Từ nay về sau, chỉ cần Phong Vân nói một câu, bọn họ dù phải vượt lửa quá sông, cũng quyết làm cho bằng được.Gió nổi lên, ốc đảo đã biến mất hơn nghìn năm một lần nữa được hồi sinh.
Gió mát nhẹ thổi, khắp nơi tràn đầy sức sống.
Hôm sau.
“Phong Vân , ngươi phải đi rồi sao?” Tinh Linh tộc trưởng nhìn Phong Vân đang đứng trước mặt xin cáo từ.
Phong Vân cười nói:“Đúng vậy, ta phải đi tìm người kia, nếu không sẽ xảy ra chuyện nghiêm trọng.”
Nàng bị những gì Mộc Hoàng nhắn lại gây áp lực lớn.
Tinh Linh tộc trưởng thấy vậy cười nói:“Một khi đã như vậy, ta cũng không giữ ngươi nữa, chúng ta giữ liên lạc, về sau có chuyện gì cứ nói cho chúng ta biết.”
“Được, ta sẽ không khách khí .”Phong Vân vui vẻ đáp.
Gió mát nhẹ thổi, khắp nơi tràn đầy sức sống.
Hôm sau.
“Phong Vân , ngươi phải đi rồi sao?” Tinh Linh tộc trưởng nhìn Phong Vân đang đứng trước mặt xin cáo từ.
Phong Vân cười nói:“Đúng vậy, ta phải đi tìm người kia, nếu không sẽ xảy ra chuyện nghiêm trọng.”
Nàng bị những gì Mộc Hoàng nhắn lại gây áp lực lớn.
Tinh Linh tộc trưởng thấy vậy cười nói:“Một khi đã như vậy, ta cũng không giữ ngươi nữa, chúng ta giữ liên lạc, về sau có chuyện gì cứ nói cho chúng ta biết.”
“Được, ta sẽ không khách khí .”Phong Vân vui vẻ đáp.