Huyền Lăng Phong giống như Hỗn Thế tiểu Ma vương, thường ngày mặc dù hoành hành ngang ngược, chuyên môn ức hiếp kẻ yếu như nàng, thế nhưng lại có rất nhiều các cô nương thích! Thật sự không thể hiểu nổi mà.
Chỉ là Đồng Nhạc Nhạc sau này lại suy nghĩ một chút, cho dù là hiện đại hay cổ đại thì tất cả mọi người thích cái đẹp! Coi như Huyền Lăng Phong cá tính cỡ nào bị người ta ghét, hận không thể mộtcước đá bay. Nhưng mà lúc hắn không nói lời nào, thì chỉ với gương mặt kia đã làm cho người ta thích!
Không giống Huyền Lăng Thương lạnh lùng ít nói, làm cho người ta có cảm giác như băng sơn. Huyền Lăng Phong là cái loại...thiếu niên xấu xa nhưng có hào quang ánh mặt trời rực rỡ, cũng là loại hình rất nhiều nữ sinh đều thích.
Tuy nhiên, không bao gồm nàng!
Vừa nghĩ tới sẽ gặp Huyền Lăng Phong, Đồng Nhạc Nhạc ngẫm lại liền đau đầu.
Phải biết rằng, Huyền Lăng Phong làngười rất hẹp hòi. Ai dám đắc tội hắn, hắn sẽ làm cho ngươi sống không được, chết không xong!
Mà nàng tối hôm qua xem như đắc tội Huyền Lăng Phong , tuy có Huyền Lăng Thương cầu tình nhưng cũng không biết Huyền Lăng Phong có bỏ qua hay không, hay là vì có Huyền Lăng Thương trước mặt nênkhông tiện phát tác? Nếu như sau này nhìn thấy hắn, Huyền Lăng Thương lại không có mặt. . .
Nghĩ đến đây, Đồng Nhạc Nhạc trong lòng bất an. Nàng không ngừng khẩn cầu, hôm nay ngàn vạn lần không nên bị Huyền Lăng Phong thấy mình a. .
Trong lòng đang nghĩ ngợi, một tiếng nói the thé từ đại môn cung Vạn Thọ vang lên: "Hoàng thượng giá lâm, Thập Tam vương gia giá lâm!"
Cùng lúc âm thanh the thé này vang lên, bên trong cung Vạn Thọ vốn vẫn còn tiếng người xôn xao chỉ chốc lát lặng ngắt như tờ. Lập tức mọi người nhất tề quỳ rạp xuống, quay về hướng đại môn cung kính cùng kêu lên lên."Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, Thập Tam vương gia thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!"
Cùng với mọi người đồng thanh hô lên, Đồng Nhạc Nhạc cũng không ngoại lệ, nhanh chóng quỳ rạp xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn càng là cúi thấp đầu, sợ hãi sẽ bị Huyền Lăng Phong cái kia Hỗn Thế tiểu Ma vương thấy chính mình!
Bất quá, Đồng Nhạc Nhạc mặc dù không tưởng thấy Huyền Lăng Phong Hỗn Thế tiểu Ma vương kia, lại không nhịn được ngẩng đầu len lén nhìn nam nhân tuấn tú dẫn đầu đang bước đi!
Chỉ thấy nam nhân một thân long bào màu vàng sáng, đầu đội mũ vàng, dung mạo tuấn tú!Nam nhân sải bước đi vào, bước chân điềm tĩnh cũng không mất tao nhã! Ánh mặt trời sáng lạn thẳng tắp chiếu lên trên người nam nhân khiến hắn phảng phất như đắm chìm bên trong một tầng ánh vàng rực rỡ.
Quả nhiên là nhân trung long phượng,sang trọng bức người!Khí thế uy nghiêm chỉ có ở kẻ luôn ngồi trên cao khiến bất kì ai đã gặp đều không thể bỏ qua! Thật sự là một mỹ nam tử tuấn tú vạn người mê. Cho dù từ góc độ nào nhìn đều hoàn mỹ không tỳ vết, thật là làm cho người ta kinh ngạc lại hâm mộ!
Ngay lúc Đồng Nhạc Nhạc thán phục liên tục,ánh mắt nàng không khỏi quét nhanh một lượt, liền rơi trên người Huyền Lăng Phong đi theo phía sau Huyền Lăng Thương.
Hôm nay là sinh nhật của Huyền Lăng Phong cho nên giờ phút này hắn trên người mặc cẩm bào màu đỏ, trên cẩm bào dùng kim tuyến thêu những đóa Tường Vân, nhìn vừasang trọng vừa vui mừng !
Trang phục đỏ thẫm không phải ai cũng có thể mặc. Nếu như người mặc không có khí chất, thì sẽ giống như cái hồng bao, dáng vẻ quê mùa không thôi!
Nhưng mà, hiển nhiên Huyền Lăng Phong truyền thừa từ phụ mẫudung mạo, dáng vẻ tướng mạo dễ nhìn, mặc cái gì cũng đều đẹp mắt!
Coi như là một bộ cẩm bào kim tuyến đỏ thẫm mặc ở trên người hắn, càng là chói mắt mười phần! Một vàng một đỏ hai bóng dáng đứng chung một chỗ, đều là mỗi người mỗi vẻ, tuấn tú vô song!
Trách không được phía dưới nhiều cô nương như vậy yêu thích đến nhìn quên cả xấu hổ, chỉ còn thiếu nước hai mắt liều lĩnh đắm đuối tỏ tình!
Cũng khó trách, Huyền Lăng Thương và Huyền Lăng Phong bọn có thân phận có địa vị, là nam nhân có vóc dáng dung mạo xuất sắc, ai không động tâm! ?
Trong lòng đang suy nghĩ, bên tai liền truyền đến tiếng nói trầm thấp mang theo vô hạn uy nghiêm của Huyền Lăng Thương:"Bình thân!"
Nghe lời này, mọi người cùng kêu lên một tiếng, liền vội vàng một mực cung kính đứng lên.
Đồng Nhạc Nhạc tự nhiên không ngoại lệ! Chỉ là, không giống với những người khác, Đồng Nhạc Nhạc sau khi đứng lên liền nhanh chóng trốn ở phía sau đám người, tránh bị Huyền Lăng Phong thấy. May là nàng thân phận hèn mọn,chỉ là một tiểu thái giám thấp bé. Ở trong nhóm nam nam nữ nữ rõ ràng trang điểm rất cầu kì, Đồng Nhạc Nhạc liền có vẻ nhỏ bé hơn nhiều.
Đồng Nhạc Nhạcthật xa đứng nhìn Huyền Lăng Thương đã ngồi ở chủ tọa, đầu tiên là nói với mọi người cái gì đó. Sau đó, có người đưa thọ lễ chúc mừngHuyền Lăng Phong.Đều là người trẻ tuổi, không giống nhưnhững lão đại thần cũ kỹ . Cho nên chỉ chốc lát sau, Huyền Lăng Phong liền cùng mọi người hòa thành một khối .Chỉ là mọi người ngại Huyền Lăng Thương ở chỗ này, không dám càn rỡ quá mức thôi.Tuy nói Huyền Lăng Phong là Vương gia,chỉ là tại triều đại này, cũng không có cái gì mới mẻ.Cho nên, sinh thần Huyền Lăng Phong cũng không sai biệt lắm sinh thần phú gia cậu ấm, đều là mời gánh hát đến đây ca diễn, biểu diễn tạp kỹ linh tinh các loại.
Đối với hí kịch linh tinh các loại, Đồng Nhạc Nhạc không có hứng thú, nghe trên võ đài con hát lả lướt nha nha xướng ca cái gì, nàng chỉ cảm thấy như là khúc ru ngủ, nghe được lại ngáp.Hơn nữa, tối hôm qua nàng mất ngủ một cả đêm, hiện tại đúng là mệt rã rời.
Thấy bốn phía mọi người đang bị sân khấubiểu diễn hấp dẫn, Đồng Nhạc Nhạc liền tính toán len lén đi tới chỗ góc tối, dựa lưng vào bức tường, định đánh một giấc!
Chỉ là, đứng sao so sánh nằm ngủ được thoải mái! ? Cho nên, Đồng Nhạc Nhạc ngủ cực không yên ổn! Cơ hồ là ngủ một phen, liền tỉnh một phen, ngược lại càng thêm mệt nhọc!
Thật sự muốn nằm xuống được ngủ say một hồi a!
Bất đắc dĩ, nguyện vọng này, là không thể đạt được!Xem ra nguyện vọng này là không thể đạt được rồi. Nàng không thể tiếp tục như vậy, lỡ kế tiếp không cẩn thận lại lần nữa phạm sai lầm liền hỏng bét!
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc liền tính toán đến phía trước hồ nước dùng nước rửa mặtxem có thể tỉnh táo một chút hay không!
Trong lòng nghĩ vậy, Đồng Nhạc Nhạc liền đi tới hồ nước phía trước cung Vạn Thọ .Tuy nhiên, ngay lúc Đồng Nhạc Nhạc đi tới phía trước hồ nước, lại đột nhiên cảm giác được có hơi là lạ ở chỗ nào đó.
Đưa mắt nhìn khắp một vòng, hồ nước lăn tăn, ánh mặt trời chiếu xuống làm cả mặt hồ lấp lánh ánh vàng, vô cùng xinh đẹp!
Tuy nhiên, tại phía trên hồ nước lại đột nhiên xuất hiệnrất nhiều ống trúc nho nhỏ, hơn nữa những ống trúc này lại đang từ từ hướng tới bên bờ mà đến. ..
Thấy vậy, đôi mày trên gương mặt xinh đẹp của Đồng Nhạc Nhạc không khỏi cau lại một cái, trong lòng hết sức nghi hoặc.
Chỉ là Đồng Nhạc Nhạc sau này lại suy nghĩ một chút, cho dù là hiện đại hay cổ đại thì tất cả mọi người thích cái đẹp! Coi như Huyền Lăng Phong cá tính cỡ nào bị người ta ghét, hận không thể mộtcước đá bay. Nhưng mà lúc hắn không nói lời nào, thì chỉ với gương mặt kia đã làm cho người ta thích!
Không giống Huyền Lăng Thương lạnh lùng ít nói, làm cho người ta có cảm giác như băng sơn. Huyền Lăng Phong là cái loại...thiếu niên xấu xa nhưng có hào quang ánh mặt trời rực rỡ, cũng là loại hình rất nhiều nữ sinh đều thích.
Tuy nhiên, không bao gồm nàng!
Vừa nghĩ tới sẽ gặp Huyền Lăng Phong, Đồng Nhạc Nhạc ngẫm lại liền đau đầu.
Phải biết rằng, Huyền Lăng Phong làngười rất hẹp hòi. Ai dám đắc tội hắn, hắn sẽ làm cho ngươi sống không được, chết không xong!
Mà nàng tối hôm qua xem như đắc tội Huyền Lăng Phong , tuy có Huyền Lăng Thương cầu tình nhưng cũng không biết Huyền Lăng Phong có bỏ qua hay không, hay là vì có Huyền Lăng Thương trước mặt nênkhông tiện phát tác? Nếu như sau này nhìn thấy hắn, Huyền Lăng Thương lại không có mặt. . .
Nghĩ đến đây, Đồng Nhạc Nhạc trong lòng bất an. Nàng không ngừng khẩn cầu, hôm nay ngàn vạn lần không nên bị Huyền Lăng Phong thấy mình a. .
Trong lòng đang nghĩ ngợi, một tiếng nói the thé từ đại môn cung Vạn Thọ vang lên: "Hoàng thượng giá lâm, Thập Tam vương gia giá lâm!"
Cùng lúc âm thanh the thé này vang lên, bên trong cung Vạn Thọ vốn vẫn còn tiếng người xôn xao chỉ chốc lát lặng ngắt như tờ. Lập tức mọi người nhất tề quỳ rạp xuống, quay về hướng đại môn cung kính cùng kêu lên lên."Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, Thập Tam vương gia thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!"
Cùng với mọi người đồng thanh hô lên, Đồng Nhạc Nhạc cũng không ngoại lệ, nhanh chóng quỳ rạp xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn càng là cúi thấp đầu, sợ hãi sẽ bị Huyền Lăng Phong cái kia Hỗn Thế tiểu Ma vương thấy chính mình!
Bất quá, Đồng Nhạc Nhạc mặc dù không tưởng thấy Huyền Lăng Phong Hỗn Thế tiểu Ma vương kia, lại không nhịn được ngẩng đầu len lén nhìn nam nhân tuấn tú dẫn đầu đang bước đi!
Chỉ thấy nam nhân một thân long bào màu vàng sáng, đầu đội mũ vàng, dung mạo tuấn tú!Nam nhân sải bước đi vào, bước chân điềm tĩnh cũng không mất tao nhã! Ánh mặt trời sáng lạn thẳng tắp chiếu lên trên người nam nhân khiến hắn phảng phất như đắm chìm bên trong một tầng ánh vàng rực rỡ.
Quả nhiên là nhân trung long phượng,sang trọng bức người!Khí thế uy nghiêm chỉ có ở kẻ luôn ngồi trên cao khiến bất kì ai đã gặp đều không thể bỏ qua! Thật sự là một mỹ nam tử tuấn tú vạn người mê. Cho dù từ góc độ nào nhìn đều hoàn mỹ không tỳ vết, thật là làm cho người ta kinh ngạc lại hâm mộ!
Ngay lúc Đồng Nhạc Nhạc thán phục liên tục,ánh mắt nàng không khỏi quét nhanh một lượt, liền rơi trên người Huyền Lăng Phong đi theo phía sau Huyền Lăng Thương.
Hôm nay là sinh nhật của Huyền Lăng Phong cho nên giờ phút này hắn trên người mặc cẩm bào màu đỏ, trên cẩm bào dùng kim tuyến thêu những đóa Tường Vân, nhìn vừasang trọng vừa vui mừng !
Trang phục đỏ thẫm không phải ai cũng có thể mặc. Nếu như người mặc không có khí chất, thì sẽ giống như cái hồng bao, dáng vẻ quê mùa không thôi!
Nhưng mà, hiển nhiên Huyền Lăng Phong truyền thừa từ phụ mẫudung mạo, dáng vẻ tướng mạo dễ nhìn, mặc cái gì cũng đều đẹp mắt!
Coi như là một bộ cẩm bào kim tuyến đỏ thẫm mặc ở trên người hắn, càng là chói mắt mười phần! Một vàng một đỏ hai bóng dáng đứng chung một chỗ, đều là mỗi người mỗi vẻ, tuấn tú vô song!
Trách không được phía dưới nhiều cô nương như vậy yêu thích đến nhìn quên cả xấu hổ, chỉ còn thiếu nước hai mắt liều lĩnh đắm đuối tỏ tình!
Cũng khó trách, Huyền Lăng Thương và Huyền Lăng Phong bọn có thân phận có địa vị, là nam nhân có vóc dáng dung mạo xuất sắc, ai không động tâm! ?
Trong lòng đang suy nghĩ, bên tai liền truyền đến tiếng nói trầm thấp mang theo vô hạn uy nghiêm của Huyền Lăng Thương:"Bình thân!"
Nghe lời này, mọi người cùng kêu lên một tiếng, liền vội vàng một mực cung kính đứng lên.
Đồng Nhạc Nhạc tự nhiên không ngoại lệ! Chỉ là, không giống với những người khác, Đồng Nhạc Nhạc sau khi đứng lên liền nhanh chóng trốn ở phía sau đám người, tránh bị Huyền Lăng Phong thấy. May là nàng thân phận hèn mọn,chỉ là một tiểu thái giám thấp bé. Ở trong nhóm nam nam nữ nữ rõ ràng trang điểm rất cầu kì, Đồng Nhạc Nhạc liền có vẻ nhỏ bé hơn nhiều.
Đồng Nhạc Nhạcthật xa đứng nhìn Huyền Lăng Thương đã ngồi ở chủ tọa, đầu tiên là nói với mọi người cái gì đó. Sau đó, có người đưa thọ lễ chúc mừngHuyền Lăng Phong.Đều là người trẻ tuổi, không giống nhưnhững lão đại thần cũ kỹ . Cho nên chỉ chốc lát sau, Huyền Lăng Phong liền cùng mọi người hòa thành một khối .Chỉ là mọi người ngại Huyền Lăng Thương ở chỗ này, không dám càn rỡ quá mức thôi.Tuy nói Huyền Lăng Phong là Vương gia,chỉ là tại triều đại này, cũng không có cái gì mới mẻ.Cho nên, sinh thần Huyền Lăng Phong cũng không sai biệt lắm sinh thần phú gia cậu ấm, đều là mời gánh hát đến đây ca diễn, biểu diễn tạp kỹ linh tinh các loại.
Đối với hí kịch linh tinh các loại, Đồng Nhạc Nhạc không có hứng thú, nghe trên võ đài con hát lả lướt nha nha xướng ca cái gì, nàng chỉ cảm thấy như là khúc ru ngủ, nghe được lại ngáp.Hơn nữa, tối hôm qua nàng mất ngủ một cả đêm, hiện tại đúng là mệt rã rời.
Thấy bốn phía mọi người đang bị sân khấubiểu diễn hấp dẫn, Đồng Nhạc Nhạc liền tính toán len lén đi tới chỗ góc tối, dựa lưng vào bức tường, định đánh một giấc!
Chỉ là, đứng sao so sánh nằm ngủ được thoải mái! ? Cho nên, Đồng Nhạc Nhạc ngủ cực không yên ổn! Cơ hồ là ngủ một phen, liền tỉnh một phen, ngược lại càng thêm mệt nhọc!
Thật sự muốn nằm xuống được ngủ say một hồi a!
Bất đắc dĩ, nguyện vọng này, là không thể đạt được!Xem ra nguyện vọng này là không thể đạt được rồi. Nàng không thể tiếp tục như vậy, lỡ kế tiếp không cẩn thận lại lần nữa phạm sai lầm liền hỏng bét!
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc liền tính toán đến phía trước hồ nước dùng nước rửa mặtxem có thể tỉnh táo một chút hay không!
Trong lòng nghĩ vậy, Đồng Nhạc Nhạc liền đi tới hồ nước phía trước cung Vạn Thọ .Tuy nhiên, ngay lúc Đồng Nhạc Nhạc đi tới phía trước hồ nước, lại đột nhiên cảm giác được có hơi là lạ ở chỗ nào đó.
Đưa mắt nhìn khắp một vòng, hồ nước lăn tăn, ánh mặt trời chiếu xuống làm cả mặt hồ lấp lánh ánh vàng, vô cùng xinh đẹp!
Tuy nhiên, tại phía trên hồ nước lại đột nhiên xuất hiệnrất nhiều ống trúc nho nhỏ, hơn nữa những ống trúc này lại đang từ từ hướng tới bên bờ mà đến. ..
Thấy vậy, đôi mày trên gương mặt xinh đẹp của Đồng Nhạc Nhạc không khỏi cau lại một cái, trong lòng hết sức nghi hoặc.