Gió mát thổi qua bầu trời làm cho Nạp Lan Yên Nhiên đang kinh ngạc phục hồi lại tinh thần, khi lấy lại tinh thần, ngọc thủ Nạp Lan Yên Nhiên vung lên cơ hồ là theo phản xạ muốn kéo lại kiếm quang trở về, song lấy thực lực của nàng hôm nay cỏ thể thi triển phong cực lạc cũng đã rất miễn cưỡng, cho nên muốn thu hồi lại càng không có khả năng, bởi vậy nàng cũng chỉ có trơ mắt mà nhìn trường kiếm có uy thế hủy diệt thiên địa giống như ánh mặt trời hung hăng đánh mạnh về phía Tiêu Viêm đang đứng giữa quảng trường.
Khuôn mặt thoáng có chút tái nhợt nhìn trường kiếm, trong lòng Nạp Lan Yên Nhiên bây giờ giống như ma loạn, trong lòng nàng cũng rõ ràng, trong lòng nàng đối với cái …tên Nham Kiêu kia, mặc dù hắn có khuôn mặt rất bình phàm nhưng lại sở hữu thực lực khiến cho nàng phải hâm mộ mà có chút phức tạp cảm tình.
Đúng vậy, người này làm làm cho tâm tình nàng rất phức tạp.
Mặc dù Nàng cùng với " Nham Kiêu" tiếp xúc không lâu, nhưng khi Tiêu viêm sử dụng thân phận này cũng không kiêng kỵ gì mà lại làm cho người ta cảm thấy rung động vì thực lực của hắn, trong tay cầm dị hỏa trị liệu lạc độc cho Nạp lan Kiệt mà ngay cả đan vương Cổ Hà cũng không chữa được, tham gia luyện dược sư đại hội, hơn nữa lại một mình ngăn cơn sóng dữ, vì Luyện dược sư công hội của đế quốc đoạt được vinh dự mà tưởng chừng như đã mất đi …………Một màn ấy làm cho lòng người thú huyết sôi trào, làm cho không biết bao nhiêu thiếu nữ đánh mất trái tim, Những thành tích hiển hách ấy cho dù là nạp Lan Yên Nhiên là một nữ tử xuất sắc cũng phải cảm thấy hoa mắt, người nữ tử nào lại không muốn người nam nhân mà mình thích được vạn chúng ủng hộ?
Tất nhiên là Anh hùng luôn sánh với Mỹ Nhân, đồng dạng Mỹ nhân cũng thích Anh hùng, " Nham Kiêu " ngày đó hành động ở đại hội luyện dược sư tại Gia mã đế quốc cũng không thẹn có hai chữ anh hùng, Nạp Lan Yên Nhiên cho dù cao ngạo đến đâu thì cũng là một nữ nhân, hơn nữa dưới thời khắc vạn chúng tung hô đích xác làm cho người ta mê mẩn …
Bởi vậy trong lòng như có loạn ma vây quanh, nạp lan yên Nhiên theo phản xạ muốn đem trường kiếm thu trở về, bất quá cuối cùng nàng cũng an tĩnh xuống, hàm răng cắn lấy làn môi đỏ mọng nhìn chằm chằm Tiêu viêm đang đứng phía dưới, tâm tình trong mắt mang theo trăm mối phức tạp ….
Ngẩng đầu nhìn quang mang không ngừng phóng đại, Tiêu Viêm cũng đồng dạng phải có sơ hiện, bất quá hắn vẫn không quá mức để ý đến thân phận bị bại lộ mà hắn nghĩ cũng không cần phải che giấu.
Hai tay giơ lên, Thanh sắc cùng với tử sắc chậm rãi hiện lên, hai đòan thanh sắc từ trên tay Tiêu viêm bắt đầu bùng lên, khí thế không một chút yếu thế đối với " Phong cực lạc".
Hai tay giơ lên, hai cỗ hỏa diễm đột nhiên kịch liệt ba động, hỏa diễm điên cuồng, độ ấm nóng chảy không ngừng nâng cao.
" Hắn muốn làm gì?" Nhìn cử động cổ quái của Tiêu Viêm, trên đại thụ đám người Cổ Hà, Pháp Mã nhất thời sửng sốt, khuôn mặt hiện lên vẻ mờ mịt.
" Người này muốn dung hợp hai loại dị hỏa lại với nhau?" Không hổ là Lục phẩm luyện dược sư, Cổ Hà suy nghĩ một lát liền hiểu được mục đích của Tiêu viêm, vẻ mặt lập tức kinh ngạc:" Hắn điên rồi? bất đồng dị hỏa muốn dung hợp một chỗ? Chẳng lẽ hắn không sợ hỏa diễm cắn trả?"
Thân là Lục phẩm luyện dược sư, cổ Hà tất nhiên rất rõ ràng, muốn dung hợp hai loại dị hỏa không cùng dung tính thì cái này …. rất khó khăn, cơ hồ là không thể, tất nhiên Cổ Hà dám khẳng định mình không có can đảm để dung hợp dị hỏa cũng chưa từng nếm thử qua, dù sao Cổ Hà cũng không phải cái loại…Tiêu Viêm này liều mạng dung hợp, hỏa diễm cắn trả đối với luyện dược sư mà nói quả thật là một chuyện kinh khủng.
Pháp Mã cùng Gia Hình Thiên liếc nhìn nhau, khuôn mặt có chút nghi hoặc, bất quá lúc trước ở Luyện dược sư đại hội, Tiêu viêm đã tạo nên kỳ tích cho nên đối với Tiêu Viêm dung hợp dị hỏa cũng có chút chờ mong…
" Thật sự muốn sử dụng sao?" Nhìn cử chỉ của Tiêu Viêm.Khuôn mặt của Hải Ba Đông nhịn không được cũng trở nên có chút không được tự nhiên…Mặc dù biết loại dung hợp này đối với thực lực của lão cũng không có sự uy hiếp, bất quá nhớ đến lần trước Tiêu Viêm dung hợp nổ mạnh làm cho Hải Ba Đông cũng suýt chết cho nên trong tâm lý của lão vẫn cứ tồn tại một bóng ma, bởi vậy khi nhìn thấy Tiêu Viêm muốn dung hợp dị hỏa thì nhịn không được có một loại muốn tránh xa…
Bất quá hoàn hảo, lúc này Hải Ba Đông vẫn chưa làm ra việc gì thất thố, mãnh mẽ đè ép hít thở trong lòng xuống, ánh mắt gắt gao nhìn thẳng vào giữa sân.
Hai cỗ Thanh Tử hỏa diễm càng ngày càng gần, một cỗ năng lượng hung mãnh không ngừng từ hai cỗ hỏa diễm bạo dũng mà ra làm cho những người xem ở quảng trường hiện lên một mảnh kinh ngạc.
Sắc mặt bình tĩnh nhìn hai đoàn hỏa diễm biến hóa, khuôn mặt Tiêu Viêm hơi trầm xuống, hai cánh tay đột nhiên vỗ mạnh ra.
"Thình thịch "
Hai đạo hỏa diễm hung hăng va chạm vào nhau, từng đạo tiếng vang không ngừng từ trong bàn tay Tiêu Viêm truyền ra, sau đó Tiêu Viêm cũng không để ý, hai tay có chút di động, linh hồn lực lượng nhanh chóng khuếch tán bao vây lấy hai luồng hỏa diễm, dựa theo kinh nghiệm dần dần thao túng nó.
Hai tay Tiêu Viêm tốc độ càng ngày càng nhanh, quang mang nhàn nhạt đột nhiên giống như tiếng sấm từ lòng bàn tay khuếch tán ra, chỉ trong chốc lát Tiêu Viêm thở ra một hơi, song chưởng từ từ buông ….Ra, Thanh tử hai đạo quang mang đột nhiên quang mang đại thịnh.
Quang mang đại thịnh từ từ yếu bớt, ánh mắt mọi người nhìn về hướng Tiêu Viêm, tất cả vẻ mặt mọi người kinh ngạc nhìn trên bàn tay Của Tiêu Viêm là một đóa "Thanh Tử hỏa Liên" chậm rãi đang xoay tròn.
" Đây là …." Cổ Hà kinh dị nhìn ThanhTử hỏa liên đang xoay trên bàn tay Tiêu Viêm khuếch tán linh hồn cả quảng trường trong thoáng chốc nhãn đồng đột nhiên co rụt lại.
" Thật tốt cũng táo bạo, năng lượng dị hỏa quả nhiên dung hợp, nhìn chúng nó đối lập mà sinh ra sự nổ mạnh, người này dĩ nhiên có thể làm được…"Là lục phẩm luyện dược sư, Cổ Hà cũng rõ ràng, hai cỗ dị hỏa nếu dung hợp thì sẽ sinh ra năng lượng cực kỳ khổng lồ, Nhưng muốn dung hợp hai loại dị hỏa mà lại muốn khống chế nó thì hai loại dị hỏa phải bình hành trong tay, mà một khi có một cỗ dị hỏa chỉ thấp hơn một chút thì sẽ tạo ra nổ mạnh, như vậy thì không thể đả thương địch nhân trái lại chính là đả thương mình.
Cổ Hà cũng không biết rằng bằng vào lực lượng của bản thân của hắn có thể hay không hoàn mỹ dung hợp hai loại hỏa diễm, bởi vì hắn cũng chưa từng thử qua, bất quá dựa vào nhiều năm kinh nghiệm mà xem thì …Loại dung hợp này cực kỳ khó khăn, tứ phẩm hoặc Ngũ phẩm luyện dược sư cũng chưa chắc làm được nhưng người thanh niên kia dung hợp tựa hồ cũng có chút dễ dàng, điều này sao không làm cho Cổ Hà cảm thấy kinh dị.
" Ngươi thua cho hắn cũng không oan a" Thở dài một hơi, Cổ Hà quay về phía Liễu Linh nói.
Liễu linh sắc mặt ngưng trong gật đầu, mặc dù cảm giác của hắn không bằng Cổ Hà nhưng vẫn mơ hồ nhận thấy năng lượng không lồ của lưỡng sắc hỏa liên.
" Tỷ thí lúc này ai thắng, ai thua cũng không thể nói trước." Cổ Hà lẩm bẩm nói. Bạn đang đọc truyện được tại
" Hắn làm ra vật gì thế?" Phía trên thạch đài, nhìn Thanh tử hỏa liên trên tay Tiêu Viêm, Vân Lăng nhíu mày nói.
" Không biết…" Bên cạnh mấy vị trưởng lão nhìn nhau mờ mịt lắc đầu.
Khẽ cau mày, bàn tay Vân Lăng nắm chặt, Không biết vì sao trong lòng lại có điểm bất an.
Tất cả ánh mắt ở quảng trường đều chằm chằm nhìn vào vật ở bàn tay Tiêu Viêm, mặc dù không biết uy lực của Thanh tử hỏa diễm, bát quá đệ tử của Vân Lam Tông cũng cảm giác được, một sỗ đệ tử đã bắt đầu ngừng tụ đấu khí để bảo vệ bản thân.
" Năng lượng rất cường đại, người này càng ngày làm cho người ta nhìn không thấu." Ánh mắt Pháp Mã dời Thanh tử hỏa liên nhìn qua Gia Hình Thiên đều cười khổ,trong lòng có chút thở dài, từ khi nhận thức Tiêu Viêm bọn họ đã chứng kiến trên người hắn bao nhiêu là sự kinh ngạc.
Bàn tay không ngừng di động lên xuống, mà đóa huyền phù Thanh tử hỏa liên cũng theo bàn tay không ngừng cao thấp di động, ngửa đầu lên nhìn cỗ kiếm khí sắc bén nóng chảy mang theo áp lực cơ hồ làm cho thân thể của Tiêu Viêm thoáng có chút run rẩy.
Hai chân khẽ di động, Tiêu Viêm hít sâu một hơi, trong nháy mắt đột nhiên nhìn đóa Thanh tử hỏa liên nhẹ giọng lẩm bẩm nói:" Đi thôi, Phật nộ liên."
Thanh âm vừa hạ xuống, Thanh tử hỏa liên đột nhiên rời khỏi bàn tay Tiêu viêm nhanh như chớp hóa thành một đạo lưu quang giống như Lưu tinh hướng về phía Thiên kiếm quang bay tới.
Trên quảng trương vô số đạo ánh mắt nhìn về đạo lưu quang đang băy như tia chớp tại không trung, cuối cùng giống như vẫn thạch va chạm vào nhau cùng hung mãnh chạm vào nhau.
" OOOOOOOOANH!"
Một thanh âm vang vọng khắp cả Vân Lam Sơn