Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly

Chương 209: Gặp đường sống trong chỗ chết (1)

Để có thể biểu hiện anh dũng cứu nhạc phụ nhạc mẫu thuận lợi, Mặc Yểm thậm chí bắt đầu hy vọng Thiên đình cùng Long cung có thể đem hết "năng lực" hạ đủ một chút, ngàn vạn không cần phải tùy tiện phái tới mấy tên tiểu nhân không lịch sự. Hắn đã qua bao lâu không có hảo hảo chỉnh những tên tiểu nhân vô sỉ trên Thiên đình kia rồi, lần này đã có thể hả giận, lại có thể nịnh nọt nhạc phụ nhạc mẫu, quả thực chính là nhất cử lưỡng tiện.

Hắn nhẫn nại che dấu tất cả tung tích cùng khí tức của mình, lẳng lặng chờ đợi Thiên đế "phối hợp", kết quả ba ngày trôi qua, một chút động tĩnh cũng không có. Hắn mỗi ngày trong sơn động thấy vợ chồng Bạch thị ở ôn tuyền ngọt ngào quấn quýt si mê, khiến cho hắn vừa ao ước lại vừa ghen lửa giận càng bốc lên.

Hắn cùng với Bạch Bạch sau này cũng có thể trải qua thời gian hạnh phúc như vậy, đáng tiếc nàng bây giờ không có ở đây bên cạnh hắn, nghĩ đến cảnh triền miên liều chết cùng Bạch Bạch trước ngày quay về Thiên đình, Mặc Yểm cảm giác "cơn tức" của mình càng ngày càng mạnh, hận không thể ngay lập tức đi lên Thiên đình, xông vào trong Thanh Lương Quan bắt cóc nàng đi ra, hắn rất nhanh tiêu tan một ít bụng hỏa.

Nhìn mặt trời từ từ xuống núi, Mặc Yểm bắt đầu hoài nghi, những người của Thiên đế cùng Long cung kia không phải đột nhiên thay đổi tính tình, bộ mặt âm mưu ám toán trước kia nay trở nên rụt rè sao.

Nhưng mà còn chưa chờ hắn hết hoài nghi, cũng cảm giác được phụ cận truyền đến từng đợt sát khí sắc bén, trên ôn tuyền hơi nước đột nhiên trở nên đậm đặc mà trầm nị. Rốt cuộc đã tới!




Bên kia, vợ chồng Bạch thị đang trong Ngọc Bạch động cũng phát giác không ổn, hai người chỉ cho là yêu ma quỷ quái gần đây muốn đến cướp địa bàn, chuyện như vậy từ trước không phải không xảy ra.

Hai người dắt tay nhau đi ra ngoài động, đã thấy ngoài động sương trắng tràn ngập, không thấy bất kì bóng dáng kẻ nào, đám sương trắng kia càng ngày càng đậm, hai người ở cạnh nhau đều không thấy rõ bộ dáng đối phương, dựa vào nhiều năm vợ chồng tu luyện ăn ý cùng nhau, cả hai không hẹn mà cùng thủ niệm pháp quyết, trong nháy mắt mở phạm vi ba thước khiến ba thước cảnh vật bên trong sương trắng một lần nữa trở nên rõ ràng.

Nhưng cũng không tính hết mọi chuyện, những sương trắng kia khăng khăng vây quanh bọn họ trong tâm, lúc đầu phạm vi sương trắng bao trùm cả Ngọc Sơn nhưng bởi vì bọn họ phản ứng mà tìm được mục tiêu, nhanh chóng rút gọn lại hướng về phía bọn họ, sương trắng chậm rãi bắt đầu từ trắng biến thành bụi, từ bụi biến thành đen, đốm sáng lập loè, mơ hồ có tiếng sấm ù ù.

Vẻ mặt Bạch Nguyên Tùng ngưng trọng cùng thê tử nhìn nhau không hẹn mà cùng nói:" Tuyệt diệt tru tiên lôi?!" Đây rõ ràng là pháp thuật Thiên đình dùng tru tiên giới sử dụng cho phản đồ tội ác tày trời, một khi bắt đầu khởi động, mục tiêu bốn phương tám hướng đều bị vây ở bên trong vô số tiên lôi đánh xuống, đánh cho đến khi mục tiêu bị tiêu diệt triệt để, vĩnh viễn không siêu sinh mới thôi, mục tiêu bị công kích cuối cùng ngay cả bột phấn cũng không thừa lại, hoàn toàn bị biến mất tất cả dấu vết.

Vợ chồng Bạch thị trong tâm kinh hãi, có thể mời ra tuyệt diệt tru tiên lôi chỉ có vài thượng tiên Thiên đình cùng Long cung, bởi vì loại pháp thuật này uy lực khủng bố hơn nữa không thể vãn hồi, khó tránh bị lạm dụng, chỉ có vài ba người mới có thể thi phép thành công. Vợ chồng bọn họ phạm vào tội ác tày trời gì, lại bị dụng pháp thuật tuyệt ác, ý đồ muốn đem bọn họ triệt để diệt như vậy? Hay là có yêu ma giả mạo thượng tiên muốn dọa bọn họ?


Từ trong nội tâm thầm nghĩ, cho tới nay kính trọng tôn sùng thượng tiên Thiên đình dường như đã thành quán tính, bọn họ không cách nào tưởng tượng thượng tiên một mực lấy trừ ma vệ đạo giữ gìn chính nghĩa làm tiêu chuẩn lại không hỏi nguyên nhân liền tùy tiện giết bọn họ.

Trong sương mù dày đặc mơ hồ truyền đến một tiếng cười lạnh: "Coi như các ngươi có chút kiến thức, mời diệt tuyệt tru tiên lôi đến đối phó hai hồ tiên nho nhỏ, coi như là các ngươi có cân nhắc!"

Bạch Nguyên Tùng cũng không tin, sắc mặt ngưng trọng mà hỏi thăm:" Các ngươi đến tột cùng là người phương nào, giả mạo thượng tiên có mục đích gì? Vợ chồng chúng ta làm việc không phụ lòng trời đất chứng giám, cũng không làm việc ác gì, nơi nào làm kinh động đến diệt tuyệt tru tiên lôi?"

Thanh âm vừa mới cười lạnh lại nói: " Vợ chồng các ngươi mấy ngày gần đây làm quỷ cũng chưa có cơ hội, khiến cho các ngươi chết minh bạch, kì quái thì trách một nhà các ngươi chẳng phân biệt được tôn ti, không biết tốt xấu, dám mạo phạm uy nghiêm Thiên gia."


Một thanh âm khác lãnh đạm nói: "Tố Tố động thủ, nói nhảm nhiều như vậy làm gì!"

Vừa dứt lời, một đạo điện quang bổ về phía vợ chồng Bạch thị, Bạch Nguyên Tùng trong nội tâm kinh hãi, cũng không quản đối phương nói thật hay giả, lôi kéo thê tử lóe thân tránh thoát, vợ chồng bọn họ còn chưa đứng vững bên trong đám nổ, một đạo loang loáng khác đã đi tới trước mặt. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://.vn

Bạch Nguyên Tùng cùng thê tử liên tục né tránh, miễn cưỡng nhìn lướt qua chỗ bọn họ vừa mới đứng đã bị tia chớp đánh trúng, một chút dấu vết cũng không nhìn ra, trong nội tâm hiểu rõ, cái này chỉ sợ thật sự chính là diệt tuyệt tru tiên lôi, chỉ có loại công kích này sẽ có hiệu quả như vậy, chỉ biết đả thương cùng công kích mục tiêu, mà không sẽ tổn thương cái khác dù là từng cọng cây ngọn cỏ.

Người đem diệt tuyệt tru tiên lôi ra sử dụng không biết là cố tình hay là vô tình, làm như cố ý vì trêu chọc tra tấn hai người, lúc bắt đầu chỉ là làm việc công kích không kế hoạch, giống như mèo vờn chuột nhìn hai người bọn họ trong phạm vi chỗ tối có hạn chật vật không chịu nổi xê dịch né tránh.

Vợ chồng Bạch thị khí hận sợ hãi, hết lần này tới lần khác lực không bằng người, năng lực muốn mở miệng quát mắng đều không có.

Như thế chẳng biết qua bao lâu, hai người không thể tránh né đã bị vài đạo kinh sấm đánh vào trong tay áo, chỗ bị đánh trúng lúc này hóa thành khói xanh không thấy tung tích, trên người pháp lực tiêu hao cực nhanh, hiển nhiên loại pháp thuật tàn nhẫn này còn có công năng tiêu giảm pháp lực tiên nhân.




Làm phép hiển nhiên đã chơi đủ, bảy tám đạo tia chớp đột nhiên từ bốn phương tám hướng hướng về hai người vọt tới, bí mật mang theo Lôi Đình oai, phong tỏa tất cả đường lui của hai người.

Hôm nay sẽ chết trong này chăng! Bạch Nguyên Tùng cùng Vân Hạo Tuyết cầm thật chặt tay của đối phương, không hề phí công né tránh. Thôi thôi, đau khổ tu luyện thành tiên, cuối cùng chính là kết cục như vậy, sớm biết như thế, còn không bằng vô tri vô thức sống quãng đời còn lại ở sơn lâm, làm hồ ly bình thường. Chẳng qua nếu như thế, bọn họ cũng không nếm được cảm nhận mùi vị thân là người mới có thể có được…… Rốt cuộc không tính toán nữa.

Hai người nhìn nhau, liếc mắt không chịu bỏ qua, một lần cuối cùng, từ nay về sau không thể tiếp tục sống, cho dù tất cả dấu vết bọn họ sẽ bị xóa bỏ, nhưng bọn họ đã từng sống có yêu thương cũng coi như không uổng công. Nữ nhi có Minh Ất chân nhân chiếu cố, lường trước Thiên đình cũng không dám tùy tiện đối với nàng ra tay, Mặc Yểm kia…… Cũng sẽ chiếu cố nàng, hắn dám xông lên Thiên đình đánh nhau lắm.

Một khắc cuối cùng, bọn họ không cầu nữ nhi vì bọn họ báo thù rửa hận, chỉ hy vọng nữ nhi có thể bình an khoái hoạt, xóa bỏ hết thảy dấu vết cũng là một loại may mắn, ít nhất nữ nhi nhìn thấy, bọn họ chỉ là mất tích, nàng sẽ tưởng niệm sẽ lo lắng cho bọn họ, nhưng ít ra sẽ không thương tâm gần chết, sẽ không bị cừu hận cắn nuốt. Không phải là không có hận, chỉ là không muốn nữ nhi đi đối kháng khiêu chiến Thiên đình, nàng còn quá đơn thuần quá yếu ớt……

Vợ chồng hai người tâm niệm nghĩ thông suốt, tất cả ý niệm trong đầu trong đầu hiện lên thì điện quang hỏa thạch trong nháy mắt lóe lên, một tiếng hô thấp giọng đem hai người từ trong tuyệt vọng bừng tỉnh, vài đạo tia chớp lại biến mất hư không, không có mảy may rơi vào trên người bọn họ.

back top