Tại Nam Viên, mùa thu năm nay khiến người ta phải khiếp sợ.
Ba người đứng đầu của ba đại lục lần đầu tiên cùng tụ họp ở Nam Viên.
Như lửa cháy dữ dội lan ra đồng cỏ, tin tức này trong nháy mắt đã tràn ngập khắp các xó xỉnh của đại lục Nam Viên.
Giữa cơn gió thu cô liêu, Đế đô Nam Viên bắt đầu ngập trong thơ văn hoa mỹ.
Hai ngày sau, Đế cung Nam Viên được giăng đèn màu khắp chốn, từng hồi trống được khua lên từng trận âm vang khắp thiên hạ. Bốn vạn ba ngàn lễ binh đứng từ Đế cung quanh co uốn lượn ra tận cửa thành, không khí trông hết sức nghiêm trang và lộng lẫy.
Hai bên đường phố sớm đã chật ních dân chúng đứng xem, bọn họ tranh nhau để được nhìn thấy phong thái của Đế quân Tinh Vực.
Tại Đế cung Nam Viên hùng tráng và vĩ đại, từng tiếng chuông nghênh đón đế quân liên tục vang lên, cửa cung chậm rãi được mở ra.
“Rítttt…” Tiếng kêu của phượng hoàng vang lên tận chín tầng mây, rồng vàng uốn lượn tượng trưng cho sự thịnh vượng.
Trên trời, một cặp loan phượng đang múa may bay lượn, dưới đất, kim long khổng lồ lượn vòng trước cửa Đế cung Nam Viên, một đám cự thú xếp hàng chỉnh tề liên tục rống to.
Bên trong cung, mười mấy vạn tinh binh đã xếp hàng chỉnh tề, ai nấy đều đứng sừng sững và mắt nhìn thẳng về phía trước.
Ở phía hậu cung có một nhóm cao thủ có cấp bậc linh tông. Bọn họ khẽ giơ tay múa chân làm vô số pháo hoa linh lực bắn thẳng lên trời, ánh sáng của linh lực cùng loan phượng và kim long tranh nhau tỏa sáng.
Xung quanh Đế cung cũng phát ra những vầng sáng vô cùng chói lọi, những vầng sáng này cùng với các ánh sáng linh lực rực rỡ trên bầu trời đan xen vào nhau và chiếu rọi khắp tứ phương. Tại đây, vào lúc này, mọi tài năng ở Đế cung đều được biểu lộ ra ngoài.
Giữa màn hào quang đó, Mộc Hoàng một thân long bào óng ánh nạm hắc kim đứng sừng sững giữa một đài cao ngay phía trước đại điện của Đế cung. Gió thu lồng lộng khiến y phục tung bay càng làm cho hình ảnh Mộc Hoàng thêm phần nhuệ khí bức người.
Bên cạnh hắn có Đế quân của Thiên Khung đang đứng chắp hai tay ra sau lưng, trên người mặc một bộ trường bào màu tím nhạt, hắn đang cùng Mộc Hoàng nghêng đón Đế quân của Tinh Vực.
“Rítttt…” Giữa lúc phượng hoàng đang bay lượn trên bầu trời và kim long uốn lượn dưới mặt đất tạo thành một nghi lễ nghênh đón long trọng nhất thì xa xa trên không trung bỗng có tiếng kêu lảnh lót của một con thanh loan cắt trời vang đến. Trên bầu trời lập tức xuất hiện tám mươi mốt con chim phượng hoàng đủ màu sắc, bảy sắc cầu vồng từ đám phượng hoàng phát ra làm sáng lòa cả một vùng trời, mọi thứ xung quanh đều được thấm đẫm vẻ rực rỡ khôn cùng. Ngay sau đó là bảy mươi hai con hổ trắng, trên lưng là bảy mươi hai kỵ sĩ đi trước mở đường.
Ba người đứng đầu của ba đại lục lần đầu tiên cùng tụ họp ở Nam Viên.
Như lửa cháy dữ dội lan ra đồng cỏ, tin tức này trong nháy mắt đã tràn ngập khắp các xó xỉnh của đại lục Nam Viên.
Giữa cơn gió thu cô liêu, Đế đô Nam Viên bắt đầu ngập trong thơ văn hoa mỹ.
Hai ngày sau, Đế cung Nam Viên được giăng đèn màu khắp chốn, từng hồi trống được khua lên từng trận âm vang khắp thiên hạ. Bốn vạn ba ngàn lễ binh đứng từ Đế cung quanh co uốn lượn ra tận cửa thành, không khí trông hết sức nghiêm trang và lộng lẫy.
Hai bên đường phố sớm đã chật ních dân chúng đứng xem, bọn họ tranh nhau để được nhìn thấy phong thái của Đế quân Tinh Vực.
Tại Đế cung Nam Viên hùng tráng và vĩ đại, từng tiếng chuông nghênh đón đế quân liên tục vang lên, cửa cung chậm rãi được mở ra.
“Rítttt…” Tiếng kêu của phượng hoàng vang lên tận chín tầng mây, rồng vàng uốn lượn tượng trưng cho sự thịnh vượng.
Trên trời, một cặp loan phượng đang múa may bay lượn, dưới đất, kim long khổng lồ lượn vòng trước cửa Đế cung Nam Viên, một đám cự thú xếp hàng chỉnh tề liên tục rống to.
Bên trong cung, mười mấy vạn tinh binh đã xếp hàng chỉnh tề, ai nấy đều đứng sừng sững và mắt nhìn thẳng về phía trước.
Ở phía hậu cung có một nhóm cao thủ có cấp bậc linh tông. Bọn họ khẽ giơ tay múa chân làm vô số pháo hoa linh lực bắn thẳng lên trời, ánh sáng của linh lực cùng loan phượng và kim long tranh nhau tỏa sáng.
Xung quanh Đế cung cũng phát ra những vầng sáng vô cùng chói lọi, những vầng sáng này cùng với các ánh sáng linh lực rực rỡ trên bầu trời đan xen vào nhau và chiếu rọi khắp tứ phương. Tại đây, vào lúc này, mọi tài năng ở Đế cung đều được biểu lộ ra ngoài.
Giữa màn hào quang đó, Mộc Hoàng một thân long bào óng ánh nạm hắc kim đứng sừng sững giữa một đài cao ngay phía trước đại điện của Đế cung. Gió thu lồng lộng khiến y phục tung bay càng làm cho hình ảnh Mộc Hoàng thêm phần nhuệ khí bức người.
Bên cạnh hắn có Đế quân của Thiên Khung đang đứng chắp hai tay ra sau lưng, trên người mặc một bộ trường bào màu tím nhạt, hắn đang cùng Mộc Hoàng nghêng đón Đế quân của Tinh Vực.
“Rítttt…” Giữa lúc phượng hoàng đang bay lượn trên bầu trời và kim long uốn lượn dưới mặt đất tạo thành một nghi lễ nghênh đón long trọng nhất thì xa xa trên không trung bỗng có tiếng kêu lảnh lót của một con thanh loan cắt trời vang đến. Trên bầu trời lập tức xuất hiện tám mươi mốt con chim phượng hoàng đủ màu sắc, bảy sắc cầu vồng từ đám phượng hoàng phát ra làm sáng lòa cả một vùng trời, mọi thứ xung quanh đều được thấm đẫm vẻ rực rỡ khôn cùng. Ngay sau đó là bảy mươi hai con hổ trắng, trên lưng là bảy mươi hai kỵ sĩ đi trước mở đường.