Bọn họ khi nãy đã làm tiêu tán hết năng lực của linh tên,thế mà lúc này ở bốn bức tường vẫn ẩn chứa linh lực quá đỗimạnh mẽ, một lần trong không trung lại nhuyễn hóa chuyển thành linh tên .
-“Cái quái gì thế này.” Phong Vân lẩm bẩm, hai mắt có chút đỏ sậm một mảnh.
Thứ này cư nhiên……
Mà Mộc Hoàng cùng nàng, hiển nhiên giờ này đã tiêu hao quá nhiều sức lực.
-“Hôm nay thật quá sức.” Phong Vân nói thầm một tiếng, đồng thời thân hình lại cử động, chạy vội tới trước người Mộc Hoàng.
Đầu ngón tay vung lên, cành lá Tiểu Thực cứng cỏi , lập tức triển khai giống như một đạo bình chướng , bảo hộ cho phía trước Phong Vân cùng Mộc Hoàng.
-“Mộc Mộc, kiếp sau ngươi nhất định phải làm ta tức phụ.”
Phong Vân vẫn giữ bộ mặt cáu giận nhìn linh tên,nhưng miệng lại vẫn trêu đùa Mộc Hoàng .
Mộc Hoàng tựa người trên hoàng kim sư tử, bắt đầu cố gắng chống đỡ, lúc này lại nghe câu nói như vậy thì cho dù tình thế khẩn trương như thế nào thì gương mặt vẫn đen lại, cả giận nói :“Ngươi cứ mơ tưởng đi .”
-“Ngươi nên nhớ kĩ những điều này, kiếp sau ta nhất định tìm ngươi.”
Quay lại hướng thẳng về phía Mộc Hoàng ,nàng nhủ thầm trong lòng kiếp này tên kia hại nàng quá thảm a .Kiếp sau nhất định hắn nữ nàng nam, làm cho nàng hảo hảo trả lại hắn tất cả, để giải những nỗi giận này trong lòng nàng.
Mộc Hoàng nhất thời khí sắc xanh mét khiến cho bàn tay hắn liền vỗ một cái thật mạnh lên người hoàng kim sư tử.
Mà ngay tại nơi hắn vừa vỗ vào.Máu tươi vẫn còn đang dính trên người hắn đã dính trên bức tượng hoàng kim sư tử đó,đột nhiên một tầng một tầng vầng sáng phát ra bên ngoài.
Thân hình kia vẫn sừng sững bất động, bây giờ cũng bắt đầu có chút dao động.
Mộc Hoàng phát hiện ra điều kì lạ, nhất thời cảm thấy kinh ngạc.
Cái pho tượng quái gở này quả thật đúng như lời Phong Vân nói thật sự là sống.
Huyết sắc dao động, máu tươi mà Mộc Hoàng đã phun ra từ nãy tới giờ lập tức dụng nên, nhằm thẳng hướng hoàng kim sư tử mà ngưng kết lại, cũng đã rất nhanh thẩm thấu vào trong cơ thể của nó.
Điều bất thường này ngay lập tức cũng khiến cho Phong Vân chú ý đến.
Huyết sắc dao động, tiến vào bên trong thân thể của nó.Giống như nhanh chóng lưu chuyển , nhanh chóng sống lại vậy.
-“Này…… Thật sự là vật thể sống?” Phong Vân lúc này không biết dùng ngôn từ nào để diễn đạt những cảm xúc trong lòng mình bây giờ nữa.
-“Cái quái gì thế này.” Phong Vân lẩm bẩm, hai mắt có chút đỏ sậm một mảnh.
Thứ này cư nhiên……
Mà Mộc Hoàng cùng nàng, hiển nhiên giờ này đã tiêu hao quá nhiều sức lực.
-“Hôm nay thật quá sức.” Phong Vân nói thầm một tiếng, đồng thời thân hình lại cử động, chạy vội tới trước người Mộc Hoàng.
Đầu ngón tay vung lên, cành lá Tiểu Thực cứng cỏi , lập tức triển khai giống như một đạo bình chướng , bảo hộ cho phía trước Phong Vân cùng Mộc Hoàng.
-“Mộc Mộc, kiếp sau ngươi nhất định phải làm ta tức phụ.”
Phong Vân vẫn giữ bộ mặt cáu giận nhìn linh tên,nhưng miệng lại vẫn trêu đùa Mộc Hoàng .
Mộc Hoàng tựa người trên hoàng kim sư tử, bắt đầu cố gắng chống đỡ, lúc này lại nghe câu nói như vậy thì cho dù tình thế khẩn trương như thế nào thì gương mặt vẫn đen lại, cả giận nói :“Ngươi cứ mơ tưởng đi .”
-“Ngươi nên nhớ kĩ những điều này, kiếp sau ta nhất định tìm ngươi.”
Quay lại hướng thẳng về phía Mộc Hoàng ,nàng nhủ thầm trong lòng kiếp này tên kia hại nàng quá thảm a .Kiếp sau nhất định hắn nữ nàng nam, làm cho nàng hảo hảo trả lại hắn tất cả, để giải những nỗi giận này trong lòng nàng.
Mộc Hoàng nhất thời khí sắc xanh mét khiến cho bàn tay hắn liền vỗ một cái thật mạnh lên người hoàng kim sư tử.
Mà ngay tại nơi hắn vừa vỗ vào.Máu tươi vẫn còn đang dính trên người hắn đã dính trên bức tượng hoàng kim sư tử đó,đột nhiên một tầng một tầng vầng sáng phát ra bên ngoài.
Thân hình kia vẫn sừng sững bất động, bây giờ cũng bắt đầu có chút dao động.
Mộc Hoàng phát hiện ra điều kì lạ, nhất thời cảm thấy kinh ngạc.
Cái pho tượng quái gở này quả thật đúng như lời Phong Vân nói thật sự là sống.
Huyết sắc dao động, máu tươi mà Mộc Hoàng đã phun ra từ nãy tới giờ lập tức dụng nên, nhằm thẳng hướng hoàng kim sư tử mà ngưng kết lại, cũng đã rất nhanh thẩm thấu vào trong cơ thể của nó.
Điều bất thường này ngay lập tức cũng khiến cho Phong Vân chú ý đến.
Huyết sắc dao động, tiến vào bên trong thân thể của nó.Giống như nhanh chóng lưu chuyển , nhanh chóng sống lại vậy.
-“Này…… Thật sự là vật thể sống?” Phong Vân lúc này không biết dùng ngôn từ nào để diễn đạt những cảm xúc trong lòng mình bây giờ nữa.