Chương 1047: Chiến trường chăn thả (1)
Tam Khuyết đạo nhân lườm lườm mọi nơi, vội vàng co đầu lại nói:
- Không ổn không ổn, đối diện đều là nhân vật hung ác của quê quán ta, có chút lão quái vật còn nhận ra tiểu tăng, nếu bị bọn hắn chứng kiến ta, hơn phân nửa sẽ nói cho lão gia của ta biết, chúng ta vẫn là trước rút lui thì tốt hơn!
Ở trước mắt bao người, hai tên hòa thượng rất không có nghĩa khí phá vỡ hư không, nhanh như chớp chạy không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Viện quân chạy mất...
Mọi người vô cùng kinh ngạc, Ứng Vô Song dở khóc dở cười nói:
- Tử Xuyên, mới vừa rồi ta còn nghĩ đến ngươi thật sự mời tới cường giả của Cực Nhạc đại thế giới, như thế nào người ta chỉ là đến tặng đồ? Còn không đáng tin cậy như vậy, vứt bỏ vật liền chạy mất, viện quân của ngươi đến cùng ở đâu?
Giang Nam đang muốn nói chuyện, đột nhiên giữa không trung lại truyền tới một thanh âm, cạc cạc cười quái dị nói:
- Chúa công chớ hoảng sợ, ta cùng tiểu đồng bọn của ta đến rồi!
Trong nội tâm Giang Nam khẽ nhúc nhích, hướng mọi người cười nói:
- Viện binh của ta đã đến, tiêu diệt Địa ngục đại quân thôi!
- Viện binh cuối cùng đã tới!
Trong đại doanh ở dưới hùng quan, tất cả Huyền Minh Nguyên Giới cao thủ thở phào nhẹ nhỏm, một vị Chưởng Giáo Chí Tôn cười nói:
- Viện binh có thể làm cho Giang giáo chủ coi trọng, nhất định không...
Mọi người ngơ ngác nhìn giữa không trung hạ xuống một đầu Đại Điểu, mặc dù khí lực đầu điểu này to đến kinh người, nhưng sau khi hạ xuống hóa thành một Đạo Nhân đầu trọc, lại làm cho người ta có một loại cảm giác không thể dựa vào...
- Giang giáo chủ...
Thiên Ma Bảo tân nhậm bảo chủ là nữ tử, ngơ ngác nhìn Đạo Nhân đầu trọc này, ha ha nói:
- Này chẳng lẽ là đầu điểu trước kia của ngươi...
Thần Thứu Yêu Vương không khỏi đắc ý nói:
- Ta chính là chim của chủ công! Tiểu nương tử, cho đại gia...
Giang Nam ở trên đầu trụi lủi của Đạo Nhân này nặng nề gõ một chút, ý bảo hắn không nên hồ ngôn loạn ngữ, hướng mọi người cười nói:
- Chư vị, cường viện đã tới, là lúc nên tiêu diệt Địa ngục đại quân rồi.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, trong lòng nói thầm, nếu như Giang Nam mời tới trên dưới một trăm Thần Ma cũng thôi, mặc dù như cũ không là đối thủ của Địa ngục, nhưng nhất định cũng có sức đánh một trận.
Nếu như muốn hoàn toàn thanh trừ thế lực Địa ngục đi ra ngoài, kia phải cần mấy trăm Thần Ma, cộng thêm mười mấy Thiên Thần mới có thể làm được!
Nhưng mà hôm nay, viện quân của Giang Nam lại chỉ là tọa kỵ của hắn, thật sự làm cho người ta khó có thể tiếp nhận.
- Giáo chủ, ngươi nhất định là đang nói đùa có đúng hay không?
Thiên Phủ đứng đầu nháy mắt mấy cái, run rẩy nói:
- Ngươi nhất định còn có viện quân ở trên đường có đúng hay không? Ta biết ngươi, ngươi rất thích chơi một chút hoa chiêu xuất kỳ bất ý...
- Phải, phải!
Các môn các phái các vị Chưởng Giáo Chí Tôn trăm miệng một lời nói:
- Giang giáo chủ, ngươi hại nguyên giới chúng ta nhiều năm như vậy, chúng ta đối với ngươi biết gốc biết rễ, ngươi khẳng định có viện quân khác, không thể nào lấy ra ngốc điểu như vậy tới đuổi chúng ta!
- Ách...
Giang Nam trù trừ một chút, nghiêm mặt nói:
- Các ngươi đoán không sai, ta thật sự có rất nhiều viện quân ẩn núp trong bóng tối, chỉ đợi đột nhiên giết ra, liền đem Địa ngục đại quân đồ sát không còn. Chư vị, chỉ cần các ngươi chung sức phát động Diệt Thần Ma Quang Pháo, oanh phá đại trận của đối phương, những thứ khác liền giao cho viện binh của ta là đủ.
Mọi người rốt cục thở phào nhẹ nhỏm, cảm giác trong lòng an ủi rất nhiều, nhưng trong lòng Ứng Vô Song cực kỳ hồ nghi, kéo hắn qua một bên, nói nhỏ:
- Tử Xuyên, ngươi không nên dọa người, Thần Ma không phải dễ dàng là có thể mời được như vậy. Trung Thiên thế giới, thế lực có thể một hơi lấy ra mấy trăm Thần Ma le que không có mấy, người nào có thể cho ngươi mượn binh lực lớn như thế? Coi như là có giao tình, cũng không có thể làm ra mấy trăm Thần Ma đi liều mạng vì ngươi! Chiến đấu như vậy, cho dù là Thần Ma cũng sẽ chết!
- Vô Song yên tâm.
Giang Nam an ủi:
- Nếu là trận đánh này ta thua, ta đem Trấn Thiên Tinh Vực bán cho Ứng Long gia các ngươi.
Ứng Vô Song thấy hắn nói như thế cũng không thể tránh được, thầm nghĩ:
- Cũng được, trận đánh này nếu ngươi thua, vẫn là theo ta trở về mời Long Thần tộc ta tới, bất quá Ứng Long Đại Thế Giới ta cũng không phải là một khối thiết bản, không biết có thể mời tới bao nhiêu người. Bất kể mời tới bao nhiêu người, Huyền Minh Nguyên Giới cũng sẽ bị Ứng Long tộc ta thâu tóm...
Diệt Thần Ma Quang Pháo bị gác ở đầu tường hùng quan, đại pháo này to đến không thể tưởng tượng nổi, cần chư cường giả cùng nhau thi triển pháp lực mới có thể thúc dục.
Lần này tất cả Thần Phủ cảnh giới trở lên của Huyền Minh Nguyên Giới cơ hồ hết thảy đi tới Cửu U Minh Giới, nhưng nhân số ở chung một chỗ cũng bất quá hơn ba vạn tám ngàn người, bị Phụ Văn Cung, Chân Linh Huyền Nữ cùng Tỳ Hưu Thánh Vương riêng phần mình mang đi một ngàn người, chỉ còn lại có ba vạn năm ngàn người.
Giang Nam đem tất cả binh lực dùng để thúc dục đại pháo này, làm cho người ta cảm giác được ăn cả ngã về không.
Bất quá, cho dù là hơn ba vạn năm ngàn vị Thần Phủ, Thiên Cung, Chưởng Giáo Chí Tôn cường giả, cũng không cách nào đem uy lực đại pháo này phát huy ra hết, lấy thực lực của mọi người bọn họ, có thể phát huy ra ba thành uy lực của Diệt Thần Ma Quang Pháo, cũng đã coi như là không sai.
Hơn nữa, thúc dục đại pháo này cực kỳ hao tổn pháp lực, hơn ba vạn năm ngàn vị cường giả, thúc dục hơn mười lần sẽ gặp pháp lực hao hết.
Mà nhất phương Địa ngục cũng đã triệu hồi ra mấy chục Ma Thần phân thân, thực lực mỗi một tôn có thể so với thần linh, hơn nữa mấy chục đại trận có thể so với Thiên Thần, Diệt Thần Ma Quang Pháo căn bản khó có thể rung chuyển đối thủ!
- Đại kỳ làm cầu, chiếu rọi Đông Lai!
Giang Nam đột nhiên đứng dậy, phía sau ngũ đại hóa thân nhất tề gầm lên, toàn lực tế lên một mặt đại kỳ, rõ ràng là Hỏa Đức Thánh Sư kỳ từ Minh Thổ được đến kia!
Mặt đại kỳ này bay phất phới, hô một tiếng dán ở trên hùng quan, chỉ thấy Hỏa Đức Thánh Sư kỳ dung nhập vào trong màn trời, sau đó mọi người thấy vô cùng thời không bị mặt đại kỳ này kéo đến vô hạn áp sát, một vòng liệt dương hừng hực hiện ra ở trong thông đạo đại kỳ mở ra, Thái Dương Chân Hỏa mãnh liệt mênh mông xông ra, sóng lửa cuồn cuộn, tràn vào trong Diệt Thần Ma Quang Pháo!
Mặt đại kỳ này, rõ ràng là đem khoảng cách giữa hùng quan cùng Thái Dương của Cửu U Minh Giới vô hạn gần hơn, không gian ở giữa hùng quan cùng Thái Dương bị đánh ra một lối đi, trực tiếp đem năng lượng trong Thái Dương dẫn dắt đến, mượn năng lượng của mặt trời, cộng thêm pháp lực của hơn ba vạn năm ngàn vị cường giả, cùng nhau thúc dục Diệt Thần Ma Quang Pháo!
Tam Khuyết đạo nhân lườm lườm mọi nơi, vội vàng co đầu lại nói:
- Không ổn không ổn, đối diện đều là nhân vật hung ác của quê quán ta, có chút lão quái vật còn nhận ra tiểu tăng, nếu bị bọn hắn chứng kiến ta, hơn phân nửa sẽ nói cho lão gia của ta biết, chúng ta vẫn là trước rút lui thì tốt hơn!
Ở trước mắt bao người, hai tên hòa thượng rất không có nghĩa khí phá vỡ hư không, nhanh như chớp chạy không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Viện quân chạy mất...
Mọi người vô cùng kinh ngạc, Ứng Vô Song dở khóc dở cười nói:
- Tử Xuyên, mới vừa rồi ta còn nghĩ đến ngươi thật sự mời tới cường giả của Cực Nhạc đại thế giới, như thế nào người ta chỉ là đến tặng đồ? Còn không đáng tin cậy như vậy, vứt bỏ vật liền chạy mất, viện quân của ngươi đến cùng ở đâu?
Giang Nam đang muốn nói chuyện, đột nhiên giữa không trung lại truyền tới một thanh âm, cạc cạc cười quái dị nói:
- Chúa công chớ hoảng sợ, ta cùng tiểu đồng bọn của ta đến rồi!
Trong nội tâm Giang Nam khẽ nhúc nhích, hướng mọi người cười nói:
- Viện binh của ta đã đến, tiêu diệt Địa ngục đại quân thôi!
- Viện binh cuối cùng đã tới!
Trong đại doanh ở dưới hùng quan, tất cả Huyền Minh Nguyên Giới cao thủ thở phào nhẹ nhỏm, một vị Chưởng Giáo Chí Tôn cười nói:
- Viện binh có thể làm cho Giang giáo chủ coi trọng, nhất định không...
Mọi người ngơ ngác nhìn giữa không trung hạ xuống một đầu Đại Điểu, mặc dù khí lực đầu điểu này to đến kinh người, nhưng sau khi hạ xuống hóa thành một Đạo Nhân đầu trọc, lại làm cho người ta có một loại cảm giác không thể dựa vào...
- Giang giáo chủ...
Thiên Ma Bảo tân nhậm bảo chủ là nữ tử, ngơ ngác nhìn Đạo Nhân đầu trọc này, ha ha nói:
- Này chẳng lẽ là đầu điểu trước kia của ngươi...
Thần Thứu Yêu Vương không khỏi đắc ý nói:
- Ta chính là chim của chủ công! Tiểu nương tử, cho đại gia...
Giang Nam ở trên đầu trụi lủi của Đạo Nhân này nặng nề gõ một chút, ý bảo hắn không nên hồ ngôn loạn ngữ, hướng mọi người cười nói:
- Chư vị, cường viện đã tới, là lúc nên tiêu diệt Địa ngục đại quân rồi.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, trong lòng nói thầm, nếu như Giang Nam mời tới trên dưới một trăm Thần Ma cũng thôi, mặc dù như cũ không là đối thủ của Địa ngục, nhưng nhất định cũng có sức đánh một trận.
Nếu như muốn hoàn toàn thanh trừ thế lực Địa ngục đi ra ngoài, kia phải cần mấy trăm Thần Ma, cộng thêm mười mấy Thiên Thần mới có thể làm được!
Nhưng mà hôm nay, viện quân của Giang Nam lại chỉ là tọa kỵ của hắn, thật sự làm cho người ta khó có thể tiếp nhận.
- Giáo chủ, ngươi nhất định là đang nói đùa có đúng hay không?
Thiên Phủ đứng đầu nháy mắt mấy cái, run rẩy nói:
- Ngươi nhất định còn có viện quân ở trên đường có đúng hay không? Ta biết ngươi, ngươi rất thích chơi một chút hoa chiêu xuất kỳ bất ý...
- Phải, phải!
Các môn các phái các vị Chưởng Giáo Chí Tôn trăm miệng một lời nói:
- Giang giáo chủ, ngươi hại nguyên giới chúng ta nhiều năm như vậy, chúng ta đối với ngươi biết gốc biết rễ, ngươi khẳng định có viện quân khác, không thể nào lấy ra ngốc điểu như vậy tới đuổi chúng ta!
- Ách...
Giang Nam trù trừ một chút, nghiêm mặt nói:
- Các ngươi đoán không sai, ta thật sự có rất nhiều viện quân ẩn núp trong bóng tối, chỉ đợi đột nhiên giết ra, liền đem Địa ngục đại quân đồ sát không còn. Chư vị, chỉ cần các ngươi chung sức phát động Diệt Thần Ma Quang Pháo, oanh phá đại trận của đối phương, những thứ khác liền giao cho viện binh của ta là đủ.
Mọi người rốt cục thở phào nhẹ nhỏm, cảm giác trong lòng an ủi rất nhiều, nhưng trong lòng Ứng Vô Song cực kỳ hồ nghi, kéo hắn qua một bên, nói nhỏ:
- Tử Xuyên, ngươi không nên dọa người, Thần Ma không phải dễ dàng là có thể mời được như vậy. Trung Thiên thế giới, thế lực có thể một hơi lấy ra mấy trăm Thần Ma le que không có mấy, người nào có thể cho ngươi mượn binh lực lớn như thế? Coi như là có giao tình, cũng không có thể làm ra mấy trăm Thần Ma đi liều mạng vì ngươi! Chiến đấu như vậy, cho dù là Thần Ma cũng sẽ chết!
- Vô Song yên tâm.
Giang Nam an ủi:
- Nếu là trận đánh này ta thua, ta đem Trấn Thiên Tinh Vực bán cho Ứng Long gia các ngươi.
Ứng Vô Song thấy hắn nói như thế cũng không thể tránh được, thầm nghĩ:
- Cũng được, trận đánh này nếu ngươi thua, vẫn là theo ta trở về mời Long Thần tộc ta tới, bất quá Ứng Long Đại Thế Giới ta cũng không phải là một khối thiết bản, không biết có thể mời tới bao nhiêu người. Bất kể mời tới bao nhiêu người, Huyền Minh Nguyên Giới cũng sẽ bị Ứng Long tộc ta thâu tóm...
Diệt Thần Ma Quang Pháo bị gác ở đầu tường hùng quan, đại pháo này to đến không thể tưởng tượng nổi, cần chư cường giả cùng nhau thi triển pháp lực mới có thể thúc dục.
Lần này tất cả Thần Phủ cảnh giới trở lên của Huyền Minh Nguyên Giới cơ hồ hết thảy đi tới Cửu U Minh Giới, nhưng nhân số ở chung một chỗ cũng bất quá hơn ba vạn tám ngàn người, bị Phụ Văn Cung, Chân Linh Huyền Nữ cùng Tỳ Hưu Thánh Vương riêng phần mình mang đi một ngàn người, chỉ còn lại có ba vạn năm ngàn người.
Giang Nam đem tất cả binh lực dùng để thúc dục đại pháo này, làm cho người ta cảm giác được ăn cả ngã về không.
Bất quá, cho dù là hơn ba vạn năm ngàn vị Thần Phủ, Thiên Cung, Chưởng Giáo Chí Tôn cường giả, cũng không cách nào đem uy lực đại pháo này phát huy ra hết, lấy thực lực của mọi người bọn họ, có thể phát huy ra ba thành uy lực của Diệt Thần Ma Quang Pháo, cũng đã coi như là không sai.
Hơn nữa, thúc dục đại pháo này cực kỳ hao tổn pháp lực, hơn ba vạn năm ngàn vị cường giả, thúc dục hơn mười lần sẽ gặp pháp lực hao hết.
Mà nhất phương Địa ngục cũng đã triệu hồi ra mấy chục Ma Thần phân thân, thực lực mỗi một tôn có thể so với thần linh, hơn nữa mấy chục đại trận có thể so với Thiên Thần, Diệt Thần Ma Quang Pháo căn bản khó có thể rung chuyển đối thủ!
- Đại kỳ làm cầu, chiếu rọi Đông Lai!
Giang Nam đột nhiên đứng dậy, phía sau ngũ đại hóa thân nhất tề gầm lên, toàn lực tế lên một mặt đại kỳ, rõ ràng là Hỏa Đức Thánh Sư kỳ từ Minh Thổ được đến kia!
Mặt đại kỳ này bay phất phới, hô một tiếng dán ở trên hùng quan, chỉ thấy Hỏa Đức Thánh Sư kỳ dung nhập vào trong màn trời, sau đó mọi người thấy vô cùng thời không bị mặt đại kỳ này kéo đến vô hạn áp sát, một vòng liệt dương hừng hực hiện ra ở trong thông đạo đại kỳ mở ra, Thái Dương Chân Hỏa mãnh liệt mênh mông xông ra, sóng lửa cuồn cuộn, tràn vào trong Diệt Thần Ma Quang Pháo!
Mặt đại kỳ này, rõ ràng là đem khoảng cách giữa hùng quan cùng Thái Dương của Cửu U Minh Giới vô hạn gần hơn, không gian ở giữa hùng quan cùng Thái Dương bị đánh ra một lối đi, trực tiếp đem năng lượng trong Thái Dương dẫn dắt đến, mượn năng lượng của mặt trời, cộng thêm pháp lực của hơn ba vạn năm ngàn vị cường giả, cùng nhau thúc dục Diệt Thần Ma Quang Pháo!