Đế tôn

Chương 300: Cùng đi khai quang (2)

Vô Tướng thiền sư cười nói:

- Chỉ là ma tính của ta sâu nặng, lúc này mới khó có thể áp chế, ma tính mỗi tháng đều muốn bộc phát một lần. Thế nhân nghĩ lầm ta là Âm tăng, thật tình không biết trong nội tâm của ta khổ sở? Nếu ma tính của ta bạo phát ra, không biết có bao nhiêu sanh linh đồ thán, chết tổn thương vô số kể. Bởi vậy ta trấn áp bản thân, miễn cho làm hại người khác, lúc nhịn không được mới đi khai quang cho nữ thí chủ.

- Thiện thay, thiện thay, sư tôn đạo đức tốt, ý chí bực này cùng Phật ta cắt thịt nuôi hổ không khác, bởi vì cái gọi là ta không vào Địa Ngục, ai vào địa ngục?

Các tăng nhân Vô Tâm đủ tụng Phật hiệu, cất cao giọng nói.

- Vô Tâm, Thiện Tâm Tự ta không thể có xuống địa ngục chi tâm, ta không vào Địa Ngục, ai thích vào liền để cho hắn vào.

Vô Tướng thiền sư ha ha cười nói:

- Ta lại hỏi các ngươi, thế nhân báng ta, lấn ta, nhục ta, cười ta, khinh ta, tiện ta, ác ta, lừa ta, xử phạt như thế nào?

Các tăng nhân nao nao, liếc nhau, không biết nên trả lời như thế nào.

Vô Tướng thiền sư cười lạnh nói:

- Vậy thì đánh hắn, đánh hắn, đánh hắn, đánh chết hắn, đánh chết hắn liền không có người nói ngươi rồi.

Giang Nam nghe đến đó, trong nội tâm càng cổ quái, Vô Tướng thiền sư mới vừa nói còn rất có đạo lý, nhưng mà hiện tại biểu hiện của hắn, hiển nhiên là ác ôn rồi, hơn nữa nhìn ý của hắn, còn ý định đem tất cả môn nhân của Thiện Tâm Tự đều dạy bảo thành ác ôn.


- Vô Tướng Vô Tướng Kiếp Kinh cùng phật lý không hợp, chỉ sợ tu luyện có lạc lối, hắn xuyên tạc Phật hiệu, có một bụng ngụy biện tà thuyết, tu luyện được mới thật sự là kỳ tích.

Giang Nam nghĩ tới đây, cười nói:

- Thiền sư đạo đức tốt, ta là cực kỳ bội phục, không biết thiền sư khi nào thả ta đi ra ngoài?

- Ngươi đi không được.

Vô Tướng thiền sư lắc đầu nói:

- Giang thí chủ, ngươi có chỗ không biết, dân chúng trên Thiện Tâm đảo này của ta, chính là thân bằng hảo hữu của sư huynh, sư đệ, sư thúc, sư bá của ta ở bên trong tục gia lúc Thiện Tâm Tự ta chưa bị diệt. Thiện Tâm Tự trong vòng một đêm hóa thành tro tàn, chỉ có ta chạy trốn, Thiên thần diệt đi Thiện Tâm Tự hạ lệnh, muốn tiêu diệt đạo thống của Thiện Tâm Tự ta, bởi vậy ta liền tiếp bọn chúng đến, chế tạo Thiện Tâm đảo.

- Thiện Tâm đảo tồn tại đã ngàn năm, trải qua không biết bao nhiêu thế hệ, thủy chung an ổn như núi. Ngươi nếu là ly khai, vạn nhất cáo tri người khác vị trí Thiện Tâm đảo ta, chẳng phải là muốn hại chết hơn mười vạn nhân khẩu ở trên đảo?

Giang Nam nhíu mày, Vô Tướng thiền sư cười nói:

- Ta với ngươi hữu duyên, ngươi là lão yêu mà cốc chủ nhận định, lại là nữ thí chủ kia ưa thích, ngươi không cần đi nữa, ngày khác chờ ngươi thương thế tốt rồi, ta liền cho ngươi quy y, cho ngươi xuất gia, ta và ngươi thầy trò liền có thể bốn phía khoái hoạt, khai quang cho nữ thí chủ! Ngươi cũng đừng muốn chạy, đảo này của ta có đại phong cấm, đừng nói ngươi, coi như là Thiên Cung cường giả đã đến, đơn giản cũng không cách nào thoát thân!

Thần Thứu Yêu Vương nghi ngờ nói:

- Hòa thượng, ngươi bốn phía khai quang cho nữ thí chủ, cái này là vì cái gì?

- Đây là lục dục.

Vô Tướng thiền sư trách trời thương dân nói:

- Lục dục chưa trừ diệt, lục căn khó sạch, ta còn chưa khám phá lục dục này, thiện thay, thiện thay, còn cần càng nhiều thân thể nữ thí chủ nữa bố thí, giúp ta một tay, sớm ngày thành Phật.

- Thiện tai thiện tai!

Bầy tăng hợp thành chữ thập nói:

- Nữ thí chủ bố thí thân thể cho sư tôn, trợ giúp sư tôn thành Phật, đối với nữ thí chủ mà nói, cũng là một hồi đại công đức!


- Bọn hòa thượng này, da mặt đều dày đến đáng sợ!

Giang Nam dở khóc dở cười, cười lạnh nói:

- Thiền sư muốn khai quang cho nữ thí chủ, vì sao không khai quang cho phụ nữ và trẻ em ở trên đảo?

Vô Tướng thiền sư sắc mặt trầm xuống nói:

- Ta đã nói, ở trên đảo là người nhà của đệ tử Thiện Tâm Tự, Phật gia suốt đời bảo hộ bọn hắn an nguy, há có thể hướng bọn hắn ra tay?

Giang Nam giận dữ:

- Phật nói chúng sinh ngang hàng, nữ thí chủ ở trên đảo là người, nữ thí chủ bên ngoài liền không phải người sao?

Vô Tướng thiền sư giật mình, nghi ngờ nói:

- Phật có nói qua những lời này? Vô Tâm, đi đến Thiện Tâm Tự lấy kinh điển điều tra thêm, nếu quả có lời ấy, hơn phân nửa vi sư tu luyện là đi lối rẽ, hiện tại hối cải còn kịp.

Các tăng nhân đưa đến một đống kinh thư, mấy tên hòa thượng vùi đầu đọc qua, sau một lúc lâu, lắc đầu nói:

- Sư tôn, kinh thư không có những lời này, Giang thí chủ tất nhiên là ăn nói lung tung, lừa bịp chúng ta.

Giang Nam hướng Thiện Tâm Tự kinh điển nhìn lại, chỉ thấy những kinh điển này không nhiều lắm, trong đó một môn kinh điển viết mấy chữ "Đại Hoan Hỉ Thiện Kinh", mấy môn kinh điển khác là các loại "Phổ Độ Vãng Sinh Kinh" "Phật môn Kim Thân". Về phần kinh điển Phật môn truyền giáo, thì một môn cũng không có.

Kinh điển truyền giáo truyền chính là giáo lý, mà bọn người Vô Tâm hòa thượng lấy ra lại là các loại kinh điển tâm pháp, cả hai hoàn toàn khác nhau.


Vô Tướng thiền sư cũng tế lên một cuốn kinh thư tàn phá, rầm rầm lật qua lật lại, sau một lúc lâu mới đột nhiên hợp lại nói:

- Vô Tướng Kiếp Kinh của ta, cũng không có những lời này. Ta còn tưởng rằng ta tu luyện sai rồi, hiện tại xem ra ta vẫn là đúng. Giang thí chủ, ngươi trước chữa thương, ngày khác thương thế tốt rồi, Phật gia liền độ ngươi nhập Thiện Tâm Tự ta, truyền thụ Vô Thượng diệu pháp cho ngươi, cùng đi khai quang cho nữ thí chủ!

Dứt lời, vị thiền sư này suất lĩnh một đám tăng nhân quay người mà đi.

Giang Nam giận tím mặt, hung ác nói:

- Con lừa trọc, nếu ta tu luyện Vô Tướng Kiếp Kinh của ngươi, cái thứ nhất làm là khai quang cho tất cả nữ nhân của Thiện Tâm đảo các ngươi!

Bọn người Vô Tâm hòa thượng đi sạch, Giang Nam bất đắc dĩ, khoanh chân ngồi xuống, đau khổ suy tư thoát thân chi đạo, thầm nghĩ:

- Muốn rời khỏi, chỉ có hai biện biện pháp, một cái là cưỡng ép đánh đi ra ngoài, biện pháp này tự nhiên không thành, tu vi thực lực của ta còn xa không đạt tới loại trình độ này. Một biện pháp khác là trước hiểu rõ trận pháp bao phủ Thiện Tâm đảo, đem môn đại trận này học hội, thông hiểu đạo lý, không cần phá trận cũng có thể từ trong Thiện Tâm đảo đi ra ngoài. Chỉ là, ác ôn Vô Tướng kia tất nhiên sẽ không để cho ta học môn đại trận này.

Hắn suy tư thật lâu, còn không có biện pháp ly khai, thầm nghĩ:

- Ta vẫn là trước trị liệu thương thế, đợi sau khi thương thế lành lại làm tiếp ý định!

Lần này Giang Nam trước cùng Thần Sơn liều mạng một kích, cũng đã lọt vào trọng thương, về sau Cận Đông Lưu nhất chỉ chi lực, để cho thương thế của hắn càng thêm tổn thương, nếu không phải nhục thể của hắn tu luyện tới cảnh giới cực cao, khẳng định là tại chỗ chết bất đắc kỳ tử.

back top