Lưu Vũ Phi biết các nàng hiều lầm, không để ý đến ngữ khí bất mãn, hắn thản nhiên cười, giải thích: "Sư tỷ, ta bảo các tỷ rời đi trước không phải như các tỷ nghĩ, mà là ta sẽ sử dụng pháp thuật công kích khổng lồ, có thể nói pháp thuật này là vô địch, khuyết điểm duy nhất chính là một khi thi triển ra sẽ không phân biệt địch ta, bao gồm tất cả sinh vật trong phạm vi công kích, cho nên ta mới nói các tỷ rời đi trước".
Nghe xong Lưu Vũ Phi giải thích, sự không hài lòng của mấy người sáu người biến mất, trong lòng không còn một chút tức giận.
Tốc độ phi hành của bảy người Lưu Vũ Phi so với hai người Y Tác nhanh hơn rất nhiều, trong lúc nói chuyện với nhau đã bỏ xa hai người.
Đột phá vô số không gian, bảy người Lưu Vũ Phi rốt cuộc tới được Thần Ma Chiến Trường.
Bốn lĩnh vực nghĩ không ra mấy người Lưu Vũ Phi đến nhanh như vậy, người của bọn họ còn chưa có hoàn toàn đến, trong truyền tống trận vẫn cuồn cuộn không ngừng tuôn ra đủ loại Thiên Sứ, nhưng bảy người Lưu Vũ Phi đã tới.
Thần Ma chiến trường là địa điểm giao chiến giữa Tây Phương Thiên Đình và Ma Giới, đây là không gian khổng lồ từng trải qua vô số lần đại chiến giữa Thần và Ma.
Trên mặt đất khắp nơi đều là hố to do ma pháp đánh xuống, ngay cả một sườn núi hơi cao một chút đều không có.
Người đứng ở Thần Ma Chiến Trường, có một cảm giác lành lạnh tang thương, mùi vị chiến tranh nồng đậm, bảy người Lưu Vũ Phi lần đầu tiên kiến thức qua chiến trường loại này, bọn họ kinh ngạc hào khí trên chiến trường.
Nhìn khắp Thần Ma Chiến Trường, bảy người Lưu Vũ Phi có thể tưởng tượng, từng phát sinh chiến tranh ác liệt như thế nào.
Lưu Vũ Phi đối diện với đại quân Thiên Sứ cuồn cuộn, không ngừng từ ma pháp trận tuôn ra, sau đó bày ra một trận hình chiến đấu.
Đồng thời trên không Thần Ma Chiến Trường, không gian bắt đầu vặn vẹo từ vết nứt không ngừng tuôn ra võ sĩ của Thánh Điện Sơn, võ sĩ Tượng Giao Viên.
Sau mười phút truyền tống, ma pháp trận mới đình chỉ vận chuyển, hiện ra trước mắt bảy người Lưu Vũ Phi mười hai trận hình, chia ra Thánh Điện Sơn, và Tượng Giao Viên, mấy chục nhân mã chình tề tụ lại một chỗ, làm cho bảy người Lưu Vũ Phi nhìn không thấy đầu cuối.
Mấy chục vạn Thiên Sứ cánh trắng noãn nà, phát ra sát ý, giờ khắc này Lưu Vũ Phi cảm giác như mình ở chiến trường thời Trung Cổ, đối mặt với đại quân mấy chục vạn người.
Sát khí đầy trời, làm khơi dậy sát ý nguyên thủy từ trong đáy lòng hắn, một tiếng rồng ngâm từ trong miệng hắn phát ra, như sóng biển cuộn trào, thẳng thấu lên chín tầng mây.
Một mình Lưu Vũ Phi phát ra sát khí, không chút thua kém sát khí do đối phương phát ra.
Mấy người Sở Tâm Lam đối đầu với sát khí do mấy chục vạn Thiên Sứ phát ra có chút kinh hoảng, mấy chục vạn người phát ra khí thế làm các nàng lần đầu có cảm giác vô lực.
Lúc trước các nàng nghe Lưu Vũ Phi nói có thể có mấy chục vạn, có thể trên trăm vạn, lúc đó mấy chục vạn đối với các nàng chỉ là một vài chữ mà thôi, hơn nữa Lưu Vũ Phi từng nói qua mình hắn tiêu diệt mấy trăm vạn Thiên Sứ, bởi vậy các nàng cũng không để các Thiên Sứ vào trong mắt.
Cảm giác bản thân đứng trước mấy chục vạn người, nhỏ bé cỡ nào, bây giờ các nàng hiều được, mấy chục vạn người tạo thành một thể là không tầm thường, họ phát ra khí thế không thể coi thường, lần nhận thức này làm sáu người Sở Tâm Lam thu hồi ý khinh thị với Thiên Sứ.
Một mình Lưu Vũ Phi phát ra sát khí, lại có thể chống đỡ mấy chục vạn người, làm cách nhìn nhận của các nàng đối với Lưu Vũ Phi lần nữa thay đổi.
Không có thời gian nói nhảm, bảy người Lưu Vũ Phi bình tỉnh lấy ra pháp bảo công kích.
" Hống!!!"
Thiên Sứ, võ sĩ Thánh Điện, võ sĩ Tượng Giao Viên cùng nhau hống lên, hai bên sinh tử đối đầu, lời khách sáo dối trá ai cũng không thèm nói ra.
Thiên Sứ mười hai cánh dưới sự chủ trì của Quang Thiên Sứ, với Thiên Sứ khác bắt đầu cầu nguyện, các Thiên Sứ cần lượng lớn thời gian chuẩn bị phát động Thần Chi Diệt Sát, mà võ sĩ Tượng Giao, võ sĩ Thánh điện thì không cần.
Võ sĩ hai lĩnh vực đồng thời phát động thế công, gần ba vạn Thánh Điện võ sĩ vung loan đao trong tay lên, vô số đao ảnh ngưng kết thành hình, chém về phía sáu người Sở Tâm Lam.
Trong phút chốc, Thiên Địa tràn ngập ánh đao màu bạc, làm cho người ta sợ hãi, ánh sáng lạnh lẽo tầng tầng lớp lớp, lập lòe bay múa, không khí bị đè ép cắt chém, trong tiếng gào thét sắc bén, đao khí như cuồng phong bạo vũ chụp xuống.
Giống như đã thương lượng trước, Thánh Điện võ sĩ hướng sáu người Sở Tâm Lam tấn công, Tượng Giao võ sĩ phân ra bốn góc liên thủ lại, hướng Lưu Vũ Phi ra sát chiêu, nhất thời không trung hàn quang đại thịnh, vô số luồng sáng lạnh xuyên qua không khí, như đao khí sắc bén tung hoành, kéo theo tiếng " Hưu hưu" xé gió, như ngân xà(rắn trắng) lúc hiện lúc mất.
Sáu người Sở Tâm Lam chống lại thế công của thánh điện võ sĩ, bọn họ chia làm ba tổ, hai người một tổ cùng đánh ra Tu La Chưởng, một đám khí vụ màu hồng từ không trung đột nhiên chụp xuống, chưởng ảnh màu đỏ như sương mù lất phất.
Đồng thời lại có vô số kiếm ảnh giao nhau chém lại, kiếm khí sắc bén tạo thành một vòng tròn trong suốt.
Trong chốc lát, một dãy, chưởng ảnh màu đỏ ngưng kết thành hình, kiếm khí màu vàng phát ra ánh sáng vạn trượng trong màn đêm dày đặc cùng nhau chiếu sáng.
Chưởng ảnh màu đỏ, kiếm khí màu vàng cùng lao tới, trong nháy mắt va chạm vào đao khí màu bạc, kiếm khí vô tình chém ra bốn phía không gian.
Trên Thần Ma chiến trường sấm sét " Ầm ầm" chấn thủng màng nhĩ mọi người, kình khí giao nhau như sấm mùa xuân đánh xuống đất.
Bỗng dưng, vang lên tiếng kêu bi thảm, song phương đối chạm, người như đạn pháo bắn ra xung quanh, Thánh Điện võ sĩ trên không trung, biến thành vô số huyết nhục rơi xuống như mưa, theo tiếng nổ từng mẫu thân thể rơi xuống mặt đất tối tăm.
Chênh lệch giữa Thánh Điện Võ Sĩ và Thiên Tiên trong một lần lộ rõ, dù bọn họ có ba vạn người đồng thời liên thủ, đối mặt với sáu Thiên Tiên, toàn lực đánh một kích nhưng kém hơn rất nhiều.
Cấp bậc khách nhau nên Thánh Điện Võ Sĩ thương vong lớn cũng là hợp tình hợp lý, mà mấy người Sở Tâm Lam cũng không phải dễ dàng, các nàng bị kình khí trong lúc va chạm đánh mạnh, đầy lui mấy chục thước, mái tóc rối loạn, ngực phập phồng kịch liệt.
Bên kia, mình Lưu Vũ Phi chống lại gần hai mươi vạn Tượng Giao chiến sĩ, kình khí như cuồng phong, Lưu Vũ Phi cảm thấy bốn phía không gian co lại, không khí bị đè ép trong nháy mắt biến mất.
Lúc Tượng Giao võ sĩ phát động thế công, Lưu Vũ Phi cũng múa Thất Thải Thần Kiếm, Thất Thải Thần Kiếm vũ động làm không khí xung quang nổi lên từng gợn sóng.
Kiếm khí rực rỡ từ Thất Thải Thần Kiếm bắn ra, không gian bốn phía bị đè ép, phát ra tiếng " Hưu hưu" không cam lòng.
Kiếm khí như thác đổ đột phá trói buộc không gian, lao tới Tượng Giao võ sĩ.
Kiếm khí xuyên khắp Thiên Địa, kình khí lan tràn trong không khí, lập lèo như điện, gào thét điên cuồng.
Tượng Giao võ sĩ cảm giác kình khí do mình phát ra, sẵn sàng bị một cỗ kiếm khí cường đại đánh bật trở lại, bọn họ không cam lòng thất bại như vậy, tiếng rống giận dữ kinh thiên truyền khắp Thần Ma Chiến Trường, kình khí như mưa lần nữa chém ra, hai cổ kình khí cuối cùng tìm được đối thủ của mình.
Bỗng nhiên, một tiếng nổ ầm ầm rung trời, tựa như đầu đạn hạt nhân đột nhiên nổ tung trong đêm tối, bốc lên một làn khói màu sáng bạc, mọi người trong đám hỗn tạp gần như tử vong hết, kêu lên bi thảm.
Tượng Giao võ sĩ không còn nghi ngờ đã thất bại, bọn họ trả giá rất lớn.
Cuối cùng bọn họ hiểu được Thần Nhân không phải dựa vào nhiều người là có thể thủ thắng, bây giờ mới hiểu được tất cả những lưu truyền liên quan đến Lưu Vũ Phi trong Thiên Sứ của Thiên Đình không phải là hư ngôn.
Thế công của Lưu Vũ Phi tuyệt không chỉ có chút ấy, thân hình chợt lóe Lưu Vũ Phi đã xuất hiện trên đỉnh đầu Tượng Giao võ sĩ, một cổ sát ý sắc bén chụp xuống, Tượng Giao võ sĩ cảm thấy lạnh hết cả người.
Hai tay Lưu Vũ Phi chuyển động, từng vòng, từng đóa hỏa diễm như hoa sen xuất hiện trên không trung, chậm rãi rơi xuống như tuyết bay.
Thủ ấn đột nhiên thay đổi, Lưu Vũ Phi hét lớn một tiếng: "Tự Nhận Liên Hoa".
Từng cánh hoa sen đỏ tươi kiều diễm, trong nháy mắt biến thành lưỡi đao sắc bén, không khí bốn phía bị Liên Hoa Nhận cắt phát ra tiếng ô ô quái lạ.
Sáu ngưởi Sở Uyển Tĩnh bên kia, thân thể như tia chớp lúc tiến lúc lùi, bốn người Sở Tâm Lam khẽ quát một tiếng đồng thời chém xuống, kiếm khí bay múa ngang dọc, Sở Tâm Di và Sở Tâm Thu kháp thủ ấn triệu hoán thiên lôi.
Thánh Điện võ sĩ hoàn toàn không sợ chết, bọn họ một phân thành hai, trong đó một bộ phận nhìn kiếm khí trên đầu chụp xuống coi như không có gì, cho dù đồng bạn chết phát ra tiếng kêu bi thảm bọn họ cũng coi như không nghe thấy, phân ra sáu nghìn người từ bỏ che chở đồng bạn, thân hình như điện bay tới đỉnh đầu sáu người Sở Tâm Lam.
"Loan Đao Tề Dương".
Trong tiếng hét, loan đao rời tay bắn đi, loan đao giống như trăng tròn, đột nhiên hướng sáu người nện xuống.
Đúng lúc này hai bên chuyển từ thủ sang công chỉ trong một giây, cảm nhận trên đỉnh đầu sát ý rất lớn ép xuống, sáu người Sở Tâm Lam đồng thời rùng mình, hai người Sở Tâm Di vừa mới hoàn thành thủ ấn triệu hoán thiên lôi.
Bỏ qua tiêu diệt Thánh Điện võ sĩ phía dưới, sáu người Sở Tâm Lam cùng hét lớn: "Cửu Thiên Lôi Kiếp"
" Ma Hồn Kiếm Quyết"
Thiên Lôi ầm ầm đánh xuống, giống như tiếng chúng Thần gầm gừ phẫn nộ, cột Thiên Lôi màu trắng, uy lực biểu hiện rất lạ thường.
Cùng lúc đó bốn người Sở Tâm Lam từ dưới bay lên phát ra ra vô số đạo kiếm khí màu bạc, "Xuy xuy" hướng Thánh Điện võ sĩ trên đỉnh đầu, kiếm phí bay ngang đụng với cái vòng tròn chói mắt.
Bỗng nhiên, giữa không trung nổ tung, tạo thành quang cầu chói mắt, mà Thánh Điện võ sĩ đối mặt không chỉ có mình công kích phía dưới, mà Thiên Lôi đánh xuống mới là sát chiêu trọng yếu, Thiên Lôi phóng ra giống như mãnh hổ chui vào bầy dê, mỗi một đạo thiên lôi uy lực mạnh mẽ, lấy đi vô số tính mạng Thánh Điện võ sĩ.
Thánh Điện võ sĩ phía dưới sáu người Sở Tâm Lam, trả giá lớn mới đỡ được sóng kiếm lúc trước.
Bời vì rất nhiều đồng bạn bị chết, làm cho đám Thánh Điện võ sĩ hoàn toàn mất đi lý trí, mấy ngàn người cùng dùng phương thức đồng quy.
Người đao hợp nhất, như tia chớp đánh tới sáu người Sở Tâm Lam, mỗi một Thánh Điện võ sĩ như cơn xoáy, xoay tròn lao tới trước, lại giống như một quả cầu ánh sáng chói mắt, tỏa ra sát khí mãnh liệt, mạnh mẽ xuất hiện kịch chiến sáu người Sở Tâm Lam.
Về tu vi sáu người Sở Tâm Lam là cường giả đương thời, ứng phó mặt với Thánh Điện võ sĩ điên cuồng nhưng không có vội.
Sáu người chia làm hai tổ, chia nhau đối phó với đối thủ trên bầu trời cùng phía dưới.
Sáu người dùng pháp bảo hợp thành một trận pháp nhỏ, đồng thời Sở Uyển Tĩnh ở phía sau chuyên môn tiêu diệt Thánh Điện võ sĩ đến gần, giờ khắc này các nàng không có tâm tư quan tâm Lưu Vũ Phi.
Thiên Lôi biến mất, Thánh Điện võ sĩ tập hợp lại rút đao ra chém, đao ảnh chói lọi từ đỉnh đầu đánh xuống.
Ba người Sở Tâm Thu cấp tốc xoay ngược thủ ấn lại, ấn quyết điều khiển phi kiếm, huyễn xuất ra vô số kiếm ảnh, từng đạo kiếm khí như thác đổ từ trên phi kiếm bắn ra, kiếm khí màu hồng giao nhau trong Thiên Địa.
Bỗng nhiên, kiếm khí và đao mang trên đầu va chạm nhau, vì vậy, một trận tiếng nổ như pháo đồng loạt nổ, trong hư không tạo thành vô số ánh sáng chói mắt, khói lửa, lực đánh rất lớn như muốn xé rách tất cả sinh linh trong phạm vi công kích, thân thể sáu người Sở Tâm Lam cùng rơi xuống, trên đỉnh đầu các nàng không còn một Thánh Điện võ sĩ, vô số người bị kình khí đánh mạnh vào, ta xương nát thịt.
Cùng lúc đó, Thánh Điện võ sĩ phía dưới, toàn thân như quang cầu bao phủ đã xông đến trước mặt, ba người Sở Tâm Lam không có vội, các nàng khu động pháp bảo bên ngoài, vô số chùm ánh sáng bắn ra, như tia laser đánh vào Thánh Điện võ sĩ phía dưới, phanh! Phanh! Phanh!
Không ngừng nổ lên, máu tươi lẫn lộn thịt nát từ không trung rơi xuống như mưa.
Nhưng Thánh Điện võ sĩ số lượng rất lớn, sáu người Sở Tâm Lam chỉ có thể chém trên giết dưới, các nàng chia làm hai tổ căn bản không có cách nào dùng pháp thuật uy lực lớn nhất, tiêu diệt nhiều Thánh Điện võ sĩ nhất.
Trên dưới, hai bên Thánh Điện võ sĩ đồng thời chém ra nghìn vạn đạo kình khí, giờ khắc này trên Thần Ma Chiến Trường kình khí tung hoành, kiếm khí sắc bén bay múa đầy trời, tựa như sóng gió trong biển lớn, từng đạo sóng đánh vào sáu người Sở Tâm Lam.
Trận pháp công kích dày đặc như mưa, rốt cuộc có chút không chịu được, vô số đạo kình khí xuyên qua trận pháp phòng hộ, trực tiếp chém về phía sáu người.
Mỗi đạo kình khí đều đã tiêu trừ hộ thân chân khí trên người các nàng, luôn có người đao hợp nhất của Thánh Điện võ sĩ xuyên qua trận pháp, tất cả hướng các nàng mà đến.
Mình Sở Uyển Tĩnh chỉ có thể hết sức đối phó Thánh Điện võ sĩ đến gần thân, mỗi một lần múa kiếm một đạo kiếm khí rất nhanh bắn ra, mỗi lần múa kiếm đều có một Thánh Điện võ sĩ chết trên tay nàng.
Thế công dày đặc như vậy, sáu người Sở Tâm Lam không khỏi có chút lực bất tòng tâm, bị vây công như vậy làm cho các nàng không cách nào phát suy sở trường của mình, chỉ có thể bị động tiến hành phản thủ phản kích (vừa phòng thủ vừa phản kích).
Ngay cả như vậy, một sợi tóc của các nàng cũng không phải không tổn hao gì, vài đạo kiếm khí đột nhiên chém tới, lưu lại trên người các nàng vết thương nhỏ.
Nhưng các nàng tu vi cường đại, chút vết thương nhỏ ấy không tính toán.
Mặc dù đã làm đối phương thương vong lượng lớn, Sở Tâm Lam cũng biết cứ như vậy có thể không có đường thoát, sáu người chỉ có thể phân tán ra, dựa vào tu vi của mình cao hơn đối phương, phân tán công kích đối phương, mới có thể đem đám Thánh Điện võ sĩ đánh phá.
Nghĩ là làm, Sở Tâm Lam truyền âm cho các sư muội, đồng thời hét lớn: "phân sáu phương hướng, dùng kiếm đột phá".
Sáu người tâm ý tương liên đồng thời phát lực, toàn lực phát ra kiếm quyết, sáu đạo kiếm khí trùng thiên hướng bốn phía không gian chém ra, kiếm khí sắc bén, xẹt qua không gian, đánh lên đao ảnh bốn phía đang chém tới.
Một trận trùng kích mạn mẽ đánh mạnh vào, thế công bốn phía không khỏi ngừng lại, kình khí đao mang giữa không trung quấn vào nhau, nổ tung, bao quanh bởi ánh sáng rực rỡ đẹp mắt.
Sáu người Sở Tâm Lam nắm chắc cơ hội trong nháy mắt.
Trong tiếng quát "xông lên". Sáu người giống như giao long vọt lên trời, như tia chớp phân sáu phương hướng thoát ra, đồng thời xoay người hướng Thánh Điện võ sĩ chém ra mười hai đạo kiếm khí như thác đổ, mười hai đạo kiếm khí mang theo tiếng tử thần triệu hoán, quét ngang Thánh Điện võ sĩ, tiếng kêu thê thảm vang lên, hơn trăm người bị kiếm khí chém thành hai đoạn từ không trung rơi xuống.
Bên kia, Tượng Giao võ sĩ cũng không cam lòng bị Lưu Vũ Phi chém giết, bọn họ điều khiển một cây búa xẹt qua không trung, gào thét giống như muốn khuynh đảo bầu trời, quần tinh đều phải rơi, minh nguyệt phải vỡ, chụp xuống Lưu Vũ phi.
Cùng lúc đó Lưu Vũ Phi phát ra phiến đao lửa màu hồng, phất phơ rơi xuống từ trên trời, trong ánh sáng màu hồng đầy trời, vang lên tiếng quỷ khóc thê lương.
Cây búa thật hình chạm phải năng lượng phiến đao, như vạn pháo cùng nổ, phát ra vô số tiếng nổ kinh thiên.
Trong tiếng kim loại, chỉ một phút đồng hồ cây búa rốt cuộc bị phiến đao hóa lỏng, hoán thành chất lỏng đỏ đậm, từ không trung nhỏ xuống.
Cho đến lúc này từng lưỡi đao sắc bén, giống như u linh từ Địa Ngục mở hai mắt đỏ ngàu của mình, lăng không chém Tượng Giao Võ Sĩ.
Tiếng kêu thảm tuyệt nhân trong Tượng Giao võ sĩ truyền khắp Thần Ma Chiến Trường, mỗi một lưỡi đao sắc bén xẹt qua thân hình Tượng Giao võ sĩ, đều lưu lại trên người bọn họ vết thương sâu đến tận xương.
Thân thể Tượng Giao võ sĩ cường hãn như vậy, nhưng dưới phiến đao này so với da thịt bình thường còn muốn mềm hơn, sau mấy phút đồng hồ trên mặt đất có sáu trăm thi thể Tượng Giao võ sĩ, mỗi thi thể chằng chịt vết thương, lại có vô số Tượng Giao võ sĩ chịu khổ phân thây dưới phiến đao đầy trời.
Tiếng rống phẫn nộ từ Tượng Giao võ sĩ truyên ra, vừa tổn thất hơn sáu trăm đồng bạn, hơn nữa lúc trước bọn họ mất hơn ba trăm đồng bạn, Lưu Vũ Phi dễ dàng lấy đi tính mạng đồng bạn của họ như vậy, làm Tượng giao võ sĩ nổi điên.
Tất cả Tượng Giao võ sĩ, ánh mắt đỏ như máu nhìn Lưu Vũ Phi, trong mắt là vô cùng cừu hận.
Khi thế công hơi dừng một chút, Quang Thiên Sứ rốt cuộc hoàn thành "Thần Chi Diệt Sát".
Nghe xong Lưu Vũ Phi giải thích, sự không hài lòng của mấy người sáu người biến mất, trong lòng không còn một chút tức giận.
Tốc độ phi hành của bảy người Lưu Vũ Phi so với hai người Y Tác nhanh hơn rất nhiều, trong lúc nói chuyện với nhau đã bỏ xa hai người.
Đột phá vô số không gian, bảy người Lưu Vũ Phi rốt cuộc tới được Thần Ma Chiến Trường.
Bốn lĩnh vực nghĩ không ra mấy người Lưu Vũ Phi đến nhanh như vậy, người của bọn họ còn chưa có hoàn toàn đến, trong truyền tống trận vẫn cuồn cuộn không ngừng tuôn ra đủ loại Thiên Sứ, nhưng bảy người Lưu Vũ Phi đã tới.
Thần Ma chiến trường là địa điểm giao chiến giữa Tây Phương Thiên Đình và Ma Giới, đây là không gian khổng lồ từng trải qua vô số lần đại chiến giữa Thần và Ma.
Trên mặt đất khắp nơi đều là hố to do ma pháp đánh xuống, ngay cả một sườn núi hơi cao một chút đều không có.
Người đứng ở Thần Ma Chiến Trường, có một cảm giác lành lạnh tang thương, mùi vị chiến tranh nồng đậm, bảy người Lưu Vũ Phi lần đầu tiên kiến thức qua chiến trường loại này, bọn họ kinh ngạc hào khí trên chiến trường.
Nhìn khắp Thần Ma Chiến Trường, bảy người Lưu Vũ Phi có thể tưởng tượng, từng phát sinh chiến tranh ác liệt như thế nào.
Lưu Vũ Phi đối diện với đại quân Thiên Sứ cuồn cuộn, không ngừng từ ma pháp trận tuôn ra, sau đó bày ra một trận hình chiến đấu.
Đồng thời trên không Thần Ma Chiến Trường, không gian bắt đầu vặn vẹo từ vết nứt không ngừng tuôn ra võ sĩ của Thánh Điện Sơn, võ sĩ Tượng Giao Viên.
Sau mười phút truyền tống, ma pháp trận mới đình chỉ vận chuyển, hiện ra trước mắt bảy người Lưu Vũ Phi mười hai trận hình, chia ra Thánh Điện Sơn, và Tượng Giao Viên, mấy chục nhân mã chình tề tụ lại một chỗ, làm cho bảy người Lưu Vũ Phi nhìn không thấy đầu cuối.
Mấy chục vạn Thiên Sứ cánh trắng noãn nà, phát ra sát ý, giờ khắc này Lưu Vũ Phi cảm giác như mình ở chiến trường thời Trung Cổ, đối mặt với đại quân mấy chục vạn người.
Sát khí đầy trời, làm khơi dậy sát ý nguyên thủy từ trong đáy lòng hắn, một tiếng rồng ngâm từ trong miệng hắn phát ra, như sóng biển cuộn trào, thẳng thấu lên chín tầng mây.
Một mình Lưu Vũ Phi phát ra sát khí, không chút thua kém sát khí do đối phương phát ra.
Mấy người Sở Tâm Lam đối đầu với sát khí do mấy chục vạn Thiên Sứ phát ra có chút kinh hoảng, mấy chục vạn người phát ra khí thế làm các nàng lần đầu có cảm giác vô lực.
Lúc trước các nàng nghe Lưu Vũ Phi nói có thể có mấy chục vạn, có thể trên trăm vạn, lúc đó mấy chục vạn đối với các nàng chỉ là một vài chữ mà thôi, hơn nữa Lưu Vũ Phi từng nói qua mình hắn tiêu diệt mấy trăm vạn Thiên Sứ, bởi vậy các nàng cũng không để các Thiên Sứ vào trong mắt.
Cảm giác bản thân đứng trước mấy chục vạn người, nhỏ bé cỡ nào, bây giờ các nàng hiều được, mấy chục vạn người tạo thành một thể là không tầm thường, họ phát ra khí thế không thể coi thường, lần nhận thức này làm sáu người Sở Tâm Lam thu hồi ý khinh thị với Thiên Sứ.
Một mình Lưu Vũ Phi phát ra sát khí, lại có thể chống đỡ mấy chục vạn người, làm cách nhìn nhận của các nàng đối với Lưu Vũ Phi lần nữa thay đổi.
Không có thời gian nói nhảm, bảy người Lưu Vũ Phi bình tỉnh lấy ra pháp bảo công kích.
" Hống!!!"
Thiên Sứ, võ sĩ Thánh Điện, võ sĩ Tượng Giao Viên cùng nhau hống lên, hai bên sinh tử đối đầu, lời khách sáo dối trá ai cũng không thèm nói ra.
Thiên Sứ mười hai cánh dưới sự chủ trì của Quang Thiên Sứ, với Thiên Sứ khác bắt đầu cầu nguyện, các Thiên Sứ cần lượng lớn thời gian chuẩn bị phát động Thần Chi Diệt Sát, mà võ sĩ Tượng Giao, võ sĩ Thánh điện thì không cần.
Võ sĩ hai lĩnh vực đồng thời phát động thế công, gần ba vạn Thánh Điện võ sĩ vung loan đao trong tay lên, vô số đao ảnh ngưng kết thành hình, chém về phía sáu người Sở Tâm Lam.
Trong phút chốc, Thiên Địa tràn ngập ánh đao màu bạc, làm cho người ta sợ hãi, ánh sáng lạnh lẽo tầng tầng lớp lớp, lập lòe bay múa, không khí bị đè ép cắt chém, trong tiếng gào thét sắc bén, đao khí như cuồng phong bạo vũ chụp xuống.
Giống như đã thương lượng trước, Thánh Điện võ sĩ hướng sáu người Sở Tâm Lam tấn công, Tượng Giao võ sĩ phân ra bốn góc liên thủ lại, hướng Lưu Vũ Phi ra sát chiêu, nhất thời không trung hàn quang đại thịnh, vô số luồng sáng lạnh xuyên qua không khí, như đao khí sắc bén tung hoành, kéo theo tiếng " Hưu hưu" xé gió, như ngân xà(rắn trắng) lúc hiện lúc mất.
Sáu người Sở Tâm Lam chống lại thế công của thánh điện võ sĩ, bọn họ chia làm ba tổ, hai người một tổ cùng đánh ra Tu La Chưởng, một đám khí vụ màu hồng từ không trung đột nhiên chụp xuống, chưởng ảnh màu đỏ như sương mù lất phất.
Đồng thời lại có vô số kiếm ảnh giao nhau chém lại, kiếm khí sắc bén tạo thành một vòng tròn trong suốt.
Trong chốc lát, một dãy, chưởng ảnh màu đỏ ngưng kết thành hình, kiếm khí màu vàng phát ra ánh sáng vạn trượng trong màn đêm dày đặc cùng nhau chiếu sáng.
Chưởng ảnh màu đỏ, kiếm khí màu vàng cùng lao tới, trong nháy mắt va chạm vào đao khí màu bạc, kiếm khí vô tình chém ra bốn phía không gian.
Trên Thần Ma chiến trường sấm sét " Ầm ầm" chấn thủng màng nhĩ mọi người, kình khí giao nhau như sấm mùa xuân đánh xuống đất.
Bỗng dưng, vang lên tiếng kêu bi thảm, song phương đối chạm, người như đạn pháo bắn ra xung quanh, Thánh Điện võ sĩ trên không trung, biến thành vô số huyết nhục rơi xuống như mưa, theo tiếng nổ từng mẫu thân thể rơi xuống mặt đất tối tăm.
Chênh lệch giữa Thánh Điện Võ Sĩ và Thiên Tiên trong một lần lộ rõ, dù bọn họ có ba vạn người đồng thời liên thủ, đối mặt với sáu Thiên Tiên, toàn lực đánh một kích nhưng kém hơn rất nhiều.
Cấp bậc khách nhau nên Thánh Điện Võ Sĩ thương vong lớn cũng là hợp tình hợp lý, mà mấy người Sở Tâm Lam cũng không phải dễ dàng, các nàng bị kình khí trong lúc va chạm đánh mạnh, đầy lui mấy chục thước, mái tóc rối loạn, ngực phập phồng kịch liệt.
Bên kia, mình Lưu Vũ Phi chống lại gần hai mươi vạn Tượng Giao chiến sĩ, kình khí như cuồng phong, Lưu Vũ Phi cảm thấy bốn phía không gian co lại, không khí bị đè ép trong nháy mắt biến mất.
Lúc Tượng Giao võ sĩ phát động thế công, Lưu Vũ Phi cũng múa Thất Thải Thần Kiếm, Thất Thải Thần Kiếm vũ động làm không khí xung quang nổi lên từng gợn sóng.
Kiếm khí rực rỡ từ Thất Thải Thần Kiếm bắn ra, không gian bốn phía bị đè ép, phát ra tiếng " Hưu hưu" không cam lòng.
Kiếm khí như thác đổ đột phá trói buộc không gian, lao tới Tượng Giao võ sĩ.
Kiếm khí xuyên khắp Thiên Địa, kình khí lan tràn trong không khí, lập lèo như điện, gào thét điên cuồng.
Tượng Giao võ sĩ cảm giác kình khí do mình phát ra, sẵn sàng bị một cỗ kiếm khí cường đại đánh bật trở lại, bọn họ không cam lòng thất bại như vậy, tiếng rống giận dữ kinh thiên truyền khắp Thần Ma Chiến Trường, kình khí như mưa lần nữa chém ra, hai cổ kình khí cuối cùng tìm được đối thủ của mình.
Bỗng nhiên, một tiếng nổ ầm ầm rung trời, tựa như đầu đạn hạt nhân đột nhiên nổ tung trong đêm tối, bốc lên một làn khói màu sáng bạc, mọi người trong đám hỗn tạp gần như tử vong hết, kêu lên bi thảm.
Tượng Giao võ sĩ không còn nghi ngờ đã thất bại, bọn họ trả giá rất lớn.
Cuối cùng bọn họ hiểu được Thần Nhân không phải dựa vào nhiều người là có thể thủ thắng, bây giờ mới hiểu được tất cả những lưu truyền liên quan đến Lưu Vũ Phi trong Thiên Sứ của Thiên Đình không phải là hư ngôn.
Thế công của Lưu Vũ Phi tuyệt không chỉ có chút ấy, thân hình chợt lóe Lưu Vũ Phi đã xuất hiện trên đỉnh đầu Tượng Giao võ sĩ, một cổ sát ý sắc bén chụp xuống, Tượng Giao võ sĩ cảm thấy lạnh hết cả người.
Hai tay Lưu Vũ Phi chuyển động, từng vòng, từng đóa hỏa diễm như hoa sen xuất hiện trên không trung, chậm rãi rơi xuống như tuyết bay.
Thủ ấn đột nhiên thay đổi, Lưu Vũ Phi hét lớn một tiếng: "Tự Nhận Liên Hoa".
Từng cánh hoa sen đỏ tươi kiều diễm, trong nháy mắt biến thành lưỡi đao sắc bén, không khí bốn phía bị Liên Hoa Nhận cắt phát ra tiếng ô ô quái lạ.
Sáu ngưởi Sở Uyển Tĩnh bên kia, thân thể như tia chớp lúc tiến lúc lùi, bốn người Sở Tâm Lam khẽ quát một tiếng đồng thời chém xuống, kiếm khí bay múa ngang dọc, Sở Tâm Di và Sở Tâm Thu kháp thủ ấn triệu hoán thiên lôi.
Thánh Điện võ sĩ hoàn toàn không sợ chết, bọn họ một phân thành hai, trong đó một bộ phận nhìn kiếm khí trên đầu chụp xuống coi như không có gì, cho dù đồng bạn chết phát ra tiếng kêu bi thảm bọn họ cũng coi như không nghe thấy, phân ra sáu nghìn người từ bỏ che chở đồng bạn, thân hình như điện bay tới đỉnh đầu sáu người Sở Tâm Lam.
"Loan Đao Tề Dương".
Trong tiếng hét, loan đao rời tay bắn đi, loan đao giống như trăng tròn, đột nhiên hướng sáu người nện xuống.
Đúng lúc này hai bên chuyển từ thủ sang công chỉ trong một giây, cảm nhận trên đỉnh đầu sát ý rất lớn ép xuống, sáu người Sở Tâm Lam đồng thời rùng mình, hai người Sở Tâm Di vừa mới hoàn thành thủ ấn triệu hoán thiên lôi.
Bỏ qua tiêu diệt Thánh Điện võ sĩ phía dưới, sáu người Sở Tâm Lam cùng hét lớn: "Cửu Thiên Lôi Kiếp"
" Ma Hồn Kiếm Quyết"
Thiên Lôi ầm ầm đánh xuống, giống như tiếng chúng Thần gầm gừ phẫn nộ, cột Thiên Lôi màu trắng, uy lực biểu hiện rất lạ thường.
Cùng lúc đó bốn người Sở Tâm Lam từ dưới bay lên phát ra ra vô số đạo kiếm khí màu bạc, "Xuy xuy" hướng Thánh Điện võ sĩ trên đỉnh đầu, kiếm phí bay ngang đụng với cái vòng tròn chói mắt.
Bỗng nhiên, giữa không trung nổ tung, tạo thành quang cầu chói mắt, mà Thánh Điện võ sĩ đối mặt không chỉ có mình công kích phía dưới, mà Thiên Lôi đánh xuống mới là sát chiêu trọng yếu, Thiên Lôi phóng ra giống như mãnh hổ chui vào bầy dê, mỗi một đạo thiên lôi uy lực mạnh mẽ, lấy đi vô số tính mạng Thánh Điện võ sĩ.
Thánh Điện võ sĩ phía dưới sáu người Sở Tâm Lam, trả giá lớn mới đỡ được sóng kiếm lúc trước.
Bời vì rất nhiều đồng bạn bị chết, làm cho đám Thánh Điện võ sĩ hoàn toàn mất đi lý trí, mấy ngàn người cùng dùng phương thức đồng quy.
Người đao hợp nhất, như tia chớp đánh tới sáu người Sở Tâm Lam, mỗi một Thánh Điện võ sĩ như cơn xoáy, xoay tròn lao tới trước, lại giống như một quả cầu ánh sáng chói mắt, tỏa ra sát khí mãnh liệt, mạnh mẽ xuất hiện kịch chiến sáu người Sở Tâm Lam.
Về tu vi sáu người Sở Tâm Lam là cường giả đương thời, ứng phó mặt với Thánh Điện võ sĩ điên cuồng nhưng không có vội.
Sáu người chia làm hai tổ, chia nhau đối phó với đối thủ trên bầu trời cùng phía dưới.
Sáu người dùng pháp bảo hợp thành một trận pháp nhỏ, đồng thời Sở Uyển Tĩnh ở phía sau chuyên môn tiêu diệt Thánh Điện võ sĩ đến gần, giờ khắc này các nàng không có tâm tư quan tâm Lưu Vũ Phi.
Thiên Lôi biến mất, Thánh Điện võ sĩ tập hợp lại rút đao ra chém, đao ảnh chói lọi từ đỉnh đầu đánh xuống.
Ba người Sở Tâm Thu cấp tốc xoay ngược thủ ấn lại, ấn quyết điều khiển phi kiếm, huyễn xuất ra vô số kiếm ảnh, từng đạo kiếm khí như thác đổ từ trên phi kiếm bắn ra, kiếm khí màu hồng giao nhau trong Thiên Địa.
Bỗng nhiên, kiếm khí và đao mang trên đầu va chạm nhau, vì vậy, một trận tiếng nổ như pháo đồng loạt nổ, trong hư không tạo thành vô số ánh sáng chói mắt, khói lửa, lực đánh rất lớn như muốn xé rách tất cả sinh linh trong phạm vi công kích, thân thể sáu người Sở Tâm Lam cùng rơi xuống, trên đỉnh đầu các nàng không còn một Thánh Điện võ sĩ, vô số người bị kình khí đánh mạnh vào, ta xương nát thịt.
Cùng lúc đó, Thánh Điện võ sĩ phía dưới, toàn thân như quang cầu bao phủ đã xông đến trước mặt, ba người Sở Tâm Lam không có vội, các nàng khu động pháp bảo bên ngoài, vô số chùm ánh sáng bắn ra, như tia laser đánh vào Thánh Điện võ sĩ phía dưới, phanh! Phanh! Phanh!
Không ngừng nổ lên, máu tươi lẫn lộn thịt nát từ không trung rơi xuống như mưa.
Nhưng Thánh Điện võ sĩ số lượng rất lớn, sáu người Sở Tâm Lam chỉ có thể chém trên giết dưới, các nàng chia làm hai tổ căn bản không có cách nào dùng pháp thuật uy lực lớn nhất, tiêu diệt nhiều Thánh Điện võ sĩ nhất.
Trên dưới, hai bên Thánh Điện võ sĩ đồng thời chém ra nghìn vạn đạo kình khí, giờ khắc này trên Thần Ma Chiến Trường kình khí tung hoành, kiếm khí sắc bén bay múa đầy trời, tựa như sóng gió trong biển lớn, từng đạo sóng đánh vào sáu người Sở Tâm Lam.
Trận pháp công kích dày đặc như mưa, rốt cuộc có chút không chịu được, vô số đạo kình khí xuyên qua trận pháp phòng hộ, trực tiếp chém về phía sáu người.
Mỗi đạo kình khí đều đã tiêu trừ hộ thân chân khí trên người các nàng, luôn có người đao hợp nhất của Thánh Điện võ sĩ xuyên qua trận pháp, tất cả hướng các nàng mà đến.
Mình Sở Uyển Tĩnh chỉ có thể hết sức đối phó Thánh Điện võ sĩ đến gần thân, mỗi một lần múa kiếm một đạo kiếm khí rất nhanh bắn ra, mỗi lần múa kiếm đều có một Thánh Điện võ sĩ chết trên tay nàng.
Thế công dày đặc như vậy, sáu người Sở Tâm Lam không khỏi có chút lực bất tòng tâm, bị vây công như vậy làm cho các nàng không cách nào phát suy sở trường của mình, chỉ có thể bị động tiến hành phản thủ phản kích (vừa phòng thủ vừa phản kích).
Ngay cả như vậy, một sợi tóc của các nàng cũng không phải không tổn hao gì, vài đạo kiếm khí đột nhiên chém tới, lưu lại trên người các nàng vết thương nhỏ.
Nhưng các nàng tu vi cường đại, chút vết thương nhỏ ấy không tính toán.
Mặc dù đã làm đối phương thương vong lượng lớn, Sở Tâm Lam cũng biết cứ như vậy có thể không có đường thoát, sáu người chỉ có thể phân tán ra, dựa vào tu vi của mình cao hơn đối phương, phân tán công kích đối phương, mới có thể đem đám Thánh Điện võ sĩ đánh phá.
Nghĩ là làm, Sở Tâm Lam truyền âm cho các sư muội, đồng thời hét lớn: "phân sáu phương hướng, dùng kiếm đột phá".
Sáu người tâm ý tương liên đồng thời phát lực, toàn lực phát ra kiếm quyết, sáu đạo kiếm khí trùng thiên hướng bốn phía không gian chém ra, kiếm khí sắc bén, xẹt qua không gian, đánh lên đao ảnh bốn phía đang chém tới.
Một trận trùng kích mạn mẽ đánh mạnh vào, thế công bốn phía không khỏi ngừng lại, kình khí đao mang giữa không trung quấn vào nhau, nổ tung, bao quanh bởi ánh sáng rực rỡ đẹp mắt.
Sáu người Sở Tâm Lam nắm chắc cơ hội trong nháy mắt.
Trong tiếng quát "xông lên". Sáu người giống như giao long vọt lên trời, như tia chớp phân sáu phương hướng thoát ra, đồng thời xoay người hướng Thánh Điện võ sĩ chém ra mười hai đạo kiếm khí như thác đổ, mười hai đạo kiếm khí mang theo tiếng tử thần triệu hoán, quét ngang Thánh Điện võ sĩ, tiếng kêu thê thảm vang lên, hơn trăm người bị kiếm khí chém thành hai đoạn từ không trung rơi xuống.
Bên kia, Tượng Giao võ sĩ cũng không cam lòng bị Lưu Vũ Phi chém giết, bọn họ điều khiển một cây búa xẹt qua không trung, gào thét giống như muốn khuynh đảo bầu trời, quần tinh đều phải rơi, minh nguyệt phải vỡ, chụp xuống Lưu Vũ phi.
Cùng lúc đó Lưu Vũ Phi phát ra phiến đao lửa màu hồng, phất phơ rơi xuống từ trên trời, trong ánh sáng màu hồng đầy trời, vang lên tiếng quỷ khóc thê lương.
Cây búa thật hình chạm phải năng lượng phiến đao, như vạn pháo cùng nổ, phát ra vô số tiếng nổ kinh thiên.
Trong tiếng kim loại, chỉ một phút đồng hồ cây búa rốt cuộc bị phiến đao hóa lỏng, hoán thành chất lỏng đỏ đậm, từ không trung nhỏ xuống.
Cho đến lúc này từng lưỡi đao sắc bén, giống như u linh từ Địa Ngục mở hai mắt đỏ ngàu của mình, lăng không chém Tượng Giao Võ Sĩ.
Tiếng kêu thảm tuyệt nhân trong Tượng Giao võ sĩ truyền khắp Thần Ma Chiến Trường, mỗi một lưỡi đao sắc bén xẹt qua thân hình Tượng Giao võ sĩ, đều lưu lại trên người bọn họ vết thương sâu đến tận xương.
Thân thể Tượng Giao võ sĩ cường hãn như vậy, nhưng dưới phiến đao này so với da thịt bình thường còn muốn mềm hơn, sau mấy phút đồng hồ trên mặt đất có sáu trăm thi thể Tượng Giao võ sĩ, mỗi thi thể chằng chịt vết thương, lại có vô số Tượng Giao võ sĩ chịu khổ phân thây dưới phiến đao đầy trời.
Tiếng rống phẫn nộ từ Tượng Giao võ sĩ truyên ra, vừa tổn thất hơn sáu trăm đồng bạn, hơn nữa lúc trước bọn họ mất hơn ba trăm đồng bạn, Lưu Vũ Phi dễ dàng lấy đi tính mạng đồng bạn của họ như vậy, làm Tượng giao võ sĩ nổi điên.
Tất cả Tượng Giao võ sĩ, ánh mắt đỏ như máu nhìn Lưu Vũ Phi, trong mắt là vô cùng cừu hận.
Khi thế công hơi dừng một chút, Quang Thiên Sứ rốt cuộc hoàn thành "Thần Chi Diệt Sát".