Chương 81
Thời gian dần trôi trong bận rộn, trong nháy mắt Lâm Thanh Uyển đã mang thai hơn 7 tháng sắp sang tháng thứ 8.
Trong nhà phòng ở đã gần được xây dựng xong, chỉ còn một chút việc nhỏ, Dương Thiết Trụ bắt đầu mời thợ mộc làm gia dụng.
Mời Thôi thợ mộc, người đã từng làm đồ mấy lần cho Lâm Thanh Uyển, Thôi thợ mộc người thành thật mà miệng cũng kín, trước khi ông đến có dặn ông đừng nói cho người khác biết, vì vậy ông không nói cho ai cả, kể cả vợ mình cũng không nói, suốt ngày mang theo con trai và đồ đệ tới cửa vùi đầu làm việc.
Lâm Thanh Uyển mấy lần muốn đi xem phòng ở thế nào nhưng Dương Thiết Trụ không cho nàng đi. Nói bên trong đó hỗn độn, nàng lại bụng lớn, va chạm sẽ không tốt. Hơn nữa phụ nhân mang thai là không được động thổ trong nhà, sợ kinh ngạc thai thần, chỉ là ở thôn Lạc Hạp này không quá chú ý cái này, nhưng mà kiêng được vẫn tốt.
Đến ngày phòng ở được làm xong, Dương Thiết Trụ mới bồi Lâm Thanh Uyển lại đây nhìn.
Chỉnh thể phòng ở được cấu tạo không khác lắm so với tưởng tượng của Lâm Thanh Uyển.
Là một viện lớn, trước mặt là ba gian chính phòng, bên trái là một dãy ba gian nhà ngói rộng, bên trong làm giường lò là có thể ở. Phía bên phải cũng là ba gian nhà ngói, theo thứ tự là phòng bếp, phòng tạp vật, còn có một gian phòng tắm. Trong sân có lều gia súc, chỗ để xe la và có một cái giếng.
Nền sân được làm bằng đá xanh phẳng, đây là trước lúc xây phòng Lục thúc đề nghị. Ông nghĩ thầm tường viện còn dùng rất nhiều tiền, bên trong phòng ở cũng không kém, cũng không thiếu tiền làm cái mặt sân, ông đề nghị Dương Thiết Trụ mua một ít tấm đá xanh về lát.
Vừa vặn Lâm Thanh Uyển đang buồn rầu nơi này không có xi – măng đây, mưa một chút là trong sân đầy bùn đất. Lại nghe Dương Thiết Trụ truyền đạt tấm đá bản không đắt, vội vàng đồng ý làm đá luôn.
Đi vào chính phòng, chính giữa là một gian nhà chính, gian nhà chính này thiết kế không giống với các phòng ở thôn Lạc Hạp đặt giường lò, mà là thiết kế theo đúng nghĩa phòng chính, vị trí chính giữa là một vách tường lớn, trên vách tường có thể để vẽ câu đối gì đó, cũng có thể để bài vị tổ tông, nhưng hiện tại bọn họ chưa phải làm vậy. Ngay cả trung đường cũng chưa mua, đợi khi nào mua vật dụng mới mua
Phía dưới trung đường là một cái bàn trà và một cái bàn vuông, hai bên đặt hai ghế bành. Phía dưới hai bên, mỗi bên có bốn chiếc ghế bành. Những gia cụ này đều là Thôi thợ mộc mấy ngày nay làm ra, nghe Dương Thiết Trụ nói, đồ mộc mấy hôm nữa sẽ làm xong.
Bên tay phải gian phía tây thiết kế rộng mở, ở giữa không có ngăn cách, bên trong là một bàn tròn bát tiên lớn, bên cửa sổ để bàn nhỏ, về sau sẽ đặt vật trang trí vào, trên tường cũng sẽ treo một ít bức vẽ, chỉ là bây giờ còn trống không.
Đông gian bên kia chính là phong cách thôn Lạc Hạp, dọc theo tường có một dãy giường lò, kề bên tường một bên là hai thanh ghế bành và bàn nhỏ, dưới cửa sổ là một cái bàn trà, mặt trên không có đặt thứ gì.
Trên kháng có tủ giường lò, kháng trác, Lâm Thanh Uyển vừa nhìn vừa sờ gia cụ. Tay nghề Thôi thợ mộc quả thật không tệ, bên trên còn khắc một ít hoa văn Cát Tường.
Gia cụ đều là gỗ thô, Thôi thợ mộc vốn nói muốn quét sơn, Lâm Thanh Uyển không cần, bảo cho Dương Thiết Trụ nói với hắn bảo trì màu gỗ gốc, cho nên Thôi thợ mộc chỉ quét dầu lên thôi. Nhìn qua, vừa mộc mạc lại thanh nhã, dù sao thì Lâm Thanh Uyển vẫn thấy so với sơn đỏ dễ nhìn hơn.
Vật liệu gỗ chặt chẽ, chất liệu gì Lâm Thanh Uyển không biết, nhan sắc rất tự nhiên bày biện ra một loại không ra hồng hay nâu.
Tây gian bên kia còn có một gian phòng ngoài giản dị, từ nơi đó thông đến mặt sau. Ở phòng ngoài này có một cánh cửa, nếu như đóng cánh cửa này là không nhìn ra được nơi này có gì hơn người.
Đến mặt sau, đập vào mắt chính là một đình viện không lớn. Nói là đình viện kỳ thật thực đơn sơ, chính là dùng gạch xanh làm thành một tiểu viện. Bên trái là Đông sương phòng, phía bên phải là Tây sương phòng, mỗi sương phòng là hai gian ốc. Trong đó Tây sương có một gian là phòng ăn, nhỏ hơn phòng bếp phía trước, nhưng bên trong có đầy đủ hết lò bếp, ngăn tủ. Ba gian khác là phòng ở, bên trong có giường lò, có tủ giường lò, tủ quần áo.
Đối diện trước mắt dãy ba gian phòng là chính phòng, phía dưới chính giữa vách tường có một bàn tròn, trên vách tường dùng để treo trang trí hoặc thêu phẩm. Lâm Thanh Uyển muốn thêu một bộ thêu lớn treo lên, chỉ là hiện tại không rảnh, một năm tới chắc cũng không rảnh, chỉ có thể dự tính mua một bức họa treo lên đỡ trống.
Chính giữa nhà chính đặt một chiếc bàn tròn bát tiên, bình thường có thể dùng để ăn cơm. Đông gian là phòng ngủ, bên trong có giường lò, có ngăn tủ, kề bên phía dưới cửa sổ là bàn trang điểm của Lâm Thanh Uyển, bên bàn trang điểm có bàn để mấy thứ trang trí hay lọ hoa gì đó.
Tây gian Lâm Thanh Uyển dùng để làm phòng khách, gần cửa sổ là dãy giường lò, dựa vào vách tường đặt một cái bàn và mấy chiếc ghế bành, còn một vị trí trống bên cạnh Lâm Thanh Uyển để giá thêu.
Vì để tiện cho việc tắm rửa, trước sau hai gian Đông gian, Lâm Thanh Uyển đều làm một cái phòng nhỏ dùng để làm phòng tắm, bên trong có bếp lò, có thùng tắm.
Hiện tại điều kiện nơi này chỉ được vậy thôi, có thể làm được như thế đã là cực kỳ khó được.
Trong phòng cửa sổ còn chưa làm, cổ đại không giống hiện đại cửa sổ đều làm bằng inox hoặc là hợp kim nhôm, mua về gắn là xong, nơi này phải cần thợ mộc làm từng chút một.
Lúc này Thôi thợ mộc đang cùng con trai làm cửa sổ, cửa sổ là mộc cách hoa song. Lâm Thanh Uyển dí sát vào nhìn thấy hoa văn rất xinh đẹp. Nàng chân tâm cảm thán tay nghề các công tượng cổ đại rất tinh xảo, một cái cửa sổ mà có thể làm mỹ quan như thế.
Sau khi xem xong, Lâm Thanh Uyển lại đi hậu viện. Hậu viện lúc trước nàng yêu cầu phân hai bộ phận, một phần là nối tiếp phía trước, từ một cái cửa nhỏ bên cạnh Đông sương xuyên qua. Nơi này có vườn rau, có giếng nước, có chuồng gà chuồng heo. Được rồi, chỗ này tạm thời không có công phu đi chăm, đợi sau này hãy nói.
Còn có hai cây táo, theo Dương Thiết Trụ nói cây này là chuyển từ nơi khác đến, muốn năm này có quả là không cần nghĩ, chắc phải đợi một hai năm.
Một phần khác là phân xưởng trong kế hoạch của nàng và Dương Thiết Trụ. Diện tích phân xưởng khá lớn, bên ngoài có mảnh đất trống lớn dùng để phơi nắng đồ sấy tiên, bên cạnh xây một dãy ba gian phòng, trong đó hai gian dùng để treo đồ sấy tiên, một gian dùng để gia công. Trong viện có giếng nước, có sân cho xe la đỗ. Từ bên này có một cái cửa nhỏ, vì để đưa hàng thuận tiện, Dương Thiết Trụ làm một cánh cửa sau, đi ra ngoài chính là một cái lối nhỏ có thể đi vòng qua thôn.
Hai phần của hậu viện có một dãy tường ngăn cách, giữa đó có những cửa thông nhau.
Lâm Thanh Uyển còn đi xem nhà vệ sinh, như nàng thiết lập kế, toàn bộ nhà vệ sinh lấy gạch xanh xây thành, ở giữa là một cái ao nhỏ, ao nhỏ này sườn dốc, nối thẳng tới ao phân. Mặt trên ao phân lấy đá bản che lấp, lúc đào ao phân này nhấc tấm đá lên là được. Nhà vệ sinh không chỉ ở hậu viện có một cái, chỗ phân xưởng cũng có một cái, ao phân giống nhau, là dùng để WC thuận tiện một chút.
Một đường tham quan xong, nụ cười trên mặt Lâm Thanh Uyển tăng thêm. Tổng thể mà nói, nhà này xây dựng vừa ý nàng, tuy nói có chút không đâu vào đâu, nhưng tất cả là vì nhu cầu của mình là chính, một tiểu viện nông gia xinh đẹp.
Đi dạo nửa ngày nàng cũng mệt mỏi. Dương Thiết Trụ nói với Thôi thợ mộc mấy câu rồi đỡ nàng đi về.
Dọc đường đi về nhà, Lâm Thanh Uyển hưng trí bừng bừng thương lượng cùng Dương Thiết Trụ trong nhà muốn thêm những thứ gì. Dương Thiết Trụ vừa cười đáp, sau đó ghi nhớ những thứ nàng dâu nói cần mua trong lòng.
*******
Ban nề ngói làm xong phòng ở cho Dương Thiết Trụ thì chuyển sang làm cho tam phòng.
Bên tam phòng làm đơn giản, không yêu cầu phức tạp như Lâm Thanh Uyển, cho nên xây rất nhanh. Đến khi bên Lâm Thanh Uyển thợ mộc làm đồ xong thì bên đó cũng xây xong.
Tam phòng yêu cầu làm gia cụ cũng không tỷ mỉ như Lâm Thanh Uyển, nhưng vẫn nhờ Thôi thợ mộc làm, Diêu thị từng tới xem cũng nói tay nghề Thôi thợ mộc tốt.
Ban nề ngói làm xong hết mọi việc, Dương Thiết Trụ kiểm tra xung quanh một lượt rồi đi thanh toán tiền. Phòng ở và gia cụ tổng cộng dùng hơn một trăm lượng bạc, đấy là chưa tính tiền tường viện trước đó, tính cả tường viện thì khoảng 160 lượng bạc.
Bạc trong tay mất đi hơn một nửa, Dương Thiết Trụ và Lâm Thanh Uyển đều cảm thấy thịt đau. Nhưng nghĩ tới phòng ở và gia cụ đều làm hài lòng thì không đau lòng nữa.
Trong đó các gia cụ bàn, ghế, ngăn tủ, cửa sổ vân vân phải trả cho Thôi thợ mộc 30 lượng. Dương Thiết Trụ cũng biết vật liệu gỗ, lúc trước hay ở trong núi nên biết nhiều loại gỗ, hắn biết Thôi thợ mộc làm gia dụng cho bọn họ đều là gỗ tốt, cũng không thấy bạc tiêu không đáng giá.
Thôi thợ mộc và con trai thấy nhận được công bằng cả một năm làm nên cảm thấy mấy ngày vất vả thật đáng giá. Nhưng mà bọn họ không nói với người nhà, chỉ vụng trộm vui vẻ thôi. Không phải bởi vì người khác, đơn giản là vì Dương Thiết Trụ đã dặn trước không được nói ra bên ngoài.
Bởi vì lúc Thôi thợ mộc làm gia cụ đều là vừa làm vừa đợi khô, cộng thêm sơn dầu. Cho nên sau khi hoàn công thì phải mất một tháng mới ở được. Lâm Thanh Uyển không bao lâu nữa sẽ sinh sản, nàng thương lượng cùng Dương Thiết Trụ trước khi nàng sinh thì dọn vào ở.
Trong mấy tháng này tâm tình của mọi người đều là kích động đầy cõi lòng. Bên tam phòng cũng được làm xong, chuẩn bị đến lúc đó chuyển nhà cùng nhị phòng.
Trước khi dọn vào ở, Dương Thiết Trụ đi đốt giường lò trước mấy ngày, mỗi ngày đốt một lần, vừa là để hong khô vừa là hút ẩm.
Dương Thiết Trụ mua không ít đồ bài trí trong phòng. Hắn không hiểu cái này, chọn mấy thứ đưa nàng dâu xem, một ít tranh chữ nhìn thuận mắt lại không mắc. Tuy bây giờ hắn đã biết chữ, nhưng không biết thưởng thức gì, cảm thấy treo lên cho thuận mắt là được rồi.
Lâm Thanh Uyển bụng lớn không làm được mấy thứ chăn đệm đồ thêu kia, đành phải mua đồ làm sẵn. Tìm Tô chưởng quỹ ‘Cẩm Tú phường’, Tô chưởng quỹ còn trông cậy vào Lâm Thanh Uyển bán thêm mấy bức thêu hai mặt đâu, chẳng những giúp bọn họ chọn vải tốt giá không cao, lại còn bảo thủ hạ may thêu giúp nữa.
Lúc tính tiền chỉ tính tiền vật liệu, tiền công Tô chưởng quỹ không lấy, nói là chúc mừng Lâm Thanh Uyển nhập trạch vui vẻ. Nhập trạch cũng chính là chuyển nhà, thăng quan, di chuyển.
Nồi nia xoong chảo trong nhà là Dương Thiết Trụ mua sắm, mua một bộ mới, bộ này để ở phòng bếp ở tiền viện dùng, bộ đang dùng này thì đặt ở phòng bếp sương phòng dùng.
Thời gian dần trôi trong bận rộn, trong nháy mắt Lâm Thanh Uyển đã mang thai hơn 7 tháng sắp sang tháng thứ 8.
Trong nhà phòng ở đã gần được xây dựng xong, chỉ còn một chút việc nhỏ, Dương Thiết Trụ bắt đầu mời thợ mộc làm gia dụng.
Mời Thôi thợ mộc, người đã từng làm đồ mấy lần cho Lâm Thanh Uyển, Thôi thợ mộc người thành thật mà miệng cũng kín, trước khi ông đến có dặn ông đừng nói cho người khác biết, vì vậy ông không nói cho ai cả, kể cả vợ mình cũng không nói, suốt ngày mang theo con trai và đồ đệ tới cửa vùi đầu làm việc.
Lâm Thanh Uyển mấy lần muốn đi xem phòng ở thế nào nhưng Dương Thiết Trụ không cho nàng đi. Nói bên trong đó hỗn độn, nàng lại bụng lớn, va chạm sẽ không tốt. Hơn nữa phụ nhân mang thai là không được động thổ trong nhà, sợ kinh ngạc thai thần, chỉ là ở thôn Lạc Hạp này không quá chú ý cái này, nhưng mà kiêng được vẫn tốt.
Đến ngày phòng ở được làm xong, Dương Thiết Trụ mới bồi Lâm Thanh Uyển lại đây nhìn.
Chỉnh thể phòng ở được cấu tạo không khác lắm so với tưởng tượng của Lâm Thanh Uyển.
Là một viện lớn, trước mặt là ba gian chính phòng, bên trái là một dãy ba gian nhà ngói rộng, bên trong làm giường lò là có thể ở. Phía bên phải cũng là ba gian nhà ngói, theo thứ tự là phòng bếp, phòng tạp vật, còn có một gian phòng tắm. Trong sân có lều gia súc, chỗ để xe la và có một cái giếng.
Nền sân được làm bằng đá xanh phẳng, đây là trước lúc xây phòng Lục thúc đề nghị. Ông nghĩ thầm tường viện còn dùng rất nhiều tiền, bên trong phòng ở cũng không kém, cũng không thiếu tiền làm cái mặt sân, ông đề nghị Dương Thiết Trụ mua một ít tấm đá xanh về lát.
Vừa vặn Lâm Thanh Uyển đang buồn rầu nơi này không có xi – măng đây, mưa một chút là trong sân đầy bùn đất. Lại nghe Dương Thiết Trụ truyền đạt tấm đá bản không đắt, vội vàng đồng ý làm đá luôn.
Đi vào chính phòng, chính giữa là một gian nhà chính, gian nhà chính này thiết kế không giống với các phòng ở thôn Lạc Hạp đặt giường lò, mà là thiết kế theo đúng nghĩa phòng chính, vị trí chính giữa là một vách tường lớn, trên vách tường có thể để vẽ câu đối gì đó, cũng có thể để bài vị tổ tông, nhưng hiện tại bọn họ chưa phải làm vậy. Ngay cả trung đường cũng chưa mua, đợi khi nào mua vật dụng mới mua
Phía dưới trung đường là một cái bàn trà và một cái bàn vuông, hai bên đặt hai ghế bành. Phía dưới hai bên, mỗi bên có bốn chiếc ghế bành. Những gia cụ này đều là Thôi thợ mộc mấy ngày nay làm ra, nghe Dương Thiết Trụ nói, đồ mộc mấy hôm nữa sẽ làm xong.
Bên tay phải gian phía tây thiết kế rộng mở, ở giữa không có ngăn cách, bên trong là một bàn tròn bát tiên lớn, bên cửa sổ để bàn nhỏ, về sau sẽ đặt vật trang trí vào, trên tường cũng sẽ treo một ít bức vẽ, chỉ là bây giờ còn trống không.
Đông gian bên kia chính là phong cách thôn Lạc Hạp, dọc theo tường có một dãy giường lò, kề bên tường một bên là hai thanh ghế bành và bàn nhỏ, dưới cửa sổ là một cái bàn trà, mặt trên không có đặt thứ gì.
Trên kháng có tủ giường lò, kháng trác, Lâm Thanh Uyển vừa nhìn vừa sờ gia cụ. Tay nghề Thôi thợ mộc quả thật không tệ, bên trên còn khắc một ít hoa văn Cát Tường.
Gia cụ đều là gỗ thô, Thôi thợ mộc vốn nói muốn quét sơn, Lâm Thanh Uyển không cần, bảo cho Dương Thiết Trụ nói với hắn bảo trì màu gỗ gốc, cho nên Thôi thợ mộc chỉ quét dầu lên thôi. Nhìn qua, vừa mộc mạc lại thanh nhã, dù sao thì Lâm Thanh Uyển vẫn thấy so với sơn đỏ dễ nhìn hơn.
Vật liệu gỗ chặt chẽ, chất liệu gì Lâm Thanh Uyển không biết, nhan sắc rất tự nhiên bày biện ra một loại không ra hồng hay nâu.
Tây gian bên kia còn có một gian phòng ngoài giản dị, từ nơi đó thông đến mặt sau. Ở phòng ngoài này có một cánh cửa, nếu như đóng cánh cửa này là không nhìn ra được nơi này có gì hơn người.
Đến mặt sau, đập vào mắt chính là một đình viện không lớn. Nói là đình viện kỳ thật thực đơn sơ, chính là dùng gạch xanh làm thành một tiểu viện. Bên trái là Đông sương phòng, phía bên phải là Tây sương phòng, mỗi sương phòng là hai gian ốc. Trong đó Tây sương có một gian là phòng ăn, nhỏ hơn phòng bếp phía trước, nhưng bên trong có đầy đủ hết lò bếp, ngăn tủ. Ba gian khác là phòng ở, bên trong có giường lò, có tủ giường lò, tủ quần áo.
Đối diện trước mắt dãy ba gian phòng là chính phòng, phía dưới chính giữa vách tường có một bàn tròn, trên vách tường dùng để treo trang trí hoặc thêu phẩm. Lâm Thanh Uyển muốn thêu một bộ thêu lớn treo lên, chỉ là hiện tại không rảnh, một năm tới chắc cũng không rảnh, chỉ có thể dự tính mua một bức họa treo lên đỡ trống.
Chính giữa nhà chính đặt một chiếc bàn tròn bát tiên, bình thường có thể dùng để ăn cơm. Đông gian là phòng ngủ, bên trong có giường lò, có ngăn tủ, kề bên phía dưới cửa sổ là bàn trang điểm của Lâm Thanh Uyển, bên bàn trang điểm có bàn để mấy thứ trang trí hay lọ hoa gì đó.
Tây gian Lâm Thanh Uyển dùng để làm phòng khách, gần cửa sổ là dãy giường lò, dựa vào vách tường đặt một cái bàn và mấy chiếc ghế bành, còn một vị trí trống bên cạnh Lâm Thanh Uyển để giá thêu.
Vì để tiện cho việc tắm rửa, trước sau hai gian Đông gian, Lâm Thanh Uyển đều làm một cái phòng nhỏ dùng để làm phòng tắm, bên trong có bếp lò, có thùng tắm.
Hiện tại điều kiện nơi này chỉ được vậy thôi, có thể làm được như thế đã là cực kỳ khó được.
Trong phòng cửa sổ còn chưa làm, cổ đại không giống hiện đại cửa sổ đều làm bằng inox hoặc là hợp kim nhôm, mua về gắn là xong, nơi này phải cần thợ mộc làm từng chút một.
Lúc này Thôi thợ mộc đang cùng con trai làm cửa sổ, cửa sổ là mộc cách hoa song. Lâm Thanh Uyển dí sát vào nhìn thấy hoa văn rất xinh đẹp. Nàng chân tâm cảm thán tay nghề các công tượng cổ đại rất tinh xảo, một cái cửa sổ mà có thể làm mỹ quan như thế.
Sau khi xem xong, Lâm Thanh Uyển lại đi hậu viện. Hậu viện lúc trước nàng yêu cầu phân hai bộ phận, một phần là nối tiếp phía trước, từ một cái cửa nhỏ bên cạnh Đông sương xuyên qua. Nơi này có vườn rau, có giếng nước, có chuồng gà chuồng heo. Được rồi, chỗ này tạm thời không có công phu đi chăm, đợi sau này hãy nói.
Còn có hai cây táo, theo Dương Thiết Trụ nói cây này là chuyển từ nơi khác đến, muốn năm này có quả là không cần nghĩ, chắc phải đợi một hai năm.
Một phần khác là phân xưởng trong kế hoạch của nàng và Dương Thiết Trụ. Diện tích phân xưởng khá lớn, bên ngoài có mảnh đất trống lớn dùng để phơi nắng đồ sấy tiên, bên cạnh xây một dãy ba gian phòng, trong đó hai gian dùng để treo đồ sấy tiên, một gian dùng để gia công. Trong viện có giếng nước, có sân cho xe la đỗ. Từ bên này có một cái cửa nhỏ, vì để đưa hàng thuận tiện, Dương Thiết Trụ làm một cánh cửa sau, đi ra ngoài chính là một cái lối nhỏ có thể đi vòng qua thôn.
Hai phần của hậu viện có một dãy tường ngăn cách, giữa đó có những cửa thông nhau.
Lâm Thanh Uyển còn đi xem nhà vệ sinh, như nàng thiết lập kế, toàn bộ nhà vệ sinh lấy gạch xanh xây thành, ở giữa là một cái ao nhỏ, ao nhỏ này sườn dốc, nối thẳng tới ao phân. Mặt trên ao phân lấy đá bản che lấp, lúc đào ao phân này nhấc tấm đá lên là được. Nhà vệ sinh không chỉ ở hậu viện có một cái, chỗ phân xưởng cũng có một cái, ao phân giống nhau, là dùng để WC thuận tiện một chút.
Một đường tham quan xong, nụ cười trên mặt Lâm Thanh Uyển tăng thêm. Tổng thể mà nói, nhà này xây dựng vừa ý nàng, tuy nói có chút không đâu vào đâu, nhưng tất cả là vì nhu cầu của mình là chính, một tiểu viện nông gia xinh đẹp.
Đi dạo nửa ngày nàng cũng mệt mỏi. Dương Thiết Trụ nói với Thôi thợ mộc mấy câu rồi đỡ nàng đi về.
Dọc đường đi về nhà, Lâm Thanh Uyển hưng trí bừng bừng thương lượng cùng Dương Thiết Trụ trong nhà muốn thêm những thứ gì. Dương Thiết Trụ vừa cười đáp, sau đó ghi nhớ những thứ nàng dâu nói cần mua trong lòng.
*******
Ban nề ngói làm xong phòng ở cho Dương Thiết Trụ thì chuyển sang làm cho tam phòng.
Bên tam phòng làm đơn giản, không yêu cầu phức tạp như Lâm Thanh Uyển, cho nên xây rất nhanh. Đến khi bên Lâm Thanh Uyển thợ mộc làm đồ xong thì bên đó cũng xây xong.
Tam phòng yêu cầu làm gia cụ cũng không tỷ mỉ như Lâm Thanh Uyển, nhưng vẫn nhờ Thôi thợ mộc làm, Diêu thị từng tới xem cũng nói tay nghề Thôi thợ mộc tốt.
Ban nề ngói làm xong hết mọi việc, Dương Thiết Trụ kiểm tra xung quanh một lượt rồi đi thanh toán tiền. Phòng ở và gia cụ tổng cộng dùng hơn một trăm lượng bạc, đấy là chưa tính tiền tường viện trước đó, tính cả tường viện thì khoảng 160 lượng bạc.
Bạc trong tay mất đi hơn một nửa, Dương Thiết Trụ và Lâm Thanh Uyển đều cảm thấy thịt đau. Nhưng nghĩ tới phòng ở và gia cụ đều làm hài lòng thì không đau lòng nữa.
Trong đó các gia cụ bàn, ghế, ngăn tủ, cửa sổ vân vân phải trả cho Thôi thợ mộc 30 lượng. Dương Thiết Trụ cũng biết vật liệu gỗ, lúc trước hay ở trong núi nên biết nhiều loại gỗ, hắn biết Thôi thợ mộc làm gia dụng cho bọn họ đều là gỗ tốt, cũng không thấy bạc tiêu không đáng giá.
Thôi thợ mộc và con trai thấy nhận được công bằng cả một năm làm nên cảm thấy mấy ngày vất vả thật đáng giá. Nhưng mà bọn họ không nói với người nhà, chỉ vụng trộm vui vẻ thôi. Không phải bởi vì người khác, đơn giản là vì Dương Thiết Trụ đã dặn trước không được nói ra bên ngoài.
Bởi vì lúc Thôi thợ mộc làm gia cụ đều là vừa làm vừa đợi khô, cộng thêm sơn dầu. Cho nên sau khi hoàn công thì phải mất một tháng mới ở được. Lâm Thanh Uyển không bao lâu nữa sẽ sinh sản, nàng thương lượng cùng Dương Thiết Trụ trước khi nàng sinh thì dọn vào ở.
Trong mấy tháng này tâm tình của mọi người đều là kích động đầy cõi lòng. Bên tam phòng cũng được làm xong, chuẩn bị đến lúc đó chuyển nhà cùng nhị phòng.
Trước khi dọn vào ở, Dương Thiết Trụ đi đốt giường lò trước mấy ngày, mỗi ngày đốt một lần, vừa là để hong khô vừa là hút ẩm.
Dương Thiết Trụ mua không ít đồ bài trí trong phòng. Hắn không hiểu cái này, chọn mấy thứ đưa nàng dâu xem, một ít tranh chữ nhìn thuận mắt lại không mắc. Tuy bây giờ hắn đã biết chữ, nhưng không biết thưởng thức gì, cảm thấy treo lên cho thuận mắt là được rồi.
Lâm Thanh Uyển bụng lớn không làm được mấy thứ chăn đệm đồ thêu kia, đành phải mua đồ làm sẵn. Tìm Tô chưởng quỹ ‘Cẩm Tú phường’, Tô chưởng quỹ còn trông cậy vào Lâm Thanh Uyển bán thêm mấy bức thêu hai mặt đâu, chẳng những giúp bọn họ chọn vải tốt giá không cao, lại còn bảo thủ hạ may thêu giúp nữa.
Lúc tính tiền chỉ tính tiền vật liệu, tiền công Tô chưởng quỹ không lấy, nói là chúc mừng Lâm Thanh Uyển nhập trạch vui vẻ. Nhập trạch cũng chính là chuyển nhà, thăng quan, di chuyển.
Nồi nia xoong chảo trong nhà là Dương Thiết Trụ mua sắm, mua một bộ mới, bộ này để ở phòng bếp ở tiền viện dùng, bộ đang dùng này thì đặt ở phòng bếp sương phòng dùng.