Dưỡng chồn thành hậu, tà mị lãnh đế ôn nhu yêu

Chương 171-1: Tiểu Nhạc Tử, ta thích ngươi (1)

Edit : congchuacamcung
Không thể trách được, hoàng huynh hắn đột nhiên phái hắn đi biên cảnh rèn luyện, nghĩ đến như thế, thì ra là thế. . .
Nghĩ tới đây, Huyền Lăng Phong sợ hết hồn hết vía, trong khoảnh khắc, đại não trống rỗng, cái gì cũng không nghĩ tới .
Trong thời gian Huyền Lăng Phong đang kinh ngạc , Huyền LăngThương bạc môi hé mở, giải quyết dứt khoát.
"Ngươi đã không nói lời nào, như vậy, hôn sự của các ngươi, cứ như vậy cứ quyết định!". . .
Hôn sự của Huyền Lăng Phong và Đường Yên Nhi cứ như vậy đượcquyết định, không ai có thể thay đổi. Tốc độ của Huyền Lăng Thương, cũng là mạnh như sấm sét.
Đầu tiên là phái người hộ tống Đường Yên Nhi trở về nước, lo liệuviệc đón dâu thật tốt, về phương diện khác, giao cho Bộ Lễ thật lo liệu thật tốt.
Bởi vì quan hệ đến hai nước, cho nên Huyền Lăng Thương càng cho nhiều người nhanh chóng lo liệu chuyện này, đề phòng ủy khuất Đường Yên Nhi, cũng là giữ mặt mũi cho hai nước.
Hôn sự của Đường Yên Nhi và Huyền Lăng Phong, cũng chắc chắn vào tháng sau.
Hình như Huyền Lăng Thương sợ hãi, Huyền Lăng Phong sẽ làm ra cái gì khác người ảnh hưởng đếnchính sự.
Bởi vì thời gian gấp rút cho nên tất cả mọi người đều rất vội vàng.
Tuy nhiên, tại lúc mọi người vì hôn sự của Huyền Lăng Phong và Đường Yên Nhi vội vàng chỉ còn thiếu nước không phát điên ,thì đương sự Huyền Lăng Phong lại trở nên trầm lặng.
Từ hôm Huyền Lăng Thương tuyên bố hôn sự, trong lòng HuyềnLăng Phong biết chính mình vô lực xoay chuyển trời đất
Sau lúc hồi phủ tự thấy thương tâm mất mát, liền một mực ở trong phủ, cả ngày làm bạn cùng rượu .
Nghe nói, rượu trong vương phủ, cơ hồ bị hắn uống sạch .
Từ miệng Tiểu Kính Tử biết được tâm tình gần đây của Huyền Lăng Phong , Đồng Nhạc Nhạc lo lắng trùng trùng.
Hơn nữa, trong lòng kỳ thật đối với Huyền Lăng Phong và Đường Yên Nhi, cũng là tâm sinh áy náy.
Nếu không có ngày đó, nhìn thấy Huyền Lăng Phong tâm tình không tốt, đưa ra ý kiến uống rượu, nói câu "mượn say giải sầu ",thì có lẽ cũng sẽ không phát sinh chuyện như vậy.
Nếu như Huyền Lăng Phong và Đường Yên Nhi thật tâm yêu nhau vẫn còn khá hơn một chút, chỉ là mắt nhìn Huyền Lăng Phong cả ngày mượn rượu tiêu sầu, ngày đó Đường Yên Nhi cũng là đầy bụng tâm sự khóc lóc rời khỏi đây.
Vừa nhìn liền biết hai người này, đều làkhông tự nguyện.
Vì thế, Đồng Nhạc Nhạc luôn bất an áy náy.
Hôm nay, là ngày nàng nghỉ ngơi, nàng liền dậy thật sớm ,sau đó, liền đi Thập Tam vương phủ, tính toán nhìn Huyền Lăng Phong một cái.
Tuy nhiên, khi nàng đi tới Lăng Phong Các chỗ Huyền Lăng Phong ở, từ thật xa cũng liền ngửi thấy được một mùi rượu nồng nặc.
Ngửi thấy như vậy, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi cau mày lại một cái.Mắt nhung lại liếc nhìn một vòng Lăng Phong Các .
Chỉ thấy Lăng Phong Các bên trong, cho dù là trên mặt đất có lẽ trên mặt bàn, đều bày đầy bình rượu.
Chỉ thấy bên trong Lăng Phong Các, cho dù là trên mặt đất hay trên mặt bàn, đều bày đầy bình rượu.

Hơn nữa với số lượng kinh người, làm cho người ta nhìn mà líu lưỡi không thôi.
Tiểu Kính Tử dẫn đường ở một bên , tại thời điểm nhìn thấy dáng vẻ tràn đầy kinh ngạc của Đồng Nhạc Nhạc , không khỏi bất đắc dĩ thở dài một hơi, lập tức mở miệng nói.
"Tiểu Nhạc Tử, Gia với ngài quan hệ không tồi, có lẽ ngài nên đi vào khuyên nhủ đi! ? Gần đây Gia cả ngày mượn rượu tiêu sầu, làm Thái Phi cực kì sầu lo ! Hơn nữa Gia tâm tình không tốt, cũng không vào cung bái kiến, chỉ để ý uống rượu, ngài liền tạm thời thử đi vào khuyên nhủ Gia đi! ?"
Nghe được Tiểu Kính Tử nói, lại thấy Tiểu Kính Tử dáng vẻ tràn đầylo lắng, Đồng Nhạc Nhạc chỉ là nhẹ nhàng gật đầu, mở miệng nói.
"Ừ, ta đã biết, ngươi đi xuống trước đi!"
"Vậy làm phiền ngài ."
Nghe vậy, Tiểu Kính Tử cảm kích lập tức nói, thở dài một hơi, liền lui xuống.
Đợi Tiểu Kính Tử rời khỏi, Đồng Nhạc Nhạc mới từ từ tiến vào, đi vào bên trong Lăng Phong Các.
Càng đi vào bên trong ,mùi rượu càng rõ, chỉ còn thiếu nước hun người ta ngất đi.
Ngửi thấy được những mùi này, Đồng Nhạc Nhạc chỉ còn thiếu nướccau mày thành một vệt thẳng. ( haydùng cụm "lông mày nhăn tít"
"Trời ạ! Huyền Lăng Phong, rốt cuộc ngươi uống bao nhiêu rượu a!?"
Đồng Nhạc Nhạc thì thào tự nói,lập tức, đảo mắt nhìn quanh một lượt, liền nhìn thấy người thiếu niên đang nằm sóng soài trên ghế quý phi .
Chỉ thấy thiếu niên giờ phút nàychính là say đến bất tỉnh , trong lòng, lại vẫn ôm một bình rượu không rời.
Khuôn mặt vốn là tuấn tú,mà giờ phút này mọc đầy râu ria lởm chởm, dưới khóe mắt cũng là thâmquầng một mảnh.
Chỉ là, coi như là say đến bất tỉnh , thiếu niên mày, cũng là vẫn mặt mày nhăn nhúm.
Coi như trước khi đến đây ĐồngNhạc Nhạc đã có chuẩn bị tâm lý .
Nhưng giờ phút này, nhìn thấy Huyền Lăng Phong tiều tụy thì trànđầy thất vọng , có lẽ đã bị hăm dọasợ mất mật rồi.
Như thế nào mới vài ngày ngắn ngủi, Huyền Lăng Phong lại tiều tụy như vậy ! ?
Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc nhớlại, nhìn Huyền Lăng Phong bây giờ, cũng là cảm thấy không đành lòng.
Dù sao, sau khi nàng đi tới triềuđại này, bằng hữu vốn cũng không có nhiều.
Mặc dù trước đây, Huyền Lăng Phong với chính mình không hợp, chỉ là hiện tại, Huyền Lăng Phong đối xử với nàng là vô cùng tốt.
Hiện nay, mắt thấy Huyền Lăng Phong rơi vào tiều tụy như thế này, tâm của nàng cũng không đành lòng a.
Trong lòng nhớ lại, Đồng Nhạc Nhạc liền từ từ đi lên trước, tính toán đoạt lại bầu rượu từ Huyền Lăng Phong, tính toán đánh thức hắn, cho dù thế nào cũng phải khuyên một lời.
Dù sao, hôn sự của Huyền Lăng Phong và Đường Yên Nhi, đã không có cách gì thay đổi .
Tại triều đại này, sự thuần khiết của nữ nhân, so với tính mạng lại còn quan trọng hơn

back top