Hoàng Huyền Chi chân đạp kim hoàng, phía sau gáy, một vầng hào quang kim luân chậm rãi hiện lên, hào quang tổng cộng có 8 luân, mỗi một luân đều tản ra một loại dao động thần bí cổ xưa
Lúc này, Hoàng Huyền Chi được vầng hào quang kim luân sau gáy phụ trợ, trông giống như thần linh, uy nghiêm không thể xâm phạm.
Một cỗ cảm giác áp bách không cách nào hình dung tràn ngập ra, dường như ngay cả mảnh đại dương vô tận này cũng hơi run rẩy.
Nơi xa, đám người khổng linh nhi nhìn cảnh này, toàn bộ đều biến sắc, trong mắt có sự sợ hãi nồng nặc.
"Đây là thần thông trấn tộc của phượng hoàng tộc, Cửu Chuyển Thành Thánh Quyết". Khổng linh khi hít nhẹ một hơi, có chút khó khăn nói ra, gương mặt cũng cỏ vẻ kiêng kỵ không cách nào tả nổi.
Trên đại thiên thế giới, cửu chuyển thành thánh quyết này có thể nói là uy danh hiển hách, bởi vì nó cũng có thể tiến vào nhóm ba6 tuyệt thế thần thông đỉnh cao nhất.
Cùng một tầng thứ với Nhất Khí Hóa Tam Thanh, Bát Bộ Phù Đồ của mục trần.
Dựa vào Cửu Chuyển thành thánh quyết, nghe nói khi luyện đến cửu chuyển, có thể trực tiếp bước vào thánh phẩm,vậy có thể thấy được sự kinh khủng của nó. Có điều đạo thẩn thông này yêu cầu thiên phú cực cao, vạn năm qua đi, số người có thể luyện thành trong phượng hoàng tộc không vượt quá ba người.
Như vậy có thể thấy được, ba6 tuyệt thế thần thông này rốt cục cường hãn bực nào.
Dưới đông đảo ánh mắt kiêng kỵ, hai mắt tràn ngập kim quang của Hoàng Huyền Chi lạnh như băng nhìn mục trần chằm chằm, trong mắt có sát ý sắc bén, hôm nay giao thủ với mục trần, hết thảy mọi thứ đều không như ý của hắn.
Trận đấu vốn cho là dễ như trở bàn tay, nhưng cuối cùng hắn vẫn không được như ý nguyện, thậm chí hiện tại còn không thể không thi triển ra lá bài tẩy mạnh nhất.
Điều này làm cho Hoàng Huyền Chi cảm thấy rất khó chịu
Đối diện với một đối thủ nhân loại thực lực mới chỉ linh phẩm trung kỳ mà hắn đã phải dốc hết lá bài tẩy, nếu như người ta cũng cùng một tầng thứ với hắn, vậy chẳng phải là nói, Mục Trần này còn ưu tú hơn Hoàng Huyền Chi hắn?
Điều này, người kiêu ngạo như Hoàng Huyền Chi không thể nhịn được.
"Nếu ngươi đã xuất sắc như thế, vậy thì phá hủy ngươi đi"
Vẻ mặt anh tuấn của Hoàng Huyền Chi lúc này giống như một khối băng vạn năm, ý lạnh thấu xương khiến người khác tim đập mạnh, hai tay hắn chậm rãi mở ra, thanh âm lạnh lùng theo đỏ vang lên: "Cửu Chuyển Thành Thánh Quyết, Nhất Chuyển Kim Phách Ấn"
cùng với việc âm thanh vang lên, chỉ thấy vầng hào quang kim luân sau gáy hắn chợt ngọ nguậy, một đạo kim quang phun ra, trực tiếp tạo thành một kim ấn chừng ngàn trượng.
Kim ấn này cực kỳ cổ xưa, trên đó pha tạp, tựa như đã trải qua chiến hỏa, một cỗ dao động vô cùng cường hãn theo đó tản ra, chấn động hư không.
Uy lực trên đạo kim ấn này hoàn toàn không yếu hơn chút nào so với "Nhật Nguyệt Dực" mà Hoàng Huyền Chi thi triển lúc trước.
"Đi!"
THanh âm lạnh như băng của Hoàng Huyền Chi vang dội, kim ấn trực tiếp nghiền nát hư không, xuất hiện ở bầu trời bên trên mục trần, sau đó mang theo một cỗ sức mạnh hủy diệt đánh xuống, tựa như muốn nghiền nát tất cả sinh linh phía dưới thành bột phấn.
Mục trần ngẩng đầu, nhìn kim ấn phủ bóng xuống, trong mắt linh quang lóe lên, dưới chân bất hủ kim thân phát ra tiếng thét trầm thấp, mấy trăm đạo bất hủ thần văn ngưng tụ lẽn, tựa như cự quyền, đánh tới kim ấn.
ầm!
Biển rộng chấn động, vạn trượng sóng lớn nhấp nhô, kim ấn bị đánh bay, mà kim sắc cự quyền cũng vỡ vụn ra.
Hoàng Huyền Chi mặt không gợn sóng, một tay kết ấn, thanh âm lạnh như băng một lần nữa vang lên: "Nhị chuyển Hoàng Viêm Kiếm!"
"Tam chuyển Phượng Hoàng Thần Linh!"
"Thất chuyển Phượng Huyết Linh Thạch"
Mỗi một lần thanh âm lạnh như băng của hoàng huyền cho vang lên, theo đó, bên trong kim luân bộc phát ra một đạo kim quang chói mắt, kim quang ngưng tụ, biến thành một đạo thần thông thuật uy năng kinh khủng trước người Hoàng Huyền Chi.
Những thần thông thuật này uy năng đều kinh người, hơn nữa cực kỳ ngưng thật, nhìn qua tựa như tuyệt thế thánh vật.
"Một lần định thi triển ra bảy đạo tuyệt thế thần thông đứng đầu!". Bên ngoài hóa thần trì, đông đảo cường giả thần thú chủng tộc đều biến sắc, những thần thông thuật mà Hoàng Huyền Chi thi triển, mỗi đạo đều là cấp bậc hàng đầu, uy năng kinh người, nhưng tiêu hao cũng cực lớn, tiên phẩm thiên chí tôn bình thường, một lần thi triển hai-ba đạo đã là cực hạn, mà hiện giờ Hoàng Huyền Chi một hơi thi triển ra bảy đạo.
Hiển nhiên, đây chính là chỗ huyền ảo của cửu chuyển thành thánh quyết.
Bảy đạo tuyệt thế thần thông hàng đầu trôi lơ lửng phía trước Hoàng Huyền Chi, tản ra uy năng kinh khủng, ngay cả hư không cũng không ngừng sụp đổ, mà đối mặt với thế công kinh khủng bực này, cho dù là một vài tiên phẩm thiên chí tôn cũng da đầu tê dại.
"Ngươi đỡ tiếp cho ta xem!"
Hoàng Huyền Chi cười lạnh, ánh mắt hung ác, tay áo vung lên, nhất thời kim quang quét ra, bảy đạo thần thông uy năng kinh khủng bắn ra, thanh thế như vậy có thể nói là hủy thiên diệt địa.
Bên ngoài hóa thần trì, đông đảo ánh mắt đều khẩn trương nhìn cảnh này, bảy đạo tuyệt thế thần thông hàng đầu này kết hợp cùng một chỗ, có lẽ cho dù là Bất Hủ Kim Thân của mục trần nếu ngạnh kháng cũng chắc chắn trọng thương.
Thiên hoang tộc trưởng cũng siết chặt nắm đấm, ánh mắt gắt gao nhìn thủy kính, không chớp lấy một cái.
Dưới đông đảo ánh mắt chăm chú, Mục trần cũng ngẩng đầu nhìn bảy tia sáng như sao chổi quét tới, thứ uy áp đó cũng khiến ánh mắt hắn hơi ngưng.
Có điều, thần sắc của hắn vẫn là bình tĩnh.
"Thần thông thuật, cũng không phải cứ ai có nhiều thì giành được chiến thắng", mục trần cười nhạt một tiếng, chợt hắn một tay kết ấn, nhất thời sau gáy có một mảnh ánh sáng hỗn độn thần bí bay lên.
"Linh mạch thần thông, Phù Đồ Hỗn Độn Quang!"
Ánh sáng hỗn độn dâng lên, sau đó trực tiếp quét về phía bảy ngôi sao chổi đang bắn tới.
Soạt!
Ánh sáng hỗn độn quét qua, một viên sao chổi vàng kim trực tiếp biến mất, Mục Trần sắc mặt không vui không buồn, lại lần nữa tế khởi, ánh sáng hỗn độn quét qua 6 lần nữa, vì vậy, mười mấy hơi thở sau, thế công kinh người của bảy viên sao chổi biến mất sạch sẽ dưới từng ánh mắt trợn to.
"Làm sao có thể?!"
"Cái tên kia rốt cục thi triển thần thông gì?!"
Vô số cường giả rung động thất sắc, bảy đạo thần thông hàng đầu này của Hoàng Huyền Chi, ngay cả tiên phẩm thiên chí tôn cũng không dám đón đỡ, thế mà dưới tay mục trần, chỉ nhẹ nhàng quét qua là trực tiếp biến mất?
Mảnh ánh sáng hỗn độn kia rốt cục là thần thông gì?
Nhưng mà, trong lúc người khác đang khiếp sợ thất sắc, Hoàng Huyền Chi chỉ ngưng mắt nhìn chằm chằm ánh sáng hỗn độn sau lưng mục trần, chậm rãi nói: "Có lẽ đây chính là Thần thông Cửu Thần Mạch giúp ngươi tỏa sáng ờ phù đồ cổ tộc chăng?"
Hiển nhiên, đối với mục trần, Hoàng Huyền Chi cũng nắm giữ không ít tin tức.
"Đạo linh mạch thần thông này của ngươi đúng là vượt quá tưởng tượng, dù ngay cả ta cũng cảm thấy khó giải quyết, có điều đáng tiếc là, muốn thúc giục đạo linh mạch thần thông này sẽ phải tiêu hao lượng linh lực khổng lồ"
Nghe Hoàng Huyền Chi nói thế, trong mắt mục trần cũng thoáng hiện vẻ kinh ngạc, nói: "Xem ra ngươi nghiên cứu tin tức về ta rất rõ ràng"
Hoàng Huyền Chi này nhìn qua mặc dù cao ngạo, nhưng hiển nhiên nội tâm vẫn duy trì một phần cẩn thận, nếu không thì cũng sẽ không nghiên cứu tin tức về hắn cặn kẽ như thế, hơn nữa hiểu rõ thủ đoạn chiến đấu của hắn như vậy.
Đúng là, đúng như Hoàng Huyền Chi nói, phù đồ hỗn độn quang huyền ảo dị thường, có thể ném bất kỳ công kích nào vào mảnh không gian hỗn độn kia tiêu hóa, nhưng mỗi lần thúc giục cũng sẽ tiêu hao lượng linh lực khổng lồ, hơn nữa, đối tượng càng mạnh, tiêu hao càng lớn.
Lúc trước quét bảy lần, cho dù là mục trần cũng cảm giác linh lực trong cơ thể giảm không ít.
"xem ra ngươi cố ý dụ ta thi triển ra đạo linh mạch thần thông này". Mục trần như có suy nghĩ, nói.
Hoàng Huyền Chi khẽ mỉm cười, cũng không nói gì thêm, hai tay kết ấn, sau gáy, vầng kim quang luân cổ xưa thứ 8 bắt đầu rung động, cuối cùng hóa thành kim quang sáng chói bắn ra, từ từ rơi vào tay Hoàng Huyền Chi.
Kim quang tản đi, chỉ thấy một chiếc quạt lông làm bằng kim sắc linh vũ xuất hiện trong tay hắn, bên trên linh vũ có ngọn lửa tử kim lượn lờ, thỉnh thoảng bốc lên, dường như biến thành hình bỏng chân hoàng.
"Bát Chuyển, Chân Hoàng Phần Thần Phiến"
Hoàng Huyền Chi nhẹ nhàng phẩy chiếc quạt lông, thanh âm hờ hững truyền ra, nhiệt độ toàn đáy biển lúc này sôi trào, nước biển không ngừng hóa thành hơi nước, bốc hơi thành một mảnh hư vô.
"Trước kia ta giao thủ với một vị cường giả tiên phẩm trung kỳ, cuối cùng hắn bị ta quạt một cái thiêu sống". Hoàng Huyền Chi lạnh lùng nhìn chằm chằm mục trần, lạnh nhạt nói Mà bây giờ, kết cục của ngươi cũng sẽ như vậy".
"vậy ta cũng rửa mắt đợi xem". Mục trần nhìn chằm chằm cây quạt lông, chậm rãi nói.
Dưới đáy biển, hai người giằng co, thần sắc đều bình thản, nhưng dù là ai cũng cảm giác được sự lạnh lẽo lưu động trong không khí.
"Đi mau!"
Khổng linh nhi lại là lôi đám người lâm thương về phía sau, ai cũng nhìn ra được, chiến đấu đến bước này, hai người đều đã đánh nhau thật sự, chiến đấu ngày càng kịch liệt, thủ đoạn cũng ngày càng hung hãn.
Ánh mắt Hoàng Huyền Chi chỉ nhìn chằm chằm mục trần, không để ý tới người khác, hắn nhẹ nhàng giơ chiếc quạt lông vàng trong tay lên, ánh mắt một mảnh lạnh lẽo, không chút tình cảm.
Sau đó, quạt lông trong tay hắn, đột nhiên đập xuống.
Hừng hực!
Trong nháy mắt khi quạt lông đập xuống, ngọn tử tử kim hóa thành biển lửa phun trào ra, hư không vặn vẹo, không gian sụp đổ, nhiệt độ kinh khủng tựa như có thể đốt cháy tất cả, thậm chí lúc này, cả tòa hóa thần trì cũng trở nên sôi trào.
Một quạt có thể nung biển.
Ngọn lửa tử kim mênh mông tràn ngập, che khuất bầu trời, bao phủ 4 phương 8 hướng xung quanh mục trần và bất hủ kim thân.
Dưới ngọn lửa này quét qua, coh dù là tiên phẩm trung kỳ thiên chí tôn cũng sẽ hóa thành tro bụi.
Đồng đảo cường giả thần thú chủng tộc nhìn cảnh biển lửa tử kim từ từ bao trùm lấy bất hủ kim thân, đều thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.
"Mục Trần kia, nhất định phải thua!"
***
Dịch: zero
Lúc này, Hoàng Huyền Chi được vầng hào quang kim luân sau gáy phụ trợ, trông giống như thần linh, uy nghiêm không thể xâm phạm.
Một cỗ cảm giác áp bách không cách nào hình dung tràn ngập ra, dường như ngay cả mảnh đại dương vô tận này cũng hơi run rẩy.
Nơi xa, đám người khổng linh nhi nhìn cảnh này, toàn bộ đều biến sắc, trong mắt có sự sợ hãi nồng nặc.
"Đây là thần thông trấn tộc của phượng hoàng tộc, Cửu Chuyển Thành Thánh Quyết". Khổng linh khi hít nhẹ một hơi, có chút khó khăn nói ra, gương mặt cũng cỏ vẻ kiêng kỵ không cách nào tả nổi.
Trên đại thiên thế giới, cửu chuyển thành thánh quyết này có thể nói là uy danh hiển hách, bởi vì nó cũng có thể tiến vào nhóm ba6 tuyệt thế thần thông đỉnh cao nhất.
Cùng một tầng thứ với Nhất Khí Hóa Tam Thanh, Bát Bộ Phù Đồ của mục trần.
Dựa vào Cửu Chuyển thành thánh quyết, nghe nói khi luyện đến cửu chuyển, có thể trực tiếp bước vào thánh phẩm,vậy có thể thấy được sự kinh khủng của nó. Có điều đạo thẩn thông này yêu cầu thiên phú cực cao, vạn năm qua đi, số người có thể luyện thành trong phượng hoàng tộc không vượt quá ba người.
Như vậy có thể thấy được, ba6 tuyệt thế thần thông này rốt cục cường hãn bực nào.
Dưới đông đảo ánh mắt kiêng kỵ, hai mắt tràn ngập kim quang của Hoàng Huyền Chi lạnh như băng nhìn mục trần chằm chằm, trong mắt có sát ý sắc bén, hôm nay giao thủ với mục trần, hết thảy mọi thứ đều không như ý của hắn.
Trận đấu vốn cho là dễ như trở bàn tay, nhưng cuối cùng hắn vẫn không được như ý nguyện, thậm chí hiện tại còn không thể không thi triển ra lá bài tẩy mạnh nhất.
Điều này làm cho Hoàng Huyền Chi cảm thấy rất khó chịu
Đối diện với một đối thủ nhân loại thực lực mới chỉ linh phẩm trung kỳ mà hắn đã phải dốc hết lá bài tẩy, nếu như người ta cũng cùng một tầng thứ với hắn, vậy chẳng phải là nói, Mục Trần này còn ưu tú hơn Hoàng Huyền Chi hắn?
Điều này, người kiêu ngạo như Hoàng Huyền Chi không thể nhịn được.
"Nếu ngươi đã xuất sắc như thế, vậy thì phá hủy ngươi đi"
Vẻ mặt anh tuấn của Hoàng Huyền Chi lúc này giống như một khối băng vạn năm, ý lạnh thấu xương khiến người khác tim đập mạnh, hai tay hắn chậm rãi mở ra, thanh âm lạnh lùng theo đỏ vang lên: "Cửu Chuyển Thành Thánh Quyết, Nhất Chuyển Kim Phách Ấn"
cùng với việc âm thanh vang lên, chỉ thấy vầng hào quang kim luân sau gáy hắn chợt ngọ nguậy, một đạo kim quang phun ra, trực tiếp tạo thành một kim ấn chừng ngàn trượng.
Kim ấn này cực kỳ cổ xưa, trên đó pha tạp, tựa như đã trải qua chiến hỏa, một cỗ dao động vô cùng cường hãn theo đó tản ra, chấn động hư không.
Uy lực trên đạo kim ấn này hoàn toàn không yếu hơn chút nào so với "Nhật Nguyệt Dực" mà Hoàng Huyền Chi thi triển lúc trước.
"Đi!"
THanh âm lạnh như băng của Hoàng Huyền Chi vang dội, kim ấn trực tiếp nghiền nát hư không, xuất hiện ở bầu trời bên trên mục trần, sau đó mang theo một cỗ sức mạnh hủy diệt đánh xuống, tựa như muốn nghiền nát tất cả sinh linh phía dưới thành bột phấn.
Mục trần ngẩng đầu, nhìn kim ấn phủ bóng xuống, trong mắt linh quang lóe lên, dưới chân bất hủ kim thân phát ra tiếng thét trầm thấp, mấy trăm đạo bất hủ thần văn ngưng tụ lẽn, tựa như cự quyền, đánh tới kim ấn.
ầm!
Biển rộng chấn động, vạn trượng sóng lớn nhấp nhô, kim ấn bị đánh bay, mà kim sắc cự quyền cũng vỡ vụn ra.
Hoàng Huyền Chi mặt không gợn sóng, một tay kết ấn, thanh âm lạnh như băng một lần nữa vang lên: "Nhị chuyển Hoàng Viêm Kiếm!"
"Tam chuyển Phượng Hoàng Thần Linh!"
"Thất chuyển Phượng Huyết Linh Thạch"
Mỗi một lần thanh âm lạnh như băng của hoàng huyền cho vang lên, theo đó, bên trong kim luân bộc phát ra một đạo kim quang chói mắt, kim quang ngưng tụ, biến thành một đạo thần thông thuật uy năng kinh khủng trước người Hoàng Huyền Chi.
Những thần thông thuật này uy năng đều kinh người, hơn nữa cực kỳ ngưng thật, nhìn qua tựa như tuyệt thế thánh vật.
"Một lần định thi triển ra bảy đạo tuyệt thế thần thông đứng đầu!". Bên ngoài hóa thần trì, đông đảo cường giả thần thú chủng tộc đều biến sắc, những thần thông thuật mà Hoàng Huyền Chi thi triển, mỗi đạo đều là cấp bậc hàng đầu, uy năng kinh người, nhưng tiêu hao cũng cực lớn, tiên phẩm thiên chí tôn bình thường, một lần thi triển hai-ba đạo đã là cực hạn, mà hiện giờ Hoàng Huyền Chi một hơi thi triển ra bảy đạo.
Hiển nhiên, đây chính là chỗ huyền ảo của cửu chuyển thành thánh quyết.
Bảy đạo tuyệt thế thần thông hàng đầu trôi lơ lửng phía trước Hoàng Huyền Chi, tản ra uy năng kinh khủng, ngay cả hư không cũng không ngừng sụp đổ, mà đối mặt với thế công kinh khủng bực này, cho dù là một vài tiên phẩm thiên chí tôn cũng da đầu tê dại.
"Ngươi đỡ tiếp cho ta xem!"
Hoàng Huyền Chi cười lạnh, ánh mắt hung ác, tay áo vung lên, nhất thời kim quang quét ra, bảy đạo thần thông uy năng kinh khủng bắn ra, thanh thế như vậy có thể nói là hủy thiên diệt địa.
Bên ngoài hóa thần trì, đông đảo ánh mắt đều khẩn trương nhìn cảnh này, bảy đạo tuyệt thế thần thông hàng đầu này kết hợp cùng một chỗ, có lẽ cho dù là Bất Hủ Kim Thân của mục trần nếu ngạnh kháng cũng chắc chắn trọng thương.
Thiên hoang tộc trưởng cũng siết chặt nắm đấm, ánh mắt gắt gao nhìn thủy kính, không chớp lấy một cái.
Dưới đông đảo ánh mắt chăm chú, Mục trần cũng ngẩng đầu nhìn bảy tia sáng như sao chổi quét tới, thứ uy áp đó cũng khiến ánh mắt hắn hơi ngưng.
Có điều, thần sắc của hắn vẫn là bình tĩnh.
"Thần thông thuật, cũng không phải cứ ai có nhiều thì giành được chiến thắng", mục trần cười nhạt một tiếng, chợt hắn một tay kết ấn, nhất thời sau gáy có một mảnh ánh sáng hỗn độn thần bí bay lên.
"Linh mạch thần thông, Phù Đồ Hỗn Độn Quang!"
Ánh sáng hỗn độn dâng lên, sau đó trực tiếp quét về phía bảy ngôi sao chổi đang bắn tới.
Soạt!
Ánh sáng hỗn độn quét qua, một viên sao chổi vàng kim trực tiếp biến mất, Mục Trần sắc mặt không vui không buồn, lại lần nữa tế khởi, ánh sáng hỗn độn quét qua 6 lần nữa, vì vậy, mười mấy hơi thở sau, thế công kinh người của bảy viên sao chổi biến mất sạch sẽ dưới từng ánh mắt trợn to.
"Làm sao có thể?!"
"Cái tên kia rốt cục thi triển thần thông gì?!"
Vô số cường giả rung động thất sắc, bảy đạo thần thông hàng đầu này của Hoàng Huyền Chi, ngay cả tiên phẩm thiên chí tôn cũng không dám đón đỡ, thế mà dưới tay mục trần, chỉ nhẹ nhàng quét qua là trực tiếp biến mất?
Mảnh ánh sáng hỗn độn kia rốt cục là thần thông gì?
Nhưng mà, trong lúc người khác đang khiếp sợ thất sắc, Hoàng Huyền Chi chỉ ngưng mắt nhìn chằm chằm ánh sáng hỗn độn sau lưng mục trần, chậm rãi nói: "Có lẽ đây chính là Thần thông Cửu Thần Mạch giúp ngươi tỏa sáng ờ phù đồ cổ tộc chăng?"
Hiển nhiên, đối với mục trần, Hoàng Huyền Chi cũng nắm giữ không ít tin tức.
"Đạo linh mạch thần thông này của ngươi đúng là vượt quá tưởng tượng, dù ngay cả ta cũng cảm thấy khó giải quyết, có điều đáng tiếc là, muốn thúc giục đạo linh mạch thần thông này sẽ phải tiêu hao lượng linh lực khổng lồ"
Nghe Hoàng Huyền Chi nói thế, trong mắt mục trần cũng thoáng hiện vẻ kinh ngạc, nói: "Xem ra ngươi nghiên cứu tin tức về ta rất rõ ràng"
Hoàng Huyền Chi này nhìn qua mặc dù cao ngạo, nhưng hiển nhiên nội tâm vẫn duy trì một phần cẩn thận, nếu không thì cũng sẽ không nghiên cứu tin tức về hắn cặn kẽ như thế, hơn nữa hiểu rõ thủ đoạn chiến đấu của hắn như vậy.
Đúng là, đúng như Hoàng Huyền Chi nói, phù đồ hỗn độn quang huyền ảo dị thường, có thể ném bất kỳ công kích nào vào mảnh không gian hỗn độn kia tiêu hóa, nhưng mỗi lần thúc giục cũng sẽ tiêu hao lượng linh lực khổng lồ, hơn nữa, đối tượng càng mạnh, tiêu hao càng lớn.
Lúc trước quét bảy lần, cho dù là mục trần cũng cảm giác linh lực trong cơ thể giảm không ít.
"xem ra ngươi cố ý dụ ta thi triển ra đạo linh mạch thần thông này". Mục trần như có suy nghĩ, nói.
Hoàng Huyền Chi khẽ mỉm cười, cũng không nói gì thêm, hai tay kết ấn, sau gáy, vầng kim quang luân cổ xưa thứ 8 bắt đầu rung động, cuối cùng hóa thành kim quang sáng chói bắn ra, từ từ rơi vào tay Hoàng Huyền Chi.
Kim quang tản đi, chỉ thấy một chiếc quạt lông làm bằng kim sắc linh vũ xuất hiện trong tay hắn, bên trên linh vũ có ngọn lửa tử kim lượn lờ, thỉnh thoảng bốc lên, dường như biến thành hình bỏng chân hoàng.
"Bát Chuyển, Chân Hoàng Phần Thần Phiến"
Hoàng Huyền Chi nhẹ nhàng phẩy chiếc quạt lông, thanh âm hờ hững truyền ra, nhiệt độ toàn đáy biển lúc này sôi trào, nước biển không ngừng hóa thành hơi nước, bốc hơi thành một mảnh hư vô.
"Trước kia ta giao thủ với một vị cường giả tiên phẩm trung kỳ, cuối cùng hắn bị ta quạt một cái thiêu sống". Hoàng Huyền Chi lạnh lùng nhìn chằm chằm mục trần, lạnh nhạt nói Mà bây giờ, kết cục của ngươi cũng sẽ như vậy".
"vậy ta cũng rửa mắt đợi xem". Mục trần nhìn chằm chằm cây quạt lông, chậm rãi nói.
Dưới đáy biển, hai người giằng co, thần sắc đều bình thản, nhưng dù là ai cũng cảm giác được sự lạnh lẽo lưu động trong không khí.
"Đi mau!"
Khổng linh nhi lại là lôi đám người lâm thương về phía sau, ai cũng nhìn ra được, chiến đấu đến bước này, hai người đều đã đánh nhau thật sự, chiến đấu ngày càng kịch liệt, thủ đoạn cũng ngày càng hung hãn.
Ánh mắt Hoàng Huyền Chi chỉ nhìn chằm chằm mục trần, không để ý tới người khác, hắn nhẹ nhàng giơ chiếc quạt lông vàng trong tay lên, ánh mắt một mảnh lạnh lẽo, không chút tình cảm.
Sau đó, quạt lông trong tay hắn, đột nhiên đập xuống.
Hừng hực!
Trong nháy mắt khi quạt lông đập xuống, ngọn tử tử kim hóa thành biển lửa phun trào ra, hư không vặn vẹo, không gian sụp đổ, nhiệt độ kinh khủng tựa như có thể đốt cháy tất cả, thậm chí lúc này, cả tòa hóa thần trì cũng trở nên sôi trào.
Một quạt có thể nung biển.
Ngọn lửa tử kim mênh mông tràn ngập, che khuất bầu trời, bao phủ 4 phương 8 hướng xung quanh mục trần và bất hủ kim thân.
Dưới ngọn lửa này quét qua, coh dù là tiên phẩm trung kỳ thiên chí tôn cũng sẽ hóa thành tro bụi.
Đồng đảo cường giả thần thú chủng tộc nhìn cảnh biển lửa tử kim từ từ bao trùm lấy bất hủ kim thân, đều thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.
"Mục Trần kia, nhất định phải thua!"
***
Dịch: zero