Tẩm cung nhất thời yên tĩnh trở lại. Mộc Hoàng nhíu mày trầm giọng hỏi, “Có chuyện gì?” Đã muộn thế này ông ta còn có chuyện gì cần bẩm báo?
Ma Ha Cách tự tiện đẩy cửa tẩm cung đi vào, trong tay cầm một thiếp mời bằng tinh thạch được khảm ngũ sắc. Ông ta đưa mắt nhìn mấy người đang có mặt trong phòng nhưng dường như không hề kinh ngạc khi thấy Phong Lôi và Mạnh Khoát có mặt tại đây. Cuối cùng Ma Ha Cách hướng về phía Mộc Hoàng và nói, “Chiều nay lúc Đế quân không có mặt, Đế nữ Thiên Khung đề nghị cung Phỉ Thúy đã trùng tu xong rồi, ngày mai có thể tổ chức vòng thi thứ ba. Dù Đế quân không có mặt nhưng thần thấy chuyện này cũng không phải chuyện gì lớn nên đã gật đầu đồng ý rồi ạ.”
Lời nói vừa dứt, không đợi Mộc Hoàng giận tái mặt, Ma Ha Cách quay đầu nhìn sang Phong Vân, ông ta vừa tươi cười vừa đưa thiệp mời trong tay cho nàng, “Đây là thiệp mời Đế nữ Thiên Khung muốn đưa cho ngài, mời Di tộc thượng cổ ngày mai nhất định phải tới.”
Phong Vân theo bản năng đưa tay ra nhận chiếc thiệp mời kia.
“Ngươi còn dám nhận?” Tay vừa mới đưa ra thì Mộc Hoàng và Phong Lôi đều đồng thời quát lên chói tai.
Phong Vân sợ hãi vội vàng giơ tay lên xin hàng, “Không nhận, không nhận!”
“Nàng còn dám tham gia vòng thi thứ ba thì ta sẽ chặt đứt tay nàng!” Mộc Hoàng dường như đã nổi trận lôi đình. Tình thế hiện tại đã trở nên phiền toái, hắn không trách nàng và sẽ vì nàng mà thu xếp. Nhưng nàng lại dám tham gia vòng thi thứ ba, liệu hắn có dễ dàng tha thứ cho việc nàng cưới một nữ nhân về nhà hay không?
Phong Vân thấy Mộc Hoàng nổi giận thì vội vàng mỉm cười nịnh nọt, “Không, ta không nói muốn tham gia, vừa rồi chỉ là thuận tay, thuận tay thôi.” Lúc này nàng không nên chọc giận Mộc Hoàng thêm nữa.
“Giận cái gì mà giận, hiện tại các người có thể thực tế một chút được không?” Giữa lúc Phong Vân còn đang tươi cười nịnh nọt thì trong phòng đột nhiên vang lên giọng nói không mặn không nhạt của Á Phi. Ngay sau đó, không gian chợt lóe sáng một cái, Á Phi lạnh lùng xuất hiện bên cạnh Phong Vân. Hắn cầm lấy tay nàng rồi lãnh đạm nói, “Một người là nam nhân nhà cô, nên vì cô mà xuất đầu lộ diện, một người là tỷ tỷ của cô, cũng phải tranh nhau bảo vệ cho cô. Cô còn đứng trong này làm gì? Để bọn họ có cơ hội cho ta nhìn xem bọn họ có tài cán gì.” Lời nói lãnh đạm của Á Phi vẫn luôn sắc bén như thế.
Phong Vân không lên tiếng, ở đây đã có hai người ghê gớm, giờ lại xuất hiện thêm một người nói chuyện còn ghê gớm hơn.
Sau khi ném ra một câu, Á Phi lại kéo tay Phong Vân hướng về phía Mộc Hoàng và nói.
Ma Ha Cách tự tiện đẩy cửa tẩm cung đi vào, trong tay cầm một thiếp mời bằng tinh thạch được khảm ngũ sắc. Ông ta đưa mắt nhìn mấy người đang có mặt trong phòng nhưng dường như không hề kinh ngạc khi thấy Phong Lôi và Mạnh Khoát có mặt tại đây. Cuối cùng Ma Ha Cách hướng về phía Mộc Hoàng và nói, “Chiều nay lúc Đế quân không có mặt, Đế nữ Thiên Khung đề nghị cung Phỉ Thúy đã trùng tu xong rồi, ngày mai có thể tổ chức vòng thi thứ ba. Dù Đế quân không có mặt nhưng thần thấy chuyện này cũng không phải chuyện gì lớn nên đã gật đầu đồng ý rồi ạ.”
Lời nói vừa dứt, không đợi Mộc Hoàng giận tái mặt, Ma Ha Cách quay đầu nhìn sang Phong Vân, ông ta vừa tươi cười vừa đưa thiệp mời trong tay cho nàng, “Đây là thiệp mời Đế nữ Thiên Khung muốn đưa cho ngài, mời Di tộc thượng cổ ngày mai nhất định phải tới.”
Phong Vân theo bản năng đưa tay ra nhận chiếc thiệp mời kia.
“Ngươi còn dám nhận?” Tay vừa mới đưa ra thì Mộc Hoàng và Phong Lôi đều đồng thời quát lên chói tai.
Phong Vân sợ hãi vội vàng giơ tay lên xin hàng, “Không nhận, không nhận!”
“Nàng còn dám tham gia vòng thi thứ ba thì ta sẽ chặt đứt tay nàng!” Mộc Hoàng dường như đã nổi trận lôi đình. Tình thế hiện tại đã trở nên phiền toái, hắn không trách nàng và sẽ vì nàng mà thu xếp. Nhưng nàng lại dám tham gia vòng thi thứ ba, liệu hắn có dễ dàng tha thứ cho việc nàng cưới một nữ nhân về nhà hay không?
Phong Vân thấy Mộc Hoàng nổi giận thì vội vàng mỉm cười nịnh nọt, “Không, ta không nói muốn tham gia, vừa rồi chỉ là thuận tay, thuận tay thôi.” Lúc này nàng không nên chọc giận Mộc Hoàng thêm nữa.
“Giận cái gì mà giận, hiện tại các người có thể thực tế một chút được không?” Giữa lúc Phong Vân còn đang tươi cười nịnh nọt thì trong phòng đột nhiên vang lên giọng nói không mặn không nhạt của Á Phi. Ngay sau đó, không gian chợt lóe sáng một cái, Á Phi lạnh lùng xuất hiện bên cạnh Phong Vân. Hắn cầm lấy tay nàng rồi lãnh đạm nói, “Một người là nam nhân nhà cô, nên vì cô mà xuất đầu lộ diện, một người là tỷ tỷ của cô, cũng phải tranh nhau bảo vệ cho cô. Cô còn đứng trong này làm gì? Để bọn họ có cơ hội cho ta nhìn xem bọn họ có tài cán gì.” Lời nói lãnh đạm của Á Phi vẫn luôn sắc bén như thế.
Phong Vân không lên tiếng, ở đây đã có hai người ghê gớm, giờ lại xuất hiện thêm một người nói chuyện còn ghê gớm hơn.
Sau khi ném ra một câu, Á Phi lại kéo tay Phong Vân hướng về phía Mộc Hoàng và nói.