Gió thu lanh lẹ cuốn theo luồng sát khí lên thẳng mấy tầng mây xanh.
Trong nháy mắt, Mộc Hoàng cơ hồ muốn phát hỏa trên đỉnh đầu, sát khí lạnh thấu xương từ trên người hắn tràn ra xung quanh không thể kiềm chế.
Ngàn Dạ Cách ngồi bên cạnh Mộc Hoàng khẽ nhíu mày. Hắn cũng cho rằng cho dù có chuyện gì xảy ra, hôm nay Phong Vân nhất định sẽ không tới tham dự vòng thi thứ ba, không ngờ người này lại dám tới đây, việc này…
Việc này đã nằm ngoài dự kiến của hắn.
Trong nháy mắt, những người có mặt trên tầng năm đều trở nên trầm mặc, chỉ có Phượng Vũ Náo là nở nụ cười, hắn chậm rãi tựa người vào ghế rồi tươi cười nhìn xuống dưới võ đài. Phong Vân đã tới, đã tới rồi!
“Khốn kiếp!” Ở phía dưới tầng năm, khi thấy Phong Vân đột ngột xuất hiện, Phong Lôi hôm nay phải bảo vệ bên trong đấu trường lập tức muốn trực tiếp nhảy lên võ đài đánh chết muội muội của mình. Nếu nó là nam nhân và nó thực thích Phượng Vũ Phi mà liều lĩnh đến tỷ thí thì nàng cho dù có tức giận cũng có thể thông cảm được, nhưng nó lại là nữ nhân, mà hôm qua nó còn đồng ý với bọn họ là hôm nay không tới tham gia, vậy mà lúc này lại không giữ lời mà chạy tới đây, chuyện này…
Trong nháy mắt, Phong Lôi cơ hồ cảm thấy răng nanh đều sít chặt lại.
“Giờ phải làm sao?” Mạnh Khoát đứng bên cạnh nàng ấy cũng không còn lời nào để nói.
“Sao thiếp biết được!” Phong Lôi nghe Mạnh Khoát hỏi thế liền trừng mắt nhìn về phía Phong Vân đang ở trên võ đài, nàng ấy lại ngẩng đầu lên nhìn Mộc Hoàng đang giận dữ tới mức khói bốc tận trời. Lần đầu tiên Phong Lôi cảm thấy mình không nên xuất hiện ở đây, càng không nên đi nhận chị em với cái tên Hách Liên Phong Vân ngỗ ngược này.
“Haiz, cứ xem thế nào rồi tính sau vậy!” Mạnh Khoát túm chặt lấy tay Phong Lôi đang giận đến nghiến răng nghiến lợi, hắn chỉ sợ Phong Lôi giận quá không kiềm chế được mà xông lên võ đài.
Haiz, Phong Vân này rốt cuộc định làm cái gì thế không biết?
Trái ngược với tâm trạng chấn động của những người ngồi trên khán đài, trong lòng Phong Vân đang đứng trên võ đài lúc này hết sức sáng tỏ. Nàng phải giúp sư tử Hoàng Kim đoạt lại sức mạnh trước đã, những chuyện khác nàng sẽ giải thích với bọn Mộc Hoàng sau.
Thân hình chớp động, Phong Vân nhìn cũng không dám nhìn về phía Mộc Hoàng, nàng lao vọt vào bên trong Càn Khôn Thiên Hợp Tháp. Lúc này, cả người nàng đang tập trung toàn bộ sức lực và với tâm thế không được phép chùn bước nên linh lực trong cơ thể đã tăng tới mức cực hạn, trông Phong Vân lúc này rất có khí thế gặp thần sát thần*.
(*Gặp thần sát thần: Bất chấp mọi khó khăn cản trở để làm việc gì đó.)
Trong nháy mắt, Mộc Hoàng cơ hồ muốn phát hỏa trên đỉnh đầu, sát khí lạnh thấu xương từ trên người hắn tràn ra xung quanh không thể kiềm chế.
Ngàn Dạ Cách ngồi bên cạnh Mộc Hoàng khẽ nhíu mày. Hắn cũng cho rằng cho dù có chuyện gì xảy ra, hôm nay Phong Vân nhất định sẽ không tới tham dự vòng thi thứ ba, không ngờ người này lại dám tới đây, việc này…
Việc này đã nằm ngoài dự kiến của hắn.
Trong nháy mắt, những người có mặt trên tầng năm đều trở nên trầm mặc, chỉ có Phượng Vũ Náo là nở nụ cười, hắn chậm rãi tựa người vào ghế rồi tươi cười nhìn xuống dưới võ đài. Phong Vân đã tới, đã tới rồi!
“Khốn kiếp!” Ở phía dưới tầng năm, khi thấy Phong Vân đột ngột xuất hiện, Phong Lôi hôm nay phải bảo vệ bên trong đấu trường lập tức muốn trực tiếp nhảy lên võ đài đánh chết muội muội của mình. Nếu nó là nam nhân và nó thực thích Phượng Vũ Phi mà liều lĩnh đến tỷ thí thì nàng cho dù có tức giận cũng có thể thông cảm được, nhưng nó lại là nữ nhân, mà hôm qua nó còn đồng ý với bọn họ là hôm nay không tới tham gia, vậy mà lúc này lại không giữ lời mà chạy tới đây, chuyện này…
Trong nháy mắt, Phong Lôi cơ hồ cảm thấy răng nanh đều sít chặt lại.
“Giờ phải làm sao?” Mạnh Khoát đứng bên cạnh nàng ấy cũng không còn lời nào để nói.
“Sao thiếp biết được!” Phong Lôi nghe Mạnh Khoát hỏi thế liền trừng mắt nhìn về phía Phong Vân đang ở trên võ đài, nàng ấy lại ngẩng đầu lên nhìn Mộc Hoàng đang giận dữ tới mức khói bốc tận trời. Lần đầu tiên Phong Lôi cảm thấy mình không nên xuất hiện ở đây, càng không nên đi nhận chị em với cái tên Hách Liên Phong Vân ngỗ ngược này.
“Haiz, cứ xem thế nào rồi tính sau vậy!” Mạnh Khoát túm chặt lấy tay Phong Lôi đang giận đến nghiến răng nghiến lợi, hắn chỉ sợ Phong Lôi giận quá không kiềm chế được mà xông lên võ đài.
Haiz, Phong Vân này rốt cuộc định làm cái gì thế không biết?
Trái ngược với tâm trạng chấn động của những người ngồi trên khán đài, trong lòng Phong Vân đang đứng trên võ đài lúc này hết sức sáng tỏ. Nàng phải giúp sư tử Hoàng Kim đoạt lại sức mạnh trước đã, những chuyện khác nàng sẽ giải thích với bọn Mộc Hoàng sau.
Thân hình chớp động, Phong Vân nhìn cũng không dám nhìn về phía Mộc Hoàng, nàng lao vọt vào bên trong Càn Khôn Thiên Hợp Tháp. Lúc này, cả người nàng đang tập trung toàn bộ sức lực và với tâm thế không được phép chùn bước nên linh lực trong cơ thể đã tăng tới mức cực hạn, trông Phong Vân lúc này rất có khí thế gặp thần sát thần*.
(*Gặp thần sát thần: Bất chấp mọi khó khăn cản trở để làm việc gì đó.)