- Trường Nhạc công tử cùng Vị Ương công tử hai người đều là Chân Thần, tài tình bốn phía, nương theo Quang Vũ đế cùng hai vị Cung Chủ huyết thống cùng nội tình, thực lực phi phàm.
Phúc Vân Thần Tôn cười nói:
- Trăm mười năm trước, bọn hắn vẫn là Thiên thần, bất quá lúc Đông Cực Thần Quân chứng đế bị người đánh trộm, đánh rớt phàm trần, lúc Thần giới tẩy trừ thế lực Đông Cực Thần Quân, hai vị công tử suất lĩnh đại quân đuổi tới Đông Cực đại hoang, đem Đông Cực Thánh thành huyết tẩy không còn, đạt được vô số tài phú, bắt đi Đông Cực Thánh thành, thậm chí còn có bảo vật Đông Cực Thần Quân lưu lại! Bọn hắn đạt được Thần Quân bảo tàng, thực lực đột nhiên tăng mạnh, vài năm sau liền thành tựu Chân Thần, hôm nay đã qua trên dưới một trăm năm, chỉ sợ không phải Thần Chủ cũng không khác nhau lắm rồi.
Bọn người Tố Thần Hầu, Lưu Ly Thần Chủ nghiêm nghị, một căn cứ của Thần Quân chứng Đế bị phá, đối với những người khác mà nói, là một hồi cơ duyên vô cùng khổng lồ, đạt được cơ duyên này, đủ để cho người giảm bớt ngàn năm vạn năm khổ tu!
Đông Cực Thần Quân trên đường chứng đế bị đánh rơi phàm trần, trận cơ duyên này nhất định cực kỳ to lớn đồ sộ, thành toàn không biết bao nhiêu cường giả, để cho bọn hắn kiếm được bát đầy bồn đầy, thu hoạch tương đối khá!
- Đông Cực Thánh thành là bị hai người này diệt hay sao?
Thanh âm của Giang Nam đột nhiên trở nên có chút rét lạnh, chát chát nói.
- Không sai, hai vị công tử này tuy đều là con của Quang Vũ đế, nhưng bọn hắn tầm đó tranh đấu gay gắt, nghe nói hai vị công tử cũng bởi vì tranh đoạt nữ yêu tinh của Đông Cực Thánh thành mà đánh đập tàn nhẫn, đánh cho Thiên Băng Địa Liệt. Ngay lúc đó Đông Cực Thánh thành thành chủ, là Đông Diêm Thần Chủ, phu nhân của hắn xinh đẹp Vô Song, khiến cho hai vị công tử tranh đoạt.
Phúc Vân Thần Tôn đối với chuyện này biết rất sâu, lắc đầu thở dài nói:
- Trận chiến ấy Đông Diêm Thần Chủ chết thảm, Đông Diêm phu nhân không chịu nổi khuất nhục, tự vận bỏ mình. Chuyện này khiến cho chư cường giả bất mãn, đối với hai vị công tử có phê bình kín đáo, mặc dù mọi người đều theo Đông Cực Thần Quân vẫn lạc mà lấy được rất nhiều chỗ tốt, nhưng dù sao cũng từng là đồng liêu, hai vị công tử làm có chút quá đáng, bất quá Vị Ương Cung cùng Trường Nhạc Cung thế lực quá lớn, phản đối cùng thanh âm chỉ trích đều bị hai vị Cung Chủ đè xuống.
- Đáng chết! Đáng chết!
Giang Nam đột nhiên lạnh như băng nói.
Giờ khắc này, tất cả mọi người cảm giác được một cổ hàn ý um tùm từ trên người vị thư sinh tuổi trẻ này phát ra, chẳng biết tại sao vị Huyền Thiên giáo chủ gần đây khéo đưa đẩy xảo trá này trong lúc đó trở nên hiên ngang lẫm liệt như thế.
- Giang giáo chủ, ngươi thật giống như ở Đông Cực đại hoang thành lập nên môn phái, gọi là Huyền Thiên Thánh tông?
Vũ Hàm Tiên Tử thấy mọi người như trước trò chuyện đến khí thế ngất trời, trong nội tâm đại hận, đột nhiên nghe được Giang Nam nói ra "Đáng chết đáng chết", trong lòng không khỏi chấn động, nghiêng đầu nghĩ nghĩ, cười khanh khách nói:
- Hẳn ngươi là dư nghiệt của Đông Cực Thánh thành? Rất tốt, công tử nhà ta nhiều lần phái người tẩy trừ Đông Cực đại hoang, không nghĩ tới rõ ràng bị ngươi chạy thoát đi ra ngoài, không nghĩ tới ngươi rõ ràng còn nghĩ đến báo thù rửa hận!
Nàng cười lạnh một tiếng nói:
- Đông Cực Thần Quân trở về Thần giới, biết rõ là công tử nhà ta diệt đi truyền thừa cùng đạo thống của nàng ở Trung Thiên thế giới, cũng không dám đi tìm công tử nhà ta báo thù, ngươi rõ ràng còn dám! Ngươi cũng đã biết, chỉ cần công tử nhà ta ra lệnh một tiếng, Huyền Thiên Thánh tông của ngươi sẽ tan thành mây khói?
Yêu Thần Kim Đế cười lạnh nói:
- Tiểu nha đầu, khẩu khí thật lớn, ngươi ngưu như vậy, công tử nhà ngươi có biết không?
- Kim Đế không cần nói nhiều.
Giang Nam đứng dậy, đem Phúc Vân Thần Tôn mời ra Tử Vi Thiên Cung, hướng bọn người Phúc Vân Thần Tôn, Tố Thần Hầu cùng Lưu Ly Thần Chủ thi lễ, mỉm cười nói:
- Tử Xuyên có chút việc vặt phải xử lý, ở trước mặt các vị bêu xấu.
Tố Thần Hầu đứng dậy hoàn lễ, cau mày nói:
- Huyền Thiên giáo chủ, Trường Nhạc Cung không nên đắc tội.
Giang Nam tức cười, cười nói:
- Tất cả mọi người ly khai nơi đây, đều bị xóa đi đoạn trí nhớ này, ai sẽ biết việc này? Nói sao, cho dù Trường Nhạc Cung biết rõ, lại có gì sợ? Sớm muộn gì có một ngày ta sẽ giết đến tận Trường Nhạc Cung, Vị Ương Cung, mang theo đầu lâu hai vị công tử, đến Đông Cực đại hoang, tế điện Thánh Linh chết đi!
Dẫn theo đầu lâu hai vị công tử tế điện Thánh Linh chết đi, những lời này nói bình bình đạm đạm, nhưng mọi người lại cảm thấy sát khí, sát khí không gì so sánh nổi!
Bị sát khí của hắn tràn ra, thậm chí để cho người mơ hồ cho là mình rơi vào trong biển máu vô biên!
Trên phi kiều, Giang Nam trực diện Vũ Hàm tiên tử, sát khí cuồn cuộn, trong Thiên Đình của Vũ Hàm tiên tử, từng tôn Thần Ma đạo tắc tràn đầy, đem pháp lực của nàng tăng lên tới độ cao của Thần Minh cảnh giới mà Thần Ma không cách nào với tới, tập trên trăm Thần Ma pháp lực cho một thân, kinh khủng như uyên!
Cho dù là Hỗn Độn Hồng Mông khí rủ xuống, cũng không thể có thể rung chuyển cô gái này chút nào, pháp lực của nàng, cho dù là Giang Nam cũng khó mà ngắm bóng lưng, là bọn người Phúc Vân Thần Tôn, Lưu Ly Thần Chủ, Tố Thần Hầu ở Thần Minh cảnh giới theo không kịp!
Đây chính là tiền vốn để nữ nhân này kiêu ngạo!
- Giết lên Trường Nhạc Cung, Vị Ương Cung, cầm đỉnh đầu hai vị công tử? Ngươi có thể sống qua cửa ải của ta hay không còn chưa biết!
Khí tức của Vũ Hàm tiên tử đột nhiên bộc phát, trong nháy mắt liền tách ra khí thế của Giang Nam, năm ngón tay mở ra, lấy tay chộp tới, một trảo này kinh khủng vô cùng, cơ hồ thi triển ra chiến lực Thiên Thần đỉnh, đem đại thiên thời không một tay chưởng khống! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Hai bên phi kiều, vòm trời rủ xuống Hỗn Độn Hồng Mông khí cơ hồ khô cạn, cô gái này tụ tập trăm Thần Ma pháp lực, tài nghệ trấn áp quần hung, pháp lực triều dâng diễn biến ra một loại dị tượng kinh khủng, Hỗn Độn Hồng Mông khí bị pháp lực của nàng triều dâng cuồn cuộn nổi lên, hóa thành Hỗn Độn tinh thần, một mảnh mưa lất phất, hết thảy ở trong lòng bàn tay của nàng!
Đạo Thần Thông này cũng không phải là kỹ càng như thế nào, nếu đổi lại Thần Ma bình thường tới thúc dục, uy lực cũng xưng không kinh người như thế nào, nhưng mà bởi vì Vũ Hàm tiên tử có trên trăm Thần Ma pháp lực gia trì, để cho một chiêu Thần Thông này uy lực lớn không thể tưởng tượng nổi!
- Chết!
Nàng khẽ kêu, uy năng Thần Thông bộc phát, trong khoảnh khắc liền đem Giang Nam bao phủ!
Cổ pháp lực này, cho dù là Tố Thần Hầu, Lưu Ly Thần Chủ cũng không khỏi biến sắc, tự giác không dễ ngăn cản, chỉ có thể tránh né. Nhưng mà ở trên phi kiều, nơi nào có thể trốn?
Cây cầu kia là Bỉ Ngạn Thần Đế bước đạp hư không, từng bước từng bước đạp ra, chỉ có thể cho một người thông hành, nếu ngã xuống dưới cầu, chính là rơi vào Hỗn Độn Hồng Mông, chỉ có thể bị loại bỏ xuất cục!
Phúc Vân Thần Tôn cười nói:
- Trăm mười năm trước, bọn hắn vẫn là Thiên thần, bất quá lúc Đông Cực Thần Quân chứng đế bị người đánh trộm, đánh rớt phàm trần, lúc Thần giới tẩy trừ thế lực Đông Cực Thần Quân, hai vị công tử suất lĩnh đại quân đuổi tới Đông Cực đại hoang, đem Đông Cực Thánh thành huyết tẩy không còn, đạt được vô số tài phú, bắt đi Đông Cực Thánh thành, thậm chí còn có bảo vật Đông Cực Thần Quân lưu lại! Bọn hắn đạt được Thần Quân bảo tàng, thực lực đột nhiên tăng mạnh, vài năm sau liền thành tựu Chân Thần, hôm nay đã qua trên dưới một trăm năm, chỉ sợ không phải Thần Chủ cũng không khác nhau lắm rồi.
Bọn người Tố Thần Hầu, Lưu Ly Thần Chủ nghiêm nghị, một căn cứ của Thần Quân chứng Đế bị phá, đối với những người khác mà nói, là một hồi cơ duyên vô cùng khổng lồ, đạt được cơ duyên này, đủ để cho người giảm bớt ngàn năm vạn năm khổ tu!
Đông Cực Thần Quân trên đường chứng đế bị đánh rơi phàm trần, trận cơ duyên này nhất định cực kỳ to lớn đồ sộ, thành toàn không biết bao nhiêu cường giả, để cho bọn hắn kiếm được bát đầy bồn đầy, thu hoạch tương đối khá!
- Đông Cực Thánh thành là bị hai người này diệt hay sao?
Thanh âm của Giang Nam đột nhiên trở nên có chút rét lạnh, chát chát nói.
- Không sai, hai vị công tử này tuy đều là con của Quang Vũ đế, nhưng bọn hắn tầm đó tranh đấu gay gắt, nghe nói hai vị công tử cũng bởi vì tranh đoạt nữ yêu tinh của Đông Cực Thánh thành mà đánh đập tàn nhẫn, đánh cho Thiên Băng Địa Liệt. Ngay lúc đó Đông Cực Thánh thành thành chủ, là Đông Diêm Thần Chủ, phu nhân của hắn xinh đẹp Vô Song, khiến cho hai vị công tử tranh đoạt.
Phúc Vân Thần Tôn đối với chuyện này biết rất sâu, lắc đầu thở dài nói:
- Trận chiến ấy Đông Diêm Thần Chủ chết thảm, Đông Diêm phu nhân không chịu nổi khuất nhục, tự vận bỏ mình. Chuyện này khiến cho chư cường giả bất mãn, đối với hai vị công tử có phê bình kín đáo, mặc dù mọi người đều theo Đông Cực Thần Quân vẫn lạc mà lấy được rất nhiều chỗ tốt, nhưng dù sao cũng từng là đồng liêu, hai vị công tử làm có chút quá đáng, bất quá Vị Ương Cung cùng Trường Nhạc Cung thế lực quá lớn, phản đối cùng thanh âm chỉ trích đều bị hai vị Cung Chủ đè xuống.
- Đáng chết! Đáng chết!
Giang Nam đột nhiên lạnh như băng nói.
Giờ khắc này, tất cả mọi người cảm giác được một cổ hàn ý um tùm từ trên người vị thư sinh tuổi trẻ này phát ra, chẳng biết tại sao vị Huyền Thiên giáo chủ gần đây khéo đưa đẩy xảo trá này trong lúc đó trở nên hiên ngang lẫm liệt như thế.
- Giang giáo chủ, ngươi thật giống như ở Đông Cực đại hoang thành lập nên môn phái, gọi là Huyền Thiên Thánh tông?
Vũ Hàm Tiên Tử thấy mọi người như trước trò chuyện đến khí thế ngất trời, trong nội tâm đại hận, đột nhiên nghe được Giang Nam nói ra "Đáng chết đáng chết", trong lòng không khỏi chấn động, nghiêng đầu nghĩ nghĩ, cười khanh khách nói:
- Hẳn ngươi là dư nghiệt của Đông Cực Thánh thành? Rất tốt, công tử nhà ta nhiều lần phái người tẩy trừ Đông Cực đại hoang, không nghĩ tới rõ ràng bị ngươi chạy thoát đi ra ngoài, không nghĩ tới ngươi rõ ràng còn nghĩ đến báo thù rửa hận!
Nàng cười lạnh một tiếng nói:
- Đông Cực Thần Quân trở về Thần giới, biết rõ là công tử nhà ta diệt đi truyền thừa cùng đạo thống của nàng ở Trung Thiên thế giới, cũng không dám đi tìm công tử nhà ta báo thù, ngươi rõ ràng còn dám! Ngươi cũng đã biết, chỉ cần công tử nhà ta ra lệnh một tiếng, Huyền Thiên Thánh tông của ngươi sẽ tan thành mây khói?
Yêu Thần Kim Đế cười lạnh nói:
- Tiểu nha đầu, khẩu khí thật lớn, ngươi ngưu như vậy, công tử nhà ngươi có biết không?
- Kim Đế không cần nói nhiều.
Giang Nam đứng dậy, đem Phúc Vân Thần Tôn mời ra Tử Vi Thiên Cung, hướng bọn người Phúc Vân Thần Tôn, Tố Thần Hầu cùng Lưu Ly Thần Chủ thi lễ, mỉm cười nói:
- Tử Xuyên có chút việc vặt phải xử lý, ở trước mặt các vị bêu xấu.
Tố Thần Hầu đứng dậy hoàn lễ, cau mày nói:
- Huyền Thiên giáo chủ, Trường Nhạc Cung không nên đắc tội.
Giang Nam tức cười, cười nói:
- Tất cả mọi người ly khai nơi đây, đều bị xóa đi đoạn trí nhớ này, ai sẽ biết việc này? Nói sao, cho dù Trường Nhạc Cung biết rõ, lại có gì sợ? Sớm muộn gì có một ngày ta sẽ giết đến tận Trường Nhạc Cung, Vị Ương Cung, mang theo đầu lâu hai vị công tử, đến Đông Cực đại hoang, tế điện Thánh Linh chết đi!
Dẫn theo đầu lâu hai vị công tử tế điện Thánh Linh chết đi, những lời này nói bình bình đạm đạm, nhưng mọi người lại cảm thấy sát khí, sát khí không gì so sánh nổi!
Bị sát khí của hắn tràn ra, thậm chí để cho người mơ hồ cho là mình rơi vào trong biển máu vô biên!
Trên phi kiều, Giang Nam trực diện Vũ Hàm tiên tử, sát khí cuồn cuộn, trong Thiên Đình của Vũ Hàm tiên tử, từng tôn Thần Ma đạo tắc tràn đầy, đem pháp lực của nàng tăng lên tới độ cao của Thần Minh cảnh giới mà Thần Ma không cách nào với tới, tập trên trăm Thần Ma pháp lực cho một thân, kinh khủng như uyên!
Cho dù là Hỗn Độn Hồng Mông khí rủ xuống, cũng không thể có thể rung chuyển cô gái này chút nào, pháp lực của nàng, cho dù là Giang Nam cũng khó mà ngắm bóng lưng, là bọn người Phúc Vân Thần Tôn, Lưu Ly Thần Chủ, Tố Thần Hầu ở Thần Minh cảnh giới theo không kịp!
Đây chính là tiền vốn để nữ nhân này kiêu ngạo!
- Giết lên Trường Nhạc Cung, Vị Ương Cung, cầm đỉnh đầu hai vị công tử? Ngươi có thể sống qua cửa ải của ta hay không còn chưa biết!
Khí tức của Vũ Hàm tiên tử đột nhiên bộc phát, trong nháy mắt liền tách ra khí thế của Giang Nam, năm ngón tay mở ra, lấy tay chộp tới, một trảo này kinh khủng vô cùng, cơ hồ thi triển ra chiến lực Thiên Thần đỉnh, đem đại thiên thời không một tay chưởng khống! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Hai bên phi kiều, vòm trời rủ xuống Hỗn Độn Hồng Mông khí cơ hồ khô cạn, cô gái này tụ tập trăm Thần Ma pháp lực, tài nghệ trấn áp quần hung, pháp lực triều dâng diễn biến ra một loại dị tượng kinh khủng, Hỗn Độn Hồng Mông khí bị pháp lực của nàng triều dâng cuồn cuộn nổi lên, hóa thành Hỗn Độn tinh thần, một mảnh mưa lất phất, hết thảy ở trong lòng bàn tay của nàng!
Đạo Thần Thông này cũng không phải là kỹ càng như thế nào, nếu đổi lại Thần Ma bình thường tới thúc dục, uy lực cũng xưng không kinh người như thế nào, nhưng mà bởi vì Vũ Hàm tiên tử có trên trăm Thần Ma pháp lực gia trì, để cho một chiêu Thần Thông này uy lực lớn không thể tưởng tượng nổi!
- Chết!
Nàng khẽ kêu, uy năng Thần Thông bộc phát, trong khoảnh khắc liền đem Giang Nam bao phủ!
Cổ pháp lực này, cho dù là Tố Thần Hầu, Lưu Ly Thần Chủ cũng không khỏi biến sắc, tự giác không dễ ngăn cản, chỉ có thể tránh né. Nhưng mà ở trên phi kiều, nơi nào có thể trốn?
Cây cầu kia là Bỉ Ngạn Thần Đế bước đạp hư không, từng bước từng bước đạp ra, chỉ có thể cho một người thông hành, nếu ngã xuống dưới cầu, chính là rơi vào Hỗn Độn Hồng Mông, chỉ có thể bị loại bỏ xuất cục!