Đấu Phá Thương Khung

Chương 1565: Mượn ngọc!


"Độp… độp…"

Một trời đan lạp (viên) rơi xuống trên quảng trường, phát ra những tiếng vang vô cùng thanh thúy. Đan lạp tuy không được coi là đan dược nhưng sự hình thành của nó là do năng lượng tinh thuần ngưng tụ, nếu phục dụng vào cơ thể cũng đem lại những lợi ích không nhỏ.

Tiêu Viêm lúc này đang huyền phù giữa bầu trời, mặc dù định lực của hắn không tệ nhưng vẫn không thoát khỏi vẻ mừng rỡ như điên. "Đan vũ hàng, Huyền Đan xuất", câu nói ấy hắn cũng đã từng được nghe nhưng đây chính là lần đầu tiên hắn được tận mắt chứng kiến kỳ cảnh như vậy.

"Thành công…thành công rồi…"

Vươn tay tiếp nhận viên đan dược mà bàn tay của Tiêu Viêm không khỏi thoáng run rẩy. Kết quả này quả thực là vượt ra ngoài dự liệu của hắn, mặc dù với năng lực hiện tại của Tiêu Viêm, muốn luyện chế ra một khỏa Cửu phẩm Huyền Đan, xác suất thành công chí ít cũng đạt tới bốn phần.

Dù sao đi nữa, trong lần luyện đan này Tiêu Viêm cũng có vài phần may mắn. Ngoài một viên thành đan, còn có thêm hai viên sơ đan đầy ắp năng lượng bổ sung cho hắn. Chuyện này có thể nói là hiếm thấy vô cùng.

Bốn loại đan dược đều mang dược tính bất đồng ở bên trong. Tuy Tiểu Y đã tinh lọc tuyệt đại bộ phận dược lực trong đó, chuyển hóa thành năng lượng tinh thuần, nhưng dược tính vẫn còn sót lại một phần nhỏ bên trong. Những loại dược tính đó cùng với năng lượng dung hòa lẫn nhau đã tạo nên quả sơ đan trên tay Tiêu Viêm. Hơn nữa, sự tinh luyện mạnh mẽ của Tịnh Liên Yêu Hỏa đã khiến quá trình này nảy sinh những biến hóa không thể lường trước, mà những biến cố đó lại hòa hợp với những thành phần sẵn có trong sơ đan, khiến lần luyện đan này thành công mỹ mãn.

Kết quả này chính là do đủ loại sự tình trùng hợp mà có. Nếu mất đi một mà nói, không chừng cho dù là Tiêu Viêm có hấp thu được ba quả sơ đan, e rằng kết quả cũng thành công cốc mà thôi.

Dù sao, chuyện trên đời cũng không cần dài dòng đến thế, người ta cũng không thèm để ý đến những điều không thực tế ấy. Bọn họ được tận mắt thấy Tiêu Viêm luyện chế ra Cửu phẩm Huyền Đan, thứ đã hơn mấy trăm năm nay chưa có người nào luyện chế ra được, thế đã là quá đủ.

"Ầm… Ầm… Ầm…"

Mây đen vần vũ trên bầu trời, tầng tầng hắc vân giống hệt như một con cự mãng đang điên cuồng gầm rú, thể hiện sự hung hãn của thiên uy vô thượng. Có không ít người vội vàng thụt cổ, như sợ luồng hắc lôi kia sẽ đánh vào đỉnh đầu của mình bất cứ lúc nào vậy.

"Oành…"



Khi lôi vân vẫn đang cuồn cuộn kéo tới, thì hỏa đỉnh khổng lồ chừng trăm trượng trên mặt đất đột nhiên run lên bần bật. Một cột sáng khổng lồ phóng mạnh lên trời cao, dường như trong đó có một quang đoàn thai noãn (quầng sáng giống như phôi thai) đang lơ lửng ở bên trong.

Cột sáng khổng lồ phóng lên như muốn đâm thủng tầng tầng lôi vân, càng khiến cho mây đen vần vũ liên hồi. Vô số đạo hắc sắc lôi đình giống như những con hắc xà đen tuyền quấn quanh quang trụ, sau đó chúng bổ mạnh vào quang đoàn thai noãn ở bên dưới.

"Rầm… Rầm… Oành.."

Dưới trận mưa oanh kích kinh thiên động kịa ấy, cả tòa Dược sơn cũng phải run chuyển liên hồi, vô số tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên không ngớt.

Tiêu Viêm nhìn quang đoàn thai noãn đang chịu cơn cuồng lôi oanh tạc mà vẻ mặt lo lắng vô cùng. Đó chính là một viên Cửu phẩm Huyền Đan, chỉ cần trải qua lôi kiếp lần này thì nó mới có thể phá kén mà ra, dù có ngoại lực tương trợ cũng vô ích, ngay cả Tiêu Viêm cũng chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn. Cửu phẩm Huyền Đan sở dĩ khác với các phẩm đan dược khác là nó có hắc sắc lôi văn ở bên ngoài, loại huyền đan này cần phải được lôi lực tẩy rửa mới có thể làm cho chúng hoàn mỹ vô khuyết.

Tiêu Viêm chăm chú quan sát, quang đoàn thai noãn dưới cơn mưa lôi điện mà vẫn không rách vỡ, ngược lại hắc lôi không ngừng được hấp thu vào trong quang đoàn sáng rực ấy.

"Lách cách.."

Trận mưa oanh kích kéo dài chừng mười mấy phút đồng hồ đã dần dần có xu thế yếu đi. Ngay khi lôi kích đã dần yếu bớt, một tiếng "răng rắc"khe khẽ vang lên, truyền ra từ bên trong thai noãn. Mọi người ai nấy đều máy động trong lòng, ánh mắt nhìn đăm đăm vào thai noãn. Chỉ thấy trên mặt thai noãn dần hiện lên một rãnh nhỏ, rồi sau đó lan nhanh ra khắp bề mặt…

"Cách…cách..cách.."

Nứt rịa thứ nhất xuất hiện, tạo nên một loạt phản ứng dây chuyền. Trong khi đó, lôi kích đánh lên thai noãn mỗi lúc một mãnh liệt hơn…

Bất chợt, một tia sáng sắc nhọn như chông chợt lóe lên từ khe nứt trên vỏ trứng...


"Ầm…"

Ngay khi khe nứt đã lan ra toàn bộ vỏ noãn, một đạo hắc lôi từ trên bầu trời chợt bổ xuống một đòn cực mạnh lên trên thai noãn, khiến cho toàn bộ khe nứt trên thai noãn vỡ vụn. Sau một loạt tiếng "răng rắc" vang lên, vỏ thai noãn rốt cuộc đã nổ tung. Trong nháy mắt đó, dược hương thơm ngát đã tràn ngập không gian, phiêu đãng trong không gian và ngưng tụ thành đủ loài kỳ hoa dược thảo trải rộng khắp trời, tạo nên một cảnh tượng cực kì kinh ngạc.

"Vút…"

Trong khi mọi người đang bị kỳ cảnh đang diễn ra làm cho thất thần thì một luồng ánh sáng thoáng hiện trên bầu trời, bay vút ra khỏi Dược sơn như một tia chớp. Thân ảnh này di chuyển đến đâu, liền kéo theo trận trận dược hương đậm đặc như thực chất phiêu đãng ở phía sau. - .

"Cửu phẩm Huyền Đan… Hắn muốn chạy trốn kìa..!!"

Khi luồng sáng vừa xuất hiện trên bầu trời, khắp một vùng sơn mạch dường như đều sôi trào cả lên. Vô số người đứng dậy, đưa ánh mắt nóng rực nhìn chăm chú vào vệt sáng trên bầu trời, sâu trong mắt bọn họ đều ánh lên vẻ tham lam cực độ. Lực hấp dẫn của Cửu phẩm Huyền Đan, người có thể duy trì bình tĩnh đúng là không có mấy ai.

"Hừ!!"

Ngay lúc tham lam đang chuẩn bị che mờ lý trí của những người bên dưới thì một tiếng hừ lạnh vang lên, mang theo sự lạnh lẽo vô tận ập vào tâm can của bọn họ, khiến cho ai nấy đều nhanh chóng thanh tỉnh lại, vội vàng thu hồi ý đồ muốn phóng lên không trung. Muốn đả bại cường giả đã đập bẹp Hồn Điện Điện Chủ để cướp đoạt Cửu phẩm Huyền đan, đúng là chuyện còn khó hơn lên trời.

Khi mọi người còn đang phân vân chưa biết làm thế nào thì kinh hồng cốt dực sau lưng Tiêu Viêm đã phóng xuất, trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt vệt sáng, thủ chưởng chộp thẳng vào không gian.

"Hoàng Tuyền Chưởng!!"


Chưởng ấn mang theo năng lượng cực lớn, cùng áp lực kinh hồn giáng xuống quang hoàn, chỉ một chưởng đã đánh tan hào quang của nó. Khi hào quang biến mất, một bóng hình nhỏ nhắn xinh đẹp vô cùng hiện ra trước ắt mọi người.

Một làn tóc dài đen mượt, thân thể yêu kiều lay động lòng người, đôi mắt to tròn hoảng hốt nhìn Tiêu Viêm. Bộ dáng điền đạm đáng yêu, khiến cho người khác vừa nhìn thấy đã muốn ra tay che chở.

"Vừa mới xuất thế đã biết dùng phương pháp này để mê hoặc người ta. Cửu Phẩm Huyền Đan đúng là danh bất hư truyền!"

Tiêu Viêm kinh ngạc nhìn người ngọc ở trước mặt, cười nhẹ thốt: "Đan dược nào cũng mang một thuộc tính riêng, bộ dáng như vậy hẳn là vừa mới biến hóa ra được a…"

Nghe được những lời này của Tiêu Viêm, nữ tử mang khí chất điền đạm kia nhất thời kinh hoảng, nhanh chóng xoay người chạy trốn.

Tiêu Viêm liền bước tới một bước đã xuất hiện ở trước mặt của nàng ta. Hắn nhanh chóng điểm ra một chỉ trên trán của nàng. Một đạo linh hồn ấn ký liền hiện ra, theo đạo ấn ký này xuất hiện, thân thể mềm mại của nàng ta chợt run rẩy rồi nhanh chóng hóa thánh một dược hoàn to như long nhãn, đủ loại hương thơm lượn lờ quanh viên đan dược.

Tiêu Viêm lấy ra một cái bình ngọc từ tạp giới, thiết lập vài tầng linh hồn cấm chế trên nó, rồi cẩn thận bỏ viên Cửu Phẩm Huyền Đan vào trong. Trong bản thể của nó ẩn chứa một nguồn năng lượng khổng lồ như biển cả, chỉ là nó không biết vận dụng mà thôi, nếu không thì ngay cả Tiêu Viêm cũng khó mà thu phục nó dễ dàng như thế.

Nhìn thấy Tiêu Viêm đã mang viên đan dược thu vào nạp giới, không ít người phía bên dưới đều lộ ra vẻ thất vọng trên nét mặt. Tiêu Viên cũng chẳng rảnh mà để ý tới chuyện đó, hắn quay đầu sang tràng chiến đấu vẫn đang diễn ra kịch liệt giữa Bắc Vương và Hồn Hư Tử. Tiêu Viêm cười nhạt một tiếng, bàn tay nhẹ huơ ra, triệu hồi Bắc Vương lui về phía sau, huyền phù đứng bên cạnh mình.

"Ha ha… đa tạ tương trợ…"

Thu hồi Bắc Vương, Tiêu Viêm hướng về phía ba người Hồn Hư Tử, Thần Nông Lão Nhân và Vạn Hỏa trưởng lão chắp tay cảm kích, cười nói.

Nghe vậy, Thần Nông Lão Nhân cùng Vạn Hỏa trưởng lão chỉ có thể nở ra một nụ cười ảm đạm, còn tên Hồn Hư Tử thì khuôn mặt run rẩy liên hồi, không nghĩ tới công sức mình bỏ ra mấy ngày luyện chế sơ đan, cuối cùng lại thành toàn cho Tiêu Viêm.

"Đúng là thiên hạ luôn xuất hiện nhân tài. Tiêu Viêm đạo hữu ở tạo nghệ luyện dược quả nhiên là làm cho người khác kinh sợ. Xem ra toàn cõi Luyện Dược giới chỉ sợ không có người nào có thể sánh ngang với ngươi được, danh hiệu Đệ nhất Luyện Dược Sư, ngoài ngươi ra thì chắc là không ai xứng đáng hơn rồi!!"

Nói xong, Thần Nông Lão Nhân vung tay lên, biển lửa đang bùng cháy trên bầu trời liền biến thành một cây mộc quải trượng rơi vào trong tay hắn, sau đó lại nhìn về phía Tiêu Viêm, cười nói: "Lão Dược Trần đã dạy dỗ được một tên đệ tử xuất chúng. Nếu sớm biết như thế, năm đó ta quyết không cho tên Dược Vạn Quy kia dính vào rồi…"



Các trưởng lão Dược tộc nghe được lời này liền dùng sắc mặt phức tạp nhìn nhau, trong lòng bọn họ đều thầm than thở. Vào lúc này, dù có ngạo khí tới đâu thì cũng phải cúi đầu mà thôi.

"Thưa Dược Đan tộc trưởng, hôm nay Tiêu Viêm muốn nhờ ngài một chuyện…" Tiêu Viêm đưa mắt nhìn Dược Lão, sau đó hắn chuyển mắt tới Dược Đan, ôm quyền thốt.

"Lão phu biết ngươi muốn xin điều gì rồi…"

Sắc mặt Dược Đan có chút phức tạp. Lão nhẹ thở dài một hơi, đưa mắt nhìn Dược Lão và thốt:

"Dược Trần! Từ chuyện hôm nay, xem ra có lẽ ngươi là một nhân tài kiệt xuất trong Dược Tộc, chuyện trên tộc bi liền tùy ngươi vậy!"

"Đa tạ tộc trưởng!"

Bàn tay Dược lão khẽ run rẩy, tâm nguyện cả đời ông rốt cục hôm nay cũng đã làm được. Mặc dù dịnh lực của ông có cao bao nhiêu nhưng vào lúc này cũng phải kích động trong lòng.

"Ha ha, Dược Đan tộc trưởng, ta cũng có chuyện muốn nhờ đây..." Sau khi Tiêu Viêm nói xong, Hồn Hư Tử đang trên bầu trời cũng đột nhiên mở miệng cười, quỷ dị thốt lên.

"Hả?"

Chân mày Dược Đan khẽ cau lại. Nhìn thấy sắc mặt Hồn Hư Tử như thế, trong lòng hắn chợt thoáng nảy sinh ra cảnh giác.

"Ngươi nói ta nghe xem…"

Thấy thế, nét tươi cười của Hồn Hư Tử càng lúc càng quỷ dị hơn. Hắn khẽ liếm môi làm sắc mặt mọi người trong Dược Tộc đều kịch biến hẳn lên.

"Ta muốn mượn tạm Đà Xá Cổ Đế Ngọc của Dược Tộc!"





back top