Nhìn Tử Nghiên trước mặt, Trích Tinh lão quỷ hơi nhíu mày, ánh mắt đảo qua đảo lại, không biết vì sao lão không nhìn thấu được thực lực của nàng. Nhưng dù không nhận ra thì lão vẫn có thể cảm thấy Tử Nghiên không thể tạo thành uy hiếp với mình.
"Có lẽ là dị bảo có khả năng ẩn dấu khí tức..."
Trong lòng Trích Tinh lão quỷ tự nói một câu rồi chợt nhìn về phía Tiêu Viêm. Lúc này, hắn đang triệu hồi ra ba loại dị hỏa, chiếc nhẫn đang đeo trên tay cũng bốc lên một ngọn lửa màu sâm bạch*.
(*Sâm bạch: màu trắng sữa)
"Bốn loại Dị Hỏa."
Nhìn một màn này, dù lấy thực của Trích Tinh lão quỷ cũng không nhịn được mà co mắt lại, sắc mặt có chút biến hóa. Dị Hỏa là thứ có uy lực rất mạnh nhưng lại vô cùng ít ỏi, có thể sở hữu một loại đã là cơ duyên trời cho. Nhưng trong tay Tiêu Viêm lại có tới bốn loại Dị Hỏa! Việc như vậy sao có thể không làm cho Trích Tinh lão quỷ chấn động trong lòng đây?
"Tiểu tử này quả nhiên có chỗ quỷ dị, nhìn bộ dáng như vậy hẳn là đang muốn chuẩn bị một đòn công kích lớn nào đó..." Nhìn sắc mặt ngưng trọng của Tiêu Viêm, Trích Tinh lão quỷ liền đoán được mục đích của hắn. Mặc dù lão không rõ đấu kỹ Tiêu Viêm chuẩn bị mạnh đến mức nào, nhưng với tính tình vốn cẩn thận, lão sẽ không để cho Tiêu Viêm có thể thi triển thành công. Mặc dù trong lòng lão cũng không hề cho rằng Tiêu Viêm có thể lật ngược thế cờ. - https://truyenfull.vn
"Tiểu tử, không cần chống cự vô ích nữa. Càng chống cự thì các ngươi sẽ càng thống khổ đấy."
Trong lòng xuất hiện ý niệm này, Trích Tinh lão quỷ cười lạnh, chân đạp hư không chậm rãi đối mặt với Tử Nghiên. Làn khói đen nồng đậm lượn lờ đầy trời tràn ngập áp lực làm cho không ít cường giả của Hồn Điện hít thở không thông.
Nhìn Trích Tinh lão quỷ đang bay đến, khuôn mặt Tử Nghiên dần trở nên nghiêm túc. Những tia sáng màu tím bắt đầu tràn ra từ cơ thể nàng, ngọc thủ nắm chặt lại.
"Ngươi tự tránh ra hay muốn để lão phu phải động thủ? Nhắc trước một điều là lão phu không thương hoa tiếc ngọc như đám nhóc ranh trẻ tuổi đâu."
Đứng cách Tử Nghiên vài trượng, Trích Tinh lão quỷ chậm rãi xòe tay ra chỉ về phía Tử Nghiên, thản nhiên nói.
"Muốn đánh thì cứ đánh, cần nói nhảm nhiều vậy không?" Đối mặt với áp lực từ phía Trích Tinh lão quỷ, Tử Nghiên bĩu môi châm chọc.
"Quả nhiên là cá mè một lứa với thằng nhãi này, ngay cả cách nói chuyện cũng sặc mùi khiêu khích như vậy." Sắc mặt Trích Tinh lão quỷ âm trầm lại, trong mắt tràn đầy hàn ý, bàn tay đang chỉ về phía Tử Nghiên đột nhiên nắm chặt lại!
Khi bàn tay Trích Tinh lão quỷ nắm lại, một dao động vô hình bỗng khuếch tán ra. Không gian xung quanh Tử Nghiên như bị một chưởng ấn vô hình đè xuống, vang lên những tiếng "rắc rắc" rợn người.
Không gian ở cả bốn phía dều ép về phía Tử Nghiên, nếu bị loại lực lượng mạnh mẽ bực này nghiền phải, cho dù là cường giả Đấu Tông đỉnh phong cũng sẽ bị bóp nát.
Nhưng khi không gian xung quanh sắp chạm vào Tử Nghiên thì tử quang trên người nàng đột nhiên dao động rồi khuếch tán ra. Mà theo đó, không gian xung quanh nhất thời ngưng trệ lại rồi từ từ tiêu tán.
"Dám dùng không gian chi lực trước mặt bà đây, ngươi còn non lắm." Tùy tay hóa đi không gian đè ép này, Tử Nghiên nhếch miệng lên ra vẻ người lớn nói.
"Con nhãi…"
Nhìn không gian đè ép mà ngay cả Đấu Tông đỉnh phong cũng phải bó tay lại bị Tử Nghiên nhẹ nhàng hóa giải như vậy, trong mắt Trích Tinh lão quỷ xẹt qua một chút kinh ngạc, rồi lão chợt cười lạnh, đánh ra một quyền không chút hoa mỹ.
"Ầm!"
Một quyền này vừa đánh ra, khói đen nồng đậm xung quanh nhất thời xảy ra biến hóa ngập trời, sau đó hóa thành một con rắn đen khổng lồ dài hơn trăm trượng. Nó ngửa mặt lên trời gầm một tiếng rồi quất đuôi lao về phía trước, mang theo kình phong xé rách không gian, bay về phía Tử Nghiên
Cự mãng lướt qua bầu trời tạo thành phong áp cường đại. Dù cách mặt đất hơn trăm trượng nhưng vẫn làm phía dưới xuất hiện một hố sâu hơn mười trượng. Một số tảng đá lớn thậm chí còn vỡ toác tại chỗ.
Đối mặt với thế công hung ác của Trích Tinh lão quỷ, sắc mặt Tử Nghiên khẽ biến, tử quang tuôn ra dữ dội, ngọc thủ nắm chặt lại. Có thể mơ hồ thấy tử quang ngưng kết lại thành hình một cái đầu rồng.
"Thái Hư quyền!"
Tử Nghiên khẽ quát một tiếng, tử quang trên ngọc quyền tuôn ra như núi lửa phun trào. Một cự long màu tím khổng lồ hơn mười trượng mông bay ra từ tay nàng, sau đó ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng rồi lao vào chiến đấu với cự mãng màu đen.
"Bành!"
Hai bên va chạm, nhất thời bạo phát một tiếng nổ động trời, sóng năng lượng như cuồng phong quét qua vách núi xung quanh sơn cốc. Quảng trường phía nam sụp đổ, những tảng đá lớn bay loạn xạ, cuối cùng rơi xuống đáy cốc, vang lên những tiếng động rất lớn.
Sóng năng lượng khủng bố tràn tới làm thân thể Tử Nghiên liên tiếp lui về sau. Trong miệng phát ra một tiếng rên khẽ, nhưng may mắn vẫn chưa bị thương.
Khi sóng năng lượng dân tán đi, ánh mắt Trích Tinh lão quỷ nhìn về phía Tử Nghiên càng lúc càng kỳ dị. Tuy một quyền này của Tử Nghiên khá mạnh, nhưng cũng không thể chính diện đối đầu với một chưởng kia của lão. Sau khi cảm ứng, lão nhận ra lúc hai bên va chạm thì con rồng màu tím kia mở ra một vết rách không gian, chuyển hầu hết công kích của cự mãng vào hư vô. Trích Tinh lão quỷ chưa bao giờ nghe nói đến một loại quyền pháp thần kỳ đến vậy.
"Quyền pháp thật cổ quái…" Trích Tinh lão quỷ cười quái dị một tiến rồi chợt liếc mắt nhìn Tiêu Viêm, lúc này, những gì lão thấy lại dọa lão đầm đìa mồ hôi. Vì Tiêu Viêm đang cưỡng chế đem bốn loại dị hỏa dung hợp lại với nhau, nhìn từ xa như một quả cầu lửa khổng lồ có độ nóng khủng khiếp. Trích Tinh lão quỷ có thể nhận thấy rõ ràng, thảm cỏ xanh mượt rộng lớn trong sơn cốc đang héo rũ lại với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.
"Thằng nhãi này có vấn đề, không thể kéo dài thêm nữa…"
Một màn quỷ dị này rốt cuộc cũng làm cho Trích Tinh lão quỷ cảm thấy bất an. Lão đương nhiên biết uy lực của dị hỏa, mà bây giờ còn là bốn loại dung hợp với nhau. Cho dù là lão, nếu ăn một đòn này cũng sẽ không dễ chịu.
Trong lòng xẹt qua ý niệm này, sắc mặt Trích Tinh lão quỷ dần âm trầm xuống. Thân hình lóe lên như quỷ mị rồi xuất hiện trước mặt Tử Nghiên. Bàn tay lão vỗ mạnh ra, mang theo kình lực mênh mông như muốn xé rách không gian, nhanh như chớp đánh về phía Tử Nghiên.
Đối mặt với đòn tất sát rất đột nhiên của Trích Tinh lão quỷ, sắc mặt Tử Nghiên khẽ biến. Giờ phút này, nàng không thể lùi bước nữa, bằng không lão quỷ này sẽ thừa cơ cắt đứt quá trình dung hợp dị hỏa của Tiêu Viêm. Bởi vậy nàng chỉ có thể cắn răng tiến lên, tử quang lượn lờ, trực tiếp cứng đối cứng với Trích Tinh lão quỷ.
"Phanh phanh phanh!"
Trên bầu trời, hai đạo thân ảnh như bóng với hình, mỗi lần va chạm của tử quang và hắc vụ đều vang lên tiếng nổ mạnh như sấm rền, kèm theo đó là một tiếng kêu rên đau đớn.
"Bành!"
Trên bầu trời, hai thân ảnh lại hung hang va chạm một lần, nhưng bóng hình xinh đẹp màu tím rốt cục cũng không chống đỡ nổi, phun ra một ngụm máu tươi đỏ thẫm, thân hình bị đẩy lùi liên tiếp về phía sau, phải mất một lúc mới ổn định lại được, khuôn mặt cũng trở nên tái nhợt. Nàng đương nhiên không phải đối thủ của Trích Tinh lão quỷ trong một trận chiến cứng đối cứng. Nếu Tử Nghiên không có thể chất mạnh mẽ, hơn nữa trời sinh thần lực thì chỉ sợ sau khi đỡ vài chưởng, kinh mạch trong cơ thể nàng đã bị chấn vỡ, dù sao cường giả ngũ tinh Đấu Tôn đỉnh phong thật sự quá mạnh mẽ.
Nhưng so sánh với khuôn mặt tái nhợt của Tử Nghiên, trong lòng Trích Tinh lão quỷ còn nổi lên sóng gió hãi hùng hơn. Qua vài lần giao thủ, lão có thể cảm thấy rõ ràng thực lực của Tử Nghiên chỉ là Đấu Tông, nhưng nàng ta còn kinh khủng hơn cả Tiêu Viêm. Không chỉ chính diện đỡ hơn mười quyền của lão, mà lại còn phản chấn một cỗ lực lượng kinh khủng làm bàn tay lão đau đớn.
"Con bé này... là quái vật gì đây?"
Khóe miệng co quắp lại, trong mắt Trích Tinh lão quỷ trào ra sát ý mãnh liệt. Đám nhóc này không phải người bình thường, tuyệt đối không thể lưu lại hậu hoạn, nếu không ngày sau gặp lại, chỉ sợ kẻ xui xẻo sẽ là lão.
"Trích Tinh Thủ!"
Sát ý trào dâng trong lòng, sắc mặt Trích Tinh lão quỷ rốt cục cũng trở nên hoàn toàn âm trầm, lạnh lẽo nhìn thoáng qua Tử Nghiên đang theo dõi hắn, cười lạnh một tiếng. Khói đen bắt đầu ngưng tụ, sau đó lão liền chộp mạnh lấy. Một trảo này cực kỳ quỷ dị, bởi vì ngay khoảnh khắc đó, bàn tay Trích Tinh lão quỷ đã biến mất như bị bốc hơi, chỉ để lại một đoạn cánh tay còn ở ngoài.không gian.
Nhìn một màn quỷ dị này, trong lòng Tử Nghiên xuất hiện một cảm giác cực kỳ nguy hiểm, thân hình vội vàng lui về sau. Nhưng nàng đột nhiên cảm thấy lạnh gáy như đang có một luồng lực đạo muốn bóp chặt lấy cổ nàng.
"Chết đi!"
Bàn tay túm lấy Tử Nghiên, trong mắt Trích Tinh lão quỷ hiện lên một chút sát ý, vừa muốn hạ sát thủ thì không gian bên cạnh đột nhiên vỡ ra, một thân ảnh cao lớn như thiết tháp xông ra từ bên trong, hung hăng xuất quyền với Trích Tinh lão quỷ. Xem bộ dáng như vậy, nếu bị đánh trúng thì dù lấy thực lực của Trích Tinh lão quỷ cũng sẽ đầu nát như tương.
Biến cố đột ngột làm Trích Tinh lão quỷ cả kinh, lão tuyệt đối không thể lấy mạng đổi mạng. Buông Tử Nghiên ra nhanh như chớp, lão đánh ra một chưởng, chống đỡ với thiết quyền đang hung hăng đánh đến kia.
"Hào!"
Kình phong đáng sợ trào ra, Trích Tinh lão quỷ lui lại hai bước, mà thân ảnh cường tráng kia cũng bay ngược ra sau rồi lảo đảo đứng bên cạnh Tử Nghiên.
"Khụ. To con, không phải ngươi đang du lịch đại lục sao?" Tử Nghiên ôm cổ ho khan một tiếng, sau đó nhìn đại hán bên cạnh, kinh ngạc hỏi.
Đại hán kia chính là người được Tử Nghiên dẫn ra từ Đan giới: Hùng Chiến. Giờ phút này, hắn cũng cười khan hai tiếng, sau đó thật cẩn thận nhìn thoáng qua vết rách không gian kia, thầm thì: "Móa nó, không phải ông đây muốn, mà là bị ném tới a…"
Cách đó không xa, Trích Tinh lão quỷ lạnh lẽo nhìn Hùng Chiến, sau khi nhận thấy người vừa đến này là một Đấu Tôn, khóe mắt lão cũng hơi giật giật. Nhưng còn chưa kịp nói gì, sắc mặt lão đã biến đổi, vội vàng nhìn về phía Tiêu Viêm. Chỉ thấy một đóa sen bốn màu đẹp đẽ đang trôi nổi trong lòng bàn tay Tiêu Viêm. Một loại lực lượng làm cho trái tim lão băng giá lặng lẽ tràn ngập ra xung quanh... Nhờ Tử Nghiên cầm chân được Trích Tinh lão quỷ, cuối cùng Tiêu Viêm cũng dung hợp ra Hủy Diệt Hỏa Liên do bốn loại dị hỏa tạo thành!