Hắn vươn tay kéo Phong Vân lại rồi giữ chặt lấy nàng nhưng không hề mở miệng phản bác.
“Hả?” Một hồi lâu Phong Lôi mới lấy lại được tinh thần, từ khóe miệng nàng ấy nghẹn thốt ra một chữ.
Phong Vân thấy Phong Lôi bị kích động không ít thì nhún vai nói, “Đại tỷ, lúc trước ta không rõ vì sao cuối cùng cưới phải Mộc Mộc. Chúng đệ đã bái lạy trời đất và trở thành phu thê, mặc dù có điểm rối rắm nhưng tất cả mọi người đều biết vợ của đệ là Mộc Mộc.”
Phong Vân vừa dứt lời thì trên mặt Mạnh Khoát giật giật mấy cái. Hắn máy móc quay đầu nhìn Phong Lôi, Phong Lôi cũng quay đầu nhìn hắn. Mộc Mộc, người trong tộc đều biết vợ của Phong Vân tên là Mộc Mộc, bọn họ cũng đã nói cho hai người biết. Nhưng mà… nhưng mà… không ai nói cho bọn họ biết Mộc Mộc lại chính là Mộc Hoàng, Đế quân của Nam Viên…
Phong Lôi và Mạnh Khoát đều cảm thấy việc này có điểm gì đó rất kỳ lạ.
Hít sâu một hơi, Phong Lôi tốt xấu gì cũng là người từng trải, giữa cơn chấn động, nàng ấy cứng rắn nhìn Phong Vân và Mộc Hoàng rồi nói, “Việc này không tính, hắn là nam nhân.”
Hai nam nhân thì thành thân cái gì, chuyện này thực hoang đường.
“Nhưng Vân Vân là nữ nhân mà.” Phong Lôi vừa nói được một lời thì Tiểu Thực đã từ sau gáy Phong Vân vươn cái đầu bông hoa ra rồi vừa lắc lư vừa nói.
“Cái gì?” Tiểu Thực vừa buông ra một câu từ trên trời rơi xuống khiến Phong Lôi và Mạnh Khoát cảm giác như có sét đánh ngang tai, cả hai đều chấn động đến choáng váng.
Phong Vân là nữ nhân?
Sao có thể thế được?
Từ lúc Phong Vân được sinh ra nó đã là nam nhân rồi, sao có thể là nữ nhân? Cả bộ tộc Hách Liên, cả Á Sắt, rồi hiện tại cả Thiên Khung, Nam Viên đều biết Phong Vân là nam nhân, việc này… việc này…
Cả Phong Lôi lẫn Mạnh Khoát đều như thể vừa bị sét đánh khiến trí óc không thể hoạt động được nữa.
Phong Vân thấy hai người có biểu hiện khiếp sợ thì chỉ than nhẹ một tiếng mà không nói gì. Nàng chậm rãi vươn tay xé bỏ lớp ngụy trang trước mặt và để lộ ra cơ thể nữ tử của mình.
“Đệ… Đệ…” Phong Lôi thấy Phong Vân đột nhiên thay hình đổi dạng thì chấn động dữ dội, nàng ấy không cầm cự được nữa mà lập tức ngã gục ra đằng sau. Bọn họ đã nuôi một tiểu thế tử đến mười sáu tuổi, các nàng vẫn nghĩ đó là đệ đệ, các nàng vẫn rất mực yêu thương vị đệ đệ này, vậy mà…
Hiện tại nó lại cho nàng biết nó là muội muội, muội muội…
“Hả?” Một hồi lâu Phong Lôi mới lấy lại được tinh thần, từ khóe miệng nàng ấy nghẹn thốt ra một chữ.
Phong Vân thấy Phong Lôi bị kích động không ít thì nhún vai nói, “Đại tỷ, lúc trước ta không rõ vì sao cuối cùng cưới phải Mộc Mộc. Chúng đệ đã bái lạy trời đất và trở thành phu thê, mặc dù có điểm rối rắm nhưng tất cả mọi người đều biết vợ của đệ là Mộc Mộc.”
Phong Vân vừa dứt lời thì trên mặt Mạnh Khoát giật giật mấy cái. Hắn máy móc quay đầu nhìn Phong Lôi, Phong Lôi cũng quay đầu nhìn hắn. Mộc Mộc, người trong tộc đều biết vợ của Phong Vân tên là Mộc Mộc, bọn họ cũng đã nói cho hai người biết. Nhưng mà… nhưng mà… không ai nói cho bọn họ biết Mộc Mộc lại chính là Mộc Hoàng, Đế quân của Nam Viên…
Phong Lôi và Mạnh Khoát đều cảm thấy việc này có điểm gì đó rất kỳ lạ.
Hít sâu một hơi, Phong Lôi tốt xấu gì cũng là người từng trải, giữa cơn chấn động, nàng ấy cứng rắn nhìn Phong Vân và Mộc Hoàng rồi nói, “Việc này không tính, hắn là nam nhân.”
Hai nam nhân thì thành thân cái gì, chuyện này thực hoang đường.
“Nhưng Vân Vân là nữ nhân mà.” Phong Lôi vừa nói được một lời thì Tiểu Thực đã từ sau gáy Phong Vân vươn cái đầu bông hoa ra rồi vừa lắc lư vừa nói.
“Cái gì?” Tiểu Thực vừa buông ra một câu từ trên trời rơi xuống khiến Phong Lôi và Mạnh Khoát cảm giác như có sét đánh ngang tai, cả hai đều chấn động đến choáng váng.
Phong Vân là nữ nhân?
Sao có thể thế được?
Từ lúc Phong Vân được sinh ra nó đã là nam nhân rồi, sao có thể là nữ nhân? Cả bộ tộc Hách Liên, cả Á Sắt, rồi hiện tại cả Thiên Khung, Nam Viên đều biết Phong Vân là nam nhân, việc này… việc này…
Cả Phong Lôi lẫn Mạnh Khoát đều như thể vừa bị sét đánh khiến trí óc không thể hoạt động được nữa.
Phong Vân thấy hai người có biểu hiện khiếp sợ thì chỉ than nhẹ một tiếng mà không nói gì. Nàng chậm rãi vươn tay xé bỏ lớp ngụy trang trước mặt và để lộ ra cơ thể nữ tử của mình.
“Đệ… Đệ…” Phong Lôi thấy Phong Vân đột nhiên thay hình đổi dạng thì chấn động dữ dội, nàng ấy không cầm cự được nữa mà lập tức ngã gục ra đằng sau. Bọn họ đã nuôi một tiểu thế tử đến mười sáu tuổi, các nàng vẫn nghĩ đó là đệ đệ, các nàng vẫn rất mực yêu thương vị đệ đệ này, vậy mà…
Hiện tại nó lại cho nàng biết nó là muội muội, muội muội…