Một loạt động tác được thực hiện rất liền mạch lưu loát, đây hoàn toàn là tác phong của kẻ hung mãnh đã từng trải qua trăm trận chiến và có kinh nghiệm lâm địch phong phú. Khí thế sắc bén của hắn hoàn toàn mang theo sự bén nhọn của một kẻ thuộc linh tông cấp tám.
“Vèo…” Khí thế kinh người, chớp nhoáng trùng trùng điệp điệp, hai luồng linh lực một đen một trắng va phải nhau trên không trung liền tạo ra vô số đốm lửa.
Giữa ánh lửa chớp loé, Tiểu Thực lúc ban đầu còn la hét chói tai và vô dụng hơn cả Phong Vân đã sớm ung dung thản nhiên xoè cánh hoa chặn lại phía sau của kẻ đang định lui về. Thân hình tên kia vừa lui tới, Tiểu Thực lập tức bay vọt lên, đoá hoa chợt loé sáng. Một đoá liền hướng về phía lưng của đối thủ và cắn một nhát. Nếu là sư tử Hoàng Kim cắn thì đó là nhát cắn dựa vào thực lực của bản thân, còn Tiểu Thực mà cắn thì đó là nhát cắn dựa vào thiên tính, nó chính là một bông hoa ăn thịt người, một bông hoa ăn thịt người dị thường.
Phía trước có sư tử Hoàng Kim đánh bừa, sau lưng lại có Tiểu Thực đang ôm cây đợi thỏ, giữa hai luồng công kích mạnh mẽ song song, tên kia đương nhiên chỉ có thể uốn éo thân mình lùi lại phía sau. Tiểu Thực liền há mồm cắn lên mông hắn một nhát.
“A a a…” Tiếng hét thảm thiết trộn lẫn sự cuồng nộ lập tức vang lên chấn động tứ phương. Nửa mông của tên kia đã biến mất trong miệng Tiểu Thực. Một luồng khí đen từ chỗ Tiểu Thực vừa cắn lan ra mạnh mẽ và trong nháy mắt, nọc độc đã biến tên kia trở nên đen xì.
Tiểu Thực vừa rồi còn giả vờ giả vịt lúc này đã hiện lên vẻ ngoan độc đầy người.
Giậu đổ bìm leo, đám dây leo trên người Tiểu Thực chợt loé lên, một cành lá hung hăng đánh mạnh lên cơ thể của tên kia. Sức mạnh dữ dỗi trong nháy mắt đã kiến tên kia lăn ra ngoài.
“Đi! Tiểu Thực cản phía sau!” Phong Vân vốn đang co lại thấy có cơ hội như vậy thì lập tức nhảy lên từng bước và xông tới một góc lao ngục tối đen như mực mà đi. Vừa rồi lúc sư tử Hoàng Kim và Tiểu Thực còn đang đối phó với tên kia, nàng đã nắm bắt được mọi thứ xung quanh trong tầm mắt.
Thân ở đất khách, có thể không cần bất cứ cái gì nhưng việc đầu tiên cần phải làm là tìm được đường sống, đây chính là bài học vỡ lòng bắt buộc của giới hắc đạo.
Mà trong này chỉ có duy nhất một cái thông đạo nằm ở hướng đó. Phong Vân liền lao đến, sư tử Hoàng Kim cũng lập tức bám theo.
Tiểu Thực thì trong nháy mắt cành lá đã hoá thành to lớn. Nó vươn cành lá nặng trịch ngăn đám trước mặt sang một bên rồi tiếp đó vèo một tiếng bỏ chạy theo Phong Vân.
“Ơ này…” Mắt thấy một người một thú một cây yếu đuối trong nháy mắt từ một đám bỏ đi trở thành những kẻ mạnh mẽ, những tên bị giam cầm trong luyện ngục liền nhịn không được mà nhướng mày lên kêu một tiếng.
Thực sự là ngoài dự đoán!
“Vèo…” Khí thế kinh người, chớp nhoáng trùng trùng điệp điệp, hai luồng linh lực một đen một trắng va phải nhau trên không trung liền tạo ra vô số đốm lửa.
Giữa ánh lửa chớp loé, Tiểu Thực lúc ban đầu còn la hét chói tai và vô dụng hơn cả Phong Vân đã sớm ung dung thản nhiên xoè cánh hoa chặn lại phía sau của kẻ đang định lui về. Thân hình tên kia vừa lui tới, Tiểu Thực lập tức bay vọt lên, đoá hoa chợt loé sáng. Một đoá liền hướng về phía lưng của đối thủ và cắn một nhát. Nếu là sư tử Hoàng Kim cắn thì đó là nhát cắn dựa vào thực lực của bản thân, còn Tiểu Thực mà cắn thì đó là nhát cắn dựa vào thiên tính, nó chính là một bông hoa ăn thịt người, một bông hoa ăn thịt người dị thường.
Phía trước có sư tử Hoàng Kim đánh bừa, sau lưng lại có Tiểu Thực đang ôm cây đợi thỏ, giữa hai luồng công kích mạnh mẽ song song, tên kia đương nhiên chỉ có thể uốn éo thân mình lùi lại phía sau. Tiểu Thực liền há mồm cắn lên mông hắn một nhát.
“A a a…” Tiếng hét thảm thiết trộn lẫn sự cuồng nộ lập tức vang lên chấn động tứ phương. Nửa mông của tên kia đã biến mất trong miệng Tiểu Thực. Một luồng khí đen từ chỗ Tiểu Thực vừa cắn lan ra mạnh mẽ và trong nháy mắt, nọc độc đã biến tên kia trở nên đen xì.
Tiểu Thực vừa rồi còn giả vờ giả vịt lúc này đã hiện lên vẻ ngoan độc đầy người.
Giậu đổ bìm leo, đám dây leo trên người Tiểu Thực chợt loé lên, một cành lá hung hăng đánh mạnh lên cơ thể của tên kia. Sức mạnh dữ dỗi trong nháy mắt đã kiến tên kia lăn ra ngoài.
“Đi! Tiểu Thực cản phía sau!” Phong Vân vốn đang co lại thấy có cơ hội như vậy thì lập tức nhảy lên từng bước và xông tới một góc lao ngục tối đen như mực mà đi. Vừa rồi lúc sư tử Hoàng Kim và Tiểu Thực còn đang đối phó với tên kia, nàng đã nắm bắt được mọi thứ xung quanh trong tầm mắt.
Thân ở đất khách, có thể không cần bất cứ cái gì nhưng việc đầu tiên cần phải làm là tìm được đường sống, đây chính là bài học vỡ lòng bắt buộc của giới hắc đạo.
Mà trong này chỉ có duy nhất một cái thông đạo nằm ở hướng đó. Phong Vân liền lao đến, sư tử Hoàng Kim cũng lập tức bám theo.
Tiểu Thực thì trong nháy mắt cành lá đã hoá thành to lớn. Nó vươn cành lá nặng trịch ngăn đám trước mặt sang một bên rồi tiếp đó vèo một tiếng bỏ chạy theo Phong Vân.
“Ơ này…” Mắt thấy một người một thú một cây yếu đuối trong nháy mắt từ một đám bỏ đi trở thành những kẻ mạnh mẽ, những tên bị giam cầm trong luyện ngục liền nhịn không được mà nhướng mày lên kêu một tiếng.
Thực sự là ngoài dự đoán!