Tông Chủ Phong kinh nghiệm không biết bao nhiêu đại kiếp, cho dù là Chưởng Giáo Chí Tôn chết trận, chỗ Linh sơn này cũng như cũ không tan. Trên núi có Thuần Dương Vô Cực Chung, tiếng chuông réo rắt, du dương truyền vang.
Giang Nam không nói gì, lẳng lặng lắng nghe, Tịch Ứng Tình hiển nhiên lâm vào trong hồi ức lúc trước, từ lời nói của hắn, Giang Nam có thể nghe ra nội tâm của vị chưởng giáo trẻ tuổi này như cũ chưa từng bình tĩnh, Đạo tâm của hắn đã rối loạn, hỏng bét đến rối tinh rối mù.
Hai người đi qua sơn môn thánh tông, đi qua Vọng Giang Phong phía nam nhất, Giang Nam nghe Tịch Ứng Tình nói một đoạn đoạn chuyện cũ của thánh tông.
Cuối cùng, bọn họ đi tới Lĩnh Tụ Phong, Tịch Ứng Tình nhìn Thúy Vân Cung xa xa, thấy Mộ Vãn Tình ở trong cung ôm con của mình, cước bộ không khỏi ngừng lại, muốn đi vào, rồi lại bất động.
Giang Nam có thể cảm giác được trên người hắn truyền đến cảm xúc không bỏ kia, Tịch Ứng Tình không nỡ, không nỡ bỏ thánh tông, không bỏ hết thảy trước mắt, hắn vươn tay tựa hồ muốn bắt được hết thảy trước mắt, nhưng cái gì cũng không có bắt được.
- Tử Xuyên, chúng ta đi thôi, đi nhìn ta cùng với Thái Hoàng đánh một trận!
Tịch Ứng Tình xoay người, cất bước hướng thiên ngoại đi tới:
- Sư tôn ta chính là từ nơi này đi ra ngoài, nhìn Lạc sư muội một cái, sau đó đi nghênh chiến Thái Hoàng. Hôm nay, hơn một trăm năm trôi qua, ta cũng muốn!
Mộ Vãn Tình cũng vào giờ khắc này xoay người lại, trong mắt chứa đầy nước mắt.
- Gọi phụ thân...
Nàng hướng hài tử trong ngực cười khổ nói.
Hài tử trong ngực nàng y y nha nha, nói không rõ ý nghĩa.
Giang Nam quay đầu lại nhìn thánh tông một cái, đuổi theo cước bộ của Tịch Ứng Tình, theo bọn họ dần dần rời đi chủ tinh, Giang Nam càng ngày càng cảm giác được tâm tình không bỏ của Tịch Ứng Tình càng phát ra nồng nặc.
Khí tức của hắn dần dần phát sinh biến hóa, loại biến hóa này là do tâm cảnh của hắn đã Phá Toái, đối với thánh tông là tình không bỏ, đối với thê nhi quyến luyến, để cho hắn phóng túng tình cảm, say đắm ở trong tình, cuối cùng bắt đầu lột xác.
Tâm tình Phá Toái, nhưng mà chiến ý của hắn càng ngày càng mạnh, đem không bỏ, đem tình cảm, đem quyến luyến, hóa thành động lực phấn đấu của mình, hóa thành dục vọng chiến thắng!
Cổ dục vọng này càng ngày càng mãnh liệt, càng ngày càng kinh người, Giang Nam thấy từng ngọn Thiên Cung từ sau lưng Tịch Ứng Tình dâng lên, tám tòa Thiên Cung nối thành một mảnh, giống như Thiên Đình mênh mông, bao la hùng vĩ!
Trong Thiên Đình có vô số Thần Ma, vào giờ khắc này phảng phất sống lại, bị cảm xúc của Tịch Ứng Tình xâm nhuộm, vung cánh tay hô to!
- Chiến!
Những Thần Ma hư ảnh này ở trong Thiên Đình reo hò, hình bóng lay động.
- Chiến!
Bọn họ hô to, phảng phất kêu gọi ra tiếng lòng của Tịch Ứng Tình!
Đây là pháp lực to lớn của Thần Ma, chống đở Tịch Ứng Tình đi chiến, đi phấn đấu, đi nghênh chiến Thái Hoàng Lão Tổ, đi chiến thắng tồn tại không thể nào chiến thắng!
Giang Nam giật mình, đây là thời khắc sinh mệnh tiền đồ của Tịch Ứng Tình xán lạn nhất, để cho hắn nhìn ra một con đường không giống với Huyền Đô Vong Tình của Thái Hoàng Lão Tổ, Thái Hoàng Lão Tổ Huyền Đô Vong Tình coi là định một chút, mưu định sau động, nắm chặc thực lực tuyệt đối tới đạt được thắng lợi.
Mà Tịch Ứng Tình vào giờ khắc này cũng muốn lấy động lực không bỏ trong lòng, lấy sinh mệnh quang huy đi phấn đấu đi cầu sinh, đi khiêu chiến nguy hiểm, đi chiến thắng hết thảy!
Hai người đi lên cực đoan hoàn toàn bất đồng, không thể nói con đường người nào càng thêm cao minh, lại làm cho Giang Nam thấy được một cơ hội chuyển bại thành thắng!
- Tịch Ứng Tình, ngươi cuối cùng không để cho ta thất vọng.
Bọn họ đi tới giữa không trung, trong lúc vô tình đi tới trước chủ tinh tan biến sau Tinh Quang Kỷ Kiếp, bốn phía là đại lục huyền phù ở trong không gian, nhỏ chỉ có mấy ngàn dặm, lớn thì rộng lớn đếm trăm vạn dặm, thậm chí còn có linh khí cùng nước chảy, sông núi, hồ, biển rộng.
Thái Hoàng Lão Tổ đứng thẳng, như kiếm chặn ngang Thiên Khung, nhìn Tịch Ứng Tình cười nói:
- Trạng thái hiện tại của ngươi, cuối cùng có thể cùng ta đánh một trận!
Giang Nam mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy bên trong phiến tinh mang này lại còn có rất nhiều khí tức cường giả, hẳn là có cường giả môn phái khác ẩn núp trong bóng tối đang xem cuộc chiến.
Mà ở phía xa, Cận Đông Lưu mang theo Quý Phong cùng hai vị Thái Huyền Thánh tông Thiên Cung cường giả đứng ở nơi đó, đồng dạng cũng là vì quan sát Thái Hoàng đánh với Tịch Ứng Tình một trận.
Lần này là kỳ ngộ vô cùng khó được, có thể tận mắt thấy hai vị tuyệt đại cường giả sinh tử quyết chiến, thậm chí đột phá đến thần minh cảnh giới, đối với bất luận kẻ nào trong bọn hắn mà nói, đều là một cơ hội khó được.
Huyền Minh Nguyên Giới đã quá lâu không có người thành thần minh rồi, mặc dù là Giang Nam đã từng thấy qua rất nhiều Thần Ma, được chứng kiến rất nhiều chiến đấu kinh thiên động địa, nhưng cũng không có nhìn thấy qua tu sĩ đột phá thành thần trong nháy mắt.
- Chiến! Chiến! Chiến!
Tịch Ứng Tình ở vào trong một loại trạng thái huyền diệu, hắn tại thời khắc này ngộ đạo, cuối cùng từ trong tâm cảnh nghiền nát đi ra, khai sáng ra Bất xá thiên công, giờ phút này môn công pháp kia đang không ngừng hoàn thiện, trợ giúp khí thế của hắn, để cho đạo vân bên trong tám tòa Thiên Cung triệt để diễn biến, hóa thành đạo tắc, từ trên cung hướng lên Thiên đình diễn biến.
- Chiến! Chiến! Chiến!
Ở trong thiên đình vô số Thần Ma hò hét, chiến ý bay thẳng đến chân trời, hóa thành một cổ nước lũ, khí thế không thể địch nổi không thể ngăn cản, thúc dục hắn đi nghiền nát hết thảy!
Mà ở địa phương đối diện, Thái Hoàng lão tổ lại dù bận vẫn ung dung, lặng chờ hắn đem khí thế tăng lên tới trạng thái đỉnh phong, cùng khí tức tràn ngập chinh chiến bất khuất của Tịch Ứng Tình bất đồng, khí tức của hắn thâm bất khả trắc, như là đại dương mênh mông, bình tĩnh không có sóng.
Sau lưng hắn, tám tòa Thiên Cung của Thái Hoàng lão tổ triển khai, vô số cung điện khí thế to lớn tạo thành một tòa Thiên đình, ở trong thiên đình, vô số Thần Ma hình dung nghiêm túc và trang trọng, trong mắt trống rỗng, một lần tình cờ lại có một đạo Đạo Thần từ trong mắt những Thần Ma hư ảnh này hiện lên, những Thần Quang này lại để cho người sợ hãi, phảng phất có thể chứng kiến một loại thần thông cùng công pháp huyền diệu.
Thái Hoàng như là một công cụ tinh tế suy diễn, Thần Ma bên trong Thiên đình của hắn suy diễn hết thảy công pháp đã thấy, có thể ở trong khoảng khắc tìm ra chỗ tinh diệu cùng lỗ thủng của công pháp, thậm chí ngay cả Tịch Ứng Tình đang hoàn thiện bất xá thiên công, cũng ở trong hắn suy diễn suy tính!
- Hai tên gia hỏa khủng bố...
Ở bên trong mặt trời càng thêm xa xôi, vô số Thái Dương Chân Hỏa tạo thành một con mắt đỏ cực lớn, nhìn thẳng hai người, đem nhất cử nhất động của hai hết thảy nhét vào trong mắt, phía sau mắt đỏ là một tòa Thái Dương thần điện, Kim Ô chi noãn trong điện truyền ra thanh âm:
Giang Nam không nói gì, lẳng lặng lắng nghe, Tịch Ứng Tình hiển nhiên lâm vào trong hồi ức lúc trước, từ lời nói của hắn, Giang Nam có thể nghe ra nội tâm của vị chưởng giáo trẻ tuổi này như cũ chưa từng bình tĩnh, Đạo tâm của hắn đã rối loạn, hỏng bét đến rối tinh rối mù.
Hai người đi qua sơn môn thánh tông, đi qua Vọng Giang Phong phía nam nhất, Giang Nam nghe Tịch Ứng Tình nói một đoạn đoạn chuyện cũ của thánh tông.
Cuối cùng, bọn họ đi tới Lĩnh Tụ Phong, Tịch Ứng Tình nhìn Thúy Vân Cung xa xa, thấy Mộ Vãn Tình ở trong cung ôm con của mình, cước bộ không khỏi ngừng lại, muốn đi vào, rồi lại bất động.
Giang Nam có thể cảm giác được trên người hắn truyền đến cảm xúc không bỏ kia, Tịch Ứng Tình không nỡ, không nỡ bỏ thánh tông, không bỏ hết thảy trước mắt, hắn vươn tay tựa hồ muốn bắt được hết thảy trước mắt, nhưng cái gì cũng không có bắt được.
- Tử Xuyên, chúng ta đi thôi, đi nhìn ta cùng với Thái Hoàng đánh một trận!
Tịch Ứng Tình xoay người, cất bước hướng thiên ngoại đi tới:
- Sư tôn ta chính là từ nơi này đi ra ngoài, nhìn Lạc sư muội một cái, sau đó đi nghênh chiến Thái Hoàng. Hôm nay, hơn một trăm năm trôi qua, ta cũng muốn!
Mộ Vãn Tình cũng vào giờ khắc này xoay người lại, trong mắt chứa đầy nước mắt.
- Gọi phụ thân...
Nàng hướng hài tử trong ngực cười khổ nói.
Hài tử trong ngực nàng y y nha nha, nói không rõ ý nghĩa.
Giang Nam quay đầu lại nhìn thánh tông một cái, đuổi theo cước bộ của Tịch Ứng Tình, theo bọn họ dần dần rời đi chủ tinh, Giang Nam càng ngày càng cảm giác được tâm tình không bỏ của Tịch Ứng Tình càng phát ra nồng nặc.
Khí tức của hắn dần dần phát sinh biến hóa, loại biến hóa này là do tâm cảnh của hắn đã Phá Toái, đối với thánh tông là tình không bỏ, đối với thê nhi quyến luyến, để cho hắn phóng túng tình cảm, say đắm ở trong tình, cuối cùng bắt đầu lột xác.
Tâm tình Phá Toái, nhưng mà chiến ý của hắn càng ngày càng mạnh, đem không bỏ, đem tình cảm, đem quyến luyến, hóa thành động lực phấn đấu của mình, hóa thành dục vọng chiến thắng!
Cổ dục vọng này càng ngày càng mãnh liệt, càng ngày càng kinh người, Giang Nam thấy từng ngọn Thiên Cung từ sau lưng Tịch Ứng Tình dâng lên, tám tòa Thiên Cung nối thành một mảnh, giống như Thiên Đình mênh mông, bao la hùng vĩ!
Trong Thiên Đình có vô số Thần Ma, vào giờ khắc này phảng phất sống lại, bị cảm xúc của Tịch Ứng Tình xâm nhuộm, vung cánh tay hô to!
- Chiến!
Những Thần Ma hư ảnh này ở trong Thiên Đình reo hò, hình bóng lay động.
- Chiến!
Bọn họ hô to, phảng phất kêu gọi ra tiếng lòng của Tịch Ứng Tình!
Đây là pháp lực to lớn của Thần Ma, chống đở Tịch Ứng Tình đi chiến, đi phấn đấu, đi nghênh chiến Thái Hoàng Lão Tổ, đi chiến thắng tồn tại không thể nào chiến thắng!
Giang Nam giật mình, đây là thời khắc sinh mệnh tiền đồ của Tịch Ứng Tình xán lạn nhất, để cho hắn nhìn ra một con đường không giống với Huyền Đô Vong Tình của Thái Hoàng Lão Tổ, Thái Hoàng Lão Tổ Huyền Đô Vong Tình coi là định một chút, mưu định sau động, nắm chặc thực lực tuyệt đối tới đạt được thắng lợi.
Mà Tịch Ứng Tình vào giờ khắc này cũng muốn lấy động lực không bỏ trong lòng, lấy sinh mệnh quang huy đi phấn đấu đi cầu sinh, đi khiêu chiến nguy hiểm, đi chiến thắng hết thảy!
Hai người đi lên cực đoan hoàn toàn bất đồng, không thể nói con đường người nào càng thêm cao minh, lại làm cho Giang Nam thấy được một cơ hội chuyển bại thành thắng!
- Tịch Ứng Tình, ngươi cuối cùng không để cho ta thất vọng.
Bọn họ đi tới giữa không trung, trong lúc vô tình đi tới trước chủ tinh tan biến sau Tinh Quang Kỷ Kiếp, bốn phía là đại lục huyền phù ở trong không gian, nhỏ chỉ có mấy ngàn dặm, lớn thì rộng lớn đếm trăm vạn dặm, thậm chí còn có linh khí cùng nước chảy, sông núi, hồ, biển rộng.
Thái Hoàng Lão Tổ đứng thẳng, như kiếm chặn ngang Thiên Khung, nhìn Tịch Ứng Tình cười nói:
- Trạng thái hiện tại của ngươi, cuối cùng có thể cùng ta đánh một trận!
Giang Nam mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy bên trong phiến tinh mang này lại còn có rất nhiều khí tức cường giả, hẳn là có cường giả môn phái khác ẩn núp trong bóng tối đang xem cuộc chiến.
Mà ở phía xa, Cận Đông Lưu mang theo Quý Phong cùng hai vị Thái Huyền Thánh tông Thiên Cung cường giả đứng ở nơi đó, đồng dạng cũng là vì quan sát Thái Hoàng đánh với Tịch Ứng Tình một trận.
Lần này là kỳ ngộ vô cùng khó được, có thể tận mắt thấy hai vị tuyệt đại cường giả sinh tử quyết chiến, thậm chí đột phá đến thần minh cảnh giới, đối với bất luận kẻ nào trong bọn hắn mà nói, đều là một cơ hội khó được.
Huyền Minh Nguyên Giới đã quá lâu không có người thành thần minh rồi, mặc dù là Giang Nam đã từng thấy qua rất nhiều Thần Ma, được chứng kiến rất nhiều chiến đấu kinh thiên động địa, nhưng cũng không có nhìn thấy qua tu sĩ đột phá thành thần trong nháy mắt.
- Chiến! Chiến! Chiến!
Tịch Ứng Tình ở vào trong một loại trạng thái huyền diệu, hắn tại thời khắc này ngộ đạo, cuối cùng từ trong tâm cảnh nghiền nát đi ra, khai sáng ra Bất xá thiên công, giờ phút này môn công pháp kia đang không ngừng hoàn thiện, trợ giúp khí thế của hắn, để cho đạo vân bên trong tám tòa Thiên Cung triệt để diễn biến, hóa thành đạo tắc, từ trên cung hướng lên Thiên đình diễn biến.
- Chiến! Chiến! Chiến!
Ở trong thiên đình vô số Thần Ma hò hét, chiến ý bay thẳng đến chân trời, hóa thành một cổ nước lũ, khí thế không thể địch nổi không thể ngăn cản, thúc dục hắn đi nghiền nát hết thảy!
Mà ở địa phương đối diện, Thái Hoàng lão tổ lại dù bận vẫn ung dung, lặng chờ hắn đem khí thế tăng lên tới trạng thái đỉnh phong, cùng khí tức tràn ngập chinh chiến bất khuất của Tịch Ứng Tình bất đồng, khí tức của hắn thâm bất khả trắc, như là đại dương mênh mông, bình tĩnh không có sóng.
Sau lưng hắn, tám tòa Thiên Cung của Thái Hoàng lão tổ triển khai, vô số cung điện khí thế to lớn tạo thành một tòa Thiên đình, ở trong thiên đình, vô số Thần Ma hình dung nghiêm túc và trang trọng, trong mắt trống rỗng, một lần tình cờ lại có một đạo Đạo Thần từ trong mắt những Thần Ma hư ảnh này hiện lên, những Thần Quang này lại để cho người sợ hãi, phảng phất có thể chứng kiến một loại thần thông cùng công pháp huyền diệu.
Thái Hoàng như là một công cụ tinh tế suy diễn, Thần Ma bên trong Thiên đình của hắn suy diễn hết thảy công pháp đã thấy, có thể ở trong khoảng khắc tìm ra chỗ tinh diệu cùng lỗ thủng của công pháp, thậm chí ngay cả Tịch Ứng Tình đang hoàn thiện bất xá thiên công, cũng ở trong hắn suy diễn suy tính!
- Hai tên gia hỏa khủng bố...
Ở bên trong mặt trời càng thêm xa xôi, vô số Thái Dương Chân Hỏa tạo thành một con mắt đỏ cực lớn, nhìn thẳng hai người, đem nhất cử nhất động của hai hết thảy nhét vào trong mắt, phía sau mắt đỏ là một tòa Thái Dương thần điện, Kim Ô chi noãn trong điện truyền ra thanh âm: