Edit : Angelina Yang
Lan Lăng Thiệu Giác nhìn thấy Đồng Nhạc Nhạc ăn ngon lành, khóe miệng không khỏi nhẹ nhàng cong lên một cái. Sau đó hắn nhận ra trong phòng không có thắp đèn, liền từ từ đứng dậy, đi tới trước bàn, cầm lấy hộp quẹt, rồi đốt đèn lên.
Ngay lập tức, gian phòng vốn đang tối om, liền trở nên hoàn toàn sáng ngời .
Mà giờ phút này, Đồng Nhạc Nhạc chính là đang sung sướng ăn .
Chỉ là, không biết là bởi vì là ăn quá nhanh, hay trong miệng vốn quá khô, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi bị nghẹn .
Ngay lập tức, Đồng Nhạc Nhạc trợn ngược đôi mắt, không ngừng lấy tay vỗ ngực.
Lan Lăng Thiệu Giác đứng một bên thấy vậy, lập tức đi tới trước bàn, rót một ly trà cho Đồng Nhạc Nhạc, rồi liền nhanh chóng đưa tới.
"Đây, Tiểu Nhạc Tử, trước uống miếng nước."
Nghe được lời này của Lan Lăng Thiệu Giác, Đồng Nhạc Nhạc lập tức cầm lấy ly trà Lan Lăng Thiệu Giác đưa tới, rồi từng ngụm từng ngụm uống sạch ly trà .
Lúc này mới cảm giác được cổ họng thoải mái hơn không ít.
"Phù phù, vừa rồi bị nghẹn suýt chết, bởi vì ăn bánh bao nghẹn mà chết, thật sự là mất mặt."
Nghe được Đồng Nhạc Nhạc lúc này, vẫn còn mang việc của chính mình ra nói giỡn, Lan Lăng Thiệu Giác chỉ là bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
"Ngươi nha , cũng không có ai trabh giành ăn bánh bao với ngươi, sao phải ăn vội vàng như vậy ! ?"
Lan Lăng Thiệu Giác mở miệng, giọng điệu nhẹ nhàng, ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc, càng là có thêm vài phần sủng ái mà chính hắn cũng không biết .
Đối với điều này, Đồng Nhạc Nhạc không thể hiểu hết.
Nghe được lời này của Lan Lăng Thiệu Giác, nàng tự thấy mất mặt, không khỏi le lưỡi, đưa tay sờ sờ sau gáy, vẻ mặt tràn đầy ngượng ngùng xấu hổ.
"Hì hì, nô tài là quá đói . Nhưng mà Vương gia, tại sao nô tài ăn cái bánh bao thịt này, nếm đi nếm lại, vẫn cảm giác được cái bánh bao thịt này hình như có một mùi vị dược liệu! ?"
Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, mặt mày nghi hoặc.
Dù sao, nàng vẫn là lần đầu tiên ăn loại bánh bao thịt mang theo mùi vị dược liệu mà! Thật sự là kỳ quái.
Nghe được những lời Đồng Nhạc Nhạc đã nói, lại thấy mắt nhung của Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy nghi hoặc , hắc mâu của Lan Lăng Thiệu Giác đầu tiên là nhẹ nhàng lóe ra một phen, lập tức, mới mở miệng nói.
"Cái bánh bao thịt này, hẳn là có thành phần dược liệu ở bên trong, nghe nói ăn vào, cũng có công dụng khá tốt đối với thân thể đó!"
"Hắc hắc hắc, thì ra là thế. Nhưng mà, nhà bánh bao thịt này mở ở nơi nào! ? Nô tài mấy ngày hôm trước đều ra ngoài ở kinh thành , tại sao chưa từng nghe nói qua! ?"
Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, tràn đầy nghi hoặc.
Dù sao, mấy ngày hôm trước nàng luôn đi ra ngoài cung du ngoạn cùng Đường Yên Nhi , nhưng chưa từng nghe nói có quán bánh bao thịt mới khai trương a! ?
Hơn nữa, bên trong chiếc bánh bao thịt này còn nữa thành phần dược liệu, cũng không từng nghe người ta nói tới, thật sự kỳ quái.
Đối với nghi hoặc của Đồng Nhạc Nhạc , hắc mâu của Lan Lăng Thiệu Giác chỉ là nhẹ nhàng lóe ra một phen, lập tức liền khẽ cong đôi môi đỏ mọng, mở miệng nói.
"Quán bánh bao thịt này khai tại một chỗ tương đối hẻo lánh , ngươi không biết cũng là chuyện thường tình."
"A a, hẳn là như vậy đi. . ."
Đối với điều này, Đồng Nhạc Nhạc chỉ là nhẹ nhàng gật đầu.
Nhìn thấy dáng vẻ ngoan ngoãn kia của Đồng Nhạc Nhạc , hắc mâu của Lan Lăng Thiệu Giác nhẹ nhàng lóe ra một phen, sau đó, dường như nghĩ đến cái gì nên mở miệng nói.
"Thân thể ngươi đã không khỏe, Bổn vương cũng không quấy rầy ngươi , ngươi trước nghỉ ngơi thật tốt đi!"
"Vâng, đa tạ Tạ vương gia cho bánh bao thịt, thật sự ăn quá ngon ."
Nghe được lời này của Lan Lăng Thiệu Giác, Đồng Nhạc Nhạc lập tức hé miệng cười một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Lan Lăng Thiệu Giác , càng là không che dấu chút nào sự cảm kích.
Dù sao, nàng cảm giác được Lan Lăng Thiệu Giác này giống như là một cơn mưa đúng lúc, mỗi khi nàng gặp phải phiền toái hoặc là có điều cần thiết, thì hắn luôn sẽ xuất hiện.
Vừa rồi là nàng đói bụng lắm, nhưng không cách nào đi ra ngoài tìm đồ ăn, nàng vẫn còn tính toán cố nhịn qua đêm.
Ai biết Lan Lăng Thiệu Giác lại đến đây, hơn nữa lại vẫn còn trùng hợp như vậy , đưa tới bánh bao thịt cho nàng .
Nàng chỉ cảm thấy sau khi ăn xong cái bánh bao thịt này, nàng cũng không còn đói bụng nữa.
Hơn nữa nàng vừa lúc đến đại di mụ, lại đụng tới bụng, cho nên bụng mới đau như vậy .
Hiện tại bụng ăn no , nàng lại cảm giác được, cơn đau đớn ở bụng cũng dần dần đỡ đi không ít, thật sự quá thần kỳ.
Liền vào lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc thán phục , Lan Lăng Thiệu Giác chỉ là nhẹ nhàng cười một tiếng đối với nàng, lập tức dặn dò nàng nghỉ ngơi thật tốt rồi liền xoay người rời khỏi, thuận tiện cẩn thận đóng lại cánh cửa chạm trổ.
Nhìn thấy Lan Lăng Thiệu Giác rời khỏi, Đồng Nhạc Nhạc mới từ từ thu hồi ánh mắt.
Lập tức, chỉ cảm thấy một cơn mệt mỏi từ từ kéo tới.
Sau khi đưa tay ngáp một cái , Đồng Nhạc Nhạc không chống lại cơn mệt mỏi , lại lần nữa nằm lên giường .
Không được bao lâu, Đồng Nhạc Nhạc liền từ từ chìm vào trong mộng đẹp . . .
Lan Lăng Thiệu Giác nhìn thấy Đồng Nhạc Nhạc ăn ngon lành, khóe miệng không khỏi nhẹ nhàng cong lên một cái. Sau đó hắn nhận ra trong phòng không có thắp đèn, liền từ từ đứng dậy, đi tới trước bàn, cầm lấy hộp quẹt, rồi đốt đèn lên.
Ngay lập tức, gian phòng vốn đang tối om, liền trở nên hoàn toàn sáng ngời .
Mà giờ phút này, Đồng Nhạc Nhạc chính là đang sung sướng ăn .
Chỉ là, không biết là bởi vì là ăn quá nhanh, hay trong miệng vốn quá khô, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi bị nghẹn .
Ngay lập tức, Đồng Nhạc Nhạc trợn ngược đôi mắt, không ngừng lấy tay vỗ ngực.
Lan Lăng Thiệu Giác đứng một bên thấy vậy, lập tức đi tới trước bàn, rót một ly trà cho Đồng Nhạc Nhạc, rồi liền nhanh chóng đưa tới.
"Đây, Tiểu Nhạc Tử, trước uống miếng nước."
Nghe được lời này của Lan Lăng Thiệu Giác, Đồng Nhạc Nhạc lập tức cầm lấy ly trà Lan Lăng Thiệu Giác đưa tới, rồi từng ngụm từng ngụm uống sạch ly trà .
Lúc này mới cảm giác được cổ họng thoải mái hơn không ít.
"Phù phù, vừa rồi bị nghẹn suýt chết, bởi vì ăn bánh bao nghẹn mà chết, thật sự là mất mặt."
Nghe được Đồng Nhạc Nhạc lúc này, vẫn còn mang việc của chính mình ra nói giỡn, Lan Lăng Thiệu Giác chỉ là bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
"Ngươi nha , cũng không có ai trabh giành ăn bánh bao với ngươi, sao phải ăn vội vàng như vậy ! ?"
Lan Lăng Thiệu Giác mở miệng, giọng điệu nhẹ nhàng, ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc, càng là có thêm vài phần sủng ái mà chính hắn cũng không biết .
Đối với điều này, Đồng Nhạc Nhạc không thể hiểu hết.
Nghe được lời này của Lan Lăng Thiệu Giác, nàng tự thấy mất mặt, không khỏi le lưỡi, đưa tay sờ sờ sau gáy, vẻ mặt tràn đầy ngượng ngùng xấu hổ.
"Hì hì, nô tài là quá đói . Nhưng mà Vương gia, tại sao nô tài ăn cái bánh bao thịt này, nếm đi nếm lại, vẫn cảm giác được cái bánh bao thịt này hình như có một mùi vị dược liệu! ?"
Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, mặt mày nghi hoặc.
Dù sao, nàng vẫn là lần đầu tiên ăn loại bánh bao thịt mang theo mùi vị dược liệu mà! Thật sự là kỳ quái.
Nghe được những lời Đồng Nhạc Nhạc đã nói, lại thấy mắt nhung của Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy nghi hoặc , hắc mâu của Lan Lăng Thiệu Giác đầu tiên là nhẹ nhàng lóe ra một phen, lập tức, mới mở miệng nói.
"Cái bánh bao thịt này, hẳn là có thành phần dược liệu ở bên trong, nghe nói ăn vào, cũng có công dụng khá tốt đối với thân thể đó!"
"Hắc hắc hắc, thì ra là thế. Nhưng mà, nhà bánh bao thịt này mở ở nơi nào! ? Nô tài mấy ngày hôm trước đều ra ngoài ở kinh thành , tại sao chưa từng nghe nói qua! ?"
Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, tràn đầy nghi hoặc.
Dù sao, mấy ngày hôm trước nàng luôn đi ra ngoài cung du ngoạn cùng Đường Yên Nhi , nhưng chưa từng nghe nói có quán bánh bao thịt mới khai trương a! ?
Hơn nữa, bên trong chiếc bánh bao thịt này còn nữa thành phần dược liệu, cũng không từng nghe người ta nói tới, thật sự kỳ quái.
Đối với nghi hoặc của Đồng Nhạc Nhạc , hắc mâu của Lan Lăng Thiệu Giác chỉ là nhẹ nhàng lóe ra một phen, lập tức liền khẽ cong đôi môi đỏ mọng, mở miệng nói.
"Quán bánh bao thịt này khai tại một chỗ tương đối hẻo lánh , ngươi không biết cũng là chuyện thường tình."
"A a, hẳn là như vậy đi. . ."
Đối với điều này, Đồng Nhạc Nhạc chỉ là nhẹ nhàng gật đầu.
Nhìn thấy dáng vẻ ngoan ngoãn kia của Đồng Nhạc Nhạc , hắc mâu của Lan Lăng Thiệu Giác nhẹ nhàng lóe ra một phen, sau đó, dường như nghĩ đến cái gì nên mở miệng nói.
"Thân thể ngươi đã không khỏe, Bổn vương cũng không quấy rầy ngươi , ngươi trước nghỉ ngơi thật tốt đi!"
"Vâng, đa tạ Tạ vương gia cho bánh bao thịt, thật sự ăn quá ngon ."
Nghe được lời này của Lan Lăng Thiệu Giác, Đồng Nhạc Nhạc lập tức hé miệng cười một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Lan Lăng Thiệu Giác , càng là không che dấu chút nào sự cảm kích.
Dù sao, nàng cảm giác được Lan Lăng Thiệu Giác này giống như là một cơn mưa đúng lúc, mỗi khi nàng gặp phải phiền toái hoặc là có điều cần thiết, thì hắn luôn sẽ xuất hiện.
Vừa rồi là nàng đói bụng lắm, nhưng không cách nào đi ra ngoài tìm đồ ăn, nàng vẫn còn tính toán cố nhịn qua đêm.
Ai biết Lan Lăng Thiệu Giác lại đến đây, hơn nữa lại vẫn còn trùng hợp như vậy , đưa tới bánh bao thịt cho nàng .
Nàng chỉ cảm thấy sau khi ăn xong cái bánh bao thịt này, nàng cũng không còn đói bụng nữa.
Hơn nữa nàng vừa lúc đến đại di mụ, lại đụng tới bụng, cho nên bụng mới đau như vậy .
Hiện tại bụng ăn no , nàng lại cảm giác được, cơn đau đớn ở bụng cũng dần dần đỡ đi không ít, thật sự quá thần kỳ.
Liền vào lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc thán phục , Lan Lăng Thiệu Giác chỉ là nhẹ nhàng cười một tiếng đối với nàng, lập tức dặn dò nàng nghỉ ngơi thật tốt rồi liền xoay người rời khỏi, thuận tiện cẩn thận đóng lại cánh cửa chạm trổ.
Nhìn thấy Lan Lăng Thiệu Giác rời khỏi, Đồng Nhạc Nhạc mới từ từ thu hồi ánh mắt.
Lập tức, chỉ cảm thấy một cơn mệt mỏi từ từ kéo tới.
Sau khi đưa tay ngáp một cái , Đồng Nhạc Nhạc không chống lại cơn mệt mỏi , lại lần nữa nằm lên giường .
Không được bao lâu, Đồng Nhạc Nhạc liền từ từ chìm vào trong mộng đẹp . . .