Loanh quanh một vòng, ngoại trừ hai vách tường nhìn như một cái quan tài kín mít, Hạng Quân Vãn nhìn thấy hai hàng chữ điêu khắc trên tường, một hàng viết, “Thương Nguyệt long mạch”, mặt khác là một hàng thể tự nhìn rất quen mắt, là đồng hương xuyên qua viết, “Đồng hương, ta phát hiện bảo tàng này trong lúc vô ý, mượn hoa hiến Phật, hy vọng ngươi ở chỗ này trôi qua vui vẻ. Mặt khác, giúp ta nói cho tên khốn kiếp kia, cô nãi nãi ta trở về! Không bao giờ trở lại nữa!”
Đối với đồng hương xuyên qua này, Hạng Quân Vãn rất là tò mò. Đến đây lâu như vậy, nàng cũng không phát hiện thế giới này xuất hiện đồ vật của kiếp trước, cũng không có xuất hiện kỳ nhân chuyện lạ, chẳng lẽ cô gái kia chỉ là mới tới, chưa trụ bao lâu lại nhớ tới thế giới cũ?
Vuốt lên đường vân trên súng lục, trong lòng Hạng Quân Vãn có loại thản nhiên đau thương. Nàng, vĩnh viễn cũng không trở về được, hết thảy của nàng đều bị mất ở trong tay Đường Thuần. Ở đây một hồi lâu, tâm tình của Hạng Quân Vãn mới bình tĩnh lại.
Nghe nói Hoàng đế khai quốc của Thương Nguyệt quốc sau khi đánh hạ giang sơn lại cùng Hoàng hậu quy ẩn, không biết tung tích. Lại nhìn đến hai chiếc quan tài trước mắt, Hạng Quân Vãn bỗng nhiên cảm thấy đây chính là mộ địa của Hoàng đế khai quốc cùng Hoàng hậu, bọn họ để lại nhiều tài phú như vậy, đại khái là hy vọng một ngày kia sẽ giúp đỡ con cháu mình đi!
Nếu người bình thường, nhìn thấy những thứ tài bảo này nhất định sẽ hoa mắt, nhưng Hạng Quân Vãn lúc này muốn làm nhất chính là lấp đầy bụng của mình, những thứ bảo tàng ở trong mắt nàng còn không có sữ hấp dẫn bằng một chén cơm nóng hôi hổi đê trước mặt.
Giằng co thật lâu, Hạng Quân Vãn rốt cục tìm được động khẩu, nàng vội vàng đi ra ngoài, nhưng không biết toàn bộ kinh thành đã đã xảy ra biến hóa long trời lỡ đất.
“Kim Tinh xuất hiện, Nữ chúa hưng vượng” kinh động tứ quốc trên đại lục, đặc biệt là Kim Tinh xuất hiện ở trên không Thương Nguyệt quốc, khiến cho ba nước khác đưa ánh mắt chăm chú vào Thương Nguyệt quốc. Những kẻ nắm quyền trong tay không có ai nguyện ý để ngôi vị hoàng đế của mình bị người khác xâm chiếm, hơn nữa còn là một nữ nhân, nhưng cũng có người chờ mong một trận biến động, càng hy vọng thiên hạ đại loạn, được đục nước béo cò. Cho nên các loại thế lực ở tam quốc đều bắt đầu rục rịch, đánh chủ ý lên sinh thần Thái hậu Thương Nguyệt quốc mượn cơ hội xuất hiện ở kinh thành Cẩm thành Thương Nguyệt quốc.
Tối hôm nay, Kim Phượng xuất hiện trên không càng thêm xác minh lời tiên đoán này. Kim quang chói lọi như vậy, khí thế khôi hoành như thế, khiến cho người ta muốn quên cũng khó. Những người chứng kiến chuyện này, toàn bộ đi tới nơi tỏa ra kim quang, cũng có người nhận định, nữ chúa nhất định sẽ xuất hiện ở đó.
Hạng Quân Vãn không biết, ở bên ngoài, người của tứ quốc, bọn họ đều đang gắt gao tìm kiếm nữ chúa trong lời tiên đoán. Nàng sờ soạng trong bóng đêm, rốt cục chờ được thời điểm nhìn thấy ánh sáng, Hạng Quân Vãn xém chút kích động kêu ra tiếng, cũng chỉ trong chốc lát, Hạng Quân Vãn đã nhận ra sự khác thường.
Chi chit ngọn đuốc xuất hiện ở chân núi, liếc mắt một cái liền thấy, ngọn đuốc không có một ngàn cũng có chín trăm. Các loại thanh âm sôi trào náo nhiệt truyền đến, Hạng Quân Vãn quyết đoán đem chính mình giấu vào trong bóng đêm.
Sao lại thế này? Cho dù là Hạng Trị Chung tìm đến nàng, quy mô cũng sẽ không có to như vậy. Hoặc là Hạng Trị Chung bị Thái hậu bắt, bây giờ là người của Thái hậu đến tìm nàng?
Không tìm được đáp án, Hạng Quân Vãn cố gắng giấu mình vào trong rừng cây, nhưng y phục trắng của nàng trong đêm đen phá lệ bắt mắt, thoáng chốc đã có người mắt sắc phát hiện nàng.
“Bên kia có một nữ nhân! Nữ chúa ở nơi này!”
Một tiếng thét chói tai, khiến cho khu rừng yên ắng thoáng chốc trở nên náo nhiệt, đủ loại ánh mắt tìm tòi nghiên cứu đều đầu hướng về phía bóng trắng trong đêm đen.
“Sưu ——” Một mũi tên nhọn cắt qua không khí, gào thét bay về phía Hạng Quân Vãn.
Tình huống gì đây? Hạng Quân Vãn lắc mình né tránh mũi tên nhọn, nữ chúa, cái gì nữ chúa? Vì sao phải giết nàng?
Thời gian không cho phép Hạng Quân Vãn suy nghĩ nhiều, ngay lúc bị người phát hiện, một đám người lũ lượt lao tới đây, đao kiếm sắc bén bị ánh lửa chiếu lòe lòe sáng lên, tản ra từng trận hàn khí.
Không thể bị bọn họ tóm được! Hạng Quân Vãn dứt khoát xé làn váy, xuyên qua rừng rậm mà né tránh.
“Đừng để cho nàng chạy! Giết chết nàng!”
Các loại thanh âm từ bốn phương tám hướng truyền đến, dù cho Hạng Quân Vãn hiện tại lại gặp nạn, nhưng ý chí cầu sinh làm cho tiềm lực toàn thân của nàng đều bộc phát ra. Bôn chạy, phải sống sót! Vô số mũi tên nhọn quét qua rừng cây bên người nàng, dừng ở bên người Hạng Quân Vãn, dưới chân, một khắc kia, Hạng Quân Vãn cảm nhận được mùi vị của tử vong, tựa như kiếp trước mỗi lần làm nhiệm vụ, tử vong, cách nàng gần như vậy.
Ta không muốn chết! Hạng Quân Vãn trong lòng rống giận. Từ đôi câu của nhóm truy binh, nàng đã đại khái hiểu rõ ý tứ. Ước chừng là xuất hiện một nữ nhân có thể đảo điên thiên hạ, mà nàng, chính là nữ nhân này.
Nói bậy cái chó má gì vậy? Nàng thầm nghĩ hảo hảo mà sống, bình an cả đời, cùng thiên hạ không có bất cứ quan hệ nào.
Nhưng mà nội tâm Hạng Quân Vãn la lên những người đó nghe không được, ma lực của lời tiên đoán, đã thẩm thấu vào trong xương mỗi người, giết chết nữ nhân này, thiên hạ thái bình, tứ quốc vẫn là tứ quốc như trước, hoàng thượng vẫn là hoàng thượng như trước. Không có việc nam nhân lại bị nữ nhân thống trị, lời tiên đoán này quả thực liền trở thành một trò đùa!
Nhưng dù cho bị người cho rằng chỉ là một trò đùa, hãy để cho sự mê tín này thống trị nhân tâm, thà rằng tin là có, không thể không tin, mỗi người cầm quyền đều phát một lệnh như nhau. “Giết chết nàng!”
“Tê ——” Nhìn những kẻ bám đuôi, Kim Ti Xà trên cổ tay Hạng Quân Vãn mở trừng mắt ra, ánh mắt xanh biếc ở trong ánh lửa ấp lánh tản ra quang mang trong trẻo nhưng lạnh lùng, “Tê ——”
Thoáng chốc, một trận âm thanh tuôn rơi truyền đến, ngàn vạn con độc hưởng ứng lệnh triệu hồi bò từ rong động ra, tỏng rừng rậm phát ra tiếng vang khiến cho người ta run sợ.
“A! Có rắn!”
Theo tiếng kêu của một người, càng ngày càng nhiều người kêu sợ hãi lên. “Ta bị rắn cắn……” “Rắn độc, đều là rắn độc ——”
Đột nhiên xuất hiện rắn độc, đánh cho những người này một cái trở tay không kịp, tất cả mọi người thét chói tai tránh né rắn độc, càng ngày càng nhiều người chết ở trong miệng rắn độc.
“Rắn sợ lửa! Rắn sợ lửa!”
Bỗng nhiên có người nghĩ đến biện pháp khắc chế rắn, lập tức có người châm lửa chung quanh cánh rừng, ở trước ánh lửa, độc xà chỉ có thể dần dần lui về phía sau, mà thời điểm này Hạng Quân Vãn đã bị dồn đến một khối đá nhô ra bên sườn núi.
Trải qua trận công kích của độc xà, ánh mắt mọi người nhìn về Hạng Quân Vãn đều thay đổi. Sợ hãi, sợ hãi…… Các loại phản ứng đối lập kích động phát ra khi nhìn thấy nàng, những thứ độc xà nhất định là Hạng Quân Vãn làm ra, nhất định!
“Yêu nữ! Nàng là yêu nữ! Giết chết yêu nữ!”
Thanh âm này, nói lên tiếng lòng của mọi người, sau đó, tất cả mọi người cùng hô lên, “Giết chết yêu nữ, giết chết yêu nữ!” Mọi người đem đao kiếm va chạm cùng vào nhau, phát ra thanh âm leng keng chát chúa, bọn họ đi bước một tới gần Hạng Quân Vãn, lại không dám tới quá gần, sợ nàng lại làm ra cái gì liều lĩnh.
Yêu nữ? Hạng Quân Vãn quay đầu, lạnh lùng cười. Nàng chưa từng nghĩ tới chính mình có một ngày sẽ trở thành yêu nữ trong lòng mọi người, mọi chuyện nàng đều không làm, hiện tại lại cứng rắn an bài cho nàng một kết cục như vậy, buồn cười quá!
Thời điểm mọi người ở đây sắp tiếp cận Hạng Quân Vãn, một cái thân ảnh hỏa hồng như mị như phong, xuất hiện ở trước mặt mọi người, “Đường đường quốc tứ quốc quân thế nhưng khó xử một tiểu cô nương, thật sự là không biết xấu hổ a ——”