Hắn mang theo ba người Sở Uyển Tĩnh, đi lên thư phòng trên lầu hai. Lúc này ba người Sở Uyển Tĩnh mới cởi khăn che mặt xuống: " Tiên sinh, vừa rồi chúng ta đã thất lễ, xin tiên sinh chờ sau khi chúng ta trở về, xin hãy giải thích với vị đạo lữ một chút, chúng ta cũng không phải cố ý che giấu khuôn mặt."
" A a, Sở cung chủ yên tâm đi, các nàng hiểu được, ngươi làm như vậy cũng chỉ là bất đắc dĩ, được rồi, lần này Sở cung chủ tìm ta có việc gì hay sao?"
" Là như thế này, lần trước được tiên sinh chỉ điểm, Bổ Thiên Cung từ trên xuống dưới đều cũng đạt được thành tựu không ít, lần này ta cũng là bị các vị trưởng bối trong cung nhờ vả, xin tiên sinh đến Bổ Thiên Cung chúng ta làm khách, chủ yếu là xin tiên sinh giúp chúng ta tu bổ một chút tâm quyết không trọn vẹn của Bổ Thiên Cung." Người tu chân chính là thẳng thắn, không nói đường quanh co, trong tâm lý nghĩ gì thì nói đó.
Cùng các nàng nói chuyện cũng có thể bớt được rất nhiều tâm tư, không giống như người của thế tục giới. Cho nên Lưu Vũ Phi cũng thích cùng người tu chân xã giao, chỉ ngoại trừ song phương có đối địch. Ngoại trừ người trong ma đạo, còn những người khác nếu muốn đối phó với hắn thì cũng đều quang minh chính đại mà đến, âm mưu quỷ kế cũng không thèm sử dụng.
Đối với sự thỉnh cầu của Sở Uyển Tĩnh, hắn cũng suy nghĩ một chút. Qua thêm một đoạn thời gian hắn muốn bế quan tiềm tu, đến lúc đó trường học cũng phải nghỉ hè, Triệu, Tô hai nàng cũng phải đi về nhà. Mà Triệu Nhược Băng, Tô Thiến có tu vi thấp như vậy, sợ người của Tân Nguyên tiên giới nhằm lúc hắn bế quan mà tìm tới cửa. Tự hắn bây giờ cũng không nghĩ ra phương pháp thỏa đáng để giải quyết chuyện này.
Lần này Sở Uyển Tĩnh đến đây, cũng đã cho hắn một ý nghĩ rất tốt. Nghĩ tới đây tâm lý hắn có một chủ ý, đối với Sở Uyển Tĩnh nói: " Sở cung chủ, vốn là đi đến Bổ Thiên Cung các ngươi cũng không có việc gì khó, chỉ là trong thời gian này ta thật sự không rảnh." Tiếp theo hắn đem chuyện mình giết chín tiên nhân của Tân Nguyên tiên giới nói cho Sở Uyển Tĩnh nghe qua. Đồng thời nói với Sở Uyển Tĩnh, sự băn khoăn hiện giờ của mình.
Sở Uyển Tĩnh cũng là lần đầu tiên nghe nói, tiên giới cũng chia ra tới mấy địa phương thế lực, làm cho nàng càng thêm khiếp sợ chính là Lưu Vũ Phi ngay cả tiên nhân cũng giết chết không tha. Đồng thời cũng thấy bội phục hắn, cũng phỏng chừng tu vi của hắn, lại đề cao thêm mấy cấp bậc.
Đồng thời đối với chuyện Lưu Vũ Phi có thể giúp Bổ Thiên Cung các nàng, tràn ngập tin tưởng. Còn chuyện băn khoăn mà hắn đã nói, nàng cho rằng có thể xử lý rất tốt, rằng hắn không cần phải lo lắng cho an nguy của Tô Thiến, Triệu Nhược Băng hai người. Tuy đối phương là tiên nhân, nhưng Sở Uyển Tĩnh tin tưởng đệ tử của Bổ Thiên Cung đủ để chống lại tiên nhân cấp bậc kim tiên. Nếu nói về pháp thuật cường đại, nàng tự nhận tâm quyết của Bổ Thiên Cung cũng không thua kém gì những pháp quyết khác, thậm chí còn mạnh hơn.
Sở Uyển Tĩnh lập tức tỏ ý, khi nào hắn không có ở đây, thì an nguy của hai nàng Tô Thiến, Triệu Nhược Băng cứ giao cho Bổ Thiên Cung phụ trách.
Lưu Vũ Phi cần chính là những lời này, tính toán cả hai bên đều có chỗ tốt, mình có thể giúp Bổ Thiên Cung tu bổ pháp quyết sai lầm của họ, đổi lại họ sẽ bảo vệ cho Tô Thiến hai người. Như vậy về sau mình sẽ không còn gì phải lo lắng nữa. Cho dù Tân Nguyên tiên giới, đợi khi hắn không ở nhà có tìm tới cửa, thì người của Bổ Thiên Cung chỉ cần có thể ngăn cản được một thời gian là được.
Sau khi đã có kết quả về chuyện làm hắn khó khăn, Lưu Vũ Phi liền đồng ý thỉnh cầu của Sở Uyển Tĩnh, hắn tỏ ý thêm vài ngày sẽ đi Bổ Thiên Cung, thuận tiện cũng hỏi một ít tình huống của họ.
Đối với sự hỏi han của hắn, Sở Uyển Tĩnh đều đáp lại, không có chút nào giấu diếm. Hắn cũng không ngạc nhiên, biết được Bổ Thiên Cung chỉ có khoảng hơn hai mươi người, bèn từ trong Kiền Khôn giới lấy ra ba mươi viên tam phẩm đan, đưa cho Sở Uyển Tĩnh coi như lễ vật. Nghe nói viên đan hoàn này chỉ uống vào một viên, là có thể gia tăng một trăm năm tu vi.
Sở Uyển Tĩnh hưng phấn đến nỗi muốn nhảy dựng lên, nàng mặc dù biết hắn có rất nhiều linh dược nhưng không nghĩ đến hắn lại hào phóng như vậy, vừa ra tay là đưa hơn mười viên siêu cực phẩm thần đan. Có đan dược này, có thể làm cho thực lực của Bổ Thiên Cung cao thêm một tầng.
Cũng chính là từ giờ phút này, Bổ Thiên Cung đối với hắn hoàn toàn tâm phục, trong cuộc sống sau này, bất kể hắn làm cái gì, Bổ Thiên Cung cũng đều phái người đến ủng hộ. Ở tương lai không lâu, Lưu Vũ Phi nhờ vào sự trợ giúp của Bổ Thiên Cung, thiếu chút nữa đã làm cho Tân Nguyên tiên giới bị diệt vong.
Sau khi hưng phấn trôi qua, Sở Uyển Tĩnh phát ra một đạo ngọc phù trở về, để cho trong cung phái thêm hai người lại đây, hơn nữa bây giờ bên cạnh có Sở Phỉ, Sở Linh, như vậy cũng có tới bốn người gánh chịu trách nhiệm bảo vệ.
Ngọc phù phát ra được mười phút, Sở Uyển Tĩnh đã nhận được hồi báo. Hai đệ tử Bổ Thiên Cung đã đi tới bên ngoài biệt thự, các nàng cũng bị trận pháp ngăn trở nên không cách nào tiến vào.
Lưu Vũ Phi cười cười, thông tri cho Phi Tuyết ra bên ngoài mời hai người kia vào trong. Đồng thời hắn đem cách xuất nhập trận pháp ấn vào trong óc ba người Sở Uyển Tĩnh.
Nếu muốn hợp tác, thì sự tin tưởng của đôi bên cũng rất trọng yếu.
Mấy người Sở Uyển Tĩnh từ trong cách xuất nhập trận pháp hiểu rõ trận pháp hắn bày ra có bao nhiêu thần kỳ. So sánh với hắn, hộ môn đại trận của Bổ Thiên Cung cũng còn kém trận pháp trước mắt này. Các nàng lại một lần nữa bị hắn làm cho tâm phục, nói về người tu chân cấp bậc cũng không sâm nghiêm, xưng hô giữa họ cũng so sánh từ tu vi mà ra. Chỉ có người mạnh có thực lực siêu quần, mới có thể đạt được sự tôn trọng của nhiều người. Chẳng hạn như chuyện Lưu Vũ Phi đã giết mấy ngàn người của các đại phái, những môn phái này cũng đã hoàn toàn phục hắn. Ngay cả ý nghĩ báo thù cũng không có, đây chính là thực lực. Nếu hắn không có loại thực lực này thì sợ rằng bây giờ người tìm hắn báo thù không có một vạn cũng được chín ngàn.
Bây giờ quan hệ giữa Bổ Thiên Cung và hắn còn hơn cả Tam Thanh Giáo rất nhiều. Lúc này hai đệ tử của Bổ Thiên Cung, được Phi Tuyết đưa tới thư phòng. Lưu Vũ Phi cũng đem cách ra vào trận pháp ấn ký trong đầu các nàng. Bây giờ Bổ Thiên Cung phụ trách bảo vệ, sự an toàn của Triệu Nhược Băng, Tô Thiến đều không thành vấn đề.
Có Sở Linh ( đã đạt đến tu vi kim tiên), Sở Phỉ ( là hạ giai kim tiên tu vi) và Sở Nguyệt, Sở Cần hai người đều đạt đến kim tiên tu vi. Đối với thực lực của bốn người này, Lưu Vũ Phi cũng rất yên tâm.
Sở Uyển Tĩnh dặn dò vài câu, cũng đứng dậy cáo từ, trước khi rời đi nàng cũng đưa chỗ ở của Bổ Thiên Cung nói với Lưu Vũ Phi. Hy vọng hắn có thể sớm đến đó, nàng sẽ ở trong cung chờ đợi đại giá.
Sau khi tiễn xong Sở Uyển Tĩnh, Lưu Vũ Phi mới bắt đầu chiêu đãi mấy người Long Ba.
" Long tổ trưởng, thật ngại, vừa rồi nói chuyện quá lâu, để cho các vị phải đợi, không biết lần này Long tổ trưởng tìm ta có việt gì không?"
" Kỳ thật cũng không có gì, chỉ là nghe nói ngài trở lại Bắc Kinh, mấy người chúng ta đặc biệt lại đây bái phỏng."
Nếu là người tu chân nói những lời này thì hắn trăm phần trăm tin tưởng. Nhưng Long Ba lại không giống như vậy, hắn chính là người trong quan trường, cũng hiểu được đạo làm quan phải linh lợi.
" Long tổ trưởng, có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi, ở chỗ này cũng không có người ngoài." Lưu Vũ Phi kết luận Long Ba có việc muốn nhờ, lại nói hắn cũng không thích dây dưa.
Lúc này Long Ba mới đưa mục đích đến thăm của mình nói ra, cũng là do mấy đại viên chính phủ cho hắn áp lực. Muốn hắn phải mời Lưu Vũ Phi vì quốc gia ra sức. Nếu Lưu Vũ Phi không đồng ý, bọn họ còn hy vọng Long Ba có thể làm cho hắn đáp ứng đi gặp bọn họ. Họ còn muốn hắn giới thiệu một chút tình huống của tu chân giới.
Lúc nói những lời này, Long Ba vẫn luôn thật cẩn thận. Hắn sợ hãi nói gì không ổn, sẽ chọc giận Lưu Vũ Phi. Hắn chính là một người còn nguy hiểm hơn cả một quả đạn siêu cực và kinh khủng tồn tại, không ai nói được chính xác lúc nào hắn sẽ bộc phát.
Lưu Vũ Phi nghe xong chỉ là khẽ cười, nụ cười của hắn cũng làm cho Long Ba âm thầm thở dài một hơi, ít nhất cũng cho thấy Lưu Vũ Phi không có ý trách hắn.
Lưu Vũ Phi nghĩ thầm, đám đại viên quốc gia này thật sự là chưa từ bỏ ý định, tự cho là đúng, cho rằng mình có quyền bày bố người khác, bỏ đi, mình cũng không cần để ý đến đám người không hiểu biết này. Nghĩ tới đây, hắn lắc đầu nói: " Long tổ trưởng, ý tứ của ta ngươi rất rõ ràng, ta cũng sẽ không nhắc lại, về phần chuyện của tu chân giới, ta chỉ có thể nói, đây không phải là chuyện mà chính phủ các ngươi có khả năng tham gia, các ngươi tốt hơn đừng có chủ ý với bọn họ, nếu không hậu quả các ngươi không phụ trách nổi đâu."
Với câu trả lời của hắn Long Ba đã sớm đoán trước. Lần này hắn đến cũng chỉ là phụng mệnh làm việc, còn kết quả cuối cùng hắn cũng chỉ cần báo cáo lại là xong. Hắn thật sự không dám kích động thần kinh của Lưu Vũ Phi, vì hắn thật sự không dám, Long Ba đối với hắn nếu thông hiểu hơn một chút, thì cũng không cần phải sợ hãi như thế.
Lưu Vũ Phi đối với người mình quen biết, thường rất khoan dung, chỉ cần đối phương không chính thức chọc hắn, thì ở tình huống bình thường hắn cũng không để ý. Long Ba sợ hắn như vậy, cũng bởi vì nhìn thấy tình cảnh ở Đông Kinh, điều này cũng làm cho Long Ba nghĩ rằng hắn là một người vui buồn bất thường.
Mấy người bọn họ cũng chỉ ngồi chơi một lúc, cũng cáo từ rời đi.
Mấy người Sở Phi đợi khi mấy người Long Ba đi rồi mới từ dưới lầu đi lên. Triệu Nhược Băng, Tô Thiến sau khi nhìn thấy được gương mặt thật của các nàng, thì không tự chủ được mà sững sờ. Nếu chỉ là một cô gái có xinh đẹp thì cũng thôi đi, nhưng cùng một lúc lại nhìn thấy tới bốn vị cô nương xinh đẹp như thiên tiên, tuy nói bốn người Sở Phỉ đã hơn ngàn tuổi, nhưng tâm tính của các nàng rất đơn thuần. Bị Tô Thiến hai người nhìn chăm chăm, cảm giác có chút ngại ngùng.
" Được rồi hai nàng làm gì cứ nhìn chằm chằm người ta như vậy, sau này ở nhà hai em phải nghe lời của mấy người Sở Phỉ, nếu ở phương diện tu luyện có gì không hiểu, khi ta không có ở đây, có thể hỏi Sở Phỉ các nàng." Lưu Vũ Phi nhìn thấy mấy người Sở Phỉ đang ngại ngùng, liền thuận tiện giúp các nàng giải vây.
Bây giờ Triệu Nhược Băng và Tô Thiến không có khả năng nhìn ra tu vi sâu cạn của bốn người Sở Phỉ, các nàng cũng chỉ nghĩ họ tới là muốn cùng Lưu Vũ Phi tu luyện mà thôi.
Cuộc trò chuyện của phụ nữ, thì nam nhân không có cách nào hiểu được. Các nàng và bốn người Sở Phỉ vừa mới quen không lâu, thì đã huyên thuyên không ngừng, bắt đầu cười cười nói nói. Biết được bốn người Sở Phỉ lần đầu tiên đến Bắc Kinh, các nàng đã bắt đầu thảo luận, chuyện đi dạo mua sắm.
" A a, Sở cung chủ yên tâm đi, các nàng hiểu được, ngươi làm như vậy cũng chỉ là bất đắc dĩ, được rồi, lần này Sở cung chủ tìm ta có việc gì hay sao?"
" Là như thế này, lần trước được tiên sinh chỉ điểm, Bổ Thiên Cung từ trên xuống dưới đều cũng đạt được thành tựu không ít, lần này ta cũng là bị các vị trưởng bối trong cung nhờ vả, xin tiên sinh đến Bổ Thiên Cung chúng ta làm khách, chủ yếu là xin tiên sinh giúp chúng ta tu bổ một chút tâm quyết không trọn vẹn của Bổ Thiên Cung." Người tu chân chính là thẳng thắn, không nói đường quanh co, trong tâm lý nghĩ gì thì nói đó.
Cùng các nàng nói chuyện cũng có thể bớt được rất nhiều tâm tư, không giống như người của thế tục giới. Cho nên Lưu Vũ Phi cũng thích cùng người tu chân xã giao, chỉ ngoại trừ song phương có đối địch. Ngoại trừ người trong ma đạo, còn những người khác nếu muốn đối phó với hắn thì cũng đều quang minh chính đại mà đến, âm mưu quỷ kế cũng không thèm sử dụng.
Đối với sự thỉnh cầu của Sở Uyển Tĩnh, hắn cũng suy nghĩ một chút. Qua thêm một đoạn thời gian hắn muốn bế quan tiềm tu, đến lúc đó trường học cũng phải nghỉ hè, Triệu, Tô hai nàng cũng phải đi về nhà. Mà Triệu Nhược Băng, Tô Thiến có tu vi thấp như vậy, sợ người của Tân Nguyên tiên giới nhằm lúc hắn bế quan mà tìm tới cửa. Tự hắn bây giờ cũng không nghĩ ra phương pháp thỏa đáng để giải quyết chuyện này.
Lần này Sở Uyển Tĩnh đến đây, cũng đã cho hắn một ý nghĩ rất tốt. Nghĩ tới đây tâm lý hắn có một chủ ý, đối với Sở Uyển Tĩnh nói: " Sở cung chủ, vốn là đi đến Bổ Thiên Cung các ngươi cũng không có việc gì khó, chỉ là trong thời gian này ta thật sự không rảnh." Tiếp theo hắn đem chuyện mình giết chín tiên nhân của Tân Nguyên tiên giới nói cho Sở Uyển Tĩnh nghe qua. Đồng thời nói với Sở Uyển Tĩnh, sự băn khoăn hiện giờ của mình.
Sở Uyển Tĩnh cũng là lần đầu tiên nghe nói, tiên giới cũng chia ra tới mấy địa phương thế lực, làm cho nàng càng thêm khiếp sợ chính là Lưu Vũ Phi ngay cả tiên nhân cũng giết chết không tha. Đồng thời cũng thấy bội phục hắn, cũng phỏng chừng tu vi của hắn, lại đề cao thêm mấy cấp bậc.
Đồng thời đối với chuyện Lưu Vũ Phi có thể giúp Bổ Thiên Cung các nàng, tràn ngập tin tưởng. Còn chuyện băn khoăn mà hắn đã nói, nàng cho rằng có thể xử lý rất tốt, rằng hắn không cần phải lo lắng cho an nguy của Tô Thiến, Triệu Nhược Băng hai người. Tuy đối phương là tiên nhân, nhưng Sở Uyển Tĩnh tin tưởng đệ tử của Bổ Thiên Cung đủ để chống lại tiên nhân cấp bậc kim tiên. Nếu nói về pháp thuật cường đại, nàng tự nhận tâm quyết của Bổ Thiên Cung cũng không thua kém gì những pháp quyết khác, thậm chí còn mạnh hơn.
Sở Uyển Tĩnh lập tức tỏ ý, khi nào hắn không có ở đây, thì an nguy của hai nàng Tô Thiến, Triệu Nhược Băng cứ giao cho Bổ Thiên Cung phụ trách.
Lưu Vũ Phi cần chính là những lời này, tính toán cả hai bên đều có chỗ tốt, mình có thể giúp Bổ Thiên Cung tu bổ pháp quyết sai lầm của họ, đổi lại họ sẽ bảo vệ cho Tô Thiến hai người. Như vậy về sau mình sẽ không còn gì phải lo lắng nữa. Cho dù Tân Nguyên tiên giới, đợi khi hắn không ở nhà có tìm tới cửa, thì người của Bổ Thiên Cung chỉ cần có thể ngăn cản được một thời gian là được.
Sau khi đã có kết quả về chuyện làm hắn khó khăn, Lưu Vũ Phi liền đồng ý thỉnh cầu của Sở Uyển Tĩnh, hắn tỏ ý thêm vài ngày sẽ đi Bổ Thiên Cung, thuận tiện cũng hỏi một ít tình huống của họ.
Đối với sự hỏi han của hắn, Sở Uyển Tĩnh đều đáp lại, không có chút nào giấu diếm. Hắn cũng không ngạc nhiên, biết được Bổ Thiên Cung chỉ có khoảng hơn hai mươi người, bèn từ trong Kiền Khôn giới lấy ra ba mươi viên tam phẩm đan, đưa cho Sở Uyển Tĩnh coi như lễ vật. Nghe nói viên đan hoàn này chỉ uống vào một viên, là có thể gia tăng một trăm năm tu vi.
Sở Uyển Tĩnh hưng phấn đến nỗi muốn nhảy dựng lên, nàng mặc dù biết hắn có rất nhiều linh dược nhưng không nghĩ đến hắn lại hào phóng như vậy, vừa ra tay là đưa hơn mười viên siêu cực phẩm thần đan. Có đan dược này, có thể làm cho thực lực của Bổ Thiên Cung cao thêm một tầng.
Cũng chính là từ giờ phút này, Bổ Thiên Cung đối với hắn hoàn toàn tâm phục, trong cuộc sống sau này, bất kể hắn làm cái gì, Bổ Thiên Cung cũng đều phái người đến ủng hộ. Ở tương lai không lâu, Lưu Vũ Phi nhờ vào sự trợ giúp của Bổ Thiên Cung, thiếu chút nữa đã làm cho Tân Nguyên tiên giới bị diệt vong.
Sau khi hưng phấn trôi qua, Sở Uyển Tĩnh phát ra một đạo ngọc phù trở về, để cho trong cung phái thêm hai người lại đây, hơn nữa bây giờ bên cạnh có Sở Phỉ, Sở Linh, như vậy cũng có tới bốn người gánh chịu trách nhiệm bảo vệ.
Ngọc phù phát ra được mười phút, Sở Uyển Tĩnh đã nhận được hồi báo. Hai đệ tử Bổ Thiên Cung đã đi tới bên ngoài biệt thự, các nàng cũng bị trận pháp ngăn trở nên không cách nào tiến vào.
Lưu Vũ Phi cười cười, thông tri cho Phi Tuyết ra bên ngoài mời hai người kia vào trong. Đồng thời hắn đem cách xuất nhập trận pháp ấn vào trong óc ba người Sở Uyển Tĩnh.
Nếu muốn hợp tác, thì sự tin tưởng của đôi bên cũng rất trọng yếu.
Mấy người Sở Uyển Tĩnh từ trong cách xuất nhập trận pháp hiểu rõ trận pháp hắn bày ra có bao nhiêu thần kỳ. So sánh với hắn, hộ môn đại trận của Bổ Thiên Cung cũng còn kém trận pháp trước mắt này. Các nàng lại một lần nữa bị hắn làm cho tâm phục, nói về người tu chân cấp bậc cũng không sâm nghiêm, xưng hô giữa họ cũng so sánh từ tu vi mà ra. Chỉ có người mạnh có thực lực siêu quần, mới có thể đạt được sự tôn trọng của nhiều người. Chẳng hạn như chuyện Lưu Vũ Phi đã giết mấy ngàn người của các đại phái, những môn phái này cũng đã hoàn toàn phục hắn. Ngay cả ý nghĩ báo thù cũng không có, đây chính là thực lực. Nếu hắn không có loại thực lực này thì sợ rằng bây giờ người tìm hắn báo thù không có một vạn cũng được chín ngàn.
Bây giờ quan hệ giữa Bổ Thiên Cung và hắn còn hơn cả Tam Thanh Giáo rất nhiều. Lúc này hai đệ tử của Bổ Thiên Cung, được Phi Tuyết đưa tới thư phòng. Lưu Vũ Phi cũng đem cách ra vào trận pháp ấn ký trong đầu các nàng. Bây giờ Bổ Thiên Cung phụ trách bảo vệ, sự an toàn của Triệu Nhược Băng, Tô Thiến đều không thành vấn đề.
Có Sở Linh ( đã đạt đến tu vi kim tiên), Sở Phỉ ( là hạ giai kim tiên tu vi) và Sở Nguyệt, Sở Cần hai người đều đạt đến kim tiên tu vi. Đối với thực lực của bốn người này, Lưu Vũ Phi cũng rất yên tâm.
Sở Uyển Tĩnh dặn dò vài câu, cũng đứng dậy cáo từ, trước khi rời đi nàng cũng đưa chỗ ở của Bổ Thiên Cung nói với Lưu Vũ Phi. Hy vọng hắn có thể sớm đến đó, nàng sẽ ở trong cung chờ đợi đại giá.
Sau khi tiễn xong Sở Uyển Tĩnh, Lưu Vũ Phi mới bắt đầu chiêu đãi mấy người Long Ba.
" Long tổ trưởng, thật ngại, vừa rồi nói chuyện quá lâu, để cho các vị phải đợi, không biết lần này Long tổ trưởng tìm ta có việt gì không?"
" Kỳ thật cũng không có gì, chỉ là nghe nói ngài trở lại Bắc Kinh, mấy người chúng ta đặc biệt lại đây bái phỏng."
Nếu là người tu chân nói những lời này thì hắn trăm phần trăm tin tưởng. Nhưng Long Ba lại không giống như vậy, hắn chính là người trong quan trường, cũng hiểu được đạo làm quan phải linh lợi.
" Long tổ trưởng, có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi, ở chỗ này cũng không có người ngoài." Lưu Vũ Phi kết luận Long Ba có việc muốn nhờ, lại nói hắn cũng không thích dây dưa.
Lúc này Long Ba mới đưa mục đích đến thăm của mình nói ra, cũng là do mấy đại viên chính phủ cho hắn áp lực. Muốn hắn phải mời Lưu Vũ Phi vì quốc gia ra sức. Nếu Lưu Vũ Phi không đồng ý, bọn họ còn hy vọng Long Ba có thể làm cho hắn đáp ứng đi gặp bọn họ. Họ còn muốn hắn giới thiệu một chút tình huống của tu chân giới.
Lúc nói những lời này, Long Ba vẫn luôn thật cẩn thận. Hắn sợ hãi nói gì không ổn, sẽ chọc giận Lưu Vũ Phi. Hắn chính là một người còn nguy hiểm hơn cả một quả đạn siêu cực và kinh khủng tồn tại, không ai nói được chính xác lúc nào hắn sẽ bộc phát.
Lưu Vũ Phi nghe xong chỉ là khẽ cười, nụ cười của hắn cũng làm cho Long Ba âm thầm thở dài một hơi, ít nhất cũng cho thấy Lưu Vũ Phi không có ý trách hắn.
Lưu Vũ Phi nghĩ thầm, đám đại viên quốc gia này thật sự là chưa từ bỏ ý định, tự cho là đúng, cho rằng mình có quyền bày bố người khác, bỏ đi, mình cũng không cần để ý đến đám người không hiểu biết này. Nghĩ tới đây, hắn lắc đầu nói: " Long tổ trưởng, ý tứ của ta ngươi rất rõ ràng, ta cũng sẽ không nhắc lại, về phần chuyện của tu chân giới, ta chỉ có thể nói, đây không phải là chuyện mà chính phủ các ngươi có khả năng tham gia, các ngươi tốt hơn đừng có chủ ý với bọn họ, nếu không hậu quả các ngươi không phụ trách nổi đâu."
Với câu trả lời của hắn Long Ba đã sớm đoán trước. Lần này hắn đến cũng chỉ là phụng mệnh làm việc, còn kết quả cuối cùng hắn cũng chỉ cần báo cáo lại là xong. Hắn thật sự không dám kích động thần kinh của Lưu Vũ Phi, vì hắn thật sự không dám, Long Ba đối với hắn nếu thông hiểu hơn một chút, thì cũng không cần phải sợ hãi như thế.
Lưu Vũ Phi đối với người mình quen biết, thường rất khoan dung, chỉ cần đối phương không chính thức chọc hắn, thì ở tình huống bình thường hắn cũng không để ý. Long Ba sợ hắn như vậy, cũng bởi vì nhìn thấy tình cảnh ở Đông Kinh, điều này cũng làm cho Long Ba nghĩ rằng hắn là một người vui buồn bất thường.
Mấy người bọn họ cũng chỉ ngồi chơi một lúc, cũng cáo từ rời đi.
Mấy người Sở Phi đợi khi mấy người Long Ba đi rồi mới từ dưới lầu đi lên. Triệu Nhược Băng, Tô Thiến sau khi nhìn thấy được gương mặt thật của các nàng, thì không tự chủ được mà sững sờ. Nếu chỉ là một cô gái có xinh đẹp thì cũng thôi đi, nhưng cùng một lúc lại nhìn thấy tới bốn vị cô nương xinh đẹp như thiên tiên, tuy nói bốn người Sở Phỉ đã hơn ngàn tuổi, nhưng tâm tính của các nàng rất đơn thuần. Bị Tô Thiến hai người nhìn chăm chăm, cảm giác có chút ngại ngùng.
" Được rồi hai nàng làm gì cứ nhìn chằm chằm người ta như vậy, sau này ở nhà hai em phải nghe lời của mấy người Sở Phỉ, nếu ở phương diện tu luyện có gì không hiểu, khi ta không có ở đây, có thể hỏi Sở Phỉ các nàng." Lưu Vũ Phi nhìn thấy mấy người Sở Phỉ đang ngại ngùng, liền thuận tiện giúp các nàng giải vây.
Bây giờ Triệu Nhược Băng và Tô Thiến không có khả năng nhìn ra tu vi sâu cạn của bốn người Sở Phỉ, các nàng cũng chỉ nghĩ họ tới là muốn cùng Lưu Vũ Phi tu luyện mà thôi.
Cuộc trò chuyện của phụ nữ, thì nam nhân không có cách nào hiểu được. Các nàng và bốn người Sở Phỉ vừa mới quen không lâu, thì đã huyên thuyên không ngừng, bắt đầu cười cười nói nói. Biết được bốn người Sở Phỉ lần đầu tiên đến Bắc Kinh, các nàng đã bắt đầu thảo luận, chuyện đi dạo mua sắm.