Phong Lôi vừa nghe thấy thế liền gõ lên đầu Phong Vân một cái rồi cả giận nói, “Rốt cuộc muội đã gây nên chuyện lung tung lộn xộn gì thế hả?”
Mấy vị đế quân đều đã biết, việc này chẳng phải là Phong Vân đã tự chuốc họa vào thân hay sao.
Phong Vân không dám né tránh, đành phải cười hì hì để mặc cho tỷ tỷ xuống tay. Nhưng Mộc Hoàng đứng bên cạnh lại khẽ di động bàn tay đang ôm Phong Vân làm cho nàng đứng nép phía sau hắn. Tuy Phong Lôi là tỷ tỷ của nàng nhưng nữ nhân của hắn chỉ có thể để hắn giáo huấn mà thôi.
“Ngài cứ việc che chở cho nó đi, xem xem nó đã gây ra chuyện gì, tình hình lúc này phải xử lý thế nào đây?” Phong Lôi thấy Mộc Hoàng che chở cho Phong Vân thì quay sang mắng Mộc Hoàng. Hắn là nam nhân của muội muội nàng, nàng có quyền giáo huấn hắn.
Mộc Hoàng nghe Phong Lôi nói thế thì trầm mặt xuống nhưng cũng không tức giận, đó là tỷ tỷ của Phong Vân, hắn nhịn.
“Ta sẽ giải quyết việc này.” Mộc Hoàng trầm giọng nói với Phong Lôi. Phong Vân gặp chuyện, hắn đương nhiên phải giải quyết hậu quả thật tốt.
“Ngài ư? Ngài mà ra mặt thì tam đại lục này không loạn lên mới lạ.” Phong Lôi tức giận trừng mắt liếc Mộc Hoàng một cái. Với tình hình này Mộc Hoàng nhất thiết không nên ra mặt, nếu xử lý không tốt một chút thôi thì mối quan hệ vốn không thể nói là hòa thuận nhưng cũng tạm coi là hài hòa giữa tam đại lục cũng sẽ náo loạn đến tận trời.
“Muội lại đây cho ta!” Sau khi hét lên một câu với Mộc Hoàng, Phong Lôi liền trừng mắt quát Phong Vân đang được Mộc Hoàng che chắn đằng sau lưng.
Phong Vân vội vàng từ phía sau Mộc Hoàng bước ra rồi vừa cười làm lành vừa nói, “Ban đầu muội đã tính kỹ mọi việc rồi, tuyệt đối sẽ không xảy ra rối loạn đâu. Nhưng mà người tính không bằng trời tính, muội không ngờ Tinh Vực lại thành trở ngại lớn nhất.”
“Muội còn dám nói thế hả?” Phong Lôi hung hăng trừng mắt lườm Phong Vân một cái. “Mặc chiến giáp của muội vào, hôm nay ta muốn biết rốt cuộc muội có bản lĩnh thế nào!” Vừa dứt lời, Phong Lôi rung vai một cái, một bộ chiến giáp màu tím đã xuất hiện trên người.
Phong Vân sửng sốt, gì cơ? Phải đánh nhau cùng tỷ tỷ ư? Lúc này bọn họ đánh nhau để làm gì, việc này…
“Phong Vân, mặc vào đi! Để chúng ta xem sức mạnh của muội thế nào thì chúng ta mới nghĩ được đối sách ứng phó phù hợp, dù sao thì thực lực của muội như thế nào cũng là một vấn đề rất quan trọng.” Mạnh Khoát ở một bên liền trầm giọng nói.
Sự việc hôm nay cho thấy Thiên Khung và Tinh Vực không thể có được Phong Vân trong tay, Mộc Hoàng chắc chắn sẽ giữ nàng bên mình.
Mấy vị đế quân đều đã biết, việc này chẳng phải là Phong Vân đã tự chuốc họa vào thân hay sao.
Phong Vân không dám né tránh, đành phải cười hì hì để mặc cho tỷ tỷ xuống tay. Nhưng Mộc Hoàng đứng bên cạnh lại khẽ di động bàn tay đang ôm Phong Vân làm cho nàng đứng nép phía sau hắn. Tuy Phong Lôi là tỷ tỷ của nàng nhưng nữ nhân của hắn chỉ có thể để hắn giáo huấn mà thôi.
“Ngài cứ việc che chở cho nó đi, xem xem nó đã gây ra chuyện gì, tình hình lúc này phải xử lý thế nào đây?” Phong Lôi thấy Mộc Hoàng che chở cho Phong Vân thì quay sang mắng Mộc Hoàng. Hắn là nam nhân của muội muội nàng, nàng có quyền giáo huấn hắn.
Mộc Hoàng nghe Phong Lôi nói thế thì trầm mặt xuống nhưng cũng không tức giận, đó là tỷ tỷ của Phong Vân, hắn nhịn.
“Ta sẽ giải quyết việc này.” Mộc Hoàng trầm giọng nói với Phong Lôi. Phong Vân gặp chuyện, hắn đương nhiên phải giải quyết hậu quả thật tốt.
“Ngài ư? Ngài mà ra mặt thì tam đại lục này không loạn lên mới lạ.” Phong Lôi tức giận trừng mắt liếc Mộc Hoàng một cái. Với tình hình này Mộc Hoàng nhất thiết không nên ra mặt, nếu xử lý không tốt một chút thôi thì mối quan hệ vốn không thể nói là hòa thuận nhưng cũng tạm coi là hài hòa giữa tam đại lục cũng sẽ náo loạn đến tận trời.
“Muội lại đây cho ta!” Sau khi hét lên một câu với Mộc Hoàng, Phong Lôi liền trừng mắt quát Phong Vân đang được Mộc Hoàng che chắn đằng sau lưng.
Phong Vân vội vàng từ phía sau Mộc Hoàng bước ra rồi vừa cười làm lành vừa nói, “Ban đầu muội đã tính kỹ mọi việc rồi, tuyệt đối sẽ không xảy ra rối loạn đâu. Nhưng mà người tính không bằng trời tính, muội không ngờ Tinh Vực lại thành trở ngại lớn nhất.”
“Muội còn dám nói thế hả?” Phong Lôi hung hăng trừng mắt lườm Phong Vân một cái. “Mặc chiến giáp của muội vào, hôm nay ta muốn biết rốt cuộc muội có bản lĩnh thế nào!” Vừa dứt lời, Phong Lôi rung vai một cái, một bộ chiến giáp màu tím đã xuất hiện trên người.
Phong Vân sửng sốt, gì cơ? Phải đánh nhau cùng tỷ tỷ ư? Lúc này bọn họ đánh nhau để làm gì, việc này…
“Phong Vân, mặc vào đi! Để chúng ta xem sức mạnh của muội thế nào thì chúng ta mới nghĩ được đối sách ứng phó phù hợp, dù sao thì thực lực của muội như thế nào cũng là một vấn đề rất quan trọng.” Mạnh Khoát ở một bên liền trầm giọng nói.
Sự việc hôm nay cho thấy Thiên Khung và Tinh Vực không thể có được Phong Vân trong tay, Mộc Hoàng chắc chắn sẽ giữ nàng bên mình.