉnh, tu luyện một trong trấn tông pháp thân của Thanh Liên kiếm tông tên là Thanh Liên Linh kiếm thể, bài danh bốn mươi chín trong chín mươi chín chí tôn pháp thân. Chiến tích: từng một mình một kiếm chiến với ba vị cửu phẩm chí tôn đỉnh phong mà không bại”
“có thể lấy một địch ba mà không bại, thật là lợi hại”
Mục Trần cảm thán, tuy rằng không nói Tần Kinh Chập chiến thắng nhưng chỉ cần “không bại” là đã đủ chứng tỏ hắn mạnh cỡ nào, do đó vị trí đệ ngũ của hắn cũng không phải là hư danh
Mục Trần thầm than, sau đó khé híp mắt nhìn cái tên đang hiện ra,
“Đệ tứ Cường giả bảng, Hạ Vũ, là thái tử Đại Hạ hoàng triều. Thực lực cửu phẩm đỉnh phong, tu luyện Đại Thiên vương pháp thân bài danh bốn mươi lăm trong chín mươi chín chí tôn pháp thân. Chiến tích: có lời đồn cho rằng Hạ Vũ có chiến lực tương đương với cửu phẩm chí tôn viên mãn”
"Đại thiên vương pháp thân..."
Mục Trần ngưng trọng, chí tôn pháp thân bực này còn cường hãn hơn Cửu Hung thiên thú thân mà Hạ Hoằng tu luyện, Hạ Vũ này quả không hổ là thái tử Đại Hạ hoàng triều
Hơn nữa tuy chiến tích không nói rõ nhưng một câu “chiến lực tương đương cửu phẩm viên mãn” cũng đủ nói lên tất cả rồi
Xem ra sau này nếu gặp phải hắn cần cẩn thận một chút mới được
“Đệ tam Cường giả bảng, Già Lâu La (Garuda), là thánh tử Thánh Ma cung. Tu luyện pháp thân thần bí, tuy không rõ bài danh trong bảng chí tôn pháp thân nhưng lại mạnh mẽ cực kỳ. Lần xuất thủ cuối cùng là một năm trước, lấy thực lực cửu phẩm đỉnh truy sát một trưởng lão cửu phẩm viên mãn đã trốn khỏi Thánh Ma cung, sau đó trảm sát”
“Hôm nay tự hồ đã bước vào cửu phẩm viên mãn. Đánh giá: thâm bất khả trắc”
Mục Trần xem đến cái tên này liền dừng lại hồi lâu. Già Lâu La quả nhiên cường hãn, lấy thực lực cửu phẩm đỉnh đã có thể trảm sát một cường giả cửu phẩm viên mãn. Nếu như hôm nay hắn đã bước vào cửu phẩm viên mãn thì có lẽ hắn sẽ là một trong ba người mạnh nhất trong chí tôn cảnh.
Đối thủ bực này thật khó đối phó a
Bất quá Mục Trần không chút sợ hãi, trong ánh mắt lại có chiến ý bùng cháy. Cường giả lộ là phải không ngừng tiến về trước, không chút sợ hãi, phải có can đảm khiêu chiến bất kỳ đối thủ nào
“giờ ngươi chính là đối thủ của ta”
Mục Trần vuốt ve danh tự Già Lâu La, cuối cùng nhận một cái, nhãn thần sắc bén như lợi kiếm ra khỏi vỏ vậy
Một lúc sau Mục Trần mới kiềm chế chiến ý trong lòng, tiếp tục xem tiếp hai tin tức phía dưới, đồng thời thâm tâm cũng hiếu kỳ không thôi. Thật ra Mục Trần muốn biết hai người còn lại xếp trên Già Lâu La có thực lực cõ nào?
Danh tự “Mục Trần” giờ đã được nhiều thế lực chú ý đến
Trong khi danh khí không ngừng khuếch tán thì Mục Trần lại không thèm quan tâm đến. Sau khi đánh bại Hạ Hoằng, Mục Trần không hề vội vàng rời khỏi tây thành. Bởi vì nơi này là nơi tập trung giao lưu tin tức, hơn nữa từ khi Hạ Hoằng thảm bại thì không còn ai dám đến quấy rầy rồi cho nên nơi có hoàn cảnh yên tịnh như vậy chính là cái mà Mục Trần đang cần lúc này
Vì vậy mấy ngày tiếp theo nhóm người Mục Trần đều ở lại tây thành. Bất quá ngoài dự đoán của mọi người là bọn họ lại thu liễm không hề phô trương thanh thế. Không giống như thường nhân, thường là sẽ mượn danh khí đả bại Hạ Hoằng để phô trương ở Tây thành
Nhóm người Mục Trần thu liễm phong mang nên từ từ những mục quang chú ý dò xét của mọi người đã chuyển đi chỗ khác. Dù sao hôm nay có vô số thiên kiêu của Thiên La đại lục đều tập trung ở cực tây nên những chuyện thế này hầu như phát sinh mọi lúc mọi nơi, vì thế bọn họ cũng không kiên nhân chỉ quan tâm một người
Dù sao Mục Trần chỉ là đánh bại Hạ Hoằng mà thôi chứ không phải đánh bại thái tử của Đại Hạ hoàng triều
Trong một đình viện thanh tĩnh
Oanh long!
Bỗng nhiên có linh lực mạnh mẽ bùng phát, chỉ thấy trong hư không có vô số linh ấn phức tạp dung nhập vào hình thành vô số quang tuyến mờ ảo. Tựa như những quang tuyến này đang khắc nên một đồ án cổ xưa ảo diệu nào đó
Mục Trần đang đứng trong linh trận, hắn híp mắt nhìn những quang tuyến phức tạp rối rắm kia, sau đó vung tay một cái chỉ thấy vài đạo bạch quang bay ra
Bạch quang bắn ra mơ hồ vang lên tiếng long ngâm, nhìn kỹ mới phát hiện trong những đạo bạch quang này chính là những bạch ngọc cốt hài, mà những cốt hài này lại tỏa ra long uy nhàn nhạt
Những cốt hài này đều là long cốt
Khi những long cốt này nhập vào linh trận liền xày ra biến hóa kinh người, linh lực khổng lồ bắt đầu điên cuồng ngưng tụ lại trên long cốt
Ông ông!
Linh lực trong linh trận ngày càng cuồng bạo, trên long cốt bắt đầu xuất hiện từng vết rạn, cuối cùng không chịu được mà ầm ầm bạo toái
Linh lực trùng kích quá khủng khiếp, trong chốc lát toàn bộ linh trận đã bị phá hủy
Mục Trần thấy vậy thất vọng thở dài, tụ bào huy động một cái liền đem linh lực hình thành một tầng quang tráo chống lại lực trùng kích đang lan tới
“linh trận cấp tông sư dù là tàn khuyết nhưng lại khó để bày bố, hơn nữa phức tạp cực kỳ. Chỉ cần sai sót một chút là không thể duy trì được trận hình”
Thần sắc Mục Trần ngưng trọng, mấy ngày qua hắn mỗi ngày đều ở chỗ này thử đem “Cửu Long phệ tiên trận” bày bố nhưng kết quả mỗi lần đều làm hắn thấy tiếc nuối, không một lần thành công.
Mục Trần lắc lắc đầu nhưng cũng không vì thất bại mà uể oải. Vì hắn cảm giác được mỗi lần thất bại là hắn tìm được điểm sai lầm, chỉ cần khắc phục hoàn thiện là có thể bố trí được một linh trận cấp tông sư tàn khuyết rồi
Chỉ là còn cần thêm một ít thời gian
“lại thất bại à?” ở phía sau, Cửu U mở mắt nhìn Mục Trần hỏi
“Đây là linh trận cấp tông sư đấy, hơn nữa lại là tàn khuyết nên rất khó tìm hiểu thấu đáo. Trong thời gian ngắn vậy mà ngươi đã thôi diễn được trận hình đã là chuyện khó tin rồi” trong đình viện Lâm Tĩnh đang lười biếng xem một quyển cổ tịch, mà cổ tịch đó không phải để tu luyện gì ngược lại nó là ghi những kỳ trân dị quả trong thiên địa. nàng xem rất hứng thú, sau đó nàng ngẩng đầu nhìn linh trận đang tiêu tán trên không trung, ánh mắt toát vẻ kinh dị liền mở miệng nói
Nàng tuy không phải là linh trận sư nhưng dù sao cũng có thân phận bất phàm, thường ngày không phải là không có tiếp xúc với các đại nhân vật là linh trận tông sư nên nhãn lực của nàng có chút bất phàm
Vì thế nàng biết rõ việc Mục Trần trong thời gian ngắn ngủi chừng mười ngày mà đã thôi diễn ra một bộ linh trận cấp tông sư tàn khuyết là biến thái cỡ nào rồi
Đối với đánh giá của Lâm Tĩnh Mục Trần cũng chỉ cười cười, thần sắc thản nhiên bình tĩnh không chút kiêu ngạo nào
“Mấy ngày qua những kẻ chú ý chỗ này chắc đã ít rồi phải không” Mục Trần đi vào thạch đình hỏi Đàm Nhã một câu
Đàm Nhã gật đầu cười nói “tuy còn vài người không từ bỏ ý định nhưng cũng không dám một mực giám thị chỗ này”
Mục Trần xoa xoa cằm, xem ra chiến tích đả bại Hạ Hoằng đem lại hiệu quả kinh sợ không ít a. Nếu không e là bọn họ đã bị các thế lực khác liên tục dò xét đến phiền chết
“Mặt khác hôm nay chúng ta nhận được tin tức từ Đại la thiên vực truyền đến, người của liên minh bắc giới trong vòng năm ngày sẽ đến đây” Đàm Nhã bẩm báo
Mục Trần nghe vậy thở dài một hơi, hôm nay ở cực tây là nơi các thế lực đỉnh phong tụ họp, dù là một cá nhân thì thế lực phía sau cũng khủng bố. Nếu như Mạn Đồ La không đến thì Mục Trần đành phải tận lực thu liễm miễn cho các địa chí tôn chú ý đến. Lúc đó nếu không có đại nhân vật làm chỗ dựa thì xui xẻo rồi
“Chuyện Mục đại nhân phân phó cho chúng ta sưu tầm tình báo, nay đã hoàn thành xong” ngọc thủ Đàm Nhà xuất ra một quyển da dê, cung kính đưa cho Mục Trần
“rất tốt” Mục Trần cười khen một tiếng sau đó liền nhận lấy, hai ngày qua hắn đã phân phó nhóm người Đàm Nhã sưu tầm một ít tin tình báo, mà trọng điểm là thiếu niên cường giả bảng
Rời khỏi bắc giới chân chính tiến vào Thiên La đại lục Mục Trần mới hiểu được “thiếu niên cường giả bảng” có phân lượng lớn cỡ nào, những cường giả trong đó là đại biểu cho thế hệ thiếu niên của Thiên La đại lục, mỗi một người đều có chiến tích hiển hách nên không ai dám khinh thường
Mục trần mở ra, chợt có linh quang lóe lên. Linh quang ngưng tụ ở bên trên thành ba chữ “cường giả bảng”, sau đó không ngừng có linh quang chớp lóe bên dưới, từng ký tự bắt đầu xuất hiện
“đệ nhị nhập cường giả bảng, Mục Trần. Đến từ Bắc giới Đại La thiên vực, thực lực bán bộ cửu phẩm. Có được chí tôn pháp thân thần bí, chiến lực phi phàm, ở tây thành kích bại hoàng tử Đại Hạ hoàng triều Hạ Hoằng, nhất chiến thành danh!”
Lúc trước Hạ Hoằng bài danh thứ hai mươi, sau đó thua trong tay Mục Trần nên thứ hạng của Hạ Hoằng đã bị Mục Trần chiếm cứ
Mục Trần lắc đầu, không thèm để ý đến thứ hạng này, sau đó tiếp tục xem tin tức không ngừng hiện ra trong quyển da dê đó
“Đệ thập cửu Cường giả bảng, Lục Sơn. Là đệ tử thân truyền Trấn Nhạc tông, sơ nhập cửu phẩm, tu luyện Vạn Nhạc Trấn Ma pháp thân, có được lực lượng bài sơn đảo hải”
“Đệ thập lục Cường giả bảng, Vương Thông Hiền…”
“Đệ thập tam Cường giả bảng…..”
Từng danh tự không ngừng hiện ra, mỗi một danh tự là đại biểu cho một nhân vật thiên kiêu của Thiên La đại lục. Thực lực cùng với chiến tích của bọn họ làm Mục Trần kinh ngạc không thôi, xét chất lượng thì thiên kiêu của Thiên La đại lục này còn mạnh hơn nhiều lần so với những thiên kiêu thần thú tộc ở thần thú chi nguyên lúc trước.
Từng chữ từng chữ hiện ra không ngừng, nhãn thần Mục Trần bắt đầu ngưng trọng bởi vì bài danh cường giả bảng đã xuất hiện đến vị trị đệ ngũ rồi
“Đệ ngũ Cường giả bảng, Tần Kinh Chập, thiếu tông chủ Thanh Liên kiếm tông. Thực lực cửu phẩm đỉnh, tu luyện một trong trấn tông pháp thân của Thanh Liên kiếm tông tên là Thanh Liên Linh kiếm thể, bài danh bốn mươi chín trong chín mươi chín chí tôn pháp thân. Chiến tích: từng một mình một kiếm chiến với ba vị cửu phẩm chí tôn đỉnh phong mà không bại”
“có thể lấy một địch ba mà không bại, thật là lợi hại”
Mục Trần cảm thán, tuy rằng không nói Tần Kinh Chập chiến thắng nhưng chỉ cần “không bại” là đã đủ chứng tỏ hắn mạnh cỡ nào, do đó vị trí đệ ngũ của hắn cũng không phải là hư danh
Mục Trần thầm than, sau đó khé híp mắt nhìn cái tên đang hiện ra,
“Đệ tứ Cường giả bảng, Hạ Vũ, là thái tử Đại Hạ hoàng triều. Thực lực cửu phẩm đỉnh phong, tu luyện Đại Thiên vương pháp thân bài danh bốn mươi lăm trong chín mươi chín chí tôn pháp thân. Chiến tích: có lời đồn cho rằng Hạ Vũ có chiến lực tương đương với cửu phẩm chí tôn viên mãn”
"Đại thiên vương pháp thân..."
Mục Trần ngưng trọng, chí tôn pháp thân bực này còn cường hãn hơn Cửu Hung thiên thú thân mà Hạ Hoằng tu luyện, Hạ Vũ này quả không hổ là thái tử Đại Hạ hoàng triều
Hơn nữa tuy chiến tích không nói rõ nhưng một câu “chiến lực tương đương cửu phẩm viên mãn” cũng đủ nói lên tất cả rồi
Xem ra sau này nếu gặp phải hắn cần cẩn thận một chút mới được
“Đệ tam Cường giả bảng, Già Lâu La (Garuda), là thánh tử Thánh Ma cung. Tu luyện pháp thân thần bí, tuy không rõ bài danh trong bảng chí tôn pháp thân nhưng lại mạnh mẽ cực kỳ. Lần xuất thủ cuối cùng là một năm trước, lấy thực lực cửu phẩm đỉnh truy sát một trưởng lão cửu phẩm viên mãn đã trốn khỏi Thánh Ma cung, sau đó trảm sát”
“Hôm nay tự hồ đã bước vào cửu phẩm viên mãn. Đánh giá: thâm bất khả trắc”
Mục Trần xem đến cái tên này liền dừng lại hồi lâu. Già Lâu La quả nhiên cường hãn, lấy thực lực cửu phẩm đỉnh đã có thể trảm sát một cường giả cửu phẩm viên mãn. Nếu như hôm nay hắn đã bước vào cửu phẩm viên mãn thì có lẽ hắn sẽ là một trong ba người mạnh nhất trong chí tôn cảnh.
Đối thủ bực này thật khó đối phó a
Bất quá Mục Trần không chút sợ hãi, trong ánh mắt lại có chiến ý bùng cháy. Cường giả lộ là phải không ngừng tiến về trước, không chút sợ hãi, phải có can đảm khiêu chiến bất kỳ đối thủ nào
“giờ ngươi chính là đối thủ của ta”
Mục Trần vuốt ve danh tự Già Lâu La, cuối cùng nhận một cái, nhãn thần sắc bén như lợi kiếm ra khỏi vỏ vậy
Một lúc sau Mục Trần mới kiềm chế chiến ý trong lòng, tiếp tục xem tiếp hai tin tức phía dưới, đồng thời thâm tâm cũng hiếu kỳ không thôi. Thật ra Mục Trần muốn biết hai người còn lại xếp trên Già Lâu La có thực lực cõ nào?