Diễm Ngộ Chi Lữ

Chương 152: Sơn Cùng Thủy Tận

Buổi trưa, mặt đất khô nóng, ánh mặt trời chói chang tản ra hơi thở nóng rực. Trên đường một nhóm mười người đang khẩn trương chạy đi.
Phía sau không xa, hơn mười người tay cầm binh khí gắt gao truy đuổi. Hai đạo thân ảnh tại giữa không trung, tốc độ còn nhanh hơn cả chim bay nhanh chóng tiến về phía trước.
Hai người này là Hàn Tiếu và Xa Hùng, vốn hai người cùng Cổ Thành Hoa đến đây tìm Hoa Tinh báo thù, ai mà biết được Hoa Tinh còn chưa tìm thấy, Cổ Thành Hoa đã chết. Khỏi phải nói, hai người trong lòng cực kỳ khó chịu, một lòng muốn giết chúng nữ nhân, nên một đường truy đuổi gắt gao, quyết không buông tha, nhất định phải giết chết chúng nữ mới thôi.
Trong đoàn người, Ám Nhu cùng Tô Ngọc không có võ công, cho nên hành tẩu rất chậm. Để tốc độ nhanh hơn, Ám Vũ chủ động mang theo Ám Nhu, Liên Phượng mang theo Tô Ngọc, Dạ Phong dìu Trần Lan, đoàn người toàn bộ triển khai khinh công với tốc độ cao nhất.
Tốc độ lập tức đề cao lên rất nhiều.
Phía trước không xa xuất hiện một ngọn núi nhỏ, ngọn núi này bốn phía bằng phẳng, tựa như một khối đầt bình thường, hai bên đường cây cối rậm rạp.
Lúc này truyền đến một chút âm thanh kỳ quái. Ám Nhu quay đầu lại nhìn Hàn Tiếu và Xa Hùng càng ngày càng thu ngắn khoảng cách với nhóm người của mình thêm mười trượng, chỉ còn không tới một trăm trượng nữa sẽ bị bọn họ đuổi theo kịp. Ám Nhu trong lòng có chút cấp bách, lo lắng bây giờ nên làm cái gì mới có thể thoát khỏi địch nhân.
Ngay lúc đoàn người toàn lực chạy về phía trước, Đồng Tâm đột nhiên nói: " Mọi người cẩn thận, có cao thủ xuất hiện." Vừa nói xong đã thấy hai đạo nhân ảnh từ xa tiến đến.
Nháy mắt đã lăng không xuất hiện trước chúng nữ ba trượng. Ám Vũ vừa thấy hai người thì sắc mặt đại biến: " Mọi người cẩn thận, là Huyết Nga Lão Quái cùng Kim La Thiên Sát của Thần Châu Ngũ Dị, không nghĩ ra bọn chúng cũng đã đến đây".
Ám Nhu nghe vậy, thần sắc khẽ biến nói: " Chúng ta tiến đến ngọn núi kia, chiếm quyền kiểm soát trước, sau đó sẽ nghĩ biện pháp" Tất cả mọi người nghe nàng nói, đều chạy về phía ngọn núi, Huyết Nga Lão Quái cùng Kim La Thiên Sát chỉ lạnh lùng đứng nhìn chúng nữ, không hề có ý động thủ.
Bọn họ xuất hiện bất quá chỉ muốn làm cho chúng nữ ngừng chạy trốn mà thôi.
Nhẹ nhàng buông Ám Nhu xuống, Ám Vũ cùng Dạ Phong, Liên Phượng, Diêu Ngọc Anh bốn người, chia ra vây quanh, bảo vệ bốn người không có khả năng phòng thủ ở giữa.
Đồng Tâm tỉ muội cẩn thận đề phòng hai tuyệt thế cao thủ ở không trung, lại nhìn thấy Hàn Tiếu cùng Xa Hùng tới gần, tâm tình chúng nữ đều trầm xuống, nguy hiểm đang tiến đến với bọn họ.
Không lâu lắm, cách chúng nữ nhân mười trượng, bốn phía đều có hơn mười người tất cả đều là võ lâm cao thủ, trong những người này, ngoại trừ người của tam đại thư viện còn có một số người muốn nhân cơ hội này chiếm tiện nghi.
Xa Hùng cùng Hàn Tiếu phẫn nộ nhìn chúng nữ, trong ánh mắt hàm chứa cừu hận. Hàn Tiếu nói: " Hôm nay, hai người bọn ta nếu không giết được bọn tiện nhân ghê tởm các ngươi, chúng ta quyết không rời đi, bây giờ các ngươi hãy để mạng lại đi"
Vừa nói chuyện xong, không hề báo trước phóng tới, một đạo quyền ảnh màu vàng mạnh mẽ vô cùng như tia chớp xuất hiện trước mặt Đồng Tâm tỉ muội. Một bên, Xa Hùng thân thể mãnh tiến, trường đao vung lên, tầng tầng đao phong mang theo sóng nhiệt nóng rực vô cùng, chém thẳng Đồng Ý, đáng tiếc lại bị Dạ Phong cản lại.
Ám Vũ nhìn về phía xa, lúc này còn có rất nhiều người trong võ lâm kéo tới, tất cả đều nhìn hướng này, ánh mắt chậm rãi ngừng lại.
Nhìn bốn đạo nhân ảnh phía trước. Ánh mắt Ám Vũ lộ ra một linh cảm xấu. Ám Vũ không thể nghĩ ra, tại thời khắc nguy hiễm này lại gặp gỡ cao thủ của Phi Ưng Giáo cùng Tuyệt Thiên Môn, thật sự là họa vô đơn chí.
Ám Nhu nhẹ giọng nói: " Tỷ tỷ biết bọn người này sao? Bọn họ là ai, nhìn bộ dáng cũng không phải nhân vật tầm thường."
Ám Vũ khẽ thở dài: " Mấy người này là cao thủ của Phi Ưng Giáo và Tuyệt Thiên Môn, không nghĩ tới bọn họ cũng đến đây. Ngân y lão đầu kia giáo chủ, danh xưng Ngân y quỷ trảo Ngưu Đức Huy, người này ở Địa Bảng lần thứ nhất đã được xếp thứ sáu, nghe nói năm đó hắn chỉ mới mười sáu tuổi, cũng là võ học kỳ tài, võ công của hắn bây giờ sợ rằng không dưới đệ nhất Địa Bảng, chúng ta cần cẩn thận. Bên người hắn lão đầu áo vải, hình như là lão Tam của Âm sơn tứ quỷ, Hắc tâm vô thường Đoạt Vô Mệnh, cũng là cao thủ hiếm thấy, tuyệt đối có thể đứng ở mười người đầu tiên trong Địa Bảng. Hai người bên trái, thân khoác đạo bào là phó môn chủ của Thiên Tuyệt môn, nổi danh âm hiểm trong chốn giang hồ, Phong Vân Bảng xếp thứ chín, danh xưng Huyền âm chỉ Lãnh Vô Tâm, võ công quỷ dị khó lường, trung niên nhân bên cạnh hắn là Thiết Thủ viên La Quang Minh, danh chấn võ lâm Tây bắc".
Diêu Ngọc Anh một bên nói: " Không nghĩ tới bọn họ cũng đã đến đây, đáng tiếc lúc trước chúng ta một chút tin tức cũng không có, nếu không cũng có thể đề phòng trước. Những người đó, ngoại trừ một số ít mang theo lòng tham đến đây, còn lại đều vì chúng ta mà tới, hiện tại địch nhân muốn tuyệt đường của chúng ta, không cho chúng ta một con đường sống" Khóe miệng khẽ nhích, cười khổ sở.
Ám Nhu sắc mặt âm trầm, nhìn bốn phía, ánh mắt lộ ra một tia tàn khốc lạnh lùng nói: " Nếu chạy không thoát, chúng ta nên nghĩ phòng ngự như thế nào đây? Bây giờ địch nhân bốn phía, bọn họ ai công kích trước người đó chết trước, đây là một cơ hội chúng ta có thể lợi dụng. Hôm nay chúng ta chỉ có thể kéo dài hy vọng Hoa Tinh quay về, hoặc là Thiết Chiến cùng Long Vũ tới, mọi người nhớ kỹ hết sức bảo trì thể lực, không cùng địch nhân liều mạng đánh bừa. Hôm nay chúng ta sẽ cùng bọn chúng đánh một trận, xem thử bọn chúng có thể hay không giết hết chúng ta, mọi người hãy cố gắng lên, chúng ta cùng nhau chống lại địch nhân đi."
Tô Ngọc nhìn địch nhân trước mặt có chút than nhẹ lẳng lặng nhìn phía chân trời, có lẽ có một số việc trốn cũng không thể trốn thoát, phải không?
Đồng Tâm tỉ muội hai người một trái một phải, vững vàng bảo vệ chúng nữ, nhìn kỹ hai cao thủ ở không trung. Giờ phút này, hai nàng hiểu được, Hoa Tinh vắng mặt thì tất cả đều dựa vào hai nàng để chống đỡ mà thôi. Trường kiếm chỉ thẳng xuống đất cùng với cánh tay tạo thành một đường thẳng tắp.
Một cổ khí thế hùng hồn tràn ngập hướng ra phía ngoài.
Nhìn Kim Tuyệt Hàn Tiếu đánh tới, Đồng Tâm trong mắt thần quang chợt lóe, chỉ thấy thân thể đột nhiên quay ngược, trường kiếm trong tay nhất thời phát ra một đạo ánh sáng ngọc, mang theo lực công kích cường đại, quay tròn bay nhanh tới, một trăm hai mươi tám kiếm đem Hàn Tiếu bao phủ vào trong kiếm khí mờ mịt. Kiếm khí điên cuồng gào thét không ngừng tê liệt bốn phía, hàn ý âm trầm, chỉ trong gang tấc, bao phủ toàn thân Hàn Tiếu, bóng kiếm càng ngày càng dày, càng lúc càng nhanh, làm Hàn Tiếu cả kinh tâm thần bất an.
Hàn Tiếu hét lớn một tiếng, toàn thân kim quang phát ra chói mắt, tay phải hung hăng đánh ra, trong nháy mắt vô số đạo quyền ảnh hội tụ thành một quyền, mạnh mẽ muốn đột phá kiếm võng của Đồng Tâm
Quang ảnh chợt tắt, huyết quang tại giữa không trung hiện lên. Đồng Tâm ánh mắt lãnh khốc, thân ảnh không ngừng, trong miệng khẽ kêu một tiếng: " Tây Phong Tàn Chiếu."
Chỉ thấy vô số kiếm quang như tà dương bắn ra, phát ra vạn đạo kim quang, bắn thẳng đến Hàn Tiếu đang bị thương giữa không trung thành trăm ngàn bóng kiếm, một tầng lại một tầng, một chuỗi liên tục như sóng nước từng đợt tiếp nhau, điên cuồng hướng về phía Hàn Tiếu, giữa không trung phá không kêu u u giống như câu hồn sứ giả của địa ngục đang cười lớn, chấn động lòng người.
Hàn Tiếu ánh mắt lộ ra sự kinh hãi, trong nháy mắt lại trở nên ác độc vô cùng, cười lạnh. Hai tay ở trước ngực lần lượt thay đổi, tay phải cao thấp đong đưa nhiều lần, một tầng quang hoa màu vàng ở trước ngực chậm rãi hình thành. Chỉ thấy đạo quang hoa màu vàng hình thành một đoàn quyền ảnh toát ra quang mang màu vàng. Giữa không trung một đạo sấm sét nổ ra, thiên uy cường bạo, hung hăng đánh phá tầng tầng kiếm khí.
Bóng kiếm trước ngực dù bị đánh ngăn cản, nhưng kiếm quang còn lại chung quanh trong nháy mắt đánh úp lại. Chỉ nghe Hàn Tiếu kêu thảm một tiếng, thân thể huyết nhục tung bay lả tả, hai tay vung lên không ngừng điên cuồng đánh khắp bốn phía, nhằm ngăn cản kiếm khí đáng sợ của Đồng Tâm. Nhìn Hàn Tiếu, Đồng Tâm thần tình lạnh lùng, cổ tay phải rất nhanh huy động, đem Hàn Tiếu chém như là gọt một quả táo.
Cuộc chiến giữa Xa Hùng và Dạ Phong, Xa Hùng chiếm thượng phong, bức lui Dạ Phong từng bước về phía sau. Huyết chiến đao pháp uy danh lan xa, chiêu thức thần kỳ, uy lực cường đại, làm cho Dạ Phong cuống quít chống đỡ, căn bản khó có thể phản kích. Chúng nữ thấy vậy, nhịn không được muốn xông lên trợ giúp Dạ Phong, nhưng Ám Nhu ngăn mọi người không được hành động thiếu suy nghĩ. Nàng nhìn Dạ Phong, ánh mắt lộ ra nhàn nhạt bi thương, đáng tiếc nàng không nói gì thêm.
Khi nghe Hàn Tiếu kêu thảm thiết, Xa Hùng trong lòng kinh hãi. Quay đầu lại nhìn đồng bọn, trong miệng phát ra tiếng kêu tựa như dã thú rống giận, một đao bức lui Dạ Phong, lấy tốc độ nhanh nhất đánh về phía Đồng Tâm, muốn cứu Hàn Tiếu. Dạ Phong thấy thế, ánh mắt lộ ra một tia lãnh khốc, lòng bàn tay trái đột nhiên chớp hiện một đoàn tam sắc quang mang, nhanh chóng đuổi theo Xa Hùng.
Đồng Tâm cảm giác được một cổ cường đại đao khí tới gần, trong lòng biết là Xa Hùng tới cứu viện, nhịn không được ánh mắt lộ ra một tia tàn khốc, tay phải vận công, trong lúc trường đao bổ xuống, một đạo kiếm khí quét ngang ra, đồng thời thân thể bay lên không tránh xa ba thước, thoát khỏi một đao bá đạo của đối phương.
Xa Hùng sắc mặt lạnh lùng, thân thể đột nhiên dừng lại giữa không trung, trường đao trong tay chắn trước ngực, đón đỡ một kiếm mạnh mẽ của Đồng Tâm, kiếm khí tung hoành mang theo cường đại uy lực cùng trường đao chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ ầm ầm, khiến cho Xa Hùng hai tay tê dại, sắc mặt tái nhợt, thân thể không ngừng lui về sau.
Lúc này, một đạo chưởng lực vô thanh vô tức lẳng lặng xuất hiện trên lưng Xa Hùng, chưởng lực tiếp cận tử huyệt ở lưng hắn ba tấc, toàn thân Xa Hùng run lên, trên mặt lộ ra một tia cuồng nộ. Chỉ thấy hắn đem trường đao xoay ngược lại, đâm một đao vào bụng, xuyên thấu qua thân thể của chính mình, hung hăng đâm vào thân thể Dạ Phong.
Dạ Phong sắc mặt tái nhợt, mặc dù hắn phản ứng rất nhanh nhưng vẫn bị Xa Hùng đâm một đao vào bụng, gây ra vết thương sâu ba tấc, miệng vết thương thật lớn không ngừng chảy máu. Không kịp nghĩ nhiều, Dạ Phong sau khi vỗ trúng một chưởng vào lưng đối phương thì mượn lực phản xạ mà quay về.
Xa Hùng không hề để ý đến Dạ Phong, thân thể hạ xuống bên cạnh Hàn Tiếu, trong mắt nhịn không được khóe mắt lệ tuôn.
Hàn Tiếu nhìn hắn nhẹ giọng nói: " Bạn già, chúng ta đã đi đến cuối đường, không nghĩ tới lúc này cũng còn chưa thấy được mặt Hoa Tinh mà chúng ta đã chết hết, thật sự là đáng hận!"
Xa Hùng lấy đao chống xuống đất, cười khổ nói: " Lão bằng hữu đứng lên, chúng ta còn chưa chết, còn có sức liều mạng. Chỉ cần không chết, chúng ta sẽ chiến đấu đến cùng, vì những người chết đi mà báo thù, giết một tên hòa vốn, giết hai tên có lời!"
Hàn Tiếu trong mắt hiện lên thần sắc kiên định, song thủ vỗ xuống mặt đất, thân thể đứng lên, vỗ nhẹ Xa Hùng, sau đó bắn thẳng đến Ám Nhu. Hiển nhiên, hắn nghĩ trước khi chết phải giết chết một hai người không võ công, coi như thu hồi một chút tiền vốn. Xa Hùng thì hướng về Tô Ngọc, hai người có cùng ý định như nhau.
Bên này, Đồng Tâm sau khi đả thương Hàn Tiếu, bức lui Xa Hùng, đang muốn trở lại cạnh chúng nữ thì, đột nhiên truyền đến tiếng Ám Nhu kinh hô: " Cẩn thận đỉnh đầu, là Huyết Nga Lão Quái."
Dứt lời, một cổ kình khí cường đại trong nháy mắt ép tới, Đồng Tâm trong lòng giật mình, thân thể hơi chùng xuống, xoay tròn, trường kiếm trong nháy mắt bộc phát ra một đạo cường thịnh quang mang, như một đoàn mây trắng chặn lại công kích phía trên.
Một tiếng vang thật lớn, trên mặt đất xuất hiện một cái hố, sâu cả trượng, Đồng Tâm thân thể rơi xuống chạm đất, há mồm nhổ ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch, yếu ớt cực kỳ. Tuy nhiên thân thể trong chớp mắt huyễn hóa ra năm đạo bóng người, đào tẩu về năm phương hướng khác nhau.
Giữa không trung, Huyết Nga Lão Quái ánh mắt lạnh lùng, hừ lạnh một tiếng, thân thể cũng đồng thời hóa năm đạo nhân ảnh, hướng năm phương hướng bắn ra, đuổi theo Đồng Tâm.
Đồng Ý vừa thấy tỷ tỷ bị đánh lén, thân thể giống như lưu quang, bắn thẳng đến. Đáng tiếc một đạo nhân ảnh trong nháy mắt chắn trước người nàng, là Kim La Thiên Sát. Thiên Sát cười lạnh một tiếng, hai tay huy vũ, hai cổ lực đạo bất đồng tạo thành hai đạo chưởng ấn, chặn đường đi của Đồng Ý. Đồng Ý trong lòng giận dữ, trường kiếm hung hăng chém ra, một đạo quang hoa trắng bạch mang theo khí thế cường đại, một kích đánh bại công kích của Thiên Sát. Đồng thời, thân thể của nàng cũng dừng lại, đứng yên ở không trung.
Trên mặt đất, Dạ Phong nhanh chóng che mấy chỗ huyệt đạo ở bụng, xé một miếng vải buộc chặt vết thương, cảnh giác nhìn bốn phía địch nhân.
Lúc này, địch nhân bốn phía đã không dưới hai trăm tên, nơi xa, còn đang không ngừng có người đuổi tới. Dạ Phong cười khổ một tiếng, lưng eo đứng thẳng, vững vàng. Ám Nhu nhìn thấy đã có người bắt đầu công kích, trong lòng nhịn không được trầm xuống. Nhìn thoáng qua tỷ tỷ, Ám Vũ đang đem Hàn Tiếu tiến đến bức lui, mà Liên Phượng thì ngăn cản Xa Hùng. Bởi vì hai người này đều là người sắp chết, cho nên Ám Vũ cùng Liên Phượng ứng phó, cũng thong thả.
Đồng Tâm xuất hiện bên cạnh muội muội, phía trên Huyết Nga Lão Quái cũng xuất hiện cạnh Thiên Sát. Đồng Ý đem tỉ tỉ ôm trong lòng nhỏ giọng hỏi: "Thế nào, không sao chứ?"
Đồng Tâm trong mắt toát ra một tia thở dài, nhẹ giọng nói: " Thừa dịp tỉ tỉ bây giờ còn sức, chúng ta hãy thi triển song kiếm hợp bích, hy vọng có thể làm cho địch nhân trọng thương, như vậy cũng đủ, tới đây, muội muội" nói xong nhìn muội muội liếc mắt.
Hai tỉ muội cùng gật đầu. " Đồng tâm làm một, song kiếm hợp bích" dứt lời, chỉ thấy tỉ muội hai người đột nhiên ngọc thủ đan vào nhau cùng tựa lưng vào nhau.
Hai thanh trường kiếm tung bay, đột nhiên run rẩy, tại giữa không trung trong nháy mắt phát ra một trăm sáu mươi bốn đạo cực kỳ mạnh mẻ kiếm quang. kiếm quang chói mắt, giống như đôi cánh bướm, thập phần xinh đẹp.
Hai đạo kiếm quang trong nháy mắt phát ra vô số ngọc quang, kiếm khí trong nháy mắt tăng cường gấp nhiều lần.
Trên đỉnh đầu, Huyết Nga Lão Quái cùng Kim La Thiên Sát, hai người đều không biết sự lợi hại của song kiếm hợp bích, cho nên cả hai đều dương dương tự phụ.
Thiên Sát cười lạnh nói: " Tiểu nha đầu, cho ngươi kiến thức một chút sự lợi hại của chúng ta, xem chưởng" Dứt lời, một đạo màu vàng quang mang trong nháy mắt tràn ngập không trung, toàn bộ trong vòng mười dặm đều bao phủ một tầng tinh quang màu vàng.
Bên cạnh Huyết Nga Lão Quái xuất thủ. Một luồng hồng quang đẹp mắt chợt hiện bao phủ trên đầu Đồng Tâm tỉ muội.
Giữa không trung, một đạo huyết sắc hồng ảnh, dưới ánh nắng chói chang có chút mơ hồ, một đạo Cự linh thần chưởng mang theo khí thế dời núi lấp biển, mạnh mẽ ép xuống
Đồng thời một tầng hồng vụ ẩn chứa tính ăn mòn quay nhanh muốn đem Đồng Tâm tỉ muội cắn nuốt.
Bốn phía âm phong rít gào, một cổ khí âm tà tràn ngập khắp nơi, trong nháy mắt nơi này giống như lâm vào âm ti địa phủ, có vẻ âm trầm khủng bố
Lúc này, hơn một trăm đạo kiếm quang, tại trước hai người hội tụ thành hai luồng một đỏ một trắng kiếm trụ. quang hoa chói mắt, ngay lập tức thẳng thấu vòm trời,
Khi hai đạo bất đồng kiếm trụ hình thành, hai tỷ muội cùng quay đầu hai cặp mắt đối nhau, trường kiếm trong tay hợp nhất, nhất thời hai đạo kiếm quang bất đồng tính chất một âm một dương, một cương một nhu, thần kỳ hợp lại làm một.
Ngay khi hai đạo kiếm quang hợp làm một, trong nháy mắt một luồng quang hoa làm cho người ta không thể mở mắt, đột nhiên từ điểm giao hội của hai thanh kiếm phát ra.
Đạo quang mang nọ trong nháy mắt vượt qua hết tất cả quang hoa. Phương viên trong vòng mười dặm đều bị bao phủ, cùng lúc đó trên mặt đất cỏ cây lập tức bị chấn nát bấy chôc lát bị biến thành bụi lơ lửng tại không trung, toàn bộ mặt đất cũng run rẩy kịch liệt, uy lực cường đại kinh người giống như địa chấn, làm cho người ta cực kỳ sợ hãi.
Hai tỷ muội tâm ý tương thông, hai đạo kiếm quang sau khi hợp lại làm một mang theo khí thế hủy thiên diệt địa nhắm ngay trên đầu Thiên Sát cùng Huyết Nga Lão Quái chém tới. Giữa không trung hai tỷ muội trong một cái lồng khí một chính một phản, tư thế cực kỳ đẹp đẽ, một đạo kình thiên kiếm cương mang theo ngọc quang từ quang cầu phát ra phá không hung hăng bổ vào đạo tinh vân màu vàng của Thiên Sát.
Kim La Thiên Sát cùng Huyết Nga Lão Quái sắc mặt đại biến, bọn họ như thế nào cũng không nghỉ đến, đôi tỷ muội này tại song kiếm hợp bích uy lực tăng hơn thập bội.
Quả thực không thể tưởng tượng, nhìn đạo quang mang kinh thiên, hai người trong lòng nổi lên một dự cảm xấu, Huyết Nga Lão Quái lấy tốc độ nhanh nhất bay ra. Thiên Sát thần sắc bất định, né tránh đã không kịp chỉ có liều mạng, đạo tinh vân màu vàng trong nháy mắt tụ lại thành một đạo chưởng ấn rõ ràng, hội tụ toàn bộ công lực của Thiên Sát
Uy lực cường đại không gì sánh được, chống lại Đồng Tâm tỷ muội hợp bích, lại có kết quả gì đây?
Cường quang chói mắt khiến cho mọi người đều chú ý. Một tiếng nổ rung trời, bốn phía cuồng phong, cỏ dại bay tứ tung, vô số đá nhỏ nhắm đầu người bay tới, đánh vào trên mặt cùng trên người đều đau nhức vô cùng. Hỗn hợp hồng bạch quang hoa đích kiếm cương, cùng cự đại chưởng ấn, hai cổ mạnh mẽ lực đạo hung hăng chạm nhau trong nháy mắt cọ sát sinh ra nổ mạnh.
Lấy hai cổ chân khí gặp nhau làm trung tâm, một luồng sóng quang tràn ra bốn phía Text được lấy tại
Uy lực do nổ mạnh sinh ra không gì sánh nổi, chỉ thấy một đọa quang mang chói mắt
Tiếp theo một tiếng thét thảm và một tiếng kêu đau đớn truyền ra, một nhân ảnh mang theo huyết quang bắn ra ngoài mấy trượng, rơi xuống đất không nhúc nhích.
Khi bụi đất biến mất hết, ánh mắt mọi người nhìn lại hiện trường, chỉ thấy Đồng Tâm sắc mặt tái nhợt, hai mắt vô thần, khóe miệng ứa máu, cả người dựa vào người Đồng Ý, mà Đồng Ý sắc mặt cũng không tốt được bao nhiêu
Mà Thiên Sát lúc này nằm ở ngoài mấy trượng, sắc mặt như tro tàn, hai mắt lờ mờ, trong miệng máu tươi không ngừng chảy ra. Đánh một trận này lục phủ ngũ tạng toàn bộ vỡ nát, cả người chỉ còn lại một hơi thở.
Giữa không trung, Huyết Nga Lão Quái trong mắt hàn quang đại thịnh, bị một kích này của Đồng Tâm tỷ muội sợ ngây người. Hắn như thế nào cũng không có nghĩ tới, hai tiểu cô nương, lại còn có một kích bá đạo như thế, nếu mình không chạy sớm sợ rằng giờ cũng thê thảm không kém Thiên Sát,
Thật sự là nguy hiểm, đột nhiên bốn đạo hơi thở cường đại từ xa bay nhanh đến, nháy mắt đã tới trên đầu mọi người. Nhìn kỹ chính là bốn người Thiết Chiến, Long vũ cùng Lục Nhãn Tà Thần và Hắc Thủy Ma Sát
Lúc này địch nhân nhìn kết cục, nhân cơ hội tấn công, điên cuồng ép lên, muốn làm cho đám người Ám Nhu ứng phó không kịp. Ám Nhu nhìn thấy vậy nhịn không được, cười khổ, lúc này đây chỉ sợ là chạy không thoát. Hoa đại ca nếu quay trở lại không thấy chúng ta, có hận muội không? Có lẽ muội không thể bằng địch nhân hung tàn, cho nên vô lực bảo vệ mọi người
Nếu lúc này chúng ta chết hết, muội biết, nhân sĩ võ lâm toàn thành Lạc Dương cũng sẽ chết theo, bởi vì huynh sẽ không bỏ qua bọn họ phải không?
Có lẽ lúc đó, bọn họ mới biết hối hận. Hiện tại lúc này, chúng ta chỉ có thể tuân theo số mệnh.
Nhìn bốn phía đánh nhau, trong ánh mắt mỗi người cũng đều mang theo một vẻ kiên định không đổi, ra sức cùng địch nhân thí mạng. Gió lớn cỡ nào cũng ko thể lay chuyển.
Liên Phượng, Ám Vũ lúc này đã đem Hàn Tiếu và Xa Hùng giết chết, đang toàn lực ngăn cản bọn người võ lâm tham lam tiến công.
Dạ Phong cùng Diêu Ngọc Anh toàn thân dính máu nhưng vẫn ra sức chém giết, dưới chân một bước không dời, bảo vệ hai người bị thương và Tô Ngọc, Ám Nhu.
Giữa không trung, Thiết Chiến nổi giận gầm lên một tiếng, bỏ địch nhân phía trước lao về phía Huyết Nga Lão Quái, khí thế vô cùng cuồng bạo. Còn Long Vũ thì đánh cho Lục Nhãn Tà Thần hộc máu trọng thương, không ngừng né tránh. Đồng Ý thân thể nhất động đem tỷ tỷ Đồng Tâm đặt ở kế bên Tô Ngọc, nhìn mọi người, ánh mắt lộ ra hàn quang. Chỉ thấy Đồng Ý thân thể nháy lên lăng không, một cổ khí thế bi phẫn tràn ngập bốn phía, trong tay trường kiếm cuồng long nộ hải, phát ra ngoài mấy trượng, kiếm khí đi qua cây cỏ tan tành, đất đá nát bấy, dưới cuồng mãnh kiếm khí vô số thân người bị cắt nát biến thành huyết nhục bay giữa không trung, tràn ngập mùi máu tươi.
Nơi hoang dã, nổi lên một hồi điên cuồng chém giết, vô số tiếng kêu thảm thiết, rên rỉ, thất thanh, khóc rống đan vào nhau, tạo thành một khung cảnh đặc biệt. Chỉ tiếc là nơi này tràn đầy máu tươi mà thôi.

back top