Quan Trung trong khi đang mưa gió nổi lên. quyết chiến say sưa, Đỏng Đô lại tạm thời ở vào giai đoạn hòa bình ổn định.
Trên đời không có công bình tuyệt đối, cũng không có bất công tuyệt đối, khi Tiêu Bố Y cùng Ngõa Cương ác chiến say sưa, Quan Trang thật ra cũng ở vào một giai đoạn thuận buồm xuôi gió. thậm chí còn có xu thế vượt lên trên Đông Đô. Nhưng mà thiên hạ chưa định, ai cũng không dám khẳng định thiên hạ thuộc về ai. Đông Đô trước mắt hòa bình lại chỉ như là điềm báo trước mưa gió nổi lên.
Tất cả mọi người đều rõ ràng điểm ấy, tất cả mọi người cũng đều đang đợi bước tiếp theo cùa Tiêu Bố Y, nhung Tiêu Bố Y vẫn không có áp dụng bất luận hành động gi.
Hắn mấy tháng này. nếu như nói duy nhất làm chuyện có ý nghĩa, còn có chút thành tích, đó chính là một hơi cưới ba vợ.
Tây Lương vương muốn lấy vợ, tất cả mọi người nghĩ như vậy, bời vì người khác bằng hắn lúc này, đã sớm lấy vợ sinh con. Gia sự không bình, thi sao bình được thiên hạ? Lý Uyên mặc dù già, từ khi vợ cả Đậu thị mất đi, cũng buồn bà thống khổ, nhưng tiểu thiệp lại cưới liên tiếp, con trai con gái sinh cũng không ít, không chút nào trì hoàn người ta tiến thù đại nghiệp Quan Trung. Tây Lương vương lo nước lo dân, còn chưa có lo lắng đến chuyện của bản thân, ngược lại rất khiến cho thù hạ đại thằn lo lắng, cái này ứng một câu. hoàng đế không VỘỊ thái giám đã gấp. Nhưng Tây Lương vương thể nghiệm và quan sát dân tình, thuận theo dân ý, tuyên bố đại hôn, rốt cuộc khiến cho đại thằn thở phào nhẹ nhỗm . Nhưng hắn sau khi tuyên bổ đại hôn, lại một lẩn cưới ba vợ, cũng là chuyện mà rất nhiều người đều dự kiến không được.
Tây Lương vương làm việc, quả nhiên không thể theo lẽ thường mà đánh giá!
Nhưng mà trong mắt rất nhiều đại thần, Tây Lương vương lấy vợ đều là lai lịch bất chính, rất không thành thể thống, điều này làm cho rất nhiều đại thằn đều thắt vọng đến cực điểm.
Thật ra Tiêu Bố Y từ khi nhập chủ Đông Đô, sau khi bình định mấy lần phản loạn, tất cả mọi người đều rò ràng, sau này Đông Đô chính là thiên hạ cùa Tiêu Bố Y. Tiêu Bố Y hậu phát chế nhân thù đoạn cao siêu, vô luận cao môn, cựu phiệt nhìn thấy, đều cảm thấy tiểu tử này có lẽ rất nhiều chuyện không theo thường quy. nhung mà ít nhất còn có thể làm cho Đông Đô yên ổn, hơn nữa Tiêu Bố Y tạm thời không có xúc động ích lợi cùa bọn họ. Sau khi Hoàng Phủ Vô Dật, Nguyên Văn Đô, Vương Thế Sung trựớc Sau sụp đồ, bọn họ cũng thật sự tìm không ra ai còn có thể đến ùng hộ. Trên đòi này không có năng lực một nhát là được, nhưng mà thực sự người có năng lực nắm lấy thiên hạ. thật cũng không có mấy người. Hơn nữa Đông Đô sau khi thành lập, Dương Quảng tại Đông Đô diệt trừ cựu phiệt cũng tốn không ít công phu. cho nên Đông Đô trước mắt nhân tố trờ ngại ồn định so vói Quan Lũng thi nhỗ hơn nhiều. Chẳng những các thế lực mới nồi xem trọng Tiêu Bố Y, cho dù các phiệt môn tồn tại từ lâu cũng tích cực hướng về phía TiêuBố Y mà đầu nhập.
Tây Lương vương hiện tại Ịà chí tôn Đông Đô, thiên hạ nơi tay, được trăm vạn quân dân Đông Đô ùng hộ. hôm nay Hà Nam đều thu phục noi tay. dùng Kinh Tương làm căn cơ, giống như hùng ưng bay lượn, bễ nghễ thiên hạ, người nào cũng biết. Người này tiếp tục phát triển xuống, thì cũng khó lường.
Tây Lương vương không thiểu tiền, không thiếu đanh, không thiếu quyền, vốn duy nhất thiểu hình như chính là phụ nữ. Ai cũng nghĩ muốn ra tay ờ phương diện này. nhung mà Tây Lương vương thoáng cái đã cưới ba người, hình như tạm thời cũng không thiếu. Rất nhiều thế lực mất đi điều kiện lôi kéo cùng Tiêu Bố Y, đều là âm thẳm dậm chân.
Cũng may đáng giá bọn họ vui mừng là, Tiêu Bố Y khác với Dương Quảng, hắn sau khi đánh bại Lý Mật thì một đoạn thời gian rất dài cũng không hưng binh động võ nữa, chỉ lo tu bổ chính luật Tùy triều, ổn định dân sinh, xúc tiến phát triển kinh tế. Dân chúng Hà Nam bời vậy tránh được một kiếp, khi xuân về hoa nờ, Tiêu Bố Y không có xuất binh tiêu diệt, nhung đạo phỉ Hà Nam, Kinh Tương, thì lại ít càng thêm ít.
Đây quả thực là một kỳ tích. Chuyện mà đám người Dương Quảng. Trương Tu Đà, Dương Nghĩa Thần mấy năm cuối cùng không cách nào làm được. Tiêu Bố Y chỉ mấy tháng đã làm được.
Nhưng Tiêu Bố Y làm cái gì? Trong mắt cùa rất nhiều người, hắn cái gì cũng không làm! Nhưng chính là vì cái gì cũng không làmm, khiển cho người trong thiên hạ bị Dương Quảng làm cho căng thẳng như dây cung, kéo mỏi mệt cả thân hình, rốt cuộc đã buông lỏng xuống.
Đông Đô hôm nay, đã là tiên cảnh trong mắt dàn chúng, thương nhân, cao môn, sĩ tộc. Cho dù Quan Trung cũng ác chiến không ngớt, nhưng Đông Đô cũng đã không người nào muốn đánh. Nhưng mà lúc này đột nhiên truyền đến một tin tức không tốt. Quàn Giang Đô thùa dịp mùa xuân hoa nở, dùng hơn mười vạn quân tiến đến đánh Đông Đô.
Bọn họ nói Tây Lương vương cũng không phải là chính thống. Bọn họ bồi dưỡng con thứ ba của Dương Quảng là Dương Cảo làm đế. Bọn họ muốn cho Tiêu Bố Y ròi khỏi Đông Đô. Hoặc là... bồi dườngDương Cảo làm đế. Bời vì theo nhưchính thống mà nói, Tiêu Bố Y là loạn thần tặc từ.
Đông Đô khi nghe tin tức này, có một chút bối rối. Dương Quãng tuy đã chết không bao lâu, nhưng ngoại trừ mẹ con Dương Đồng ra, nếu không có ai đề cập. người Đông Đô hình nhưđã quên cái quân vương phức tạp này.
Một quân vương muốn trội hơn Tam Hoàng, vượt qua Ngũ Đế, xem thường Thương Chu, sử ghi vạn thấ Cứ đơn giản như vậy mà người ta quên đi!
Trường thành của hắn vẫn còn, kênh đào nước chảy. Đỏng Đô nguy nga. tát cả thoạt nhìn đều không có thay đổi, thay đổi chỉ là quân vương sáng tạo ra những cái này. Hắn làm ra vô sổ chuyện oanh oanh liệt liệt, sau khi chết công trạng vẫn còn đang tạo phúc cho dân chúng. Nhưng mà sau khi hắn chết làm cho người ta nhớ kỹ chỉ là sự tàn bạo tùy hứng cùa hắn!
Một đời quân vương chết, không có oanh oanh liệt liệt, ngoại trừ Tây Lương vương vì hắn tế điện ba ngày ra, thừ hỗi thiên hạ còn có lộ binh mã nào. còn đem quán vương không ai bì nổi này để ở trong lòng? Đông Đô giờ phút này. đừng nói là Dương Cảo trở về, cho dù Dương Quảng trờ ỵề. dân chúng Đông Đô cũng không thể tiếp nhận!
Bọn họ đang chờ đợi phản ứng của Tây Lương vương, lo sợ bất an, bọn họ chỉ sợ Tây Lương vương làm ra hành động mà bọn họ khó có thể tiếp nhận!
Tây Lương vương thuận theo dân ý, chỉ nói mấy câu. Đông Đô lập tức không hề bối rối, nếu như dùng một câu mà đầu đường cuối ngõ truyền lưu. đó chính là quân Giang Đô đối với cuộc sống dân chúng Đông Đô đã không tạo thành ảnh hưởng, mọi người nên làm gì thi làm. có Tây Lương vương ờ đây, trời sập cũng không được!
Tây Lương vương hạ chi viết: Không thừa nhặn quân Giang Đô lập hoàng đế. quản Giang Đô hành thích vua, tội ác tày trời. Tây Lương vương khoan hồng độ lượng, loạn thần tặc từ muốn trờ về quy thuận thi có thể, trước giết đầu đảng tội ác. Tây Lương vương sớm phụng Việt vương làm đế, quân Giang Đô nếu như không tuân, tru sát không tha, tất cả không bàn nữa! Tây Lương vương sau khi hạ chi, phái đại tướng quân Trương Trấn Chu thống lĩnh ba vạn đại quân đi Lê Dương, căn cứ thành Lê Dương chế tiụ đường quân Giang Đô đông tiến. Tây Lương vương ý tứ rất rõ ràng, các ngươi muốn về Đông Đô. ta cho các ngươi ngảy cả bóng dáng cũng không thấy được! Loại cục diện như Lý Mật có thể đánh tới thành Đông đô. rốt cuộc sẽ không phát sinh! Truyện được copy tại
Hôm nay Hà Nam đều rơi vào trong tay Tây Lương vương, quân Giang Đô cho dù quay lại, hiển nhiên cũng không dám, bời vì nếu từ Hà Nam mà qua, có thể nói là nguy cơ trùng trùng, thành trì san sát, bọn họ không thể không phòng bị Tiêu Bố Y muốn tiêu diệt bọn họ. Bọn họ tuy dựng lên Dương Cảo làm đế. nhung mà Tùy thằn các noi cũng không chấp nhặn, bọn họ chỉ có thể cẩn thận xuôi theo kênh đào đi xuống, đến vùng Nguyên Vũ tạm thời đóng quân, chờ đợi tin tức.
Sau khi qua kênh đào, có Hổ Lao hùng cứ, một đường hướng tới đông bắc, có Lẻ Dương lực áp. Quân Giang Đô vị trí hiện tại, hoàn toàn là chỗ Ngòa Cương năm đó làm loạn, cũng có sự trào phúng nói không nên lòi. Bọn họ dưới sự cưỡng bức của quản Đông Đô, chỉ có thể tạm thời lùi về phía Từ Viên Lãng, kẹp ở khu vực tam giác, có sự khó chịu nói không nên lơi.
Quân Giang Đô rất khó chịu, Tiêu Bố Y lại rất thích ý, hắn thoải mái ngồi ở trong phòng, nhìn ba nàng đang chơi đùa với Thủ Nghiệp, một khắc này. trong lòng chi có sự ấm ap.
Coi như là Bùi Bội xuất thân sát thủ, trải qua những năm tháng này cũng đã ít đi rất nhiều sự lãnh khốc. Trong số ba nàng, ngược lại là nàng thương yêu ThủNghiêp nhất.
Tiêu Bố Y sau khi đại hôn, khó được mấy ngày nhàn nhà. Dứt khoát lấy cớ đại hỏn, đem phần lớn tinh lực dùng để làm bạn cùng vợ con. Dù sao Đông Đô hiện tại đã tiến vào quỹ đạo. ngoại trừ lâm triều nghị sự ra, Tiêu Bố Y cũng không vội đích thân thể nghiệm và quan sát dân tình nữa. Hắn không phải mệt mòi, một mặt là bời vì hiện tại Đỏng Đô mặc dù không thề nói là không nhặt của rơi trên đường, nhưng ngay ngắn trật tự, dân chúng ít có bất màn. Một mặt khác hắn hiểu rằng, hắn rất nhanh sẽ phải xuất chinh!
Thiên hạ chưa định, hắn giờ phút nào cũng không thể an ổn.
Hắn tuy muốn lập tức xuất binh, bình định thiên hạ, một đường đánh tiếp, nhung mà hắn cũng biết, đây là chuyện tuyệt đối không có khả năng. Đông Đô trải qua quá nhiều ác chiến, binh sĩ cũng mòi mệt. dân chúng mười phần vất vả. Hạn cấp cho binh sĩ dân chúng một ít thòi gian để hồi phục!
Nghỉ ngoi lấy lại sức đương nhiên là vì phát triển sau này tốt hoụ đánh bại Vũ Văn Hóa Cập, thoáng qua tiêu diệt Từ Viên Lãng, đi thu Giang Đô. không biết Nhị ca hiện tại huấn luyện thủy quân như thế nào? Lúc trước sau khi hắn định ra đại kế. đã đêm tối đi tới Bà Dương, chuần bị cùng Lâm Sĩ Hoằng quyết đẩu... Tiêu Bố Y khi nghĩ tới đây, có chút lo lắng, hắn hiểu rằng Nhị ca mặc dù thiết kỵ vô địch thiên hạ. nhung mà thủy quàn dù sao cũn khác. Năm đó hắn gặp qua Lâm sĩ Hoẳng thao túng thuỷ quân, quả thực là cơ linh bách biến, không biết ờ trên nước... Nhị ca có thể thắng Lâm SĩHoằnghay không?
Đắn Khi hậu phương yên ổn, không thể nổi sóng nữa, hắn có thể dưới sự trợ giúp cùa hậu phương Giang Nam rộng lớn này đi xuống lấy Hà Bắc. công Đột Quyết, diệt Quan Trung!
Tất cả kế hoạch một lần nữatừ trong đằu lướt qua, Tiêu Bố Y cười khổ, thầm nghĩ mình thật đã biến thành một kẻ điên cuồng vì công việc! Hắn mấy năm qua, có khi nào đã từng dừng lại qua?
Chỉ có người ờ trong cuộc mới biết được thân bất do kỷ. Tiêu Bố Y đột nhiên nghĩ đến Dương Quảng, thẳm nghĩ hơn mười năm này của hắn, cũng cùng mình không kém bao nhiêu?
Tiếng cười khanh khách của Thủ Nghiệp, cắt đứt trầm tư của Tiêu Bố Y. Tiêu Bố Y phục hồi lại tinh thần, có chút tự trách tâm tư lại chạy tới nơi khác. Mông Trẳn Tuyết tuy là mẫu thân thân sinh Thù Nghiệp, nhưng Thù Nghiệp nhùng ngày này, ngược lại rơi không đến trên tay nàng. Nàng khó được loại thoải mái như vậy, giờ phút này ngồi ở bên cạnh Tiêu Bố Y, mang theo nụ cười hạnh phúc. Nhẹ nhàng nắm tay Tiêu Bố Y, chỉnguyện giờ khắc này... vĩnh viễn sánh cùng thiên địa.
Tiêu Bố Y lại nhớ tới một chuyện, "Tuyết Nhi... thảo nguyên..
Hắn ctLỈ nói bốn chữ. cũng không có nói thêm gì nữa, Mông Trẳn Tuyết mỉm cười nói: "Bố Y, chàng còn không yên lòng thảo nguyên, hay là... để thiếp trò về xem sao?"
Một khắc nàng gả cho Tiêu Bố Y, thể diện long trọng, nàng đã cảm thấy mỹ mãn rồi. sau khi đến Đông Đô. nàng càng thêm hiểu rằng, Tiêu Bố Y so với nàng tưởng tượng còn muốn bận rộn hơn rất nhiều, bời vì cho dù tọa trấn vương phủ, cơ hồ cũng không ngừng có tin tức truyền tống tới, Tiêu Bố Y ngồi ờ đó ngẳn người, nàng hiều rằng Tiêu Bố Y không phải tâm tư không ở trên người các nàng, mà là có càng nhiều chuyện cằn suy nghĩ.
Tiêu Bố Y cười khổ nói: "Đã đến đây, quay lại làm cái gi? Thảo nguyên sớm muộn sẽ đại loạn, ta đang suy nghĩ, khi nào thi đem Mạc Phong. Tiễn Đằu hai người này trở về, bọn họ cũng khổ cực".
Mông Trằn Tuyết hé miệng cười nói: "Mạc Phong đối với chàng đã tuyệt vọng, hắn hiện tại chuản bị tại thảo nguyên cắm rễ, chàng nói cái gì thảo nguyên đại loạn, tộc nhản cùa thiệp sẽ gặp nguy hiểm sao? Buôn bán ngựa thì làm sao bày giờ?"
Tiêu Bố Y trầm ngâm nói: "Chuyện buôn bán ngựa, chúng ta vốn đã không bức thiết bằng lúc trước. Nhớ năm đó, chúng ta ngoại trừ tít thảo nguyên buôn bán ngựa, thi không còn cách khác. Nhưng trải qua hơn bốn năm vận chuyển, chúng ta tại Trung Nguyên nuôi ngựa đã có quy mô, có thể hình thành một vòng tuần hoàn phát triển vừa ý, hơn nữa Đông Đô vốn có chiến mã, chúng ta hôm nay đối với thào nguyên đã không còn quá bức thiết".
"Vậy là tốt rồi" Mông Trằn Tuyết thở phào một cái, quan tâm hòi, "Vậy chàng còn lo lắng cái gì?"
Hai người thấp giọng nói chuyện, Bùi Bội, Viên Xảo Hề đã sớm tụ lại, Bùi Bội cười nói: "Hắn quan tâm nhất là. thế lực của Khả Đôn ở tại đó".
"Khả Đôn hiện tại cũng rất tốt. nàng đối với tộc nhân của thiếp rất không tồi" Mông Trẳn Tuyết nói.
Tiêu Bố Y mỉm cười, thẳm nghĩ Bùi Bội hiển nhiên hiểu dụng ý của mình. Bản thân chậm chạp không chịu xưng đế, một mặt là bời vì muốn đào bới nội tình Đại Tùy đầy đù, dùng cờ hiệu chính thống bình định phản loạn. Loại thủ đoạn này đối phó Vũ Văn Hóa Cập có thể thấy được, dù sao Việt vương đang ờ trên tay hắn, nếu muốn xưng đế chỉ là dể như trở bàn tay. Hắn hiện tại còn không có xưng đế, một duyên cớ khác là bời vì Khả Đòn.