Bạch Bạch rất vui vẻ, vì thế Mặc Yểm đêm đó trở về trong điện cũng có được ưu đãi gần đây khó được– Bạch Bạch chủ động dán sát hắn cùng hắn nói chuyện, đề tài đương nhiên không ngoài chuyện nàng hôm nay cùng Quế Nhi tỷ tỷ luyện công, nói đến cuối cùng nàng cùng Quế Nhi đánh đã ngang tay, càng vui vẻ lay động cái đuôi to, một dạng hình dáng đắc ý "Ngươi mau khen ngợi ta đi".
Mặc Yểm nắm chặt cơ hội mang nàng ra ca ngợi thỏa thích một lượt, quả nhiên thu được sự vui vẻ của tiểu hồ ly, đêm đó Mặc Yểm đem nàng ôm vào trong ngực chơi đùa, nàng cũng không lãnh đạm kháng cự nữa, còn khó có được mà ở trong ngực hắn cọ vài cái.
Mặc Yểm thầm nghĩ, sớm biết bảo Ngọc Lưu Ly yêu phi tới cùng nàng so chiêu có thể cho nàng vui vẻ như vậy, vài ngày trước nên kêu người gọi đến!
Sáng sớm hôm sau, Mặc Yểm vẫn như mọi ngày rời đi, trước khi đi vừa lúc Quế Nhi đến, Mặc Yểm lẳng lặng nhìn nàng một cái, Quế Nhi hiểu được đó là ý nhắc nhở nàng cần chăm sóc tốt Bạch Bạch, liền khẽ gật đầu ý bảo tuân mệnh, vừa chuyển thân, Bạch Bạch đã bổ nhào vào trong lòng nàng, nũng nịu duyên dáng chào hỏi : "Chào Quế nhi tỷ tỷ!" Mặc Yểm bị thái độ nhiệt tình cuả nàng đối với Quế Nhi khiến cho trong lòng ăn dấm chua, thầm nghĩ: qua hôm nay, ta sẽ có càng có nhiều thời gian cùng nàng rồi , đến lúc đó xem ta như thế nào thu thập nàng tiểu hồ ly bất công này!
Có kinh nghiệm ngày hôm qua, hôm nay tốc độ thi triển phép thuật của Bạch Bạch nhanh lên không ít, phản ứng lại linh mẫn, nhưng thật ra Quế Nhi luôn quan tâm đến tình hình tiên ma lôi đài, luôn không yên lòng, vài lần thiếu chút nữa thua ở dưới tay Bạch Bạch."
"Quế nhi tỷ, tỷ tỷ có tâm sự sao?" Bạch Bạch ngừng tay hiếu kỳ hỏi, đây đã là lần thứ tư Quế Nhi thất thần .
Quế nhi miễn cưỡng cười cười nói: "Không có gì, nhớ tới một chút việc vặt vãnh mà thôi."
Hôm nay tiên ma lôi đài địa phủ tất nhiên tinh anh ra hết, thanh danh Thiên Đình Thanh Lương Quan nàng ở địa phủ cũng có nghe thấy, mấy ngày qua thường xuyên cùng Vân Cảnh tiếp xúc, chút đó cũng coi như quen thuộc. Nàng chỉ cho rằng Vân Cảnh là sư huynh của Bạch Bạch, chắc chắn pháp lực càng hơn Bạch Bạch, tinh anh trong địa phủ phản quân cho dù là lấy ba địch một, chống lại đệ tử Thanh Lương Quan cũng chưa chắc có thể nói là hơn. Cao thủ như thế so đấu, nàng lại không thể có may mắn thấy, nói không tiếc nuối chính là gạt người. Truyện Sắc Hiệp - https://.vn
Đối với kết quả lôi đài, nàng ngược lại không chú ý, bởi vì nhìn ý tứ chủ nhân, địa phủ bên này không kể thắng thua, cũng không có cơ hội đến thế gian đi, chủ nhân đã sớm bố trí tốt, lôi đài lần này, nói cho cùng chẳng qua là chủ nhân muốn làm khó một chút các đệ tử Thanh Lương Quan thôi.
Còn chủ nhân vì sao vừa giúp bọn họ lại vừa làm khó dễ bọn họ, phỏng chừng chính là vì Tiểu Hồ Tiên trước mặt kia rồi .
Mạnh mẽ đề cao tinh thần cùng Bạch Bạch so chiêu, mắt thấy ban ngày địa phủ đã qua đi hơn phân nửa, Quế Nhi nghĩ đại khái qua không lâu nữa, sẽ có chiến báo truyền đến, nàng đã phân phó thủ hạ vừa có kết quả đầu tiên liền báo đến, hiện tại điều cần nghĩ chỉ là làm sao đem Bạch Bạch dời đi, để tránh nàng phát hiện việc này.
Đang nghĩ, ngoài điện liền truyền đến một trận dị động, như thế nào sớm như vậy? ! Quế Nhi trong lòng vừa động, nói với Bạch Bạch: "Bên ngoài có người tìm ta, Bạch Bạch muội trước tiên luyện đi nha, ta đi một lát liền quay lại." Dứt lời chợt lóe thân ra khỏi đại điện Bình Đẳng Vương.
Phía trước Đại điện người tới không phải thủ hạ của nàng, nhưng lại là Vân Cảnh thân mang trọng thương.
Khóe miệng Vân Cảnh không ngừng trào ra máu tươi màu đen, trên mặt đã nổi lên một tầng hắc khí, lảo đảo hướng cửa đại điện chạy tới, phía sau hồng ảnh chợt lóe, Phi Du chợt hiện thân, tay cầm xích luyện xà mâu hướng về ngực Vân Cảnh đâm tới.
Theo lý thuyết tiên ma chính là tử địch, chẳng qua Vân Cảnh đã xem như khách của chủ nhân, lại là sư huynh của Bạch Bạc , Quế Nhi tự nhiên không thể nhìn hắn chết thảm trước mặt, đôi mắt vừa nháy, hai đạo ánh sáng ngũ sắc lưu ly như thanh kiếm sắc bén hữu hình, vừa vặn ngăn chặn xích luyện xà mâu, Vân Cảnh dựa vào một hơi chạy gấp đến nơi đây đã kiệt lực, trong miệng phun ra một đoàn huyết vụ, người liền hướng về phía trước gục ngay dưới chân Quế Nhi.
"Phi Du, ta không cần biết ngươi cùng hắn có thù hận gì, hắn là khách của chủ nhân, ngươi không thể động tới hắn!" Quế Nhi mặt lạnh quát.
Phi Du cười lạnh một tiếng nói: "Nếu ta nói, là Yểm quân phân phó ta giết hắn thì sao?"
"Toàn lời xằng bậy!" Quế Nhi là tâm phúc của Mặc Yểm, bên trong địa phủ ngoại trừ Huyền Minh ma dơi, cũng chỉ có nàng rõ nhất tâm ý Mặc Yểm, không nói điều khác, với sự sủng sái của Mặc Yểm đối với Bạch Bạch, hoàn toàn không có khả năng phân phó thủ hạ ngang nhiên ám sát sư huynh của nàng.
Phi Du làm như vậy, tuyệt đối là có âm mưu khác!
Mặc Yểm nắm chặt cơ hội mang nàng ra ca ngợi thỏa thích một lượt, quả nhiên thu được sự vui vẻ của tiểu hồ ly, đêm đó Mặc Yểm đem nàng ôm vào trong ngực chơi đùa, nàng cũng không lãnh đạm kháng cự nữa, còn khó có được mà ở trong ngực hắn cọ vài cái.
Mặc Yểm thầm nghĩ, sớm biết bảo Ngọc Lưu Ly yêu phi tới cùng nàng so chiêu có thể cho nàng vui vẻ như vậy, vài ngày trước nên kêu người gọi đến!
Sáng sớm hôm sau, Mặc Yểm vẫn như mọi ngày rời đi, trước khi đi vừa lúc Quế Nhi đến, Mặc Yểm lẳng lặng nhìn nàng một cái, Quế Nhi hiểu được đó là ý nhắc nhở nàng cần chăm sóc tốt Bạch Bạch, liền khẽ gật đầu ý bảo tuân mệnh, vừa chuyển thân, Bạch Bạch đã bổ nhào vào trong lòng nàng, nũng nịu duyên dáng chào hỏi : "Chào Quế nhi tỷ tỷ!" Mặc Yểm bị thái độ nhiệt tình cuả nàng đối với Quế Nhi khiến cho trong lòng ăn dấm chua, thầm nghĩ: qua hôm nay, ta sẽ có càng có nhiều thời gian cùng nàng rồi , đến lúc đó xem ta như thế nào thu thập nàng tiểu hồ ly bất công này!
Có kinh nghiệm ngày hôm qua, hôm nay tốc độ thi triển phép thuật của Bạch Bạch nhanh lên không ít, phản ứng lại linh mẫn, nhưng thật ra Quế Nhi luôn quan tâm đến tình hình tiên ma lôi đài, luôn không yên lòng, vài lần thiếu chút nữa thua ở dưới tay Bạch Bạch."
"Quế nhi tỷ, tỷ tỷ có tâm sự sao?" Bạch Bạch ngừng tay hiếu kỳ hỏi, đây đã là lần thứ tư Quế Nhi thất thần .
Quế nhi miễn cưỡng cười cười nói: "Không có gì, nhớ tới một chút việc vặt vãnh mà thôi."
Hôm nay tiên ma lôi đài địa phủ tất nhiên tinh anh ra hết, thanh danh Thiên Đình Thanh Lương Quan nàng ở địa phủ cũng có nghe thấy, mấy ngày qua thường xuyên cùng Vân Cảnh tiếp xúc, chút đó cũng coi như quen thuộc. Nàng chỉ cho rằng Vân Cảnh là sư huynh của Bạch Bạch, chắc chắn pháp lực càng hơn Bạch Bạch, tinh anh trong địa phủ phản quân cho dù là lấy ba địch một, chống lại đệ tử Thanh Lương Quan cũng chưa chắc có thể nói là hơn. Cao thủ như thế so đấu, nàng lại không thể có may mắn thấy, nói không tiếc nuối chính là gạt người. Truyện Sắc Hiệp - https://.vn
Đối với kết quả lôi đài, nàng ngược lại không chú ý, bởi vì nhìn ý tứ chủ nhân, địa phủ bên này không kể thắng thua, cũng không có cơ hội đến thế gian đi, chủ nhân đã sớm bố trí tốt, lôi đài lần này, nói cho cùng chẳng qua là chủ nhân muốn làm khó một chút các đệ tử Thanh Lương Quan thôi.
Còn chủ nhân vì sao vừa giúp bọn họ lại vừa làm khó dễ bọn họ, phỏng chừng chính là vì Tiểu Hồ Tiên trước mặt kia rồi .
Mạnh mẽ đề cao tinh thần cùng Bạch Bạch so chiêu, mắt thấy ban ngày địa phủ đã qua đi hơn phân nửa, Quế Nhi nghĩ đại khái qua không lâu nữa, sẽ có chiến báo truyền đến, nàng đã phân phó thủ hạ vừa có kết quả đầu tiên liền báo đến, hiện tại điều cần nghĩ chỉ là làm sao đem Bạch Bạch dời đi, để tránh nàng phát hiện việc này.
Đang nghĩ, ngoài điện liền truyền đến một trận dị động, như thế nào sớm như vậy? ! Quế Nhi trong lòng vừa động, nói với Bạch Bạch: "Bên ngoài có người tìm ta, Bạch Bạch muội trước tiên luyện đi nha, ta đi một lát liền quay lại." Dứt lời chợt lóe thân ra khỏi đại điện Bình Đẳng Vương.
Phía trước Đại điện người tới không phải thủ hạ của nàng, nhưng lại là Vân Cảnh thân mang trọng thương.
Khóe miệng Vân Cảnh không ngừng trào ra máu tươi màu đen, trên mặt đã nổi lên một tầng hắc khí, lảo đảo hướng cửa đại điện chạy tới, phía sau hồng ảnh chợt lóe, Phi Du chợt hiện thân, tay cầm xích luyện xà mâu hướng về ngực Vân Cảnh đâm tới.
Theo lý thuyết tiên ma chính là tử địch, chẳng qua Vân Cảnh đã xem như khách của chủ nhân, lại là sư huynh của Bạch Bạc , Quế Nhi tự nhiên không thể nhìn hắn chết thảm trước mặt, đôi mắt vừa nháy, hai đạo ánh sáng ngũ sắc lưu ly như thanh kiếm sắc bén hữu hình, vừa vặn ngăn chặn xích luyện xà mâu, Vân Cảnh dựa vào một hơi chạy gấp đến nơi đây đã kiệt lực, trong miệng phun ra một đoàn huyết vụ, người liền hướng về phía trước gục ngay dưới chân Quế Nhi.
"Phi Du, ta không cần biết ngươi cùng hắn có thù hận gì, hắn là khách của chủ nhân, ngươi không thể động tới hắn!" Quế Nhi mặt lạnh quát.
Phi Du cười lạnh một tiếng nói: "Nếu ta nói, là Yểm quân phân phó ta giết hắn thì sao?"
"Toàn lời xằng bậy!" Quế Nhi là tâm phúc của Mặc Yểm, bên trong địa phủ ngoại trừ Huyền Minh ma dơi, cũng chỉ có nàng rõ nhất tâm ý Mặc Yểm, không nói điều khác, với sự sủng sái của Mặc Yểm đối với Bạch Bạch, hoàn toàn không có khả năng phân phó thủ hạ ngang nhiên ám sát sư huynh của nàng.
Phi Du làm như vậy, tuyệt đối là có âm mưu khác!