Hôm sau, khi ánh mặt trời ấm áp rọi xuyên vào cửa sổ, thì Tiêu Viêm đang ngồi xếp bằng tu luyện cũng chợt cảm ứng được rồi chậm rãi mở mắt ra.
Mà ở khoảnh khắc đó, không gian quanh thân hắn cũng gợn lên những cơn sóng kỳ dị. Từng luồng năng lượng không giống như đấu khí lặng yên nhập vào mi tâm của hắn rồi cuối cùng tan vào trong linh hồn.
"Có Thái Nhất Hồn Quyết này thì tu luyện linh hồn cũng tiến triển cực nhanh a!"
Cảm thụ cảm giác sung mãn từ mi tâm truyền đến, trên mặt Tiêu Viêm cũng hiện lên vẻ tán thưởng. Trong thời gian này, chỉ cần rảnh rỗi khắc nào là hắn lập tức tu luyện Thái Nhất Hồn Quyết khắc ấy, mà hiệu quả của nó lại vượt ngoài dự đoán. Linh khí lúc trước rất khó hấp thu mà hiện giờ chỉ cần vận chuyển Thái Nhất Hồn Quyết thì đã tự hút lấy từng luồng trong thiên địa. Pháp môn thần kỳ bậc này thật không hổ là vật viễn cổ!
Tiêu Viêm mỉm cười rồi đứng dậy rời khỏi giường. Hắn duỗi thẳng lưng rồi đẩy cửa phòng bước ra ngoài. Khi tìm đến mấy người Tiểu Y Tiên thì một lúc sau cả đoàn người đã rời khỏi sương phòng.
Hiện giờ, tòa trang viên khổng lồ này sớm đã ngập tràn các cường giả đến từ bốn phương tám hướng. Những cường giả này nếu thực lực bản thân không cường hãn thì hẳn sau lưng sẽ có thế lực không kém. Họ ở cùng một chỗ với nhau lập tức tạo thành một bầu không khí vô cùng náo nhiệt.
Đoàn người Tiêu Viêm tùy ý đi dạo trong trang viện thênh thang rồi dừng lại ở một tửu lâu khá rộng rãi. Diện tích quán rượu này không nhỏ, ở trung tâm còn có một bình đài bằng đá rất lớn. Lúc này, trên bình đài đang tràn ngập đấu khí, hai thân ảnh đang giao thủ với nhau như thiểm điện. Trong đám đông đang vây xem bốn phía cũng không ngừng vang ra những lời trầm trồ khen ngợi.
Thực lực của hai người trên đài ước chừng là Lục tinh Đấu Tông, đối với ngoại giới cũng được tính là cường giả có danh khí, nhưng với Tiêu Viêm mà nói thì cũng không tạo thành sức hấp dẫn gì. Hắn cùng nhóm người Tiểu Y Tiên chọn một vị trí gần cửa sổ của tửu quán, ánh mắt đảo qua một vòng liền phát hiện ra một số người thực lực không kém.
"Nghe được tin tức gì liên quan đến Hắc Yên quân chưa?"
Đợi đến sau khi thị nữ cung kính dâng trà rút lui, Tiêu Viêm tùy ý liếc nhìn trận đấu trên đài, nhẹ giọng hỏi.
Hiện giờ, muốn tiếp xúc với Cổ tộc thì đương nhiên Tiêu Viêm phải thu thập tin tức về họ. Mà cái gọi là Hắc Yên quân nghe đồn là nơi những chiến sĩ cường hãn tập họp nên có chiến lực vô cùng cực đoan. Vì vậy, Tiêu Viêm muốn nắm giữ tin tức về họ.
"Vâng!"
Tiểu Y Tiên mỉm cười gật đầu, ánh mắt liếc nhìn Thiên Hỏa tôn giả rồi thấp giọng nói: "Địa vị Hắc Yên quân trong Cổ tộc không thấp. Bởi vì điều kiện gia nhập tương đối hà khắc và phải trung tâm tuyệt đối với Cổ tộc và thêm nữa khi còn niên thiếu phải đạt được Linh cấp. Nghe nói, khảo hạch hàng năm của Hắc Yên quân nếu kẻ nào không đạt tiêu chuẩn thì lập tức bị loại bỏ. Bởi vậy, nó làm cho chất lượng của Hắc Yên quân tương đối cao."
Nghe vậy Tiêu Viêm cũng chậm rãi gật đầu. Cứ xem những hộ vệ mặc giáp đen trấn trụ cửa thành thì biết chiến sĩ Hắc Yên quân đều không phải thứ bỏ đi. Nếu ở thế giới bên ngoài thì họ chính là chiến sĩ có thiên phú ngàn năm khó gặp.
"Thứ bậc trong Hắc Yên quân được phân chia vô cùng sâm nghiêm. Không chỉ có Bát đại Thống lĩnh bao gồm Linh Tuyền lẫn Ngũ thống lĩnh hôm qua chúng ta đã gặp nhưng chẳng qua, vị trí của Linh Tuyền trong nhóm thống lĩnh chỉ đứng ở thứ bảy mà thôi." Thiên Hỏa tôn giả ngồi bên cạnh, nói.
"Linh Tuyền chỉ xếp thứ bảy sao?" Tiêu Viêm chợt híp mắt. Thực lực của Linh Tuyền đã là Nhất tinh Đấu Tôn, mà vị Ngũ thống lĩnh kia chính là Tam tinh Đấu Tôn cường giả. Nói như vậy, Đại thống lĩnh Hắc Yên quân chí ít phải đạt đến lục tinh hoặc thậm chí còn cao hơn nữa.
"Không hổ là Cổ tộc!"
Tiêu Viêm khẽ gật đầu. Còn trẻ tuổi mà đạt đến Lục tinh Đấu Tôn thì tuyệt đối có thể gọi là kỳ tài ngút trời rồi. Tuy nói Cổ tộc có huyết mạch Đấu Đế nhưng điều này cũng chưa đủ nói lên thực lực của bọn họ.
"Hiện tại, trong mắt lớp thiên tài trẻ tuổi của Cổ tộc huynh chính là người không được hoan nghênh, thậm chí còn bị liệt vào danh sách tình địch cao nhất! Muội nghĩ, sau này đến Cổ giới hẳn huynh sẽ hiểu được phiền toái là gì!" Tiểu Y Tiên che miệng cười, nói.
"Trước kia thì không nhiều lắm, nhưng theo tin tức muội dò hỏi thì hiện tại hầu như ai cũng biết đến huynh cả! Bởi vì, nguyên nhân chính là Huân Nhi đã thừa nhận quan hệ của hai người ở ngay giữa hội nghị trưởng lão!" Tiểu Y Tiên cười rồi bồi tiếp câu nữa.
Tiêu Viêm sững người rồi chợt cười khổ: "Lá gan của tiểu ny tử này thật không nhỏ! Chẳng qua có nói thì sao? Việc này trước sau cũng lộ ra thôi, còn về phần mấy thiên tài Cổ tộc kia muốn như thế nào thì ngay từ đầu ta đã biết. Trong Cổ giới này, dĩ nhiên là ta cũng sẽ không quá bình yên rồi!"
Với mị lực và nhan sắc khuynh thành của Huân Nhi, chuyện này Tiêu Viêm đã sớm lý giải. Càng là nơi tập hợp nhiều thiên tài, thân mang danh vọng như thế thì những người trẻ tuổi này tất nhiên sẽ không thích nữ tử bình thường. Bởi vậy, không chỉ có dung mạo tuyệt mỹ mà hơn nữa thiên phú Huân Nhi là loại tột đỉnh. Chuyện này tự nhiên sẽ khiến nàng trở thành mục tiêu truy đuổi của bọn họ.
"Trong Bát đại thống lĩnh này thì hơn một nửa đã xem huynh là tình địch có tính uy hiếp cao nhất! Nếu gặp mặt thì hẳn bọn họ sẽ lấy cớ luận bàn để giao thủ với huynh!" Tiểu Y Tiên mỉm cười, tiếp: "Đương nhiên, kỳ thật muội thấy những người này chưa phải là uy hiếp lớn nhất của huynh, mà chính là Tứ đại Đô thống!"
"Tứ đại Đô thống?"
"Cao tầng chân chính của Hắc Yên quân luận trên tổng quát thì được chia từ thấp lên cao là: Bát đại Thống lĩnh – Tứ đại đô thống rồi cuối cùng là người thống lĩnh chân chính – Hắc Yên Vương!" Tiểu Y Tiên lại nói: "Tứ đại Đô thống này được xưng là thiên tài trong các tuyệt đỉnh thiên tài của Cổ tộc. Tất cả đều là kẻ kinh tài tuyệt thế, tuy độ thuần khiết của huyết mạch Đấu Đế không bắt kịp Huân Nhi nhưng người có thể so với bọn họ ở Cổ tộc cũng chẳng có mấy ai. Án chiếu theo tiềm lực của bọn họ thì sau này ắt sẽ trở thành nhân vật trọng yếu của Cổ tộc!"
Tiêu Viêm im lặng, trong lòng cũng thoáng cảm thấy nghiêm trọng. Lấy niên kỷ hắn mà đạt được thành tựu hiện tại, nếu ở Trung Châu có thể được xưng tụng là người đứng đầu. Nhưng hiện giờ trong Cổ tộc, nơi thiên tài tập hợp như thế này thì hắn mới hiểu được thành tựu của bản thân còn chưa đủ để hắn kiêu ngạo.
Nếu Đô thống còn cao hơn bậc Thống lĩnh, cứ luận theo đó thì Đô thống có thực lực yếu nhất cũng phải cường hãn hơn Đại thống lĩnh nhiều. Chỉ e thực lực của Tứ đại Đô thống không yếu hơn Cửu thiên tôn của Hồn Điện là bao.
"Huyết mạch Đấu Đế thực sự là cường hãn đến như vậy sao?"
Tiêu Viêm chậm rãi thở ra một hơi và cảm thấy bản thân đã chân chính bị áp lực. Nhìn tốc độ tu luyện của hắn trong cùng thế hệ đã làm người khác cầu còn không được. Song, khi so với những tuyệt đỉnh thiên tài của Cổ tộc thì còn hơi yếu hơn một chút. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
"Nhân ngoại hữu nhân – Thiên ngoại hữu thiên! Lời này quả nhiên không giả!"
"Dù muội biết bốn vị Đô thống này có danh vọng cực cao trong Cổ tộc, lại ôm thái độ không tốt với huynh nhưng Huân Nhi lại chính là thiên kiêu chi nữ của Cổ tộc. Với viên minh châu có lực hấp dẫn khủng bố như thế thì càng không ai có thể so sánh nổi! Vì vậy huynh phải nên chú ý nhiều hơn!" Tiêu Y Tiên tiếp tục nhắc nhở.
Tiêu Viêm chợt híp mắt lại, trong đó lóe lên một tia tàn nhẫn. Quản mấy Đô Thống kia mạnh mẽ bao nhiêu, chuyện giữa hắn và Huân Nhi không ai có thể cản trở. Tuy hiện tại thực lực của hắn chỉ là Ngũ tinh Đấu Tôn, nhưng nếu thực sự động thủ thì kể cả Thất tinh, thậm chí Bát tinh Đấu Tôn hắn cũng hoàn toàn không sợ. Cuối cùng chỉ hy vọng Tứ đại Đô thống này đừng xem hắn là một quả hồng mềm dễ dàng nắn bóp!
"Có được huyết mạch của Đấu Đế thì quá trình tu luyện quả thật thuận buồm xuôi gió! Nhưng tốc độ này chỉ có tác dụng vẻn vẹn trước cảnh giới Đấu Thánh mà thôi. Mặc dù Cổ tộc là một chủng tộc mạnh mẽ, cường giả Đấu Tôn không ít nhưng tất cả những người có cảnh giới Đấu Thánh lại chẳng bao nhiêu. E rằng những cường giả Đấu Tôn muốn vượt qua cảnh giới này chỉ có thể chân chính tự dựa vào chính bản thân mình. Ở thời điểm đột phá quan trọng ấy, huyết mạch Đấu Đế trái lại sẽ tạo thành một sự trói buộc. Vì vậy, ngươi không cần phải so sánh thành tựu hiện tại của mình với những người kia. Nói không chừng, sau này khi ngươi đã đạt cảnh giới Đấu Thánh thì bọn họ cũng vẫn còn dậm chân tại cảnh giới Đấu Tôn!" Thiên Hỏa tôn giả duỗi thẳng lưng rồi cười nói.
Tiêu Viêm khẽ gật đầu. Cường giả Đấu Thánh đã là tồn tại đỉnh phong trong thiên địa. Tuy nói rằng huyết mạch Đấu Đế rất cường hãn nhưng nếu có thể tạo ra nhiều cường giả cảnh giới này thì cũng thật sự quá mức nghịch thiên.
Khi đoàn người Tiêu Viêm rót rượu nói chuyện thì trên lầu cũng có hai luồng ánh mắt lạnh như băng đang tập trung lên người Tiêu Viêm.
"Hắn chính là Tiêu Viêm?" Một nam tử tuấn tú mặc áo bào xanh đang chú mục vào Tiêu Viêm. Bàn tay thon dài dị thường của gã đang nhẹ nhàng gõ nhịp lên lan can lầu, thản nhiên hỏi.
"Tam ca, hắn chính là Tiêu Viêm trong miệng tiểu thư! Hiện tại danh tiếng của hắn ở Trung Châu cũng không nhỏ! Giờ đây dù đến Cổ tộc ta thì ngạo khí cũng không giảm đi phần nào!" Một gã khác ngồi bên cạnh liền cười lạnh rồi đáp. Theo thanh âm nhìn lại thì rõ ràng chính là Linh Tuyền hôm qua bị Tiêu Viêm một cước đá bay.
"Đây cũng không phải là Trung Châu!" Thanh y nam tử mỉm cười, trong đó lộ ra lãnh ý nhàn nhạt: "Mặc dù có lẽ tiểu thư cũng chưa đặt ta vào mắt, nhưng ít ra loại mặt hàng kia vẫn còn chưa đủ tư cách!"
"Ngươi cũng không cần phải xằng bậy! Dù sao bọn họ cũng là khách!" Một nam tử khác dáng người cường tráng cau mày nói. Đúng là vị Ngũ thống lĩnh đã gặp hôm qua.
"Yên tâm, hết thảy sẽ hợp quy củ!" Thanh y nam tử dùng âm thanh nhẹ nhàng đáp.
"Phong!"
Sau khi tiếng quát này vừa dứt, thì hai bóng người đang giao thủ dưới bình đài cũng đã phân thắng bại, mỗi người đều lùi ra sau. Chợt một thanh âm vang dội vọng đến làm ánh mắt mỗi người đều hướng về một bóng người đang nhảy vọt lên cùng lúc thét lớn.
"Ta, Tam thống lĩnh Hắc Yên quân – Dương Hạo mời quán quân Đan hội Tiêu Viêm lên đài luận bàn!"
Tiêu Viêm cách đó không xa vừa mới đưa chén trà lên liền mạnh mẽ dừng lại, sắc mặt cũng trở nên âm trầm vô cùng. Tựa như lúc này hắn đã bị người tính toán một lần a!