Phun ra một ngụm máu tươi từ trong miệng, Mộ Cốt lão nhân cước bộ lảo đảo lui về phía sau hai bước mới đứng vững, hai mắt oán độc nhìn về phía Tiêu Viêm, bộ dáng có vẻ hết sức đáng sợ.
Lấy thân phận của Mộ Cốt lão nhân, cho dù nhìn khắp Trung Châu cũng là tồn tại có thanh danh nổi tiếng. Nhưng hiện giờ lại bị thua thiệt trong tay một tên tiểu bối như Tiêu Viêm, như vậy làm sao có thể dễ dàng nuốt xuống hoả khí ở trong lòng?
Nhưng mặc kệ trong lòng hắn nổi giận như thế nào, tại thời điểm này hắn cũng phải áp chế sát ý. Hắn hiểu được sự xuất hiện của hắn đã sớm làm cho đám người Huyền Không Tử xem hắn như là cái gai trong thịt, hiện giờ chưa động thủ là bởi vì chưa có lý do. Một khi hắn dám làm ra nửa điểm cử chỉ vượt rào, Huyền Không Tử chắc chắn sẽ lấy thủ đoạn lôi đình đưa mầm mống tai hoạ như hắn đánh chết. Bởi vậy hiện tại hắn đành phải cắn răng nuốt vào trong bụng.
"Tiêu Viêm, chớ nên đắc ý, đan hội còn chưa hoàn toàn kết thúc. Ngũ sắc Đan lôi này lấy thực lực của ngươi mà cũng muốn tiếp được sao, quả thực chính là người si nói mộng!" Bất quá Mộ Cốt lão nhân cũng là loại người tâm cơ thâm trầm. Sau khi đè nén lửa giận xuống thì đột nhiên nhìn thoáng lên Ngũ sắc Lôi Vân khổng lồ trên bầu trời, cười lạnh quát.
Đón Đan Lôi, đồng dạng được xem là một loại khảo nghiệm của đan hội. Bát phẩm đan dược hết sức mạnh mẽ, dẫn động lực lượng thiên địa muốn đem đan dược phá huỷ. Còn nếu Luyện Dược Sư không thể che chở được cho đan dược, như vậy đan dược sẽ bị huỷ diệt. Bởi vậy, tiếp được Đan lôi, bảo vệ đan dược cũng có thể xem như khảo nghiệm cuối cùng.
Đan lôi, nương theo sau phẩm chất đan dược tăng cao mà tăng lên. Cùng loại Ngũ sắc Lôi Vân này, cho dù là một ít Đấu Tôn cường giả bình thường cũng là không dám có chút khinh thường.
Mộ Cốt lão nhân nhìn ra, Tiêu Viêm bất quá chỉ có thực lực Đấu Tông. Mặc dù có nhiều thủ đoạn nhưng muốn tiếp được Đan lôi cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Thậm chí nếu có một chút sơ sẩy tại thời điểm nghênh đón Đan lôi, đan dược sẽ bị phá huỷ. Như vậy, Tiêu Viêm sẽ không chỉ mất đi danh hiệu quán quân, mà còn có thể đánh mất tư cách dự thi. Dù sao đan dược cũng bị mất, còn gì để mà dự thi?
Nghe thấy tiếng cười lạnh của Mộ Cốt lão nhân, toàn trường đang sôi trào tiếng động lúc này cũng thoáng giảm bớt. Lão nhắc nhở thêm vào bọn họ mới phát hiện thực lực chân thật của Tiêu Viêm vẫn chỉ là cấp độ Đấu Tông. Thực lực bực này mặc dù là cực kỳ không kém, nhưng để đón Ngũ sắc Đan Lôi thì vẫn còn có chút không đủ.
Không ít người hai mặt nhìn nhau, thời điểm gian nan nhất đều đã thuận lợi vượt qua. Chẳng lẽ ở thời điểm mấu chốt này bị buộc không vượt qua được?
Đối với việc có hay không thể tiếp được Đan lôi thuỷ chung vẫn không có quá nhiều người để ý. Bình thường Luyện Dược Sư có thể mời đến, tụ tập rất nhiều cường giả chống đỡ Đan lôi. Dù sao cái mà Luyện Dược Sư dựa vào không phải là cùng người khác đánh nhau, mà là có thể luyện chế ra cao giai đan dược. Tự nhiên lúc đó sẽ có vô số cường giả tự động đến vì nó mà hộ pháp. Căn bản là không cần lo lắng tìm không ra người giúp đỡ loại sự tình này.
Bất quá nói cũng chỉ là nói vậy, lần đón Đan lôi này dù sao cũng là quy củ của đan hội đã trải qua một thời gian dài, mặc dù cùng thực tế có chút không phù hợp nhưng cũng không có lựa chọn nào khác.
"Người này, còn chưa từ bỏ ý định?" Lông mày Tào Dĩnh chau lại, trong mắt xẹt qua chút ít lo lắng. Ngũ sắc Lôi Vân uy lực thật sự quá mạnh mẽ, tuy nói rằng đối với Tiêu Viêm nàng tương đối có lòng tin, nhưng Ngũ sắc Lôi Vân cũng không phải là thứ dễ đối phó a, sơ sẩy một chút tại thời điểm cuối cùng bị lật thuyền cũng không phải là chuyện không có khả năng. :
Dưới phần lớn ánh mắt lo lắng, thân là đương sự Tiêu Viêm ngược lại mỉm cười, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Ngũ sắc Đan lôi trên bầu trời, ý cười nơi khoé miệng ngày càng nồng đậm. Thứ này đối với Địa yêu khôi mà nói đúng là đại bổ mười phần a...
"Việc nhỏ như thế này không cần ngươi phải quan tâm nhiều."
Nhìn thấy bộ dáng Tiêu Viêm khí định thần nhàn, Mộ Cốt lão nhân cho rằng hắn chỉ là ăn nói mạnh miệng, nụ cười lạnh trên khuôn mặt càng sâu, âm trầm nói: "Tốt lắm, lão phu sẽ chống mắt lên xem cho thật kỹ, bằng vào thực lực của ngươi hôm nay làm sao có thể tiếp được Ngũ sắc Đan lôi!"
Tiêu Viêm cười cười, ngẩng đầu nhìn lên Lôi Vân đang cuồn cuộn kịch liệt trên bầu trời, trong lúc mơ hồ có Lôi Đình rực rỡ chói mắt như muốn xé rách không gian, đem phiến thiên địa này chiếu sang lên giống như ban ngày. Lôi Vân có Lôi Uy bực này, xem ra Ngũ sắc Đan lôi xác thật có chút khủng bố. Khó trách Mộ Cốt lão nhân lại đang hí hửng chờ xem kịch vui.
Nếu như không có Khôi Lỗi Địa yêu khôi có thể hấp thu Lôi Đình lực bực này, Tiêu Viêm hôm nay sự thật là sẽ phải đau đầu một chút, nhưng đáng tiếc…
Một tiếng cười khẽ từ trong miệng Tiêu Viêm truyền ra, mặt khác bàn tay giương nhẹ, Nạp Giới trên ngón tay chợt hiện hào quang. Chợt một đạo thân ảnh màu bạc xuất hiện ngay trước mặt.
Hiện giờ, Địa yêu khôi vì ngăn cản Mộ Cốt lão nhân chặn giết trong đan giới, đã bị hắn tàn phá đến nỗi cực kỳ chật vật. Không chỉ có chỗ ngực lõm xuống một khối lớn, thậm chí da tay so với kim cương còn muốn cứng rắn hơn cũng bị xé rách đến hơn một nửa, làm lộ ra thịt khô dưới làn da màu bạc.
Tiêu Viêm đột nhiên cử động như vậy cũng lập tức hấp dẫn phần lớn ánh mắt. Nhưng những ánh mắt này lại nhìn thấy hắn triệu hoán một khối Khôi Lỗi đã hư hỏng sắp bỏ đi thì không khỏi có mấy phần thất vọng. Chẳng lẽ hắn còn muốn trông cậy vào Khôi Lỗi đã muốn hư hỏng này để đối phó với Ngũ sắc Đan lôi kinh khủng kia sao?
Mộ Cốt lão nhân cũng vì Tiêu Viêm triệu hoán ra Địa yêu khôi mà ngây người, đối với cái đồ vật này hắn cũng không xa lạ gì. Tại bên trong đan giới, nếu không có Khôi Lỗi này ngăn trở chỉ sợ hắn đã đem Tào Dĩnh chém chết tại chỗ. Cũng chính vì đã cùng từng thứ này tiếp xúc qua, mà giờ đây lại thấy Tiêu Viêm muốn nhờ thứ này chống đỡ Ngũ sắc Đan lôi thì khuôn mặt không khỏi hiện lên nụ cười châm chọc.
Khôi Lỗi này ngay cả một kích của hắn còn đỡ không được thì làm sao có thể tiếp được Ngũ sắc Đan lôi? Dựa theo phỏng đoán của Mộ Cốt lão nhân, Khôi Lỗi màu bạc kia cũng có cấp độ khoảng Bát tinh đến Cửu tinh Đấu Tông. Xem ra cũng là Khôi lỗi cấp bậc không thấp, dùng để đón một hoặc hai đạo Ngũ sắc Đan lôi có lẽ vẫn còn tốt. Nhưng có thể tưởng tượng, nếu là nhờ nó mà muốn vướt qua Đan lôi không nghi ngờ gì chính là người si nói mộng.
"Ta xem ngươi chính là hồ đồ đặt lộn cửa rồi." Mộ Cốt lão nhân lắc lắc đầu, cười nói.
Đối với sự trào phúng của hắn Tiêu Viêm ngược lại không quan tâm. Kẻ thất bại luôn muốn tìm những cách thức khác nhau để giảm bớt lửa giận trong lòng, cử chỉ như thế này ngược lại có chút buồn cười.
Bàn tay nhẹ nhàng ma sát thân thể Địa yêu khôi, tuy nói rằng vì chiến đấu với Mộ Cốt lão nhân mà thân thể nó bị huỷ hoại vô cùng thê thảm, bất quá may mà thứ này cũng không có linh trí nên cũng không có cảm giác đau đớn. Chỉ cần thân thể không bị phá huỷ thành bụi phấn, như thế nó sẽ vĩnh viễn nghe theo mệnh lệnh của Tiêu Viêm.
"Lần này, phải nhờ vào người rồi!" Bàn tay vỗ nhè nhẹ lên thân thể Địa yêu khôi, Tiêu Viêm cười cười rồi chợt ngẩng đầu nhìn lên Ngũ sắc Lôi Vân đang trầm thấp rít gào trên bầu trời, dũng cảm cười to nói: "Đến đây đi!"
Giống như nghe được Tiêu Viêm cười lớn, Ngũ sắc Lôi Vân trên bầu trời ngày càng quay cuồng kịch liệt, tiếng sấm trầm thấp không ngừng vang vọng. Lôi đình chói mắt từ trong tầng mây mạnh mẽ bắn ra xung quanh.
"Xuy!"
Lôi Vân đang quay cuồng đột nhiên mạnh mẽ co rụt lại. Chợt một đạo Ngũ sắc Lôi Đình giống như một con Cự Mãng từ trong tầng mây dữ dội lướt ra. Sau đó xé rách không gian, mang theo tiếng động đáng sợ hung hăng đánh tới bãi đá nơi Tiêu Viêm đứng.
"Đi!" Nhìn thấy thế công Đan lôi rút cuộc cũng tới, Tiêu Viêm cười cười, ngón tay điểm ra hư không quát khẽ.
Tiếng quát hạ xuống, Địa yêu khôi đã muốn hư hỏng trước mặt nhất thời hai chân dậm thật mạnh trên mặt đất, lực đạo mạnh mẽ trực tiếp giúp nó phóng vút lên phía chân trời. Sau đó, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người liền tung một quyền đánh vào đạo Lôi Đình cường hãn phía trên.
"Ai" Nhìn thấy cảnh này, trên sân rộng nhất thời vang lên những tiếng thở dài.
"Hắc hắc!" Mộ Cốt lão nhân cũng cười quái dị một tiếng. Nhưng còn chưa đợi hắn kịp nói chuyện, sắc mặt lại nhanh chóng biến đổi. Bởi vì hắn phát hiện, Ngũ sắc Lôi Đình đánh trúng Địa yêu khôi không chỉ không đem nó đánh nát ra, ngược lại còn làm cho thân thể đang bị thương tổn được Lôi Đình bùng nổ ra bắt đầu từ từ chữa trị, chỗ ngực lõm xuống kia cũng là từ từ nhô ra.
"Khôi Lỗi này đang hấp thu Lôi Đình lực?" Nhìn Địa yêu khôi bị sét đánh ngược lại ngày càng trở nên rực rỡ, đồng tử Mộ Cốt lão nhân nhất thời co rút lại. Loại Khôi Lỗi quái dị bực này hắn thực chưa nghe tới bao giờ.
"Khó trách người này lại có tin tưởng như vậy, hoá ra hắn còn có được một Khôi lỗi kỳ dị. Hỗn đản, sớm biết như thế thì lúc ban đầu ở đan giới nên hoàn toàn huỷ diệt nó đi!" Sắc mặt Mộ Cốt lão nhân âm trầm đến đáng sợ, trong lòng tràn ngập hối hận. Nếu như trong đan giới hắn xuống tay nặng hơn một chút thì Địa yêu khôi này tuyệt đối sẽ triệt để hư hỏng. Mà bây giờ, Tiêu Viêm cũng mất đi sự trợ giúp bực này.
Cùng so sánh với sự âm trầm, hối hận của Mộ Cốt lão nhân thì đám người Tào Dĩnh lúc này lại thở dài nhẹ nhõm một hơi. Mặc dù không biết Khôi Lỗi kỳ dị này tại sao lại có được năng lực bậc này, nhưng bất kể như thế nào thì sự thật cũng đã nói cho bọn họ biết, Tiêu Viêm đã thuận lợi vượt qua cửa ải cuối cùng của đan hội. Quán quân của đan hội cũng đã thuộc về hắn.
"Ha hả, bảo bối của tiểu gia hoả này cũng không ít. Khôi Lỗi hấp thu Lôi Đình lực năm đó ta ở tại di tích viễn cổ trung cũng có gặp qua, nhưng dáng tiếc trong lúc những tên kia tranh đoạt lại bị huỷ đi." Trên đài cao, mỹ phụ mỉm cười nhẹ giọng nói.
"Mộ Cốt lão hỗn đản kia lần này sợ rằng sẽ rất buồn bực." Lão giả da ngăm đen giờ phút này trên khuôn mặt cũng xẹt qua một chút tươi cười, vui mừng khi người khác gặp hoạ.
Huyền Không Tử gật đầu cười, hiện tại hắn lại lần nữa phục hồi sự bình thản lúc trước, hai tay mười ngón đan vào nhau cười nói: "Lần này, xem như Đan Tháp ta thiếu tên tiểu tử này một món nợ nhân tình rồi!"
Nghe vậy, hai ngươi mỹ phụ ở bên cạnh cũng gật đầu cười, nếu không có Tiêu Viêm ra tay vãn hồi cục diện này, chỉ sợ quán quân đan hội lúc này thật sự đã rơi vào tay Mộ Cốt lão hỗn đản kia. Đến lúc đó, danh tiếng của Đan Tháp chắc chắn sẽ phải chịu sự đả kích nặng nề.
Tại lúc ba người bọn họ đàm luận thì trên thềm đá, Tiêu Viêm nhìn không chớp mắt vào từng đạo Ngũ sắc Lôi Đình đang đánh xuống làm Địa yêu khôi càng ngày càng rực rỡ. Trong con mắt đen kịt cũng xẹt qua vẻ nóng cháy. Không biết lần này hấp thu Ngũ sắc Đan lôi, Địa yêu khôi có thể chân chính tiến hoá tới cảnh giới Thiên yêu khôi hay không?
Nghĩ đến việc Thiên yêu khôi có thể địch nổi Đấu Tôn cường giả có thực lực đáng sợ, Tiêu Viêm cũng không nhịn được, hô hấp trong phút chốc cũng trở nên dồn dập hơn rất nhiều.