"Ầm ầm!"
Bão năng lượng đáng sợ điên cuồng vần vũ trên bầu trời. Không gian trong phạm vi ngàn trượng đều vỡ vụn thành một màu đen sậm. Nó đã hoàn toàn sụp đổ dưới sự va chạm kinh khủng bậc này.
Nhìn không gian đen nhánh trên bầu trời, sắc mặt đại đa số những người ở đây đều có phần biến hóa. Mặc dù bọn họ sống nhiều năm như vậy nhưng cũng rất ít được thấy những tràng cảnh giống thế này. Ai cũng hiểu, nếu bị bão năng lượng này cuốn vào thì chắc chỉ duy trì được vài giây là sẽ vỡ nát trong đó.
"Tiêu Viêm lại dám đối kháng với Hắc Ma Lôi…"
Trên thềm đá, nhìn một màn này, mấy vị trưởng lão đều không khỏi kinh ngạc lẩm bẩm nói.
"Thực lực của Tiêu Viêm là Nhất tinh Đấu Thánh sơ kỳ, muốn ứng phó một đạo Hắc Ma lôi cũng không phải việc gì khó." Đại trưởng lão liếc nhìn bầu trời một cái, thản nhiên nói: "Số lượng của loại Hắc Ma lôi này tuy không bằng Bát phẩm Đan lôi nhưng uy lực lại vô cùng kinh khủng. Một kích vừa rồi, cho dù là cường giả Bán Thánh cũng không dám tùy ý đón đỡ."
"Nhất tinh Đấu Thánh?"
Nghe vậy, sáu vị trưởng lão bên cạnh đều chấn động. Mặc dù bọn họ đã lờ mờ đoán trước được điều này nhưng khi nghe Đại trưởng lão xác nhận thì vẫn cảm thấy rung động không thôi. Bọn họ tu luyện nhiều năm như vậy mà khó khăn lắm mới đạt đến cảnh giới Bán Thánh. Vậy mà Tiêu Viêm với chừng ấy tuổi mà đã vượt qua bọn họ, điều này không thể không làm cho người khác nể phục.
"Xem ra lần tuyển chọn này Tiêu Viêm sẽ giành được thắng lợi rồi…" Một vị trưởng lão khẽ thở dài: "Nếu như vậy, chỉ sợ họ sẽ chiếm ưu thế trong việc liên minh kia…"
"Tuy liên minh có vi phạm quy định của Đan Tháp nhưng khi cần thiết thì phải làm việc cần thiết! Hồn Điện thế lớn, sau nó vẫn còn một Hồn tộc nữa. Nếu muốn sinh tồn, tìm kiếm minh hữu cho Đan Tháp cũng là một phương pháp không tồi." Đại trưởng lão trầm mặc một chút, nói.
"Tháp quy, tháp quy, có tháp thì mới có quy. Nếu tháp mất thì còn nói gì đến quy nữa?"
Nghe được lời nói của Đại trưởng lão, những trưởng lão còn lại liếc nhìn nhau một cái rồi chỉ có thể chậm rãi gật đầu.
Trên bầu trời, bão năng lượng kéo dài chừng mười phút rồi mới từ từ tiêu tán. Mà theo gió bão tán đi, mảnh không gian sụp đổ này cũng chậm rãi tự chữa trị. Ánh nắng ấm áp của mặt trời lại chiếu xuống đỉnh núi này thêm một lần nữa.
Nương theo gió bão tán đi, tất cả ánh mắt đều nhìn về phía bầu trời. Chỉ thấy nơi đó, một đạo thân ảnh trẻ tuổi lăng không mà đứng. Bão năng lượng kinh khủng lúc trước cư nhiên lại không thương tổn được hắn chút nào.
Trên bầu trời, cảm ứng được gió bão tán đi, thân thể Tiêu Viêm cũng từ từ thả lỏng. Một cảm giác chết lặng truyền đến từ nắm tay, uy lực của Hắc Ma lôi cũng có phần nằm ngoài dự kiến của hắn. Sau lần tiếp xúc vừa rồi, Tiêu Viêm hiểu, nếu không phải thực lực của hắn đạt đến Đấu Thánh thì kết cục của hắn sẽ chẳng tốt hơn năm Thiên Yêu Khôi kia là bao nhiêu.
"Đây là Đan lôi mà Cửu phẩm bảo đan dẫn đến sao? Quả nhiên lợi hại!"
Trong lòng Tiêu Viêm thầm than thở một tiếng. Dù vậy, tuy Hắc Ma lôi này uy lực kinh người nhưng số lượng lại không nhiều lắm. Bởi vậy, sau khi tia sét màu đen kia đánh xuống thì mây đen dày đặc trên bầu trời cũng từ từ tiêu tán.
"Hống!"
Khoảnh khắc mây đen tiêu tán, hỏa long đột nhiên ngửa mặt lên trời gầm lớn một tiếng. Thân thể khổng lồ của nó chợt bộc phát ra ánh sáng chói mắt, một luồng dao động năng lượng kinh người trào ra từ cơ thể nó.
"Phanh!"
Nương theo dao động càng lúc càng cuồng bạo, hỏa long kia gầm gừ một tiếng. Thân thể khổng lồ bất ngờ vỡ vụn ra trong ánh mắt kinh ngạc của nhiều người.
Khi thân thể hỏa long vỡ vụn, một luồng ánh sáng chợt lướt ra từ thân thể nó, cuối cùng ẩn nấp trong hỏa diễm rồi nhanh chóng chạy trốn về phía chân trời.
"Chạy đi đâu!"
Nhưng khi đạo lưu quang này vừa lướt ra thì Tiêu Viêm lại cười lớn một tiếng. Thân hình chợt lóe liền xuất hiện phía trước đạo lưu quang kia như quỷ mị. Bàn tay trực tiếp chộp lấy nó.
"Hống!"
Đối với bàn tay đang chộp đến của Tiêu Viêm, đạo lưu quang kia nhanh chóng bành trướng, hóa thành một cự thú hình thể cực kỳ dữ tợn. Móng vuốt khổng lồ mang theo tiếng gió rít chói tai vỗ mạnh về phía Tiêu Viêm.
"Phanh!"
Quyền chưởng giao phong, cự thú kia nhất thời gầm rú thảm thiết một tiếng rồi bay ngược về phía sau.
Nhìn cự thú bị đánh ngược về phía sau kia, Tiêu Viêm mỉm cười rồi lại tiếp tục đuổi theo.
Thấy Tiêu Viêm tiếp tục đuổi theo, cự thú kia lại bộc phát ra hào quang mãnh liệt một lần nữa, mà thân thể nó cũng nhanh chóng thu nhỏ lại, chỉ trong nháy mắt đã hóa thành một đạo thân ảnh. Hào quang tán đi, Tiêu Viêm nhất thời sửng sốt, bởi vì ở nơi đó lại có một "Tiêu Viêm" khác đang đứng.
"Thú vị, đây là Cửu phẩm bảo đan sao? Cư nhiên có thể biến thành nhân hình."
Nhìn một màn này, Tiêu Viêm cũng không nhịn được mà cười lắc đầu. Nếu tùy ý để cho Cửu phẩm bảo đan chạy trốn thì nói không chừng nó sẽ biến thành nhiều thứ ly kỳ cổ quái hơn nữa. Đương nhiên, khả năng lớn nhất vẫn là bị một cường giả nào đó cảm ứng được sự khác lạ nên trực tiếp động thủ nuốt nó vào bụng. Dù Cửu phẩm bảo đan có linh trí nhưng thực lực chân chính lại không thể so được với những cường giả như Tiêu Viêm.
"Hống!"
Rõ ràng Cửu phẩm bảo đan hóa thành hình dáng của Tiêu Viêm này không hiểu ngôn ngữ của nhân loại nên chỉ có thể không ngừng gầm thét với Tiêu Viêm.
Biến cố trên bầu trời này cũng đưa tới không ít ánh mắt kỳ dị. Mặc dù là những Luyện Dược Tông sư này cũng rất khó thấy được Cửu phẩm bảo đan nên khi thấy nó hóa thành nhân hình thì đều cảm thấy mới lạ.
"Ha ha, vậy mà tiểu tử này lại luyện chế thành công, nhưng không biết rốt cuộc nó là loại đan dược gì. Nếu không có dược phương thì không thể luyện chế Cửu phẩm đan dược được." Huyền Không Tử cười nói. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Dược lão lắc lắc đầu, ngay cả lão cũng không biết đan dược mà Tiêu Viêm luyện chế này. Điều duy nhất lão cảm nhận được là trong nó có mùi vị của Bồ Đề đan. Nhưng hiển nhiên, đan dược này còn mạnh hơn Bồ Đề đan đến vài lần.
Trên bầu trời, Tiêu Viêm cũng không dây dưa quá lâu với Cửu phẩm bảo đan kia. Hắn tìm một cơ hội rồi vươn tay chộp lấy, lập tức đem nó phong tỏa lại, sau đó bay vụt lên đưa ngón tay điểm lên trán nó. Bị công kích như vậy, thân thể Cửu phẩm bảo đan kia cũng nhanh chóng run rẩy rồi thu nhỏ lại, hóa thành một viên đan dược màu xanh biếc lớn chừng long nhãn.
Đan dược trôi nổi trong lòng bàn tay Tiêu Viêm, từng tầng vụ khí tràn ngập từ trong đó rồi tán ra xung quanh, nhìn có vẻ vô cùng thần kỳ.
Sau khi giữ lấy đan dược, Tiêu Viêm chậm rãi hạ xuống từ bầu trời. Ánh mắt đảo qua khuôn mặt trắng xanh của Hậu lão quái. Giờ phút này, trong tay lão cũng đang cầm một viên đan dược màu đỏ hồng. Nhưng nếu so sánh với Tiêu Viêm, viên đan dược này lập tức đã rơi xuống hạ phong.
"Hai vị, xin báo ra tác dụng của đan dược mình luyện chế."
Thấy Tiêu Viêm hạ xuống, một vị trưởng lão cười nói.
"Viêm Ma Thanh Huyền đan, Bát phẩm đan dược Cửu sắc Đan lôi. Nếu người nào tu luyện đấu khí hệ hỏa thì sẽ có tỷ lệ nhất định thúc đẩy đấu khí biến dị, từ đó tăng thêm sức chiến đấu." Hậu lão quái vuốt ve đan dược trong tay, giọng nói không khỏi có chút kiêu ngạo. Bất kể là thắng hay thua, việc luyện chế ra Viêm Ma Thanh Huyền đan này đã chứng minh bản lãnh của lão. Không phải ai cũng có thể luyện chế ra đan dược thúc đẩy việc biến dị của đấu khí.
"Tiêu Viêm, ngươi thì sao?"
Tiêu Viêm nhẹ nhàng cầm viên đan dược màu xanh biếc kia, mỉm cười nói: "Bồ Đề Đại Hoàn đan, Cửu phẩm bảo đan. Công hiệu của nó tương tự với Bồ Đề đan, chẳng qua nếu so sánh giữa hai thứ thì nó có thể đề cao gấp đôi xác suất so với Bồ Đề đan…"
"Gấp đôi? Sao có thể?"
Lời này vừa nói ra, xung quanh lập tức vang lên từng trận kinh hô.
"Hả?"
Nghe Tiêu Viêm nói vậy, ngay cả vị Đại trưởng lão kia cũng phải động dung. Ai ai cũng biết, đột phá từ Đấu Tôn lên Bán Thánh là một trong những cửa ải khó khăn nhất. Vô số cường giả đều bị ngăn tại bức tường này cho đến tận lúc chết. Chính vì vậy nên một viên Bồ Đề đan thôi đã đủ làm cho vô số cường giả Đấu Tôn đỉnh phong phải điên cuồng.
Bồ Đề đan vốn có thể tăng khoảng hơn hai thành xác suất thành công, mà gấp đôi lên nữa chính là gần năm thành. Điều này cũng tương đương với việc chỉ một viên Bồ Đề Đại Hoàn đan này thôi đã có thể giúp một Đấu Tôn đỉnh phong tăng thêm năm thành xác suất thành công khi đột phá lên Bán Thánh!
Nếu tin này truyền ra ngoài, không biết sẽ có bao nhiêu cường giả Đấu Tôn đỉnh phong đỏ mắt lao đến Tinh Vẫn các quỳ gối xin luyện đan nữa.
Có thể xem như Bồ Đề Đại Hoàn đan này là bản cường hóa của Bồ Đề đan. Đây là dược phương mà Tiêu Viêm lĩnh ngộ ra khi ngồi dưới Bồ Đề cổ thụ trải qua muôn kiếp luân hồi. Loại đan dược này cũng chỉ có người sở hữu dị hỏa và trải qua Bồ Đề Tâm cường hóa như Tiêu Viêm mới có thể luyện chế ra. Những người còn lại thì dù có biết dược phương cũng chẳng thể làm cho công hiệu của Bồ Đề đan tăng nhiều đến vậy.
Nhưng điều duy nhất làm Tiêu Viêm tiếc nuối lại là dược liệu chủ chốt của Bồ Đề Đại Hoàn đan là Bồ Đề Tử. Mà thứ này lại cực kỳ hiếm hoi, cho dù là Tiêu Viêm thì cũng chỉ có không đến mười hạt mà thôi.
"Tiêu Viêm, ngươi nên hiểu, nếu thời điểm này mà nói những lời vô căn cứ thì sẽ bị hủy tư cách đấy." Một vị trưởng lão chần chờ một chút rồi mở miệng nhắc nhở.
"Trưởng lão yên tâm, nếu có giả dối thì Tiêu Viêm sẽ gánh vác." Tiêu Viêm cười nói.
Thấy vậy, mấy vị trưởng lão liếc nhìn nhau một cái rồi chậm rãi gật đầu.
"Nếu đã như vậy…" Vị Đại trưởng lão kia nhìn Tiêu Viêm một cái, rốt cuộc cũng chậm rãi nói.
"Phẩm chất của Bồ Đề Đại Hoàn đan vượt xa Viêm Ma Thanh Huyền đan, vì vậy nên người thắng cuối cùng của lần tuyển chọn này là Tiêu Viêm!"