Dịch giả: Kiet Nguyen
-“Ngao ô…!”
-“Rố..n..g..!”
-Ngay khi không khí đang cực kỳ căng thẳng thì bất ngờ từ xa xôi truyền đến tiếng lang hùng tràn đầy sát ý,khiến cho hầu như các đội nhân mã nơi đây sắc mặt đều đột nhiên kịch biến.
-Bọn họ hoảng sợ nhìn về phía hai nơi phát ra âm thanh kinh hãi đó,hô toáng lên:
-“Đó..chính là Viêm Lang Quân và Thiên Hùng Quân của Thần Các!”
-“Nguyên lai tên Phương Nghị kia cố ý kéo dài thời gian,chính là đợi viện quân kéo đến,chuyến này xem ra Đại La Thiên Vực thê thảm rồi,sợ rằng Cửu U Cung cùng Huyết Ưng Điện một mạng cũng không còn.”
-“Tên Phương Nghị này thật là gian xảo mà..”
-“Nếu Viêm Lang Quân cùng Thiên Hùng Quân xuất hiện,chắc chắn bên trong sẽ có Viêm Lang Chủ và Thiên Hùng chủ,hai người này đều đã bước chân vào cảnh giới Lục Phẩm Chí Tôn,có thêm hai người này xuất chiến,cho dù Mục Trần có thể ngưng luyện ra chiến ý chi linh,thì cũng không thể xoay chuyển được cục diện hiện tại rồi.”
-“Đại La Thiên Vực lần này chắc chắn tổn thất nghiêm trọng rồi đa..!”
….
-Cửu U và Huyết Ưng Vương lúc này đều đang ngẩng đầu nhìn về phía xa xăm trên bầu trời,sắc mặc đều có chút khó coi,nếu như đối phương chỉ có Tử Phách,bọn họ cũng sẽ không cố kỵ cho lắm,mà hiện giờ Thầc Các lại có thêm hai đội nhân mã tiến công,tình thế thật là tiến thoái lưỡng nan.
-Xem ra,cục diện hiện tại đúng là lành ít dữ nhiều.
-“Haha,Từ Bá..!phát hiện con mồi ngon như vậy,mà không báo cho chúng ta cùng hưởng,ăn một mình bây giờ bị mắc nghẹn rồi phải không?”Phía nơi xa xa,âm thanh âm hàn truyền đến,sau đó vô số quang ảnh cuồn cuộn xuất hiện,tạo thành hai cỗ quân đội,hung hăng lăng không mà đứng trên bầu trời,tỏa ra chiến ý kinh người.
-Mà dẫn đầu hai cỗ quân đội,một người tóc đỏ trung niên nam tử,ngửa mặt lên trời cười to,bên trên áo bào có hỏa diễm viêm lang phất phơ.
-“Nếu chúng ta không tới kịp,sợ rằng uy danh của Thần Các đã bị các ngươi làm suy giảm rồi.”Một người khác dẫn đầu quân đội,thân hình ngôi khô tuấn tú đứng sừng sững,giống như thiết tháp khiến người ta có cảm giác sợ hãi,khóe mắt kéo xuống tăng thêm vài phần hung tợn,nhếch miệng cười rộ lên,tựa như một đầu viễn cổ hùng thú.
-Từ Bá nghe được hai người cười nhạo,sắc mặt nổi giận đến đỉnh điểm,nhưng vẫn không trả lời,chỉ hừ lạnh một tiếng,bởi vì hắn biết,nếu như Viêm Lang Quân và Thiên Hùng Quân không đến kịp,sợ rằng hôm nay hắn phải trả cái giá thật đắt mới có thể nuốt chửng được Huyết Ưng Điện cùng Cửu U Cung.
-“Thật là làm phiền hai vị ra mặt.!”
-Phía dưới,Phương Nghị mỉm cười nhìn hai cỗ quân đội,cười nói:”Chuyện này ảnh hưởng đến uy danh của Thần Các,danh tiếng cá nhân đều không đáng nhắc tới,hai vị sơn chủ nhận được tin tức đến viện trợ kịp thời,lần này trở về ta sẽ bẩm báo đến Các chủ công lao của hai vị.”
-“Haha,đúng là Phương đại nhân biết nói chuyện…!”
-Viêm Lang chủ cười to một tiếng,ánh mắt lợi hại nhìn về thân ảnh máu tươi đầy người,có chút chật vật của Phương Nghị,nhất thời cảm thấy kinh dị,sau đó ánh mắt dời về phía Mục Trần đang đứng đối diện,vẻ kinh ngạc càng tăng thêm một phần.
-Với thực lực của Phương Nghị,ở trong Bắc giới thế hệ trẻ tuổi,hầu như tồn tại vô địch thiên hạ,vậy mà lại bị một thanh niên so với Phương Nghị còn nhỏ tuổi hơn ép cho chật vật đến như vậy,khiến cho Viêm Lang chủ cảm thấy ngạc nhiên khó hiểu.
-“Tiểu tử này là ai?Có thể khiến ngươi chật vật thế này?”Viêm Lang chủ kinh ngạc nói.
-Phương Nghị ánh mắt băng hàn quét nhìn Mục Trần thản nhiên nói:”Hắn chính là hắc mã mới nổi,gần đây gây xôn xao dư luận ở Bắc giới..:Mục Trần.Ngài cũng chớ xem thường hắn,nếu bàn luận về thiên phú điều khiển chiến ý,chỉ sợ ngài cũng không bì kịp hắn,bởi vì hắn có thể đem chiến ý của Cửu U Vệ ngưng luyện thành Chiến Ý chi linh…”
-“A..!”
-Nghe được chuyện đó,không chỉ có Viêm Lang chủ lộ vẻ kinh ngạc,mà ngay cả Thiên Hùng chủ cũng dùng đôi mắt kinh dị nhìn về phía Mục Trần,bọn hắn chính là đô thống của quân đội,tự nhiên hiểu rõ Chiến ý chi linh đại biểu cho thân phận gì,đối với các thế lực chiến đấu bằng quân đội như vậy,điều đó giống như có được sự trợ giúp của thần.
-Đương nhiên,điều người khác cảm thấy kiêng kỵ,chính là chiến ý chi linh đại biểu cho thân phận đã bước vào Chiến Trận sư,cho dù mới bước vào sơ cấp,sức ảnh hưởng chưa được bao nhiêu phần,nhưng một khi có thêm thời gian phát triển,không thể nghi ngờ chính là nỗi kinh hoàng của tất cả thế lực.
-Một gã Chiến Trận sự,mặc dù chỉ là sơ cấp Chiến Trận sư,chỉ cần nắm trong tay một chi quân đội,như vậy sức chiến đấu sẽ tăng lên gấp nhiều lần.
-“Khó trách ngươi lại phát tín hiệu cầu cứu khẩn cấp thế này.”Thiên Hùng chủ hắng giọng lên tiếng,ánh mắt dữ tợn đảo quét trên người Mục Trần,mặc dù thực lực của Mục Trần không đáng để cho hắn bận tâm,nhưng với tiềm lực Chiến Trận sư,đủ để uy hiếp đến hắn,nếu như có cơ hội,tốt nhất là nên triệt để tiêu diệt tên này.
-Phương Nghị cười cười,mặc dù trên người đầy máu tươi,nhưng vẫn mang chút tiêu sái,ánh mắt như lưỡi đao,nhìn thẳng vào Mục Trần,cười nói:”Tuy rằng trận chiến vừa rồi ngươi biểu hiện cũng không tệ,bất quá lúc này,ngươi không có cơ hội mà thể hiện nữa đâu.”
-Phương Nghị tâm tính đã bình tĩnh trở lại,tuy nói vừa nãy chiến đầu khiến hắn có chút kinh sợ,nhưng lúc này mọi thứ đã xong rồi,Mục Trần chắc chắn sẽ chôn thây tại nơi này,những thành quả trước đây của hắn,cũng sẽ tan thành mây khói.
-Ở Bắc giới đại lục này,chẵng ai rãnh hơi mà đi tưởng nhớ đến một người đã chết.
-Mục Trần khẽ cau mày,hiện tại Thần Các ba đại sơn chủ đều có mặt,ba chi quân đội đã bao bọc xung quanh,trước mặt đội ngũ như thế,căn bản không có đường trốn thoát.
-Vút..!
-Cửu U đột ngột xuất hiện bên cạnh Mục Trần,khuôn mặt ngưng trọng,thấp giọng hỏi:”Làm sao bây giờ?Nếu như chúng ta liều mạng đánh trả,có thể mở ra một con đường máu trốn thoát,nhưng không có khả năng mang theo người của Huyết Ưng Điện đi cùng.”
-Bằng vào năng lực điều khiển chiến ý của Mục Trần,mặc dù đối phương trùng trùng điệp điệp bao vây,nhưng nếu như bọn hắn liều mạng vẫn có thể xông ra ngoài,nhưng người của Huyết Ưng Điện chắc chắn sẽ bị bọn chúng cấu xé đến xương cũng không còn.
-“Haha,như thế nào?Các ngươi định bỏ rơi Huyết Ưng Điện mà bỏ chạy sao?Nếu chuyện này mà truyền ra bên ngoài,ta tin chắc rằng Cửu U Cung của ngươi không còn đất sống bên trong Đại La Thiên Vực?”Bất quá,không đợi Mục Trần trả lời,Phương Nghị mỉm cười nói lớn,hiển nhiên đã nhìn thấu ý đồ của Cửu U.
-Cửu U đôi mắt đẹp âm hàn,tên Phương Nghị này thật là xảo trá,lời này nói ra sẽ khiến cho Huyết Ưng Điện có tâm tư bất mãn.
-“Cửu U Vương,Mục Vương…nếu có cơ hội các ngươi cứ rời đi,chỉ cần sau này có thể thay Huyết Ưng Điện ta báo thù là ta mãn nguyện rồi.!”Huyết Ưng Vương thanh âm đột nhiên vang lên,khuôn mặt lạnh lùng nhìn Phương Nghị,sau đó chuyển hướng về phía Mục Trần và Cửu U nói.Sự tình bất hòa trước đây cũng trở nên nhu hòa đi rất nhiều.
-Huyết Ưng Vương tuy nói lòng dạ không được rộng lượng cho lắm,nhưng cũng không phải là kẻ ngu dốt,bằng không cũng không thể trở thành một trong Thập Vương của Đại La Thiên Vực,cho nên tâm tư của tên Phương Nghị kia,hắn không để vào mắt,dùng tâm trí của hắn,dĩ nhiên không để cho tên tiểu tử Phương Nghị kia đạt được như ý.
-“Haha…không hổ là Huyết Ưng Vương..quả thật rất quyết đoán.!”
-Phương Nghị cười nhạt nói:”Nếu như vậy,thời điểm Cửu U Cung đột phá vòng vây,cũng chính là lúc Huyết Ưng Điện của ngươi nói lời vĩnh biệt với thiên địa đi.”
-“Ngươi cứ thử xem,ta có chết thì các ngươi cũng chẵng sống được bao nhiêu người đâu.!”Huyết Ưng Vương lạnh giọng nói,hàn ý phát ra khiến người nghe rét đến thấu xương.
-Phương Nghị thân thể chậm rãi bay lên cao,ánh mắt như chim ưng nhìn về các thế lực đang vây xung quanh xem náo nhiệt,thản nhiên nói:”Hôm nay chính là sinh tử quyết chiến giữa Đại La Thiên Vực và Thần Các,mong chư vị nhanh chóng rời khỏi.”
-Các thế lực xung quanh nghe thế,trong lòng đều cảm thấy rùng mình,nội tâm dĩ nhiên hiểu được Phương Nghị đang muốn dọn bãi để chuẩn bị động thủ,đề phòng những người khác thừa nước đục thả câu.Nhanh chóng,vô số thân ảnh phóng thăng lên trời,sau đó thối lui thật xa.
-Cửu U nhìn một màn này,chân mày lá liễu khẽ nhíu lại,ánh mắt xinh đẹp hơi rung động,hiển nhiên đang do dự có nên bỏ lại Huyết Ưng Điện mà rời đi hay không.
-Bất quá,ngay lúc còn do dự,bên cạnh Mục Trần hai mắt đang cau lại,khẽ giãn ra,khóe môi hơi nhếch lên,thân thể đang căng thẳng cũng thả lỏng một chút.
-Hắn ngẩng đầu,nhìn về phía Phương Nghị cười nói:”Ngươi cho rằng hôm nay các ngươi có thể tiêu diệt được chúng ta hay sao.”
-Phương Nghị sắc mặt lạnh lùng,ngưng trọng nhìn về Mục Trần đang bình tĩnh nói:”Chẵng lẽ ngươi cho rằng khả năng của mình có thể xoay chuyển được cục diện hiện tại hay sao?Ngươi bây giờ,linh lực trong cơ thể chẵng còn được bao nhiêu thành mà còn dám phách lối..Dưới trạng thái của ngươi hiện giờ,ta xem ngươi có thể khống chế chiến ý tới trình độ nào?”
-“Nếu là người sáng suốt,ta khuyên ngươi nên thúc thủ chịu trói,miễn cho Cửu U Vệ trong tay ngươi toàn bộ bị hủy diệt.”
-Mục Trần cười cười nói:”Chúng ta sẽ không bỏ rơi Huyết Ưng Điện như ngươi suy nghĩ đâu.”
-Lời vừa nói ra,khiến cho Huyết Ưng vệ trong sơn cốc triệt để bạo động,vô số ánh mắt cảm kích chợt lóe lên,thậm chí ngay cả Huyết Ưng Vương cùng Ngô Thiên sắc mặt đều có chút phức tạp.
-Bọn họ cùng Mục Trần quan hệ cực kỳ xấu,nhưng bọn hắn không nghĩ đến thời điểm này,Mục Trần vẫn giữ nguyên ý định cứu viện bọn hắn.
-“Chỉ bằng vào một mình ngươi..?To mồm không biết ngượng!”Phương Nghị khóe miệng cong lên,ánh mắt mỉa mai,mà đồng thời Viêm Lang Chủ và Thiên Hùng Chủ vẻ mặt cũng tràn đầy tiếu ý,mắt nhìn xuống Mục Trần tựa hồ muốn xem tên này có thể làm nên trò trống gì.
-Mục Trần ngẩng đầu,cười nói:”Haha..Ngươi nghĩ rằng ta là đầu heo giống ngươi hay sao?Nguyện ý chơi đùa với ngươi lâu như vậy,để ngươi kéo dài thời gian đợi viện binh kéo đến.!”
-Phương Nghị ánh mắt ngưng trọng,thần sắc nghi hoặc chăm chú nhìn về phía Mục Trần.
-“Biết kéo dài thời gian chờ viện quân chạy đến,không phải chỉ mình ngươi biết nghĩ đến.”
-Mục Trần mỉm cười,chợt ngón tay của hắn chỉ về hướng xa xăm trên bầu trời,nói lớn:”Ngươi thật là ngu mà..Lúc này ta nói cho ngươi biết…viện quân của ta so với ngươi còn mạnh hơn không ít.!”
-Rầm rập! Rầm rập!
-Ở phía xa xa,đột nhiên chấn động,vô số cường giả hoảng sợ ngẩng đầu,nội tâm vô cùng chấn động,mơ hồ nhìn thấy xa xa có ba đạo quân đội trùng trùng điệp điệp như lưu quang phô thiên cái địa cuốn tới.
-Mà đứng đầu ba đạo quân đội,xuất hiện ba đạo nhân ảnh,linh lực phát ra cuồn cuộn,mặc dù ở xa nhưng uy áp sớm đã lan nhanh tới.
“Đại La Thiên Vực…Liệt Sơn Điện!”
“Đại La Thiên Vực…Hồng Nhai Động!”
“Đại La Thiên Vực…Linh Kiếm Sơn!”
-Ba đại âm thanh hùng hồn truyền đến,như sấm sét vang vọng giữa thiên địa,không gian xung quan kịch liệt nhộn nhạo,thậm chí ngay cả Viêm Lang chủ cùng Thiên Hùng chủ lúc này sắc mặt cũng nhanh chóng kịch biến.
-“Thằng nào đụng đến người của Đại La Thiên Vực…bất kể là ai đều phải CHẾT!”
P/s: Từ chương này trở đi,sẽ thay đổi tính cách của Mục Trần bá đạo một chút,chứ nó hiền quá,kiểu này khó kiếm dc nhiều vợ.Hehe
-“Ngao ô…!”
-“Rố..n..g..!”
-Ngay khi không khí đang cực kỳ căng thẳng thì bất ngờ từ xa xôi truyền đến tiếng lang hùng tràn đầy sát ý,khiến cho hầu như các đội nhân mã nơi đây sắc mặt đều đột nhiên kịch biến.
-Bọn họ hoảng sợ nhìn về phía hai nơi phát ra âm thanh kinh hãi đó,hô toáng lên:
-“Đó..chính là Viêm Lang Quân và Thiên Hùng Quân của Thần Các!”
-“Nguyên lai tên Phương Nghị kia cố ý kéo dài thời gian,chính là đợi viện quân kéo đến,chuyến này xem ra Đại La Thiên Vực thê thảm rồi,sợ rằng Cửu U Cung cùng Huyết Ưng Điện một mạng cũng không còn.”
-“Tên Phương Nghị này thật là gian xảo mà..”
-“Nếu Viêm Lang Quân cùng Thiên Hùng Quân xuất hiện,chắc chắn bên trong sẽ có Viêm Lang Chủ và Thiên Hùng chủ,hai người này đều đã bước chân vào cảnh giới Lục Phẩm Chí Tôn,có thêm hai người này xuất chiến,cho dù Mục Trần có thể ngưng luyện ra chiến ý chi linh,thì cũng không thể xoay chuyển được cục diện hiện tại rồi.”
-“Đại La Thiên Vực lần này chắc chắn tổn thất nghiêm trọng rồi đa..!”
….
-Cửu U và Huyết Ưng Vương lúc này đều đang ngẩng đầu nhìn về phía xa xăm trên bầu trời,sắc mặc đều có chút khó coi,nếu như đối phương chỉ có Tử Phách,bọn họ cũng sẽ không cố kỵ cho lắm,mà hiện giờ Thầc Các lại có thêm hai đội nhân mã tiến công,tình thế thật là tiến thoái lưỡng nan.
-Xem ra,cục diện hiện tại đúng là lành ít dữ nhiều.
-“Haha,Từ Bá..!phát hiện con mồi ngon như vậy,mà không báo cho chúng ta cùng hưởng,ăn một mình bây giờ bị mắc nghẹn rồi phải không?”Phía nơi xa xa,âm thanh âm hàn truyền đến,sau đó vô số quang ảnh cuồn cuộn xuất hiện,tạo thành hai cỗ quân đội,hung hăng lăng không mà đứng trên bầu trời,tỏa ra chiến ý kinh người.
-Mà dẫn đầu hai cỗ quân đội,một người tóc đỏ trung niên nam tử,ngửa mặt lên trời cười to,bên trên áo bào có hỏa diễm viêm lang phất phơ.
-“Nếu chúng ta không tới kịp,sợ rằng uy danh của Thần Các đã bị các ngươi làm suy giảm rồi.”Một người khác dẫn đầu quân đội,thân hình ngôi khô tuấn tú đứng sừng sững,giống như thiết tháp khiến người ta có cảm giác sợ hãi,khóe mắt kéo xuống tăng thêm vài phần hung tợn,nhếch miệng cười rộ lên,tựa như một đầu viễn cổ hùng thú.
-Từ Bá nghe được hai người cười nhạo,sắc mặt nổi giận đến đỉnh điểm,nhưng vẫn không trả lời,chỉ hừ lạnh một tiếng,bởi vì hắn biết,nếu như Viêm Lang Quân và Thiên Hùng Quân không đến kịp,sợ rằng hôm nay hắn phải trả cái giá thật đắt mới có thể nuốt chửng được Huyết Ưng Điện cùng Cửu U Cung.
-“Thật là làm phiền hai vị ra mặt.!”
-Phía dưới,Phương Nghị mỉm cười nhìn hai cỗ quân đội,cười nói:”Chuyện này ảnh hưởng đến uy danh của Thần Các,danh tiếng cá nhân đều không đáng nhắc tới,hai vị sơn chủ nhận được tin tức đến viện trợ kịp thời,lần này trở về ta sẽ bẩm báo đến Các chủ công lao của hai vị.”
-“Haha,đúng là Phương đại nhân biết nói chuyện…!”
-Viêm Lang chủ cười to một tiếng,ánh mắt lợi hại nhìn về thân ảnh máu tươi đầy người,có chút chật vật của Phương Nghị,nhất thời cảm thấy kinh dị,sau đó ánh mắt dời về phía Mục Trần đang đứng đối diện,vẻ kinh ngạc càng tăng thêm một phần.
-Với thực lực của Phương Nghị,ở trong Bắc giới thế hệ trẻ tuổi,hầu như tồn tại vô địch thiên hạ,vậy mà lại bị một thanh niên so với Phương Nghị còn nhỏ tuổi hơn ép cho chật vật đến như vậy,khiến cho Viêm Lang chủ cảm thấy ngạc nhiên khó hiểu.
-“Tiểu tử này là ai?Có thể khiến ngươi chật vật thế này?”Viêm Lang chủ kinh ngạc nói.
-Phương Nghị ánh mắt băng hàn quét nhìn Mục Trần thản nhiên nói:”Hắn chính là hắc mã mới nổi,gần đây gây xôn xao dư luận ở Bắc giới..:Mục Trần.Ngài cũng chớ xem thường hắn,nếu bàn luận về thiên phú điều khiển chiến ý,chỉ sợ ngài cũng không bì kịp hắn,bởi vì hắn có thể đem chiến ý của Cửu U Vệ ngưng luyện thành Chiến Ý chi linh…”
-“A..!”
-Nghe được chuyện đó,không chỉ có Viêm Lang chủ lộ vẻ kinh ngạc,mà ngay cả Thiên Hùng chủ cũng dùng đôi mắt kinh dị nhìn về phía Mục Trần,bọn hắn chính là đô thống của quân đội,tự nhiên hiểu rõ Chiến ý chi linh đại biểu cho thân phận gì,đối với các thế lực chiến đấu bằng quân đội như vậy,điều đó giống như có được sự trợ giúp của thần.
-Đương nhiên,điều người khác cảm thấy kiêng kỵ,chính là chiến ý chi linh đại biểu cho thân phận đã bước vào Chiến Trận sư,cho dù mới bước vào sơ cấp,sức ảnh hưởng chưa được bao nhiêu phần,nhưng một khi có thêm thời gian phát triển,không thể nghi ngờ chính là nỗi kinh hoàng của tất cả thế lực.
-Một gã Chiến Trận sự,mặc dù chỉ là sơ cấp Chiến Trận sư,chỉ cần nắm trong tay một chi quân đội,như vậy sức chiến đấu sẽ tăng lên gấp nhiều lần.
-“Khó trách ngươi lại phát tín hiệu cầu cứu khẩn cấp thế này.”Thiên Hùng chủ hắng giọng lên tiếng,ánh mắt dữ tợn đảo quét trên người Mục Trần,mặc dù thực lực của Mục Trần không đáng để cho hắn bận tâm,nhưng với tiềm lực Chiến Trận sư,đủ để uy hiếp đến hắn,nếu như có cơ hội,tốt nhất là nên triệt để tiêu diệt tên này.
-Phương Nghị cười cười,mặc dù trên người đầy máu tươi,nhưng vẫn mang chút tiêu sái,ánh mắt như lưỡi đao,nhìn thẳng vào Mục Trần,cười nói:”Tuy rằng trận chiến vừa rồi ngươi biểu hiện cũng không tệ,bất quá lúc này,ngươi không có cơ hội mà thể hiện nữa đâu.”
-Phương Nghị tâm tính đã bình tĩnh trở lại,tuy nói vừa nãy chiến đầu khiến hắn có chút kinh sợ,nhưng lúc này mọi thứ đã xong rồi,Mục Trần chắc chắn sẽ chôn thây tại nơi này,những thành quả trước đây của hắn,cũng sẽ tan thành mây khói.
-Ở Bắc giới đại lục này,chẵng ai rãnh hơi mà đi tưởng nhớ đến một người đã chết.
-Mục Trần khẽ cau mày,hiện tại Thần Các ba đại sơn chủ đều có mặt,ba chi quân đội đã bao bọc xung quanh,trước mặt đội ngũ như thế,căn bản không có đường trốn thoát.
-Vút..!
-Cửu U đột ngột xuất hiện bên cạnh Mục Trần,khuôn mặt ngưng trọng,thấp giọng hỏi:”Làm sao bây giờ?Nếu như chúng ta liều mạng đánh trả,có thể mở ra một con đường máu trốn thoát,nhưng không có khả năng mang theo người của Huyết Ưng Điện đi cùng.”
-Bằng vào năng lực điều khiển chiến ý của Mục Trần,mặc dù đối phương trùng trùng điệp điệp bao vây,nhưng nếu như bọn hắn liều mạng vẫn có thể xông ra ngoài,nhưng người của Huyết Ưng Điện chắc chắn sẽ bị bọn chúng cấu xé đến xương cũng không còn.
-“Haha,như thế nào?Các ngươi định bỏ rơi Huyết Ưng Điện mà bỏ chạy sao?Nếu chuyện này mà truyền ra bên ngoài,ta tin chắc rằng Cửu U Cung của ngươi không còn đất sống bên trong Đại La Thiên Vực?”Bất quá,không đợi Mục Trần trả lời,Phương Nghị mỉm cười nói lớn,hiển nhiên đã nhìn thấu ý đồ của Cửu U.
-Cửu U đôi mắt đẹp âm hàn,tên Phương Nghị này thật là xảo trá,lời này nói ra sẽ khiến cho Huyết Ưng Điện có tâm tư bất mãn.
-“Cửu U Vương,Mục Vương…nếu có cơ hội các ngươi cứ rời đi,chỉ cần sau này có thể thay Huyết Ưng Điện ta báo thù là ta mãn nguyện rồi.!”Huyết Ưng Vương thanh âm đột nhiên vang lên,khuôn mặt lạnh lùng nhìn Phương Nghị,sau đó chuyển hướng về phía Mục Trần và Cửu U nói.Sự tình bất hòa trước đây cũng trở nên nhu hòa đi rất nhiều.
-Huyết Ưng Vương tuy nói lòng dạ không được rộng lượng cho lắm,nhưng cũng không phải là kẻ ngu dốt,bằng không cũng không thể trở thành một trong Thập Vương của Đại La Thiên Vực,cho nên tâm tư của tên Phương Nghị kia,hắn không để vào mắt,dùng tâm trí của hắn,dĩ nhiên không để cho tên tiểu tử Phương Nghị kia đạt được như ý.
-“Haha…không hổ là Huyết Ưng Vương..quả thật rất quyết đoán.!”
-Phương Nghị cười nhạt nói:”Nếu như vậy,thời điểm Cửu U Cung đột phá vòng vây,cũng chính là lúc Huyết Ưng Điện của ngươi nói lời vĩnh biệt với thiên địa đi.”
-“Ngươi cứ thử xem,ta có chết thì các ngươi cũng chẵng sống được bao nhiêu người đâu.!”Huyết Ưng Vương lạnh giọng nói,hàn ý phát ra khiến người nghe rét đến thấu xương.
-Phương Nghị thân thể chậm rãi bay lên cao,ánh mắt như chim ưng nhìn về các thế lực đang vây xung quanh xem náo nhiệt,thản nhiên nói:”Hôm nay chính là sinh tử quyết chiến giữa Đại La Thiên Vực và Thần Các,mong chư vị nhanh chóng rời khỏi.”
-Các thế lực xung quanh nghe thế,trong lòng đều cảm thấy rùng mình,nội tâm dĩ nhiên hiểu được Phương Nghị đang muốn dọn bãi để chuẩn bị động thủ,đề phòng những người khác thừa nước đục thả câu.Nhanh chóng,vô số thân ảnh phóng thăng lên trời,sau đó thối lui thật xa.
-Cửu U nhìn một màn này,chân mày lá liễu khẽ nhíu lại,ánh mắt xinh đẹp hơi rung động,hiển nhiên đang do dự có nên bỏ lại Huyết Ưng Điện mà rời đi hay không.
-Bất quá,ngay lúc còn do dự,bên cạnh Mục Trần hai mắt đang cau lại,khẽ giãn ra,khóe môi hơi nhếch lên,thân thể đang căng thẳng cũng thả lỏng một chút.
-Hắn ngẩng đầu,nhìn về phía Phương Nghị cười nói:”Ngươi cho rằng hôm nay các ngươi có thể tiêu diệt được chúng ta hay sao.”
-Phương Nghị sắc mặt lạnh lùng,ngưng trọng nhìn về Mục Trần đang bình tĩnh nói:”Chẵng lẽ ngươi cho rằng khả năng của mình có thể xoay chuyển được cục diện hiện tại hay sao?Ngươi bây giờ,linh lực trong cơ thể chẵng còn được bao nhiêu thành mà còn dám phách lối..Dưới trạng thái của ngươi hiện giờ,ta xem ngươi có thể khống chế chiến ý tới trình độ nào?”
-“Nếu là người sáng suốt,ta khuyên ngươi nên thúc thủ chịu trói,miễn cho Cửu U Vệ trong tay ngươi toàn bộ bị hủy diệt.”
-Mục Trần cười cười nói:”Chúng ta sẽ không bỏ rơi Huyết Ưng Điện như ngươi suy nghĩ đâu.”
-Lời vừa nói ra,khiến cho Huyết Ưng vệ trong sơn cốc triệt để bạo động,vô số ánh mắt cảm kích chợt lóe lên,thậm chí ngay cả Huyết Ưng Vương cùng Ngô Thiên sắc mặt đều có chút phức tạp.
-Bọn họ cùng Mục Trần quan hệ cực kỳ xấu,nhưng bọn hắn không nghĩ đến thời điểm này,Mục Trần vẫn giữ nguyên ý định cứu viện bọn hắn.
-“Chỉ bằng vào một mình ngươi..?To mồm không biết ngượng!”Phương Nghị khóe miệng cong lên,ánh mắt mỉa mai,mà đồng thời Viêm Lang Chủ và Thiên Hùng Chủ vẻ mặt cũng tràn đầy tiếu ý,mắt nhìn xuống Mục Trần tựa hồ muốn xem tên này có thể làm nên trò trống gì.
-Mục Trần ngẩng đầu,cười nói:”Haha..Ngươi nghĩ rằng ta là đầu heo giống ngươi hay sao?Nguyện ý chơi đùa với ngươi lâu như vậy,để ngươi kéo dài thời gian đợi viện binh kéo đến.!”
-Phương Nghị ánh mắt ngưng trọng,thần sắc nghi hoặc chăm chú nhìn về phía Mục Trần.
-“Biết kéo dài thời gian chờ viện quân chạy đến,không phải chỉ mình ngươi biết nghĩ đến.”
-Mục Trần mỉm cười,chợt ngón tay của hắn chỉ về hướng xa xăm trên bầu trời,nói lớn:”Ngươi thật là ngu mà..Lúc này ta nói cho ngươi biết…viện quân của ta so với ngươi còn mạnh hơn không ít.!”
-Rầm rập! Rầm rập!
-Ở phía xa xa,đột nhiên chấn động,vô số cường giả hoảng sợ ngẩng đầu,nội tâm vô cùng chấn động,mơ hồ nhìn thấy xa xa có ba đạo quân đội trùng trùng điệp điệp như lưu quang phô thiên cái địa cuốn tới.
-Mà đứng đầu ba đạo quân đội,xuất hiện ba đạo nhân ảnh,linh lực phát ra cuồn cuộn,mặc dù ở xa nhưng uy áp sớm đã lan nhanh tới.
“Đại La Thiên Vực…Liệt Sơn Điện!”
“Đại La Thiên Vực…Hồng Nhai Động!”
“Đại La Thiên Vực…Linh Kiếm Sơn!”
-Ba đại âm thanh hùng hồn truyền đến,như sấm sét vang vọng giữa thiên địa,không gian xung quan kịch liệt nhộn nhạo,thậm chí ngay cả Viêm Lang chủ cùng Thiên Hùng chủ lúc này sắc mặt cũng nhanh chóng kịch biến.
-“Thằng nào đụng đến người của Đại La Thiên Vực…bất kể là ai đều phải CHẾT!”
P/s: Từ chương này trở đi,sẽ thay đổi tính cách của Mục Trần bá đạo một chút,chứ nó hiền quá,kiểu này khó kiếm dc nhiều vợ.Hehe