Đại Chúa Tể

Chương 842: Cầu cứu

Dịch giả: Kiet Nguyen
-Thanh âm Tiêu Thanh Vân vừa dứt,không gian cũng trở nên yên tĩnh,chỉ còn lại hai người Mục Trần và Cửu U cùng với Vẫn Lạc Nguyên Đan vẫn đang lơ lửng trên không trung.
-Vị tiền bối này chính là thủ tịch đệ tử dưới trướng của Tứ Điện chủ của Viễn Cổ Thiên Cung,đã vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian,không còn lưu lại chút dấu vết nào nữa.
-Mục Trần nhìn vào vị trí Tiêu Thanh Vân biến mất,nội tâm cũng có chút trầm mặc,theo như lời tiền bối nói,hắn mơ hồ cũng hình dung được trận chiến thời Viễn Cổ là ác liệt đến mức độ nào,thậm chí con quái vật khổng lồ như Viễn Cổ Thiên Cung,cùng với bảy vị điện chủ đều là cấp độ Địa Chí Tôn,thậm chí Cung chủ còn là tồn tại đỉnh cao Thiên Chí Tôn cũng đều bị diệt vong…thật sự..Ngoại Vực Tà tộc đến tột cùng khủng bố đáng sợ đến mức độ nào.
-Bên cạnh Cửu U nhìn thấy tâm trạng có chút ngưng trọng của Mục Trần cũng cười cười nói:” Không cần phải suy nghĩ nhiều làm gì,Ngoại Vực Tà tộc mặc dù lợi hại,nhưng Đại Thiên Thế giới không kém những vị cường giả quái thai thực lực khủng bố,một khi có chuyện gì xảy ra,những người đó sẽ không nhắm mắt làm ngơ đâu.”
-Mục Trần gật đầu,thực lực bây giờ của hắn,có nghĩ nhiều thì cũng vô ích mà thôi,căn bản không giúp gì được.
-“Đi thôi,tòa Tam cấp di tích này,hiện đã không còn một tia Vẫn lạc nguyên khí nào nữa rồi.”
-Cửu U giơ bàn tay thon ngọc,đem toàn bộ Vẫn Lạc Nguyên Đan thu hồi,trên khuôn mặt lãnh diễm xinh đẹp hiện rõ tia vui mừng:”Không ngờ chúng ta có thể thu được hơn ba trăm khỏa Vẫn Lạc Nguyên Đan,hơn xa số lượng một tòa tam cấp di tích có được.”
-Mục Trần cũng gật đầu đồng ý,thông thường mà nói một tòa di tích tam cấp chỉ có thể thu được khoảng 100 khỏa mà thôi,bất quá phải công nhận vận khí của bọn hắn không tệ,phần lớn là do Tiêu Thanh Vân đã đạt thực lực Cửu Phẩm Chí Tôn mặc dù trải qua thời gian dài nhưng linh lực vẫn vô cùng hùng hậu,cho nên mới thu được số Vẫn Lạc Nguyên Đan nhiều như vậy.
-Đương nhiên,may mắn nhất chính là có được Tầm Linh Bàn,so với mấy trăm khỏa Vẫn Lạc Nguyên Đan thì đắt giá hơn nhiều.
-Mục Trần tay cầm Tầm Linh Bàn,không giấu được sự vui mừng mà mở miệng cười tủm tỉm,chỉ cần có thứ này trong tay,bọn hắn sẽ dễ dàng kiếm dược các tòa di tích khác,đối với việc tranh đoạt Vẫn Lạc Nguyên Đan thì đây chính là Thần Khí.
-“Đi nào!”
-Hai người lần nữa nhìn lại phiến di tích,sau đó quay đầu trực tiếp bay thẳng ra bên ngoài.
-Bên ngoài khu đầm lầy,Cửu U vệ ánh mắt cảnh giác,nhìn về bốn phía xung quanh,tay nắm chặt trường thương,thân thể căng cứng luôn trong trạng thái sẵn sàng chiến đầu.
-Ở một ngọn núi phía xa,lấp lóe thân ảnh Cửu U vệ,nhiệm vụ chính là trinh sát,không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn có người đến quấy rối Mục Trần và Cửu U tinh luyện Vẫn Lạc Nguyên Đan.
-Hưu!
-Đột nhiên lưỡng đạo lưu quang từ trong đầm lầy xuất hiện,Cửu U chiến sĩ giữa không trung thấy thế,liền dũng mạnh tiến lại gần,sắc mặt vui mừng,khom mình hành lễ.
-“Có thế lực nào đến quấy rầy không?”Mục Trần nhìn về phía Khâu Sơn,tên này chính là một trong bốn vị đội trưởng của Cửu U vệ,thực lực cũng thuộc dạng đứng đầu,nhờ vào Cửu U Cung cung cấp cho tài nguyên hỗ trợ tu luyện,khiến hắn nhanh chóng tiến vào Nhị Phẩm Chí Tôn cấp độ,nhiệm vụ thao luyện Cửu U Vệ.
-Thân hình cường tráng như thiết tháp,Khâu Sơn vội vàng ôm quyền trả lời:”Bẩm thống lĩnh,vừa rồi cũng có một số thế lực tiếp cận,nhưng đều bị chúng ta đánh chạy hết rồi.”
-Mục Trần thỏa mãn gật đầu,mặc dù không có hắn cùng Cửu U tọa trấn,nhưng thực lực của Cửu U vệ so với ngày trước thì cường hãn hơn nhiều,các thế lực bình thường không có khả năng trêu chọc vào.
-“Bẩm Cung chủ,Thống Lĩnh,kế tiếp chúng ta nên đi theo hướng nào đây?”Khâu Sơn nhìn về phía Mục Trần,ánh mắt tràn đầy chiến ý cuồng nhiệt,bọn hắn nhờ vào tài lực Cửu U Cung cung cấp,thực lực cũng nhanh chóng phát triển,theo đạo Nuôi Binh ngàn ngày dùng trong một giờ,mà hôm nay Đại Thú Liệp Chiến là sân khấu để cho bọn hắn trình diễn.
-Mục Trần cười cười,Mạn Đà La cấp cho hắn địa đồ,nhưng đến được đây đã là cực hạn rồi,dựa theo ý định ban đầu,thì mình cũng đã đạt được yêu cầu đề ra rồi,cho nên hiện tại chính là đi dò xét ở nơi khác xem có thể hay không đạt được thêm phần vận khí tốt nữa.
-“Đây cũng chính là lúc,đem thứ đồ chơi này ra sử dụng rồi.”Mục Trần mỉm cười,tiện tay đem Tầm Linh Bàn ra ngoài,sau đó quán chú linh lực vào trong đó,lập tức mặt ngoài của La bàn liền hiện lên Linh Văn,hào quang tách ra,xuất hiện một quang đồ,vòng tròn ánh sáng không ngừng khuếch tán ra.
-Mục Trần và Cửu U đều khẩn trương nhìn vào trên quang đồ,thứ này chính là Tiêu Thanh Vân để lại,trải qua ngàn vạn năm rồi nên không biết còn có bao nhiêu tác dụng,nếu như nó bị hư tổn,thì thật khiến cho người khác không vui à nha.
-Bên cạnh Khâu Sơn nhìn sắc mặt hai người này,cũng hoàn toàn mù mịt,không biết chuyện gì sắp xảy ra.
-Thời gian dần dần trôi qua,nhưng quang hoàn trên la bàn vẫn không ngừng khuếch tán,cũng không thấy có bất kỳ dị tượng nào xuất hiện,khiến cho Mục Trần và Cửu U sắc mặt cũng có chút khó coi.
-Bất quá,ngay khi tưởng chừng như thất bại,thì đột nhiên la bàn chấn động mạnh,màn sáng phía trên hiện lên một điểm chấm đỏ,không ngừng lóe sáng.
-“Ây da,có động tĩnh rồi!”Mục Trần ánh mắt tinh quang chợt lóe.
-Mục Trần vừa dứt lời,ở phương vị khác liền xuất hiện thêm một điểm nhỏ màu đỏ,màu sắc càng đậm hơn điểm trước,hiển nhiên cấp độ càng cao hơn.
-Trong mấy giây ngắn ngủi,Tầm Linh Bàn liền xuất hiện hai tòa di tích ẩn chứ vẫn lạc nguyên khí.
-Loại tốc độ tìm kiếm này,nếu như để cho người khác biết được,bảo đảm thèm đến nhỏ dãi,đây có thể được xem như là một món Thần khí,nhiệm vụ tìm kiếm Vẫn Lạc Nguyên đan lần này,xem ra quá dễ dàng rồi.
-“Đi nào!”
-Mục Trần cùng Cửu U trên mặt tràn đầy sợ hãi lẫn vui mừng,hai người không chút do dự,liền chỉnh đốn đội hình Cửu U vệ,sau đó lập tức như phô thiên cái địa hóa thành lưu quang bay khỏi khu đầm lầy,dựa theo phương hướng mà La bàn chỉ điểm,thẳng tiến mà bay tới.
-Cửu U vệ xuất động,ven đường gặp phải không ít thế lực,liền dọa cho chúng chạy tan tác,Cửu U vệ chiến ý ngút trời chấn nhiếp vô số thế lực.
-Mà ngay cả các thế lực mạnh khác,cũng không dám chính diện mà đối kháng với Cửu U Cung,khôn ngoan chọn lựa tránh đi là tốt nhất,cho dù Cửu U Cung không đáng sợ nhưng sau lưng chính là Đại La Thiên Vực,hàng thật giá thật là đỉnh tiêm thế lực hùng bá một phương,rất nhiều thế lực nảy sinh lòng kiêng kị mà tránh né.
-Lần xuất động này,thuận lợi vượt ngoài dự định,mặc dù vẫn có một chút trở ngại nho nhỏ,nhưng nhìn chung vẫn không ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển của mình.
-Cho nên,sau hai canh giờ,bọn hắn đã đến được vị trí tòa di tích thứ nhất hiện trên quang điểm La bàn.
-Chỉ có điều khiến cho bọn hắn có chút hơi thất vọng,tòa di dích này tìm được so với tòa tam cấp mới có được thì không thể sánh bằng.
-Bất quá mặc dù thất vọng,nhưng mà không có gà cồ thì lấy chim sẻ ăn lót dạ cũng được,so với người khác chạy loạn khắp nơi tìm kiếm thì tốt hơn rất nhiều,cho nên Mục Trần lấy khí thế giống như là phong quyển tàn vân đem vẫn lạc nguyên khí nhanh chóng tinh luyện,vỏn vẹn cũng được hơn 50 khỏa nguyên đan.
-Sau khi thu xong,bọn người Mục Trần không nghỉ ngơi nhanh chóng tiến tới tòa di tích thứ hai trên Tầm Linh Bàn,mà tòa di tích này không khiến cho Mục Trần thất vọng,trình độ cũng sánh ngang với một tòa di tích Tam cấp.
-Chỉ có điều,trên đời làm gì có chuyện dễ dàng mà đạt được thành quả chứ…Lần này rốt cuộc cũng gặp phải chút khó khăn rồi,chính là Thiết Huyết Chiến Tông,trong Bắc giới cũng được xem là một thế lực nhất lưu,tông phái này đặc thù cực kỳ hiếu chiến,ưa thích chinh phạt,được coi như là thế lực cực kỳ kiêng kị đối với nhiều thế lực của Bắc giới.
-Thời điểm Mục Trần nhìn thấy bọn người Thiết Huyết Quân đoàn,chính là biết rõ cuộc chiến này không thể nào tránh khỏi,không chút do dự liền đem Cửu U vệ ngưng tụ thành Chiến ý Chi Linh,ý định nhanh chóng đem quân đoàn Thiết Huyết đánh thành chó nhà có tang,ai mà ngờ..bọn này vừa thấy liền nhanh chóng thoái lui,sau đó xa xa còn vang vọng âm thanh hùng hùng hổ hổ truyền đến.
-“Móa,sáng giờ chưa thu hoạch được gì lại gặp ngay thằng Linh Trận Sự dùng Chiến ý Chi Linh biến thái…”
-Mục Trần nghe thấy tiếng mắng từ xa xa vọng tới,lại nhìn thấy Thiết Huyết quân đoàn nhanh chóng thoái lui,vẻ mặt cũng có chút dở khóc dở cười,bất quá miễn cho chính diện giao phong với Thiết Huyết Chiến Tông thì cầu còn không được,đỡ phải tốn thời gian,mà qua chuyện này Mục Trần cũng xác định được lời đồn quả nhiên độ chính xác không phải là tuyệt đối,đối diện với kẻ địch lớn mạnh hơn mình,thì cho dù hiếu chiến đến mấy cũng chọn cách tẩu vi thượng sách là trên hết.
-Mà khi Thiết Huyết chiến tông bỏ đi,tòa di tích này lại lần nữa rơi vào tay bọn người Mục Trần.
-Tòa di tích Tâm cấp lần này,cũng dâng tặng cho bọn họ thêm 200 khỏa Vẫn Lạc Nguyên Đan,tính tới thời điểm này,thì trong tay bọn người Mục Trần thu hoạch được 600 khỏa Vẫn Lạc Nguyên Đan rồi.
-Loại chiến tích này,dựa theo lời Cửu U nhận định,chính là tuyệt đối vang dội,dù sao chỉ trong thời gian ngắn không thể nào tìm được 3 tòa di tích như vậy,đây chính là sự tình hiếm có từ trước đến nay,trừ khi thế lực khác muốn được như thế,đồng dạng cũng phải có thủ đoạn có thể dò xét được vẫn lạc nguyên khí.
-Hưu..!
-Ngay khi hoàn tất thu hoạch xong tòa di tích này,Mục Trần cùng Cửu U lệnh cho Cửu U vệ nghỉ ngơi một chút để hồi phục,mà hai người lần nữa lấy ra Tầm Linh Bàn tiếp tục dò xét.
-Bất quá ngay khi bọn hắn có ý định tìm kiếm thêm một di tích khác,Cửu U cùng Mục Trần sắc mặt đột nhiên biến đổi,bàn tay khẽ nắm chặt,nhìn vào dị động của khối Thanh Sắc gương đồng hiện ra trong tay,đây chính là tín vật mà Mạn Đà La giao cho chư Vương lúc Đại Thú Liệp Chiến chuẩn bị bắt đầu.
-Mà lúc này,trên gương đồng,hiện lên một Huyết Hồng quang điểm lóe lên dồn dập,đó chính là dấu hiệu cầu cứu cực kỳ nguy cấp.!
-Mục Trần và Cửu U nhìn thấy hiện trạng này,sắc mặt cũng trở nên cực kỳ ngưng trọng.
-Vậy là trong Đại La Thiên Vực,đã có một chi đội do Vương cấp thống lĩnh đã lâm vào tình thế tuyệt cảnh,phải sử dụng gương đồng phát tín hiệu báo động đỏ cầu cứu nguy cấp rồi!
-Đại Thú Liệp Chiến này…quả nhiên là hung hiểm vạn phần mà.!

back top