Đầu yêu vật này cùng Bái Nguyệt Giáo Chủ khí tức tương liên, để cho pháp lực của hắn nhất thời tăng lên cuồng bạo, liên tiếp tăng vọt, nhất trọng Thiên Cung từ phía sau người này hiện ra, trong chớp mắt liền đem không gian bên trong Minh Nguyệt nhét đầy!
- Ta không tin, còn đánh không lại ngươi!
Hắn hai mắt đỏ ngầu, vận dụng cấm thuật tới điên cuồng tăng lên tu vi của mình, đem uy năng trấn giáo chi bảo Nguyệt Minh Châu này phát huy đến cực hạn.
Oanh!
Nguyệt Minh Châu trên dưới tung bay, cùng Giang Nam Sâm La Ấn va chạm, hư không bên trong Trấn Ma Điện bị đánh thành tấm thành tấm sụp xuống, đại điện này thậm chí lay động không nghỉ, tựa hồ không cách nào thừa nhận chiến lực của hai người!
Mà ở bên trong Trấn Ma Điện, sớm đã có không ít Chưởng Giáo Chí Tôn tiến vào nơi đây, ở trong điện sưu tầm bảo vật cùng ba thần kiếm kia, lập tức cảm ứng được hai cổ khí tức tuyệt cường này, nhiều chưởng giáo từng cái từng cái kinh nghi bất định.
- Hai cổ khí tức thật là mạnh, rõ ràng là hai vị Chưởng Giáo Chí Tôn giao thủ, thậm chí ngay cả trấn giáo chi bảo cũng vận dụng! Rốt cuộc có sinh tử đại thù gì, lại có thể làm cho hai vị Chưởng Giáo Chí Tôn liều mạng?
- Cổ khí tức này, là Bái Nguyệt Giáo Chủ, không nghĩ tới lão tiểu tử đó lại liều mạng, ngay cả Nguyệt Minh Châu cũng tế lên, không biết đối thủ của hắn rốt cuộc là người nào, có thể đem hắn bức đến một bước này!
- Bái Nguyệt Giáo Chủ công kích thậm chí có thể rung chuyển không gian bên trong Trấn Ma Điện, hắn trong ngày thường xa không có mạnh như vậy, nhất định là vận dụng cấm thuật, dùng máu tươi Tế Tự, tăng lên tánh mạng lực cùng lực chiến đấu của mình. Đối thủ của hắn rốt cuộc là người nào, lại để cho hắn phải vận dụng cấm thuật?
...
Cường giả trong Trấn Ma Điện có thể cảm giác được đến, khí tức của Bái Nguyệt Giáo Chủ đang không ngừng tăng trưởng, không ngừng tăng cường, hiển nhiên huyết tế đại pháp bị hắn thúc dục đến cực hạn.
Trong lòng mọi người không khỏi hoảng sợ, thúc dục huyết tế đại pháp mạnh mẽ tăng lên sinh mệnh lực cùng lực chiến đấu, cần đại lượng máu tươi, hơn nữa máu cường giả tu vi càng cao hiệu quả càng tốt, khí tức của Bái Nguyệt Giáo Chủ còn đang trở nên mạnh mẻ, nói rõ không biết bao nhiêu người bị hắn huyết tế!
- Bái Nguyệt Giáo Chủ ở đâu ra nhiều cao thủ huyết tế như thế?
Có người trong lòng buồn bực.
Bất quá bọn họ lại không biết, Bái Nguyệt Giáo Chủ cũng không muốn huyết tế đồng môn của mình, mà là Giang Nam thật sự quá mạnh mẻ quá mãnh liệt, một đạo Đạo Sâm La Ấn oanh kích xuống, đánh chết từng vị đồng môn, hắn vì bảo toàn bản thân, cũng không khỏi không mượn máu tươi đồng môn đề cao thực lực của mình!
Rốt cục, mọi người cảm giác được khí tức của Bái Nguyệt Giáo Chủ đạt tới cực hạn, cũng không lâu lắm liền bắt đầu dần dần suy sụp.
- Bái Nguyệt Giáo Chủ muốn thua, đối thủ của hắn đến tột cùng là người nào, ngay cả dưới tình huống hắn vận dụng huyết tế cấm thuật, tế lên trấn giáo chi bảo cũng có thể đánh bại hắn, loại nhân vật này trong nguyên giới có thể đếm được trên đầu ngón tay! Chẳng lẽ là một vị trong Tam Hoàng?
Trong Nguyệt Minh Châu, giờ phút này tất cả mọi người đã chết thảm, hết thảy bị Giang Nam chấn tan xương nát thịt, chỉ còn lại có một người Bái Nguyệt Giáo Chủ, viên minh châu này đỏ ngầu như máu, nhưng Thiên Khung vẫn hiện đầy tiếng vỡ ra thô to, chỉ sợ chịu không được bao nhiêu kích của Giang Nam. Không gian tích chứa bên trong trấn giáo chi bảo này bị Giang Nam đánh nổ tung, cả trấn giáo chi bảo cũng sẽ chia năm xẻ bảy!
Giờ phút này trong lòng Bái Nguyệt Giáo Chủ âm thầm hối hận, hắn rốt cục thấy được chỗ cường đại của Giang Nam, thân thể Giang Nam mạnh đến nổi bất khả tư nghị, cơ hồ có thể cùng trấn giáo chi bảo sánh ngang, cộng thêm ấn pháp uy lực kinh người kia, đem tất cả tinh nhuệ của Bái Nguyệt Giáo hết thảy chấn giết, thậm chí ngay cả trấn giáo chi bảo cũng chống lại không được!
- Chỉ sợ ta đón không được mấy kích...
Bái Nguyệt Giáo Chủ trong lòng tuyệt vọng, nhưng vào lúc này, đột nhiên kim quang đầy trời, hóa thành một móng vuốt kim chói, ầm ầm hướng Giang Nam chộp tới!
Băng băng băng, nổ tung không ngừng truyền đến, một đạo Sâm La Ấn của Giang Nam, lại bị chỉ móng vuốt này đón đỡ, thậm chí bức lui!
- Yêu Hoàng?
Trong lòng Giang Nam cả kinh, thu tay nhìn lại, chỉ thấy Yêu Hoàng từ ngoài điện bước đi, khí tức như sâu như biển, kinh khủng chí cực, ở phía sau hắn, rõ ràng nổi lơ lửng tám tòa Thiên Cung, có một loại thần uy nhàn nhạt từ bát trọng Thiên Cung này phát ra!
- Yêu Hoàng tu thành Thiên Cung bát trọng rồi? Lúc này mới qua bao nhiêu năm?
Giang Nam khẽ cau mày, Nhạc Ấu Nương bái hắn làm thầy là chuyện tình mười bảy năm trước, khi đó Yêu Hoàng mới vừa đột phá, tu luyện tới Thiên Cung thất trọng, trở thành tuyệt đỉnh cường giả, mà hiện tại mười bảy năm trôi qua, vị Yêu Thần Tông tông chủ này, lại tiến vào cảnh giới cuối cùng của Thiên Cung tám cảnh, Tử Tiêu Thiên Cung cảnh giới!
Phải biết rằng, tu luyện tới Thiên Cung cảnh giới, tiến cảnh chậm chạp, cho dù là Tịch Ứng Tình là nhân vật thiên tư hơn người, tài hoa tuyệt thế, cũng tốn hao một đoạn thời gian rất dài, cuối cùng mượn pháp lực trong hóa thân Tuyên Vô Tà, lúc này mới tu thành Tử Tiêu Thiên Cung.
Mà Yêu Hoàng lại có thể ở trong mười bảy năm ngắn ngủn tu thành Tử Tiêu Thiên Cung, thật sự có chút ngoài dự liệu của hắn!
Bất quá, Yêu Hoàng hẳn là mới vừa tu thành Tử Tiêu Thiên Cung không có bao lâu, nếu không lấy tâm tính của hắn, khẳng định là người thứ nhất chạy tới nơi đây đoạt bảo.
- Giang chưởng giáo, tu vi tiến cảnh của ngươi thật là thần tốc!
Yêu Hoàng khẽ mỉm cười, nhìn về phía Giang Nam, ánh mắt sắc bén chí cực, thản nhiên nói:
- Thiên Môn Thần Phủ cảnh giới, liền có thể đem một vị Chưởng Giáo Chí Tôn bức bách đến loại trình độ này, ngay cả ta cũng nhịn không được đối với ngươi động sát tâm!
Trong mắt của hắn sát cơ bắn ra bốn phía, không che dấu sát ý trần truồng trong nội tâm đối với Giang Nam chút nào.
Giang Nam cười nói:
- Đạo huynh, còn nhớ rõ ta đưa cho ngươi bức tranh kia sao?
Yêu Hoàng trong lòng ngẩn ra, nhớ tới Giang Nam đưa hắn bức họa kia, không khỏi cười ha ha, không khỏi đắc ý nói:
- Thiên hạ đệ nhất nhân sao? Ta hôm nay đúng là đã thành thiên hạ đệ nhất nhân! Cũng được, ngươi hôm nay thả Bái Nguyệt Giáo Chủ một mạng, ta cũng bỏ qua ngươi một mạng.
Nguyệt Minh Châu đột nhiên bành trướng, hóa thành một vòng Minh Nguyệt treo cao, Bái Nguyệt Giáo Chủ từ đó bay ra, cấp bước lên phía trước bái kiến nói:
- Đa tạ Yêu Hoàng trượng nghĩa xuất thủ, sau này Bái Nguyệt Giáo ta, nhất định duy Yêu Hoàng như Thiên Lôi sai đâu đánh đó! Bất quá Yêu Hoàng, Giang Tử Xuyên làm nhiều việc ác, tinh nhuệ Bái Nguyệt Giáo ta bị hắn cơ hồ giết sạch, người này giữ lại không được! Hắn hôm nay có thể giết đệ tử Bái Nguyệt Giáo ta, ngày mai là có thể giết ngươi!
Sắc mặt Yêu Hoàng âm tình bất định, trong lòng có chút chần chờ, hiển nhiên là bị hắn nói động.
- Ta không tin, còn đánh không lại ngươi!
Hắn hai mắt đỏ ngầu, vận dụng cấm thuật tới điên cuồng tăng lên tu vi của mình, đem uy năng trấn giáo chi bảo Nguyệt Minh Châu này phát huy đến cực hạn.
Oanh!
Nguyệt Minh Châu trên dưới tung bay, cùng Giang Nam Sâm La Ấn va chạm, hư không bên trong Trấn Ma Điện bị đánh thành tấm thành tấm sụp xuống, đại điện này thậm chí lay động không nghỉ, tựa hồ không cách nào thừa nhận chiến lực của hai người!
Mà ở bên trong Trấn Ma Điện, sớm đã có không ít Chưởng Giáo Chí Tôn tiến vào nơi đây, ở trong điện sưu tầm bảo vật cùng ba thần kiếm kia, lập tức cảm ứng được hai cổ khí tức tuyệt cường này, nhiều chưởng giáo từng cái từng cái kinh nghi bất định.
- Hai cổ khí tức thật là mạnh, rõ ràng là hai vị Chưởng Giáo Chí Tôn giao thủ, thậm chí ngay cả trấn giáo chi bảo cũng vận dụng! Rốt cuộc có sinh tử đại thù gì, lại có thể làm cho hai vị Chưởng Giáo Chí Tôn liều mạng?
- Cổ khí tức này, là Bái Nguyệt Giáo Chủ, không nghĩ tới lão tiểu tử đó lại liều mạng, ngay cả Nguyệt Minh Châu cũng tế lên, không biết đối thủ của hắn rốt cuộc là người nào, có thể đem hắn bức đến một bước này!
- Bái Nguyệt Giáo Chủ công kích thậm chí có thể rung chuyển không gian bên trong Trấn Ma Điện, hắn trong ngày thường xa không có mạnh như vậy, nhất định là vận dụng cấm thuật, dùng máu tươi Tế Tự, tăng lên tánh mạng lực cùng lực chiến đấu của mình. Đối thủ của hắn rốt cuộc là người nào, lại để cho hắn phải vận dụng cấm thuật?
...
Cường giả trong Trấn Ma Điện có thể cảm giác được đến, khí tức của Bái Nguyệt Giáo Chủ đang không ngừng tăng trưởng, không ngừng tăng cường, hiển nhiên huyết tế đại pháp bị hắn thúc dục đến cực hạn.
Trong lòng mọi người không khỏi hoảng sợ, thúc dục huyết tế đại pháp mạnh mẽ tăng lên sinh mệnh lực cùng lực chiến đấu, cần đại lượng máu tươi, hơn nữa máu cường giả tu vi càng cao hiệu quả càng tốt, khí tức của Bái Nguyệt Giáo Chủ còn đang trở nên mạnh mẻ, nói rõ không biết bao nhiêu người bị hắn huyết tế!
- Bái Nguyệt Giáo Chủ ở đâu ra nhiều cao thủ huyết tế như thế?
Có người trong lòng buồn bực.
Bất quá bọn họ lại không biết, Bái Nguyệt Giáo Chủ cũng không muốn huyết tế đồng môn của mình, mà là Giang Nam thật sự quá mạnh mẻ quá mãnh liệt, một đạo Đạo Sâm La Ấn oanh kích xuống, đánh chết từng vị đồng môn, hắn vì bảo toàn bản thân, cũng không khỏi không mượn máu tươi đồng môn đề cao thực lực của mình!
Rốt cục, mọi người cảm giác được khí tức của Bái Nguyệt Giáo Chủ đạt tới cực hạn, cũng không lâu lắm liền bắt đầu dần dần suy sụp.
- Bái Nguyệt Giáo Chủ muốn thua, đối thủ của hắn đến tột cùng là người nào, ngay cả dưới tình huống hắn vận dụng huyết tế cấm thuật, tế lên trấn giáo chi bảo cũng có thể đánh bại hắn, loại nhân vật này trong nguyên giới có thể đếm được trên đầu ngón tay! Chẳng lẽ là một vị trong Tam Hoàng?
Trong Nguyệt Minh Châu, giờ phút này tất cả mọi người đã chết thảm, hết thảy bị Giang Nam chấn tan xương nát thịt, chỉ còn lại có một người Bái Nguyệt Giáo Chủ, viên minh châu này đỏ ngầu như máu, nhưng Thiên Khung vẫn hiện đầy tiếng vỡ ra thô to, chỉ sợ chịu không được bao nhiêu kích của Giang Nam. Không gian tích chứa bên trong trấn giáo chi bảo này bị Giang Nam đánh nổ tung, cả trấn giáo chi bảo cũng sẽ chia năm xẻ bảy!
Giờ phút này trong lòng Bái Nguyệt Giáo Chủ âm thầm hối hận, hắn rốt cục thấy được chỗ cường đại của Giang Nam, thân thể Giang Nam mạnh đến nổi bất khả tư nghị, cơ hồ có thể cùng trấn giáo chi bảo sánh ngang, cộng thêm ấn pháp uy lực kinh người kia, đem tất cả tinh nhuệ của Bái Nguyệt Giáo hết thảy chấn giết, thậm chí ngay cả trấn giáo chi bảo cũng chống lại không được!
- Chỉ sợ ta đón không được mấy kích...
Bái Nguyệt Giáo Chủ trong lòng tuyệt vọng, nhưng vào lúc này, đột nhiên kim quang đầy trời, hóa thành một móng vuốt kim chói, ầm ầm hướng Giang Nam chộp tới!
Băng băng băng, nổ tung không ngừng truyền đến, một đạo Sâm La Ấn của Giang Nam, lại bị chỉ móng vuốt này đón đỡ, thậm chí bức lui!
- Yêu Hoàng?
Trong lòng Giang Nam cả kinh, thu tay nhìn lại, chỉ thấy Yêu Hoàng từ ngoài điện bước đi, khí tức như sâu như biển, kinh khủng chí cực, ở phía sau hắn, rõ ràng nổi lơ lửng tám tòa Thiên Cung, có một loại thần uy nhàn nhạt từ bát trọng Thiên Cung này phát ra!
- Yêu Hoàng tu thành Thiên Cung bát trọng rồi? Lúc này mới qua bao nhiêu năm?
Giang Nam khẽ cau mày, Nhạc Ấu Nương bái hắn làm thầy là chuyện tình mười bảy năm trước, khi đó Yêu Hoàng mới vừa đột phá, tu luyện tới Thiên Cung thất trọng, trở thành tuyệt đỉnh cường giả, mà hiện tại mười bảy năm trôi qua, vị Yêu Thần Tông tông chủ này, lại tiến vào cảnh giới cuối cùng của Thiên Cung tám cảnh, Tử Tiêu Thiên Cung cảnh giới!
Phải biết rằng, tu luyện tới Thiên Cung cảnh giới, tiến cảnh chậm chạp, cho dù là Tịch Ứng Tình là nhân vật thiên tư hơn người, tài hoa tuyệt thế, cũng tốn hao một đoạn thời gian rất dài, cuối cùng mượn pháp lực trong hóa thân Tuyên Vô Tà, lúc này mới tu thành Tử Tiêu Thiên Cung.
Mà Yêu Hoàng lại có thể ở trong mười bảy năm ngắn ngủn tu thành Tử Tiêu Thiên Cung, thật sự có chút ngoài dự liệu của hắn!
Bất quá, Yêu Hoàng hẳn là mới vừa tu thành Tử Tiêu Thiên Cung không có bao lâu, nếu không lấy tâm tính của hắn, khẳng định là người thứ nhất chạy tới nơi đây đoạt bảo.
- Giang chưởng giáo, tu vi tiến cảnh của ngươi thật là thần tốc!
Yêu Hoàng khẽ mỉm cười, nhìn về phía Giang Nam, ánh mắt sắc bén chí cực, thản nhiên nói:
- Thiên Môn Thần Phủ cảnh giới, liền có thể đem một vị Chưởng Giáo Chí Tôn bức bách đến loại trình độ này, ngay cả ta cũng nhịn không được đối với ngươi động sát tâm!
Trong mắt của hắn sát cơ bắn ra bốn phía, không che dấu sát ý trần truồng trong nội tâm đối với Giang Nam chút nào.
Giang Nam cười nói:
- Đạo huynh, còn nhớ rõ ta đưa cho ngươi bức tranh kia sao?
Yêu Hoàng trong lòng ngẩn ra, nhớ tới Giang Nam đưa hắn bức họa kia, không khỏi cười ha ha, không khỏi đắc ý nói:
- Thiên hạ đệ nhất nhân sao? Ta hôm nay đúng là đã thành thiên hạ đệ nhất nhân! Cũng được, ngươi hôm nay thả Bái Nguyệt Giáo Chủ một mạng, ta cũng bỏ qua ngươi một mạng.
Nguyệt Minh Châu đột nhiên bành trướng, hóa thành một vòng Minh Nguyệt treo cao, Bái Nguyệt Giáo Chủ từ đó bay ra, cấp bước lên phía trước bái kiến nói:
- Đa tạ Yêu Hoàng trượng nghĩa xuất thủ, sau này Bái Nguyệt Giáo ta, nhất định duy Yêu Hoàng như Thiên Lôi sai đâu đánh đó! Bất quá Yêu Hoàng, Giang Tử Xuyên làm nhiều việc ác, tinh nhuệ Bái Nguyệt Giáo ta bị hắn cơ hồ giết sạch, người này giữ lại không được! Hắn hôm nay có thể giết đệ tử Bái Nguyệt Giáo ta, ngày mai là có thể giết ngươi!
Sắc mặt Yêu Hoàng âm tình bất định, trong lòng có chút chần chờ, hiển nhiên là bị hắn nói động.