Thực lực của Giang Nam ngày hôm nay đối phó với loại yêu thú bình thường thì còn có thể, nhưng gặp phải con tinh quái ranh ma quỷ quyệt thì chính là tự tìm đường chết, đó chính là những con yêu quái tu luyện thành tinh, thực lực cực kì mạnh mẽ, nhất cấp yêu tinh thực lực có thể so thể so sánh với cường giả võ đạo cảnh giới Thần Luân.
Mà con giao long kia so với những yêu tinh bình thường thì không biết hung hãn hơn gấp bao nhiêu lần, từ đó có thể thấy được thực lực của nó mạnh mẽ cỡ nào. Giang Nam ở trước mặt nó đừng nói là động thủ, chỉ sợ nó chỉ cần thở một cái thôi thì cũng đủ giết chết hắn rồi!
"Chúng ta chỉ cần rời đi chậm một chút thì có lẽ đã bị con giao long này bắt sống ngay tại trận, đến lúc đó khẳng định là chết không có chỗ chôn!"
Trong lòng Giang Nam lúc này không khỏi hoảng sợ, thầm cảm thấy thật may mắn.
"Đáng tiếc, đi quá vội vàng nên quên lấy vài viên Dạ Minh Châu."
Chỉ trong chớp mắt hắn đã ném sạch sợ hãi ra khỏi đầu, thầm suy nghĩ: "Nếu hốt được dù chỉ một viên Dạ Minh Châu thì mình tuy không thể oai phong trở thành một đại phú hào trong thiên hạ thì bét ra cũng có thể trở thành lão đại một phương rồi!"
Cầu phú quý trong nguy hiểm, nếu như cứ an phận thủ thường thì... cả đời này chả thể nào mà thoát khỏi được cái nghèo.
"Rốt cuộc cũng tiến vào luyện cốt đỉnh phong rồi!"
Hai ngày sau, ở bên bờ sông Giang Nam đắm chìm mình trong ánh sáng mặt trời, tóc tai tán loạn, Ma Ngục Huyền Thai kinh hấp thu dương khí dồi dào bên trong ánh mặt trời rồi dung nhập vào trong cơ thể hắn khiến chân khí ở bên trong cơ thể hắn trở nên cuồng bạo, chuyển động khắp nơi rèn luyện da thịt cùng gân cốt, rõ ràng nhất là xương cốt của hắn trải qua sự cải tạo của chân khí, phát ra tiếng ông ông như những thanh thép đang rung động.
Đây là dấu hiệu của luyện cốt đại thành!
"Hai ngày! Chỉ trong hai ngày ngắn ngủn, mình liền đạt tới cảnh giới luyện cốt đại thành, còn sớm hơn đến năm ngày so với kết quả dự đoán, Ma Ngục Huyền Thai Kinh cùng thần hỏa Đâu Suất thật không tầm thường.
Tâm tình của Giang Nam bỗng kích động, ở bên cạnh hắn cách chỗ hắn không xa chất đầy thi thể của các loại yêu thú, trong rừng núi giờ đây là một đống bừa bộn, khắp nơi đều có cây cối bị gãy đổ, đó là kết quả lần chiến đầu thứ ba của Giang Nam, hắn gần như đấm đá cả đêm không ngừng nghỉ, toàn bộ tinh khí thần của hắn đều trong trạng thái tập trung cao độ, tu vi cũng vì vậy mà tiến triển rất nhanh, chẳng mấy chốc đã tu luyện tới cảnh giới luyện cốt đỉnh phong.
Dưới sự trùng kích và cải tạo của chân khí, cốt cách của hắn trở nên vô cùng cứng cỏi, trầm trọng giống như được đúc đồng, xương cốt trở nên dẻo dai có thể chịu được sự tấn công cùng áp lực khổng lồ của chân khí khi tiến hành giải khai màng xương.
Thân thể của hắn lúc này đã có thể so sánh với mấy tên đệ tử Tề gia kia, bọn chúng phục dụng máu thịt cùng linh đan của yêu thú để tăng cường thân thể thì hắn cũng phục dụng giống như vậy, nhưng đệ tử Tề gia không có loại thần vật như thần hỏa Đâu Suất để rèn đúc thân thể, chân khí cùng với ý niệm thần niệm.
Mấy ngày hôm nay hắn đã sớm thấu hiểu hết sự huyền diệu của Ma Ngục Huyền Thai kinh, nhưng sự kì ảo của thần hỏa Đâu Suất lại càng khiến cho hắn vui mừng.
Đóa thần hỏa này nằm ngay tại mi tâm của hắn, thỉnh thoảng hắn lại dùng chân khí thúc dục khiến thần hỏa lan tràn khắp toàn thân, nung khô thân thể chiết xuất tinh khí thần, hơn nữa trải qua sự rèn luyện của Ma Ngục Huyền Thai kinh khiến cho tu vi của hắn không ngừng tăng mạnh, một đường xông thẳng tới cảnh giới luyện cốt đỉnh phong, giảm bớt cho hắn rất nhiều thời gian tu luyện.
Tuy tiến triển tu vi nhanh như vậy nhưng căn cơ của hắn lại vô cùng kiên cố, thậm chí so với các đệ tử nội môn của Tề Vương phủ còn muốn vững chắc hơn.
Sự kết hợp giữa thần hỏa Đâu Suất cùng Ma Ngục Huyền Thai kinh quả là vô cùng kỳ diệu, tu luyện võ đạo kiểu như hắn đúng là làm ít ăn nhiều, một vốn bốn lời.
Lực lượng trong cơ thể hắn lúc này thậm chí đã ngang ngửa với sức mạnh của bảy đầu hổ, lực lượng này có thể coi là siêu việt võ giả cùng cảnh giới, cho dù là đệ tử của Tề Vương phủ cũng không thể so sánh!
"Hiện tại, ta liền có thể trùng kích vào cảnh giới luyện màng, đạt tới cảnh giới đệ ngũ trọng – luyện thể!"
Nội tâm Giang Nam khẽ rung động, chân khí trong cơ thể hắn càng trở nên cuồng bạo, gào thét, chuyển động nhanh hơn, dần dần dung nhập vào trong cột sống và những vùng phụ cận sống lưng, đột nhiên cỗ chân khí đang trùng kích bỗng nhiên rung động, chỉ nghe từng âm thanh ba ba ba vang lên, lúc này hắn cảm thấy xương cốt cùng huyết nhục như liên kết lại với nhau, lập tức có một tầng màng mỏng bị chân khí cuồng bạo khai thông!
Luyện màng trước tiên bắt đầu ở phần lưng, thân thể gồm hai trăm linh sáu khối xương cốt, trong đó lưng chiếm 24 khối, mà 24 khối xương cốt này chính là những khối xương cốt quan trọng nhất, kết nối tứ chi, xương đầu, chèo chống lục phủ ngũ tạng, chân khí tập trung vận chuyển đều phải chạy dọc theo sống lưng
Đả thông được màng xương ở 24 khối xương cốt cột sống thì sau này đối với việc quán thông các màng xương ở những chỗ khác sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều!
Chân khí trong cơ thể hắn càng ngày càng cuồng bạo mạnh mẽ, một đường đánh thẳng lên phía trên khiến cho bên trong cơ thể chấn động kịch liệt, loại chân khí trùng kích này tạo thành áp lực cực kỳ lớn, nếu như không tu luyện tới cảnh giới luyện cốt đỉnh phong thì xương cốt sẽ bị chân khí đập vụn khiến toàn thân tê liệt trở thành tàn phế, cực kỳ hung hiểm.
Ngày hôm này, xương cốt của Giang Nam đã có thể so với sắt thép, luyện thành xương đồng da sắt, tự nhiên không sợ sự trùng kích và áp lực của chân khí.
Ba~!
Màng xương của khối xương thứ hai ở đuôi sống lưng được hắn được đã thông, chân khí bên trong sôi trào, Ma Ngục Huyền Thai kinh được hắn vận hành đến mức tận cùng, mái tóc không gió mà tự bay, quần áo cũng phồng to phấp phới tựa như có cơn gió lớn từ trong cơ thể thổi ra.
Ở mười trượng chung quanh hắn, ánh mặt trời dường như tập trung lại, nguyên khí bên trong ánh mặt trời bị thân thể hắn trực tiếp hấp thu, bên trong không hề có chút gì gọi là ôn hòa,... nguyên khí dung nhập vào trong thân thể hắn hóa thành chân khí cuồn cuộn, điên cuồng trùng kích về phía màng xương.
Ba~! Ba~!
Lại có hai khối màng xương được chân khí đả thông!
Qua một hồi thật lâu, mái tóc đang phiêu động của Giang Nam dần dần hạ xuống, xỏa lên trên đầu vai, quần áo cũng khôi phục lại như lúc ban đầu.
Hắn mở to hai mắt, khẽ nhíu chân mày, chân khí trong cơ thể của hắn đã được thúc dục đến cực hạn nhưng chỉ có thể đả thông được bốn khối màng xương ở đuôi sống lưng, chỉ có tiếp tục tu luyện khiến chân khí trở nên hùng hậu hơn, lúc đó mới có thể tiếp tục tiến hành giải khai các màng xương khác.
"Chỉ cần tu luyện từng bước một, rất nhanh ta có thể tu luyện ra đủ chân khí để có thể đả thông thêm càng nhiều màng xương nữa, việc bước vào cảnh giới luyện khí cũng chỉ là vấn đề thời gian!"
Giang Nam chậm rãi bình ổn lại chân khí, nhìn về phía Giang Tuyết, nàng mặc một bộ lông hồ ly màu trắng đứng ở bên bờ sông, mặt sông hơi nước lượn lờ ẩn hiện khiến ánh nắng chiếu xuống giống như những sợi tơ vàng làm tôn lên phong thái trác tuyệt của nàng.
Phương Bắc có giai nhân, di thế nhi độc lập.
Nàng giống như một vị tiên nữ hạ phàm, chưa từng nếm trải ăn gió, uống sương, không nhiễm chút bụi trần nơi nhân gian khói lửa, nếu quê nhà hắn không bị tàn phá, nếu như nàng không bị người ta ám hại, chỉ sợ cả đời này Giang Nam vĩnh viễn không bao giờ có thể gặp được nàng.
Trong lòng Giang Nam lúc này giống như là ai đó ném cục đá vào mặt nước phẳng lặng, có chút gợn sóng nhộn nhạo, nếu như không gặp được Giang Tuyết thì đến ngày hôm nay hắn vẫn chỉ là một thiếu niên tự mình bập bẹ học trộm võ học của Tề Vương phủ, dựa vào sự thông minh của bản thân, suy diễn những ảo diệu của võ đạo, cho dù sau này có đạt được thành tựu thì cũng không lớn lắm.
Trong lúc vô tình hắn cứu được Giang Tuyết từ tay của đám thợ săn, từ đó mới khiến cho vận mệnh của hắn xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất, mà Giang Tuyết cũng nhờ có hắn mới có thể thoát chết.
Cái loại gặp gỡ như thế này không thể không khiến cho người ta có muôn vàn cảm xúc.
Ở bên trong Thính Vũ Hiên - Tề Vương Phủ, Tề Phong mặc một bộ y phục màu tím ngồi lặng im trên mặt đất, trên đùi là một cây đàn bằng sắt, bàn tay đang nhẹ nhàng lướt trên phím đàn thì nghe tiếng bước chân truyền đến, vị thế tử này đè dây đàn xuống, không hề quay đầu lại, đôi mày khẽ nhíu lại nói: "Tề Dong, không tra ra được là ai đã học trộm tuyệt học của Tề Vương phủ ta sao?"
Đứng trong Thính Vũ Hiên lúc này đúng là tổng quản Tề Vương phủ Tề Dong. Nghe Tề Phong nói khiến hắn không khỏi xấu hổ, nhỏ giọng thưa: "Bẩm thế tử, lão nô đã tra xét hết tất cả nô tài ở bên trong nội phủ, tuy phát hiện rất nhiều người thân mang võ nghệ nhưng không có phát hiện người nào học trộm tuyệt học của nội phủ.
"Không phải hạ nhân của nội phủ gây nên ư? Ngoại trừ nội nô tài ở nội phủ, còn có ai có khả năng tiếp xúc với tuyệt học Giang Nguyệt Phá Lãng quyết?"
Tề Phong cảm thấy nao nao, thoáng suy tư một lát liền phất tay áo, chiếc đàn nhẹ nhàng bay lên rồi rơi xuống trên bàn trà. Hắn chậm rãi đứng dậy, trầm giọng nói: "Đã tra xét ở nội phủ không có, vậy mở rộng ra phạm vi lớn, thăm dò bên ngoài phủ!"
"Thế tử, nô tài ở bên ngoài phủ chỉ sợ là không có cơ hội tiếp xúc với tâm pháp tuyệt học Giang Nguyệt Phá Lãng quyết?"
Tề Dong nhịn không được liền nói: "Ở bên ngoài phủ nô tài cũng có hơn ngàn người, nếu như muốn tra xét... chỉ sợ trong thời gian ngắn khó có thể chỉ một lần mà tra ra được..."
"Nô tài ở ngoại phủ quả thật không có cơ hội để tiếp xúc với Giang Nguyệt Phá Lãng quyết, nhưng tâm pháp của tuyệt học này lại bị lưu truyền ra bên ngoài phủ!"
Tề Phong đột nhiên cười lạnh noi: "Tề Dong, ngươi quên mất tên Lưu Hắc Đạt mới vào nội phủ năm trước sao? Lưu Hắc Đạt đạt được bí quyết Giang Nguyệt Phá Lãng cũng khó tránh khỏi việc hắn truyền nó cho người khác, mà người này có khả năng rất lớn là người đánh chết Võ Tư Giang!"
Tề Dong không khỏi rùng mình, một năm trước phát hiện Lưu Hắc Đạt học trộm bí quyết Giang Nguyệt Phá Lãng khiến cho nội phủ vô cùng tức giận, lúc ấy chính hắn tự thân ra tay giết chết Lưu Hắc Đạt rồi phơi thây ba ngày trước mặt các hạ nhân khác.
Tề Phong nhắc tới việc này khiến cho hắn nghĩ đến khả năng tâm pháp của Giang Nguyệt Phá Lãng quyết hoàn toàn có khả năng từ đó mà lưu truyền ra bên ngoài.
"Lão nô liền lập tức điều tra bên ngoài phủ, cho dù phải đào ba tấc đất cũng phải đem người này moi ra!"
Tề Phong phất phất tay, Tề Dong cúi người rồi rời khỏi Thính Vũ Hiên, đi thẳng ra bên ngoài phủ, hắn triệu tập các quản sự ở bên ngoài, ra lệnh cưỡng chế điều tra tất cả nô bộc của ngoại phủ.
Bên trong Thính Vũ Hiên, Tề Phong dường như đang suy nghĩ, miệng lẩm bẩm: "Lưu Hắc Đạt đạt được bí quyết Giang Nguyệt Phá Lãng khoảng một năm trước, nếu như người giết Võ Tư Giang lấy được tâm pháp từ tay hắn, chẳng lẽ kẻ đó chỉ trong vòng một năm đã tu luyện tới cảnh giới luyện cốt, luyện màng sao? Nếu quả thật đúng như vậy, cái tên kia thật sự là quá kinh khủng rồi, loại người như thế nhất định phải giết, hơn nữa phải diệt từ trong trứng nước!"
Tề Phong thân là thế tử của Vương phủ, tự nhiên hắn cũng tu luyện pháp môn Giang Nguyệt Phá Lãng quyết, hắn biết rõ, trong vòng một năm thời gian, có thể tu luyện tới cảnh giới luyện màng, đó là thành tựu kinh khủng như thế nào!
Cho dù là hắn, cũng không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy có thể tu luyện chân khí đến mức như thế!
Nếu như để loại nhân vật như thế phát triển, nhất định là mối uy hiếp lớn nhất đối với Vương phủ, vì vậy tuyệt đối không thể để hắn tồn tại trên cõi đời này!
Chỉ là dù cho hắn mưu trí cỡ nào nhưng tuyệt đối sẽ không bao giờ nghĩ đến Giang Nam, người mà ngày hôm nay đã thoát khỏi thân phận nô tịch trở thành người tự do, cho dù hắn có điều tra tất cả nô tài ở bên trong phủ một lần thì cũng không có khả năng tra ra được Giang Nam.
"Tử Xuyên, tâm pháp ngươi truyền thụ cho ta lần này dường như rất giống với Long Hổ Tượng Lực quyết, nhưng cũng có ít khác biệt thì phải?"
Trên bờ sông Dương Xuyên, Thiết Trụ đang gãi gãi đầu, nghi ngờ hỏi: "Lần trước ngươi truyền thụ cho ta tâm pháp giống như Long Hổ Tượng Lực quyết nhưng sự tinh diệu trong đó so với tâm pháp của Tề Vương phủ thì còn kém xa, còn lần này ngươi truyền thụ sao ta lại cảm giác uy lực của nó so với tâm pháp của Tề Vương Phủ lại không hề thua kém chút nào!"
"Khụ Khụ, Trụ Tử, đây là võ học tổ truyền của Giang gia ta, ảo diệu vô cùng, cũng gần giống như Long Hổ Tượng Lực quyết của Tề Vương phủ, do tư chất của ta còn hạn chế nên lúc đầu vẫn chưa lĩnh ngộ được tinh túy ở bên trong cho nên mới khiến uy lực của nó không bằng được với tâm pháp của Tề Vương phủ."
Sắc mặt Giang Nam thoáng hồng, ho khan hai tiếng cười nói: " Hôm nay... trải qua ba ngày khổ tu ta rốt cục cũng đem tinh túy của môn tâm pháp này biểu hiện ra được, hiện tại uy lực của nó cũng có thể so với tâm pháp Long Hổ Tượng Lực quyết." xem tại
Hắn thầm cảm thấy hổ thẹn trong lòng, Giang gia chỉ là thế gia thuộc dòng dõi nho học, cho rằng tất cả đều chỉ là thứ yếu, chỉ có đọc sách mới là quan trọng nhất, vì vậy đối với võ đạo cực kì coi thường, võ học tổ truyền đào ở đâu ra chứ?
Mà con giao long kia so với những yêu tinh bình thường thì không biết hung hãn hơn gấp bao nhiêu lần, từ đó có thể thấy được thực lực của nó mạnh mẽ cỡ nào. Giang Nam ở trước mặt nó đừng nói là động thủ, chỉ sợ nó chỉ cần thở một cái thôi thì cũng đủ giết chết hắn rồi!
"Chúng ta chỉ cần rời đi chậm một chút thì có lẽ đã bị con giao long này bắt sống ngay tại trận, đến lúc đó khẳng định là chết không có chỗ chôn!"
Trong lòng Giang Nam lúc này không khỏi hoảng sợ, thầm cảm thấy thật may mắn.
"Đáng tiếc, đi quá vội vàng nên quên lấy vài viên Dạ Minh Châu."
Chỉ trong chớp mắt hắn đã ném sạch sợ hãi ra khỏi đầu, thầm suy nghĩ: "Nếu hốt được dù chỉ một viên Dạ Minh Châu thì mình tuy không thể oai phong trở thành một đại phú hào trong thiên hạ thì bét ra cũng có thể trở thành lão đại một phương rồi!"
Cầu phú quý trong nguy hiểm, nếu như cứ an phận thủ thường thì... cả đời này chả thể nào mà thoát khỏi được cái nghèo.
"Rốt cuộc cũng tiến vào luyện cốt đỉnh phong rồi!"
Hai ngày sau, ở bên bờ sông Giang Nam đắm chìm mình trong ánh sáng mặt trời, tóc tai tán loạn, Ma Ngục Huyền Thai kinh hấp thu dương khí dồi dào bên trong ánh mặt trời rồi dung nhập vào trong cơ thể hắn khiến chân khí ở bên trong cơ thể hắn trở nên cuồng bạo, chuyển động khắp nơi rèn luyện da thịt cùng gân cốt, rõ ràng nhất là xương cốt của hắn trải qua sự cải tạo của chân khí, phát ra tiếng ông ông như những thanh thép đang rung động.
Đây là dấu hiệu của luyện cốt đại thành!
"Hai ngày! Chỉ trong hai ngày ngắn ngủn, mình liền đạt tới cảnh giới luyện cốt đại thành, còn sớm hơn đến năm ngày so với kết quả dự đoán, Ma Ngục Huyền Thai Kinh cùng thần hỏa Đâu Suất thật không tầm thường.
Tâm tình của Giang Nam bỗng kích động, ở bên cạnh hắn cách chỗ hắn không xa chất đầy thi thể của các loại yêu thú, trong rừng núi giờ đây là một đống bừa bộn, khắp nơi đều có cây cối bị gãy đổ, đó là kết quả lần chiến đầu thứ ba của Giang Nam, hắn gần như đấm đá cả đêm không ngừng nghỉ, toàn bộ tinh khí thần của hắn đều trong trạng thái tập trung cao độ, tu vi cũng vì vậy mà tiến triển rất nhanh, chẳng mấy chốc đã tu luyện tới cảnh giới luyện cốt đỉnh phong.
Dưới sự trùng kích và cải tạo của chân khí, cốt cách của hắn trở nên vô cùng cứng cỏi, trầm trọng giống như được đúc đồng, xương cốt trở nên dẻo dai có thể chịu được sự tấn công cùng áp lực khổng lồ của chân khí khi tiến hành giải khai màng xương.
Thân thể của hắn lúc này đã có thể so sánh với mấy tên đệ tử Tề gia kia, bọn chúng phục dụng máu thịt cùng linh đan của yêu thú để tăng cường thân thể thì hắn cũng phục dụng giống như vậy, nhưng đệ tử Tề gia không có loại thần vật như thần hỏa Đâu Suất để rèn đúc thân thể, chân khí cùng với ý niệm thần niệm.
Mấy ngày hôm nay hắn đã sớm thấu hiểu hết sự huyền diệu của Ma Ngục Huyền Thai kinh, nhưng sự kì ảo của thần hỏa Đâu Suất lại càng khiến cho hắn vui mừng.
Đóa thần hỏa này nằm ngay tại mi tâm của hắn, thỉnh thoảng hắn lại dùng chân khí thúc dục khiến thần hỏa lan tràn khắp toàn thân, nung khô thân thể chiết xuất tinh khí thần, hơn nữa trải qua sự rèn luyện của Ma Ngục Huyền Thai kinh khiến cho tu vi của hắn không ngừng tăng mạnh, một đường xông thẳng tới cảnh giới luyện cốt đỉnh phong, giảm bớt cho hắn rất nhiều thời gian tu luyện.
Tuy tiến triển tu vi nhanh như vậy nhưng căn cơ của hắn lại vô cùng kiên cố, thậm chí so với các đệ tử nội môn của Tề Vương phủ còn muốn vững chắc hơn.
Sự kết hợp giữa thần hỏa Đâu Suất cùng Ma Ngục Huyền Thai kinh quả là vô cùng kỳ diệu, tu luyện võ đạo kiểu như hắn đúng là làm ít ăn nhiều, một vốn bốn lời.
Lực lượng trong cơ thể hắn lúc này thậm chí đã ngang ngửa với sức mạnh của bảy đầu hổ, lực lượng này có thể coi là siêu việt võ giả cùng cảnh giới, cho dù là đệ tử của Tề Vương phủ cũng không thể so sánh!
"Hiện tại, ta liền có thể trùng kích vào cảnh giới luyện màng, đạt tới cảnh giới đệ ngũ trọng – luyện thể!"
Nội tâm Giang Nam khẽ rung động, chân khí trong cơ thể hắn càng trở nên cuồng bạo, gào thét, chuyển động nhanh hơn, dần dần dung nhập vào trong cột sống và những vùng phụ cận sống lưng, đột nhiên cỗ chân khí đang trùng kích bỗng nhiên rung động, chỉ nghe từng âm thanh ba ba ba vang lên, lúc này hắn cảm thấy xương cốt cùng huyết nhục như liên kết lại với nhau, lập tức có một tầng màng mỏng bị chân khí cuồng bạo khai thông!
Luyện màng trước tiên bắt đầu ở phần lưng, thân thể gồm hai trăm linh sáu khối xương cốt, trong đó lưng chiếm 24 khối, mà 24 khối xương cốt này chính là những khối xương cốt quan trọng nhất, kết nối tứ chi, xương đầu, chèo chống lục phủ ngũ tạng, chân khí tập trung vận chuyển đều phải chạy dọc theo sống lưng
Đả thông được màng xương ở 24 khối xương cốt cột sống thì sau này đối với việc quán thông các màng xương ở những chỗ khác sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều!
Chân khí trong cơ thể hắn càng ngày càng cuồng bạo mạnh mẽ, một đường đánh thẳng lên phía trên khiến cho bên trong cơ thể chấn động kịch liệt, loại chân khí trùng kích này tạo thành áp lực cực kỳ lớn, nếu như không tu luyện tới cảnh giới luyện cốt đỉnh phong thì xương cốt sẽ bị chân khí đập vụn khiến toàn thân tê liệt trở thành tàn phế, cực kỳ hung hiểm.
Ngày hôm này, xương cốt của Giang Nam đã có thể so với sắt thép, luyện thành xương đồng da sắt, tự nhiên không sợ sự trùng kích và áp lực của chân khí.
Ba~!
Màng xương của khối xương thứ hai ở đuôi sống lưng được hắn được đã thông, chân khí bên trong sôi trào, Ma Ngục Huyền Thai kinh được hắn vận hành đến mức tận cùng, mái tóc không gió mà tự bay, quần áo cũng phồng to phấp phới tựa như có cơn gió lớn từ trong cơ thể thổi ra.
Ở mười trượng chung quanh hắn, ánh mặt trời dường như tập trung lại, nguyên khí bên trong ánh mặt trời bị thân thể hắn trực tiếp hấp thu, bên trong không hề có chút gì gọi là ôn hòa,... nguyên khí dung nhập vào trong thân thể hắn hóa thành chân khí cuồn cuộn, điên cuồng trùng kích về phía màng xương.
Ba~! Ba~!
Lại có hai khối màng xương được chân khí đả thông!
Qua một hồi thật lâu, mái tóc đang phiêu động của Giang Nam dần dần hạ xuống, xỏa lên trên đầu vai, quần áo cũng khôi phục lại như lúc ban đầu.
Hắn mở to hai mắt, khẽ nhíu chân mày, chân khí trong cơ thể của hắn đã được thúc dục đến cực hạn nhưng chỉ có thể đả thông được bốn khối màng xương ở đuôi sống lưng, chỉ có tiếp tục tu luyện khiến chân khí trở nên hùng hậu hơn, lúc đó mới có thể tiếp tục tiến hành giải khai các màng xương khác.
"Chỉ cần tu luyện từng bước một, rất nhanh ta có thể tu luyện ra đủ chân khí để có thể đả thông thêm càng nhiều màng xương nữa, việc bước vào cảnh giới luyện khí cũng chỉ là vấn đề thời gian!"
Giang Nam chậm rãi bình ổn lại chân khí, nhìn về phía Giang Tuyết, nàng mặc một bộ lông hồ ly màu trắng đứng ở bên bờ sông, mặt sông hơi nước lượn lờ ẩn hiện khiến ánh nắng chiếu xuống giống như những sợi tơ vàng làm tôn lên phong thái trác tuyệt của nàng.
Phương Bắc có giai nhân, di thế nhi độc lập.
Nàng giống như một vị tiên nữ hạ phàm, chưa từng nếm trải ăn gió, uống sương, không nhiễm chút bụi trần nơi nhân gian khói lửa, nếu quê nhà hắn không bị tàn phá, nếu như nàng không bị người ta ám hại, chỉ sợ cả đời này Giang Nam vĩnh viễn không bao giờ có thể gặp được nàng.
Trong lòng Giang Nam lúc này giống như là ai đó ném cục đá vào mặt nước phẳng lặng, có chút gợn sóng nhộn nhạo, nếu như không gặp được Giang Tuyết thì đến ngày hôm nay hắn vẫn chỉ là một thiếu niên tự mình bập bẹ học trộm võ học của Tề Vương phủ, dựa vào sự thông minh của bản thân, suy diễn những ảo diệu của võ đạo, cho dù sau này có đạt được thành tựu thì cũng không lớn lắm.
Trong lúc vô tình hắn cứu được Giang Tuyết từ tay của đám thợ săn, từ đó mới khiến cho vận mệnh của hắn xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất, mà Giang Tuyết cũng nhờ có hắn mới có thể thoát chết.
Cái loại gặp gỡ như thế này không thể không khiến cho người ta có muôn vàn cảm xúc.
Ở bên trong Thính Vũ Hiên - Tề Vương Phủ, Tề Phong mặc một bộ y phục màu tím ngồi lặng im trên mặt đất, trên đùi là một cây đàn bằng sắt, bàn tay đang nhẹ nhàng lướt trên phím đàn thì nghe tiếng bước chân truyền đến, vị thế tử này đè dây đàn xuống, không hề quay đầu lại, đôi mày khẽ nhíu lại nói: "Tề Dong, không tra ra được là ai đã học trộm tuyệt học của Tề Vương phủ ta sao?"
Đứng trong Thính Vũ Hiên lúc này đúng là tổng quản Tề Vương phủ Tề Dong. Nghe Tề Phong nói khiến hắn không khỏi xấu hổ, nhỏ giọng thưa: "Bẩm thế tử, lão nô đã tra xét hết tất cả nô tài ở bên trong nội phủ, tuy phát hiện rất nhiều người thân mang võ nghệ nhưng không có phát hiện người nào học trộm tuyệt học của nội phủ.
"Không phải hạ nhân của nội phủ gây nên ư? Ngoại trừ nội nô tài ở nội phủ, còn có ai có khả năng tiếp xúc với tuyệt học Giang Nguyệt Phá Lãng quyết?"
Tề Phong cảm thấy nao nao, thoáng suy tư một lát liền phất tay áo, chiếc đàn nhẹ nhàng bay lên rồi rơi xuống trên bàn trà. Hắn chậm rãi đứng dậy, trầm giọng nói: "Đã tra xét ở nội phủ không có, vậy mở rộng ra phạm vi lớn, thăm dò bên ngoài phủ!"
"Thế tử, nô tài ở bên ngoài phủ chỉ sợ là không có cơ hội tiếp xúc với tâm pháp tuyệt học Giang Nguyệt Phá Lãng quyết?"
Tề Dong nhịn không được liền nói: "Ở bên ngoài phủ nô tài cũng có hơn ngàn người, nếu như muốn tra xét... chỉ sợ trong thời gian ngắn khó có thể chỉ một lần mà tra ra được..."
"Nô tài ở ngoại phủ quả thật không có cơ hội để tiếp xúc với Giang Nguyệt Phá Lãng quyết, nhưng tâm pháp của tuyệt học này lại bị lưu truyền ra bên ngoài phủ!"
Tề Phong đột nhiên cười lạnh noi: "Tề Dong, ngươi quên mất tên Lưu Hắc Đạt mới vào nội phủ năm trước sao? Lưu Hắc Đạt đạt được bí quyết Giang Nguyệt Phá Lãng cũng khó tránh khỏi việc hắn truyền nó cho người khác, mà người này có khả năng rất lớn là người đánh chết Võ Tư Giang!"
Tề Dong không khỏi rùng mình, một năm trước phát hiện Lưu Hắc Đạt học trộm bí quyết Giang Nguyệt Phá Lãng khiến cho nội phủ vô cùng tức giận, lúc ấy chính hắn tự thân ra tay giết chết Lưu Hắc Đạt rồi phơi thây ba ngày trước mặt các hạ nhân khác.
Tề Phong nhắc tới việc này khiến cho hắn nghĩ đến khả năng tâm pháp của Giang Nguyệt Phá Lãng quyết hoàn toàn có khả năng từ đó mà lưu truyền ra bên ngoài.
"Lão nô liền lập tức điều tra bên ngoài phủ, cho dù phải đào ba tấc đất cũng phải đem người này moi ra!"
Tề Phong phất phất tay, Tề Dong cúi người rồi rời khỏi Thính Vũ Hiên, đi thẳng ra bên ngoài phủ, hắn triệu tập các quản sự ở bên ngoài, ra lệnh cưỡng chế điều tra tất cả nô bộc của ngoại phủ.
Bên trong Thính Vũ Hiên, Tề Phong dường như đang suy nghĩ, miệng lẩm bẩm: "Lưu Hắc Đạt đạt được bí quyết Giang Nguyệt Phá Lãng khoảng một năm trước, nếu như người giết Võ Tư Giang lấy được tâm pháp từ tay hắn, chẳng lẽ kẻ đó chỉ trong vòng một năm đã tu luyện tới cảnh giới luyện cốt, luyện màng sao? Nếu quả thật đúng như vậy, cái tên kia thật sự là quá kinh khủng rồi, loại người như thế nhất định phải giết, hơn nữa phải diệt từ trong trứng nước!"
Tề Phong thân là thế tử của Vương phủ, tự nhiên hắn cũng tu luyện pháp môn Giang Nguyệt Phá Lãng quyết, hắn biết rõ, trong vòng một năm thời gian, có thể tu luyện tới cảnh giới luyện màng, đó là thành tựu kinh khủng như thế nào!
Cho dù là hắn, cũng không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy có thể tu luyện chân khí đến mức như thế!
Nếu như để loại nhân vật như thế phát triển, nhất định là mối uy hiếp lớn nhất đối với Vương phủ, vì vậy tuyệt đối không thể để hắn tồn tại trên cõi đời này!
Chỉ là dù cho hắn mưu trí cỡ nào nhưng tuyệt đối sẽ không bao giờ nghĩ đến Giang Nam, người mà ngày hôm nay đã thoát khỏi thân phận nô tịch trở thành người tự do, cho dù hắn có điều tra tất cả nô tài ở bên trong phủ một lần thì cũng không có khả năng tra ra được Giang Nam.
"Tử Xuyên, tâm pháp ngươi truyền thụ cho ta lần này dường như rất giống với Long Hổ Tượng Lực quyết, nhưng cũng có ít khác biệt thì phải?"
Trên bờ sông Dương Xuyên, Thiết Trụ đang gãi gãi đầu, nghi ngờ hỏi: "Lần trước ngươi truyền thụ cho ta tâm pháp giống như Long Hổ Tượng Lực quyết nhưng sự tinh diệu trong đó so với tâm pháp của Tề Vương phủ thì còn kém xa, còn lần này ngươi truyền thụ sao ta lại cảm giác uy lực của nó so với tâm pháp của Tề Vương Phủ lại không hề thua kém chút nào!"
"Khụ Khụ, Trụ Tử, đây là võ học tổ truyền của Giang gia ta, ảo diệu vô cùng, cũng gần giống như Long Hổ Tượng Lực quyết của Tề Vương phủ, do tư chất của ta còn hạn chế nên lúc đầu vẫn chưa lĩnh ngộ được tinh túy ở bên trong cho nên mới khiến uy lực của nó không bằng được với tâm pháp của Tề Vương phủ."
Sắc mặt Giang Nam thoáng hồng, ho khan hai tiếng cười nói: " Hôm nay... trải qua ba ngày khổ tu ta rốt cục cũng đem tinh túy của môn tâm pháp này biểu hiện ra được, hiện tại uy lực của nó cũng có thể so với tâm pháp Long Hổ Tượng Lực quyết." xem tại
Hắn thầm cảm thấy hổ thẹn trong lòng, Giang gia chỉ là thế gia thuộc dòng dõi nho học, cho rằng tất cả đều chỉ là thứ yếu, chỉ có đọc sách mới là quan trọng nhất, vì vậy đối với võ đạo cực kì coi thường, võ học tổ truyền đào ở đâu ra chứ?