Dù sao cũng đã quen bơi lội từ nhỏ , hơn nữa, khối thân thể Phượng Hoàng Điêu này cũng phi thường nhanh nhạy .
Cho nên, không được một lát thì Đồng Nhạc Nhạc liền bắt được một con Cẩm Lý. Lập tức, nàng giơ móng vuốt ném con Cẩm Lý bắt được lên trên bờ .
Đến khi nhìn thấy con Cẩm Lý toàn thân đỏ ối từ trong nước bị vứt tung lên bờ , Tiểu Lô Tử đang một mực lo lắng chờ đợi bên hồ nước chỉ cảm thấy đôi chân mềm nhũn, cả người liền quị xuống trên mặt đất .
Gương mặt thanh tú kia càng là xoẹt một tiếng, mặt cắt không còn hột máu!
Dù sao, Cẩm Lý ở trong hồ nước này, đâu phải là cá chép bình thường !
Nghe nói, Cẩm Lý trong Thiên Lí Trì này, mỗi một con đều là do Bắc Lăng Quốc tiến cống, mỗi một con, đều là giá trị liên thành. . .
Tuy nhiên hiện tại, con tiểu điêu nhi này, lại cứ như vậy mà quăng một con Cẩm Lý giá trị liên thành lên trên bờ . . .
Nhìn thấy con Cẩm Lý kia toàn thân hiện ra màu đỏ ối, con Cẩm Lý với màu sắc tuyệt đẹp bị ném lên trên bờ. Nó chỉ giãy dụa một cái rồi liền bất động .
Ngay lập tức , Tiểu Lô Tử chỉ cảm thấy cả thiên địa đang sụp đổ trước mắt mình .
Trời ạ!
Lần trước, hắn bởi vì không cẩn thận để lạc con tiểu điêu nhi này, đã thiếu chút nữa mất mạng.
Bây giờ, nếu như bị Hoàng thượng biết, con Cẩm Lý giá trị liên thành này bị tiểu điêu nhi giết chết . . .
Trời ạ!
Lần này đây, hắn chết chắc rồi! ! !
Trong lúc Tiểu Lô Tử mặt mày bi thảm , thì từ bên trong hồ nước cũng thấy 'Rào' một tiếng, cả thân thể nhỏ bé của Đồng Nhạc Nhạc đã nhanh chóng nhô lên khỏi mặt nước .
"Oa ca ca, tiểu Lý Ngư muốn đua với ta, ngươi vẫn còn non lắm!"
Bơi ở trong nước thời gian dài như vậy, không ngừng truy đuổi Cẩm Lý nên sức lực tiêu hao không ít.
Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy càng đói bụng tợn.
Lập tức từ trong hồ nước nàng bò lên trên bờ, sau khi đã hung hăng lắc lắc bọt nước trên người , ánh mắt của Đồng Nhạc Nhạc liền nhanh chóng bị con Cẩm Lý mới vừa quăng lên bờ thu hút .
Vừa rồi ở trong nước, nàng đã cảm giác được những con Cẩm Lý này không giống loại bình thường. Mỗi một con đều xinh đẹp phảng phất tựa như bảo thạch .
Chậc chậc chậc, thật không hổ là hoàng cung a!
Dẫu là vật gì , nếu đem so sánh với bên ngoài thì đều là thật tốt hơn nhiều a!
Cũng không biết con Cẩm Lý trông đẹp như vậy , nếu ăn vào thì mùi vị có đúng là cũng phi thường hấp dẫn chăng! ?
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc cũng không để ý tới Tiểu Lô Tử đang mềm nhũn quì ở một bên, mặt xám như tro tàn .
Bởi vì, giờ này khắc này, Đồng Nhạc Nhạc chỉ một lòng nghĩ đến con Cẩm Lý này.
Rốt cuộc là định nướng! ? Hay là đem kho ! ?
Trong lòng suy tính, Đồng Nhạc Nhạc chu cái miệng nhỏ, liền lập tức cặp con Cẩm Lý đã tắt thở , nhanh chóng chạy về hướng tới Ngự Thiện Phòng .
Đối với Ngự Thiện Phòng, Đồng Nhạc Nhạc đã sớm cực kì quen thuộc .
Bởi vì, mấy ngày nay, nàng đã sớm chạy qua đại bộ phận các nơi trong hoàng cung .
Cho nên hiện tại, sau khi Đồng Nhạc Nhạc ngậm con Cẩm Lý liền lập tức chạy theo đường cũ về hướng tới Ngự Thiện Phòng .
Tiểu Lô Tử vốn mặt mày tựa tro tàn, chỉ cảm thấy như ngày tận thế , nay thấy con tiểu điêu nhi trước mặt đang ngậm lấy Cẩm Lý kia , rồi liền nhanh chóng chạy về hướng phía trước .
Thấy vậy, Tiểu Lô Tử cũng không dám suy nghĩ nhiều chuyện khác.
Cẩm Lý đã chết, hắn cũng không thể lại đi cướp của con tiểu điêu nhi này ! ! !
Nghĩ tới đây, Tiểu Lô Tử lập tức đứng lên từ trên mặt đất , đuổi theo phương hướng Đồng Nhạc Nhạc đang chạy đi.
"Tiểu tổ tông của ta , đợi ta a. . ."
. . .
Trên con đường quen thuộc đi tới Ngự Thiện Phòng, Đồng Nhạc Nhạc đưa mắt quét nhanh một lượt.
Ngự Thiện Phòng có diện tích rất lớn . Bên trong có rau cỏ dưa và trái cây, thịt bò thịt gà thịt heo thịt dê, củi gạo dầu muối tương dấm chua trà, mọi thứ không thiếu, có đủ mọi thứ!
Cho nên, không được một lát thì Đồng Nhạc Nhạc liền bắt được một con Cẩm Lý. Lập tức, nàng giơ móng vuốt ném con Cẩm Lý bắt được lên trên bờ .
Đến khi nhìn thấy con Cẩm Lý toàn thân đỏ ối từ trong nước bị vứt tung lên bờ , Tiểu Lô Tử đang một mực lo lắng chờ đợi bên hồ nước chỉ cảm thấy đôi chân mềm nhũn, cả người liền quị xuống trên mặt đất .
Gương mặt thanh tú kia càng là xoẹt một tiếng, mặt cắt không còn hột máu!
Dù sao, Cẩm Lý ở trong hồ nước này, đâu phải là cá chép bình thường !
Nghe nói, Cẩm Lý trong Thiên Lí Trì này, mỗi một con đều là do Bắc Lăng Quốc tiến cống, mỗi một con, đều là giá trị liên thành. . .
Tuy nhiên hiện tại, con tiểu điêu nhi này, lại cứ như vậy mà quăng một con Cẩm Lý giá trị liên thành lên trên bờ . . .
Nhìn thấy con Cẩm Lý kia toàn thân hiện ra màu đỏ ối, con Cẩm Lý với màu sắc tuyệt đẹp bị ném lên trên bờ. Nó chỉ giãy dụa một cái rồi liền bất động .
Ngay lập tức , Tiểu Lô Tử chỉ cảm thấy cả thiên địa đang sụp đổ trước mắt mình .
Trời ạ!
Lần trước, hắn bởi vì không cẩn thận để lạc con tiểu điêu nhi này, đã thiếu chút nữa mất mạng.
Bây giờ, nếu như bị Hoàng thượng biết, con Cẩm Lý giá trị liên thành này bị tiểu điêu nhi giết chết . . .
Trời ạ!
Lần này đây, hắn chết chắc rồi! ! !
Trong lúc Tiểu Lô Tử mặt mày bi thảm , thì từ bên trong hồ nước cũng thấy 'Rào' một tiếng, cả thân thể nhỏ bé của Đồng Nhạc Nhạc đã nhanh chóng nhô lên khỏi mặt nước .
"Oa ca ca, tiểu Lý Ngư muốn đua với ta, ngươi vẫn còn non lắm!"
Bơi ở trong nước thời gian dài như vậy, không ngừng truy đuổi Cẩm Lý nên sức lực tiêu hao không ít.
Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy càng đói bụng tợn.
Lập tức từ trong hồ nước nàng bò lên trên bờ, sau khi đã hung hăng lắc lắc bọt nước trên người , ánh mắt của Đồng Nhạc Nhạc liền nhanh chóng bị con Cẩm Lý mới vừa quăng lên bờ thu hút .
Vừa rồi ở trong nước, nàng đã cảm giác được những con Cẩm Lý này không giống loại bình thường. Mỗi một con đều xinh đẹp phảng phất tựa như bảo thạch .
Chậc chậc chậc, thật không hổ là hoàng cung a!
Dẫu là vật gì , nếu đem so sánh với bên ngoài thì đều là thật tốt hơn nhiều a!
Cũng không biết con Cẩm Lý trông đẹp như vậy , nếu ăn vào thì mùi vị có đúng là cũng phi thường hấp dẫn chăng! ?
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc cũng không để ý tới Tiểu Lô Tử đang mềm nhũn quì ở một bên, mặt xám như tro tàn .
Bởi vì, giờ này khắc này, Đồng Nhạc Nhạc chỉ một lòng nghĩ đến con Cẩm Lý này.
Rốt cuộc là định nướng! ? Hay là đem kho ! ?
Trong lòng suy tính, Đồng Nhạc Nhạc chu cái miệng nhỏ, liền lập tức cặp con Cẩm Lý đã tắt thở , nhanh chóng chạy về hướng tới Ngự Thiện Phòng .
Đối với Ngự Thiện Phòng, Đồng Nhạc Nhạc đã sớm cực kì quen thuộc .
Bởi vì, mấy ngày nay, nàng đã sớm chạy qua đại bộ phận các nơi trong hoàng cung .
Cho nên hiện tại, sau khi Đồng Nhạc Nhạc ngậm con Cẩm Lý liền lập tức chạy theo đường cũ về hướng tới Ngự Thiện Phòng .
Tiểu Lô Tử vốn mặt mày tựa tro tàn, chỉ cảm thấy như ngày tận thế , nay thấy con tiểu điêu nhi trước mặt đang ngậm lấy Cẩm Lý kia , rồi liền nhanh chóng chạy về hướng phía trước .
Thấy vậy, Tiểu Lô Tử cũng không dám suy nghĩ nhiều chuyện khác.
Cẩm Lý đã chết, hắn cũng không thể lại đi cướp của con tiểu điêu nhi này ! ! !
Nghĩ tới đây, Tiểu Lô Tử lập tức đứng lên từ trên mặt đất , đuổi theo phương hướng Đồng Nhạc Nhạc đang chạy đi.
"Tiểu tổ tông của ta , đợi ta a. . ."
. . .
Trên con đường quen thuộc đi tới Ngự Thiện Phòng, Đồng Nhạc Nhạc đưa mắt quét nhanh một lượt.
Ngự Thiện Phòng có diện tích rất lớn . Bên trong có rau cỏ dưa và trái cây, thịt bò thịt gà thịt heo thịt dê, củi gạo dầu muối tương dấm chua trà, mọi thứ không thiếu, có đủ mọi thứ!