Già Thiên

Chương 551: Dẫn loạn (hạ)


- Gâu!

Từ xa xa truyền lại tiếng chó sủa, còn có tiếng Lý Hắc Thủy nguyền rủa.

- Tiểu Diệp Tử ngươi rốt cục cũng độ kiếp xong rồi. Chúng ta đều xui xẻo vì ngươi. Ta ước chừng trúng phải năm mươi bảy đạo lôi điện rồi.

Lý Hắc Thủy vừa nói, miệng vừa phun ra tia sét.

- Gâu gâu, tiểu tử ngươi phải đền cho ta một gốc thần dược.

Toàn thân Đại hắc cẩu tỏa ra mùi chó nướng, cái đuôi trọc lốc như một thanh đoản kiếm, hai mắt phun lửa, mũi cũng loẹt xoẹt điện. Nó đã chạy với Lý Hắc Thủy rất lâu rồi.

- Các ngươi đúng thật là không có tiền đồ.

Diệp Phàm quở trách.

Bọn họ cũng chưa rời đi mà tiếp tục bế quan, đều muốn tiến thêm một bước. Nhất là Diệp Phàm lại càng cảm thấy gấp gáp. Sát Thủ Thần Triều viễn cổ khiến hắn khó có thể an tâm được.

Mấy tháng sau đó trong dãy núi này thỉnh thoảng lại truyền tới tiếng phong lôi, ngẫu nhiên còn có tiếng chó sủa truyền ra.

Bọn họ lúc này bế quan khổ tu, chỉ có cô bé là vô ưu vô tư, chạy khắp núi đuổi bắt bươm bướm, ngắt hoa dại chơi.

Suốt nửa năm Diệp Phàm đều tu luyện các loại bí thuật kế thừa của thiên địa tới một mức độ nhất định, tuy rằng còn chưa đến mức tuyệt đỉnh nhưng cũng đã đạt tới cực hạn mà tu sĩ Tứ Cực có thể vận chuyển.

- Sau Tứ Cực cần ngộ, quả nhiên thu hoạch lớn nhất chính là trong quyết đấu sinh tử.

Hắn bế quan hai tháng đã đột phá một cảnh giới, bốn thang sau lại thể tiến tiếp qua tầng cuối cùng của Tứ Cực Bí Cảnh.

Hai tháng trước sở dĩ hắn có thể thuận lợi phá quan bởi có quan hệ rất lớn với vài lần ngộ đạo trước đây.

Đại chiến với Hoa Vân Phi ở Nam Vực, đối kháng Nhất Niệm Hoa Khai, đứng trên thiên hạ, hắn đã hiểu ra đại đạo, thu hoạch rất lớn. Khi ở Trung Vực hắn đại chiến với Kim Sí Tiểu Bằng Vương, vì phá bốn thức đầu của Thiên Yêu Đồ Thánh Quyết mà hắn từng lâm vào tử cảnh, ngộ đạo mới hóa giải được tử cục. Nguồn: https://.vn

Phá quan trong hai tháng có thể nói là đều nhờ tích lũy trước đây đủ dày mới bộc phát đang, không hề gặp trở ngại.

- Cần không ngừng ngộ đạo.

Tốc độ tu luyện của Diệp Phàm đã rất nhanh, khiến Đại hắc cẩu và Lý Hắc Thủy đều cảm thấy như yêu nghiệt rồi nhưng hắn vẫn tuyệt đối không thỏa mãn.

Nửa tháng sau Diệp Phàm mở mắt. Hắn cảm thấy một loại khí tức không tầm thường, lưu lại một cái bóng mờ ở cổ động, hiện ra trên một vùng núi non tươi đẹp.



Phốc!

Hắn đưa một bàn tay nhập vào trong hư không, lôi ra một bóng đen. Đó là một người thanh niên lạnh lùng nhưng lúc này lại lộ thần sắc giật mình.

- Sát thủ của Nhân Thế Gian đã tìm tới nơi này!

Lý Hắc Thủy kinh hãi.

- Gâu, việc lớn không tốt rồi. Bọn họ nhất định vận dụng tính toán thiên cơ để thôi diễn ra vị trí của chúng ta.

Đại hắc cẩu vọt ra, lộ vẻ ngưng trọng nói.

Diệp Phàm không nói gì mà đưa tay đặt lên thiên linh cái của hắn, rút ra một phần thần thức chứa ký ức của hắn.

Phụt!

Nhưng tay hắn vừa tiếp cận đối phương thì đầu thanh niên này liền dập nát. Năng lượng khủng bố tỏa ra theo huyết nhục tấn công về phía Diệp Phàm.

Hư không cũng bị huyết nhục đánh tan thành một đám hố đen. Có thể tưởng tượng được lực lượng ẩn chứa trong này tuyệt đối có thể khiến đối thủ phải chịu cảnh hình thần câu diệt.

Ầm!

Nhưng Diệp Phàm chấn động bàn tay to màu vàng, lập tức đánh cho huyết nhục và năng lượng này đều hóa thành tro bụi, diệt sạch tất cả.

- Thánh thể Tứ Cực tầng thứ ba đỉnh phong quả nhiên là khủng bố thật.

Lý Hắc Thủy giật mình.

- Không tốt.

Diệp Phàm cả kinh, cảm giác vô cùng nhạy bén thấy có thứ gì đó, triển khai bí quyết chữ Hành nhanh chóng hóa thành một làn khói nhẹ, trong nháy mắt đã biến mất.

Gần như chỉ trong phút chốc hắn liền đi tới phía sau núi, nhìn thấy một nữ nhân đang đi về phía cô bé, trên mặt còn hiện lên nụ cười lạnh như băng.

- Tỷ tỷ là ai, đừng tới đây, ta sợ...

Cô bé sợ hãi nói, không ngừng lui lại.


- Tỷ tỷ đưa ngươi tới điện phủ cổ của Địa Ngục...

nữ nhân mặc hắc y này giá lạnh từ trong xương, mang theo một luồng khí tức tử vong.

Ầm!

Diệp Phàm vọt ngang trời mà tới, tốc độ nhanh tới tận cùng. nữ nhân mặc hắc y phát hiện ra, đôi mắt lạnh như băng, trong tay xuất hiện một thanh thần kiếm đọng máu, chém về phía đầu cô bé.

Keng!

Nhưng khiến nàng không ngờ nổi đó là tốc độ của Diệp Phàm còn vượt qua sự tưởng tượng của nàng, chắn trước người cô bé, bàn tay to màu vàng chém lên trên thanh kiếm.

Phụt!

Bàn tay của Diệp Phàm không việc gì những thanh thần kiếm đọng máu kia lại lập tức trở thành bột phấn, tuôn rơi xuống đất.

Tinh kim trải qua muôn ngàn tôi luyện, trên ghi dấu lực lượng pháp tắc nhưng lại vẫn không thể cản nổi một kích từ thân thể Diệp Phàm, trong khoảng khắc đã nát vụn.

nữ nhân mặc hắc y biến sắc, xoay người định bỏ chạy nhưng thực lực của Diệp Phàm lúc này đã tăng vọt, chi đánh ra một chưởng liền khiến nàng định giữa không trung, sau đó bị bắt trở lại.

- Biến thái thật, chỉ cần giơ tay một cái là trấn áp được sát thủ Tứ Cực đại viên mãn của thần triều.

Ngay cả Đại hắc cẩu cũng phải ngạc nhiên thán phục.

Diệp Phàm muốn thử rút ký ức trong thức hải của nữ nhân này nhưng đầu nàng cũng nổ tung, căn bản không thể tự chủ. ở mi tâm của nàng có lực lượng cấm kỵ do cao thủ tuyệt thế bày ra.

- người của Nhân Thế Gian và Địa ngục sao lại tìm được tới nơi này?

Lý Hắc Thủy kinh hãi.

- Bọn họ tinh thông tính toán thiên cơ, nếu lại mời một vài lão bất tử tính toán thì có thể tìm thấy vị trí của đối thủ. Chúng ta bế quan hơn nửa năm, lâu không xuất hiện nên nhất định bọn họ đã mời cao thủ tuyệt thế, tiến hành tính ra vị trí của chúng ta. Hai người này chỉ là tới chứng thực mà thôi.

Đại hắc cẩu nói ra tin tức phi thường xấu.

- Chúng ta rời khỏi nơi này thôi.

Diệp Phàm bảo Đại hắc cẩu khắc đạo văn, sau đó vượt qua hư không rất nhanh, lại mở thêm vài lên vực môn, thay đổi phương vị mấy lần, hiện ra ở ngoài trăm dặm.


- Làm vậy cũng không phải là biện pháp tốt. Thật sự không được rồi. Tiểu Diệp Tử ngươi rời khỏi Đông Hoang đi. Chẳng lẽ bọn họ lại có thể đuổi giết ngươi tới Trung Châu hoặc Tây Mạc sao?

Lý Hắc Thủy nói.

- Nếu muốn bức ta đi tới những nơi đó thì đúng là không có khả năng đâu.

Diệp Phàm giờ đã không mấy lo lắng nữa.

Nắm giữ bí quyết chữ Hành đủ để hắn có thể tự bảo ệ. Hiện giờ trên trời dưới đất hắn đều có thể đi, căn bản không việc gì phải chạy trối chết, thậm chí còn muốn tìm người của Sát Thủ Thần Triều.

- Ngươi không đi thì thực sự có thể gặp họa sát thân đó.

Lý Hắc Thủy nhắc nhở:

- Hai Sát Thủ Thần Triều viễn cổ đồng thời tuyên bố Tất Sát Lệnh với ngươi, hiện giờ đã mời cao thủ tuyệt thế tính toán phương hướng của ngươi. Đây là đại họa đó, rất khó có thể né tránh được.

- Đúng là rất không tốt. Tất nhiên kẻ tính toán vị trí của ngươi phải là đám lão già ở điện phủ viễn cổ. Nếu như không đi thì những tuyển thủ hạt giống của bọn họ sẽ hợp lại, biến ngươi trở thành con mồi cho chúng tôi luyện bản thân đó.

Hắc Hoàng cũng nói.

Lý Hắc Thủy tiếp lời:

- Để hai đại thần triều phát ra Tất Sát Lệnh thì hiển nhiên có rất nhiều người tìm tới bọn họ, đồng thời yêu cầu giết ngươi.

- Có thể tìm được Thần Triều viễn cổ, tất nhiên là phải gia tộc truyền thừa từ cổ xưa. Mà một Tất Sát Lệnh cần phải hơn mười người ủy thác mới được.

Diệp Phàm nói tới đây liền cười:

- Đông Hoang có thể có bao nhiêu gia tộc cổ?

- Ngươi biết là tốt rồi. Khẳng định là có người của Thánh địa tham gia vào, còn có một số đại giáo vô thượng nữa.

Lý Hắc Thủy gật đầu.

- Một khi đã như vậy thì đừng trách ta không khách khí!

Diệp Phàm cười sáng lạn nói:

- Hắc Hoàng ngươi hắn là biết phải liên hệ với Sát Thủ Thần Triều thế này chứ?

- Tiểu tử ngươi muốn làm gì? Chẳng lẽ muốn đi chịu chết à? Không đúng, nhìn ngươi cười thiếu đạo đức như vậy thì nhất định là có ý kiến không hay, đừng có lôi kéo ta.

Đại hắc cẩu nhe răng nói.



- Chẳng có qua hệ gì với ngươi. Ta định đưa tăng hai đại thần triều một món Nguyên lớn.

Diệp Phàm cười nói.

- Ngươi...rốt cục là muốn làm gì?

Đại hắc cẩu và Lý Hắc Thủy đều nghi hoặc.

- Hiện tại cho các ngươi một cơ hội hại người, xem Thánh tử nào không vừa mắt thì cứ liệt kê ra cho ta, ta đi thuê hai đại thần triều xử lý hết bọn họ.

Diệp Phàm cười lạnh nói.

- ngươi điên rồi à?

Lý Hắc Thủy và Đại hắc cẩu đều vô cùng kinh ngạc.

- Có thể mời được Sát Thủ Thần Triều viễn cổ rời núi khẳng định đều là những gia tộc cổ kia. Ta cũng kéo hết bọn họ xuống nước.

- ngươi muốn Sát Thủ Thần Triều khai chiến với các Thánh địa, muốn thiên hạ đại loạn à?

Mí mắt Đại hắc cẩu giật giật.

Lý Hắc Thủy cũng hít sâu một hơi nói:

- Đây đúng là độc chiêu mà.

Thần triều viễn cổ nếu đã dám tiếp nhận ủy thác giết người thì không nghi ngờ gì nữa, những Thánh tử kia đều gặp đại nạn rồi, sẽ tạo thành đại loạn khôn cũng.

Nếu bọn họ không dám nhận thì Diệp Phàm sẽ nghĩ biện pháp công bố ra, khiến thần thoại về hai đại Sát Thủ Thần Triều tan biến.

- Như vậy đi. Ban đầu phải khiến bọn họ đều giết hết cả Thánh tử đã. Ta nghĩ khẳng định bọn họ sẽ nhận. Sau đó rồi từ từ nói đi. Nếu không thì ta cầm quyền trượng vô thượng của Thiên Đình ra dụ bọn họ.

Diệp Phàm lộ nụ cười lạnh lùng.

- Thế cũng quá độc ác đi. Tiểu Diệp Tử ngươi sẽ làm Đông Hoang náo động mất...

Lý Hắc Thủy nói, sau đó liền phá lên cười.

- Đây đúng là một ý kiến thiếu đạo đức...

Đại hắc cẩu cũng cười hắc hắc....

-o0o-







back top