Cửu U tộc
Hậu sơn một ngọn núi, Mục Trần ngồi xếp bằng trên tảng đá, sau khi rời khỏi Phượng hoàng tộc, hắn cũng không trở về mục phủ, ngược lại lại đi theo Cửu U về Cửu U tộc.
Bởi lẽ Cửu U muốn luyện hóa chuẩn thánh huyết đan ở đây, hoàn thành tiến hóa, cho nên hắn tự nhiên là định ở lại đây bảo hộ.
Dĩ nhiên, hắn cũng cần một nơi an toàn để luyện hóa sáu phần chuẩn thánh huyết tinh trong tay.
Mục Trần ngẩng đầu, nhìn về một tòa núi lớn nơi xa, ngọn núi kia không có bất kỳ thực vật nào, nhìn qua trụi lủi, mà bên trong ngọn núi, tựa như có nhiệt độ nóng bỏng tản ra, khiến cho ngọn núi lớn kia không ngừng bốc lên hơi nóng.
Bên trong ngọn núi đó, chính là Cửu U đang bắt đầu tiến hóa.
"Cửu U đã bắt đầu bế quan, hy vọng nàng có thể thành công". Bên cạnh Mục Trần, thiên hoang tộc trưởng cũng chăm chú nhìn ngọn núi, mặc dù thần tình lạnh nhạt, nhưng Mục Trần vẫn có thể cảm giác được một chút khẩn trương của hắn.
"Yên tâm đi, nàng nhất định sẽ thành công". Mục Trần mỉm cười an ủi.
Thiên hoang tộc trưởng gật đầu một cái, sau đó cười nói với Mục Trần: "Trong khoảng thời gian này ngươi cũng có thể ờ đây bế quan, ta đã dặn dò xuống, phong bế phạm vị 10 vạn dặm quanh ngọn núi này, không cho bất kỳ kẻ nào bước vào, cũng sẽ không quấy rầy đến ngươii"
Ít ngày trước khi mấy người Mục Trần tới Cửu U tộc, tin tức truyền tới khiến cho toàn bộ Cửu U tộc dâng lên sóng to gió lớn, chuyện Hoàng Huyền Chi nhắm trúng huyết mạch bất tử điểu của Cửu U đã khiến trong tộc không ít người biệt khuất bi phẫn, nhưng bởi Phượng Hoàng tộc thế mạnh nên không thể làm gì.
Bọn họ vốn cho rằng Cửu U khó tránh tai kiếp, nhưng ai ngờ, Mục Trần lại đột nhiên nhúng tay, hơn nữa điều khiến người ta thấy rung động là, hắn lạl thật sự đánh bại Hoàng Huyền Chi.
Trong các thần thú chủng tộc, đặc biệt là trong số phi cầm chủng tộc bọn họ, danh tiếng của Hoàng Huyền Chi không thề nói là không vang, thế mà al có thể ngờ tới, ngay cả hắn cũng thua trong tay Mục Trần.
Tin tức này truyền về Cửu U tộc, gần như khiến Mục Trần trong nháy mắt trở thành thần tượng của đám thanh niên đồng lứa Cửu U tộc, chỉ cần thời điểm Mục Trần xuất hiện tại Cửu U tộc, sẽ dẫn tới vô số ánh mắt nóng bỏng, nhưng vậy lại khiến hắn có chút không quá tự tại.
Cho nên nghe thiên hoang tộc trưởng nói vậy, Mục Trần cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nói: "Vậy thì phiền thiên hoang tộc trưởng"
Thiên hoang xua tay một cái, một lần nữa liếc mắt về phía ngọn đại sơn nơi Cửu U bế quan, nói: "Vậy ta cũng không quấy rầy ngươi, chúng ta sẽ có người liên tục chú ý động tĩnh bên này, nếu ngươi có chỗ nào cần trợ giúp thì cứ việc truyền tin"
Mục Trần nghe vậy, cũng cười gật đầu một cái.
Thiên hoang tộc trưởng thấy vậy cũng không nói thêm gì nữa, thân hình vừa động, liền hóa thành một đạo lưu quang đi xa.
Nhìn thân ảnh thiên hoang tộc trường đi xa, thần sắc Mục Trần cũng dần dần nghiêm túc lại, hắn hít sâu một hơi, tay áo vung lên, chỉ thấy ba viên huyết đan từ trong tay áo bay ra, trôi lơ lửng trước mặt.
Bên trên huyết đan có linh lực văn lộ, đó chính là phong ấn Mục Trần thiết lập, tránh để huyết khí trong huyết đan rò rỉ ra ngoài.
Có điều, dù cho huyết đan vẫn nằm trong phong ấn, nhưng khi bọn chúng xuất hiện, Mục Trần vẫn cảm giác được chân long, chân phượng chi linh ẩn giấu trong cơ thể chấn động lên, phát ra tiếng phượng minh long ngâm cực kỳ tham lam.
"Đúng là không đợi nổi a"
Mục Trần bất đắc dĩ cười một tiếng, chợt hai tay kết ấn, nhất thời máu thịt trong cơ thể chấn động, bên ngoài da, có một đạo long ảnh cùng phượng ảnh nổi lên.
xèo!
long ảnh cùng phượng ảnh dùng chút sức, liền trực tiếp thoát ra khỏi da thịt Mục Trần, phình to lên, cuối cùng hóa thành một cự long cùng cự phượng bay lượn trên bầu trời.
Cự long cùng cự phượng đều lóe lên màu vàng sáng chói, giống như làm bằng hoàng kim, uy nghiêm mà tôn quý, không giống phàm vật.
Đây chính là chân long chân phượng chi linh, chỉ có điều lúc này thân thể bọn chúng còn có chút hư ảo, không thể nào đạt tới mức ngưng luyện như thật, hơn nữa, dao động linh lực trên thân thể chẳng qua cũng chỉ đạt tới cấp độ đại viên mãn địa chí tôn.
"Hy vọng chuẩn thánh huyết tinh này sẽ không khiến ta thất vọng"
Mục Trần tự nói một tiếng, sau đó búng ngón tay ra, chỉ thấy lúc này linh văn phong ấn trên ba viên huyết đan tan rã ra, mà sau khi phong ấn cởi bỏ, nhất thời huyết khí ngập trời quét ra, khiến cả mảnh thiên địa này đều đỏ sậm đi.
Mà trên bầu trời, chân long chân phượng chi linh cũng bộc phát ra tiếng phượng minh long ngâm tham lam đến tận cùng, sau đó trực tiếp há miệng to, hút một cái, không ngừng cuồn cuộn hút huyết khí ngập trời kia vào trong cơ thể.
Đối diện với sự cắn nuốt của chân long chân phượng chi linh, ba viên huyết đan kia tựa như động không đáy, không ngừng phun ra vô tận huyết khí, mặc cho bọn chúng nuốt như thế nào cũng không có dấu hiệu suy yếu, hiển nhiên huyết khí trong đó thịnh vượng vượt quá mức tưởng tượng.
Mà cùng với việc không ngừng cuồn cuộn nuốt chửng huyết khí, chân long, chân phượng chi linh vốn nhiều năm không có biến hóa gì, nay đã bắt đầu có động tĩnh, thân thể vốn sáng chói như hoàng kim, lúc này màu sắc cũng dần dần trở nên thâm thúy, thậm chí ở trên long lân cùng phượng vũ cũng mơ hồ có văn lộ cực kỳ cổ xưa mọc ra.
Tựa như linh hồn hư ảo của bọn chúng đang được đắp nên máu thịt, trở nên chân thực.
Mục Trần ngẩng đầu ngưng mắt nhìn cảnh này, cũng khẽ mỉm cười, có điều hắn biết, đây vẫn chỉ là khởi đầu, hiển nhiên, muốn chân long chân phượng chi linh này hoàn toàn lột xác, còn cần số lượng lớn huyết khí bồi dưỡng, nhưng cũng may chính là, sáu phần chuẩn thánh huyết đan này tương đối dư thừa.
"Tiếp theo, chính là chờ đợi rồi"
Mục Trần lẩm bẩm một tiếng, sau đỏ hai mắt dần dần nhắm lại, cũng tiến vào trạng thái tu luyện.
Mà một lần nhắm mắt này của Mục Trần, kéo dài chừng một tháng.
Trong vòng 1 tháng này, khắp mảnh núi rừng này hầu như bị huyết khí ngập trời bao phủ, huyết khí thịnh đến mức tạo thành huyết vân dày đặc trên bầu trời, cảnh tượng ấy nhìn qua có chút dọa người, nhưng cũng may chính là, khu vực này rất ít dấu chân người, đã có lệnh của thiên hoang tộc trưởng, cũng không có ai xông tới quấy rầy.
Mục Trần giương mắt, ngắm nhìn bầu trời, lúc này đã không còn nhìn thấy bóng dáng long phượng, chỉ còn huyết vân dày đặc bao phủ, mà những huyết vân này đang không ngừng hội tụ, tạo thành hình dáng hai viên huyết đản vô cùng lớn, mà phía trước mặt Mục Trần, ba viên chuẩn thánh huyết đan cũng đã thu nhỏ chừng phân nửa, nhưng vẫn còn bốc lên huyết khí cuồn cuộn.
Mục Trần mỉm cười, bởi vì hắn cỏ thể cảm giác được, ở nơi sâu nhất của huyết vân dày đặc như huyết đản kia, có hai cỗ dao động sinh mệnh cực kỳ cường đại đang được thai nghén.
Tầm mắt Mục Trần rời khỏi huyết vân, dừng lại trên đại sơn trơ trọi, cũng hơi ngẩn ra, chỉ thấy bên trên đại sơn, không ngừng có hắc sắc hỏa viêm bốc ra.
Dưới sự thiêu đốt của hắc hỏa, cả tòa đại sơn nguy nga cũng có dấu hiệu bị hòa tan ra.
Bên tròng đại sơn, tựa như có thứ gì đang phá kén trùng sinh, một cỗ dao động thần bí cổ xưa từ trong ngọn núi truyền ra.
"xem ra Cửu U tiến hóa đã tới bước cuối cùng". Mục Trần có chút mong đợi, nếu như tiến hỏa thành công, như vậy Cửu U có thể bước vào hàng ngũ siêu cấp thần thú, sánh ngang thiên chí tôn.
"xem ra ta cũng phải nhanh thêm một chút"
Nghĩ vậy, Mục Trần biến đổi ấn pháp, chỉ thấy, huyết khí trào ra từ ba viên chuẩn thánh huyết đan nhất thời càng thêm hùng hồn, mà tiếp đó, Mục Trần lại lần nữa nhắm hai mắt.
Thời điểm khi Mục Trần mở mắt một lần nữa, đó chính lả bị một tiếng sấm cực kỳ hung hãn bạo lệ đánh thức, hắn mở hai mắt ra, nhìn về nơi xa, chỉ thấy trên bầu trời phía trên tòa đại sơn Cửu U đang tu luyện, đang có lôi vân ngưng tụ, trong đó lôi xà loạn vũ, tích lũy sức mạnh hủy diệt cho lôi kiếp.
"là lôi kiếp!"
Nhìn lôi vân dày đặc, Mục Trần ảnh mắt ngưng lại, giống như lúc nhân loại đột phá tới thiên chí tôn gặp thiên chướng, khi thần thú tiến hóa thành siêu cấp thần thú cũng sẽ dẫn tới thiên địa trui luyện.
Mà nếu lôi kiếp đã xuất hiện, như vậy cũng có nghĩa Cửu U chỉ cách thành công một bước nữa.
Mục Trần liếc mắt nhìn lôi vân dầy đặc, chợt nhận ra một vài dao động linh lực khác, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên một ngọn núi xa xa, thiên hoang tộc trưởng cùng đông đảo trưởng lão Cửu U tộc đều tập trung ở đây, sắc mặt khẩn trương nhìn lôi vân dày đặc.
ầm ầm!
Cũng chính vào lúc này, trên bầu trời lôi vân chợt nổ tung, một lôi trụ vô cùng lớn từ trên trời giáng xuống, lôi trụ rơi xuống, trong thiên địa tràn ngập mùi không khí bị thiêu đốt, hiển lộ ra sức mạnh kinh khủng ẩn chứa trong đó.
Hừng hực.
Nhưng mà, trong lúc lôi trụ sắp đánh trúng tòa đại sơn có hắc viêm thiêu đốt, một cột lửa màu đen cũng lao thẳng lên, ầm ầm va vào lôi trụ.
uỳnh!
Cột lửa cùng lôi trụ đánh lẫn nhau, phát ra vụ nổ bạo liệt, thiên địa đều rung lên, có điều hai bên giằng co một lúc, rồi đều từ từ tiêu tán đi.
ầm ầm!
Nhưng hiển nhiên lôi kiếp sẽ không đơn giản như vậy, vì thế tiếp đó, lôi vân quay cuồng, từng đạo ngân sắc lôi trụ khiếp đám người thiên hoang tộc trường tê dại cả da đầu, liên miên không ngừng từ trên trời giáng xuống, điên cuồng đánh về phía tòa đại sơn kia, dường như định hủy diệt thứ đang thai nghén trong đó vậy.
Đối mặt với sự oanh kích này, bên trong đại sơn cũng phun ra ngập trời hắc viêm, hắc viêm tạo thành lồng lửa, bao phủ đại sơn, mặc cho lôi đình đánh xuống.
uỳnh uỳnh uỳnh!
Sấm sét không ngừng đánh xuống, thanh thế ngày càng kinh khủng, mà dưới tình hình này, chiếc lồng hắc viêm kia cũng từ từ yếu bớt, cuối cùng vang lên một tiếng rắc rắc thật lớn, vỡ vụn ra.
Trên bầu trời lôi vân co rút lại, chớp mắt sau đó, một đạo lôi đình còn to hơn tất cả các lôi trụ trước đó, chuẩn xác đánh lên đỉnh đại sơn.
Nơi xa, đám người thiên hoang tộc trưởng hoảng sợ thấy đại sơn bắt đầu tan rã, tựa như bị hòa tan, trong chớp mắt chỉ còn là một mảnh đất bằng phẳng.
Li!
Nhưng mà, cũng chính vào lúc này, cự đại hắc sắc hỏa viêm phóng lên cao, hắc viêm xoay vòng, mở ra miệng lớn, giống như hố đen, nuốt lấy đạo lôi đình kia
Vào lúc này, tiếng phượng minh vang cao, chấn động thiên địa.
Tất cả mọi người rung động ngẩng đầu lên, chỉ thấy trên bầu trời, một con hắc phượng toàn thân có hắc sắc hỏa viêm thiêu đốt, vỗ cánh bay lượn, một cỗ dao động thần bí cổ xưa, mang theo một loại uy nghiêm tôn quý, phô thiên cái địa tràn ra, bao phủ vùng thiên địa này.
Mục Trần nhìn hắc phượng thiêu đốt hắc viêm kia, lúc này cũng không nhịn được hít sâu một hơi, trên khuôn mặt hiện lên vẻ vui mừng sâu đậm.
Giờ khắc này, Cửu U rốt cục cũng hoàn thành bước tiến hóa cuối cùng,, hoàn toàn thoát khỏi thân thể thần thú tầm thường, trở thành siêu cấp thần thú.
Thượng cổ Bất Tử Điểu.
Mà trong lúc Mục Trần đang mừng rỡ vì thành công của Cửu U, ánh mắt hắn chợt ngưng, ngẩng đầu nhìn huyết vân dày đặc bên phía hắn, ngay khoảnh khắc này, hắn cảm giác được, sinh mạng được thai nghén trong đó, vào lúc này cũng đã đạt tới cực hạn.
"Rốt cục muốn ra rồi sao?"
***
Dịch: zero
Hậu sơn một ngọn núi, Mục Trần ngồi xếp bằng trên tảng đá, sau khi rời khỏi Phượng hoàng tộc, hắn cũng không trở về mục phủ, ngược lại lại đi theo Cửu U về Cửu U tộc.
Bởi lẽ Cửu U muốn luyện hóa chuẩn thánh huyết đan ở đây, hoàn thành tiến hóa, cho nên hắn tự nhiên là định ở lại đây bảo hộ.
Dĩ nhiên, hắn cũng cần một nơi an toàn để luyện hóa sáu phần chuẩn thánh huyết tinh trong tay.
Mục Trần ngẩng đầu, nhìn về một tòa núi lớn nơi xa, ngọn núi kia không có bất kỳ thực vật nào, nhìn qua trụi lủi, mà bên trong ngọn núi, tựa như có nhiệt độ nóng bỏng tản ra, khiến cho ngọn núi lớn kia không ngừng bốc lên hơi nóng.
Bên trong ngọn núi đó, chính là Cửu U đang bắt đầu tiến hóa.
"Cửu U đã bắt đầu bế quan, hy vọng nàng có thể thành công". Bên cạnh Mục Trần, thiên hoang tộc trưởng cũng chăm chú nhìn ngọn núi, mặc dù thần tình lạnh nhạt, nhưng Mục Trần vẫn có thể cảm giác được một chút khẩn trương của hắn.
"Yên tâm đi, nàng nhất định sẽ thành công". Mục Trần mỉm cười an ủi.
Thiên hoang tộc trưởng gật đầu một cái, sau đó cười nói với Mục Trần: "Trong khoảng thời gian này ngươi cũng có thể ờ đây bế quan, ta đã dặn dò xuống, phong bế phạm vị 10 vạn dặm quanh ngọn núi này, không cho bất kỳ kẻ nào bước vào, cũng sẽ không quấy rầy đến ngươii"
Ít ngày trước khi mấy người Mục Trần tới Cửu U tộc, tin tức truyền tới khiến cho toàn bộ Cửu U tộc dâng lên sóng to gió lớn, chuyện Hoàng Huyền Chi nhắm trúng huyết mạch bất tử điểu của Cửu U đã khiến trong tộc không ít người biệt khuất bi phẫn, nhưng bởi Phượng Hoàng tộc thế mạnh nên không thể làm gì.
Bọn họ vốn cho rằng Cửu U khó tránh tai kiếp, nhưng ai ngờ, Mục Trần lại đột nhiên nhúng tay, hơn nữa điều khiến người ta thấy rung động là, hắn lạl thật sự đánh bại Hoàng Huyền Chi.
Trong các thần thú chủng tộc, đặc biệt là trong số phi cầm chủng tộc bọn họ, danh tiếng của Hoàng Huyền Chi không thề nói là không vang, thế mà al có thể ngờ tới, ngay cả hắn cũng thua trong tay Mục Trần.
Tin tức này truyền về Cửu U tộc, gần như khiến Mục Trần trong nháy mắt trở thành thần tượng của đám thanh niên đồng lứa Cửu U tộc, chỉ cần thời điểm Mục Trần xuất hiện tại Cửu U tộc, sẽ dẫn tới vô số ánh mắt nóng bỏng, nhưng vậy lại khiến hắn có chút không quá tự tại.
Cho nên nghe thiên hoang tộc trưởng nói vậy, Mục Trần cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nói: "Vậy thì phiền thiên hoang tộc trưởng"
Thiên hoang xua tay một cái, một lần nữa liếc mắt về phía ngọn đại sơn nơi Cửu U bế quan, nói: "Vậy ta cũng không quấy rầy ngươi, chúng ta sẽ có người liên tục chú ý động tĩnh bên này, nếu ngươi có chỗ nào cần trợ giúp thì cứ việc truyền tin"
Mục Trần nghe vậy, cũng cười gật đầu một cái.
Thiên hoang tộc trưởng thấy vậy cũng không nói thêm gì nữa, thân hình vừa động, liền hóa thành một đạo lưu quang đi xa.
Nhìn thân ảnh thiên hoang tộc trường đi xa, thần sắc Mục Trần cũng dần dần nghiêm túc lại, hắn hít sâu một hơi, tay áo vung lên, chỉ thấy ba viên huyết đan từ trong tay áo bay ra, trôi lơ lửng trước mặt.
Bên trên huyết đan có linh lực văn lộ, đó chính là phong ấn Mục Trần thiết lập, tránh để huyết khí trong huyết đan rò rỉ ra ngoài.
Có điều, dù cho huyết đan vẫn nằm trong phong ấn, nhưng khi bọn chúng xuất hiện, Mục Trần vẫn cảm giác được chân long, chân phượng chi linh ẩn giấu trong cơ thể chấn động lên, phát ra tiếng phượng minh long ngâm cực kỳ tham lam.
"Đúng là không đợi nổi a"
Mục Trần bất đắc dĩ cười một tiếng, chợt hai tay kết ấn, nhất thời máu thịt trong cơ thể chấn động, bên ngoài da, có một đạo long ảnh cùng phượng ảnh nổi lên.
xèo!
long ảnh cùng phượng ảnh dùng chút sức, liền trực tiếp thoát ra khỏi da thịt Mục Trần, phình to lên, cuối cùng hóa thành một cự long cùng cự phượng bay lượn trên bầu trời.
Cự long cùng cự phượng đều lóe lên màu vàng sáng chói, giống như làm bằng hoàng kim, uy nghiêm mà tôn quý, không giống phàm vật.
Đây chính là chân long chân phượng chi linh, chỉ có điều lúc này thân thể bọn chúng còn có chút hư ảo, không thể nào đạt tới mức ngưng luyện như thật, hơn nữa, dao động linh lực trên thân thể chẳng qua cũng chỉ đạt tới cấp độ đại viên mãn địa chí tôn.
"Hy vọng chuẩn thánh huyết tinh này sẽ không khiến ta thất vọng"
Mục Trần tự nói một tiếng, sau đó búng ngón tay ra, chỉ thấy lúc này linh văn phong ấn trên ba viên huyết đan tan rã ra, mà sau khi phong ấn cởi bỏ, nhất thời huyết khí ngập trời quét ra, khiến cả mảnh thiên địa này đều đỏ sậm đi.
Mà trên bầu trời, chân long chân phượng chi linh cũng bộc phát ra tiếng phượng minh long ngâm tham lam đến tận cùng, sau đó trực tiếp há miệng to, hút một cái, không ngừng cuồn cuộn hút huyết khí ngập trời kia vào trong cơ thể.
Đối diện với sự cắn nuốt của chân long chân phượng chi linh, ba viên huyết đan kia tựa như động không đáy, không ngừng phun ra vô tận huyết khí, mặc cho bọn chúng nuốt như thế nào cũng không có dấu hiệu suy yếu, hiển nhiên huyết khí trong đó thịnh vượng vượt quá mức tưởng tượng.
Mà cùng với việc không ngừng cuồn cuộn nuốt chửng huyết khí, chân long, chân phượng chi linh vốn nhiều năm không có biến hóa gì, nay đã bắt đầu có động tĩnh, thân thể vốn sáng chói như hoàng kim, lúc này màu sắc cũng dần dần trở nên thâm thúy, thậm chí ở trên long lân cùng phượng vũ cũng mơ hồ có văn lộ cực kỳ cổ xưa mọc ra.
Tựa như linh hồn hư ảo của bọn chúng đang được đắp nên máu thịt, trở nên chân thực.
Mục Trần ngẩng đầu ngưng mắt nhìn cảnh này, cũng khẽ mỉm cười, có điều hắn biết, đây vẫn chỉ là khởi đầu, hiển nhiên, muốn chân long chân phượng chi linh này hoàn toàn lột xác, còn cần số lượng lớn huyết khí bồi dưỡng, nhưng cũng may chính là, sáu phần chuẩn thánh huyết đan này tương đối dư thừa.
"Tiếp theo, chính là chờ đợi rồi"
Mục Trần lẩm bẩm một tiếng, sau đỏ hai mắt dần dần nhắm lại, cũng tiến vào trạng thái tu luyện.
Mà một lần nhắm mắt này của Mục Trần, kéo dài chừng một tháng.
Trong vòng 1 tháng này, khắp mảnh núi rừng này hầu như bị huyết khí ngập trời bao phủ, huyết khí thịnh đến mức tạo thành huyết vân dày đặc trên bầu trời, cảnh tượng ấy nhìn qua có chút dọa người, nhưng cũng may chính là, khu vực này rất ít dấu chân người, đã có lệnh của thiên hoang tộc trưởng, cũng không có ai xông tới quấy rầy.
Mục Trần giương mắt, ngắm nhìn bầu trời, lúc này đã không còn nhìn thấy bóng dáng long phượng, chỉ còn huyết vân dày đặc bao phủ, mà những huyết vân này đang không ngừng hội tụ, tạo thành hình dáng hai viên huyết đản vô cùng lớn, mà phía trước mặt Mục Trần, ba viên chuẩn thánh huyết đan cũng đã thu nhỏ chừng phân nửa, nhưng vẫn còn bốc lên huyết khí cuồn cuộn.
Mục Trần mỉm cười, bởi vì hắn cỏ thể cảm giác được, ở nơi sâu nhất của huyết vân dày đặc như huyết đản kia, có hai cỗ dao động sinh mệnh cực kỳ cường đại đang được thai nghén.
Tầm mắt Mục Trần rời khỏi huyết vân, dừng lại trên đại sơn trơ trọi, cũng hơi ngẩn ra, chỉ thấy bên trên đại sơn, không ngừng có hắc sắc hỏa viêm bốc ra.
Dưới sự thiêu đốt của hắc hỏa, cả tòa đại sơn nguy nga cũng có dấu hiệu bị hòa tan ra.
Bên tròng đại sơn, tựa như có thứ gì đang phá kén trùng sinh, một cỗ dao động thần bí cổ xưa từ trong ngọn núi truyền ra.
"xem ra Cửu U tiến hóa đã tới bước cuối cùng". Mục Trần có chút mong đợi, nếu như tiến hỏa thành công, như vậy Cửu U có thể bước vào hàng ngũ siêu cấp thần thú, sánh ngang thiên chí tôn.
"xem ra ta cũng phải nhanh thêm một chút"
Nghĩ vậy, Mục Trần biến đổi ấn pháp, chỉ thấy, huyết khí trào ra từ ba viên chuẩn thánh huyết đan nhất thời càng thêm hùng hồn, mà tiếp đó, Mục Trần lại lần nữa nhắm hai mắt.
Thời điểm khi Mục Trần mở mắt một lần nữa, đó chính lả bị một tiếng sấm cực kỳ hung hãn bạo lệ đánh thức, hắn mở hai mắt ra, nhìn về nơi xa, chỉ thấy trên bầu trời phía trên tòa đại sơn Cửu U đang tu luyện, đang có lôi vân ngưng tụ, trong đó lôi xà loạn vũ, tích lũy sức mạnh hủy diệt cho lôi kiếp.
"là lôi kiếp!"
Nhìn lôi vân dày đặc, Mục Trần ảnh mắt ngưng lại, giống như lúc nhân loại đột phá tới thiên chí tôn gặp thiên chướng, khi thần thú tiến hóa thành siêu cấp thần thú cũng sẽ dẫn tới thiên địa trui luyện.
Mà nếu lôi kiếp đã xuất hiện, như vậy cũng có nghĩa Cửu U chỉ cách thành công một bước nữa.
Mục Trần liếc mắt nhìn lôi vân dầy đặc, chợt nhận ra một vài dao động linh lực khác, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên một ngọn núi xa xa, thiên hoang tộc trưởng cùng đông đảo trưởng lão Cửu U tộc đều tập trung ở đây, sắc mặt khẩn trương nhìn lôi vân dày đặc.
ầm ầm!
Cũng chính vào lúc này, trên bầu trời lôi vân chợt nổ tung, một lôi trụ vô cùng lớn từ trên trời giáng xuống, lôi trụ rơi xuống, trong thiên địa tràn ngập mùi không khí bị thiêu đốt, hiển lộ ra sức mạnh kinh khủng ẩn chứa trong đó.
Hừng hực.
Nhưng mà, trong lúc lôi trụ sắp đánh trúng tòa đại sơn có hắc viêm thiêu đốt, một cột lửa màu đen cũng lao thẳng lên, ầm ầm va vào lôi trụ.
uỳnh!
Cột lửa cùng lôi trụ đánh lẫn nhau, phát ra vụ nổ bạo liệt, thiên địa đều rung lên, có điều hai bên giằng co một lúc, rồi đều từ từ tiêu tán đi.
ầm ầm!
Nhưng hiển nhiên lôi kiếp sẽ không đơn giản như vậy, vì thế tiếp đó, lôi vân quay cuồng, từng đạo ngân sắc lôi trụ khiếp đám người thiên hoang tộc trường tê dại cả da đầu, liên miên không ngừng từ trên trời giáng xuống, điên cuồng đánh về phía tòa đại sơn kia, dường như định hủy diệt thứ đang thai nghén trong đó vậy.
Đối mặt với sự oanh kích này, bên trong đại sơn cũng phun ra ngập trời hắc viêm, hắc viêm tạo thành lồng lửa, bao phủ đại sơn, mặc cho lôi đình đánh xuống.
uỳnh uỳnh uỳnh!
Sấm sét không ngừng đánh xuống, thanh thế ngày càng kinh khủng, mà dưới tình hình này, chiếc lồng hắc viêm kia cũng từ từ yếu bớt, cuối cùng vang lên một tiếng rắc rắc thật lớn, vỡ vụn ra.
Trên bầu trời lôi vân co rút lại, chớp mắt sau đó, một đạo lôi đình còn to hơn tất cả các lôi trụ trước đó, chuẩn xác đánh lên đỉnh đại sơn.
Nơi xa, đám người thiên hoang tộc trưởng hoảng sợ thấy đại sơn bắt đầu tan rã, tựa như bị hòa tan, trong chớp mắt chỉ còn là một mảnh đất bằng phẳng.
Li!
Nhưng mà, cũng chính vào lúc này, cự đại hắc sắc hỏa viêm phóng lên cao, hắc viêm xoay vòng, mở ra miệng lớn, giống như hố đen, nuốt lấy đạo lôi đình kia
Vào lúc này, tiếng phượng minh vang cao, chấn động thiên địa.
Tất cả mọi người rung động ngẩng đầu lên, chỉ thấy trên bầu trời, một con hắc phượng toàn thân có hắc sắc hỏa viêm thiêu đốt, vỗ cánh bay lượn, một cỗ dao động thần bí cổ xưa, mang theo một loại uy nghiêm tôn quý, phô thiên cái địa tràn ra, bao phủ vùng thiên địa này.
Mục Trần nhìn hắc phượng thiêu đốt hắc viêm kia, lúc này cũng không nhịn được hít sâu một hơi, trên khuôn mặt hiện lên vẻ vui mừng sâu đậm.
Giờ khắc này, Cửu U rốt cục cũng hoàn thành bước tiến hóa cuối cùng,, hoàn toàn thoát khỏi thân thể thần thú tầm thường, trở thành siêu cấp thần thú.
Thượng cổ Bất Tử Điểu.
Mà trong lúc Mục Trần đang mừng rỡ vì thành công của Cửu U, ánh mắt hắn chợt ngưng, ngẩng đầu nhìn huyết vân dày đặc bên phía hắn, ngay khoảnh khắc này, hắn cảm giác được, sinh mạng được thai nghén trong đó, vào lúc này cũng đã đạt tới cực hạn.
"Rốt cục muốn ra rồi sao?"
***
Dịch: zero