Đấu Phá Thương Khung

Chương 503: Lôi thiểm


Đầm lầy bị cây cỏ nhỏ bé xanh biếc che kín lại, tràn ngập bạch sắc vụ khí nhàn nhạt, gió nhè nhẹ quét qua. Sương trắng hơi dập dờn bồng bềnh, cuối cùng, theo gió nhẹ bay lên trời, làm cho những vật bên trong đầm lầy trông rõ ràng không ít.

Xuy!

Bên trong đầm lầy, đột nhiên có những tiếng vang rất nhỏ, tiếng kêu vang lên không được bao lâu, một đạo hắc ảnh đột nhiên mang theo một đạo ánh sáng bạch ngọc hào quang từ bên trong đầm lầy chợt hiện ra, bàn chân mỗi lần dừng ở bên trong đầm lầy, không ngừng co duỗi, lóe ra hào quang làm cho bùn đất trong đầm lầy giống như nước sôi trào lên, mà tiếng xuy xuy đó, cũng là do bóng đen này truyền đến.

Bóng đen tốc độ cực kỳ khủng bố, một đường chạy đến, trực tiếp vào bên trong đầm gây ra một khe rãnh rộng cỡ hai thước, hồi lâu sau, khe rãnh này mới dần hồi phục, mà ở phía sau bóng người, một đàn độc xà màu đen đông đúc không ngừng phá nước mà ra. Chúng mở ra miệng rộng dữ tợn, từng đạo kình phong mang theo mùi tanh hôi xộc lên, đối với bóng người phía sau hung hăng vọt tới, bất quá tốc độ rõ ràng xa xa không theo kịp bóng đen chạy đằng trước, bởi vậy, không một giọt nước nào bắn trúng người đó.

Đông!

Bóng đen đang chạy nhanh bỗng nhiên mạnh mẽ dừng lại. Hai chân hơi gấp lại, người nghiêng thành góc độ quái dị, sau đó có một tiếng vang trầm thấp bên trong thân thể bắn ra, hai chân chấn động, không dựa vào ngoại vật vẫn đứng lơ lửng trên không trung.

Mặc dù bóng đen dừng lại trên không trung thời gian dừng lại liên tục không đến mười giây, nhưng nếu bị những người khác thấy, tất nhiên sẽ rất kinh ngạc. Không mượn trợ giúp của đấu khí hoặc là ngoại vật khác mà ngắn ngủi dừng lại trên không trung, ít nhất cũng là thực lực của Đấu Hoàng, thời gian dài ngưng lại trên bầu trời, trừ phi trở thành Đấu Tông cường giả mới có bổn sự này.

Bóng đen thân thể ngưng lại giữa không trung sau vài giây, bàn chân lóe ra một đạo ngân mang, thân thể uốn éo. Toa một tiếng thân thể liền xuất hiện tại khoảng cách hơn mười thước trên một chạc cây to, không gian bên trong còn mơ hồ lưu lại một đạo hắc tuyến, đến tốc độ như thế này, đã muốn đột phá không gian trở ngại, đạt đến cảnh giới thuấn di vô cùng khủng bố.

- Ha ha, tốt, không hổ là đấu kỹ Địa Giai thân pháp, tốc độ như vậy thật sự là vui sướng!



Bóng đen hai chân vững vàng dừng ở trên thân cây, cười lên vui vẻ.

- Tam Thiên Lôi Động đấu kỹ phân thành ba tầng, Lôi Thiểm, Lôi Thuấn, Tam Thiên Lôi... Đấu kỹ này tu luyện tới tận cùng là cảnh giới Tam thiên lôi, có khả năng xẹt qua không gian, vô thanh vô tức, cơ hồ so với thuấn di không hề khác nhau. Loại tốc độ này cho dù là Đấu Tông cường giả cũng không dám khinh thường, mà nhìn ngươi hiện tại một đường chạy tới chẳng khác gì con trâu đực đang động dục. Đừng nói Tam Thiên Lôi, cho dù là cảnh giới tầng thứ nhất Lôi Thiểm, chỉ sợ cũng chưa có chân chính nhập môn.

Dược Lão thân hình chậm rãi phiêu đãng tại trên thân cây. Liếc mắt một cái nhìn vẻ mặt hưng phấn của Tiêu Viêm, thản nhiên nói.

Bị Dược Lão hất chậu nước lạnh vào mặt, Tiêu Viêm không khỏi đảo cặp mắt trắng dã, hắn tự mình cảm giác được không tồi, tốc độ lúc trước cho dù là tại thời kì toàn thịnh thi triển, cũng đã căn bản không có khả năng đạt tới, mà hắn hiện tại tu luyện Tam Thiên Lôi Động mới có ba ngày đã đạt được như vậy, thành quả thật coi như là không tồi rồi?

Nhìn thấy bộ dáng đó của Tiêu Viêm, Dược Lão không khỏi lắc lắc đầu, không biết nói làm sao.

Nghe vậy, Tiêu Viêm cúi đầu, khóe miệng vừa nhếch lên, chỉ thấy được hai chân dính đầy bùn đất, đưa chân lên xem xét, còn dính một ít cây cỏ.

- Tam Thiên Lôi Động, tĩnh như bàn thạch, mà khi động thì như sấm sét, không gây ra tiếng động lớn, xuất ra bất kỳ bất ý, đả thương địch thủ. Dược Lão thản nhiên nói, Nhưng là ngươi nhìn ngươi lúc trước làm ra hành động như vậy, người còn chưa đến trăm mét, thanh thế trước hết truyền tới, đây chính là Tam Thiên Lôi Động sao?.

Nhìn thấy khuôn mặt mơ hồ mang theo vẻ nghiêm khắc của Dược Lão, Tiêu Viêm gãi gãi đầu, ngượng ngùng bật cười, không dám xen mồm.


- Bởi vì nguyên nhân linh hồn lực lượng mạnh mẽ. Đối với khả năng khống chế năng lượng trong cơ thể như của ngươi cực kỳ xuất sắc mà vừa rồi phạm chút sai sót, ngươi thật là có điểm ngu xuẩn. Nhớ kỹ, đè nén xuống phong lôi chi lực không hề tiết chế phóng ra ngoài, tập trung vào một chỗ, bạo phát ra lực lượng, tốc độ của ngươi sẽ nhanh hơn so với Đấu Vương trở xuống, mà nếu có thể đủ đạt tới mức này, ngươi coi như là chân chính bước chân vào Tam Thiên Lôi Động tầng thứ nhất Lôi Thiểm cảnh giới.

Dược Lão lắc lắc đầu, trầm giọng nói.

- Đương nhiên, ta ngoài miệng giải thích cực kỳ đơn giản, nhưng là trong đó một chút không dễ dàng nhưng cũng là cần chính ngươi phải nắm giữ, ta chỉ có thể dẫn đường ngươi còn đi được hay không thì do ngươi... - .

Dần dần thả lỏng ngữ khí, Dược Lão nhẹ giọng nói

- Ân!

Tiêu Viêm khẽ gật đầu, khuôn mặt hướng tới Dược Lão liền ôm quyền, lui ra phía sau từng bước, ngồi xếp bằng tại trên một thân cây, Tam Thiên Lôi Động mặc dù có thể làm cho hắn tốc độ tăng vọt, nhưng là đối với sự tiêu hao đấu khí cũng cực kỳ khủng bố, Tiêu Viêm âm thầm tính toán qua, bây giờ mình thực lực 8 tinh Đại Đấu Sư, nếu sử dụng Tam Thiên Lôi Động, chỉ sợ chỉ có thể duy trì ba đến năm phút thời gian, sau đó phải dừng lại vì đấu khí cạn kiệt mà không thể tiếp tục thi triển.

Nhìn Tiêu Viêm tu luyện hồi phục đấu khí, Dược Lão trong lòng lặng lẽ thở dài nhẹ nhõm, khóe miệng cũng nở ra nụ cười thản nhiên. Vẻn vẹn có thời gian ba ngày mà Tiêu Viêm có thể miễn cưỡng thi triển Tam Thiên Lôi Động, mặc dù chỉ là tiến gần đến sơ nhập phong lôi chi lực lực lượng thôi, nhưng là thi triển ra tốc độ quả thật đã có thể thi triển ra "bạo bước", tu luyện như thế khi cận chiến kỳ thật cũng đã là một loại tốc độ khó tin của con người, nhưng là vì không cho Tiêu Viêm khi thi triển được trình độ này mà kiêu ngạo, hắn cũng chỉ có thể làm như vậy để Tiêu Viêm quyết tâm tu luyện thêm...


Đương nhiên, Dược Lão lần này hành động hiệu quả cũng rất tốt. Tiêu Viêm sau khi hồi phục đấu khí, lại tiếp tục tu luyện Tam Thiên Lôi Động, bàn chân lại nổi lên phong lôi chi lực, rõ ràng so với vừa rồi đã nội liễm đi rất nhiều, hơn nữa ven đường chạy tiếng động cũng là dần dần nhỏ thêm.

Trên đầm lầy rộng lớn, bóng đen không biết mệt mỏi luyện tập, một chút màu sáng bạc giống như điện xà không ngừng ở dưới chân bóng đen cấp tốc xuyên qua....

Tiêu Viêm gian khổ luyện tập quên cả thời gian, tại bên trong đầm lầy tiếng vang xoẹt xoẹt càng ngày càng yếu, nhưng là thanh âm mặc dù yếu bớt, mà trên đầm lầy bóng đen càng có tốc độ cao hơn, như vậy quả thật càng thêm khủng bố. Tới cuối cùng thậm chí đều là chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng đen xuyên qua, nếu không có vô số con rắn đen trong đầm lầy di động, thật đúng là khó có thể nhận rõ Tiêu Viêm.

Thời gian trôi qua, hắc bào thanh niên tập luyện Tam Thiên Lôi Động, rõ ràng đang ở từ ngây ngô đến đại thành, chín ngày sơ nhập một tầng, hư không xuất thế, kinh chấn đại lục.

Gần như một tháng thời gian vội vàng qua đi, tại bên trong đầm lầy không lưu lại dấu vết gì, Tiêu Viêm cước bộ như giẫm trên đất bằng hành tẩu tại đầm lầy đầy bùn đất. Quả thật một tháng thời gian này rất vất vả tập luyện.

Phía trên đầm lầy, Tiêu Viêm hai tay vẫy về phía sau, bàn chân đạp lên phía trên đầm lầy, quả thật giống như đang đi trên mặt đất bằng phẳng.

Không có dấu vết, thật kỳ dị, làm cho người ta cảm thấy kinh ngạc. Tinh tế quan sát, nguyên lai tại chỗ bàn chân, có thêm hai luồng ngân sắc quang đoàn lớn bằng bàn tay nhỏ, quang đoàn hơi lóe ra, từng đạo điện mang giống như xúc tu không ngừng kéo dài mà ra, ngẫu nhiên tiếp xúc với bùn đất bên trong, khẽ làm cho chỗ đất bùn kia sôi trào lên.

Đầm lầy hơi nhúc nhích, mấy con độc xà màu đen lặng lẽ ẩn núp nhìn Tiêu Viêm vọt đi, nhưng mà ngay khi bọn chúng chuẩn bị mở chiếc mồm dữ tợn ra thì bàn chân Tiêu Viêm ngân mang khẽ run lên, vài đạo tia điện màu bạc bắn ra, đâm thẳng vào bên trong đầm lầy, dễ dàng xuyên thủng đầu mấy con độc xà.

Đầm lầy nổi lên đầy xác của độc xà, Tiêu Viêm khẽ nhếch miệng cười, co chân phải lên hít một hơi, rồi lại đạp thật mạnh xuống.

Chỗ chân của Tiêu Viêm vừa đạp mạnh xuống, hiện ra quang đoàn màu bạc đột nhiên vỡ ra gần gấp đôi, khi thu nhỏ lại, vẻn vẹn chỉ là thời gian nháy mắt, ngay tại lúc chân phải Tiêu Viêm đạp xuống, quang đoàn màu bạc trở nên vỡ tung, nhất thời một cỗ thanh âm sấm trầm thấp vang lên, khuếch tán mà ra, mấy thước phụ cận đầm lầy đều chấn động khiến cho nước hơi hơi dập dờn.



"Xuy "

Bàn chân hạ xuống, ngân quang lóe ra, thân thể Tiêu Viêm bỗng nhiên quỷ dị xuất hiện một trận hư ảo, lúc này lại là sắc như lưỡi dao, nhìn qua cũng có thể thấy rõ. Tiêu Viêm thân thể hư ảo, một đạo hắc sắc quang tuyến từ không gian bên trong lướt qua…

Ước chừng 20 mét, bùn đất tại đầm lầy bỗng nhiên hiện ra hai luồng xoáy, mà ở phía trên, bóng đen vẫn như quỷ mỵ lặng lẽ hiện ra…

- Thành công rồi sao?

Hiện ra thân ảnh, Tiêu Viêm chuyện thứ nhất đó là cấp tốc nhìn lại, đợi đến khi ánh mắt hắn nhìn thấy hơn hai mươi thước phía sau, nơi đó có một đạo hư ảnh màu đen tinh tế chém tới, không ngờ đó lại chính là hư ảnh của mình để lại...

- Thành công rồi sao?

Nhìn thân ảnh nhàn nhạt màu đen, Tiêu Viêm mặt tái nhợt nhịn không được vui mừng như điên, gần một tháng mất ăn mất ngủ khổ luyện, trong miệng không biết ăn bao nhiêu bùn đất, thân thể không biết bị độc xà cắn bao nhiêu lần, bất quá thanh niên kia làm người ta kinh ngạc vì sự quật cường, một chút đó chưa đủ làm cho hắn có nửa điểm lùi bước, mà hiện giờ đã đến thời điểm thu hoạch rồi.

Dược Lão thân ảnh hư ảo phiêu phù ở giữa không trung, cúi đầu vương giả nhìn vẻ mặt mừng như điên của hắc bào thanh niên, lạnh nhạt trên khuôn mặt cũng không nhịn được phải lộ ra một chút vui mừng, hơn một tháng, miễn cưỡng đạt tới Tam Thiên Lôi Động tầng thứ nhất Lôi Thiểm cảnh giới. Tốc độ như vậy bao lâu thì đạt tới cảnh giới tầng thứ ba, nhưng bằng tốc độ này cũng là số một số hai rồi, chỉ có trong lòng hắn rõ ràng, hơn một tháng quật cường tiểu tử kia đã phải trả giá bởi bao nhiêu loại gian khổ khi tu luyện.

"Có thiên phú, có nhẫn nại, có cố gắng" Dược Lão trong lòng nghĩ, Tiêu Viêm có đủ cả ba điều kiện trên chẳng lẽ không thành công sao?





back top