Già Thiên

Chương 1170: Ai Ngủ Nơi Đế Mộ


- Còn chưa đến lúc đi vào, phần mộ còn chưa mở ra hoàn toàn, chỉ lộ ra một góc núi băng mà thôi...

Đoạn Đức nhíu mày khẽ nói, ánh mắt kèm theo một loại không yên lòng.

Vạn đạo tiên quang, hàng triệu đạo ngân, đây mà vùng tai họa, nơi cao sụp xuống, mây khói mịt mù.

Nhưng mà mây màu không phải lúc nào cũng có, cách một thời gian phun một lần, đa số thời gian đều yên lặng.

Mặt ngoài mộ phần đã nứt ra, phía trước xuất hiện một cái vực sâu thật lớn, tối đen làm tim người ta đập mạnh, khó mà nhìn tới đáy.

Khi tiên hà bốc hơi có người đi vào nhìn thử, nhưng không nhìn ra được gì, chỉ tràn ngập khí tức khai thiên lập địa, vũ trụ tôn sùng.

Nơi này có liên quan với Đại đế cổ, đây là nhận thức chung của mọi người.

Bằng không căn bản không thể như thế, phàm là tới gần vực sâu, dù là Vương giả đại thành cũng hai chân run rẩy, không nhịn được phải quỳ lạy, thân tâm run sợ.

Từ ngày đó, vùng đất cao giữa Thập Vạn Đại Sơn này không một tiếng thú, chim chóc run sợ không dám bay ngang, nhưng nếu có chim bay thú chạy ngang qua, đều sẽ bái lạy nơi này, sau đó đi vòng qua. - https://.vn

Diệp Phàm tự ngẫm rốt cuộc là triệu hồi gì, làm cho tâm thần hắn không yên, nhưng không thể biết.

Mấy ngày qua, có không biết bao nhiêu tu sĩ trong thiên hạ đến đây, làm cho Đoạn Đức cùng Hắc Hoàng không ngừng nguyền rủa, vốn muốn tự mình làm một vố lớn, nào ngờ toàn thiên hạ đều biết.

Thần triều Trung Châu, Thánh địa Đông Hoang, Phật giáo Tây Mạc, Yêu Hoàng Điện Nam Lĩnh... đều có cao thủ chạy tới, còn Cổ tộc càng không phải nói, sớm chiếm cứ lợi địa thế.

- Hy vọng chúng ta lưu lại đường hầm có tác dụng, có thể chiếm trước tiên cơ.

Long Mã nói.

- Bần đạo... tâm thần hơi không yên, không biết vì sao. Nghĩ tới ta tung hoành lòng đất nhiều năm qua, chưa bao giờ thất bại, sao lại không yên như thế?

Đoạn Đức lẩm bẩm.

- Ngươi bớt nhiều lời, mau dùng hết bản lĩnh giữ nhà ra, xác định vị trí chính xác của tiên tàng!

Ánh mắt Hắc Hoàng nóng bỏng.



Đây là cổ mộ Đại đế cổ, lúc này thiên hạ đều biết, không sai được, trời mới biết sẽ dẫn tới nhân vật gì.

Tổ Vương thái cổ như ngọn núi lớn đè trong lòng mọi người, nơi này có rất nhiều người sầu lo. Có một Đế mộ lớn như vậy xuất thế, Thánh nhân cũng muốn đi ra.

Diệp Phàm trở về, thế gian truyền đủ tiếng bàn tán, một trận chiến chém Thiên Hoàng tử, sau đó truy đuổi Hoàng Kim công chúa thân trần chạy trốn, gây ra sóng to gió lớn.

Đến lúc này hắn cũng không phải sợ, nửa năm sau sẽ rời đi, tiên đỉnh sứt mẻ có thể che giấu khí cơ, ngay cả Thánh nhân cũng không thể suy diễn chuyện của hắn.

Nhưng mà vẫn phải làm chút phòng bị, nhất định có cổ Vương Thánh cấp bất mãn hắn, nếu là hắn, thì nhất định sẽ không chút lưu tình.

Hắn biểu hiện quá chói mắt, tuy là người cấp Đế tử, nhưng có ai dám nói thắng chắc được hắn? Một khi trưởng thành lên, trừ mấy vị Cổ Hoàng tử ra, thiên hạ này có ai dám đối đầu?

Rất nhanh, nháy mắt nửa tháng trôi qua, Đế mộ càng sâu không lường, mỗi lần dâng lên tiên hà sẽ tràn ngập khí tức Đại đế cổ, giống như có một vị cổ nhân sắp thức tỉnh.

Đất cao sụp đổ, vực sâu mở rộng thành một cái hố trời, không thấy được đáy. Dù là Thiên Nhãn cũng không nhìn thấu, bởi vì phía dưới là từng đợt đạo ngân đan xen, Thánh nhân cũng bó tay.

- Đúng rồi, truyền thuyết là thật, Diêu Quang Đế binh có lai lịch rất kỳ quái, không phải cảm động trời xanh mà tự nhiên đúc thành.

Hôm nay, mộ phần Đại đế cổ xuất hiện, rất nhiều bí ẩn xưa cũng bị thổi tan sương mù, những truyền thuyết cổ liền bị vạch trần.

Long Văn Hắc Kim đỉnh được gọi là kỳ tích vĩ đại nhất thế gian, trong năm tháng dài dòng, rốt cuộc hiện rõ chân tướng.

Là kỳ tích, hay là thần tích?

Một ngôi mộ lớn xuất hiện, tràn ngập khí tức Đại đế cổ, dường như không cần nhiều lời, chứng thật những ghi chép trong dã sử.

Thần kim màu đen quả thật là do Diêu Quang tìm được, nhưng mà có lẽ không phải là kết quả bọn họ cúng bái năm vạn năm, cũng không phải do các đời Thánh hiền đời đời đúc thành, có liên quan tới Đế.

Trong đêm mưa cuồng phong rít gào, sấm vang chớp giật, có một vị Đại đế phủ xuống, nghịch chuyển tạo hóa, dùng thần thuật cái thế đúc thành Long Văn Hắc Kim Đinh.

Tất cả rất thần bí, tồn tại Đế cấp xuất hiện giữa mưa to sấm sét khiến người ta càng nghĩ càng cảm thấy khó lường.

- Diêu Quang thành lập trên một ngôi mộ lớn, vốn đã đủ huyền bí, cuối cùng dưới tổ lãng có tồn tại vô thượng xuất thế, là tồn tại không thể tưởng tượng được?

Mọi người suy nghĩ bay xa, thậm chí có chút sợ hãi.


Đó là người hay quỷ, nếu là xây mộ chôn thân, làm sao còn sống xuất thế được?

Từ xưa có bí văn, dùng thi chứng đạo, đó là một loại truyền thuyết hết sức xa xưa, chẳng lẽ là thật hay sao, dưới Diêu Quang mộ phần có một tồn tại như thế?

Nhưng mà thiên cổ xa xăm, nếu hắn dùng thi chứng đạo, coi như có lại sinh mệnh, nghịch thiên sống lại, làm sao vô danh trong lịch sử được.

- Long Văn Hắc Kim Đinh của Diêu Quang xuất hiện hơi trễ, để cho ta nghĩ một chút, tiến hành tính toán thế này, cuối cùng là gần thời đại Đại đế nào?

- Nó trễ hơn Hằng Vũ Lô, trễ hơn Hư Không Kính, nếu thật sự có kế hoạch, dường như cách vị...

Khi mọi người suy đoán tới đây, mọi người giật mình, cảm thấy xương cốt lạnh run, biểu tình quái dị.

Cái này... lại đề cập tới một vị Chí tôn vang dội cổ kim, tịch mịch vô địch, mạnh tới mức trấn áp Cửu Thiên Thập Địa, làm cho tất cả kẻ địch trên thể gian im lặng không dám nói.

- Thời đại đó... không cách quá xa Vô Thủy Đại đế.

Rốt cuộc có người nói ra lời này, khiến trong lòng tất cả tu sĩ dâng lên cơn sóng ngập trời, là thật sao, có liên quan tới Vô Thủy?

Nếu là thật, đúng là đảo điên, khó mà tin được.

Nếu là giả, lại khó mà tìm một người khác, một tồn tại Đế cấp khác, làm sao im lặng không danh tiếng. Phàm là xuất thể, đại đạo sẽ có cảm ứng, thiên hạ bốn bể tôn sùng.

Niên đại đó cách nhau gần nhất, trừ Vô Thủy thì còn là ai?

- Không có nhiều khả năng, Vô Thủy Đại đế lại dùng thi chứng đạo, không phải hắn chưa thành Đế đã có những ghi chép hay sao? Tay không đỡ Đế binh!

- Chưa thành Đế... đỡ được Đế binh, ai có thể chứng thật, khi đó hắn quả thật chưa chứng đạo? Có lẽ vừa đúng thuyết minh vấn đề lớn...

- Điều này... thật khó mà tin được?

Rất nhiều người giọng phát run, một tòa mộ lớn xuất thế, liên lụy tới những bí mật hoang cổ, có thể sẽ đảo điên những chân tướng lịch sử.

Vô Thủy Đại đế là một bộ xác ướp cổ sống lại, nói ra ai cũng không tin, nhưng mà ngôi mộ này cùng niên kỷ với Đế đỉnh của Diêu Quang sinh ra, làm cho giả thuyết này có một tia chân thật.


Nếu là Vô Thủy, đời trước hắn là kỳ nhân cỡ nào, chẳng lẽ có thân phận càng xa xưa hơn? Không thể tưởng tượng.

Người dùng thi chứng đạo, đời trước còn có sinh mệnh thì làm sao là hạng người bình thường, nói không chừng cũng là một đời Đại đế Nhân tộc, vậy đó sẽ là ai?

Nghĩ tới khả năng này, nguyên thần mọi người đang run rẩy.

Khu đất cao hoàn toàn đại loạn, mọi người rung động, suy luận này vừa đưa ra quả thật là cơn sóng lớn, khiến cảm xúc mọi người chấn động mạnh, dựng hết tóc gáy.

- Đó là không thể nào, Vô Thủy Đại đế sẽ dùng thi chứng đạo? Một đám đầu gỗ, căn bản không biết cái gì hết!

Hắc Hoàng rất kích động, lập tức phủ quyết.

- Ngươi tin tưởng sao?

Diệp Phàm hỏi.

Ở bên cạnh, Diệp Đồng cũng có vẻ hiếu kỳ, nhìn chằm chằm Hắc Hoàng, hắn vô cùng hướng tới những chuyện về Đại đế cổ, muốn biết những chuyện về họ.

Đoạn Đức khó có khi nghiêm túc, thở dài:

- Tuy rằng có truyền thuyết dùng thi chứng đạo, nhưng căn bản không được, mơ hồ thiếu đi một đạo sinh khí tiên thiên, sẽ khiến tiên lộ thiếu khuyết, khó mà viên mãn, xưa nay không có người thành công.

- Ngươi khẳng định như vậy?

Diệp Phàm hỏi.

- Đạo gia... ta là ai? Đào hết cổ lăng thiên hạ, ta có thể không biết bí mật trong mộ hay sao, đây là một con đường cụt, xưa nay không có ai thành công, lời người đời nói... đều là nói nhảm.

Diệp Phàm cổ quái nhìn hắn, lai lịch Đoạn đạo sĩ này thần bí, không gì không biết, rốt cuộc có bối cảnh gì, đến nay cũng khó nhìn thấu.

Một tòa mộ phần thường cộ, lộ ra từng trận khí Đại đế, nó thần bí vô tận, mười mấy vạn năm trước trong đêm mưa đúc thành Đế đỉnh, làm người ta khó mà nhìn thấu.

Trong đại mộ, cuối cùng là ai đang ngủ say.

Đã nhiều năm qua, chủ mộ có thể sớm thành cát bụi, hắn để lại, làm cho mọi người chờ mong.

Đột nhiên, một đạo thần quang ngập trời phủ vùng đất cao, bóng người hùng vĩ xuất hiện, tóc tím xõa tung đưa lưng về phía mọi người, nhìn vào đại mộ.

Hắn đứng trên cao, làm người ta có ảo giác đối mặt với một ngọn núi thần, cao không thể với, chân nhũn ra, không ít tu sĩ không khống chế được phải quỳ xuống.

Một vị Cổ Vương cấp Thánh đến rồi!



Quả nhiên, phần mộ Đại đế cổ xuất hiện làm cho Thánh nhân cũng ngồi không yên, chạy đến đây.

Bóng người hùng vĩ xoay người lại, đối mặt mọi người, tóc tím xõa tung, ánh mắt như hồ sâu, tối đen sâu thẳm, không ai dám nhìn thẳng.

- Là... Hoắc Thản, hắn thành Thánh!

Có người Cổ tộc kinh hô, vốn là Bán Thánh.

Rất nhiều người đều lộ ra vẻ kinh hoảng, Hoắc Thản là thiên tài rất giỏi, danh hào Cực Long ở Cổ tộc, những năm cuối thái cổ từng khiêu chiến khắp nơi.

Đây là một Thánh nhân mới thăng cấp, sau khi Cổ tộc sống lại, là người đầu tiên thành Thánh ở đời này, sẽ khắc ghi vào lịch sử.

- Thật là Hoắc Thản...

Ở xa xa, có mấy danh túc Cổ tộc không còn nhiều thọ nguyên lộ ra tia cười chua xót.

Hoắc Thản không phải thiên tài đứng đầu ở thời đại đó, nhưng hôm nay là người đầu tiên thành Thánh, bước đi siêu thoát, kém nửa bước lại cách một trời.

Bán Thánh là một cánh cửa trời, có lẽ bị nhốt một đời, cả đời cũng không bước qua được, nhiều thiên tài ngút trời cũng bị chặn ở đây.

Bán Thánh cùng Thánh, khác một chữ, lại hơn kém rất nhiều, một cái chỉ có nhìn lên, một cái ở tít trên cao.

- Hoắc Thản đã thành công, người đứng đầu thế hệ đó còn đang giãy giụa, hôm nay hắn đã thành Thánh...

Rất nhiều người Cổ tộc không cam lòng, nhưng cũng không làm gì được, Hoắc Thản thành Thánh là dấu hiệu một thế hệ khác quật khởi.

- Thánh thể Nhân tộc ở đâu?

Đôi mắt tím của Hoắc Thản như hai mặt trời đen, phát ra ánh sáng khiếp người, quét qua tất cả mọi người, sinh linh run sợ.

- Hoắc Thản Thánh nhân xuất hiện, muốn gây sự với Thánh thể Nhân tộc.

Có người Cổ tộc hưng phấn.

Khó có ai dám làm trái pháp chi của Đấu Chiến Thắng Phật, nhưng không có nghĩa là mọi người đều sẽ nghe theo, hơn nữa nếu một lòng muốn giết Thánh thể Nhân tộc, cũng có chỗ hở chui lọt.

Hoắc Thản đến đây, một là vì thăm dò cổ mộ, hai là vì nhắm tới Diệp Phàm. Trước khi hắn chưa thành Thánh, chính là tinh anh mới trong phái cấp tiến Cổ tộc.

- Trong những năm thái cổ, tổ tiên của ta từng uống máu Thánh nhân Nhân tộc, ta từng nghe nói, Thánh thể Nhân tộc chứa máu huyết rất quý, cũng muốn thử nhấm nháp một chút!

Đây là lời Hoắc Thản khi chưa thành Thánh đã từng nói, nhiều người vẫn còn nhớ rõ.





back top