Đạo mộ bút ký

Quyển 8 - Chương 44

Quyển 8 - Chương 44
Âm thanh truyền từ phía dưới mặt cát còn chưa biến mất, tôi bỗng nhiên nghe được xa xa trong bóng tối truyền đến vô số âm trầm, giống như là có cái gì từ đỉnh thạch động rớt xuống dưới, rơi vào bên trong lưu xa. Âm thanh này vô cùng dày đặc, thứ đó rơi xuống với số lượng khá nhiều, quả thực còn tưởng là trời mưa.
Bàn Tử đang lăn hăng say, nghe thấy lập tức dừng lại, lầm bầm: “ Hình như tôi nghe được thứ âm thanh không mấy hay ho.” Nói xong liền ngồi dậy. Chúng tôi trên người phải có cái gì đó phòng thân, Bàn Tử liền lấy ra cái châm sắt.
Tôi cũng biết nhất định là đã xảy ra chuyện, nhưng mà nhìn bốn phía. Chỉ có thể nhìn thấy lưu sa. Từ chỗ âm thanh kia vẫn còn cách nơi này một khoảng cách nhất định. Đèn pin “Mắt sói” tuy rằng có thể chiếu rất xa, nhưng hiện giờ đang ở giữa cát vàng thì sẽ rất khó để thấy rõ chi tiết, dõi mắt nhìn ra xa cũng không nhìn ra rốt cuộc là cái gì đang đi xuống.
Trong lòng tôi bất an, hiện tại chúng tôi vốn không có cái gì để phòng thủ, nếu chúng tôi nằm úp sấp xuống thì sẽ làm hư sàn xe, chúng tôi lại chìm vào trong dòng lưusa.Tuy rằng lưu sa không sâu, không thể vây chết chúng tôi, nhưng chúng tôi lúc đó cũng thành cá trong chậu. Nói khó nghe một chút, giả như chúng tôi bị nhốt trong lưu sa, thì chỉ cần vài con muỗi kiên nhẫn, cũng có thể ở chỗ này mà đốt chết chúng tôi. Tôi liền nói với Bàn Tử: “ Bây giờ anh phá hỏng “cây tăm” thì cũng không thể sử dụng được cái gì hơn, nhưng nếu tiếp tục lăn, có lẽ sẽ đi được rất xa, may ra chúng ta có thể kiên trì mà sang bên kia được.”
Bàn Tử nhìn nhìn châm sắt cầm trong tay, lập tức gật đầu:” Được, đi.“Chúng tôi lại nằm sấp xuống, tiếp tục lăn lộn cùng bò sát. Bàn Tử rõ ràng tăng tốc rất nhanh, tất nhiên, sợ hãi mới là thứ bật nhất khiến cơ thể sinh ra sức lực.
Không ngờ mới đi được một đoạn, bỗng nhiên có một vật rơi xuống bên cạnh chúng tôi, Bàn Tử lấy đèn soi, liền nhìn thấy đó là một khối xương cốt. Anh ấy lại dùng đèn pin chiếu lên phía trên, thoáng chốc đã thấy, toàn bộ phía trên đỉnh thạch động dán rất nhiều thi thể, những thi thể này nhìn thoáng qua thì giống như bị đánh mạnh tới mức thịt ở phía sau dính cả lên vách động. Đồng thời, chúng tôi phát hiện hang động đang bắt đầu rung chuyển, những thi thể bên trên bị lay đến lảo đảo, thỉnh thoảng có thêm vài mảnh vụn rơi xuống. Chúng vẫn liên tục rớt xuống như mưa, hơn nữa đúng lúc này tôi nghe thấy đặc biệt rõ ràng, âm thanh này hình như là đang di chuyển, mà còn là đang nhanh chóng tới gần chúng tôi. Bàn Tử lập tức soi đèn qua bên kia, đã có thể thấy lờ mờ, có thứ gì đó đang ào ào đi xuống làm chấn động những khối thi thể. Tạo thành một cái bóng thật lớn treo ngược ở trên đỉnh, dưới ánh đèn thấp thoáng như ẩn như hiện.
Lúc này có thể khẳng định, nơi này giống như một bãi chăn nuôi. Thông đạo Nguyệt quang thạch sẽ tập trung tất cả động vật sau khi không may bước vào đây, rồi chúng sẽ bị thứ gì đó ở đây xử lí, chỉ là không biết nó rốt cuộc là cái quái gì.
Chó má thật, rõ xúi quẩy mà, Quỷ ảnh kia sao không nói cho chúng tôi biết điều này. Nếu biết rằng ở đây có loại thiết kế này, con mẹ nó, tôi ít nhất sẽ không chạy nhanh như vậy, mà cẩn thận hơn một chút, thì cũng đã chẳng bị rơi vào trong cái bẫy đơn giản như vậy, nói không chừng lúc này chúng tôi đã đi vào bên trong cổ lâu rồi. Tôi thầm chửi rủa, trong khoảnh khắc cảm thấy vô cùng tuyệt vọng. Quay đầu nhìn tình huống xung quanh và cái thứ này, coi bộ chạy đâu cũng không được, cứ cho là có đường thẳng đi chúng tôi cũng khó lòng mà chạy khỏi nó. Chẳng lẽ lúc này cứ ở đây để bị thứ đó chụp lên trên đỉnh làm thịt sao? Dưới tình hình này, có muốn chết một cách tử tế cũng không được.
Nhưng kinh nghiệm trước giờ nói cho chúng tôi biết, mặc kệ là như thế nào, đều phải kiên trì đến phút cuối cùng. Bàn Tử đưa cái châm sắtcho tôi, thứ này trước kia là vật Phật gia (danh từ này dùng chỉ những tên ăn trộm ngày xưa) bình thường hay dùng. Có thể nửa đêm đem đi đâm chết quả phụ cũng không đánh thức chủ nhà được. Thứ này tuy rằng không tốt mấy, nhưng cũng xem như là một món đồ cổ, tôi vốn định lấy về làm kỉ niệm, không nghĩ tới bây giờ sẽ dùng nó phòng thân, cuối cùng thì nó cũng chỉ là thứ như thế mà thôi. May mà cái này vô cùng sắc bén, giáng xuống người bất kỳ thứ gì thì đối phương tất nhiên cũng sẽ không hề thoải mái.
Bàn Tử không có súng nên cũng rất kinh hãi, chúng tôi dẫm nát sàn xe trên khung xương, hơi khom người, chờ vật kia tới gần, làm như vậy chúng tôi ít nhất còn có đường sống khi nó bắt đầu tấn công, có thể chọn nhảy ra ngoài tránh thoát, hay là đánh lại.
Nhưng mà, chúng tôi xoay người bày biện nửa ngày, vật kia vừa đến gần chúng tôi liền dừng lại. Lòng tôi nói con mẹ nó, thứ này vóc dáng lớn như vậy, còn rất thận trọng nữa, rốt cuộc là cái trò gì đây? Là vật còn sống hay là xác chết? Nhìn cái bóng thật lớn xa xa trên đỉnh, trong tay tôi mồ hôi bắt đầu tuôn ra ngoài, vật còn sống làm sao có thể xuất hiện ở chỗ như thế này, tôi chưa từng nhìn qua loài dã thú nào như vậy, mà nếu nói là vật chết, sẽ không có hành vi cẩn thận này.
Lúc này, mặt cát trước mắt chúng tôi bỗng nhiên nổi lên dao động, một cơn sóng cát bắt đầu cuồng cuộn, tôi chiếu đèn đến mặt lưu sa, đúng lúc thấy chỗ lưu sa vừa rồi rơi xuống đống xương kia đột nhiên xảy ra biến hóa, khối xương cốt kia giống như là vật đang sống, ở trên mặt cát chuyển động.
Xương cốt ở trong lưu sa bắt đầu vặn vẹo, bên trên có thứ gì đó giống sợi bông co rút lại rồi phồng lên, có thể nhìn thấy mấy cái râu màu đen đang ở dưới đồng xương như dò xét.
Chúng tôi sẽ đem ánh mắt nhìn lên đỉnh đầu, thì chết lặng cả người, lúc đó xương cốt trên đỉnh động toàn bộ đang lung lay, hàng loạt cái râu màu đen, giống như cây tăm cũng thò ra.Những…. râu đó đang run run, tựa như toàn bộ đỉnh bỗng nhiên như bị kéo dài ra, rất nhanh sau đó rất nhiều râu từ đỉnh rơi xuống, toàn bộ đều là màu đen , giống như cái móng tay to cỡ cái nắp, nhanh chóng bò xuống dưới. Bàn Tử phản ứng rất nhanh, lập tức cầm lấy một bộ sàn xe làm dù che lên đầu, mới khiến cho chúng tôi không bị râu rơi trúng.
Tôi lập tức nhận ra đó là cái gì, đây là thạch tằm, một loài côn trùng thủy sinh có hại, không biết vì cái gì cũng có thể ở trong này sinh sống trên đất bằng. Loại sâu này chính là lợi dụng chất lỏng tiết ra, có rất nhiều trên tảng đá, xương cốt dính thành một cái kén, rồi núp vào bên trong. Thứ này cắn người đau vô cùng, nhưng khả năng hoạt động không mạnh, bình thường chỉ khi nào bị xâm phạm mới từ trong kén chạy ra ngoài.
Bàn Tử bởi vì tay cầm ” dù “ che ở trên, bị cắn vài miệng, chỗ bị cắn lập tức sưng vù lên. Tôi một mặt dùng thiết thứ thay thế cho tay của anh ta chống lên dù, một mặt quay lại trấn định anh ấy: ” Sâu này không phải loại có tính công kích đâu.”
Bàn Tử nói: ” Tôi cũng không phải không biết, nhưng nếu chúng ta trở mình tiến vào trong lưu sa, chúng ta sẽ biến thành thức ăn ngon tốt nhất cho sâu đó, bọn nó chắn chắn sẽ gặm chúng ta sạch sẽ “.
Rất nhanh thạch tằm bên trên đa số tiến vào trong lưu sa. Bàn Tử vội vàng buông “dù” xuống, ta bỗng nhiên hiểu được , phía trên…..những xương cốt này có thể không phải giống như chúng ta tưởng là bị chụp đi lên làm thịt, mà là những con trùng này từng khối từng khối chuyển đi lên dính vào, Bàn Tử đem “dù” làm xẻng súc một chút cát, liền phát hiện trừ tầng cát bên ngoài phía dưới hầu như tất cả đều là thạch tằm.
Bàn Tử mắng: “ Mẹ kiếp, tôi sẽ không bao giờ…..sợ chúng ta bị chết đói nữa, mấy thứ này hàm lượng anbumin khẳng định siêu cao, chúng ta ăn những thứ nay tốt hơn so với thức ăn dinh dưỡng sạch trong thành phố.”
Tôi nhìn đến cái bóng đen đang ngồi xa xa, tâm nói thứ này không chừng có cùng ý tưởng giống chúng tôi: Ta sẽ không bao giờ….sợ chết đói nữa, hai người chúng mày nhìn qua dinh dưỡng thật là phong phú.
Tôi liền nói với Bàn Tử: ”Anh muốn ăn thì ăn đi, anh ăn rồi dinh dưỡng càng nhiều, đến lúc người khác ăn anh thì càng ngon. Thừa dịp cái tên đại gia kia còn đang giả bộ văn hóa, chúng ta vẫn nên tiếp tục rút lui thì hơn. Động tĩnh lớn như vậy nó cũng không có phản ứng gì, nói không chừng nó căn bản là còn chưa buồn chú ý đến chúng ta.”
Bàn Tử nói: “ Không hẳn, nó che ở trên chỗ chúng ta muốn đi qua, chúng ta chắc chắn phải đi qua bên dưới nó. Mẹ kiếp. Tôi thực không có loại thú vui này.”
Tôi nói: “ Vậy anh nói làm sao bây giờ? Chờ nó bỗng nhiên thay đổi chú ý, rồi đến giết chết chúng ta sao? Hay là chờ nó tự chết vì quá buồn chán?”
“ Nó chính là muốn tấn công chúng ta, chúng ta cũng không có cách nào khác, lo lắng mấy chuyện này vô dụng” Bàn Tử đáp, một mặt tay càng không ngừng liên tục đổi sàn xe đi tới, một mặt quan sát xung quanh: “ Biện pháp tốt nhất vẫn là phải tìm chỗ trốn đi, nơi này quá lớn, chúng ta lấy đèn pin làm mồi dụ.”
“ Nó là bị ánh sáng hấp dẫn tới được sao?” Tôi hoài nghi hỏi,“ Rơi xuống nơi này còn có hươu sao nó cũng đâu có mang đèn pin. Tôi thấy thực ra có thể là mùi hoặc là âm thanh.”
“ Rốt cuộc là loại nào vậy? ”
“ Mùi thì có khả năng lớn hơn một chút. ” Tôi nói nói. Bàn Tử lập tức liền lấy ra trong ngực một cái chai gì đó.
“ Đây là cái gì vậy? ”
“ Chính là nước Hoắc hương, hỗ trợ. Mau ” Bàn Tử cởi tất của mình, đem cái chai bỏ vào bên trong, biến nó thành cái chày Lưu Tinh di động, rồi thật nhanh ném cái chai ra ngoài, cái chai bay thành một đường cong, đánh vào một bên trên cây cột, có thể nghe được tiếng cái chai vỡ vụn.
“ Nếu nó là bị mùi hấp dẫn, thì nước thơm này đặc biệt quan trọng, nói không chừng có thể dụ nó đi qua bên đó.”
Bóng đen kia không hề phản ứng.
“ Có lẽ là tất của anh quá thối , làm mất mùi hương nước Hoắc hương.” Tôi nói.
Chẳng lẽ là âm thanh? Tôi nghĩ bụng, vừa rồi quá nhiều thứ nọ từ phía trên rơi xuống dưới , cho nên này bóng đen mới ngừng lại, đợi tới khi âm thanh ổn định?
Bốn phía vẫn còn tiếng sâu rơi xuống, nhưng âm thanh đã càng lúc càng nhẹ. Tôi bất an đứng lên, nhìn bóng đen, bỗng nhiên liền rống lớn một tiếng.
Bóng đen kia quả nhiên động một chút, Bàn Tử lập tức bịt kín miệng tôi, nhẹ giọng hỏi tôi xong rồi sao.
Tôi nói: “ Thứ này hình như là dựa vào âm thanh mà phán đoán vị trí của chúng ta. Hơn nữa khả năng phân biệt âm thanh của nó cũng không phải đặc biệt tốt, hơi có chút một chút quấy nhiễu, nó liền không thể phán đoán vị trí của chúng ta. Chúng ta chuẩn bị sẵn sàng, chờ cho thanh âm hoàn toàn im lặng, tuyệt đối không được phát ra âm thanh.”
Bàn Tử nghe xong ngược lại hưng phấn đứng lên: “ Vậy thì quá bị động đi, nếu thật sự là như vậy, chúng ta nên thừa dịp này lợi dụng cơ hội đi bắt nó giết chết đi.”
Lòng tôi nói cho dù anh có thể mò qua đi, lấy tình cảnh chúng tôi hiện giờ, có thể mò lên trên đỉnh cũng đã quá khó khăn. Đang nói chuyện, bóng đen kia bỗng nhiên lui lại một chút.
Chúng tôi bị hoảng sợ, liền thấy bóng đen kia chậm rãi thối lui vào trong bóng tối.

back top