Trong căn động khổng lồ, 2 đội ngũ bất chợt đụng mặt nhau, thoáng chốc ánh mắt 2 bên đỏ ngầu như thâm thù đại hận, nháy mắt bộc phát sát ý nồng nặc, khiến nhiệt độ bên trong động tụt hẳn xuống.
Sát ý lạnh lẽo như gió lốc gầm thét trong không gian.
"Hắc hắc, đúng là oan gia ngõ hẹp, lũ nhãi con này lại vẫn dám mò tới trước mặt đổng gia ta sao?!". Phía trước một đội ngũ, đổng sơn bước lên một bước, sắc mặt dữ tợn nhìn đám người Mục Trần, cười gằn.
"Lúc trước chạy trốn như chó nhà có tang,hiện giờ cũng dám to mồm?" Ôn thanh tuyền cười lạnh,châm chọc không chút nhượng bộ.
"Ngươi!"
Đổng Sơn trừng mắt, sát ý lạnh lẽo như hoá thành thực chất, nhắm thẳng tới ôn thanh tuyền.
Bất quá đối với ánh mắt giết người kia của Đổng sơn, ôn thanh tuyền cũng không thèm đề ý, cặp mắt phượng lạnh lẽo nhìn về phía bên cạnh đổng sơn, nơi đó có một nam tử tóc đỏ như lửa.
"Vũ thông, Vũ gia các ngươi vẫn bẩn thỉu như vậy, lúc đầu dùng hết thủ đoạn lấy tin tình báo từ tay ôn gia ta, hiện giờ tin tức về hành tung của chúng ta cũng bán cho người khác", ôn thanh tuyền cười lạnh nói.
Nam tử tóc đỏ rực kia nghe vậy chỉ khẽ mỉm cười, nói:"Binh bất yếm trá, Ôn gia các ngươi không có bản lãnh giữ tin tức, vậy thì đừng trách người khác chiếm được."
"Hơn nữa hiện giờ ta và các ngươi đã là đối thủ cạnh tranh, dùng chút thủ đoạn không phải cũng là chuyện tất nhiên thôi sao?"
Nói đến đây, hắn dừng lại một chút, ánh mắt lướt qua đám người MỤc Trần "Nói lại thì, không phải các ngươi cũng tìm trợ thủ sao? cuối cùng ngươi cũng sẽ hiểu, những trợ thủ này cũng sẽ không có chút tác dụng nào..."
"Nói khoác mà không biết ngượng!"
Long tượng nhìn thấy hắn coi thường Mục Trần như thế, ánh mắt trở nên giận dữ, vừa muốn nói chuyện thì Mục trần ngăn lại, hắn liếc mắt nhìn tên Vũ Thông kia, trên người hắn linh lực mênh mông như biển, tản ra một loại cảm giác áp bách, khiến không gian xung quanh chấn động không ngừng.
Hiển nhiên, vũ thông này cũng là một vị đại viên mãn địa chí tôn thứ thiệt.
Hai đội ngũ trước mắt, một đội của Đống sơn do tru ma sư tạo thành, một đội là đội Vũ Gia, xét bề ngoài thì đối phương có hai vị đại viên mãn địa chí tôn.
Mà bên bọn họ, lực lượng bên ngoài cũng chỉ có linh khê là cao cấp linh trận tông sư, tiếp theo tới ôn Tử Vũ cùng Long tượng là hai vị bán bộ đại viên mãn
Nếu chỉ xét bề ngoài, hiển nhiên đội hình của đối phương mạnh hơn bọn họ.
Bất quá, ôn thanh tuyền cũng biết điểm này, nhưng vẫn như cũ không hề có chút sợ hãi nào, hiển nhiên chắc nàng cũng có thủ đoạn...
Ôn thanh tuyền sắc mặt lạnh như băng, nhưng nàng cũng không đọ mồm mép với vũ thông nữa, mà là hướng mắt tới nơi sâu bên trong động, ở cuối nơi đó có một toà thạch đài, trên thạch đài có một lò luyện đan màu xanh cực kỳ tinh xảo, trong lò luyện đan dường như vẫn có lửa hừng hực thiêu đốt.
"Mục Trần, lò luyện đan kia là do linh điệp đan tiên lưu lại, trong đó có truyền thừa của nàng, nếu có thể đạt được tức lả sẽ kế thừa được tất cả luyện đan thuật của nàng"
hả?"
Mục trần nhìn lò luyện đan màu xanh, cũng hơi kinh ngạc nhưng cũng chẳng thèm muốn gì nhiều, bởi vì hắn cũng không hứng thú lắm với luyện đan thuật, hơn nữa hiện giờ hắn cũng chả còn hơi sức đâu đi tu hành luyện đan thuật nữa.
"Ta phải lấy được truyền thừa của linh điệp đan tiên", ôn Thanh tuyền nghiêm túc nói.
Mục Trần hơi rung động trong lòng, nhìn ôn thanh tuyền nói:"Ngươi cũng tu luyện đan thuật?"
"Này này, hiện giờ thanh tuyền là luyện đan sư mạnh nhất ôn gia chúng ta đó, nếu như nàng có được truyền thừa của linh điệp đan tiên, thành tựu tương lai chưa chắc đã không so được với Viêm Đế của Vô Tận hoả vực đâu". Bên cạnh ôn tử vũ đắc ý nói.
Mục Trần cực kỳ kinh ngạc, ngày trước ôn thanh tuyền rõ ràng cũng không biết luyện đan thuật, không nghĩ rằng lần sau gặp lại nàng đã là một vị luyện đan sư thành tựu không tồi.
Nhưng hắn cũng chỉ kinh ngạc một chút rồi thôi, dù sao ngay cả hắn cũng có thêm thân phận là chiến trận sư, ôn thanh tuyền có là luyện đan sư cũng là chuyện bình thường.
"Nếu ngươi cần, cứ lấy truyền thừa kia đi". Mục Trần gật đầu cười, bọn họ hiện giờ cũng chẳng có ai tu luyện đan thuật, cho dù có lấy cũng không có tác dụng gì nhiều.
Thấy Mục Trần không do dự chút nào nhường lại truyền thừa trân quý như thế, trong mắt ôn thanh tuyền cũng hơi xao động, bên cạnh, ôn tử vũ cùng những cường giả ôn gia đều cảm kích nhìn Mục Trần, dù sao nếu đổi lại là những đội ngũ khác, không chừng đã vì chia chác không đều mà nội chiến.
"Cám ơn nhiều"
Ôn thanh tuyền bé giọng cám ơn một tiếng, sau đó nói:"nhưng ta cũng sẽ không để ngươi thiệt thòi, chỗ đan dược cuối cùng ở đây, các ngươi 8 phần, chúng ta chỉ lấy 2 phần thôi"
Lúc trước bọn họ chia 5-5, hiện giờ vì bồi thường bọn Mục Trần nên Ôn Thanh tuyền lại nhường thêm 3 phần nữa.
Mục Trần gật đầu một cái, cũng không cự tuyệt, bời vì hắn biết tính tình Ôn Thanh Tuyền mạnh mẽ, nếu đến cái này cũng không tiếp nhận, sợ rằng nàng cũng sẽ không an lòng.
"Ngay trước mắt chúng ta mà đã bắt đầu phân chia chiến lợi phẩm, các ngươi có vội vàng quá không đó?". [T R U Y E N F U L L. V N] Ngay lúc này, tiếng cười hài hước của Vũ Thông vang lên, khuôn mặt hắn châm chọc nhìn ôn thanh tuyền.
"Bằng một cao cấp linh trận tông sư với 2 bán bộ đại viên mãn, hôm nay các ngươi có thể sống sót rời đi đã là quá may mắn, còn muốn nhăm nhe đến bảo vật?".Đổng sơn cũng dữ tợn nói.
Không cần vội, thắng rồi hãy nói!'
Ôn thanh tuyền lạnh lùng nói, một giây sau, đột nhiên hai tay nàng kết ấn, ấn pháp biến ảo, trên thân thể mềm mại của nàng bộc phát ra linh quang đỏ sậm.
"Huyết mạch thần thông, huyết mạch tăng phúc thuật!"
Linh quang mạnh mẽ, ôn thanh tuyền khẽ cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi, máu hoà nhập vào trong linh quang, nháy mắt sau, ánh sáng màu đỏ bắn ra,chiếu thẳng lên cổ ôn tử vũ cùng những cường giả ôn gia.
Đoành!.
Lúc này, trong mắt ôn tử vũ cũng bộc phát linh quang sáng chói, ngay sau đó, dao động linh lực trong cơ thể hắn tăng lên vùn vụt, mấy hơi thở sau liền đột phá rào cản, tiến vào đại viên mãn địa chí tôn.
Hơn nữa, ngay cả những cường giả ôn gia khác đều tăng mạnh linh lực, mặc dù không tiến vào đại viên mãn như ôn tử vũ, nhưng cũng mạnh lên 1 nửa so với lúc trước.
Chiêu này của ôn thanh tuyền lại có thể đẩy thực lực của toàn bộ cường giả ôn gia lẽn một nấc mới.
Đối mặt với cảnh này, không chỉ có Vũ thông, đồng sơn hơi biến sắc, mà ngay cả linh khê, mục trần,lạc ly đều cực kỳ kinh ngạc nhìn chằm chằm ôn thanh tuyền, rõ ràng cũng không nghĩ rằng nàng ta lại cất giấu thủ đoạn như thế...
"Không ngờ lả huyết mạch thần thông?"
Lạc ly không nhịn được than thở một tiếng, loại thần thông kỳ lạ này nghe nói được sinh ra cùng huyết mạch, mặc dù đa số không trực tiếp dùng để chiến đấu, nhưng tác dụng phụ trợ lại rất thần kỳ.
sau khi thi triển huyết mạch thần thông xong, sắc mặt ôn thanh tuyền cũng trở nên tái nhợt, hiển nhiên thần thông này cũng gây ra chút tổn hại với bản thân nàng.
"Không trách trưởng lão trong gia tộc thường nói, chỉ cần ôn gia có ôn thanh tuyền, chắc chắn sẽ làm ôn gia có thanh danh hiển hách trong số các siêu cấp thế lực trên đại thiên thế giới, thì ra ngươi lại có huyết mạch thần thông...". Ánh mắt Vũ Thông cũng hoàn toàn trầm xuống, sát ý cực kỳ nồng đậm, huyết mạch thần thông của ôn thanh tuyền dù không có nhiều lợi ích với bản thân nàng, nhưng có thể tăng thực lực cho toàn đội.
điều này nếu trong giao chiến quy mô lớn, tất sẽ mang lại chiến thắng áp đảo.
"Chỉ tiếc là...hôm nay phượng hoàng của ôn gia chỉ sợ cũng sẽ chôn vùi trong khu di tích này rồi!"
Nháy mắt khi giọng nói của Vũ Thông buông xuống, 2 kẻ áo xám bên cạnh hắn đột nhiên bước ra, áo bào trên người vỡ vụn, trên thân thể bọn hắn hiện đầy phù văn cổ xưa, mỗi đạo phù văn đều giống như xiềng xích, đâm sâu vào trong huyết nhục bọn họ.
Ánh mắt 2 kẻ này đỏ ngầu, không có chút cảm xúc nào, giống như dã thú, trong cổ họng bọn chúng phát ra tiếng gầm gừ, sau đó, toàn bộ phù văn trên người đều bộc phát ánh sáng đỏ.
Soạt soạt.
Thân thể bọn hắn bắt đầu phình to nhanh chóng, mấy hơi thở sau đã giống như người khổng lồ đứng sừng sững trong động,từ trong cơ thể bọn chúng bộc phát ra dao dộng linh lực cuồng bạo như gió lốc.
Dao động linh lực đó cũng đã đạt tới cấp bậc đại viên mãn địa chí tôn.
"Vì toà di tích này, vũ gia chúng ta đã đem cả nhưng vũ thị đứng đầu, số lượng chỉ đếm trên đầu ngón tay ra ngoài, mặc dù sau trận chiến này, bọn chúng sẽ phế bỏ, nhưng ta cảm thấy, chỉ cần đạt được toà di tích này, tất cả đều đáng giá".
Vũ thông ngoải nhìn ôn thanh tuyền cười nói:"hơn nữa, còn có một phượng hoàng của ôn gia chôn theo bọn chúng"
Sắc mặt ôn thanh tuyền cùng ôn tử vũ khẽ biến, chiêu này của đối phương, cũng thật lợi hại, tình thế hiện giờ đối phương có tới 4 vị đại viên mãn địa chí tôn!
Xem ra vì toà di tích này, Vũ gia đã bỏ rất nhiều vốn.
"Nếu tình hình không ổn, cứ rút trựớc đi", ôn thanh tuyền hít sâu một hơi, nói với Mục Trần, Lạc Ly, truyền thừa mặc dù quý giá, nhưng tính mạng rõ ràng vẫn quan trọng hơn.
Mục Trần nghe vậy cũng cười cười, chợt hắn nhìn chằm chằm hai tên vũ thị đang bộc phát linh lực cuồng bạo kia, bàn tay nắm lại, khẽ phát ra tiếng rắc rắc.
Chỉ là, lời của hắn cũng làm cho đám ôn thanh tuyền, ôn tử vũ giật mình.
"Hai Vũ thị này giao cho ta, thanh tuyền, ngươi cứ tìm cơ hội đoạt truyền thừa là được!"
Sát ý lạnh lẽo như gió lốc gầm thét trong không gian.
"Hắc hắc, đúng là oan gia ngõ hẹp, lũ nhãi con này lại vẫn dám mò tới trước mặt đổng gia ta sao?!". Phía trước một đội ngũ, đổng sơn bước lên một bước, sắc mặt dữ tợn nhìn đám người Mục Trần, cười gằn.
"Lúc trước chạy trốn như chó nhà có tang,hiện giờ cũng dám to mồm?" Ôn thanh tuyền cười lạnh,châm chọc không chút nhượng bộ.
"Ngươi!"
Đổng Sơn trừng mắt, sát ý lạnh lẽo như hoá thành thực chất, nhắm thẳng tới ôn thanh tuyền.
Bất quá đối với ánh mắt giết người kia của Đổng sơn, ôn thanh tuyền cũng không thèm đề ý, cặp mắt phượng lạnh lẽo nhìn về phía bên cạnh đổng sơn, nơi đó có một nam tử tóc đỏ như lửa.
"Vũ thông, Vũ gia các ngươi vẫn bẩn thỉu như vậy, lúc đầu dùng hết thủ đoạn lấy tin tình báo từ tay ôn gia ta, hiện giờ tin tức về hành tung của chúng ta cũng bán cho người khác", ôn thanh tuyền cười lạnh nói.
Nam tử tóc đỏ rực kia nghe vậy chỉ khẽ mỉm cười, nói:"Binh bất yếm trá, Ôn gia các ngươi không có bản lãnh giữ tin tức, vậy thì đừng trách người khác chiếm được."
"Hơn nữa hiện giờ ta và các ngươi đã là đối thủ cạnh tranh, dùng chút thủ đoạn không phải cũng là chuyện tất nhiên thôi sao?"
Nói đến đây, hắn dừng lại một chút, ánh mắt lướt qua đám người MỤc Trần "Nói lại thì, không phải các ngươi cũng tìm trợ thủ sao? cuối cùng ngươi cũng sẽ hiểu, những trợ thủ này cũng sẽ không có chút tác dụng nào..."
"Nói khoác mà không biết ngượng!"
Long tượng nhìn thấy hắn coi thường Mục Trần như thế, ánh mắt trở nên giận dữ, vừa muốn nói chuyện thì Mục trần ngăn lại, hắn liếc mắt nhìn tên Vũ Thông kia, trên người hắn linh lực mênh mông như biển, tản ra một loại cảm giác áp bách, khiến không gian xung quanh chấn động không ngừng.
Hiển nhiên, vũ thông này cũng là một vị đại viên mãn địa chí tôn thứ thiệt.
Hai đội ngũ trước mắt, một đội của Đống sơn do tru ma sư tạo thành, một đội là đội Vũ Gia, xét bề ngoài thì đối phương có hai vị đại viên mãn địa chí tôn.
Mà bên bọn họ, lực lượng bên ngoài cũng chỉ có linh khê là cao cấp linh trận tông sư, tiếp theo tới ôn Tử Vũ cùng Long tượng là hai vị bán bộ đại viên mãn
Nếu chỉ xét bề ngoài, hiển nhiên đội hình của đối phương mạnh hơn bọn họ.
Bất quá, ôn thanh tuyền cũng biết điểm này, nhưng vẫn như cũ không hề có chút sợ hãi nào, hiển nhiên chắc nàng cũng có thủ đoạn...
Ôn thanh tuyền sắc mặt lạnh như băng, nhưng nàng cũng không đọ mồm mép với vũ thông nữa, mà là hướng mắt tới nơi sâu bên trong động, ở cuối nơi đó có một toà thạch đài, trên thạch đài có một lò luyện đan màu xanh cực kỳ tinh xảo, trong lò luyện đan dường như vẫn có lửa hừng hực thiêu đốt.
"Mục Trần, lò luyện đan kia là do linh điệp đan tiên lưu lại, trong đó có truyền thừa của nàng, nếu có thể đạt được tức lả sẽ kế thừa được tất cả luyện đan thuật của nàng"
hả?"
Mục trần nhìn lò luyện đan màu xanh, cũng hơi kinh ngạc nhưng cũng chẳng thèm muốn gì nhiều, bởi vì hắn cũng không hứng thú lắm với luyện đan thuật, hơn nữa hiện giờ hắn cũng chả còn hơi sức đâu đi tu hành luyện đan thuật nữa.
"Ta phải lấy được truyền thừa của linh điệp đan tiên", ôn Thanh tuyền nghiêm túc nói.
Mục Trần hơi rung động trong lòng, nhìn ôn thanh tuyền nói:"Ngươi cũng tu luyện đan thuật?"
"Này này, hiện giờ thanh tuyền là luyện đan sư mạnh nhất ôn gia chúng ta đó, nếu như nàng có được truyền thừa của linh điệp đan tiên, thành tựu tương lai chưa chắc đã không so được với Viêm Đế của Vô Tận hoả vực đâu". Bên cạnh ôn tử vũ đắc ý nói.
Mục Trần cực kỳ kinh ngạc, ngày trước ôn thanh tuyền rõ ràng cũng không biết luyện đan thuật, không nghĩ rằng lần sau gặp lại nàng đã là một vị luyện đan sư thành tựu không tồi.
Nhưng hắn cũng chỉ kinh ngạc một chút rồi thôi, dù sao ngay cả hắn cũng có thêm thân phận là chiến trận sư, ôn thanh tuyền có là luyện đan sư cũng là chuyện bình thường.
"Nếu ngươi cần, cứ lấy truyền thừa kia đi". Mục Trần gật đầu cười, bọn họ hiện giờ cũng chẳng có ai tu luyện đan thuật, cho dù có lấy cũng không có tác dụng gì nhiều.
Thấy Mục Trần không do dự chút nào nhường lại truyền thừa trân quý như thế, trong mắt ôn thanh tuyền cũng hơi xao động, bên cạnh, ôn tử vũ cùng những cường giả ôn gia đều cảm kích nhìn Mục Trần, dù sao nếu đổi lại là những đội ngũ khác, không chừng đã vì chia chác không đều mà nội chiến.
"Cám ơn nhiều"
Ôn thanh tuyền bé giọng cám ơn một tiếng, sau đó nói:"nhưng ta cũng sẽ không để ngươi thiệt thòi, chỗ đan dược cuối cùng ở đây, các ngươi 8 phần, chúng ta chỉ lấy 2 phần thôi"
Lúc trước bọn họ chia 5-5, hiện giờ vì bồi thường bọn Mục Trần nên Ôn Thanh tuyền lại nhường thêm 3 phần nữa.
Mục Trần gật đầu một cái, cũng không cự tuyệt, bời vì hắn biết tính tình Ôn Thanh Tuyền mạnh mẽ, nếu đến cái này cũng không tiếp nhận, sợ rằng nàng cũng sẽ không an lòng.
"Ngay trước mắt chúng ta mà đã bắt đầu phân chia chiến lợi phẩm, các ngươi có vội vàng quá không đó?". [T R U Y E N F U L L. V N] Ngay lúc này, tiếng cười hài hước của Vũ Thông vang lên, khuôn mặt hắn châm chọc nhìn ôn thanh tuyền.
"Bằng một cao cấp linh trận tông sư với 2 bán bộ đại viên mãn, hôm nay các ngươi có thể sống sót rời đi đã là quá may mắn, còn muốn nhăm nhe đến bảo vật?".Đổng sơn cũng dữ tợn nói.
Không cần vội, thắng rồi hãy nói!'
Ôn thanh tuyền lạnh lùng nói, một giây sau, đột nhiên hai tay nàng kết ấn, ấn pháp biến ảo, trên thân thể mềm mại của nàng bộc phát ra linh quang đỏ sậm.
"Huyết mạch thần thông, huyết mạch tăng phúc thuật!"
Linh quang mạnh mẽ, ôn thanh tuyền khẽ cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi, máu hoà nhập vào trong linh quang, nháy mắt sau, ánh sáng màu đỏ bắn ra,chiếu thẳng lên cổ ôn tử vũ cùng những cường giả ôn gia.
Đoành!.
Lúc này, trong mắt ôn tử vũ cũng bộc phát linh quang sáng chói, ngay sau đó, dao động linh lực trong cơ thể hắn tăng lên vùn vụt, mấy hơi thở sau liền đột phá rào cản, tiến vào đại viên mãn địa chí tôn.
Hơn nữa, ngay cả những cường giả ôn gia khác đều tăng mạnh linh lực, mặc dù không tiến vào đại viên mãn như ôn tử vũ, nhưng cũng mạnh lên 1 nửa so với lúc trước.
Chiêu này của ôn thanh tuyền lại có thể đẩy thực lực của toàn bộ cường giả ôn gia lẽn một nấc mới.
Đối mặt với cảnh này, không chỉ có Vũ thông, đồng sơn hơi biến sắc, mà ngay cả linh khê, mục trần,lạc ly đều cực kỳ kinh ngạc nhìn chằm chằm ôn thanh tuyền, rõ ràng cũng không nghĩ rằng nàng ta lại cất giấu thủ đoạn như thế...
"Không ngờ lả huyết mạch thần thông?"
Lạc ly không nhịn được than thở một tiếng, loại thần thông kỳ lạ này nghe nói được sinh ra cùng huyết mạch, mặc dù đa số không trực tiếp dùng để chiến đấu, nhưng tác dụng phụ trợ lại rất thần kỳ.
sau khi thi triển huyết mạch thần thông xong, sắc mặt ôn thanh tuyền cũng trở nên tái nhợt, hiển nhiên thần thông này cũng gây ra chút tổn hại với bản thân nàng.
"Không trách trưởng lão trong gia tộc thường nói, chỉ cần ôn gia có ôn thanh tuyền, chắc chắn sẽ làm ôn gia có thanh danh hiển hách trong số các siêu cấp thế lực trên đại thiên thế giới, thì ra ngươi lại có huyết mạch thần thông...". Ánh mắt Vũ Thông cũng hoàn toàn trầm xuống, sát ý cực kỳ nồng đậm, huyết mạch thần thông của ôn thanh tuyền dù không có nhiều lợi ích với bản thân nàng, nhưng có thể tăng thực lực cho toàn đội.
điều này nếu trong giao chiến quy mô lớn, tất sẽ mang lại chiến thắng áp đảo.
"Chỉ tiếc là...hôm nay phượng hoàng của ôn gia chỉ sợ cũng sẽ chôn vùi trong khu di tích này rồi!"
Nháy mắt khi giọng nói của Vũ Thông buông xuống, 2 kẻ áo xám bên cạnh hắn đột nhiên bước ra, áo bào trên người vỡ vụn, trên thân thể bọn hắn hiện đầy phù văn cổ xưa, mỗi đạo phù văn đều giống như xiềng xích, đâm sâu vào trong huyết nhục bọn họ.
Ánh mắt 2 kẻ này đỏ ngầu, không có chút cảm xúc nào, giống như dã thú, trong cổ họng bọn chúng phát ra tiếng gầm gừ, sau đó, toàn bộ phù văn trên người đều bộc phát ánh sáng đỏ.
Soạt soạt.
Thân thể bọn hắn bắt đầu phình to nhanh chóng, mấy hơi thở sau đã giống như người khổng lồ đứng sừng sững trong động,từ trong cơ thể bọn chúng bộc phát ra dao dộng linh lực cuồng bạo như gió lốc.
Dao động linh lực đó cũng đã đạt tới cấp bậc đại viên mãn địa chí tôn.
"Vì toà di tích này, vũ gia chúng ta đã đem cả nhưng vũ thị đứng đầu, số lượng chỉ đếm trên đầu ngón tay ra ngoài, mặc dù sau trận chiến này, bọn chúng sẽ phế bỏ, nhưng ta cảm thấy, chỉ cần đạt được toà di tích này, tất cả đều đáng giá".
Vũ thông ngoải nhìn ôn thanh tuyền cười nói:"hơn nữa, còn có một phượng hoàng của ôn gia chôn theo bọn chúng"
Sắc mặt ôn thanh tuyền cùng ôn tử vũ khẽ biến, chiêu này của đối phương, cũng thật lợi hại, tình thế hiện giờ đối phương có tới 4 vị đại viên mãn địa chí tôn!
Xem ra vì toà di tích này, Vũ gia đã bỏ rất nhiều vốn.
"Nếu tình hình không ổn, cứ rút trựớc đi", ôn thanh tuyền hít sâu một hơi, nói với Mục Trần, Lạc Ly, truyền thừa mặc dù quý giá, nhưng tính mạng rõ ràng vẫn quan trọng hơn.
Mục Trần nghe vậy cũng cười cười, chợt hắn nhìn chằm chằm hai tên vũ thị đang bộc phát linh lực cuồng bạo kia, bàn tay nắm lại, khẽ phát ra tiếng rắc rắc.
Chỉ là, lời của hắn cũng làm cho đám ôn thanh tuyền, ôn tử vũ giật mình.
"Hai Vũ thị này giao cho ta, thanh tuyền, ngươi cứ tìm cơ hội đoạt truyền thừa là được!"